Tạ Phương Quỳnh bất mãn liếc Đinh Nhị Cẩu nói ra.
Tạ Phương Quỳnh bực bội với Đinh Nhị Cẩu còn có một nguyên nhân khác, đó chính là Lưu Hương Lê, Tạ Phương Quỳnh vẫn luôn cảm thấy Lưu Hương Lê bị thiệt thòi khi Đinh Nhị Cẩu không cưới, mà Lưu Hương Lê lại không chịu lấy chồng là không đáng, tiểu tử này ở bên ngoài thả hoa bắt bướm, trong khi Lưu Hương Lê ở trong nhà giống như là thủ hoạt quả (*sống một mình thờ chồng chết), nên nàng càng thêm đáng giận, đã vậy hắn còn ném cho Lưu Hương Lê một đứa bé.
– Nếu đã biết rõ thì hãy bắt tay vào làm đi, đầu nhập đến khu khai phát thành lập một trung tâm nghiên cứu, em sẽ tìm kiếm người tài giỏi trong ngành sắt thép giùm cho chị trên mạng lưới internet, đến lúc thành công thì sắt thép Tạ thị sẽ chiếm cứ hàng đầu trong nước về ngành sắt thép, như thế nào?
– Đinh Nhị Cẩu… chị đã nói, em không khoác lác thì cũng sẽ không chết, chị đã nói xong, hiện chị còn bề bộn nhiều việc, dù sao em đã đến đây rồi, chị sẽ cho cho người an bài cho em cơm nước, sau khi ăn xong thì đi về đi, chị bận lắm không có rảnh trò chuyện cùng với em.
Tạ Phương Quỳnh trực tiếp hạ lệnh trục khách.
– Này chị… em không gấp, giờ cũng không có chuyện gì làm, như vậy đi, em đi ra ngoài trước dạo chơi một hồi, chờ đến lúc nào chị có thời gian, em vẫn còn có việc muốn nói với chị đây.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu đứng dậy ra văn phòng, Tạ Phương Quỳnh cũng chẳng quan tâm đến hắn, liền cúi đầu tiếp tục công việc, Đinh Nhị Cẩu thấy mình thật mất mặt.
Bất quá khi ra tới phòng làm việc, vừa vặn gặp lại nữ thư ký của Tạ Phương Quỳnh, kỳ thật cô gái này này nếu nghiêm chỉnh mà nói thì phải gọi là đàn bà, bởi vì hai bầu vú của nàng rất lớn, hơn nữa nhất định là vẫn còn trong thời kỳ cho con bú, vì khi hắn đến gần thì cái mũi chó của hắn đã phát hiện ra cái mùi thơm sữa nồng nồng ở trước ngực nàng.
– Ai… anh cùng tổng giám đốc nói chuyện xong rồi à? Bây giờ muốn đi sao?
– Há, không phải, Phương Quỳnh đang bề bộn nhiều việc, tôi sợ quấy rầy nàng, nên ra ngoài đi dạo một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói, đôi mắt không tránh khỏi liếc một cái nhìn lên trên đôi bầu vú đầy đặn sung mãn kia…
– Tôi là thư ký tổng giám đốc, kiêm luôn thư ký của chủ tịch, tên gọi là Cố Hiểu Thiến, nếu anh rảnh, hay là đi với tôi đến văn phòng của chủ tịch, chủ tịch cũng đang muốn gặp anh đấy.
Cố Hiểu Thiến nghe được Đinh Nhị Cẩu gọi tiếng “Phương Quỳnh” thân thiết kia thì trên người muốn nổi da gà, nhưng điều này cũng xác nhận là nàng phỏng đoán đúng.
Từ khi con gái mình cùng Trọng Hải ly dị, cảm tình hai cha con nàng không còn tốt, Tạ Cửu Lĩnh vẫn luôn rất lo lắng cho con gái mình không lấy chồng khác được, Tạ gia tại tỉnh Trung Nam cũng là một gia tộc có mặt mũi, bây giờ thì Trọng Hãi cùng người đàn bà khác sau khi kết hôn đã có con rồi, còn con gái của mình vẫn còn độc thân, cho nên ông đối với chuyện tình cảm của con gái mình thì rất quan tâm.
Bởi vậy, ông đã dặn dò nữ thư ký Cố Hiểu Thiến phải để ý đến động tĩnh của con gái mình, nếu có tin tức gì khác lạ về mặt tình cảm, lập tức nói cho ông biết ngay…
Cố Hiểu Thiến thì nóng lòng tại trước mặt chủ tịch lập công, nên lập tức đem tình huống của người đàn ông trẻ này ấp úng nói cho chủ tịch Tạ Cửu Lĩnh, vì thế nên mới có chuyện Cố Hiểu Thiến gọi Đinh Nhị Cẩu đến văn phòng chủ tịch một chuyến.
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên, người cầm đầu của sắt thép Tạ thị muốn gặp mình, đây là cái chuyện gì vậy? Hắn quay đầu nhìn lại phòng làm việc của Tạ Phương Quỳnh đang đóng, nghĩ thầm, tại đây không công nổi nàng, chi bằng tìm cách đánh hạ cha nàng thử xem, biết đâu so với nàng tại đây còn có hữu hiệu hơn.
– Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi, mà này… chủ tịch của cô thường yêu thích…
Đinh Nhị Cẩu dọc theo trên đường tìm cách nghe ngóng về vị chủ tịch qua miệng của Cố Hiểu Thiến không dứt, lại khiến cho Cố Hiểu Thiến càng thêm chắc chắn tên đàn ông trẻ tuổi cùng tổng giám đốc mình nhất định là có quan hệ thân mật, bằng không làm sao hỏi cẩn thận như vậy…
Cố Hiểu Thiến mang theo Đinh Nhị Cẩu đến văn phòng chủ tịch, lúc Đinh Nhị Cẩu cùng Tạ Cửu Lĩnh giữa hai bên vừa thấy mặt, cả hai người đều có chút kinh ngạc, ai nấy cũng đều không ngờ tới đối phương lại còn trẻ như thế, cụ thể mà nói, Đinh Nhị Cẩu cũng không nghĩ tới Tạ Cửu Lĩnh thoạt nhìn còn trẻ như vậy.
Còn Tạ Cửu Lĩnh không nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu thoạt nhìn lại quá nhỏ tuổi, cái tuổi này cùng con gái mình hai người thích hợp sao? Nếu là nam nhân lớn tuổi một chút, tìm một nữ nhân nhỏ hơn thì còn có thể hiểu được, nhưng nếu một nữ nhân lớn tuổi tìm một tiểu thí hài, việc này có cảm giác không đáng tin cậy chút nào.
– Xin chào chủ tịch, cháu tên gọi là Đinh Trường Sinh, cũng là bằng hữu của chị Tạ, hôm nay mạo muội tới quấy rầy bác…
Đinh Nhị Cẩu lễ tiết vẫn phải có, hơn nữa lời nói cẩn thận đắn đo rất đúng chỗ, không có vì nhìn thấy đại nhân vật mà thần sắc khẩn trương, bởi vì ngay cả chủ tịch tỉnh thì hắn cũng đều gặp qua rồi, huống chi là Tạ Cửu Lĩnh chỉ là một ông chủ của một tập đoàn tư nhân.
– À… chào tiểu Đinh, cháu khỏe chứ, ngồi đi, tiểu Cố… pha trà.
Đinh Nhị Cẩu đứng ở nơi đó, chờ Tạ Cửu Lĩnh ngồi xuống trước, thì hắn mới ngồi.
– Tiểu Đinh… cháu từ đâu đến vậy?
– Cháu từ thành phố Hồ Châu tới, cách nơi này cũng khá xa.
– Hồ Châu? Ah… đó là nơi hữu sơn hữu thủy, bác có đi qua một lần để khảo sát đầu tư, nhưng lúc đó tình hình địa phương trị an hình như là không tốt lắm, khách sạn bác ở cũng thuộc loại cao cấp, vậy mà lúc vừa đi ra ngoài thì tất cả tài vật bị lấy cắp hết sạch, cũng may không có xảy ra án mạng thì cũng không tệ rồi, bây giờ ở đó còn loạn như vậy nữa không?
Tạ Cửu Lĩnh quả nhiên không phải dễ trêu, vừa mới mở miệng ra đã bắt đầu nói rõ chỗ yếu của thành phố Hồ Châu.
– Đó là lúc thời còn bí thư Tưởng Văn Sơn trước kia, hiện tại bây giờ thì tốt hơn nhiều, chủ tịch chắc đã lâu rồi không có quay trở lại Hồ Châu, bây giờ bí thư thành ủy là Thạch Ái Quốc chủ chánh, chính trị thanh minh, trị an đã có cải thiện rất lớn, nếu có thời gian cháu đề nghị bác đi một chuyến nữa đến đó, không nói đến vấn đề đầu tư, chỗ đó có hồ núi hữu tình là một nơi nghỉ dưỡng rất tốt.
Đinh Nhị Cẩu không dấu vết đem vấn đề bị làm khó dễ này hóa giải, lời nói này của hắn làm cho Tạ Cửu Lĩnh cũng gật đầu.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensexhay.org/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Theo lời của cháu, giống như đối với Hồ Châu thì cháu rất yêu quý bảo vệ a, cháu là người Hồ Châu phải không?
Tạ Cửu Lĩnh cười nói.
– Dạ không phải, cháu là người Bạch Sơn, hiện tại đang công tác tại Hồ Châu, trước mặt ông chủ lớn như bác, đương nhiên cháu muốn thay mặt Hồ Châu nói chuyện, nói không chừng ngày nào đó bác sẽ đến Hồ Châu đầu tư thì sao…
Đinh Nhị Cẩu cười nói, cái này có thể nói là dù như thế nào thì cũng không rời mục đích chính ah.
Tạ Cửu Lĩnh lại gật đầu, tên tiểu tử này nói chuyện rất thực tế, không quanh co lòng vòng, chỉ có điều là có chút quá trực tiếp lộ liễu…
– Tiểu Đinh… bác thấy tuổi của cháu, chắc cũng vừa tốt nghiệp xong, tại sao lại có thể quen biết với Phương Quỳnh nhà của bác vậy?
Tạ Cửu Lĩnh bắt đầu đề ra nghi vấn với Đinh Nhị Cẩu rồi, ông rất muốn biết, một tên tiểu thí hài như thế này làm sao lại cùng con gái mình có dính líu quan hệ, Tạ Phương Quỳnh đã hơn ba mươi tuổi, tiểu tử này thoạt nhìn bất quá chỉ tầm hai mươi ngoi đầu lên mà thôi.
– Cháu không phải vừa tốt nghiệp, mà tiếp cận công tác năm năm rồi, lúc công tác tại Bạch Sơn thì nhận biết Tạ Phương Quỳnh, chị ấy khi đó đầu tư cái nhà hàng tại thôn Lê Viên của trấn Lâm Sơn, cháu cũng ở đấy, lúc ấy cháu đang làm chủ nhiệm kiêm bí thư của khu thôn Lê Viên, cho nên xem như là cùng chị Tạ quen biết đã qua bốn, năm năm rồi.
Đinh Nhị Cẩu vừa nghĩ vừa nói.
– Nhận thức bốn, năm năm rồi hả? Sao không nghe Phương Quỳnh đề cập qua cháu?
Tạ Cửu Lĩnh gương mặt hoài nghi, nhưng nhìn tiểu tử trước mắt này, cũng không giống là đang nói bậy…
– Chủ tịch, cháu và chị Tạ bình thường đều là liên lạc qua điện thoại…
– À… vừa rồi cháu nói đang công tác tại Hồ Châu, là nhân viên chính phủ sao?
– Vâng, cháu vừa mới đến khu đang phát triển thành phố Hồ Châu nhận công làm chủ nhiệm, lần này tới Kinh Sơn, còn có một ý muốn mời chị Tạ Phương Quỳnh đến Hồ Châu khảo sát nhìn xem, thấy có khả năng hợp tác hay không? Lúc trước tại Bạch Sơn chúng cháu hợp tác rất là vui vẻ, kể cả xưởng dược cùng với trang trại trồng việt quất, giờ cứ coi như là bạn cũ hợp tác.
Đinh Nhị Cẩu không nhanh không chậm nói.
– Há… thật sự là anh hùng xuất thiếu niên a, còn trẻ như vậy mà đã lên làm chủ nhiệm khu khai phát, vậy trước kia cháu công tác…
– Trước khi cháu làm phó cục trưởng tại cục công an thành phố Hồ Châu, cho nên nếu bác lần này có đến thành phố Hồ Châu, cháu dám cam đoan không ai dám đụng vào bác hết, hiện tại trị an cũng đã từng bước rất ổn định, giờ thì chỉ còn những mối tai họa ngầm, nhưng sắp tới cũng phải toàn bộ tiêu trừ mới thôi.
Đinh Nhị Cẩu khi nói xong lời này bá khí mười phần, hơn nữa lộ ra rất tự tin.
– Ừ… bác tin tưởng lời của cháu nói, tiểu Cố… cháu đi báo cho Phương Quỳnh biết, trưa nay ăn cơm chung, chúng ta chiêu đãi Tiểu Đinh một chút, bác cùng Tiểu Đinh nói chuyện rất là hợp ý.
Tạ Cửu Lĩnh không phải là Tạ Phương Quỳnh, từ trên người của Đinh Nhị Cẩu, ông thấy được vấn đề buôn bán mấu chốt.
Nguyên nhân là đúng như Đinh Nhị Cẩu nói, Kinh Sơn đã không còn thích hợp cho sắt thép Tạ thị phát triển trong tương lai nữa, không có nguyên nhân nào khác, bởi vì quặng sắt núi Kinh Sơn đã đào gần hết rồi, quặng sắt này đào đã ba mươi năm, đó cũng là món tiền đầu tiên của Tạ gia cất bước có được lúc ban đầu để sau này cường tráng mạnh mẽ như ngày hôm nay, có thể nói quặng sắt Kinh Sơn có công lao hãn mã, nhưng rất hiển nhiên, nếu như bước tiếp theo Tạ gia vẫn là bám trụ tại Kinh Sơn thì chắc chắn phải chết, bởi vì tình huống giao thông ở đây vốn đã trở thành một cái bẫy làm chết Tạ thị sắt thép…
Cố Hiểu Thiến liền đi ra ngoài, kế tiếp trong một tiếng đồng hồ sau đó, Đinh Nhị Cẩu rõ ràng cùng Tạ Cửu Lĩnh trao đổi về tình trạng ngành sắt thép trong nước một cách say mê, mà về vấn đề này, mới trước đây Đinh Nhị Cẩu dốt đặc cán mai, nên phải thông qua tài liệu từ phòng làm việc đưa đến, lúc trên đường nghiên cứu tham khảo về ngành thép của trong nước cùng với các đề xuất mong đợi chuyển hình từ chính phủ, những lời này Đinh Nhị Cẩu vốn đã nói với Tạ Phương Quỳnh vừa rồi, nhưng Tạ Phương Quỳnh thì căn bản nghe không vào tai, bởi vì nàng đối với Đinh Nhị Cẩu rất biết, biết rõ lai lịch của hắn cùng với hắn đang muốn làm gì, còn Tạ Cửu Lĩnh thì không biết, Tạ Cửu Lĩnh tuy cũng biết tình hình thị trường sắt thép, nhưng không có hệ thống lại phản ứng mong đợi của ngành thép đối với chính sách của nhà nước cùng với tích lũy tin tức, hòa cùng một chỗ phân tích qua, ông có cảm giác Đinh Nhị Cẩu tên tiểu tử này rất hiểu về việc quản lý, trách không được hắn được đưa đến làm chủ nhiệm khu khai phát…
Trước đây ông không có cùng Đinh Nhị Cẩu gặp mặt, nhưng ông giống như Tạ Phương Quỳnh, là người có kinh nghiệm nhìn người, Đinh Nhị Cẩu tuổi còn trẻ mà đã có vị trí cao như vậy, về một phương diện có thể là hắn có năng lực xuất chúng, nhưng đây không phải nguyên nhân chủ yếu.
Nguyên nhân chủ yếu là ai đang ở đằng sau ủng hộ hắn, lúc trước là phó cục trưởng cục công an, hiện tại bây giờ lại là người đứng đầu hành chính của khu đang phát triển, như vậy đằng sau lưng hắn nếu không phải là bí thư thành ủy, thì cũng phải là chủ tịch thành phố, còn những người khác thì không có có năng lực như thế.
Đến từng tuổi này nên Tạ Cửu Lĩnh biết, làm một tư nhân kinh doanh sản xuất, nếu như sau lưng không có người của chính phủ ủng hộ, thì cuối cùng chỉ có hai cái kết quả, một là chết đói, hai là bị chèn ép đến chết.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensexhay.org/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Nói một cách khác, Tạ Cửu Lĩnh sở dĩ cho Đinh Nhị Cẩu mặt mũi, còn lôi kéo làm quen mời hắn cùng ăn cơm, thật sự là không phải nhìn trúng hắn, mà là ông đang nhìn vào lực lượng sau lưng của Đinh Nhị Cẩu, còn Đinh Nhị Cẩu thì không sao cả chẳng nghĩ ngợi sâu xa, ta muốn chính là kêu gọi đầu tư, chỉ cần ngươi có thể đến Hồ Châu nhìn xem, thì chuyện đầu tư sẽ có hy vọng, cứ mang sắt thép Tạ thị đem đến Hồ Châu là tốt rồi.
– Cái gì? Hắn làm cái gì ở đó?
Lúc Cố Hiểu Thiến đem lời nói của Tạ Cửu Lĩnh chuyển cho Tạ Phương Quỳnh, nàng liền bốc hỏa, tên Nhị Cẩu đáng chết này thật đúng là bản tính không đổi, lôi kéo mình không được, rõ ràng lại đến quấy nhiễu cha của mình.
Khoan hãy nói, tiểu tử này thật đúng là có chút bản lĩnh, có thể để cho lão gia tử mời hắn ăn cơm, còn gọi mình đến cùng ăn cơm với hắn, mặc dù hắn là khách từ xa tới, nhưng đây là tên Nhị Cẩu chết bầm, hừ… một tên bại hoại bội tình bạc nghĩa, ngươi hãy chờ đấy.
Nói cho cùng, Tạ Phương Quỳnh hận hắn thay cho Lưu Hương Lê, kỳ thật chỉ là do Tạ Phương Quỳnh tự nhìn vấn đề quá nặng đi, với lại hiện tại bây giờ nàng đã không còn tin vào nam nhân, cho nên đối xử với Đinh Nhị Cẩu lạnh nhạt như vậy.
– Tạ tổng… đây là do chủ tịch tự mình an bài, em…
– Được rồi, tôi biết rồi…
Tạ Phương Quỳnh không nhịn được vẫy tay nói.
Cố Hiểu Thiến như được đại xá vậy, liền bước nhanh ra khỏi phòng làm việc của Tạ Phương Quỳnh, Tạ Phương Quỳnh cũng là bị tức đến mức chập mạch rồi, cũng không nghĩ tới vì sao mà Đinh Nhị Cẩu lại tìm được đến nơi của Tạ Cửu Lĩnh, trong chuyện này chẳng lẽ không có ai dẫn đường sao?
Tạ Phương Quỳnh đem tất cả cảm xúc đều đẩy xuống trên người Đinh Nhị Cẩu, cho nên tạm thời không thể nghĩ ra so với Đinh Nhị Cẩu, kẻ càng đáng ghét hơn chính là Cố Hiểu Thiến người dẫn mối…
– Tiểu Đinh… cháu nói tốt cho Hồ Châu như vậy, nếu để cho người của Bạch Sơn biết, thì có phải là quan viên ở quê hương sẽ trách móc cháu đấy.
Tạ Cửu Lĩnh nói ra, ông biết rõ, hiện ở tất cả các nơi, cán bộ đều có chỉ tiêu chiêu thương dẫn tư, mà Đinh Nhị Cẩu là người Bạch Sơn, lại đang xuất lực giúp Hồ Châu, cho nên Tạ Cửu Lĩnh mới nói như thế.
– Chú à… hết cách rồi, cháu bây giờ là quan viên Hồ Châu, nếu bác muốn đầu tư, cháu cũng đều đề nghị bác đến tại Hồ Châu đầu tư, cho dù cháu là người của Bạch Sơn và cũng là đã từng công tác tại Bạch Sơn, thì lời này cũng là nói như vậy thôi.
– Há, vì sao?
– Tại vì Hồ Châu đầy đủ điều kiện quyết định hết thảy, tuy Hồ Châu cũng có đường xe lửa thông qua, nhưng riêng đối với ngành sắt thép mà nói, phương thức vận chuyển tốt nhất không có gì qua được vận tải bằng đường thuỷ, đây là ưu thế mà Bạch Sơn không có, còn một cái nữa, cháu là quan viên Hồ Châu, làm quan phải tạo phúc một phương cũng là trách nhiệm của cháu.
– Ừ, nói rất hay, xem ra lãnh đạo Hồ Châu đưa cháu về khu khai phát xác thực là một lựa chọn tốt.
– Bác… đã lâu rồi bác chưa quay trở lại Hồ Châu, nếu có hứng thú, thì có thể đi đến xem thử, đến lúc đó cháu cùng bác đi dạo, thật không dám dấu diếm, khi cháu đến nhận chức chủ nhiệm tại khu đang phát triển thì trên thành phố có rất nhiều người không đồng ý, họ nói cháu quá trẻ tuổi, bây giờ bác đến có đầu tư hay không cũng không quan hệ, chỉ cần bác đến xem tình huống của khu khai phát, thì cũng đã là có điểm trợ giúp cho cháu đấy.
Đinh Nhị Cẩu cũng không biết xấu hổ, hắn nói rất đúng tình hình thực tế, chỉ cần có thể cùng với Tạ Cửu Lĩnh đi vòng quanh ở Hồ Châu vậy cũng là chứng tỏ bản lĩnh của mình rồi.
– Ha ha… gần đây bác bề bộn nhiều việc, nhưng nếu có thời gian thì bác nhất định sẽ tìm đến cháu, hôm nay bác chiêu đãi cháu, sau này nếu có đến Hồ Châu của cháu, thì phải chiêu đãi lại bác à…
Tạ Cửu Lĩnh lộ ra giảo hoạt mỉm cười nói, ông biết rõ Đinh Nhị Cẩu lúc này rất gấp, hiện tại phán đoán của ông lại tiến thêm một bước, tiểu tử này đến Kinh Sơn, nhưng có thể là không giống như là thư ký Cố Hiểu Thiến nói là cùng Phương Quỳnh có quan hệ gì, mà giống như là thật sự tới để kéo đầu tư.
– Vâng… thưa chủ tịch, cháu nói câu lời khó nghe, quốc nội tiêu thụ vật liệu thép đã vào thời kỳ thắt cổ chai rồi, chính phủ đã bắt đầu khống chế điều tiết về việc xây dựng địa ốc, sẽ không còn có quá nhiều cơ hội cho ngành thép nữa, cho nên việc chế tạo liệu thép đặc thù đang là một xu thế, ai chạy trước thì người đó sẽ có ưu thế…
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Hừ… nói thì hay lắm, nhưng em có biết cái đếch gì về sắt thép chứ?
Đinh Nhị Cẩu vừa mới nói xong, Tạ Cửu Lĩnh còn chưa có lên tiếng, thì ngoài truyền tới giọng nói của Tạ Phương Quỳnh.
– Ai… Phương Quỳnh, sao con lại nói như vậy chứ?
Tạ Cửu Lĩnh không cao hứng nói ra, ánh mắt lại phiêu hướng về phía Đinh Nhị Cẩu, ông muốn nhìn xem tiểu tử này làm cách nào hóa giải cục diện lúng túng này.
Nếu đổi lại là một người bình thường, nhất định là sẽ rất tức giận, thậm chí có thể đứng dậy rời đi, tuy Tạ Phương Quỳnh cùng Đinh Nhị Cẩu đã có không ít mối quan hệ qua lại, nhưng ngoài mặt đều là khách sáo, cho nên nàng chưa có lĩnh giáo qua bản lĩnh mặt dày vô lại của Đinh Nhị Cẩu, cho nên nàng nói nặng như vậy mà muốn đuổi Đinh Nhị Cẩu đi, ý định này nhất định sẽ không thành công rồi.
– Ha ha… chị Tạ… chị nói như vậy với em, đúng vậy… em mà biết cái đếch gì, em cũng hiểu ý của chị, đơn giản là chị nói đúng, em chưa từng trải làm qua về ngành sắt thép, nên không hiểu đến những thứ này mà lại nói mò mẫm có đúng không? Nhưng ở đây có bác tạ… bác hãy nói cho cháu lời công bình đi, cháu nói những chuyện này có lý lẽ hay không vây? Có phải là đúng với tình huống căn bản của ngành sắt thép quốc nội hiện nay?
Đinh Nhị Cẩu quay người lại, đá quả bóng sang cho Tạ Cửu Lĩnh, đang chuẩn bị xem náo nhiệt thì Tạ Cửu Lĩnh bất thình lình tiếp nhận trái bóng, cũng không biết nên chuyển cho người nào…
– Này Phương Quỳnh… Tiểu Đinh nói đúng tình hình thực tế đấy, cái này…
Tạ Cửu Lĩnh cũng tỉnh táo, nói ra.
– Cha suy nghĩ cái gì vậy, sao lại giúp người ngoài nói chuyện…
Tạ Phương Quỳnh mắt liếc Tạ Cửu Lĩnh nói.
– Dừng lại chị Tạ… chủ tịch không phải là giúp em nói chuyện, mà là chủ tịch muốn giúp người cũng là giúp mình, với lại bác còn có ý muốn đến Hồ Châu xem thử hoàn cảnh đầu tư như thế nào, đến lúc đó chắc chị cũng cùng đi chứ, Hồ Châu không có nát như chị nghĩ đâu, ít nhất là cũng mạnh hơn Kinh Sơn một điểm…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Cái gì? Bộ cha chuẩn bị đi Hồ Châu thật à?
Tạ Phương Quỳnh hỏi ngược lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |