Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 » Phần 100

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 - Dịch giả Meode

Phần 100

– Sư tỷ cẩn thận…

– San nhi cẩn thận…

Lâm Bình Chi cùng Nhạc Bất Quần cùng lúc xuất thủ, Lâm Bình Chi kiếm quang lóe lên, vô luận tốc độ kiếm hắn đâm ra từ góc độ nào cũng là chính xác, chẳng qua là hắn kinh nghiệm đối địch còn quá ít, lực đạo xuất chiêu dùng quá sức, cái đùi gà nửa đường phóng tới đột nhiên gia tốc, chiêu kiếm tinh diệu này của hắn liền đâm vào chỗ trống.

Bất quá may là bên cạnh người còn có Nhạc Bất Quần, chỉ thấy Nhạc Bất Quần cầm lấy trên bàn một chiếc đũa, ra chiêu sau mà tới trước, thoáng cái đem cái đùi gà đâm dính trên mặt bàn, chỉ là mỡ trên đùi gà vẫn tiếp tục bắn ra dính đến trên người của Nhạc Linh San.

– Ai da…

Nhạc Linh San không ngừng thối lui, liếc mắt nhìn vết bẩn dính trên bộ ngực, không khỏi giận dữ, đang muốn chửi ầm lên thì Nhạc Bất Quần lại quát trước:

– Câm miệng!

Nhìn thấy phụ thân sắc mặt âm trầm, Nhạc Linh San nhịn không được dậm chân một cái, hiển nhiên trong lòng cực kỳ phiền muộn.

– Ngươi còn muốn lên tiếng sao, nếu không phải là Lý tiên tử thủ hạ lưu tình, ngươi bây giờ làm gì mà còn mạng đứng ở đây?

Nhạc Bất Quần trong lòng minh bạch, lấy bản tính của nữ ma đầu Lý Mạc Sầu trên giang hồ này, chỉ ném cái đùi gà đã là phá lệ khai ân rồi.

Nhạc Bất Quần thật ra cũng không sợ cái gì là Xích Luyện Tiên Tử, nhưng Lý Mạc Sầu đã làm cho giang hồ nghe tin đã sợ mất mật, ngoại trừ võ công nàng còn có ám khí kiến huyết phong hầu Băng Phách Ngân Châm.

Hoa Sơn đang có nhiều người như vậy, nếu quả thật đánh nhau, Nhạc Bất Quần rất khó bảo vệ được an toàn của đệ tử, nếu Lý Mạc Sầu hạ sát thủ, sử dụng thủ pháp Mạn Thiên Hoa Vũ bắn ra ám khí Băng Phách Ngân Châm, đệ tử của phái Hoa Sơn phải có ít nhất hơn phân nửa bỏ mạng tại chỗ, bởi vậy Nhạc Bất Quần thấy còn may mắn nên đương nhiên muốn nói lời cảm tạ.

– Nghe tiếng Nhạc chưởng môn của phái Hoa Sơn là một quân tử đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Lý Mạc Sầu nhẹ nhàng nói.

– Hôm nay nể lấy mặt mũi Nhạc Chưởng Môn, chuyện này ta sẽ bỏ qua…

Lý Mạc Sầu thản nhiên ngồi xuống, đồ ăn trước đó trên bàn sớm đã được tiểu nhị thu dọn xong, dâng lên trà ngon Nhất Hồ cho nàng.

– Đa tạ Lý tiên tử.

Thấy Lý Mạc Sầu không có ý tiếp tục truy cứu, Nhạc Bất Quần một hơi thở phào nhẹ nhỏm, ngồi xuống như có điều suy nghĩ, lão liếc nhìn Lâm Bình Chi, vừa rồi dưới tình thế cấp bách hắn xuất ra kiếm pháp, mà lão chưa từng thấy qua, trong chiêu kiếm chỉ có một ít bóng dáng Hoa Sơn kiếm pháp…

Nhạc Bất Quần tính tình xưa nay thâm trầm, trong lòng nghi hoặc vạn phần, nhưng biểu hiện vẫn là bất động thanh sắc.

Lâm Bình Chi trong lòng cũng cả kinh, vừa rồi vì tình thế nên sử xuất kiếm pháp của Tống Thanh Thư truyền thụ, cũng không biết sư phụ lão nhân gia có chú ý đến hay không? Vừa rồi nhất kiếm lại đâm vào chỗ trống, có thể là sẽ không có chú ý tới…

Lâm Bình Chi tự an ủi mình.

