Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 » Phần 132

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Dịch giả Meode

Phần 132

Trở lại phủ đệ Đường Quát, thì Hoàn Nhan Ca Bích vẫn còn tận lực tại tránh né hắn, Tống Thanh Thư mừng rỡ vì được thanh tĩnh, hắn trở lại phòng ngủ suy nghĩ cách như thế nào để cứu những nàng công chúa Tống Triều trong Hoán Y Viện, thì hạ nhân chạy tới đưa lên thiệp mời, Tống Thanh Thư mở ra xem, nguyên lai là Hải Lăng Vương Hoàn Nhan Lượng mời hắn đêm nay đến Thu Hương lâu làm khách.

“Thu Hương lâu? Ta là Đường Bá Hổ đây.” Tống Thanh Thư âm thầm mắng, cái danh tự nghe xong liền chấn kinh, sau khi tìm hạ nhân nói bóng nói gió hỏi thăm qua một chút, thì không phải vậy, cái Thu Hương lâu là thanh lâu lớn nhất của Đại Hưng phủ, cũng có thể coi là thanh lâu lớn nhất của toàn bộ Kim Quốc, so với thanh lâu bình thường thì có khác biệt, nghe nói cái thanh lâu này, phía sau lão bản có bối cảnh quan phương…

“Thanh lâu a… ta thích…” Tống Thanh Thư lại nghĩ đến tràng cảnh ban đầu ở trong thanh lâu thành Dương Châu kết giao cùng với Viên phu nhân, khóe miệng nhịn không được hơi hơi giương lên.

Tống Thanh Thư trong phòng tiếp tục suy nghĩ cách như thế nào cứu mọi người trong Hoán Y Viện, bất tri bất giác thì màn đêm đã buông xuống, ngồi lên xe ngựa mà Hoàn Nhan Lượng phái tới đón hắn, trong xe trang trí tinh xảo, không khỏi âm thầm cảm thán…

Tống Thanh Thư đang trong thời khắc thần du vật ngoại, đột nhiên có linh cảm nguy hiểm, cả người liền dịch chuyển qua bên cạnh, một con tiểu xà kim sắc xuất hiện cắn ngay tại chỗ ngồi vừa rồi, nhìn thấy miếng đệm bị độc dịch ăn mòn xèo xèo, liền có thể biết ngay rắn này có bao nhiêu kịch độc.

Bên ngoài truyền đến tiếng rống của bọn thị vệ la hoảng, ngay sau đó một bóng người thon gọn nhanh nhẹn xông vào bên trong xe ngựa, trên tay thanh đoản kiếm trong nháy mắt liền hướng thần Tống Thanh Thư đâm tới.

Tống Thanh Thư đang do dự có muốn bại lộ thân thủ hay không, bất ngờ thanh đoản kiếm này đang ở giữa không trung liền dừng lại, vang lên một giọng nữ nhân kinh ngạc:

– Ngươi không phải là Hoàn Nhan Lượng?

Tống Thanh Thư ngẩng đầu nhìn lên, trước mắt thích khách toàn thân che phủ kín mít cực kỳ, chỉ lộ ra một đôi mắt linh động, đường cong thân hình xinh xắn thướt tha, cùng với thanh âm trong trẻo, hẳn đây là một cô nương, cho dù không thấy rõ hình dạng, nhưng lấy kinh nghiệm của Tống Thanh Thư, đôi mắt với cặp lông mày, có thể chắc chắn đây là một mỹ nữ, hơn nữa còn là thuộc loại mỹ nhân hại nước hại dân kia.

Phát hiện Tống Thanh Thư không phải là Hoàn Nhan Lượng, thích khách kia không chút nào do dự, tới cũng nhanh, mà lui càng nhanh, trong nháy mắt theo đường cũ ngược về, xuyên thấu qua cửa sổ có thể thấy được nàng dùng mấy chiêu liền bức lui đám thị vệ xông tới, người nhẹ như cánh chim yến biến mất đến chỗ mái hiên từ xa xa.

Những thị vệ mà Hoàn Nhan Lượng phái tới vội vàng thỉnh tội, Tống Thanh Thư không có tâm tư phản ứng đến bọn chúng, ngược lại như có điều suy nghĩ nhìn theo phương hướng mà thích khách kia biến mất: “Gần đây thật đúng là trùng hợp, liên tiếp đụng phải nữ thích khách, đã vậy từng người đều là đại mỹ nữ…”

– Phò mã gia, hay là cứ ở chỗ này chờ, để ty chức phái người điều một chiếc xe ngựa tới, đồng thời triệu tập thêm nhân thủ đến bảo hộ an toàn của phò mã gia.

Thị vệ kia vội vàng nói.

– Không cần, hiện tại thời gian cũng không còn sớm, chúng ta cứ đi đến Thu Hương lâu đi.

Tống Thanh Thư lại lần nữa trở về ngồi trong xe ngựa, trong xe dấu vết độc xà đã được thị vệ dọn dẹp sạch sẽ.

– Thế nhưng thích khách…

Thị vệ kia muốn nói lại thôi.

Tống Thanh Thư cười cười:

– Thích khách này mục tiêu là chủ nhân Hải Lăng Vương của nhà ngươi, ta chẳng qua là bị tai bay vạ gió, yên tâm đi… kế tiếp khẳng định không có thích khách nào nữa đâu.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/

Khi Tống Thanh Thư tới Thu Hương lâu, thì Hoàn Nhan Lượng đã sớm ra đón từ xa xa:

– Đường Quát huynh, sự tình trên đường Bổn vương đã nghe báo, nhờ Đường Quát huynh phản ứng nhanh nhẹn, nếu đổi lại là ta, chỉ là đã mệnh tang tại chỗ, nói đến thì chẳng khác gì Đường Quát huynh đây đã cứu Bổn vương nhất mệnh a.

– Vương gia khách khí, lần này cũng là do cơ duyên xảo hợp nên mới thoát nạn mà thôi…

Tống Thanh Thư vốn đang hoài nghi có phải hay không là chính Hoàn Nhan Lượng cố ý diễn ra khổ nhục kế, nhưng từ phản ứng bộ dạng của Hoàn Nhan Lượng, thì thích khách kia hẳn không phải do chính Hoàn Nhan Lượng phái đến.

– Lần này làm cho Đường Quát huynh chấn kinh, Bổn vương trong lòng thực sự áy náy, vừa vặn hôm nay Thu Hương lâu có một đệ nhất mỹ nhân cực phẩm, đợi lát nữa Bổn vương liền đem nàng vỗ xuống đưa cho Đường Quát huynh để bồi tội.

Hoàn Nhan Lượng một mặt thân thiết lôi tay Tống Thanh Thư kéo vào.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensexhay.org/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/

– Đệ nhất mỹ nhân cực phẩm?

Tống Thanh Thư một mặt cổ quái, mình cùng đệ nhất mỹ nhân thật đúng là duyên phận không cạn a.

Vừa vào Thu Hương lâu, Tống Thanh Thư liền ngửi đến từng mùi thơm son phấn thấm vào ruột gan, một đường quan sát, đập vào mắt chỗ nào cũng đều là tráng lệ, oanh ca yến hót, Tống Thanh Thư cảm thán, khó trách được nơi đây được xưng tụng là đệ nhất đại thanh lâu Kim Quốc…

“Cũng không biết Hà Thiết Thủ thu xếp thanh lâu của nàng đến thế nào rồi.” Tống Thanh Thư mặt lộ vẻ thần sắc lo lắng, tại cảnh nội Thanh Quốc thì còn dễ nói, có hắn ưu đãi cùng âm thầm giúp đỡ, thì không có vấn đề gì quá lớn, nhưng tại nước khác, muốn cùng loại thanh lâu cấp bậc như thế này cạnh tranh, tương lai sau này chỉ sợ không thể lạc quan.

Hoàn Nhan Lượng mang theo hắn đi thẳng lên lầu, sau đó tiến nhập đến tầng cao nhất trong một gian phòng to lớn, Tống Thanh Thư gật đầu, lấy quyền thế của Hoàn Nhan Lượng tại Kim Quốc, đương nhiên sẽ chọn vị trí tốt nhất.

Bên trong bao gian còn có người ở bên trong, Tống Thanh Thư mắt sắc, nhìn thấy một nam tử anh tuấn râu ria xồm xoàm, cụt một tay đang ngồi một mình ở trong góc uống rượu, nếu không phải Dương Quá thì còn là ai nữa, bộ dáng Dương Quá phảng phất đối với bất cứ chuyện gì đều thờ ơ, ngay cả Hoàn Nhan Lượng cùng Tống Thanh Thư tiến đến, hắn đều không có nhấc lên một chút mí mắt.

– Con bà nó, cái câu thấy Dương Quá một lần lầm chung thân, câu nói này quả thật không phải nói cho vui, ngay cả lúc Dương Quá hoang phế mà cũng anh tuấn như vậy, này là râu ria phong trần, này là ánh mắt u buồn, nếu thả đến cái thế giới trước đây của mình, cũng không biết có bao nhiêu gái mê trai sẽ như ong vỡ tổ tự tiến cử giường chiếu đây.

Cứ việc Tống Thanh Thư cũng là mỹ nam tử nổi danh trong chốn võ lâm, nhưng hắn phải thừa nhận, lấy giá trị dung nhan mà nói, thật đúng là so không bằng Dương Quá, bất quá hắn cũng cũng không có vì vậy mà sinh ra cảm xúc tiêu cực.

– Đường Quát huynh xin hãy tha lỗi, Bình Đức huynh đệ gần đây mới biết được thân thế, trong lúc nhất thời có chút không chấp nhận được, nếu như có chỗ tiếp đón không được chu đáo, Bổn vương thay hắn bồi tội…

Hoàn Nhan Lượng còn chưa nói xong, thì Dương Quá bỗng nhiên ngẩng đầu, trước đó ánh mắt đang nhập nhèm lập tức trở nên sắc bén:

– Ta tên gọi Dương Quá, trước kia là vậy, về sau cũng thế…

Hoàn Nhan Lượng cười khổ:

– Bình Đức huynh đệ, ta biết ngươi trong lúc nhất thời khó mà tiếp nhận, nhưng sự thật là như thế…

Tống Thanh Thư có thể hiểu được tâm tình Dương Quá lúc này, liền ngắt lời nói:

– Vương gia, dù sao cái tên cũng chỉ là để xưng hô mà thôi, Dương huynh đệ nhất thời không chịu nhận, về sau chúng ta cứ là xưng hô hắn là Dương Quá là được rồi…

Tống Thanh Thư nói xong liền đi tới trước mặt Dương Quá cười nói:

– Dương huynh đệ, lần trước chúng ta từ biệt, đã rất lâu rồi không gặp.

– Trước đây mấy ngày chúng ta đã có gặp qua ở cửa thành rồi.

Dương Quá thanh âm mặc dù có chút lạnh, nhưng nghe được Tống Thanh Thư xưng hô với hắn là Dương Quá mà không phải Hoàn Nhan Bình Đức, sắc mặt hắn rốt cục hòa hoãn hơn một chút.

– Xem ra Đường Quát huynh cùng Dương huynh đệ quả nhiên hữu duyên, Đường Quát huynh có khả năng không biết, lúc đầu Dương huynh đệ không muốn đến nơi này, tuy nhiên khi nghe Bổn vương nói là sẽ có Đường Quát huynh tới, hắn liền thay đổi chủ ý tới.

Hoàn Nhan Lượng ở một bên cười nói.

– Ồ?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên nhìn qua Dương Quá, nghĩ thầm trước đó chính mình cùng hắn gặp nhau cũng không có cái gì cả, vì sao hắn đối với mình lại nhìn với con mắt khác?

Chỉ tiếc Dương Quá vẫn ở nơi đó yên lặng uống rượu, không có giải thích, Tống Thanh Thư cười khổ quay đầu, mới phát hiện một bên khác còn có một người.

Người này mặt cũng như ngọc, giá trị tuy so ra kém với Dương Quá quá nghịch thiên rồi, nhưng cũng là một mỹ nam tử, lại thêm một hang ria mép, càng tăng thêm chút mị lực thành thục.

– Ta giới thiệu một chút hai vị, Đường Quát huynh, vị này chính là Binh Bộ Thị Lang mới, Tiêu đại nhân Tiêu Dụ, Tiêu đại nhân… còn vị này là Đường Quát Biện đương triều phò mã đô úy, đương nhiệm Thượng Thư Tả Thừa.

Hoàn Nhan Lượng kéo tay hai người giới thiệu.

– Kính đã lâu đại danh phò mã, hôm nay gặp mặt quả nhiên là anh tuấn uy vũ bất phàm.

Tiêu Dụ cười ha hả thi lễ.

– Đại nhân họ Tiêu?

Tống Thanh Thư như có điều suy nghĩ liếc nhìn, phải biết bên trong tộc Nữ Chân thì cái họ Tiêu này rất ít gặp.

– Phò mã quả nhiên anh minh, thực không dám giấu giếm, tại hạ thực ra là người Liêu, cũng có thể coi như nhất mạch hậu tộc.

Tiêu Dụ nói ra những lời này, trên mặt lại có vẻ không thích.

– Người Liêu? Nhất mạch hậu tộc?

Tống Thanh Thư kinh hãi, Liêu Quốc đại quyền lâu nay chấp chưởng trong tay do Hoàng tộc Da Luật thị cùng Hậu tộc Tiêu thị, người này họ Tiêu, lại là hậu tộc nhất mạch, tại Liêu Quốc đều là thân phận tôn quý, vì sao lại đến tại Kim Quốc làm quan? Phải biết Kim Quốc cùng Liêu Quốc có thể nói thù sâu tựa biển.

Phảng phất đoán được nghi hoặc của Tống Thanh Thư, Hoàn Nhan Lượng giải thích nói:

– Năm xưa Đại Kim công phá Liêu Quốc, tù binh trong tay có không ít hoàng tộc hậu tộc của Liêu Quốc mang về, bên trong có một bộ số người nguyện ý hiếu trung với Đại Kim, Kim Quốc cũng dung người chi lượng đồng dạng cắt cử bọn họ không ít người lên làm quan chức.

“Nguyên lai là Liêu gian a.” Tống Thanh Thư âm thầm thấy có chút trơ trẽn, cứ việc Hoàn Nhan Lượng chưa hề nói đến những người không nguyện ý theo Kim Quốc, thì cũng không khó đoán ra bọn họ kết cục bi thảm như thế nào, cũng không biết Tiêu Phong, Da Luật Nam Tiên bọn họ nhìn thấy vị Tiêu đại nhân này, có thể hay không thanh lý môn hộ…

Mấy người trò chuyện một hồi liền ngồi xuống, Hoàn Nhan Lượng đương nhiên là chủ vị, Tống Thanh Thư vị trí ngồi ngay tại bên cạnh hắn, đủ để biểu hiện Hoàn Nhan Lượng đối với hắn coi trọng như thế nào, Tiêu Dụ ngồi vị trí bên phải phía sau, phảng phất một dạng người hầu của Hoàn Nhan Lượng, về phần Dương Quá, gã căn bản không có hứng thú cùng bọn họ ngồi cùng một chỗ, tránh né ở trong góc uống vào rượu buồn, cũng không biết gã đang suy nghĩ cái gì.

Ngồi xuống qua đi, Tống Thanh Thư ánh mắt quét tỏa bốn phía, cũng không nhìn thấy bóng dáng đám người Âu Dương Phong, liền dò xét nói:

– Làm sao lại không có thấy đám người của Âu Dương tiên sinh vậy?

Hoàn Nhan Lượng cười ha ha, vẻ mặt mập mờ nháy mắt ra hiệu:

– Đa tạ Đường Quát huynh quan tâm, bất quá hôm nay tại nơi này, không có thích hợp dẫn bọn họ đến…

– Hôm nay có người muốn ám sát Vương gia, mà Vương gia dạng này không người hộ vệ, có phải là quá nguy hiểm hay không?

Tống Thanh Thư hỏi.

Hoàn Nhan Lượng cười ha ha, chỉ những đại hán thân hình ẩn tàng trong bốn góc, mặt đắc ý nói:

– Đường Quát huynh mời xem, hai vị này là Đồ Đan thế gia đỉnh tiêm cao thủ, Đồ Đan A Lý Xuất Hổ cùng Đồ Đan Trinh, còn hai vị này là cao thủ Khiết Đan do Tiêu thị đề cử, Da Luật Nguyên Nghi cùng Tiêu Đường Cổ Đái, bốn người bọn họ đều là cao thủ bên trong cao thủ, có lẽ từng người so với cấp độ của Âu Dương tiên sinh thì hơi kém mấy phần, thế nhưng nếu bốn người bọn họ liên thủ… Hắc hắc, mặc kệ là Âu Dương tiên sinh hay là Mộ Dung tiên sinh, đối đầu bọn họ đều hẳn phải chết, không hề nghi ngờ!

– Trên đời này làm gì mà có nhiều cao thủ như vậy chứ.

Một mực trầm mặc nãy giờ, Dương Quá đột nhiên cười lạnh, vẻ khinh thường lộ rõ trên mặt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/05/2021 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân