Trong khoảng thời gian này, khi cái tết vừa qua đi, cuộc sống của em cũng trôi qua bình thường với đầy ấp công việc ở công ty và hàng tá bài tập cho lớp học thêm buổi tối. Em bận đến nỗi không còn thời gian và tâm trí dành cho gái gú, bạn bè, và đặc biệt là thời gian dành để nhắn tin với nàng, cô gái tên Huệ xinh xắn tại cái khách sạn bí mật đó.
Vào một ngày nọ đầu tháng 3, một sự kiện đáng buồn đã đến với bản thân em, con nhỏ mà em yêu đơn phương suốt 2 năm trời rốt cuộc thông báo sắp lấy chồng, trái tim em hôm ấy như tan vỡ ra từng mãnh. Sau giờ làm, em lang thang phố phường như một thằng tự kỷ, ai đã từng yêu đơn phương thì sẽ biết cảm giác này nó như thế nào.
Thú thực là em không phải là một thằng đàn ông yếu đuối, quỵ luỵ vì tình. Nhưng các bác biết rồi đó, mối tính đầu đâu phải bao giờ cũng dễ nuốt trôi, người em yêu thầm cũng là con nhỏ bạn thân nhất của em. Đôi khi em muốn mở lời với nó rằng “mày à, tao yêu mày”, nhưng vì nhiều lý do khách quan nên em cứ giữ trong tim, và em biết chắc một điều rằng, nếu em mà thổ lộ với nàng thì có lẽ mọi thứ càng trở nên kinh khủng hơn.
Buồn như không còn gì để buồn hơn, em quyết định rủ 2 thằng bạn thân đi nhậu thay vì về nhà như mọi bữa.
“Ê ku, rãnh đi nhậu mày” (Em gọi cho ku Vinh)
“8 giờ tao mới rãnh, giờ đang bận, có gì mày gọi cho thằng Bình trọc xem sao”
“Ok, để tao gọi nó thử, vậy có gì 8h mày chạy qua quán XXX nhé”
… Bạn đang đọc truyện Câu chuyện của một con điếm tại nguồn: http://truyensexhay.org/cau-chuyen-cua-mot-con-diem/
“Alo Bình hả, đang ở đâu vậy, có ở nhà không, tao chạy qua”
“Qua làm gì mày, tao đang ở nhà nè”
“À qua chở mày đi uống cafe, nhậu nhẹt cho vui thôi”
“Ok qua đi, tao đi ị rồi ra haha”
“Đậu moẹ mày, ị cũng nói à”
“Tút tút tút”
Đồng hồ điểm 6h30, em lái chiếc xe chiến của mình qua nhà thằng Bình trong tâm trạng buồn rủ rượi. Trên đường đi, thoáng nhìn thấy những cặp ôm nhau trên xe mà nỗi buồn em còn tăng lên đáng kể. Em chỉ muốn lại gần thọt chết cm bọn nó vì tội…trêu ngươi bố.
Nhớ có lần, em và con bạn thân (người em yêu thầm) trốn học trong lớp chạy ra ngoài ăn trứng vịt lộn, nhìn em ăn trứng mà thấy dễ thương vô cùng, thỉnh thoảng em trêu đùa nàng: “Người gì đâu mà ăn dữ thế, ăn một lần 2, 3 con vịt”, nàng mới trả lời hồn nhiên rằng: “Tui đâu có bằng tụi con trai các ông, toàn ăn gà 40-50 ký không à?” Nói thật với các bác là, khi nghe con nhỏ này trả lời câu đó mà em giật thót tim, không ngờ nhìn nó 4 mắt hiền thế kia mà lại nghĩ được câu này. Có lẽ chính nét đáng yêu và “khác người” này của nàng mà làm em chết mê chết mệt, mỗi lần đi học , đến lớp không thấy nàng là em bỏ về luôn, chả còn tâm trí mà học.
Lan man một hồi thì tới nhà thằng Bình trọc, em lấy xe đèo nó ra một quán cafe ở khu Bình Thạnh ngồi đợi tán dóc cho đến 8 giờ rồi 3 thằng té đi nhậu.
“Mày biết tin gì chưa?” (thằng Bình hỏi em)
“Tin gì vậy?
“À con Vy nó sắp lấy chồng rồi” (Vy là con bạn thân của em, thằng Bình cũng là bạn của nó)
“Ùa tao biết rồi, cũng chúc mừng cho nó” (Mừng cho nó nhưng buồn cho em)
“Tao nghe nói chồng nó là người tây đó mày, sau đám cưới nó theo chồng nó ra nước ngoài, tao không biết thằng đó quốc tịch nước nào”. (Á đù, chồng Tây cơ đấy)
“Ơ vậy cơ à, tao tưởng chồng nó người Việt chứ”
“Tao không chắc, nãy tao thấy nó chụp hình với thằng trẻ tây nào úp lên facebook đó, rồi nó viết stt như kiểu sắp ra nước ngoài í, lát mày lên face mà xem”.
“Ùa, ẻm đẹp thì ẻm có nhiều lựa chọn, ba mẹ nó cũng toàn quan to không đấy”.
“Sao mặt mày hôm nay buồn vậy” (Thằng Bình nó hỏi em, chuyện em yêu thầm con Dung, em chưa kể với ai hết)
“À hôm qua tao thức khuya, sáng nay đi làm sớm nên giờ hơi mệt thui, chứ buồn mẹ gì”
Hai thằng ngồi tán dóc chém gió với nhau thì đến 7h45, thằng Vinh nó alo. Thoạt sau đó thì cả 3 đi nhậu nhẹt say mét nhè hạt mè, thằng chó Vinh lại có nhã ý đòi rủ đi thêm tăng 3 giống hồi trước nhưng em với thằng Bình xin kiếu. Nói thật là hôm ấy em không còn tâm trí gì mà nghĩ đến mấy cái trò mát xa, chơi gái hết, chỉ muốn nhậu thật say rồi sau đó về ngủ một giấc cho quên hết tất cả chuyện buồn.
Đồng hồ điểm 12 giờ khuya, em đèo thằng Bình trọc về, còn thằng Vinh nó lái xe phóng đi đâu đó thì em không biết, chắc đi chơi gái tiếp rồi, chơi với thằng này cũng có nhiều cái tốt nhưng cũng không ít cái hại.
Vì anh em bạn bè, nó có thể liều mạng làm bất cứ chuyện gì, có lần em bị một đám vây đánh trước cổng trường, nhờ thằng này ra đứng giải quyết mà em thoát nạn từ lần đó, đi ăn chơi thì nó cũng là thằng lúc nào cũng đòi trả tiền, nhưng bị bọn em chửi bắt phải hùn tiền nên mới chịu. Nghĩ lại thấy nó cũng là một thằng bạn chơi được. Tuy nhiên, cũng có lúc nó khiến tụi em phải rơi vào những tình huống chết dở sống dở. Chả là có 1 dịp cuối năm, nó đèo em trên chiếc xe, đang chạy vi vu trên đường thì bất ngờ nó với tay nắm nguyên 1 trùm nho của một con mẹ bán dạo dọc đường, em ngồi sau lãnh hết tiếng chửi rủa từ bà bán nho và những ánh mắt hình viên đàn của người đi đường, “lỗi không phải cháu, thằng bỏ mẹ này nè”.
Quay lại câu chuyện, chở thằng Bình về đến nhà, em cũng chào tạm biệt và lái xe về nhà luôn, trước đó đã làm một bãi ói to tổ trảng ngay cột điện. Về đến nhà, em lăn đùng ra giường, tưởng chừng như sẽ được ngủ một giấc thật ngon, nhưng CLGT này, nằm hơn 30 phút mà em vẫn không có cảm giác buồn ngủ, chỉ thấy hơi mệt mệt trong người thôi.
Lăn qua lăn lại, suy nghĩ vu vơ như thằng khùng. Không biết phải làm gì hết, em mới sực nhớ ra là hồi trước có lưu số điện thoại của bé Huệ, tính tâm sự với nàng xíu về công việc, thế là bèn lấy điện thoại ra gọi cho nàng. Cơ mà bấm số gọi thì đầu dây bên kia có đổ chuông nhưng không thấy ai bắt máy, em nghĩ thầm “hay chắc giờ này nàng đang đi khách nhỉ”.
Gọi cho Huệ không được, em lại tiếp tục trở về với trò chơi “lăn người trên giường” (khuya rồi chả biết làm mẹ gì, tính quay tay mà thui). Bất chợt điện thoại báo tin nhắn, là bé Huệ các bác à, “Anh gọi lại cho em nha”. (Ơ cái con này láo, lại còn bắt bố gọi điện cơ đấy).
Suy nghĩ một hồi thì em cũng quyết định gọi cho Huệ
“Alo Huệ hả”
“Dạ anh”
“Còn nhớ anh không?”
“Nhớ chứ sao không, em có lưu số anh mà hihi” (Ô chội ôi, cười lun í)
“Hiii vậy à, tưởng em quên anh rồi chứ”
“Hi sao quên được”
“Em vẫn còn đang làm à”
“Dạ, nghề của em là ăn đêm mà anh, nhiều lúc buồn tủi cũng phải chịu thôi”
“Ừa vậy em tính làm đến mấy giờ mới nghỉ”
“Cái này em không chắc được, còn khách thì em vẫn làm thôi, hôm nào ế thì cỡ 2,3 giờ là em ngủ rùi”
“Thế giờ em đang rãnh hay sao mà nghe điện thoại của anh”
“Em và con bạn đang đợi khách anh ơi”
“À bữa nào rãnh đi uống cafe với anh một bữa heng”
“Dạ anh, có gì em alo anh sau nha”
“Tút tút tút…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Câu chuyện của một con điếm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/11/2017 13:36 (GMT+7) |