– Ngươi đến tột cùng là muốn làm gì?
– Cho ngươi lại làm một lần tân nương tử a.
Hạ Thanh Thanh cười có chút quỷ dị.
Mắt nhìn thấy xiêm y tân nương, Tiêu Uyển Nhi rất nhanh kịp hiểu ra Hạ Thanh Thanh muốn làm gì rồi, nổi giận mắng:
– Quả nhiên đúng là người một nhà, ngươi cũng giống như hắn ác tâm, vô sỉ, bỉ ổi…
Hạ Thanh Thanh thở dài:
– Uyển Nhi, dù ngươi mắng ta như thế nào cũng được, ta xin lỗi ngươi trước tại nơi đây, Tống Thanh Thư lại không có lỗi với ngươi, ngươi lại muốn hủy diệt đại nghiệp của hắn, ta không thể để cho ngươi hồ nháo được.
– Ai nói là hắn không có tội với ta? Hắn… hắn…
Đêm đó chuyện đã xảy ra thật sự là xấu hổ để mở miệng nói ra, Tiêu Uyển Nhi một mình lặng lẽ gánh chịu, không muốn để cho người bên ngoài biết được, nên ấp úng một lúc, cũng không nói ra được thực chất vấn đề.
Hạ Thanh Thanh đem Tiêu Uyển Nhi trói buộc tại nơi này, kỳ thực cũng là lưng đeo gánh nặng cực lớn trong lòng, bởi vậy nên cũng không có chú ý tới sự khác lạ của Tiêu Uyển Nhi, tiếp tục nói:
– Ngươi định dùng chuyện giữa ta và hắn để uy hiếp, ta có lỗi với ngươi trước đây, lại không thể giết ngươi, nghĩ tới nghĩ lui, không thể làm gì khác hơn là ra hạ sách này, chỉ cần ngươi thân mật với hắn giống như ta, thì sẽ không có còn ra bên ngoài nói cái gì bậy bạ nữa.
– Ai muốn… giống như ngươi!
Tiêu Uyển Nhi chột dạ, ngươi không biết, ta đã sớm cùng ngươi đã giống nhau khi bị hắn cưỡi lên trên người rồi.
Tiêu Uyển Nhi rõ ràng dụng ý của Hạ Thanh Thanh, chỉ cần mình cũng cùng Tống Thanh Thư cấu kết, thì sẽ không dám ra ngoài tùy tiện nói lung tung, suy cho cùng nếu nói ra, thì danh tiếng của mình cũng toàn bộ bị hủy.
– Ngươi thả ta ra đi, ta đáp ứng ngươi không nói gì cả là được rồi.
Tiêu Uyển Nhi nhận mệnh thở dài, nàng cũng không muốn lần thứ hai đối mặt với nam nhân kia.
– Ta lại không tin được ngươi.
Hạ Thanh Thanh lắc đầu.
– Chúng ta cũng không là hài tử, loại hứa hẹn bằng miệng nào có cái gì bảo chứng, hãy để cho hắn gần gũi với ngươi, lúc đó thì ngươi cùng ta đã ngồi chung một cái thuyền thì ta mới yên tâm.
– Ngươi không biết, kỳ thực hắn đã…
Tiêu Uyển Nhi nóng nảy, nghĩ đến nếu lần này lại đối mặt với tên ác ma kia, nàng thà rằng đem bí mật của mình nói ra cho Hạ Thanh Thanh biết, nhưng đáng tiếc mới nói được nửa câu, thì đã bị Hạ Thanh Thanh điểm trúng á huyệt.
Hạ Thanh Thanh cảnh giác nhìn ra ngoài cửa sổ lo âu nói:
– Theo tính toán thời gian, tân lang cũng sắp tới, để tránh lộ ra kẽ hở, trước hết đành phải ủy khuất ngươi một chút.
Uyển nhi lo lắng nhanh chảy nước mắt, Hạ Thanh Thanh yếu ớt thở dài:
– Uyển Nhi, ta biết chuyện này trong lúc nhất thời làm cho ngươi vô pháp tiếp nhận, nhưng ngươi cũng đừng có nghĩ đến tình hình quá là xấu, Thanh Thư không chỉ là anh tuấn tiêu sái, mà còn có một thân bản lĩnh thông thiên triệt địa, hắn vẫn đang tận sức khôi phục giang sơn người Hán, nếu có thể cùng với hắn xuân phong nhất độ, đó là chuyện trong thiên hạ biết bao nhiêu nữ nhân đang tha thiết ước mơ? Lại nói tiếp, ngươi cũng xem như đây là mộ cuộc buôn bán có lời chiếm được tiện nghi.
Nghe rõ lời của Hạ Thanh Thanh, Tiêu Uyển Nhi thiếu chút nữa xỉu vì tức, tên ác ma kia đã làm ô uế thân thể của mình, kết quả trái lại là thành mình chiếm được tiện nghi sao?
– Được rồi, ngươi ở tại chỗ này chờ đợi, một hồi qua đi, Tống Thanh Thư sẽ đối đãi với ngươi như một tân nương tử thật tốt.
Nghe được từ xa xa truyền đến tiếng bước chân, Hạ Thanh Thanh vội đem chiếc khăn đỏ trùm đầu đội lên trên mặt Tiêu Uyển Nhi, một cái lắc mình, nàng liền phóng ra bên ngoài, đứng chờ ở cửa.
Cũng không lâu lắm, tân lang đang trong vòng vây mọi người hướng đến đi tới, Tống Thanh Thư hình dạng say rượu ngã trái nghiêng phải, Hạ Thanh Thanh yêu thương lại thở dài một hơi, nếu hắn cứ say như vậy, lát nữa thì sẽ không lộ ra sơ hở.
Hạ Thanh Thanh đang lo lắng nếu Tống Thanh Thư nhận ra Tiêu Uyển Nhi, nếu hắn bất chợt lại làm Liễu Hạ Huệ ngồi im, sẽ dẫn đến kế hoạch của nàng thất bại, nhưng nàng có biết đâu hắn đã sớm dày xéo trên thân thể của Tiêu Uyển Nhi trước đó rồi…
– Ặc… thủ vệ ở đây đi đâu hết rồi chứ?
Tư Đồ Bá Lôi ngày hôm nay cao hứng vô cùng, Tăng Nhu đối với lão giống như nữ nhi của mình vậy, do đó cuộc vui này đương nhiên lão cũng uống rượu đến thất điên bát đảo, bất quá lão vẫn còn nhận ra được hình như không thích hợp, suy cho cùng thì những thủ vệ kia là do lão tự mình an bài.
– Là ta để cho bọn họ đến tiền thính uống rượu đấy, hôm nay là ngày đại hỷ của Đại đầu lĩnh, làm sao lại để cho thủ hạ ở chỗ này buồn tẻ đây này.
Hạ Thanh Thanh không chút hoang mang đáp lại, đám thủ vệ vừa rồi, đã bị nàng mang đi an trí khu phụ cận trong rừng cây rồi.
– À… như vậy a.
Tư Đồ Bá Lôi gật đầu, cũng không có hoài nghi.
– Um… Viên phu nhân… tại sao lại ở chỗ này?
Tống Thanh Thư vừa nhìn thấy Hạ Thanh Thanh, hai mắt liền tỏa sáng, thất tha thất thểu hướng trước ngực của nàng bổ tới.
Hạ Thanh Thanh thân thể liền lách qua một bên tránh né, vội vàng nói:
– Đại đầu lĩnh uống say rồi, các người mẫu đỡ hắn vào tận phòng đi.
Trong lòng nàng ám mướt mồ hôi, nếu như Tống Thanh Thư uống say nói lung tung, hắn bình thường đã có tính tình hoang đường rồi, lúc này say không biết gì, liền kéo nàng vào trong cùng một chỗ động phòng cùng với tân nương tử cũng không phải là không có thể, hiện ở chỗ này nhiều người như vậy, thế thì chuyện giữa hai người tư tình chẳng phải là để cho lọt ra ngoài ánh sáng?
May là Tống Thanh Thư vẫn còn tồn tại một chút thanh minh, lâu nay bên ngoài vẫn gọi nàng là Viên phu nhân cho nên quen miệng, lại thấy nàng né tránh, liền tỉnh ngộ lại:
– Hảo… hảo… ta vào động phòng.
Tất cả mọi người ai uống cũng không sai biệt lắm, cho nên cũng đầu óc mơ mơ hồ hồ, cho nên động tác thoáng qua vừa rồi của Tống Thanh Thư cũng không có khiến cho mọi người hoài nghi, mọi người liền cùng đỡ hắn tiến vào tân phòng.
– Tiểu nương tử, chúng ta đem tân lang đưa tới đây.
Nghe được câu này, Tiêu Uyển Nhi đang ngồi trên giường thân thể run lên, vì đây là tiếng của La Lập Như.
– Nhu muội, đêm nay phải thật tốt hầu hạ Đại đầu lĩnh chúng ta nha.
– Cái gì mà là Nhu muội a, từ nay về sau phải gọi đại tẩu.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Tiêu Uyển Nhi lúc này quả thực khẩn trương tới cực điểm, trượng phu thi đang đứng cách ở một vài thước, bản thân nàng lại không có biện pháp báo cho hắn biết.
Nhưng nếu như cho là không bị điểm huyệt thì phải nói như thế nào đây, trước mặt nhiều người, tuôn ra một cái chuyện bí mật động trời như vậy, thì chuyện của mình và Tống Thanh Thư chắc chắn cũng không gạt được người, thì cũng không có mặt mũi thấy người.
Tiêu Uyển Nhi vừa mong đợi trượng phu nhận ra mình, cứu mình ra ngoài, lại vừa lo lắng bị trượng phu nhận ra, liên tục cầu mong để cho hắn sớm một chút ly khai, bây giờ thì ngay cả chính mình, nàng cũng không rõ ràng lắm đến tột cùng là đang suy nghĩ như thế nào nữa.
Vài người nói lời trêu ghẹo, thấy trên giường tân nương không có phản ứng chút nào, thì cho rằng nàng xấu hổ không dám lên tiếng, nên cũng không có để ở trong lòng.
– Thời gian không còn sớm, đừng quấy rầy bọn họ nghỉ ngơi, nhanh đi ra ngoài…
Tư Đồ Bá Lôi yêu thương đồ đệ của mình, vừa nói vừa lôi vừa kéo đám người này ra bên ngoài.
– Đại đầu lĩnh võ công thì chúng ta rất bội phục rồi, chỉ là không biết công phu trên giường thì như thế nào đây…
Đi ra tới ngoài cửa, cũng không biết là ai nói to…
– Đại đầu lĩnh… đêm nay nếu không thể làm cho tân nương tử không xuống giường được, ngày mai chúng ta sẽ không nhận thức là Đại đương gia đâu đấy!
La Lập Như giọng nói có vẻ như là lớn nhất, rất nhanh thêm một số người phụ họa theo hắn.
Ngồi trên giường Tiêu Uyển Nhi nghe được phu quân của mình nói thế, Tiêu Uyển Nhi thiếu chút nữa ngất đi vì tức, đúng là ngốc sư huynh, ngươi có biết hay không, ngươi muốn cho Đại đầu lĩnh hung hăng làm để cho nữ nhân không lết xuống giường nổi… đó chính là thê tử của người đang ở đây a!
Suy nghĩ một lúc nước mắt Tiêu Uyển Nhi chảy ra không ngừng.
Đám người giang hồ thảo mãng, thường ngày không có quy củ gì cả, các loại lời hạ lưu nói đều nói được, nếu như ta sau này ta cùng hắn thành thân, tuyệt không thể để cho những người này tới náo động phòng. Ảo tưởng đến tràng cảnh, Hạ Thanh Thanh trong lúc nhất thời không khỏi ngây dại, bất quá nàng rất nhanh liền ý thức được bản thân mình thân phận đặc thù, sắc mặt thoáng cái liền trở nên ảm đạm.
– Yên tâm đi, tối nay mặc kệ cho nàng như thế nào, ta cũng sẽ chứng tỏ bản lĩnh của Đại đầu lĩnh cho các ngươi thấy.
Tống Thanh Thư đã sớm cùng đám này giang hồ thảo mãng hòa mình, nương theo lời nói của rượu, bất tri bất giác nói theo phong cách thô bỉ của đám người kia, khiến cho hai nữ nhân Hạ Thanh Thanh và Tiêu Uyển Nhi vẫn còn thanh tỉnh thầm mắng không ngớt.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Đám người náo động phòng vừa đi ngoài, bên trong phòng thì có vẻ an tĩnh lại, Tống Thanh Thư loạng choạng đi tới bên giường, đặt mông ngồi xuống bên cạnh tân nương tử:
– Nhu muội hãy bỏ qua cho, những người này thô bỉ quen rồi, ta cũng chỉ là trả lời đối đáp lại với bọn họ nên mới nói như vậy.
Nghe thấy được tửu khí của nam nhân phà ra bên người, Tiêu Uyển Nhi oán thầm, tin ngươi mới là lạ… ai không biết bản tính của ngươi thì thôi, chứ ta còn không rõ ràng sao?
– Nhu muội… tại sao không nói gì hết vậy, có phải là đang sợ?
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng hỏi.
Cảm thụ được hơi thở của hắn, Tiêu Uyển Nhi vốn là đang khẩn trương cả người cứng ngắc, nhưng khi nghe hắn nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, tuy rằng biết rõ không phải lời này là đối với mình, cũng có hơi thất thần, đây là lời của một tên ác ma vô tình bạo tàn đây sao…
– Há… quên chứ… chúng ta chưa uống chén rượu giao bôi.
Tống Thanh Thư vỗ đầu mình nhớ ra… lại nói tiếp, đời này hắn tuy có nhiều nữ nhân, nhưng chính nhi bát kinh thành thân chỉ mới có một mình Tăng Nhu, cho nên chưa quen thuộc lắm với cái thế giới rườm rà chi tiết hôn lễ này…
Còn có một là Chu Chỉ Nhược, nhưng lúc cùng nàng thành thân, bản thân của hắn chưa tới cái thế giới này.
Tiêu Uyển Nhi thấy Tống Thanh Thư lảo đảo hướng bên cạnh cái bàn đi đến, nàng âm thầm siết chặt đầu quyền, cắn môi cầu mong:
– Ngã… ngã… ngã chết tên hỗn đản này.
Chỉ tiếc thượng thiên tựa hồ không có nghe được lời nàng cầu mong, Tống Thanh Thư tuy rằng cước bộ hư phù, động tác chậm chạp nhưng vẫn thành công cầm một chén rượu qua trở về.
Tống Thanh Thư nâng chén rượu giao bôi hướng tay của tân nương tử đưa tới, nhưng tân nương tử lại không có phản ứng chút nào.
– Thế nào… đang giận ta à.
Tống Thanh Thư ợ rượu, nhíu mày nói.
“Hừ, hay nhất là ngươi tức giận bỏ đi ra ngoài đóng cửa lại, như vậy thì ta mới an toàn.”
Tiêu Uyển Nhi hận hận nghĩ đến.
– Ai dà, xem ta lú lẫn rồi này, trước phải cởi cái khăn phủ đầu tân nương tử xuống chứ.
Tống Thanh Thư đột nhiên cười ha hả.
– Nhu muội đừng thấy lạ… Tống đại ca trước giờ không có kinh nghiệm gì cả…
“Lấy thủ đoạn của ngươi, phương diện này mà không có kinh nghiệm sao? Thật là láo toét… phì!”
Tiêu Uyển Nhi nghĩ đến đêm đó đối phương dùng đủ những thủ đoạn các loại tư thế áp lên ngươi mình, thân thể bất tri bất giác lại có chút mềm nhũn.
Bất quá nàng cảm giác được Tống Thanh Thư đang từ từ gỡ bỏ cái khăn đỏ trùm đâu ra, Tiêu Uyển Nhi một lòng thoáng cái sợ thót lên tới cổ họng.
“Xong đời… hắn sẽ thấy rõ mặt của tân nương tử…”
– Uả… Nhu muội… sao ta lại có cảm giác dang nhan của muội có chút thay đổi?
Nhìn trước mắt mỹ nhân tựa như đang phẫn nộ, Tống Thanh Thư dụi dụi hai mắt của mình.
Bàn tay ở trên mặt tân nương tử vuốt nhẹ vài cái, trong lúc Tiêu Uyển Nhi đang bất an, thì Tống Thanh Thư lại thở dài một hơi:
– Nhu muội… xem ra ta thực sự đã quá say, bỗng nhiên nhìn muội hóa thành là La phu nhân.
Vạn lần không nghĩ đến câu chuyện lại phát triển trở thành như vậy, Tiêu Uyển Nhi nhìn mắt mũi Tống Thanh Thư nhập nhèm, giống như một tên ngốc qua ánh mắt của mình, cho dù là nội tâm của nàng đang bất an kinh hoàng, cũng phải âm thầm mỉm cười.
– Nhu muội… ngươi sẽ không trách ta chứ.
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng ôm chầm bên hông tân nương tử, khẽ thở dài.
– Chỉ vì gần đây ta đã làm một việc cực kỳ có lỗi với La phu nhân, nên trong lòng vô cùng áy náy, tối nào cũng mơ thấy La phu nhân, chỉ là bây giờ không nghĩ tới là lúc uống say cũng sinh ra ảo giác với La phu nhân.
Vốn là bàn tay của Tống Thanh Thư vừa nói vừa vuốt lên trước ngực nàng, Tiêu Uyển Nhi cả người đều nhanh cứng lên, nhưng nghe hắn nói làm nàng cũng ngẩn ngơ.
“Làm sao có thể như vậy chứ, ác ma kia làm sao lại có áy náy trong lòng…”
Mấy ngày này Tống Thanh Thư luôn xuất hiện trong ác mộng của Tiêu Uyển Nhi, làm hại nàng mỗi lần nửa đêm đều giật mình tỉnh giấc, nàng sợ hãi hắn đến mức đã thâm nhập vào tận xương tủy, nên vừa nghe Tống Thanh Thư nói thì đương nhiên là không tin.
Bất quá Tiêu Uyển Nhi vẫn lấy lấy dũng khí liếc mắt nhìn thoáng qua Tống Thanh Thư, thì thấy đúng là trong ánh mắt hắn vẫn còn mê man cùng với sự áy náy, trong lòng nàng lại ngẩn ngơ, lẽ nào hắn thực sự không có nhận ra mình sao?
– À… Nhu muội bị người điểm huyệt đạo sao?
Tống Thanh Thư tuy rằng say rượu, nhưng bản năng của cao thủ vẫn còn, lúc trước thì không nói, hiện tại bây giờ đang ôm Tiêu Uyển Nhi, thì làm sao không phát hiện được thấy nàng khác thường.
– Nhất định là do Viên phu nhân kia làm, thảo nào vừa rồi vẫn còn đang đứng chờ ở cửa…
Tống Thanh Thư rất nhanh phản ứng vội vàng liền giải huyệt cho Tiêu Uyển Nhi.
– Nhu muội cũng đừng trách Viên phu nhân, nàng trước giờ chính là cái bình dấm chua, có thể là thấy Nhu muội gả cho ta thì trong lòng có chút khó chịu, nên mới chọc ghẹo ngươi như vậy.
Tiêu Uyển Nhi vừa mới thoát nguy khốn, liền hung hăng đem Tống Thanh Thư đẩy qua một bên, vội vã từ trên giường nhảy xuống hướng phía ngoài chạy đi.
Viên phu nhân? Hừ, không phải là nàng thì ai còn làm được ra cái chuyện tốt này chứ? Nghe Tống Thanh Thư nói Hạ Thanh Thanh là bình bình dấm chua, Tiêu Uyển Nhi đồng cảm liền gật đầu.
– Á… Muội đi đâu vậy a.
Tiêu Uyển Nhi mới vừa bước tới cửa, thì phía sau là truyền đến tiếng nói rầm rì của Tống Thanh Thư.
Nàng không thấy Tống Thanh Thư có ý tứ đuổi theo, nên hiếu kỳ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tống Thanh Thư cả người vô lực ngã xuống trên giường, giống như là đã ngủ.
Thật cơ hội tốt trời ban cho!
Tiêu Uyển Nhi trong lòng vừa động, do dự trong chốc lát liền từ trong lòng lấy ra một cây chủy thủ, đi bước một quay trở lại bên giường.
Cái chủy thủ này là do từ cái đêm bị hắn gian dâm, Tiêu Uyển Nhi chuẩn bị phòng thân trên người, chờ nếu lần sau Tống Thanh Thư lại xâm phạm đến nàng, thì sẽ xuất kỳ bất ý cho hắn nhát đao, ai ngờ mấy ngày vừa qua Tống Thanh Thư làm như cái gì cũng chưa từng xảy ra vậy, cũng không tìm đến nàng, làm hại nàng vừa thấy may mắn lại vừa thất vọng.
Hạ Thanh Thanh vừa rồi cũng là lâm thời nảy sinh ra ý đồ, trong lúc vội vàng không có kiểm tra thiếp thân trong người của Tiêu Uyển Nhi, suy cho cùng theo suy nghĩ của Hạ Thanh Thanh, với võ công của Tống Thanh Thư, thì Tiêu Uyển Nhi nào có cơ hội làm thương tổn được hắn, huống chi bản thân Tiêu Uyển Nhi còn bị điểm huyệt.
Dưới sự trùng hợp, để cho Tiêu Uyển Nhi có một cơ hội tốt báo thù, lúc này chỉ cần nhẹ nhàng một đao đâm xuống phía dưới, là có thể đưa ác ma kia xuống địa ngục được rồi.
Tiêu Uyển Nhi cầm thanh chủy thủ để ở trước ngực Tống Thanh Thư trên ngực hoa ta, lúc đang muốn đâm xuống, thì khóe mắt liếc qua, đột nhiên nhận ra Tăng Nhu đang nằm ở trong chăn tận cùng bên trong giường, trong lòng không khỏi chần chờ.
Tăng Nhu xưa nay cùng nàng giao hảo, bây giờ một đao đâm xuống, chẳng phải làm hại Tăng Nhu mới vừa gả lấy thì đã thành quả phụ? Hơn nữa thân phận tên hỗn đản này cũng không phải chuyện đùa, nếu như bị chết ở tại trong tân phòng, thì Tăng Nhu là đầu mối hiềm nghi lớn nhất…
Bị hủy vào cái đêm động phòng hoa chúc đã là không nên, làm sao lại còn có thể đẩy Tăng Nhu rơi vào tuyệt cảnh như vậy? Nhìn trên giường nam nhân không phòng bị chút nào, Tiêu Uyển Nhi sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, hiển nhiên trong lòng nàng đang kịch liệt đấu tranh.
“Quên đi, tạm thời lưu lại cái mạng chó của ngươi, đợi ngày sau sẽ tìm cơ hội tốt báo thù vậy…”
Tiêu Uyển Nhi hận hận trừng mắt với Tống Thanh Thư, lại có chút không cam lòng thu hồi thanh chủy thủ, sâu trong nội tâm của nàng rất rõ ràng, với võ công của Tống Thanh Thư, thì chuyện nàng chính diện báo thù là vô vọng, sau này tìm được cơ hội báo thù tốt như vậy, há có dễ dàng như thế này sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/04/2020 11:29 (GMT+7) |