Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 » Phần 117

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 - Dịch giả Meode

Phần 117

Tống Thanh Thư xuất hiện kịp ở bên người nàng, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực, Lý Mạc Sầu thật sâu liếc hắn một cái, rồi ngất đi.

– Họ Tống kia… ngươi tránh ra, ta muốn giết nàng…

Nhìn thấy hai người vừa rồi thâm tình, Triệu Mẫn không khỏi tức tối.

– Không cần quận chúa giết, nàng cũng sống không bao lâu nữa.

Tống Thanh Thư thở dài, đem Lý Mạc Sầu ôm quay trở về trên giường, ngón tay để trên mạch môn, lông này càng thêm nhíu chặt.

– Thực sự… có nghiêm trọng như vậy sao?

Triệu Mẫn chần chừ.

– Quận chúa có thể tự đến xem.

Tống Thanh Thư đứng lên, tránh ra nhường chỗ…

Triệu Mẫn vốn tưởng rằng là Tống Thanh Thư vì tránh né mình quở trách, cố ý đem thương thế nói Lý Mạc Sầu thêm cho nghiêm trọng, bây giờ nhìn hắn biểu lộ, tựa hồ quả thật là như vậy, vội vã tiến tới bắt mạch nàng, đôi mi thanh tú cũng rất nhanh nhíu lại khẩn trương…

– Các ngươi luyện cái võ công tà môn gì, đã cởi sạch y phục tu luyện còn có thể làm cho bị trọng thương như vậy.

Triệu Mẫn thoáng cái đứng lên, trong lòng nàng thật buồn bực, rõ ràng mình chính đại quang minh đến đây, kết quả quỷ thần xui khiến làm sao lại bị đuối lý một phương.

Tống Thanh Thư hô hấp cứng lại:

– Đừng nói lời khó nghe như vậy có được hay không? Toàn bộ quá trình luyện công, tại hạ đều che lại hai mắt.

Triệu Mẫn lúc này mới nhìn thấy trên giường còn có miếng vải mang theo, tâm tình rốt cục tốt hơn một chút, đương nhiên ngoài miệng vẫn là không thừa nhận:

– Hừ, lúc ta lúc tiến vào đây, rõ ràng ánh mắt của ngươi đã nhìn thấy.

– Đây chẳng qua là đúng vừa dịp, quận chúa phải đa tạ tại hạ lúc đó đã nhìn thấy, nếu không thì quận chúa đã mất mạng vì Băng Phách Ngân Châm rồi…

Tống Thanh Thư hơi không kiên nhẫn phất tay một cái.

– Được rồi… tại hạ cũng không cần thiết đối với quận chúa giải thích cái gì nữa…

Triệu Mẫn sững sờ, lúc này mới thấy mình cũng không có đáng để mà tức giận, suy cho cùng hai người bọn họ không phải là phu thê, cũng không phải tình lữ, liền quýnh lên, vội vàng nói:

– Chẳng qua là ta đang giúp Chu Chỉ Nhược…

– Thật không?

Tống Thanh Thư liếc nhìn nàng.

– Hai người không khỏi là cừu nhân gặp mặt thì đỏ mắt sao? Lúc nào quan hệ trở nên tốt như vậy?

– Ai cần ngươi lo…

Triệu Mẫn cắn cắn môi, lo lắng hắn tiếp tục hỏi thì lại càng bối rối, liền nói sang chuyện khác.

– Ta ở ngoài tửu điếm có một chiếc xe ngựa, hay là mau chở nàng đi tìm đại phu đi.

Lấy thân phận của Triệu Mẫn, dưới trướng vô số cao thủ, đại tông sư bên cạnh cũng có mấy người, Lý Mạc Sầu trong giang hồ tuy có danh khí, nhưng cũng sẽ không được nàng để vào trong mắt. Nàng đối với chuyện sinh tử của Lý Mạc Sầu cũng không thèm quản tới, thật ra nàng làm như vậy chẳng qua là vì Tống Thanh Thư mà thôi…

Triệu Mẫn không muốn bị Tống Thanh Thư hiểu lầm thành một nữ nhân bởi vì đố kỵ mà trở thành sát nhân ngoan độc, cho nên mới tận tâm muốn cứu trị cho Lý Mạc Sầu…

Tống Thanh Thư lắc đầu:

– Tình huống Của Lý Tiên Tử lúc này là vì tẩu hỏa nhập ma mà dẫn đến chân khí trong cơ thể đại loạn, cho dù là có tứ đại thần y đến, cũng là thúc thủ vô sách.

Tống Thanh Thư không khỏi nghĩ đến nguyên bản thì Lệnh Hồ Xung trong cơ thể cũng bị nhiều chân khí dị chủng trong người, một trong tứ đại thần y là Bình Nhất Chỉ cũng nghĩ không ra phương pháp cứu trị. Lý Mạc Sầu hôm nay tình huống cùng Lệnh Hồ Xung cùng loại, chỉ bất quá trong cơ thể nàng không phải là chân khí dị chủng, mà là do tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh lúc không khống chế được mấy luồng chân khí, cộng thêm nàng trước đây nội lực bị tan vỡ, tàn dư chân khí hỗn độn hợp lại cùng nhau, cho nên cục diện so với Lệnh Hồ Xung trước đây vẫn là nghiêm trọng hơn…

Tống Thanh Thư mắt đột nhiên sáng ngời, hắn tựa hồ nghĩ đến một loại phương pháp, cũng không biết có thể làm được hay khôn… g.

Một bên Triệu Mẫn lại mở miệng nói:

– Lần trước ta thụ thương, ngươi không phải là từng nói có cái gì chỉ cần cùng ngươi… làm cái chuyện… hạ lưu gì đó, dù cho thương thế nặng đến chừng nào, cũng đều có thể trị khỏi sao?

Câu nói này càng lúc càng nhỏ, giống như là xấu hổ vậy.

Giọng nói của Triệu Mẫn cùng Chu Chỉ Nhược đều trong trẻo nhưng khí chất lạnh lùng lại bất đồng, Triệu Mẫn vốn là kiều diễm vô cùng, lần này xấu hổ, trên gương mặt càng tăng thêm một phần lệ sắc, Tống Thanh Thư nhìn thấy không khỏi ngẩn ngơ.

Chú ý tới nhãn thần Tống Thanh Thư, Triệu Mẫn đột nhiên có một loại ảo giác, tầm mắt của hắn rơi trên da thịt mình, tựa hồ phát ra nóng rực, liền không được tự nhiên quay đầu đi, nhẹ nhàng hắng giọng một cái.

Tống Thanh Thư cái này mới hồi phục tinh thần lại, đáp:

– Cái phương pháp đó cũng không phải là vạn năng, nếu dùng phương pháp đó thì có hiệu quả khi nội thương bị ngoại lực từ ngoài tác động đánh trúng sinh ra, còn như Lý Mạc Sầu thì gặp họa từ trong thân thể mà ra, tự thân bị nội thương, nên có dùng phương pháp đó cũng không có tác dụng gì cả.

Triệu Mẫn nhếch miệng lên, nhẹ nhàng nói:

– Dù sao cũng bây giờ cũng không còn có biện pháp nào khác nên cứ thử xem, ngươi muốn chọn ngựa chết hay ngựa sống thì chọn, Lý Mạc Sầu nếu sau này có thanh tỉnh lại, phỏng chừng cũng sẽ không cự tuyệt. Nàng ở trên giang hồ tuy danh tiếng không tốt chẳng qua là bởi vì thủ đoạn độc ác, nhưng ngoại hiệu được người gọi là Tiên Tử, cũng thấy được trong chốn võ lâm đã công nhận nàng chính là mỹ nhân tuyệt sắc, nếu may ra cứu sống được, thì ngươi có thể cùng mỹ nhân tuyệt sắc như vậy chung phó vu sơn, thì vẫn xem như là một chuyện tốt cho ngươi vậy…

Tống Thanh Thư nhịn không được liếc mắt trừng nàng:

– Đã đến mức này rồi, mà vẫn còn có ý nghĩ xấu, thảo nào quận chúa bị võ lâm Trung Nguyên xưng là yêu nữ.

– Yêu Nữ thì có cái gì không hay chức, ta nghĩ sao thì nói vậy, không giống như các ngươi luôn hư ngụy, rõ ràng thầm thèm muốn muốn chết, ngoài miệng lại không thừa nhận.

Triệu Mẫn chợt tiến sát đến bên tai Tống Thanh Thư.

– Chỉ là không biết Tống công tử ưa thích yêu nữ là hay là thục nữ vậy?

Mỹ nhân thổ khí như lan, trước ngực nàng cơ hồ chạm trúng vào thân của Tống Thanh Thư, làm hắn trong lòng lại nhảy, vô thức đáp:

– Sợ rằng yêu nữ còn là đáng yêu hơn chút…

Triệu Mẫn đỏ mặt, trong nháy mắt lại kéo dài khoảng cách cùng hắn, khóe miệng hướng đến Lý Mạc Sầu trên giường lẩm bẩm:

– Hừ, ta sợ rằng ngươi càng thích ma nữ hơn đấy.

Tống Thanh Thư cũng khôi phục bình thường, cười nói:

– Bất kể là yêu nữ hay là ma nữ, chỉ cần ai tốt với tại hạ, thì tại hạ đều thích cả.

– Ngươi lúc nào cũng có lòng tham.

Triệu Mẫn hừ một tiếng.

– AI đến mà không nhận thì quá phi lễ vậy, tại hạ cũng muốn hỏi hỏi quận chúa, đến tột cùng là quận chúa thích người quân tử hay là bỉ ổi vô sỉ tiểu nhân vậy?

Tống Thanh Thư một lời hai nghĩa hỏi nàng, hai người đều rõ ràng người quân tử chỉ là ai, bỉ ổi vô sỉ là chỉ là ai.

Triệu Mẫn quả nhiên biến sắc, nhưng rất nhanh khôi phục lại:

– Cả hai ta đều không thích, ta chỉ thích tiểu tặc.

Kìm lòng không đậu nàng lại nhớ lại Trương Vô Kỵ rồi lại đau xót nghĩ tới Minh Tôn “Ta Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ hướng đến trên trời thề, nhất định sẽ làm cho ngươi vạn kiếp bất phục…”

Nhìn thấy thần sắc Triệu Mẫn, Tống Thanh Thư cũng âm thầm hối hận đã nói lỡ lời, hai người trong lúc nhất thời rơi vào trầm mặc lúng túng.

– Hừ… hai người các ngươi muốn liếc mắt đưa tình, có thể chú ý một chút không? Tại đây còn có một sinh mệnh đang bị trọng thương đây này!

Từ trên giường truyền đến hơi thở mong manh truyền đến, thì ra Lý Mạc Sầu đã tỉnh lại.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/

Chính mình hai lần ra tay đều bị Tống Thanh Thư ngăn cản, Lý Mạc Sầu làm gì mà không biết Triệu Mẫn ở trong lòng hắn có vị trí, rõ ràng chuyện giết Triệu Mẫn đã là vô vọng, trong lúc nhất thời liền nản lòng thoái chí, giọng nói chán nản vô cùng.

– Nếu không nể tình ngươi đang bị trọng thương, nếu cứ hồ ngôn loạn ngữ như vậy, bản quận chúa nhất định sẽ cắt đầu lưỡi của ngươi.

Triệu Mẫn đỏ mặt, lập tức cách rời xa hai người, đi đến bên cửa sổ quay lại cái lưng.

Tống Thanh Thư cũng là một mặt lúng túng, đưa tay đem đỡ dậy Lý Mạc Sầu, vừa truyền chân khí cho nàng vừa nói:

– Tiên Tử bây giờ cảm giác ra sao?

Nếu là bình thường bị hắn ôm vào trong ngực như vậy, Lý Mạc Sầu sớm liền trở mặt, tuy nhiên bây giờ với tình hình này, nàng cũng không còn tâm tư, suy nhược nói:

– Ngươi cũng không cần phải lãng phí đến chân khí nữa, tình huống bên trong thân thể thì ta rõ ràng nhất.

Tống Thanh Thư áy náy:

– Đều là do tại hạ không tốt, nếu Tiên Tử không gặp tại hạ, thì đâu có bị tẩu hỏa nhập ma đến nỗi như thế này.

Lý Mạc Sầu lắc đầu, nhàn nhạt cười nói:

– Nếu như không gặp gỡ ngươi, thì ta đã sớm chết đến ba lần. Ta một đời làm nhiều việc ác, có kết quả này cũng coi như là quả báo, ngươi nếu thật sự cảm thấy áy náy, thì có thể giúp ta làm một việc được không?

Nghe Lý Mạc Sầu trong lời nói tựa hồ mang tử ý, Tống Thanh Thư cả kinh, liền vội vàng hỏi:

– Chuyện gì?

– Năm xưa tổ sư bà bà lúc ở trong Cổ Mộ đã chuẩn bị trước cho chúng ta mỗi đệ tử một chiếc thạch quan (quan tài) bằng đá, ta mặc dù đã phản lại Cổ Mộ phái, nhưng vẫn muốn lá rụng về cội, nếu tổ sư bà bà ở trên trời có linh thiêng, chắc cũng sẽ không chấp ta, ngươi có thể lập tức đưa ta về Cổ Mộ ở Chung Nam Sơn, ta muốn nhìn lại cái nơi mà ta đã lớn lên được hay không vậy?

Lý Mạc Sầu tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy, một đôi mắt phượng từ bên trong thấu ra ngoài đều là sát khí, chứ khi nào như bây giờ nhu nhược yếu đuối như vậy, lời nói tràn ngập cầu khẩn.

Tống Thanh Thư trầm giọng nói rằng:

– Tiên Tử không nên quá mức tuyệt vọng, tại hạ đã nghĩ đến biện pháp, hy vọng có thể có thể cứu được Tiên Tử.

Lý Mạc Sầu nở nụ cười đau thương:

– Ta tình huống bây giờ… ngươi cũng không phải là thần tiên, còn có biện pháp gì chứ. Ta không cần ngươi cứu, ta chỉ nhờ ngươi nhanh lên một chút, đưa ta quay trở về, để ta còn có cơ hội nhìn lại Cổ Mộ một lần cuối cùng.

– Hãy tin tưởng tại hạ, tại hạ nhất định sẽ chữa khỏi trọng thương của Tiên Tử.

Vì là an ủi Lý Mạc Sầu, Tống Thanh Thư tiếp tục nói.

– Cho dù nếu là thật sự thất bại, tại hạ cũng nhất định sẽ mang Tiên Tử về nhìn Cổ Mộ một lần cuối cùng.

Lý Mạc Sầu lúc này mới buông ra cánh tay của hắn, ánh mắt bắt đầu trở nên tan rã, cả người rơi vào trạng thái nửa hôn mê, trong mộng phảng phất nhớ lại ngày xưa, trong miệng lẩm bẩm lẩm bẩm:

“Hỡi thế gian tình là gì…”

Nguyên bài:

Mô ngư nhi – Nhạn khâu.

Vấn thế gian tình thị hà vật.

Trực giao sinh tử tương hứa.

Thiên nam địa bắc song phi khách.

Lão sí kỷ hồi hàn thử.

Hoan lạc thú.

Ly biệt khổ.

Tựu trung cánh hữu si nhi nữ.

Quân ưng hữu ngữ.

Diểu vạn lý tằng vân.

Thiên sơn mộ tuyết.

Chích ảnh hướng thùy khứ.

Hoành Phần lộ.

Tịch mịch đương niên tiêu cổ.

Hoang yên y cựu bình Sở.

Chiêu hồn Sở ta hà ta cập.

Sơn quỷ ám đề phong vũ.

Thiên dã đố.

Vị tín dữ.

Oanh nhi yến tử câu hoàng thổ.

Thiên sầu vạn cổ.

Vi lưu đãi tao nhân.

Cuồng ca thống ẩm.

Lai phóng nhạn khâu xứ.

Dịch nghĩa bởi Điệp Luyến Hoa…

Thế gian, tình nghĩa là gì?

Khiến người sinh tử hẹn vì có nhau!

Trời nam đất bắc cách đâu.

Rã rời mưa nắng, bạn bầu mấy khi.

Gặp nhau vui thú mấy thì.

Mà nay cách biệt chia ly nỗi đời.

Phải lòng nhi nữ ấy thôi.

Lời đây muốn ngỏ mà người cách xa.

Nghìn năm núi tuyết bao la.

Thân này lẻ bóng biết là về đâu.

Sông Phần nước chảy rầu rầu.

Mịt mờ trống gõ nơi đâu năm nào.

Khói hoang dẹp Sở khi nao.

Gọi hồn người cũ, biết đâu còn vừa?

Núi này quỷ khóc trong mưa.

Trời kia đã ghét, phải chừa lòng tin.

Yến oanh rồi cũng cỏ vun.

Cho sầu mãi đợi mỏi mòn người thơ.

Uống cuồng cất khúc ngẩn ngơ.

Đến bên thăm lại nấm mồ nhạn đây.

Lý Mạc Sầu lúc hấp hối đọc lên chỉ được một câu này, nghe qua réo rắc thảm thiết, Triệu Mẫn nghe được trong lòng hơi động, âm thầm thở dài: “Nàng cũng đúng là một nữ nhân si tình…”

Tống Thanh Thư rất nhanh mặc lại y phục cho Lý Mạc Sầu, ôm lấy nàng đi ra ngoài vừa nói với Triệu Mẫn:

– Mang xe ngựa của quận chúa tới cửa tửu điếm, chúng ta đi…

– Đi chỗ nào?

Triệu Mẫn ngẩn ngơ, nàng thực sự không nghĩ ra, vào lúc này còn có ai có thể cứu được Lý Mạc Sầu.

– Hắc Mộc Nhai!

Tống Thanh Thư nhàn nhạt buông ra ba chữ, thì đã đi xuống lầu.

Triệu Mẫn ngơ ngác, vội vàng đuổi theo, do dự nói:

– Tuy là ta muốn ngươi đi cùng ta đến Hắc Mộc Nhai, có thể từ từ đi cũng không có quan hệ gì, Lý Mạc Sầu đang bị trọng thương, trước tiên cứ cứu nàng cái đã…

– Đến Hắc Mộc Nhai không chỉ là vì độc dược Tam Thi Não Thần Đan trong cơ thể của quận chúa, đồng thời cũng là vì cứu nàng…

Tống Thanh Thư đem Lý Mạc Sầu nhẹ nhàng đặt lên bên trong xe ngựa của Triệu Mẫn.

– Chẳng lẽ ngươi đi tìm Bình Nhất Chỉ nhờ xuất thủ cứu giúp? Nhưng chúng ta đã cùng lão kết thù kết oán, lão làm sao có khả năng xuất thủ cứu giúp?

Triệu Mẫn nghĩ tới nghĩ lui, trên Hắc Mộc Nhai duy nhất bây giờ có thể cứu Lý Mạc Sầu thì chỉ có Bình Nhất Chỉ, Bình Nhất Chỉ tuy mất tích đã lâu, nhưng lão là người của Nhật Nguyệt Thần Giáo, nếu bây giờ ẩn náu ở trên Hắc Mộc Nhai cũng không có gì là kỳ lạ.

– Bình Nhất Chỉ?

Tống Thanh Thư lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.

– Làm sao có khả năng hy vọng vào Bình Nhất Chỉ được chứ?

– Chứ trên Hắc Mộc Nhai thì có phương pháp gì để giải cứu Lý Mạc Sầu?

Triệu Mẫn một bên hỏi, một bên dặn dò xa phu hướng về hướng Bình Đinh châu của Hà Bắc chạy tới.

– Hồi bẩm quận chúa, Bình Định châu là tổng đàn của Hắc Mộc Nhai – Nhật Nguyệt Thần Giáo, Nhật Nguyệt Thần Giáo lại cùng Minh Giáo có ngọn nguồn sau xa, xưa nay cùng Mông Cổ chúng ta không hòa thuận, chuyến đi này cao thủ trong phủ lại không có bên cạnh, có phải là quá mạo hiểm?

Xa Phu chần chừ hỏi.

Triệu Mẫn sắc mặt phát lạnh:

– Bản quận chúa làm chuyện gì c, chẳng lẽ phải thương lượng với ngươi sao?

– Thuộc hạ không dám!

Xa Phu lo sợ tái mét mặt mày, liền yên lặng đánh xe ngựa phóng đi.

Triệu Mẫn lúc này thấy Tống Thanh Thư đang cổ quái nhìn mình, liền nở nụ cười xinh đẹp:

– Làm sao vẫn nhìn ta, trên mặt ta có hoa hay sao?

– Bông hoa có đẹp cách mấy cũng không xinh đẹp bằng quận chúa…

Tống Thanh Thư cười nói.

– Hừ… ta biết miệng lưỡi ngươi lúc nào cũng trơn tru.

Triệu Mẫn mặt ửng đỏ, nhưng rồi lập tức thở dài một hơi.

– Ta biết ngươi vừa rồi cảm thấy ta rất hung hăng, nhưng làm một thượng vị giả mà không có uy thì không được, ngươi bây giờ cũng đã là đường đường Kim Xà Vương, sau này khẳng định cũng sẽ biến hóa giống ta mà thôi.

– Thật vậy không?

Tống Thanh Thư lơ đễnh mỉm cười.

– Vậy sau này kính xin quận chúa chỉ điểm cho nhiều hơn.

– Bên cạnh ngươi còn có một vị chính thống hoàng thất cao quý đó là công chúa, làm gì còn cần đến ta loại này chỉ là một quận chúa đến chỉ điểm a.

Triệu Mẫn như có điều suy nghĩ liếc hắn một cái.

– Ý quận chúa nói là Chu Cửu a, nàng tuy võ công cao hơn quận chúa, nhưng về phương diện này có thể nói còn kém rất rất xa so với quận chúa.

Tống Thanh Thư thành thật nói.

Nghe được hắn nói như vậy, Triệu Mẫn liền thấy cao hứng…

– Ngươi còn chưa có nói cho ta biết trên Hắc Mộc Nhai sẽ có biện pháp gì có thể cứu được nữ nhân của ngươi đây.

Triệu Mẫn chỉ một bên Lý Mạc Sầu đã hôn mê.

– Cái gì mà nữ nhân của tại hạ chứ, nói khó nghe lắm…

Tống Thanh Thư lau mồ hôi lạnh.

– Lý Mạc Sầu hôm nay tình huống tu vi nội công bị tan vỡ, lại còn tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, nên nội lực trong đan điền chia làm mấy chục làn chân khí bài xích lẫn nhau, ở trong kinh mạch nàng xông ngang loạn đập, nếu cứu nàng nói khó thì cũng đúng là khó, dù sao với tình huống như vậy, thì trên đời này cho dù tập trung lại toàn bộ thần y thì cũng thúc thủ vô sách, nhưng nếu nói dễ thì cũng dễ, chỉ cần có thể đem toàn bộ chân khí trong người nàng hút hết ra, thì có thể rất nhanh hồi phục…

– Ý của ngươi nói là Hấp Tinh Đại Pháp?

Triệu Mẫn sáng mắt lên, mạng lưới thu thập tin tức của Nhữ Dương Vương phủ cỡ nào lợi hại, nàng đối với trong chốn giang hồ sự tình biết được rõ ràng, thêm vào chuyến này đi lại là đến Hắc Mộc Nhai, nàng đương nhiên là nghe qua Hấp Tinh Đại Pháp của giáo chủ Nhậm Ngã Hành – Nhật Nguyệt Thần Giáo.

Tống Thanh Thư gật đầu:

– Không sai, lấy tính tình của Lý Mạc Sầu, nếu như biết là chữa khỏi trọng thương thì nhất định phải phế bỏ toàn bộ công lực làm điều kiện, nàng chắc chắn sẽ không tiếp nhận, mà chỉ cần dùng Hấp Tinh Đại Pháp thì mới dễ giải quyết được vấn đề này, không chỉ có một Hấp Tinh Đại Pháp mới thể tiêu trừ đi chân khí hỗn loạn trong cơ thể nàng, mà còn có một công phu thần công khiến người nghe được cũng phải biến sắc, vốn là lựa chọn tốt nhất chính là Bắc Minh Thần Công, đáng tiếc Tiêu Dao phái quá mức thần bí, trong lúc nhất thời rất khó tìm ra được…

– Hấp Tinh Đại Pháp chính là bản lĩnh sở trường của Nhậm Ngã Hành, hắn làm sao có khả năng dùng nó để cứu nữ nhân của ngươi?

Triệu Mẫn rất nhanh ý thức đến toàn bộ chỗ mấu chốt kế hoạch.

Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười:

– Vấn đề này thì phải cần quận chúa giúp đỡ, quận chúa năm xưa đem toàn bộ võ lâm Trung Nguyên đùa bỡn như trong lòng bàn tay, Tống mỗ vẫn nể phục không ngớt. Bây giờ chút chuyện nhỏ này, chắc là không làm khó được quận chúa đâu…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân