Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Bước chân âm thầm » Phần 8

Bước chân âm thầm - Tác giả Sịp


Truyện đã hoàn thành

Phần 8

Lâu dần tự nhiên lằn ranh phân cách giữa hai cô cháu hóa giải đi lần và xóa tan hồi nào không hay nữa. Cô giáo đã hết giữ kẽ với cháu và đứa bé ngược lại cũng thấy thoải mái với cô. Chỉ còn một chút e dè là vì vai trò mô phạm của cô nơi thị trấn nhỏ, cô vẫn phải ý tứ để lời đồn xấu đừng bể tùm lum ra.

Cô Hoan dặn cậu nhỏ mỗi khi ra đường phải tỏ ra chừng mực, phải khép nép đi bên cạnh cô, dáng dấp phải đàng hoàng và nhất là phải tỏ ra còn bé. Về nhà thì sao cũng xong, còn giữa bàn dân thiên hạ thì phải tự khắt khe với nhau như vậy. Lời hứa tuy chẳng thảo thành văn mà xem ra ai cũng giữ chặt chịa.

Dẫu thế, cô giáo cũng ít để hai người chường mặt ra thường. Bất đắc dĩ lắm thì cô mới nhờ vả cháu ôm cho mớ vở và ở các dịp như vậy cô bảo cháu đem đến lớp trước, còn cô đủng đỉnh đến sau. Cô muốn dưới mắt mọi người cậu nhỏ chỉ là một tên giúp việc, một tay “tà lọt” cho cô, hoặc cùng lắm là đứa cháu họ.

Bây giờ cô giáo đã cho phép cu cậu chọn soạn áo xống cho cô mặc đi làm. Cô xem ra cũng dự đoán coi con mắt nghệ thuật của thằng cháu đến đâu. Thằng nhỏ cũng có nét đấy chứ.

Hôm nào cô phởn phơ có sức khỏe tốt thì nó chăm chăm lấy cho cô loại lót trong mềm nhẹ vì nó bảo “ngực cô đầy đặn không cần phải đội lên nữa, trông kềnh càng, mất vẻ tự nhiên”.

Ngược lại bữa nào cô ể mình hay đến kỳ kinh hành thì nó xăm xăm nài cô phải mặc loại nịt vú có khung để đôi vú cô cao lên cho xứng với bình thường. Nó lấy quần áo và đồ mặc bên trong cho cô mà như chồng lo cho vợ, như thái giám lo cho nữ chứa, thật nghiêm trang, thật cẩn trọng.

Trông cái dáng nó ôm mớ ba mớ bảy lỉnh kỉnh mấy thứ, cô có cảm tưởng như nó nín hơi lại. Nó rón rén đi, từng bước chậm rãi, bày nhẹ nhàng mọi thứ lên bàn phấn và ậm ừ giục cô lại cho nó phục vụ.

Bữa đầu, cô thấy dị dị, ngần ngừ thì nó từ tốn thưa lời: Cháu nghĩ cô còn điều gì phải e ngại nữa, cháu có quý thì mới xin được hầu hạ cô. Nó nhấn mạnh chữ hầu hạ như tên hầu phòng với nữ chủ, khiến cô băn khoăn một lúc.

Rồi bao nhiêu ơn chìm ơn nổi, bao nhiêu giây phút đắn đo, cô cũng để cậu bé giúp cô cho xong. Trước là đền đáp lại công lao của nó, sau cô thấy việc được một người khác phái lo cho việc ăn mặc cũng là một hạnh phúc lắm rồi.

Cô bảo nó: Thì cháu giúp cô đi, sao lại bần thần ra thế. Thằng bé vui xoắn xuýt ngay. Nó tiến đến sau lưng cô, lần bàn tay mở từng hạt nút của chiếc áo ngủ choàng ngoài. Hai cô cháu song song cùng nhìn vào tấm gương trong suốt. Đến khi hàng khuy đã tuột hết thì nó đỡ vạt áo để cởi hẳn ra.

Cô nhìn thấy người cô trong chất thủy, sáng sủa, mịn màng, trơn bóng vì hồi này cô quen ngủ không mặc thứ gì trong người. Hai chiếc vú nhỉnh lên, to đùng, với cái quầng rộng và cái núm bé màu hồng. Cả một dải bụng bằng phẳng như bình nguyên thẳng tắp, chẳng chút sờn gợn. Rồi tới cặp háng hình chữ V khép với nhúm lông xoăn và lất phất rung. Tất cả đầy vẻ tuyệt mỹ của một người nữ đẹp.

Cô ngượng nghịu quay đi. Thằng bé làm như không để ý, lo nhặt cái nịt vú lên choàng vào cho cô từ phía sau. Nó úp hai lúp vải vào mỗi bên ngực, so sợi dây ở vai và sợi khóa ở sau lưng, điều chỉnh cho các trái vú nằm gọn trong chiếc áo. Thấy chưa ưng ý, nó chẳng cần hỏi ý kiến cô, lần tay chỉnh cẩn thận. Nó ấn phía trên bầu vú kéo nâng lên và một bàn tay bợ để nắn cái nịt vú ôm cứng lấy. Có khi làm hoài vẫn không đẹp, nó lôi thốc vú cô ra và nhét vào đến mấy lần mới chịu.

Nó làm xong một bên vú thì lại lo sửa phía vú bên kia. Bàn tay nó thoăn thoắt trên vú cô, dập dìu như cánh bướm, ve vuốt như môi hôn. Vừa làm nó vừa nhìn chăm chăm vào gương để ước định thật đúng chỗ. Xong nó xoa hai tay bảo cô: Cô nhìn xem hết sảy chưa. Cô giáo không dám nhìn tận mắt vì trong người cô đang xôn xao một sự va chạm nhẹ nhàng còn vương dấu vết lại đó.

Xong phận sự với bộ ngực, thằng bé nhón lấy cái sịp và quỳ sụp xuống ngang phía trước hai chân cô chờ cô nhấc lên cho nó xỏ vào. Đầu cu cậu ngang tầm với giữa háng, nên chỉ ngước lên là cả cái lồn cô đã lởn vởn cạnh bên. Một mùi hương dìu dịu lảng vảng bay ra, không ngào ngạt mà làm nó chao đảo muốn đổ.

Cô giáo cũng như ngưng thở, đứng lịm, nó phải nhắc đến lần thứ hai cô mới nhón cao một chân lên. Tay thằng bé xỏ chiếc sịp vào mà mắt thì dõi theo không chớp chỗ cái hĩm. Chân cô co nên lồn cô há toác ra trông ngon làm sao, hai mu hé hé, những sợi lông nhổm lên và rung rung nhè nhẹ.

Cậu nhỏ xỏ xong một chân thì chờ cô nhấc chân kia. Nó lại hồi hộp khi nhìn cái lồn cô ngay sát mắt. Nó bắt run, nhưng e lần sau cô không khứng cho nó đỡ đần, nên phải nén nhịn. Nó làng xàng kéo cái sịp lên từ từ, lợi dụng để được nhìn, được hít mùi hương từ nơi háng cô bay ra.

Dềnh dang mấy cũng phải xong, nó kéo sịp lên tới thắt lưng và che kín lồn cô thì nó như bị xửng. Nó nặng nhọc đứng lên phía sau cô để cùng ôn lại xem mọi thứ thế nào. Nó thấy cô gọn gàng trong những món đồ lót. Nhưng bàn tay nó vẫn táy máy, dù đã biết tươm tất, nó cũng còn cố khoèo để nắn cho cái sịp ôm sát vào đùi. Nó bụm tay từ sâu phía dưới vuốt dọc lên, ngón giữa cố tình cho lọt vào khe mà chà vậy.

Nó thấy cô giáo buông lỏng như không còn biết gì hết. Hai mắt cô lim dim, đầu hơi ngả ra sau. Cậu nhỏ thừa cơ ôm lấy ngang bụng giữ cho cô khỏi ngã. Cô cũng dựa luôn vào cháu. Thằng bé chần chừ chút xíu rồi với hai bàn tay lên úp vào hai vú cô mà bóp nhè nhẹ.

Cô giáo chẳng còn nhìn ra gì ở trong gương nữa, nhưng cậu bé thì thấy rõ hai bàn tay mình đang vò bên ngoài cái nịt vú của cô. Nó áp sát thêm vào để háng nó cọ với mông cô, rồi hai tay vần vần bóp vú.

Ý nó muốn trật cái lúp vú ra để nắm lấy từng cái núm mà se cho cô đã, nhưng lại sợ, đành xoa bóp tạm bên ngoài vải. Càng bóp thì buồi nó càng cứng, nó hích nhịp nhịp để gây ấn tượng nơi cô. Cô đê mê thấy rõ, thằng bé bạo dạn chỉ còn bóp mò vú với một tay, còn một tay thì đã cho xuống nghịch lồn cô rồi.

Trò tay con trai mà xoe đầu vú, lại còn vọc nghịch cái lồn thì chẳng bà/cô nào nhịn nổi. Cô giáo hiện giờ cũng thế, thằng bé loay hoay thì cô kiễng chân mở rộng ra. Bàn tay cu cậu đã chui tọt được vào khe giữa và cứ thế xóc như xóc cua.

Nhìn bóng hai người trong gương, thằng bé hứng chi lạ. Nó bóp cứng lấy vú và đã đút luôn tay vào sịp để măn lồn cô thêm. Nó ngoáy xào xào, ngoáy tận lực, cô giáo cứ ưỡn thúc cái háng liên tục. Nó móc và miết lồn cô tanh banh.

Bỗng cô nhao nhao kêu: Bỏ bu, trễ giờ đến nơi. Thế là cả hai cô cháu đều cụt hứng. Cô hất tay nó ra, tự kéo chỉnh lại nịt vú và sịp rồi ào ào tự mặc quần áo vào. Cô hối hả để còn vọt đi. Thằng bé tiu nghỉu, song cũng mở được miệng cất lời xin lỗi cô. Cô Hoan chẳng ừ ào gì vì chỉ lo trễ lớp.

Cô giáo ra khỏi, thằng bé thấy sao nhà đột nhiên mênh mông và vắng thế. Nó vê vê mấy ngón tay như tìm lại chút bụi da của cô còn sót lại. Chẳng có gì cả, nó đành đưa từng ngón lên mũi hít để may ra còn kịp ngửi được mùi hương của cô.

Bạn đang đọc truyện Bước chân âm thầm tại nguồn: http://truyensexhay.org/buoc-chan-am-tham/

Mặc dù còn khá mệt, cô giáo Hoan vẫn cố gắng đi dạy để tránh học trò khỏi phải bỏ lớp nhiều. Vào lớp, đầu óc còn ngầy ngật nên cô ra bài tập cho các cháu làm tại chỗ, cô ngồi trông chừng.

Mồ hôi vã ra trong người, dù mặc nhiều áo ấm, cô vẫn thấy nhớp nháp và cảm như có dòng nước chảy lăn tăn ở nịt vú. Nhiều lần cô định luồn tay vào trong áo lau cho bớt, nhưng thấy không tiện.

Cũng may, hôm nay cô mệt, cậu bé đã chọn cho cô cái áo nịt dầy, có lót bên trong, nên mồ hôi vã ra cũng không chảy tràn lan xuống bụng, mà chỉ ngưng đọng chỗ cái vòng kim khí viền bầu vú.

Được mặt này lại mất mặt khác, mồ hôi khó hòa tan nên gây ngứa ngáy râm ran. Cô giáo nhớ tới những ngón tay của cậu bé khi quàng cái áo lót mặc cho cô. Lúc ấy, cô thấy đê mê vô cùng, thằng nhỏ lại bày đặt để cô đứng trước tấm gương bàn phấn, cho cô ngắm được toàn vẹn dung nhan cô.

Khi cậu ta áp sát vào lưng, lôi cô hơi ngửa ra, nhìn vào chất thủy gương sáng bóng, cô thấy rõ hai cái vú vươn cao đồ sộ. Cô không ngờ vú mình lại cũng to đến vậy, cứ nghĩ là tuổi đã lớn lại vắng người sờ xoa, ngực càng ngày càng thu bé lại chứ.

Thì ra tại mặc cảm hèn kém làm cô tưởng ra vậy. Thằng bé lại biết cách kéo hai khuỷu tay cô ra phía sau nên đôi vú càng căng lên, vừa tròn, vừa đầy, lại có vẻ nặng nặng. Khi cô còn đang băn khoăn thì cậu ta đã úp hai tay lên vú cô, điều chỉnh lại cái lúp cho ôm sát lấy lườn vú tròn trịa.

Cậu nhỏ chắc là cảm động hay lập cà lập cập thế nào mà cái lúp xỏ vô xỏ ra vẫn trật trầy vuột lệch. Lúc ấy, trông cu cậu như người họa sĩ dùng nét cọ để vén khéo cho bộ vú trong tranh tuyệt hảo lên.

Đó là lần đầu cô được một người nam o bế săn sóc làm đẹp cho cô. Cô ngạc nhiên sao quá dễ dãi cho nó tự tiện làm như vậy. Trước kia, người yêu chỉ mới giật bung nút bóp ở áo, cô đã giận và tuyệt giao luôn. Thế mà cậu bé dùng tay nắn sửa vú cô hẳn hoi mà cô lại im không kháng cự.

Phải chăng, dưới mắt cô cậu ta vẫn chỉ là một cậu bé nên cô bớt dè dặt. Mà bé bỏng gì nữa, gần gái buồi đã biết ngỏng lên. Cô chưa kéo quần nó ra xem lớn dài cỡ nào, nhưng trông cái nước quần nó đội lên cũng không phải là ngắn. Ngữ ấy chắc cũng đủ lông lá cả rồi, như vậy đã có thể gọi là người lớn chứ bộ.

Vậy thì tại sao cô lại ngoan ngoãn nghe theo. Phải chăng vì cái vẻ đĩnh đạc, say mê của nó làm cho tự ái cô được đền bù nên để mặc xem nó loay hoay thế nào. Nó đứng sau lưng cô, đăm đăm nhìn vào gương. Hơi thở của cậu từng đợt phả vào chân tóc cô, vào gáy cô, làm cho cô miên man như gội gió.

Cậu bụm hai tay lên đôi vú, xoa nhẹ như sửa cho chúng thật tròn, có một quãng lại nâng nâng xem chừng bên nào nặng bên nào nhẹ rồi mới thận trọng úp tròng áo nịt lại. Cậu quàng cái lúp từ phía dưới, nhanh tay hớt gọn từng chiếc vú lọt vào và kéo ngay cái dây ở vai cho vải áo ôm gọn lấy ngực.

Thằng bé cứ tưởng ngờ nghệch mà làm ra dáng nghệ thuật lắm. Cậu chỉnh dây ở vai, kéo dây ngang để hai vú xịch qua xịch lại đúng theo vị trí của chúng. Đến lúc khóa xong cái dây ở sau lưng, cậu mới hơi đẩy cô ra phía trước xem gọn gàng đến cỡ nào.

Rồi cậu nhìn thấy cái khoản xẻ chia hai vú cô như trịt sát với nhau, nên chẳng chờ hỏi han, cậu ta thản nhiên luồn tay vào mỗi bên lúp đặt sửa vú cô lại. Kế đó, cậu mới thở phào, xoa xoa hai bàn tay bảo cô: Hãy nhìn vào gương xem, mặc áo nịt thế mới là mặc, nó làm nổi rõ từng quả vú lên.

Đồng thời chẳng chờ cô nói năng ra sao, cậu ta giải thích ra vẻ rất cụ non: Cháu thấy lắm bà có đôi vú đẹp mà mặc quàng mặc xiên làm hư hỏng ngực hết. Thượng đế sinh ra đàn bà có cặp vú vừa để nuôi con, vừa là món quà cho sắc đẹp. Phải hãnh diện và tôn trọng của nả được trời đất ban cho đó. Ai bảo tuềnh toàng mặc loại áo nịt đè nghiến vú bẹp xuống thì còn ra thể thống gì nữa.

Cô bẽn lẽn chưa nhìn vào gương, sợ bắt gặp một dáng xa lạ nào đó chẳng phải là mình, nhưng thằng bé lại đã xúc tác thêm: Cô nhìn đi, xem cháu nói đúng không. Và nó dùng ngón tay chỉ chỗ này chỗ kia lên vú cô mà nói bô bô: Cô xem chỗ này nó gồ ra, phải dễ lơi lỏng cho nó hô hấp tự nhiên thì nét tròn trịa của nó mới giữ lâu được.

Cô nghe nhỏ thao thao mà chẳng nhận ra được gì. Thằng bé lại tưởng cô đồng ý với nhận xét của nó nên lại lôi cô sát vào người. Hai bóng song song in vào gương, thằng bé quơ hai tay nói huyên thuyên rồi ướm vào hai vú cô mà nói: Đây này, vú cô tuyệt vô cùng, ra đường lắm anh chết.

Cô đỏ bừng ở vành tai, thẹn vì nó khen cô trắng trợn quá. Thằng bé ôm hai vú, lịm người đi, quên cả bỏ buông ra. Cô giáo thì lâng lâng nên ngả dựa hẳn vào nó. Cậu thấy cô giáo nhắm mắt lại, ngửa cổ nhìn lên trần nhà, người dịu nhễu nên nó mạnh dạn vê từng cái núm vú ngoài lần áo nịt.

Hơi thơm từ thịt da cô bay bổng lên, loằng ngoằng tản khắp nhà. Hai tay cậu nhỏ cứ ôm riết lấy hai vú mà xoa mà nắn. Loại nịt vú cô đắt tiền, thứ vải ren trong suốt như tấm lưới, mềm, nhẹ nên khi cậu vê thì các núm vú lồi cả lên. Cậu bé xoe như xoe viên bi ve trong ngón tay.

Thằng bé không kìm giữ được nữa nên xòe rộng cả bàn tay day lên từng vú. Cái nịt vú lại bị xô lệch, cậu bé phải cởi khóa ra để sửa. Lần giải thoát cho hai vú này thì cậu ta run bắn lên, nó ngẩn ngơ nhìn cái quầng và hai núm vú hồng của cô mà khát như ở giữa sa mạc.

Chính khi đó, cậu không giữ ý tứ nổi nên xoay hẳn người cô giáo lại và chưa chi cậu ta vạch hẳn hai tà áo choàng ra và xoa lấy xoa để hai vú. Xoa đi xoa lại rồi nhanh như con diều vừa thoáng thấy chú gà con, cậu nghiêng người hôn sớt lên cái vú cô đang bỏ trần.

Đến khi ấy, cô giáo mới bừng tỉnh. Mức rào ngăn cản giữa hai người đã bị phá bỏ, nên cô vội vàng khép tà áo lại, không khiến nó giúp cô mặc nịt áo nữa. Thằng bé cũng bàng hoàng thẹn nên nó lí nhí xin lỗi cô.

Ngồi trong lớp hiện giờ, nhớ lại tình cảnh vừa rồi, cô nghĩ mồ hôi vã xuất ra có lẽ cũng vì cô sợ phần nào cũng nên. Liệu sự thân tình giữa cô và cháu bé sẽ còn đi xa hơn tới tận đâu và cái điều xô bồ giữa một người nam với một người nữ bao giờ sẽ xảy đến. Sau đó thì sự thể sẽ thế nào?

Cô ôn lại diễn tiến mọi điều, đúng là cô mụ mị để cậu nhỏ tiến từng bước âm thầm chinh phục cô, đưa cô vào tròng mê đắm để rồi phục đoạt cô lúc nào không hay.

Bạn đang đọc truyện Bước chân âm thầm tại nguồn: http://truyensexhay.org/buoc-chan-am-tham/

Học trò làm xong bài tập thì vừa vặn hết giờ, cô giáo thu lại các tờ giấy và lững thững về nhà. Cậu bé đã đặt lại nồi nước để cô xông mình lần nữa, nhưng cô gạt đi. Cô sợ những sự việc lằng nhằng lại tái diễn khiến cô lúng túng xa hơn. Nhưng thằng nhỏ có vẻ bất mãn, nó lầu bầu trong miệng: Cô hay giở giói nhiều điều, cháu muốn cô thật khỏe mà cô nghĩ vơ nghĩ vẩn. Thôi để cháu dẹp và từ nay cô muốn làm gì thì làm, cháu không dám xía vào việc cô nữa.

Nói xong nó lăng xăng bê nồi nước đem đi đổ. Cô đang cáu mà cũng phải nạt: Ai bảo anh là tôi không nghe lời, vừa đi dạy về thở không ra mà anh thì hối như chạy giặc. Anh để thư thả một tí có được không.

Cậu ta có vẻ thông suốt nên nói gỡ gạc: Nếu vậy thì để cháu đem đặt lại trên bếp, khi nào cô muốn xông thì cháu lại mang xuống, để nước nguội xông không kiến hiệu. Khi nó quay lại thì cô đã nằm ra giường. Tay cô cứ móc gãi nơi ngực xoẹt xoẹt, nó im ắng dõi theo. Cô Hoan cũng im im càng làm cho không khí nặng nề.

Thằng bé như bị cả một tổ kiến bu cắn, chân tay giật giật, ngứa ngáy khắp nơi. Nó chăm bẵm nhìn cô chờ một lời gì đó. Mãi mãi cô như chìm vào giấc ngủ lơ mơ. Nó ấp úng hỏi cho có hỏi: Cô có ăn cơm để cháu dọn. Cô giáo kêu không muốn ăn thứ rắn và nhờ nó nấu cho bát cháo hoa.

Cậu nhỏ xun xoe đi làm ngay, loáng cái đã bưng lên một bát nghi ngút khói và có nhiều lá hành. Cô cố ngồi dậy hùp từng thìa sột soạt và cảm thấy nhẹ dần. Cô bảo nó bưng nồi nước cho cô, nhưng trước đó hãy lấy cái áo khoác đã.

Thằng bé được sai hết sức hãnh diện, chạy bay chạy biến đi lo. Khi nó bưng được nồi nước lên thì cô đã thay xong áo và những món cởi ra vắt ở thành giường. Nó đặt nồi nước chỗ cô chỉ rồi lấy chăn phủ lên cho cô, ém lại cẩn thận. Sau đó đứng ngoài chờ.

Cô giáo bị ngộp hơi khói nên ho khùng khục và rên rẩm nước quá nóng. Thằng bé chỉ mong được cô sai lau mồ hôi mà không nghe cô chấp thuận. Phần nó còn nhợn vì lỗi dám hôn lên vú cô nên cũng không dám mở lời hỏi. Còn cô thì cũng dè chừng sợ nhờ vả cậu ta thành thói quen thì khó gỡ, nên mạnh ai nấy lo giữ miếng.

Cuối cùng thì việc xông hơi cũng xong, cô lóp ngóp đứng lên, người đẫm mồ hôi. Cô cảm thấy hơi lạnh nên co giữ chặt hai vạt áo và kềnh luôn ra giường. Cậu bé lủi thủi nhặt các món cô thay ra vắt lên vai và bưng nồi nước đi.

Sau đó, cu cậu rửa chén bát và lùa bụng cơm rồi lên xem cô ra sao. Chả biết cô mệt hay cô ngủ mà hai mắt nhắm nghiền và hơi thở nhè nhẹ, cậu nhỏ cũng im lặng cho cô nghỉ. Rụt rè cậu ngồi xuống cái ghế gần đó trông chừng cho cô chủ.

Trời tối dần, cậu hạ bớt ánh sáng đèn rồi vẫn ngồi tại chỗ chớ không đi nằm. Nhà êm quá, nên cả cô cả cháu chợp đi lúc nào không biết. Dễ đã khuya, khi cô Hoan tỉnh vì thấy cổ khô đắng thì thấy cậu nhỏ gục ở ghế.

Cô định gọi nó dậy lấy cho cô cốc nước và viên thuốc, nhưng lại ngại. Cô lập cập bước đi tự lo thì đá phải chân ghế làm cậu nhỏ vùng ngay dậy. Nó hỏi cô định đi đâu, cô nói tình trạng của cô, nó có vẻ cằn nhằn: Sao cô không sai cháu lại tự đi như vậy. Cô đang yếu mà, đi lập cập ngã rụi xuống thì khốn.

Cô giáo thấy vui vui, trong đời cô ít được nhận sự lo lắng của ai như thế nên cảm động. Cô bảo: Ừ thì cháu lo hộ cho cô, lấy cho cô viên thuốc và cốc nước lọc, cô vừa khát lại vừa đau cổ.

Thằng bé được nhờ lại ba chân bốn cẳng lo liền. Nó dâng hai tay ly nước cho cô, cô nhận lấy nhắp một ngụm lớn, bỗng dưng sao cô tự khai béng với nó: Hồi chiều ở lớp cô mệt quá, phải cho học trò làm bài tập mà ngồi nghỉ. Mồ hôi ở đâu túa ra đẫm, gây cho cô ngứa ngáy ở khoảng ngực rất khó chịu. Giá ở nhà, cô cởi quách áo nịt chắc là dễ chịu và mồ hôi đỡ thấm ở chỗ vòng độn gây nhột nhạt cho cô.

Cậu ta thấy cô chân tình bộc lộ ý nghĩ thì cũng mượn dịp nói vào: Cháu đã thưa với cô rồi, bệnh thì cứ nghỉ vài hôm, cô xốc xốc lo đi dạy, có ngày gió máy gục tại chỗ cũng nên. Cô ngước nhìn cháu, sao cái thằng càng ngày càng ra vẻ cụ non. Cô tủm tỉm cười, cậu bé lại nghĩ cô nhạo báng nó nên chêm thêm: Ấy, cháu nói vậy mà đúng đấy. Lắm người cứ cậy mình có sức, lơ là để khi suy sụp mới sợ.

Cô giáo phải bảo: Biết rồi, nói mãi, cậu ta mới chịu im. Cô giục nó: Cháu đi ngủ đi, cô không sao đâu, đừng thức cả hai đâm cả nhà cùng mất sức. Thằng bé ừ ào nhưng cứ đủng đỉnh ngồi hoài. Cô giáo nói chẳng được cũng mặc.

Cô Hoan ngủ có vẻ nhọc, hơi thở cách quãng và phì phò. Lâu lâu lại nghe rít rít ở cánh mũi, phải trở mình luôn. Rồi lại mớ í ới nói năng gì đó. Cậu nhỏ ngủ gật gà gật gù, giật mình thon thót khi nghe cô giáo loạch xoạch. Mở mắt thấy cô nằm im lại thôi.

Cô đau lẩm rẩm mà đâm nặng. Khi mơ, khi tỉnh kéo dài đến mấy ngày, ăn toàn cháo chứ không đụng đến cơm. Cậu bé ra sức lo lắng, hết thuốc uống lại lau mồ hôi, cô mệt có cản cũng chẳng nhấc tay tự lo được.

Thằng bé làm thật chí tình, lắm khi cô li bì lên cơn sốt, nó hết kéo chăn đắp lại giở bung ra vì cô hết kêu rét lại nóng. Người cô rộp đi, tóc tai bết vào trông đến thảm. Cô kêu rên mỏi mình, đau khớp xương và chân tay như rần rần có sâu hay kiến bò. Thằng bé phải nhúng khăn vào nước ấm đắp lên trán cho cô, lại xoa nắn các lóng tay lóng chân, bả vai cô mới đỡ rên rỉ.

Mấy lần nó giục cô thay áo khoác kẻo mồ hôi rịn gây nhiễm vào bên trong, nhưng cô kêu đau mình không muốn. Nó cũng đâm quính, cứ hỏi dò cô cần thuốc men ra sao để nó kiếm người nhờ, cô không bằng lòng.

Tuy vậy nó cũng liều gọi y tá đến truyền cho cô mấy bình đạm thì cơn sốt mới hạ và cô tỉnh ra. Người y tá cũng tế nhị nên chỉ vẽ cho cu cậu cách theo dõi giọt chảy và chỗ nút khóa điều chỉnh để dịch truyền không ồ ạt gây sốc, trường hợp ra sao thì phải gọi ông ta.

Thằng bé được làm cho cô nên có vẻ hãnh diện, chu đáo, tận tình, lo từ miếng ăn miếng uống cho đến thuốc men, giặt giũ. Cô hồi sức dần, đã tỉnh táo ra và bớt đắng miệng. Cô hết lời cảm ơn và khen nó, cu cậu sướng tưởng được lên tiên. Cô ngấp nghé đòi đi dạy lại, nó hết can ngăn phải làm mặt giận dỗi. Nó xoành xoạch làm cái gạch nối để chạy đến xin phép nhà trường cho cô nghỉ thêm, đúng một tuần hơn thì bệnh mới dứt.

Cô chỉ còn khúng khắng ho, nên khi đi dạy, nó hối cô phải quàng khăn cổ lẫn mặc thêm áo mới để cô ra khỏi nhà. Cô nói đùa với nó: Cháu làm như cô là búp bê yếu đuối lắm. Nó vênh mặt lên: Chứ không à, cô khỏe mà nằm lăn bí tỉ cả tuần lễ mới khỏi. Cô cứng họng cười xòa.

Từ ngày nó săn sóc cô bị bệnh thì thân tình cô đối với nó bớt khắt khe đi. Cô đã chịu vồn vã chuyện trò với cháu, trong cử chỉ cô vẫn để lộ ra niềm biết ơn nó đã chăm sóc cho cô. Cô cứ trở đi trở lại: Đợt đau vừa rồi, nếu không có cháu thì cô chẳng biết xoay trở thế nào. Cậu nhỏ trơ tráo đề nghị: Vậy thì cô thưởng gì cho cháu đây.

Bị hỏi bất chợt cô giáo hơi lúng túng, song chợt nảy ý vui vui, cô bảo: Cháu nhắm mắt lại đi rồi cô thưởng. Thằng bé run run làm theo lời, cô giáo đợi khi nó nhắm nghiền mắt lại mới đặt nhẹ môi hôn lên trán, lên má và sau cùng phớt luôn lên môi nó hỏi: Thế nào, thưởng vậy được chưa?

Thằng bé ngẩn người ra, không ngờ nhận được nhiều hàm ân từ cô giáo đến vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Thông tin truyện
Tên truyện Bước chân âm thầm
Tác giả Sịp
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Bóp vú cô giáo, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện móc lồn, Truyện sex cô giáo
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 16/04/2024 03:38 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Sịp

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân