Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 » Phần 216

Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 2


Update Phần 225

Phần 216: Hội Triều Năm Mới

Mùng Một Tháng Giêng, quan phủ quan viên lớn nhỏ các nha môn cả nước phải mặc quan phục, đi tới nha môn sở tại cử hành lễ “Vọng khuyết diêu hạ”. Vũ đạo ầm ĩ, lạy mười bốn lạy, lạy chúc thiên tử kinh sư thêm tuổi mới, phiên vương các nơi cũng phải hành lễ “Vọng khuyết khánh chúc”.

Trong Tử Cấm thành huy hoàng tráng lệ, trái tim của đế quốc, sắp sửa cử hành buổi triều hội long trọng nhất mỗi năm một lần của triều Đại Minh, tất cả huân thần quý thích, văn võ bá quan đều vào cung triều hội.

Tần Lâm đã lên tới đường thượng quan Cẩm Y Vệ, phải đi tham gia đại triều hội, cho nên sáng sớm trời còn chưa sáng, Từ Tân Di đã lôi hắn từ trong chăn ấm ra ngoài, tự tay mặc y phục cho hắn, lại lệnh cho bọn Thị Kiếm lấy nước nóng rửa mặt.

– Trời vẫn còn tối, gấp cái gì?

Tần Lâm mơ mơ màng màng, vốc nước lên rửa mặt.

Từ Tân Di gân cổ lên, véo hắn một cái:

– Lười biếng, một năm chàng có thể thấy mặt Chu Dực Quân được mấy lần? Thiếp còn nhờ Nghiêu Anh biểu muội có cơ hội nói tốt cho chàng vài câu, để cho huynh trưởng nàng cất nhắc chàng.

Chu Nghiêu Anh? Tần Lâm cười cười, trông cậy vào quỷ nhát gan kia nói tốt cho mình, còn không bằng tự mình đi nói với Vạn Lịch. Ặc, Tần Lâm sờ sờ mũi:

– Lão bà, dường như nàng thiếu tôn trọng Hoàng đế thì phải…
– Hừ, tên mập kia…

Từ Tân Di bĩu môi, tỏ vẻ khinh thường nói:

– Đi rồi chàng sẽ biết, thật ra chỉ là một tên mập lùn bình thường mà thôi. Được rồi được rồi, đây là chỉ có hai chúng ta mới nói như vậy, nếu là trước mặt Nghiêu Anh biểu muội, thiếp cũng thường khen hoàng huynh nàng anh minh thần vũ, hùng tài đại lược…

Tần Lâm phì cười một tiếng, tính Từ Tân Di vốn là như vậy, chẳng lẽ Tần trưởng quan hắn là trung thần nghĩa sĩ, đối với Đại Minh Hoàng đế hết dạ trung thành hay sao?

Vội vã rửa mặt xong, lại ăn chút điểm tâm, Từ Tân Di sợ hắn đói bụng lại gói cho hắn mấy chiếc bánh hoa quế mang theo, lúc này mới đuổi hắn ra cửa.

Sắc trời vẫn còn mờ tối, chỉ thấy đối diện xuất hiện một bóng người, Tần Lâm định trụ bước chân, Ngưu Đại Lực cùng Lục mập rút ra Xế Điện Thương ở bên hông, gằn giọng quát:

– Là ai?
– Là ta, là lão Hồng…

Hồng Dương Thiện Hồng Chỉ Huy đã ở chờ bên ngoài, cũng bị Ngưu Đại Lực cùng Lục mập dọa cho sợ hết hồn, chờ hai người kia thu hồi súng, lúc này mới lau mồ hôi lạnh, cười híp mắt chào đón:

– Chúc mừng năm mới Tần tướng quân, kinh sư trời sáng muộn hơn phương Nam, lúc này vẫn còn tối đen, cho nên hạ quan mang theo đèn lồng dẫn đường cho ngài.
– Ôi chao, Hồng trưởng quan lão thật là…

Lục Viễn Chí oán trách nói:

– Đã có đèn lồng vì sao không đốt lên sớm, làm hại ta cùng lão Ngưu còn tưởng rằng lão là thích khách của Bạch Liên giáo.

Hồng Dương Thiện biết được Tần Lâm ở phương Nam nhiều lần phá Bạch Liên giáo, giết chết nhiều tên trưởng lão, Hương chủ, sớm bị Bạch Liên giáo hận thấu xương, cho nên đi đâu cũng mang thân binh Hiệu Úy võ trang đầy đủ, cũng không lấy làm kỳ, gật đầu vâng dạ liên tục.

Tần Lâm nhìn về phía Hồng Dương Thiện cười cười khen ngợi.

Hồng Chỉ Huy thât sự muốn đốt đèn lồng soi đường cho Tần Lâm sao? Chỉ vì Tần trưởng quan mới tới kinh sư, sợ là không hiểu gì về trình tự, lễ nghi đại triều hội, cho nên Hồng Dương Thiện chờ ở bên ngoài thật sớm, ý là muốn chỉ điểm giúp cho hắn đôi chút.

Thân là thuộc quan, nếu như Hồng Dương Thiện nói thẳng Tần Lâm không hiểu trình tự triều hội, vậy thì giống như cậy già lên mặt, khi dễ Tần Lâm mới tới, sẽ làm cho thượng quan cảm thấy không thoải mái trong lòng, cho nên lão chỉ nói là thắp đèn chiếu sáng.

Tần Lâm xem sắc đoán ý lợi hại tới mức nào, đã nhìn thấu hành động của Hồng Dương Thiện, gật đầu một cái tỏ vẻ khen ngợi hành động của đối phương, hiểu ngầm với nhau không cần nói.

Hồng Dương Thiện cảm thấy vô cùng vui vẻ, tự đặt mình vào địa vị tôi tớ, đốt đèn lên đi trước dẫn đường.

Tần Lâm thấy vậy thầm than trong lòng, Hồng Chỉ Huy này cũng là kẻ tinh minh trong chốn quan trường, tuyệt đối không phải là thùng thuốc súng giống như Du Đại Du, cũng có mấy phần bản lĩnh. Hiện tại ngoài miệng bảo lão hiệp chưởng Nam Trấn Phủ Ty, phía dưới đám Thiên Hộ, Bá Hộ, Trấn Phủ, Tri Sự cũng phải phục lão, vì sao cả đời không lên nổi như vậy?

Đương nhiên là chịu thiệt thòi trong chuyện Trương Cư Chính lật đổ tiền nhiệm Thủ Phụ Cao Củng.

Cao Các Lão vừa rơi đài, há chỉ là cây ngã khỉ chạy tứ tán. Loại Chỉ Huy Thiêm Sự Cẩm Y Vệ không chưởng nha giống như Hồng Dương Thiện, tối đa chỉ là con rận trên lưng khỉ, nói không chừng Cao Củng cũng không nhớ cả tên của họ Hồng. Kết quả lão cũng bị xui xẻo lây, công danh lận đận cho tới bây giờ, theo như Tần Lâm quan sát một thời gian trước, ngay cả đám Thiên Hộ, Bá Hộ có được chút thực quyền cũng tỏ ra coi thường lão.

Chuyện trong quan trường là như vậy, không chỉ có bản lĩnh của mình phải cứng rắn, thủ đoạn phải tàn nhẫn, mà còn phải kết giao rộng rãi, phải có chỗ dựa vững chắc. Chỉ cần thiếu một trong những điều kiện trên, đời này chỉ có thể ôm chức quan mọn cho tới già.

Tần Lâm nghĩ tới đây, chợt cảm thấy mười sáu chữ phương châm Từ lão đầu định ra “tả hữu phùng nguyên, nhược tức nhược ly, cố bản bồi nguyên, tự thành nhất phái”, thật sự là diệu dụng vô cùng.

Đang khi nói chuyện đã đến hoàng thành, quan võ theo cửa Tây Trường An tiến vào, quan văn đi cửa Đông Trường An, Tần Lâm cùng Hồng Dương Thiện chính là đi cửa Tây.

Sau khi đi vào là quảng trường giữa đoan môn cùng ngọ môn, trong ngọ môn chính là Tử Cấm thành Hoàng đế ở. Mà hai bên quảng trường nhỏ này có xây triều phòng dành cho các quan viên vào nghỉ ngơi trong lúc chờ đợi vào triều. Trong đó triều phòng dành cho Cẩm Y Vệ nằm lệch về phía Nam Hữu Khuyết môn một chút, vị trí vẫn còn ở trên triều phòng nội các.

Tần Lâm đi tới triều phòng dành cho Cẩm Y Vệ, còn chưa vào cửa chỉ thấy nơi xa xuất hiện cỗ kiệu do ba mươi hai người khiêng vô cùng to lớn chậm rãi đi tới. Đỉnh kiệu có khung, bốn vách tượng trưng tứ phương, bố trí tượng trưng trời tròn đất vuông. Trước kiệu có một chiếc lọng vàng bốn khúc có tay quay ngự tứ, hai bên kiệu có hành lang, rèm trân châu, trang sức lụa là, giống như một cung điện di động.

Thủ Phụ đế sư Trương Cư Chính đến.

Từ triều phòng nha môn nội các, Lục bộ, Ngũ Quân Đô Đốc phủ vân vân tới tham gia triều hội lập tức có rất nhiều quan viên vọt ra, như ong vỡ tổ chen chúc tiến lên xu phụng, giống như rất nhiều thiết sa bị đá nam châm hấp dẫn, lại giống như vô số hành tinh quay quanh mặt trời.

Sớm biết Trương Tướng gia bản lĩnh lớn, tính khí lớn, thích bày vẽ, Tần Lâm thấy cảnh tượng này cũng không khỏi cảm thán, Trương Cư Chính tự xưng không phải là Thừa Tướng, quả nhiên không sai.

Thừa Tướng đầu đời Minh Lý Thiện Trường, Hồ Duy Dung làm sao có được khí thế uy phong như vậy?!

Trương Cư Chính quả thật là nhiếp chính.

Hồng Dương Thiện thấy Tần Lâm cũng không tiến lên, hơi kinh ngạc hỏi:

– Tần trưởng quan, ngài…

Tần Lâm cười cười, cũng không đáp lời, vén rèm lên tiến vào triều phòng dành cho Cẩm Y Vệ.

Vốn là bên trong có rất nhiều đường thượng quan chờ, nhưng lúc này đại đa số đã cùng Lưu Thủ Hữu chen chúc ra ngoài bái kiến Trương Tướng gia. Chỉ còn lại một ít lão nhân râu tóc bạc phơ, già tới mức không còn hình dáng ở lại, đang trêu cợt lẫn nhau, nói lưng mình cứng thẳng đánh không cong, lại thêm thân thể yếu đuối không chịu được gió, cho nên không thể làm gì khác hơn là lười biếng ở lại nơi này.

Tần Lâm nghe vậy bật cười, không phải là thân thể bọn họ yếu tới mức không chịu đựng được gió, bất quá là tự biết đời này của mình đã sắp kết thúc, có đi nịnh nọt Trương Cư Chính cũng không thể nào thăng quan, dứt khoát tiết kiệm chút công phu vô ích.

Ở chung với mấy lão già này cũng nhạt nhẽo vô vị, Tần Lâm bèn ra cửa đứng ngắm phong cảnh, nhìn những quan viên kia làm ra đủ loại cử chỉ nịnh hót xu phụng Trương Cư Chính, ngược lại cũng thú vị.

Cử động này của hắn lọt vào mắt một vị Các Thần trong triều phòng nội các bên cạnh, chợt cảm thấy có mấy phần kinh ngạc, đi ra hỏi:

– Xin hỏi vị tướng quân này đài phủ thượng hạ, tất cả mọi người đều chạy tới xu nịnh đế sư Trương lão tiên sinh, vì sao các hạ lại ở đây một mình?

Người này tuổi chừng năm mươi, trên gương mặt trắng lún phún mấy sợi râu, đầu đội Ngọc Bội Thất Lương quán, thân mặc xích la y, lưng đeo thắt lưng ngọc dây thao đỏ, đây là triều phục của quan viên nhất phẩm.

Tần Lâm cũng không nhận ra người này, nhưng thấy lão từ trong triều phòng nội các đi ra, nói chuyện lại là khẩu âm Sơn Tây, cũng biết là đương triều Thứ Phụ, Thiếu Bảo, Vũ Anh Điện Đại Học Sĩ Trương Tứ Duy.

– Mạt tướng là Chỉ Huy Thiêm Sự Cẩm Y Vệ, đại chưởng Nam Trấn Phủ Ty, Tần Lâm ở chỗ này ra mắt Trương đại học sĩ…

Tần Lâm đứng thẳng tại chỗ, hướng về phía người kia vái chào.

Quy củ quan trường thời Minh, phàm hạ quan thấy thượng quan phải tránh lui sang bên cạnh sau đó thi lễ.

Cho dù là quan võ Đại Soái biên quan nhất nhị phẩm, thấy Các Thần, Thượng Thư cũng phải làm lễ ra mắt, Tần Lâm chỉ là quan viên tứ phẩm Cẩm Y Vệ, không những không quỳ còn đứng tại chỗ thi lễ, Trương Tứ Duy thân là Thứ Phụ không khỏi có chút không thích, sắc mặt sa sầm. Nhưng khi nghe cái tên Tần Lâm lại hơi ngẩn ra, trên mặt thoáng qua vài tia thanh khí rồi biến mất, có hơi căng thẳng gật đầu một cái:

– Thì ra là Tần tướng quân xét âm đoán dương, nhiều lần phá được kỳ án. Giỏi, giỏi lắm, trẻ tuổi như vậy, quả thật chính là phúc của Đại Minh ta.
– Trương đại học sĩ khen quá lời rồi, ngài phụ bật thánh triều thiên tử, ban bố mưa lành khắp thế gian, đó mới gọi là chiến công lừng lẫy.

Tần Lâm ném ra một đống mũ, trong lòng lại thầm mắng: Lão già kia, giả bộ quân tử gì chứ. Mới vừa rồi lão tử không quỳ, sắc mặt lão lập tức liền thay đổi, hừ hừ, nội các Thứ Phụ là ghê gớm lắm sao, ai cũng biết lão là con dấu cao su trong tay Trương Cư Chính.

Trương Tứ Duy, Thân Thời Hành là Thứ Phụ và Tam Phụ nội các, nhưng hai vị này ở trước mặt Thủ Phụ đế sư như ánh đuốc dưới mặt trời ban trưa, hoàn toàn ảm đạm thất sắc, chỉ có thể lấy thân phận gần như thuộc hạ thay Trương Cư Chính làm một ít công vụ thượng truyền hạ đạt, cũng không có quyền lực gì.

Nếu như Tần Lâm muốn tách ra khỏi thế lực khắp nơi, giả ngây giả dại lẫn vào giữa, như vậy thấy ai cũng có thể quỳ. Nếu như dập đầu là có thể đổi quan chức, triều Đại Minh sẽ có quan viên tình nguyện làm con trùng dập đầu.

Nhưng hắn không thể, nếu muốn lôi kéo hệ phái, giương cao đại kỳ, bản thân mình phải đứng thật thẳng lưng. Dù là hệ phái nhỏ, thực lực yếu, cũng phải thành một phái riêng, nếu như gặp người liền khom lưng, ai còn coi mình ra gì?

Đúng như dự đoán, nhìn thấy Tần Lâm ở trước mặt đương triều Thứ Phụ cũng không cao không thấp, mơ hồ có khí thế ngang hàng, Ngưu Đại Lực, Lục mập sung làm tùy tùng lộ vẻ đắc ý, Hồng Dương Thiện Hồng Chỉ Huy kinh ngạc ánh mắt sáng ngời. Mấy tên đường thượng quan Cẩm Y Vệ chú ý tới cảnh tượng này cũng âm thầm kinh ngạc, mỗi người tính toán con tính của riêng mình.

Mặc dù Tần Lâm không quỳ bái, nhưng sau đó nói một hơi tâng bốc cũng khiến cho Trương Tứ Duy vô cùng cao hứng. Mặc dù không chưởng thực quyền, người khác nói lời nịnh nọt cũng cảm thấy dễ nghe. Hơn nữa Thứ Phụ Đại nhân cũng biết được chuyện Tần Lâm không quỳ trước Phùng Bảo, suy nghĩ một chút mình còn kém xa không bằng vị chưởng ấn Ty Lễ Giám, Đốc Công Đông Xưởng kia, trong lòng cũng không còn gì bất bình nữa.

Lão nhìn kiệu lớn ba mươi hai người khiêng của Trương Cư Chính ngoài xa, cười híp mắt nói:

– Tần tướng quân dễ thường không phải là khen quá lời, lão phu chẳng qua là cánh tay của Thủ Phụ đế sư Trương Tướng gia mà thôi, công phụ bật quy về đế sư, lão phu cũng không có công lao gì.

Trương Tứ Duy nói lời dễ nghe, nhưng lúc nhìn đại kiệu Trương Cư Chính ngoài xa, đầu mày cuối mắt hàm chứa mấy phần khí tức âm trầm uất kết, tuy rằng giấu giếm được người khác, nhưng không giấu giếm được Tần Lâm giỏi về xem sắc đoán ý.

Chờ Trương Cư Chính xuống khỏi kiệu lớn ba mươi hai người khiêng, vênh váo tự đắc đi về phía triều phòng, Trương Tứ Duy lại đổi sắc mặt, nặn ra một nụ cười chân thành gấp mười lần so với bất cứ kẻ nào, sải bước tiến tới vái chào tới đất:

– Chúc mừng năm mới, chúc Thủ Phụ Thái Nhạc tiên sinh Xuân Thu cường thịnh, tinh thần càng ngày càng khang kiện, chính là phúc của Đại Minh ta. Tứ Duy trung tâm chúc nguyện Thái Nhạc tiên sinh phụ bật Đại Minh thánh thiên tử tới ngàn vạn năm.

Trương Cư Chính đỡ Trương Tứ Duy dậy, thân thiết nói:

– Hai ta đều là phụ bật Các Thần, cần gì câu chấp lễ tiết như vậy?

Trương Tứ Duy ra sức biểu hiện mình tuyệt đối phục tùng Thủ Phụ đế sư, mà Trương Cư Chính cũng vui vẻ để lộ với văn võ bá quan thủ đoạn khống chế bàn tay sắt của mình đối với nội các.

Trương Cư Chính sải bước tiến về phía triều phòng, Trương Tứ Duy theo sát rập khuôn từng bước, giữ vững khoảng cách rơi lại phía sau nửa thân người.

Trong lúc vô tình bước chân Trương Tứ Duy đã bị vị Thủ Phụ đế sư cao cả trước mặt ảnh hưởng, dẫn động. Tuy rằng mỗi bước của Trương Cư Chính đều nhẹ nhàng hời hợt, nhưng tựa hồ có lực đạo vạn cân. Trương Tứ Duy cũng từng muốn giữ vững sải bước và tốc độ của mình, nhưng chỉ cần bước khác đi một chút, lão lập tức cảm thấy mình như người trần truồng lộ thể đi lại giữa đường phố đông người, hết sức khó coi.

Duy chỉ có giữ vững nhất trí cùng Trương Cư Chính, từ khoảng cách bước chân dài ngắn, nhấc chân cao thấp cho đến tốc độ bước mới có thể an tâm, mới là cảm giác mà lão thấy thoải mái nhất.

Lại bộ Thượng Thư Vương Quốc Quang, Hộ bộ Thượng Thư Trương Học Nhan, Lễ bộ Thượng Thư Phan Thịnh, Binh bộ Thượng Thư Phương Phùng Thời, Công bộ Thượng Thư Lý Ấu Tư, Tả Đô Đốc chưởng Cẩm Y Vệ chuyện Lưu Thủ Hữu, mấy vị Phó Đô Ngự Sử Thiêm Đô Ngự Sử Đô Sát Viện, Lục Khoa Cấp Sự Trung, Kỳ Liêu Tổng Đốc Dương Triệu… Quan viên lớn nhỏ theo phẩm cấp địa vị quyết định khoảng cách cùng Trương Cư Chính, thời thời khắc khắc duy trì nhất trí cùng Thủ Phụ đế sư, như quần sơn triều bái Thái Nhạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Danh sách truyện cùng bộ:
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 225)
Thông tin truyện
Tên truyện Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Update Phần 225
Ngày cập nhật 12/10/2025 03:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Biến cố cuộc đời
Nằm chợp mắt một giấc gần 2 giờ đồng hồ mà bọn nó vẫn chưa tàn tiệc, nằm bên đây đầu cứ tưởng tượng được chịch cả X và Y làm thằng em cứ dựng lên đéo chịu được, nằm suy nghĩ tìm cớ đêm nay ngủ lại cùng hai em nó rồi tùy cơ ứng biến, quan trọng là ngủ lại được đã. Không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex phá trinh
Hẹn hò với mẹ - Tác giả kiehry
Điều ngạc nhiên mà hai bà mẹ dành cho chúng tôi là một phòng khách sạn ngay bên kia đường từ rạp chiếu phim, trong một tòa nhà cao tầng lạ mắt, là một phần của toàn bộ trung tâm giải trí ở trung tâm thành phố. Chúng tôi bỏ qua quầy lễ tân, và tôi đoán là những người bên trong đã cho hai bà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ dì Đụ mẹ ruột Truyện dịch Truyện người lớn Truyện NTR
Yêu nhầm vợ bạn
Tôi và em lên phòng để lại đằng sau ba khuôn mặt nhợt nhạt như vừa tụt đường huyết vậy. Tôi cười cười, mặt tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra, em thì len lén nhìn tôi. “Sao, muốn nói cái gì thì nói đi”. Tôi quay sang em cười nói. “Thế mà bảo không biết bơi”. Em bĩu môi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ vợ bạn Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân