Cuộc thi không cấm việc dùng Bảo Vật nên Dương đã tranh thủ đưa cho Như Mộng vài bản thiết kế nhờ nàng và các giáo viên ngành giả kim trong học viện chế tạo cho cả đội sử dụng, ngoài ra còn một số Bảo Vật được học viện và thành chủ tài trợ.
Dương đứng giữa đội quan sát những con linh thú hung tợn đang lăm le gầm gừ, sau đó nhờ vào Google mà biết những ưu – khuyết điểm của từng loài để đưa ra biện pháp chiến đấu hợp lý nhất.
Hồng Đào đang chật vật đánh với một đàn sói lông vàng to gấp đôi sói thường.
“Nguyệt Ảnh Lang, điểm yếu nằm ở hình trăng bán nguyệt trên trán, chỗ đó không có linh lực phòng vệ.”
Nghe Dương nói, Hồng Đào tìm cách nhắm vào trán con sói đầu đàn, dùng linh bảo dạng kiếm đâm thẳng một nhát, quả nhiên con sói lớn lăn ra chết, những con khác lo lắng lùi lại.
Châu Đốc đang chống đỡ một con bò mộng hung hăng.
“Cuồng ngưu, mỗi khi tấn công là cắm đầu xông tới, chỉ cần tìm cách gạt chân cho nó vấp ngã thì sẽ rất khó gượng dậy!”
Vân Hải bị một con cú lớn gần bằng đứa trẻ 10 tuổi không ngừng sà xuống mổ.
“Cú Có Gai, rất kỵ ánh sáng, dùng linh bảo hệ ánh sáng rọi vào có thể làm mù mắt nó!”
Hỏa Liên đang bị một bầy khỉ không ngừng ném đá.
“Dâm Hầu, rất sợ quần lót phụ nữ, nếu thấy sẽ lập tức bỏ chạy!”
Nghe Dương nói, lại thấy hiệu quả của những thành viên khác, Liên không ngần ngại liền tốc váy mình lên rọi đèn pin vào khoe ra cái quần lót chấm bi làm Dương nhìn lé cả mắt, nhưng bầy khỉ không sợ chút nào mà còn vỗ tay cười khoái trá.
“Thằng chó! Mi lừa ta!” Biết mình bị lừa, Liên tức giận quay lại nắm đầu Dương cắn như con điên.
“Á á em chừa rồi! Em chừa rồi! Cứu mạng!”
…
20 giờ kể từ khi vòng thi thứ nhất bắt đầu.
Khán đài sân Thống Nhất vẫn còn khá đông khán giả, nhiều người không chợp mắt để theo dõi cuộc chiến quyết liệt giữa các đội thi và bầy linh thú hung tợn.
Nhiều người thở phào nhẹ nhỏm khi thấy những con linh thú bắt đầu kéo nhau rời đi, trả lại yên bình cho khu rừng. Chỉ có những thành viên ban tổ chức mới biết, chỉ là bình yên trước bão…
Hừng sáng, những tia nắng đầu tiên bắt đầu len lỏi qua những tán cây.
Thành viên đội Nữ Thần mệt rã rời nằm nghỉ ngơi trong một cái hang, đây là cái hang mà bọn hắn đã lấy được lá cờ thứ hai từ ba con sói. Đêm qua, trước sự tấn công dồn dập của đám linh thú, cả bọn đã liều mình mở đường tháo chạy vào hang cố thủ suốt đêm.
Cả 5 người đều mang đầy thương tích, đặc biệt là Vân Hải và Châu Đốc vì xông ra mở đường nên bị nhiều vết thương khá nặng.
“Xem ra phải nghỉ ngơi hơi lâu rồi…” Hồng Đào vừa băng bó cho Vân Hải vừa nói.
“Đành vậy, tình trạng chúng ta hiện giờ mà ra ngoài lỡ gặp đội khác thì chỉ có nước mất trắng.” Châu Đốc thở dài.
Vân Hải nói: “Chúng ta có hai lá cờ, Dương và Đào mỗi người giữ một lá đi, nếu có chuyện thì cứ chạy trước, 2 lá cờ vẫn còn hy vọng có điểm.” Nói xong, Vân Hải lấy trong túi ra hai cây cờ ngắn hơn que đũa đưa cho Dương và Đào.
Ở một nơi khác, đội Cố Đô cả đội cũng mình đầy thương tích ngồi nghỉ dưới một cây cổ thụ, xung quanh toàn là xác linh thú, chúng đều là những linh thú trí tuệ thấp, gây nguy hiểm cho các loài vật khác nên được ban tổ chức đưa vào linh cảnh để tạo độ khó cho vòng thi.
“Đáng tiếc bọn này đều là Linh Úy trở lên, nếu không ngươi xơi được kha khá rồi!” Một giọng nói già nua vang lên trong đầu Hoài Bão. Hoài Bão ngồi tựa lưng vào gốc cây, thân hình cũng khá chật vật với các vết cào cấu khắp người.
Hoài Bão vừa thở vừa nói thầm: “Tuy không thu được hồn nhưng cũng học được một ít kinh nghiệm chiến đấu…”
Lão già phản pháo: “Chỉ là trò chơi trẻ con!”
“Theo thầy thì trong 3 đội kia, đội nào nguy hiểm nhất?”
Lão già trầm tư: “Khó nói… Nếu so về sức mạnh thì đội Long tộc là vô đối, nhưng kỳ lạ là cả 3 đội đều có 1 tân sinh như ngươi…”
“Con nghĩ là bọn hắn phải có gì đó đặc biệt, nhất là tên Sùng Hạo của đội Quốc Tử Giám, tân sinh mà lại được làm đội trưởng.”
“Còn chưa thể chắc chắn điều gì, nhưng ngươi có tư chất Vô Sắc, có huyết mạch con rồng cháu tiên tinh khiết, lại có ta dạy dỗ thì dù là Lạc Long Quân cũng không nghịch thiên bằng ngươi đâu!”
“Mà nhắc đến nghịch thiên mới nhớ, mảnh nghịch thiên kiếm này sư phụ tính thế nào?”
“Thì từ từ tìm đủ các mảnh rồi tìm cách rèn lại sau.”
“Chỉ cần rèn lại là có thể dùng được đúng không thầy?”
“Ngươi tưởng Thần Bảo là mã tấu ngoài chợ đen sao? Hoặc là ngươi đủ mạnh để khống chế nó, hoặc là nó chọn ngươi làm chủ, còn không thì một thằng nhóc hôi sữa như ngươi làm sao dùng được Thần Bảo?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | 12 nữ thần - Quyển 1 |
Tác giả | Slaydark |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 15/05/2017 13:59 (GMT+7) |