Tự học võ công phái khác vốn là đại kỵ của võ lâm, bất quá Lâm Bình Chi vì muốn báo thù cho phụ mẫu, cho nên cũng không quản nhiều.

Tính tình của hắn cùng với Nhạc Bất Quần giống nhau đến mấy phần, đã trải qua chuyện Tịch Tà Kiếm Phổ, cho nên minh bạch đạo lý tài giỏi hơn dễ mang tội, Tống Thanh Thư dạy hắn bộ kiếm pháp này so với trước kia hắn tu luyện kiếm pháp thì tinh diệu hơn nhiều lắm, hắn nào dám luyện kiếm trước mặt người, chỉ là có thể ngầm chăm học khổ luyện, vì thế cho nên tại Hoa Sơn phái không có ai biết hắn có bộ kiếm pháp này.

Bên kia Lý Mạc Sầu vừa thưởng thức trà, trong lòng cũng âm thầm ngạc nhiên:

“Trước đây nàng quá khinh thường Hoa Sơn phái, giờ tận mắt thấy ngay cả một đệ tử tùy tiện đã có kiếm pháp tinh diệu như thế, vậy thì kiếm pháp của Nhạc Bất Quần chẳng phải là càng cao hơn đến chừng nào?”

Vừa rồi trong lúc điện quang hỏa thạch kia, kiếm pháp của Lâm Bình Chi thì tinh diệu, Nhạc Bất Quần thì nội công thâm hậu, khiến cho nàng lưu lại ấn tượng khắc sâu, không tránh khỏi có chút kiêng kỵ.

Đáng tiếc Lý Mạc Sầu trăm ngàn lần cũng không nghĩ tới, kiếm pháp mà Lâm Bình Chi vừa xuất ra không phải từ học từ Hoa Sơn phái, đơn thuần nếu chỉ so lấy về mức độ tinh diệu kiếm pháp mà nói, Nhạc Bất Quần cũng chưa chắc so hơn được với hắn, bất quá Lâm Bình Chi còn thiếu là kinh nghiệm đối địch cùng với hỏa hầu tu luyện mà thôi.

Mỗi người đều có một tâm sự khác nhau, trong tửu lâu trải qua an tĩnh ngắn ngủi qua đi, lại dần dần khôi phục lại tiếng huyên náo như trước.

– Này… ngươi nhìn xem có đủ chưa vậy?

Mộc Uyển Thanh phục hồi tinh thần lại, thì phát hiện nam nhân đối diện vẫn như cũ cứ nhìn chằm chằm vào hình dáng của Lý Mạc Sầu, không khỏi cả giận hỏi.

– Còn nhiều thời gian, ngày hôm nay đã nhìn đủ.

Tống Thanh Thư cũng tỉnh táo lại đến, khẽ cười nói.

Mộc Uyển Thanh vội vàng nghiêng đầu tới gần, nhẹ giọng nói:

– Ngươi muốn chết à? Nếu như bị nàng nghe qua câu này, ngươi chết như thế nào cũng không biết đấy.

Mộc Uyển Thanh tuy cũng là người động một chút là sử dụng độc tiễn sát nhân, nhưng danh tiếng so với Lý Mạc Sầu mà nói, thì còn là kém xa, không biết vì sao, nàng cũng không muốn tên nam nhân đối diện này, bị Lý Mạc Sầu một châm bắn chết.

Tống Thanh Thư khóe miệng cười cười:

– Thì ra là cô nương quan tâm đến tại hạ…

Mộc Uyển Thanh sắc mặt phát lạnh, giương lên cánh tay có ám tiễn:

– Ngươi nếu còn hồ ngôn loạn ngữ, ta một mũi tên bắn chết ngươi bây giờ.

– Cô Nương rõ ràng bên trong nội tâm thiện lương, vì sao phải cả ngày lại cố tình làm một hình dạng hung hăng như vậy.

Nghĩ đến những gì mà Mộc Uyển Thanh đã trải qua, Tống Thanh Thư thấy trong lòng mình có chút đau lòng cho nàng…

“Vèo…”

Liếc mắt nhìn thấy trên bàn ám tiễn cắm xuống còn run rẩy, Tống Thanh Thư lập tức yên lặng, thật đúng là một cô nương kiêu ngạo.

– Bản cô nương kiên nhẫn có hạn độ mà thôi.

Mộc Uyển Thanh lạnh lùng nói.

– Nếu không phải là ta có việc muốn hỏi ngươi, thì một mũi tên này đã cắm vào trên người ngươi rồi…

Tống Thanh Thư mỉm cười nói:

– Đa tạ cô nương khai ân không giết, cô nương muốn hỏi gì, thì cứ hỏi đi.

Mộc Uyển Thanh kỳ quái liếc nhìn hắn một cái, ánh mắt của đối phương giống như mênh mông đại hải, tràn ngập ung dung, giọng nói cũng là bình tĩnh dị thường, tựa hồ không có đem sinh tử để ở trong lòng.

“Lẽ nào hắn là là cao thủ thâm tàng bất lộ?”

Mộc Uyển Thanh rất nhanh thì bỏ qua suy đoán này, nếu như hắn quả thật là cao thủ, vừa rồi mắt nhìn thấy mình phóng ra một mũi ám tiễn, không có khả năng một chút động tác cũng không có.

“Hừ, cũng không biết là công tử bột nhà ai đi ra ngoài du sơn ngoạn thủy, chắc là bị dọa sợ choáng váng nên không có phản ứng được cái gì.”

Trong lòng nghĩ như vậy, Mộc Uyển Thanh bên môi nổi lên một nụ cười nhẹ, giống như băng tuyết hòa hợp, Tống Thanh Thư nhìn thấy cũng trở nên ngẩn ngơ.

Thấy phản ứng của đối phương, Mộc Uyển Thanh sắc mặt trở nên ửng hồng, bực tức liếc mắt:

– Ngươi nhìn cái gì vậy?

– Tại hạ đang nhìn ngắm cô nương a, lúc cô nương cười lên thật là đẹp mắt.

Tống Thanh Thư thản nhiên đáp.

– Còn nhìn nữa ta sẽ móc hai tròng mắt của ngươi ra!

Mộc Uyển Thanh lập tức thu hồi nụ cười, cả giận nói.

– Cô Nương không cho tại hạ nhìn, thì tại hạ đây sẽ không nhìn.

Tống Thanh Thư giơ hai tay lên, một bộ dáng rất là bại hoại.

Mộc Uyển Thanh nhíu mày, trong lòng cũng thấy kỳ quái, bình thường nàng nhìn thấy loại người đăng đồ tử dâm dê như thế này, sớm một mũi tên đã kết thúc mạng hắn rồi, ngày hôm nay cũng không biết vì sao, lại không hề nổi lên sát tâm.

– Cô Nương không phải là đang muốn hỏi vấn đề gì sao?

Thấy Mộc Uyển Thanh đột nhiên rơi vào trầm tư không có hỏi tới, Tống Thanh Thư càng hiếu kỳ nàng đến tột cùng đang muốn hỏi cái gì.

Mộc Uyển Thanh thoáng cái tỉnh táo lại, ấp úng hỏi:

– Ngươi nếu thường xuyên ở quanh đây, chắc biết Kim Xà Doanh ở nơi nào chứ?

Trong tửu lâu kỳ thực hơn phân nửa mọi người đang rất quan tâm đến vấn đề của Mộc Uyển Thanh muốn hỏi, lại thêm nàng lúc hỏi cũng không có hạ thấp giọng, cho nên ở đây đại đa số người nghe được, tửu lâu nhất thời đang từ huyên náo rơi vào an tĩnh, sắc mặt mỗi người của cũng trở thành quỷ dị.

Ngay cả ngồi ở gần đó, Lý Mạc Sầu lỗ tai cũng động động, hiển nhiên nàng cũng rất tò mò cô nương tuyệt sắc này tại sao lại hỏi đến Kim Xà Doanh.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/

Mộc Uyển Thanh cũng không ngờ tới lời nói của mình vừa ra khỏi miệng, thì toàn trường đều an tĩnh lại, có chút chột dạ giữ lấy bên cánh tay có ám tiễn:

– Nhìn cái gì vậy, nhìn nữa thì bản cô nương sẽ không khách sáo…

Bị nàng đe dọa, người chung quanh vội vàng quay đầu tiếp tục nói chuyện phiếm với người cùng bàn, bất quá mỗi người lỗ tai đều dựng thẳng thẳng tắp, hiển nhiên đang hóng nghe nàng sẽ hỏi tiếp cái gì.

– Cô nương tại sao lại hỏi đến Kim Xà Doanh vậy?

Nghe được vấn đề của nàng, Tống Thanh Thư cũng hơi sững sờ, không vội trả lời, vẫn ung dung bưng chén rượu lên hớp một cái.

– Ngươi quản đến chuyện của ta làm gì.

Mộc Uyển Thanh nguýt hắn một cái.

– Ngươi đến tột cùng có biết hay không thì nói?

– Vậy phải xem cô nương tìm Kim Xà Doanh với mục đích là cái gì đã, nếu là đi trả thù, vậy xin thứ cho tại hạ không biết, nếu như cô nương đi thăm bằng hữu, tại hạ có thể chỉ cho biết…

Tống Thanh Thư không nhanh không chậm đáp.

– Nói cài gì mà loạn thất bát tao vậy, vấn đề này có gì khác nhau sao?

Mộc Uyển Thanh chau mày.

– Đương nhiên là có gì khác biệt, Tống Thanh Thư mỉm cười.

– Hiện nay Kim Xà Doanh thanh thế như ánh thái dương giữa trưa, Tống Thanh Thư tân nhiệm Kim Xà Vương ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, phong lưu hào sảng… đồng thời còn có thần công cái thế, hô phong hoán vũ, phá trận từ ngoài ngàn dặm… nếu như cô nương kiếm đến để trả thù, nhất định là không còn có đường về, tại hạ không muốn nhìn thấy một mỹ nhân tuyệt sắc như cô nương hương tiêu ngọc vẫn thì đáng tiếc vô cùng, đương nhiên sẽ nói là không biết Kim Xà Doanh ở đâu…

Tống Thanh Thư trước mặt mọi người đem mình thổi phồng đến mức thiên hoa loạn rớt, quả thực không hề cảm thấy thẹn gì cả, dù sao hắn cũng đang mang theo mặt nạ nên không có người nhận ra được hắn…

Chính hắn không có cảm giác gì, nhưng ngược chung quanh những người khác thì ác hàn mắng thầm không ngớt, bọn họ chưa từng thấy qua một tên công tử bột nào hạ lưu vô sỉ vuốt mông ngựa đến mức như vậy, loại công tử bột này nếu ra làm quan, nhất định chỉ là hạng người nịnh nọt bợ đít cho người.

– Hắn… hắn nào có tốt như ngươi nói vậy…

Nghe được nam nhân đối diện một trận hùng hồn khen ngợi Tống Thanh Thư, Mộc Uyển Thanh tuy nghe được cũng nhăn mày nhíu mặt, nhưng cũng không biết vì sao, trong lòng nàng lại cao hứng. Bất tri bất giác nàng lại nhớ đến ngày trước hai người chung đụng các loại, nhất là lúc tên hỗn đản đó lợi dụng cơ hội dùng bàn tay đụng chạm bao phủ bên dưới gò mu của mình, cái loại cảm giác này rất kỳ quái, trong lúc nhất thời không khỏi có chút si ngốc…

Mộc Uyển Thanh vốn là mỹ nhân tuyệt sắc thế gian ít có, lúc này mang trên khuôn mặt thẹn thùng, lại càng kiều diễm, Tống Thanh Thư nhìn thấy cũng thất thần, chứ đừng nói đến những nam nhân khác đang trong tửu lâu này…

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/

“Hảo… một tuyệt thế mỹ nhân…”

Lý Mạc Sầu liếc mắt nhìn qua bên này, trong lòng cũng cảm khái vạn phần.

– Tiểu Lâm tử, không được nhìn nàng ta!

Bên kia Nhạc Linh San giọng không cao hứng vang lên.

– Ta nào có…

Nhạc Linh San nói không nhỏ, gương mặt tuấn tú Lâm Bình Chi trong phút chốc thoáng cái đỏ lên, xấu hổ nói.

– Rõ ràng là có…

Nhạc Linh San thoáng cái nghiêng đầu sang chỗ khác, hiển nhiên trong lòng cực kỳ tức giận.

Lâm Bình Chi vẻ mặt oan uổng, hắn chỉ bất quá ngẫu nhiên liếc mắt qua nhìn một cái mà thôi, nhưng rõ ràng sư tỷ của hắn dấm chua quá lớn, huống chi vừa rồi lại phát sinh chuyện như vậy, tâm tình nàng khó chịu cũng là rất bình thường, nên hắn đành chịu đựng…

Đem phản ứng của mọi người trong tửu lâu thu hết vào mắt, Tống Thanh Thư thậm chí có vẻ kiêu ngạo, liền cười nói:

– Vị cô nương này, chẳng lẽ là muốn đi tìm gặp vị đại anh hùng Tống Thanh Thư đỉnh thiên lập địa kia sao?

– Ai nói ta đi muốn đi tìm gặp hắn chứ.

Thấy hắn ngữ khí mập mờ, Mộc Uyển Thanh nhất thời phẫn nộ, thoáng cái rút ra thanh trường kiếm trong tay chém lên ở trên mặt bàn.

– Ta muốn đi giết hắn.

Tống Thanh Thư ngẩn người ra, hắn không nghĩ tới là đáp án như thế này, thoáng cái nãy giờ tự luyến say sưa tỉnh táo lại, lặng lẽ an ủi mình, nàng như vậy chắc là vì ái sinh hận, mấy cô nương thường hay có chút tính khí hơi thất thường.

– Ngươi đến tột cùng là có biết hắn ở đâu hay không?

Thấy Tống Thanh Thư vẫn không trả lời, Mộc Uyển Thanh đã tức giận.

Tống Thanh Thư còn chưa kịp trả lời, thì bên tai liền vang lên một thanh âm cực kỳ đáng ghét:

– Cô Nương, cái loại phú gia công tử này nào làm gì mà hiểu chuyện trên giang hồ a, nếu cô nương muốn đi tìm Tống Thanh Thư, thì hãy theo ta đi.

Tống Thanh Thư nhíu mày nhìn lại, chỉ thấy người nói chuyện đang đội một cái nón tre rộng vành, vóc người gầy cao, một đôi mắt nhỏ lóe sáng, làm cho người nhìn rất là khó chịu.

“Người kia là ai?” Tống Thanh Thư ở trong đầu nhớ lại, xác định chưa từng thấy qua người này.

Đột nhiên xuất hiện người quấy rối, Mộc Uyển Thanh tâm tình rất khó chịu, nhịn không được nguýt một cái:

– Ngươi là ai?

– Cô Nương không cần quan tâm đến ta là ai, chỉ là ta nghe được cô nương muốn giết Tống Thanh Thư, nên có vài lời muốn nói.

Hán tử cao gầy cười hắc hắc nói.

Mộc Uyển Thanh bị ánh mắt của hắn nhìn rất khó chịu, cau mày nói:

– Ngươi muốn nói cái gì?

Hán tử cao gầy đi tới, thượng hạ quan sát Mộc Uyển Thanh, rồi lắc đầu:

– Cô nương xem qua võ công cũng là tốt, nhưng nếu so cùng với Tống Thanh Thư thì còn kém xa lắm, cô nương nếu muốn giết hắn, có luyện võ công cả đời cũng không giết được hắn đâu…

– Vậy ngươi nói ta phải làm sao bây giờ?

Mộc Uyển Thanh trong giọng nói lộ ra không chút nào cảm tình.

Hán tử cao gầy cười cười bỉ ổi:

– Cô nương có thể bái ta làm thầy, ta dạy cho cô nương mấy chiêu, bảo đảm ngươi sẽ được như ý nguyện.

Lời nói này của hắn vừa nói ra khỏi miệng, trong tửu lâu nhất thời một mảnh xôn xao, người này đến tột cùng là thần thánh phương nào, kỳ mạo xấu xí, khẩu khí lại lớn như vậy?

– Ngươi cũng muốn giết Tống Thanh Thư sao?

Mộc Uyển Thanh hơi cúi đầu, lông mi run rẩy, trong lúc nhất thời nhìn không ra nét mặt của nàng.

– Tống Thanh Thư chỉ là hạng người lừa đời lấy tiếng, ta Thanh Hải Nhất Kiêu đã sớm muốn dạy dỗ hắn một trận.

Hán tử cao gầy gằn giọng nói.

– Thanh Hải Nhất Kiêu!

Trong tửu lâu mọi người nhất thời hít sâu một hơi, người này là cao thủ nổi danh hiển hách trong hắc đạo, mấy năm qua có tiếng rất là xấu, nhưng đáng tiếc hắn hành tung từ trước đến nay thần bí, võ công lại cực cao, bởi vậy cũng chưa có ai đủ năng lực làm gì được hắn.

– Hừ… nói khoác mà không biết ngượng…

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ.

– Ngươi nói cái gì?

Thanh Hải Nhất Kiêu quay đầu nhìn một bên Lý Mạc Sầu, chỉ thấy nàng thản nhiên nhấp nháp chén trà, tựa hồ không có đem lời nói vừa rồi để ở trong lòng.

Cùng lúc đó, Mộc Uyển Thanh hừ lạnh:

– Tống Thanh Thư chỉ có thể từ tay ta giết, còn bất cứ ai muốn hại đến hắn thì chết đi…

Vừa dứt lời, nàng liền giơ tay lên, một mũi ám tiễn hướng đến trên người Thanh Hải Nhất Kiêu bắn qua…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân