Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 7 » Phần 134

Chinh phục gái đẹp - Chương 7 - Dịch giả Meode

Phần 134

Đinh Trường Sinh sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ của hắn chuyển tới người đàn bà vừa rồi ở bảo sao làm vậy, nhìn Uông Minh Kha tựa như là nhu nhược yếu đuối, kỳ thực là nàng rất cuồng dã, tính dục ham muốn lúc nào cũng luôn luôn cực mạnh khi ở trên giường, càng làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy bất ngờ là thân phận người đàn bà này.

Uông Minh Kha trước kia có nói chồng của mình Trần Trang Vanh làm ở bên ủy ban tỉnh, nhưng từ khi La Minh Giang chuyển qua làm bí thư tỉnh ủy, thì văn phòng ủy ban tỉnh cũng biến thành văn phòng tỉnh ủy, trên cơ bản lực lượng có sẵn đều chuyển qua bên tỉnh ủy, mà chồng của nàng lại chính là phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, Trần Trang Vanh đã là bao nhiêu tuổi, mà lại có thể lấy được Uông Minh Kha một người đàn bà tuổi trẻ dung mạo xinh đẹp? Trong chuyện này nhìn sơ qua thì cũng thấy rõ ràng…

Càng làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là dù cho Trần Trang Vanh coi Uông Minh Kha là hạt minh châu quý giá, nhưng bây giờ rõ ràng Uông Minh Kha đang bị tên lưu manh Đinh Trường Sinh cày cấy dọn dẹp đã vậy còn dễ bảo sẵn sàng nghe theo lời của hắn…

Cho nên có đôi khi cái ngươi nhìn thấy trước mắt cũng không là thật, trên cái thế giới này cái có thể dễ lừa gạt nhất là đôi mắt của ngươi, ngươi nhìn thấy được người khác bề ngoài ngăn nắp đoan trang, nhưng ngươi lại không nhìn thấy ẩn dấu phía dưới che dấu dơ bẩn nhơ nhớp, ngươi thấy được tiền của người khác kiếm được dễ dàng, nhưng lại không thấy được người khác phải bị trả giá như thế nào, cho nên chúng ta có đôi khi quá chú trọng kết quả to lớn trước mắt, mà không để ý đến quá trình gian nan…

– Em muốn cho Cố chủ nhiệm chuyển viện sao?

Sau lưng giọng nói của một người đàn bà đã cắt đứt mạch suy nghĩ của Đinh Trường Sinh.

– Chị Đường a, sao đến giờ mà chị chưa đi về?

Đinh Trường Sinh nhìn lại thì ra đó là Đường Linh Linh, hắn nói tiếp.

– Đúng vậy, em tin rằng bệnh viện Giang Đô trình độ chữa bệnh khẳng định là cao hơn Hồ Châu, cho nên em muốn chuyển viện cha nuôi đến Giang Đô thử xem, nếu có thể tốt hơn, chúng ta làm chi cần phải để cha muôi nằm ở đây.

Đinh Trường Sinh nói ra.

– Việc này em và Cố chủ nhiệm có thương lượng qua chưa?

Đường Linh Linh nhướng mày hỏi, vừa rồi Cổ Thanh Sơn vẫn còn dặn dò sắp xếp một ít vấn đề cần nhanh gấp cần xử lý của phòng tổ chức cán bộ, vậy thì sẽ ra sao nếu đã chuyển viện, nếu như Cổ Thanh Sơn chuyển viện lên trên tỉnh, như vậy thì đồng nghĩa Cổ Thanh Sơn tạm thời thật sự phải ly khai khỏi chính đàn Hồ Châu rồi.

Nếu Cổ Thanh Sơn còn ở Hồ Châu, thì phòng tổ chức cán bộ chuyện lớn, chuyện nhỏ gì cũng đều phải xin chỉ thị Cổ Thanh Sơn, nhưng nếu Cổ Thanh Sơn phải ly khai Hồ Châu, như vậy ở bên trên khẳng định phải tuyển chọn một người chủ sự khác, nếu là như vậy, sẽ có rất nhiều quyết sách của Cổ Thanh Sơn có thể là không thể làm được.

Chứng thực như vừa rồi vậy, Đường Linh Linh tới xin phép hỏi ý kiến một chút, ngày mai thì có thể đại diện cho Cổ Thanh Sơn đi xử lý công việc, vô luận là phó chủ nhiệm hay là thường vụ phó chủ nhiệm cũng không chen tay vào được, bởi vì lúc này chẳng khác nào phòng tổ chức cán bộ vẫn còn có Cổ Thanh Sơn, nhưng nếu ông đi lên tỉnh thì lại là khác rồi…

– Việc này còn phải thương lượng sao? Tình huống đã rõ rành rành sao? Điều kiện và trình độ trên Ttnh lý chữa bệnh khẳng định cao hơn Hồ Châu, vấn đề này còn phải cân nhắc?

Đinh Trường Sinh nghi vấn hỏi.

– Trường Sinh, không phải đơn giản như em nghĩ như vậy, em vào cùng Cố chủ nhiệm thương lượng một chút đi, lắng nghe ý kiến của Cố chủ nhiệm, chị rất hiểu tâm tình của em, nhưng chuyện này thì tốt nhất em hãy nghe Cố chủ nhiệm nói.

Đường Linh Linh ý vị sâu xa nói.

Đinh Trường Sinh chỉ là không rõ, đến mức độ này rồi, còn có cái gì mà không bỏ xuống được đây chứ, nên cũng không cáo biệt cùng Đường Linh Linh, liền đẩy cửa tiến vào phòng bệnh Cổ Thanh Sơn, Đường Linh Linh nhìn theo bóng lưng Đinh Trường Sinh, không khỏi lắc đầu lo lắng, theo trong lời nói của Cổ Thanh Sơn, Đường Linh Linh nghe được ý của ông, đó chính là chỉ cần ông vẫn còn làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ, thì tất cả sự vụ cũng còn do ông định đoạt, cho nên ông mới gọi Đường Linh Linh vào trong bệnh viện trao đổi, chính là để an bài cho mình.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensexhay.org/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/

– Đường bộ trưởng đi rồi hả cha muôi?

Đinh Trường Sinh sau khi đi vào, biết mà vẫn hỏi.

– Vừa mới đi ra, con không có gặp cô ấy sao?

Cổ Thanh Sơn thấy kỳ lạ nên hỏi.

– Con không có gặp mặt. À… cha nuôi, có chuyện này con muốn thương lượng với cha một chút, hay là chuyển viện đến Giang Đô đi, con cảm thấy nơi đó kỹ thuật điều trị nếu so với Hồ Châu thì tốt hơn, cha nuôi nghĩ sao?

Đinh Trường Sinh tuân theo ý tứ của Đường Linh Linh, trước trưng cầu ý của Cổ Thanh Sơn.

– Chuyện này là ý của con hay là của mẹ nuôi con?

Cổ Thanh Sơn để quyển sách trong tay xuống hỏi, trong khoảng thời gian này ông mới có thời gian để đọc sách.

– Ý của con, còn chưa có trao đổi với mẹ nuôi, cha nuôi nghĩ sao?

– Thạch bí thư có tới thăm cha nuôi.

Cổ Thanh Sơn nói một câu không có đầu không có chân như vậy.

– Há, chuyện này cùng chuyện chúng ta chuyển viện có quan hệ sao?

Đinh Trường Sinh kỳ quái hỏi.

– Hắn hy vọng ta tiếp tục chủ trì kế hoạch điều chỉnh cán bộ trong mùa xuân này cho xong, vậy con nói cha nuôi nên đi hay là nên ở lại đây, nếu như cha nuôi đi lên tỉnh chữa bệnh, chắc chắn là phải đem toàn bộ công tác bàn giao: Cho người khác, như vậy chỗ bàn giao đó Thạch bí thư sẽ xử lý như thế nào?

Cổ Thanh Sơn khó khăn nói.

– Thế nhưng bệnh của cha nuôi tốt nhất là phải lập tức phải mổ, chẳng lẽ những người khác trong phòng tổ chức cán bộ dám không nghe theo lời của Thạch bí thư sao?

Đinh Trường Sinh đối với công tác tổ chức cán bộ không biết lắm, ở trong mắt hắn xem phòng tổ chức cán bộ nếu như ai không nghe theo lời bí thư, như vậy thì cứ đơn giản thay người đi, nhưng hắn không để ý đến cha nuôi Cổ Thanh Sơn của hắn là nhân vật dám cùng Để Khôn Thành vỗ bàn cho nên nếu như Cổ Thanh Sơn không có mặt ở đây, như vậy mọi chuyện thì phải xin chỉ thị từ phía Cổ Thanh Sơn từ xa trên tỉnh, như vậy lời truyền đi cũng không tốt lắm, nhất định sẽ có người sẽ báo cáo lên tỉnh, nói Cổ Thanh Sơn bởi vì bệnh tật mà làm trễ nãi công tác, chẳng khác gì là còn tiếc quyền, từ phía xa trên tỉnh thành còn nắm lấy chuyện của phòng tổ chức cán bộ.

– Dựa theo quy định, nếu cha nuôi không có ở đây chủ trì, thì nhất định là thường vụ phó chủ nhiệm Hồ Đông Lai sẽ chủ trì thay thế công tác, nhưng người này luôn luôn làm trái lại với ý của cha nuôi, hơn nữa những người khác không biết, nhưng cha nuôi rất rõ ràng, hắn làm trái lại không phải bởi vì hắn là thường vụ phó chủ nhiệm, mà là bởi vì hắn là cây đinh người của Tưởng Văn Sơn xếp vào tại phòng tổ chức cán bộ đấy.

– Tưởng Văn Sơn… Tưởng Văn Sơn đã là quá khứ thức rồi, Hồ Đông Lai còn muốn quật khởi, vậy ông ta không biết nhìn xem tình thế hay sao?

Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.

– Con sai rồi, Hồ Đông Lai người này không có lập trường, hắn là một người theo chủ nghĩa cơ hội, từ lúc Tưởng Văn Sơn rơi đài, hắn liền đem ánh mắt ổn định ở chỗ chủ tịch thành phố, cho nên người này không thể không đề phòng, con không biết, bí thư Lưu Thành An của khu Tân Hồ là cán bộ trong quá trình điều chỉnh lớn nhất so với những quan viên khác, nhưng Lưu Thành An cũng đã sớm cùng dễ chủ tịch mắt đi mày lại rồi, Thạch bí thư tự mình nói cho cha nuôi biết, Lưu Thành An đã từng không chỉ một lần đến nhà Để chủ tịch vào buổi tối, cho nên với thế cục chính trị trước mắt của Hồ Châu, con nói thử xem, Thạch bí thư không muốn cha nuôi đi, thì cha nuôi có thể đi sao?

Cổ Thanh Sơn an ủi vỗ vỗ tay Đinh Trường Sinh, nói ra.

– Nhưng bệnh của cha nuôi thì làm sao bây giờ?

Đinh Trường Sinh vội vàng nói, hắn nói như thế là chân thành chứ không phải là giả bộ, Cổ Thanh Sơn cũng nhìn ra được.

– Bây giờ không phải là đang trị liệu sao? Có thể nói, nếu như lần điều chỉnh cán bộ này, chỉ sợ mọi việc sẽ không thuận lợi lắm, nhất là vị trí này của Lưu Thành An, nhất định sẽ có tranh luận rất lớn, cho nên cha nuôi phải tọa trấn Hồ Châu, việc này cứ cho là trách nhiệm của cha nuôi đi, cha nuôi cũng đã hứa hẹn với Thạch bí thư rồi, đã hứa thì phải giữ lời a.

– Ai… Nếu vậy thì đành chịu thôi, hay là con sẽ lên tỉnh, xem có thể hay không mời chuyên gia của bệnh viện trên tỉnh đến đây làm giải phẫu cho cha nuôi, vấn đề này cũng là có thể, chỉ có điều con vẫn lo lắng điều kiện chữa bệnh của Hồ Châu mà thôi.

Đinh Trường Sinh vẫn không an tâm.

– Không có việc gì đâu, con cứ nghỉ ngơi trước đi, có gì thì cha nuôi sẽ gọi.

Cổ Thanh Sơn nói.

Ra khỏi phòng bệnh Cổ Thanh Sơn, Đinh Trường Sinh cảm thấy gấp gáp, bây giờ mà trong tay không có tiền thì thật sự không giải quyết được chuyện gì, nếu như có ý định lên tỉnh mời bác sĩ chuyên gia, không có tiền thì chắc chắn sẽ không có ai tới, cho dù Cổ Thanh Sơn là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu đi nữa, các bác sĩ trên tỉnh, bọn họ từng gặp và chữa trị cho các vị quan lớn đã rất nhiều, cho nên đối với Cổ Thanh Sơn như vậy thì rất khó được cho là có số má, vì vậy chỉ có thể là dùng tiền để làm phương tiện.

Cho nên đối với cái thẻ ngân hàng của Chu Hồng Quân lưu lại, Đinh Trường Sinh liền ký thác kỳ vọng, chỉ mong là Chu Hồng Quân không có gạt hắn, cho nên hắn khẩn cấp muốn biết được trong cái thẻ ngân hàng này rốt cuộc là có được bao nhiêu tiền?

– Alo… chị đang ở đâu vậy?

Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Trịnh Tiểu Ngải hỏi.

– Còn có thể ở đâu nữa, đang trong nhà hầu hạ hai tiểu tình nhân của em đây này, em tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp đi, hai cô gái này luôn ở chỗ này của chị cũng không phải là một biện pháp a.

– Chờ một chút đi, em có việc muốn nhờ chị hỗ trợ.

– Chuyện gì?

Lúc này Trịnh Tiểu Ngải đang trần truồng nhô cao cái âm hộ lên để cho Cốc Nhạc Nhạc dùng miệng bú liếm, còn mé trên thì Cốc Điềm Điềm cũng đang ngồi dạng háng trên miệng Trịnh Tiểu Ngải để cho nàng lè lưỡi bú mút trên cái khe thịt hồng hào non trẻ tưới rói của mình, nhưng lúc Trịnh Tiểu Ngải nghe xong lời nói của Đinh Trường Sinh ở trong điện thoại có vẻ nghiêm trang căng thẳng, nàng liền tạm dừng trò chơi du long hí phượng của ba người, liền cầm điện bước ra bên ngoài gian phòng ngủ.

– Chị là trưởng phòng giáo dục của Tân Hồ khu, vậy hồ sơ tư liệu của Chu Hồng Quân có để ở chỗ của chị không vậy?

– Hồ sơ của hắn sao lại ở chỗ này của chị chứ, mà để ở trên phòng giáo dục a.

Trịnh Tiểu Ngải nghe xong Đinh Trường Sinh hỏi về Chu Hồng Quân, trong nội tâm lại là siết chặt, đây cũng là một trong hai người mà nàng hận nhất trong đời này.

– Vậy trong hồ sơ có chữ ký cùng bản sao thẻ CMND của hắn không vậy?

– Ừ, chữ ký thì nhất định là phải có, có rất nhiều báo cáo tài liệu đều có chữ ký của hắn, còn bản sao thẻ căn cước, để chị tìm xem.

– Vậy thì tốt, ngày mai em đang cần dùng gấp nhé…

– Được, chị sẽ chuẩn bị cho em.

Trịnh Tiểu Ngải không biết Đinh Trường Sinh làm gì, Chu Hồng Quân thì đã chết lâu rồi, hắn tìm chữ ký của Chu Hồng Quân để làm gì, mặc dù biết Đinh Trường Sinh chắc chắn sẽ làm chuyện gì mờ ám đây, nhưng Trịnh Tiểu Ngải vẫn tin tưởng tuyệt đối vào Đinh Trường Sinh…

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Đinh Trường Sinh cho Đỗ Sơn Khôi đi đến phòng giáo của của Tan Hồ khu chờ ở bên ngoài, đến tầm mười giờ sáng, Trịnh Tiểu Ngải đi ra khỏi cửa cổng, khi đi ngang qua chiếc xe mà Đinh Trường Sinh đã dặn, nàng đem một cái túi giấy ném vào trong xe rồi đi thẳng không nói gì, phảng phất là ném đi một cái túi rác rưởi vậy…

Đỗ Sơn Khôi lập tức đem cái túi giấy mang về cho Đinh Trường Sinh, trước mặt hắn là một tờ giấy in trao quyền ủy thác, chỉ cần ký lên tên của Chu Hồng Quân, cùng với bản sao thẻ căn cước là được rồi, vấn đề còn lại chỉ là không biết Chu Hồng Quân có cài đặt mật mã tại ngân hàng hay không mà thôi.

– Này, cô đang ở ngân hàng sao?

Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Từ Kiều Kiều hỏi.

– Buổi trưa… buổi trưa ít người, hôm nay đến sao?

Từ Kiều Kiều nhỏ giọng hỏi.

– Ừ… hành sự tùy theo hoàn cảnh, nếu như không được, không cần quá cô gắng áp dụng, chúng ta tìm biện pháp khác.

Đinh Trường Sinh dặn dò.

– Khỏi cần anh nói, tôi biết nên làm như thế nào mà.

Từ Kiều Kiều nói xong liền cúp điện thoại.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensexhay.org/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/

– Anh Đỗ làm xong vụ này có khả năng anh sẽ có một số tiền lớn, cái chữ này là em ký mẫu, quá trưa nay lúc đi chuyển tiền, anh chú cải trang một chút, đừng để cho người dễ dàng nhận ra, sau khi chuyển hoàn số tiền kia, cái thẻ này liền hủy bỏ, nếu có mật mã, thì đưa ra tờ giấy quyền ủy thác, người của ngân hàng cũng gánh chịu nguy hiểm, cho nên chỉ có bản sao thẻ CMND sợ là không được, nếu như không có mật mã, thì chuyện càng đơn giản hơn, bây giờ anh tập ký cái chữ này, trước cứ đối chiếu mà tập luyện một chút.

Đinh Trường Sinh cùng Đỗ Sơn Khôi ngồi mặt đối mặt, tay bắt tay dạy cho hắn phải làm sao bây giờ.

– Tôi biết, yên tâm đi, Trường Sinh… tôi tin là cậu cũng không lừa dối tôi…

Đỗ Sơn Khôi cười cười nói, bắt đầu rất nghiêm túc tập luyện chữ ký của Chu Hồng Quân làm sao cho thật giống.

– Đây là cái thẻ ngân hàng, không phải của em, cũng không phải của anh, trước cứ đem tiền chuyển tới cái thẻ này rồi tính sau, bởi vì cái thẻ của Chu Hồng Quân chúng ta không biết lúc nào sẽ xảy ra chuyện, cho nên cứ chuyển tới thẻ ngân hàng của chúng ta thì tương đối an toàn hơn.

Đinh Trường Sinh dặn dò.

Mãi cho đến khi Đỗ Sơn Khôi cất bước, Đinh Trường Sinh vẫn luôn ở lại trong nhà, trên thực tế đoạn thời gian này cũng không dài, có thể chỉ kéo dài tầm một tiếng, nhưng đối với tâm trạng của Đinh Trường Sinh bây giờ thì dài tựa một năm, dù sao cái này cũng không phải là tiền của mình…

Đinh Trường Sinh không ngừng trong phòng đi qua đi lại, liên tiếp hút thuốc chờ đợi tin tức, nhưng đợi qua một tiếng, vẫn chưa có tin tức, Đinh Trường Sinh không nhịn được muốn lấy điện thoại di động gọi cho Đỗ Sơn Khôi hỏi là đã có chuyện gì xảy ra hay không, nhưng suy nghĩ cẩn thận một chút vẫn là đè nén được, ngay vừa lúc đó, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.

Đinh Trường Sinh theo trong mắt mèo nhìn ra, đó là Đỗ Sơn Khôi đã quay trở lại.

– Như thế nào rồi?

Đinh Trường Sinh kéo ra cửa phòng hỏi.

– Được rồi, đây là thẻ ngân hàng của cậu đưa cho tôi, toàn bộ tiền ở bên trong đó rồi…

– Tình huống như thế nào vậy?

Đinh Trường Sinh tiếp nhận cái thẻ ngân hàng nhịn không được hỏi.

– Không có mật mã, rất thuận lợi, còn đây là giấy trao quyền ủy thác cùng bản sao thẻ căn cước, tất cả đều không cần đến…

Đỗ Sơn Khôi hưng phấn đem mấy thứ đó đều trả lại cho Đinh Trường Sinh.

– Có bao nhiêu tiền?

– Cháu con rùa, con mẹ nó quá tham, trọn vẹn có đến hơn 12 triệu khối tiền, tất cả đều là tiền mặt ah.

Đỗ Sơn Khôi cũng là lần đầu tiên thấy nhiều tiền như vậy, tuy nhiên đây chỉ là một con số, nhưng vẫn làm cho Đỗ Sơn Khôi rất là hưng phấn.

– Cái gì? Hơn 12 triệu, con mẹ nói, Chu Hồng Quân, không hổ lão tử giúp ngươi báo thù, ngươi thật đúng là đã cho lão tử một món lễ lớn ah. Anh Đỗ, chúng ta phát tài rồi, đúng rồi anh chuẩn bị cái thẻ ngân hàng đi, em đem tiền chuyển cho anh, còn nữa… anh đem sư phụ của anh mang đến Hồ Châu ở đi, tại đây không khí thật trong lành, không cần cứ ở chỗ núi đó nữa a nếu sự phụ muốn ở trên núi, chúng ta tại Hồ Châu xây dựng một cái đạo quan trên núi cho sư phụ tu là được rồi.

Đinh Trường Sinh hí hửng nói.

– Ha ha, việc sư phụ tôi thấy cũng nên làm như vậy, còn chuyện tiền thì tôi chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy, cũng không biết tiêu xài như thế nào, hay là cậu cứ cầm giữ đi a.

– Ai… việc này không thể qua loa, cứ quyết định như vậy đi, anh tranh thủ thời gian làm thẻ ngân hàng, bằng không thì em lấy tiền mặt đưa đến trong nhà anh, em biết anh và người đàn bà góa trên lầu kia rất tốt, đàn ông mà, không có tiền thì sẽ không có cách nào tìm đàn bà được, cho nên em sẽ chuyển tiền đến cho anh.

Đinh Trường Sinh kiên trì nói.

Lời nói này làm cho Đỗ Sơn Khôi rất ngượng ngùng, hắn và người đàn bà góa trên lầu kia hiện tại sung sướng như mật thêm dầu, tuy Đinh Trường Sinh chỉ gặp mặt một lần, nhưng cũng nhìn ra người đàn bà có cuộc sống đạm bạc qua ngày, cho nên Đinh Trường Sinh mới yên tâm để cho Đỗ Sơn Khôi kết giao với nàng, nói cách khác tại vì Đỗ Sơn Khôi đều giúp đỡ Đinh Trường Sinh làm một số việc mà không thể để lộ ra bên ngoài, vấn đề đừng để một ngày nào đó, tất cả đều bị một ngươi đàn bà tinh ranh nào đó tiết lộ ra ngoài.

Đinh Trường Sinh đã nói như vậy, Đỗ Sơn Khôi cũng không còn kiên trì nữa, nói thật số tiền kia nếu xảy ra chuyện thì một mình Đỗ Sơn Khôi sẽ chịu trách nhiệm phong hiểm, không biết Đỗ Sơn Khôi có ý thức được hay không, bởi vì trong tài khoản chuyển tiền vừa rồi, đó là do Đỗ Sơn Khôi ký tên, tuy hắn ký là danh tự của Chu Hồng Quân, nhưng nếu sau này người trong cuộc truy tìm ra được, Đỗ Sơn Khôi cùng Từ Kiều Kiều ai cũng chạy không thoát được, bởi vì không có sử dụng đến giấy ủy thác, cho nên riêng Đinh Trường Sinh tạm thời là an toàn.

Vì thế Đinh Trường Sinh tuyệt đối không thể để cho Đỗ Sơn Khôi có cảm giác là mình hãm hại hắn, số tiền kia nhất định phải phân chia cho Đỗ Sơn Khôi một số, cùng với Từ Kiều Kiều, đều phải thực hiện lời hứa hẹn trước đây, để tránh đi giống như những chuyện thường xảy ra như vậy, rất nhiều chuyện bị bộc lộ ra ngoài đều là vì ăn chia không đồng đều tạo thành, Đinh Trường Sinh hiểu rất rõ ràng cái đạo lý này…

Hắn tin tưởng Đỗ Sơn Khôi, nhưng con từ chỗ Từ Kiều Kiều làm sao sắp xếp cho tốt biện pháp, bởi vì Từ Kiều Kiều là một người phụ nữ, nàng sớm muộn gì cũng phải lấy chồng, vạn nhất khi cùng nam nhân của nàng đem chuyện này tiết lộ ra ngoài, đây tuyệt đối là một tai họa ngầm rất lớn.

Đinh Trường Sinh chờ ngân hàng đến giờ tan việc chờ Từ Kiều Kiều tan tầm, Từ Kiều Kiều sau khi tan việc, cũng không gấp gáp gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, mà là lái xe ra rời khỏi cổng ngân hàng.

Đinh Trường Sinh vừa lái xe bên cạnh vừa gọi điện thoại cho Từ Kiều Kiều.

– Mỹ nữ… có rảnh không, tôi muốn mời cô ăn cơm.

– Đến lúc nào vậy? Lúc này anh mới mời khách, không biết là có thành ý hay không đây?

Từ Kiều Kiều ở trong điện thoại cười nói.

– Sao lại nói vậy chứ, tôi vẫn luôn đang đợi cô đây này, chỉ là cô không thấy được tôi… tôi đang chạy xe ngay tại phía sau xe cô đây này.

Đinh Trường Sinh cười nói.

– A… anh… anh tại sao không gọi cho tôi biết?

– Tốt rồi… cô không cần ngừng xe, hay là đi đến hồ Thiên Nhất Sắc đi, tôi ở phía sau đi theo cô, chúng ta đến đó ăn mừng…

– Ăn mừng cái gì?

Từ Kiều Kiều cố ý hỏi.

– Trong điện thoại nói bất tiện, đến đó rồi nói sau.

Đinh Trường Sinh nói xong liền cúp điện thoại, bởi vì chính hắn bây giờ đã không có làm ở cục công an thành phố, Đàm Quốc Khánh trước kia lợi dụng trong tay mình chức quyền nghe lén Trịnh Tiểu Ngải, bằng không Đàm Quốc Khánh cũng sẽ không theo từ con đường của Trịnh Tiểu Ngải mà tìm được hắn Đinh Trường Sinh, cho nên bây giờ hắn phải cẩn thận một chút, lúc này điện thoại chính là một quả mìn định giờ, bất định lúc nào tiếng nổ cũng không biết chừng.

Vì không muốn bị người khác chú ý đến, Đinh Trường Sinh khi đến hồ Thiên Nhất Sắc, còn cố ý đến chậm thêm vài phút đồng hồ, chờ cho Từ Kiều Kiều một mình đã đến Điếu Ngư đảo, hắn mới đón xe điện đi đến gian phòng kia.

– Vì sao đến chậm như vậy?

– Vì an toàn mà.

– Hừ… giấu đầu lòi đuôi, anh quên tôi là bạn gái của anh rồi sao, cùng bạn gái cùng đi ăn cơm còn phải tách ra kẻ trước ngươi đi sau sao?

– Ồ, nói như vậy thì tôi ngược lại thật ra đã quên. Ai… thật là chủ quan, thế nào? Hôm nay thuận lợi chứ.

– Anh không biết, lúc ấy tôi có biết bao nhiêu là lo lắng, tôi…

Từ Kiều Kiều đang nói liền bị Đinh Trường Sinh ra hiệu ngừng lại, bởi vì lúc này trong túi của hắn có một âm thanh chấn động nhè nhẹ kêu lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 7
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân