– Thư ký trưởng, anh đem em đổ lên cái vị trí này, thì cũng không thể để cho em tay không mà đi chứ, có cái gì ưu đãi không vậy?
– Hừ, tiểu tử… cậu cho rằng đây là đi làm cái gì, là đi công tác, lại muốn được ưu đãi cái gì, hơn nữa, chuyện này tôi chỉ là khởi đầu mớm lời, mấu chốt vẫn là sự định đoạt của lãnh đạo, cho nên nếu cậu muốn điều kiện, thì đừng tìm tôi, mà đi tìm bí thư a.
Đào Thành Quân một phát đẩy trái banh qua cho Thạch Ái Quốc.
– Ai… bắt con lừa chạy, mà không cho cỏ để ăn, cái này tính là sự tình gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu ai thán, nhưng Đào Thành Quân cũng không nói gì thêm, nhưng trong lòng ông ta đang mừng thầm.
Đinh Nhị Cẩu báo cho Kiều Hồng Trình biết là Thạch Ái Quốc đã sẵn sàng, nhưng mãi cho đến tối muộn rồi, cũng không có nhận được điện thoại của Kiều Hồng Trình, lúc này cuộc họp đã tan rất lâu rồi…
– Đến giờ này còn chưa có tin tức, hay là Kiều chủ nhiệm đã quên, hay là để cháu gọi điện thoại cho ông ta một chút.
Đinh Nhị Cẩu không yên lòng, tuy Thạch Ái Quốc đối với Kiều Hồng Trình trong lòng không coi vào đâu, nhưng dầu gì ông cũng là lãnh đạo của Đinh Nhị Cẩu, cho nên thấy Kiều Hồng Trình chậm chạp như thế, trong lòng ông cũng rất là khó chịu.
– Không cần đâu, mấy giờ rồi?
Thạch Ái Quốc hỏi.
– Bí thư, tám giờ rưỡi.
Đào Thành Quân nhìn đồng hồ tay một chút nói ra.
– Chờ một chút đi, có lẽ Lương chủ tịch bề bộn nhiều việc, đây cũng là chuyện bình thường đấy…
Thạch Ái Quốc ngược thấy cũng không thể nào gấp được.
Tuy Thạch Ái Quốc không nóng nảy, nhưng Đinh Nhị Cẩu rất gấp, nếu việc này không phải là hắn phụ trách, không có quan hệ gì đến với mình, nhưng bây giờ toàn bộ là do hắn sắp xếp, cho nên Đinh Nhị Cẩu hơi có chút vội vàng, cuối cùng thì đến gần lúc chín giờ, rốt cục điện thoại của Kiều Hồng Trình cũng gọi tới.
– Chào Kiều chủ nhiệm…
Đinh Nhị Cẩu hỏi trước.
– Xin lỗi, nói cho Thạch bí thư, hiện tại Lương chủ tịch muốn gặp ông ta, các người đến đây đi.
Kiều Hồng Trình lần này nói rất là hòa nhã.
– Không có gì… nhưng Kiều chủ nhiệm, sẽ gặp ở đâu?
Đinh Nhị Cẩu có ý hỏi là Lương Văn Tường tiếp kiến Thạch Ái Quốc ở nơi nào.
– Há, đã trễ thế như vậy, Lương chủ tịch đương nhiên ở nhà, À… Lương chủ tịch cũng muốn gặp cậu đấy… cậu cũng cùng đến đây đi.
Kiều Hồng Trình nói ra.
– Vâng… chúng ta mười phút sau sẽ đến.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
Để điện thoại xuống, Đinh Nhị Cẩu nhìn Thạch Ái Quốc cùng Đào Thành Quân nói:
– Kiều chủ nhiệm gọi điện thoại tới, bảo chúng ta đến khu cư xá của Tỉnh ủy gặp Lương chủ tịch.
Lúc mới nói Đinh Nhị Cẩu thấy rất bình thường, nhưng khi hắn nói xong lời này, thì thấy Thạch Ái Quốc cùng Đào Thành Quân nhìn nhau cười khổ, Đinh Nhị Cẩu vẫn không hiểu trong vấn đề này có gì không ổn.
– Bí thư… xem ra chủ tịch tỉnh này tính toán rất chu đáo a.
Đào Thành Quân vừa cười vừa nói.
– Ừ, đi thôi, Trường Sinh đưa chú đi.
Thạch Ái Quốc nói.
– Vâng… vừa rồi Kiều chủ nhiệm nói, cháu cùng vào gặp Lương chủ tịch, không biết là chuyện gì.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Ồ? Cháu và hắn quen lắm sao?
– Chỉ mới gặp qua một lần.
Đinh Nhị Cẩu vội vàng nói.
– Ừ, vậy thì cùng đi…
Thạch Ái Quốc đứng.
Trên đường đi, Đinh Nhị Cẩu nhìn theo kính chiếu hậu thấy phía sau Thạch Ái Quốc hình như là có điều suy nghĩ, có thể là đang suy tư khi gặp Lương Văn Tường thì nên nói như thế nào, cho nên Đinh Nhị Cẩu cũng không dám quấy nhiễu ông, chuyên tâm lái xe của mình.
Nhưng sau khi suy nghĩ với việc vừa rồi Thạch Ái Quốc cùng Đào Thành Quân nhìn nhau cười khổ thì hắn đã thông suốt, xem ra thì Thạch Ái Quốc không muốn ở cư xá tỉnh ủy gặp Lương Văn Tường, bởi vì trong cư xá tỉnh ủy quá nhạy cảm.
Tại đây chẳng những là có những gia đình của lãnh đạo tỉnh, còn có một số gia đình lãnh đạo cơ quan khác nữa, cho nên nếu có gió thổi cỏ lay gì đó, tin tức sẽ nhanh chóng truyền ra bên ngoài. Thạch Ái Quốc đêm khuya đến nhà Lương Văn Tường bái phỏng, có chắc là những người khác không có biết? Điều này hiển nhiên là không thể nào, nhà của bí thư La Minh Giang cũng ở nơi đây, tại sao Thạch Ái Quốc lại không đến nhà của La bí thư bái phỏng?
Cho nên đây là điều mà Thạch Ái Quốc lo lắng nhất, nhưng Lương Văn Tường không để cho ông có cơ hội, hoặc là lựa chọn đứng ở bên nào, hoặc là đừng có đến, chỉ đơn giản như vậy, Lương Văn Tường đã nắm vị trí này, thì sẽ mặc kệ dù là người của phương nào cũng không muốn mình mời chào một người thuộc phái lưng chừng đứng giữa…
Cấp trên đem Lương Văn Tường đưa xuống tỉnh Trung Nam làm vị trí này, không đơn thuần chỉ là muốn ông tới để phát triển kinh tế, trọng yếu hơn chính là đối với toàn tỉnh khống chế, bởi vì La Minh Giang đã lớn tuổi rồi, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, đối với Lương Văn Tường thì La Minh Giang chỉ là một nhân vật trong thời kỳ quá độ.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensexhay.org/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Vào trước cổng, Đinh Nhị Cẩu gọi lại điện thoại cho Kiều Hồng Trình, Kiều Hồng Trình liên hệ với lính gác cổng, lúc này thì chiếc xe của Đinh Nhị Cẩu mới vào được nơi bảo vệ nghiêm khắc nhất của tỉnh.
Dừng xe ở chỗ bên ngoài sân của biệt thự Lương Văn Tường, Đinh Nhị Cẩu đợi Thạch Ái Quốc xuống xe, đem xe đậu qua một bên, sau đó lên đi gõ cửa, vừa vặn giơ tay lên, thì cửa đã mở ra.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy mở cửa ra là Lương Khả Ý con gái của Lương Văn Tường, từ đoạn thời gian trước ăn chung bữa cơm, hắn chưa từng gặp lại nàng, không ngờ lại nhìn thấy nàng tại nơi đây.
– Mời vào… vị này có phải là chú Thạch, xin mời vào.
Lương Khả Ý liếc mắt liền thấy đi theo phía sau Thạch Ái Quốc là Đinh Nhị Cẩu.
– Trường Sinh… đây là…
Thạch Ái Quốc lần đầu tiên gặp Lương Khả Ý, tuy cũng đoán được vài phần, nhưng không có chắc chắn, cho nên nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu chào Lương Khả Ý, sau đó nói với Thạch Ái Quốc:
– Thạch bí thư, đây là Lương Khả Ý thiên kim tiểu thư của chủ tịch Lương.
– Há, chào cháu… quấy rầy rồi.
Thạch Ái Quốc nói xong thì bước vào cửa.
Đinh Nhị Cẩu theo sát phía sau, Lương Khả Ý lườm Đinh Nhị Cẩu nói ra:
– Thiên kim tiểu thư? Đinh Trường Sinh, anh nói chuyện đàng hoàng một chút không được sao?
Thạch Ái Quốc nghe được sau lưng hai người đối thoại, nhưng ông không có quay đầu lại, vì vậy nhìn thấy ở phòng khách đang ngồi hai người, một là Lương Văn Tường, ông đã rất quen thuộc, do họp qua mấy ngày qua nên biết, nhưng có một người thì lạ mặt, không có ấn tượng gì, nhưng ông đoán ra, đây là Kiều Hồng Trình tâm phúc có tài của Lương Văn Tường, bởi vì vừa rồi lúc vào cửa thì Đinh Nhị Cẩu liên lạc với người này.
– Xin chào chủ tịch, thật sự là rất xin lỗi, đã trễ thế như vậy mà còn đến nhà quấy rầy ông nghỉ ngơi.
Thạch Ái Quốc bước nhanh vào.
– Ông đến rồi, mau tới đây ngồi đi, còn đây là Kiều Hồng Trình chắc ông chưa biết, về sau hai người có thể còn có nhiều sự quan hệ với nhau.
Lương Văn Tường cũng đứng lên, nhưng vị trí không có di động, chỉ có Kiều Hồng Trình đi vài bước về phía Thạch Ái Quốc bắt tay trước.
Thạch Ái Quốc sau đó lại hướng về phía Lương Văn Tường nắm tay nhau, Thạch Ái Quốc có thể cảm giác được lực đạo trên tay của Lương Văn Tường, trong nội tâm nóng lên, bởi vì bọn họ có đến cấp bậc này, ai cũng hết sức khôn khéo, chỉ cần theo lực độ bắt tay là có thể cảm nhận được thái độ của đối phương.
Đinh Nhị Cẩu chờ Thạch Ái Quốc cùng Lương Văn Tường sau khi ngồi xuống, thì tiến lên thăm hỏi Lương Văn Tường cùng Kiều Hồng Trình.
– Tiểu Đinh cũng đã tới rồi, Khả Ý… anh con muốn gặp Tiểu Đinh nên mời đến, thật không lễ phép, khách tới nhà, cũng không biết đi ra chào hỏi, chỉ biết trong phòng chơi game là giỏi.
Lương Văn Tường giả vờ tức giận nói.
Đinh Nhị Cẩu cũng nhìn ra được, đây là Lương Văn Tường đang đuổi khéo mình, đây là diễn trò, nhưng làm cấp dưới thì phải biết, cho nên Lương Văn Tường nói xong một lời này, Đinh Nhị Cẩu liền ngoan ngoãn đi theo Lương Khả Ý lên trên lầu.
Sau khi Đinh Nhị Cẩu gặp Lương Khả Tâm, thì mới biết được, chính mình lâu nay xem đám con quan nhị đại chỉ biết ăn chơi đàng điếm là sai lầm rồi, thật ra bọn họ từ nhỏ đã chứng kiến nhìn xem các bậc cha chú đấu tranh cho tới lúc lớn lên, cho nên đối với vấn đề như thế nào để mà đạt được lợi ích cho mình đó là những việc rất thông thạo.
Lương Khả Tâm khi đến tỉnh Trung Nam thì hiện tại chỉ là nhị công tử, ở trong hội quan nhị đại, mọi người cũng gọi hắn là Lương thiếu gia, hắn cũng biết, xưng hô này là nể mặt mũi của cha hắn, cho nên tuy nghe qua thì thư thái, nhưng so sánh với đại danh đỉnh đỉnh La thiếu gia, hắn vẫn không cùng mâm…
Trong hội quan nhị đại có không ít người xem thường hắn chỉ là người ngoại lai từ bên ngoài đến đây, điều này cũng làm tổn thương nghiêm trọng sự kiêu ngạo của Lương Khả Tâm…
Có câu nói là, địch nhân của địch nhân thì đó là bằng hữu, cho nên lúc hắn ở trong phòng khách nghe Kiều Hồng Trình đàm luận về Đinh Trường Sinh vụ bắn chết Cát Hổ, mà Cát Hổ lại cùng Tưởng Hải Dương và La Đông Thu có quan hệ, nên phát giác ra Đinh Nhị Cẩu có thể là người để cho mình sử dụng…
Vì vậy khi Kiều Hồng Trình gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu, hắn thuận tiện liền nói mời Đinh Nhị Cẩu gọi tới đây.
– Anh của cô muốn gặp tôi có chuyện gì không vậy?
Đinh Nhị Cẩu hỏi Lương Khả Ý.
– Tôi cũng chẳng muốn quản đến chuyện của anh ấy đâu, nếu anh ấy muốn nhờ anh chuyện gì, thì tùy anh định đoạt thích thì làm, không thì thôi nhé.
Lương Khả Ý đối với anh của mình rất hiểu, khi Lương Khả Tâm gọi Đinh Nhị Cẩu tới làm gì, thì nàng cũng biết một chút vì sao…
– Yên tâm đi, lòng của tôi rất kiên định đấy.
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười nói.
– Anh… Đinh Trường Sinh đến rồi, có chuyện gì vậy?
Lương Khả Ý gõ cửa phòng Lương Khả Tâm nói to.
– Cứ đi vào đi, anh còn một ván nữa là xong, đợi chút…
Lương Khả Ý đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Lương Khả Tâm quả nhiên là đang chơi game, không khỏi lắc đầu, anh của mình thật sự là một bùn nhão a…
Chẳng qua là do Lương Văn Tường đối với con cái yêu cầu rất thấp, chỉ cần không đi ra bên ngoài gây chuyện là được rồi, còn những chuyện khác thì không đáng kể.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |