Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 1 » Phần 58

Chinh phục gái đẹp - Chương 1 - Dịch giả Meode

Phần 58

Vừa nhìn được thấy đường, Đinh Nhị Cẩu đã chạy về thôn Lê Viên, khi đi đến vực núi Lão Ưng, thì mọi người đang tập trung tại đây, nơi đây cũng là khúc đường khó nhai nhất trong việc mở con đường thông đến quốc lộ 220, bởi vì ở đoạn này, muốn tìm một con đường mòn nhỏ cũng chẳng có, tất cả đều phải khai phá làm mới hoàn toàn.

Đinh Nhị Cẩu đang đứng trên chổ cao cùng với Lưu Hương Lê, xa xa nhìn nhìn những người đặt thuốc nổ đang chuyển chất nổ vào vị trí, từ trên đỉnh núi, bọn họ đang lơ lững treo thân mình trên những sợi dây thừng ở giữa không trung, gió núi thốc mạnh từng cơn thổi vào bọn họ lắc lư qua lại, rất giống những công nhân vệ sinh ở trong thành thị lau chùi những tấm kính cửa sổ ở các tòa nhà cao tầng đu dây điêu luyện như người nhện.

– Đoạn này đặt chất nổ vô cùng khó khăn, trước kia đã cho nổ vài phát, nhưng toàn là đá hoa cương rất cứng rắn, khó mà khoét sâu vào trong, cho nên việc thực hiện rất là chậm, à… còn chuyện trên trấn em đã xử lý xong chưa?

Lưu Hương Lê nhỏ giọng hỏi.

– Vâng, cũng xem như là xử lý tạm xong, trong lòng em lo lắng nên lật đật trở lại xem tình hình mở đường một chút!

– Chỗ này cũng chẳng có gì để mà quan sát, chị chỉ luôn lo lắng mấy người đặt thuốc nổ, nếu vạn nhất xảy ra chuyện không may, thì không biết làm sao!

– Chị nói làm em mới nhớ, chúng ta phải thành lập gấp công ty xây xựng thôn Lê Viên, để có lý do hợp pháp ký kết hợp đồng lao động cho mấy người chuyên đặt thuốc nổ, trước mắt ghi tượng trưng tiền lương cơ bản trên hợp đồng, quan trọng nhất là có thể cho mấy người này động bảo hiểm tai nạn lao động, vạn nhất xảy ra sự cố tai nạn, còn có thể lấy tiền bảo hiểm tai nạn giúp người người nhà của họ xoay sở, để tránh tình trạng bi kịch người lao động chính mất đi, người nhà ở lại mẹ góa con côi, khó khăn càng thập phần khó khăn, số tiền bảo hiểm tai nạn cũng khá lớn đấy!

Đinh Nhị Cẩu đứng nhìn nhìn những người xung quanh đều đang tập trung tinh thần nhìn xem những người đang đặt chất nổ trên vách đá, Đinh Nhị Cẩu bất chợt đưa tay sờ soạng trên cái mông đít của Lưu Hương Lê, làm cô hoảng sợ, vội vàng nhảy thoát ra phía ngoài, sợ thằng Nhị Cẩu háo sắc chuyên làm ẩu này, chẳng phân biệt được nặng nhẹ, đối với mình sờ soạng quấy rầy bậy bạ thì chết.

Một lát sau, tất cả các vị trí đã đặt xong thuốc nổ, mọi người tiến đều lui về phía sau, thì Lưu Tam ưỡn ngực chạy tới trước mặt Đinh Nhị Cẩu.

– Chủ nhiệm Đinh, hôm nay xin chủ nhiệm đóng kíp thuốc nổ đầu tiên, mọi người muốn lấy may mắn từ tay chủ nhiệm, hy vọng kỳ này chúng ta sẽ xử lý tốt được khe núi Lão Ưng này.

– Ái da… tôi..tôi cũng không phải là người chuyên nghiệp xử dụng thuốc nổ, không được đâu, tôi cảm thấy việc này, hãy tìm người chuyên đặt thuốc nổ thì tốt hơn!

– Ha ha, chủ nhiệm Đinh, việc đóng kíp nổ này rất đơn giản, chỉ cần nhấn cái nút này, sau đó thuốc nổ sẽ bị kích nổ, rất dễ dàng!

Hic… thằng Lưu Tam này muốn lấy lòng Đinh Nhị Cẩu không đúng cách, nhưng không có biện pháp từ chối, Đinh Nhị Cẩu nhìn Lưu Hương Lê, rồi đành tiến đến nơi đặt nút đóng kíp thuốc nổ, Lưu Hương Lê không nói gì cả, nhưng trong ánh mắt rất quan tâm thân thiết đến hắn, Đinh Nhị Cẩu vẫn là nhìn thấy rất rõ ràng.

Tất cả mọi người lui ra lại về phía sau trong ngách núi, tầm nhìn bị che khuất không thấy được hướng vực núi Lão Ưng để phòng ngừa bị đá lở văng trúng.

Đinh Nhị Cẩu thì đành phải đi đến mặt sau tảng đá, nơi đặt kíp nổ với dây cháy chậm, hướng về phía trước là vực núi, chừng hơn một trăm mét, hắn hy vọng chắc là không có vấn đề, với lại cái nút kíp nổ này, đặt ở mặt sau tảng đá to, cũng không lo lắng lắm về việc đá vụn bắn trúng.

– Hiện giờ bắt đầu chưa?

Đinh Nhị Cẩu hỏi người phụ trách đặt chất nổ, người đàn ông này chính là Lý Đại Pháo, chồng của chủ nhiệm hội phụ nữ Đàm Quế Hoa, lúc này chỉ còn có mình cô là lo lắng Lý Đại Pháo cho nên liều mạng đi theo sát chồng mình với Đinh Nhị Cẩu ai ngăn cản cô cũng không được.

– Có thể được, nhưng hãy chờ thêm chút, để cho tôi đi kiểm tra lại mười tám vị trí đặt thuốc nổ một lần cuối cho chắc ăn.

Nói xong Lý Đại Pháo vội vã tiến thẳng về phía trước.

Lúc này Đàm Quế Hoa không nói gì, chỉ lẳng lặng ánh mắt nhìn dõi theo bóng dáng của Lý Đại Pháo, đợt đánh thuốc nổ lần này đối với cô rất quan trọng, nếu thành công, thì cô còn có thể hy vọng, sau khi Đinh Nhị Cẩu thành lập công ty xây xựng cho thôn Lê Viên, cô sẽ nhờ hắn giúp đỡ cho Lý Đại Pháo làm đội trưởng đội đánh thuốc nổ phá đá để được có công việc gần quê nhà, tại vì lâu nay Lý Đại Pháo cứ lang thang trôi dạt đi làm thuê khắp nơi, ít khi có được ở nhà, năm nay cô đã ba mươi tám tuổi mà vẫn chưa có đứa con nào, có nghe qua lời đồn đại trong thôn là do Lý Đại Pháo có lần bị thương do đặt thuốc nổ, bị mảnh đá vụn văng trúng vào gữa háng, phải phẩu thuật cắt bỏ hết một nữa thân dương vật nên khó mà có con được, thực hư chỉ là lời đồn chưa có kiểm chứng vì đợt bị thương lần đó, trong lúc Lý Đại Pháo đi làm rất xa, chỉ biết Lý Đại Pháo khi quay trở về quê nhà phải dưỡng bệnh hết một thời gian dài rồi mới đi làm lại.

Đinh Nhị Cẩu vì lý do an toàn bản thân mình, nên ngồi quỳ núp dưới tảng đá to, tay vịn lên cái nút màu đỏ của hộp kíp nổ đặt chìm ở dưới đất, chỉ chờ khi nào Lý Đại Pháo ra hiệu lệnh thì sẽ bấm nút phát nổ đầu tiên.

Lúc này thì Đàm Quế Hoa thì đứng ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu, bên hông tảng đá, nhưng vì mé trên cao, bị tán cây rủ xuống che khuất tầm nhìn, nên cô hơi khom lưng cúi thấp người, cái mông đít hơi cong lên, một tay che trên trán, để tránh ánh nắng mặt trời rọi vào mặt, một tay bám lấy tảng đá quan sát theo hướng đi của chồng mình, vì trong lòng căng thẳng, nên cô hầu như không quan tâm chú ý đến Đinh Nhị Cẩu đang ở phía sau của mình.

Đang ngồi quỳ chờ đợi ở phía sau, vị trí hơi xếch qua bên phải Đàm Quế Hoa một chút, trong lúc lơ đễnh, ánh mắt vô tình nhìn sang hướng về phía sau lưng của Đàm Quế Hoa, dưới ánh mặt trời chiếu xạ trước mặt, cơ hồ không mở mắt ra được vì chói, từ nơi đường viền áo ngực của Đàm Quế Hoa, đã bị mồ hôi làm ướt một mãnh lớn, làm hằn nổi lên rỏ ràng cả hai cái móc khóa giữ lại áo ngực từ phía sau lưng, từ phía dưới quần cũng đẩm mồ hôi giống như trên áo, dán sát trên cái mông đít của cô là hình đường viền của cái quần lót in đậm màu hơn vì,nước mồ hôi, khiến cho quần áo cùa Đàm Quế Hoa từ đàng sau, hình dáng như ẩn như trước mặt của hiện Đinh Nhị Cẩu, thậm chí có thể xuyên thấu qua dưới nách cô với cánh tay áo ngắn hơi rộng, nhìn thấy cả chùm lông nách lưa thưa nhưng với màu đen nhánh nguyên thủy, không hề nhổ cắt của Đàm Quế Hoa.

Đương nhiên, y phục như thế, dĩ nhiên là khiến cho cái mông đẫy đà trong lúc cô hai chân cử động qua lại, hình thành một cái rãnh sâu tại khe đít, hai cái mông thịt càng thêm xông ra nguy hiểm chết người, dưới sự phụ trợ của cái quần lót, như cắn sâu thêm vào bên trong khe đít, cái rãnh đít kia thoạt nhìn càng thêm thâm thúy.

Vừa thấy phần mông dưới Đàm Quế Hoa này, Đinh Nhị Cẩu trong lòng không khỏi áy náy nhảy dựng, tim đập bịch bịch, vì ánh mắt của hắn đang dễ dàng nhìn xuyên thấu qua chính giữa hai chân bên trong cái váy màu xanh đậm của Đàm Quế Hoa, hình dáng cái âm hộ bè ra cỡ một bàn tay úp ngược lại từ ngay chính giữa trung tâm xuất phát cái khe mờ ảo kéo dài đến gần vị trí của nơi hậu môn.

Đáng tiếc là, ánh mắt của Đinh Nhị Cẩu, tuy rằng nhìn thấy chính giữa háng Đàm Quế Hoa rất rõ ràng, chỉ cần đến gần hơn về phía trước tầm một mét, là có thể nhìn đến tình huống chân thật của cái mông đít và cái âm hộ của người đàn bà xinh đẹp này, quả thật không thua kém chủ nhiệm Lưu Hương Lê là bao, nhưng khoảng cách một mét này, Đinh Nhị Cẩu không có cách nào vượt qua.

Cảnh tượng luyến tiếc như vậy, nhưng Đinh Nhị Cẩu lại cảm thấy, tuy rằng bị khoãng cách một thước ngăn trở, khiến cho chính mình nhìn không thấy được chân thật phong cảnh ở giữa hai chân của Đàm Quế Hoa, nhưng lại mang đến cho hắn nhiều hơn về trí tưởng tượng, cảm giác hưng phấn kích thích muốn chinh phục tìm hiểu, so ra vẫn hơn nếu như trực tiếp nhìn thấy phong cảnh trần trụi ở giữa háng cô ngay lúc này.

Đinh Nhị Cẩu còn có thể mơ hồ ngửi được, đang có một mùi nhàn nhạt từ chính giữa háng của Đàm Quế Hoa phát tán ra, bay vào đến trong lỗ mũi của hắn, cái mùi vị âm hộ pha trộn với mùi mồ hôi khi hít vào, thẳng thắn mà nói là nồng nồng không tốt lắm, nhưng đối với Đinh Nhị Cẩu khi ngửi thấy, lại thập phần kích thích thần kinh, hắn tựa hồ trở nên có chút gấp gáp không thể chờ đợi được nữa.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của người đàn bà, trong nháy mắt làn da đã là một màu hồng nhuận, mồ hôi lấm tấm tươm ra trên trán của Đàm Quế Hoa, khiến cho người đàn bà thành thục tản mát ra một dáng điệu liêu nhân phong tình khác người.

Nhìn xéo qua bên hông Đàm Quế Hoa, đôi bầu vú đầy đặn rắn chắc đẫy đà, đang bị cái áo nịt ngực bao vây bó chặt, cũng đang theo hơi thở của cô mà nhấp nhô phập phòng, nổi lên hàng loạt những cơn sóng sữa, Đinh Nhị Cẩu không kiềm hãm được âm thầm nuốt nước bọt một cái.

Bỗng từ xa xa, Lý Đại Pháo đang quay trở về nói lớn:

– Chủ nhiệm Đinh, tôi đếm từ một đến ba, sau đó rất nhanh đè cái nút xuống là được rồi, mọi thứ đều tốt lắm, không thành vấn đề!

Đinh Nhị Cẩu lúc này trong lòng lại lo lắng, lấy lại vẻ mặt nghiêm chỉnh xoay mặt ở ngoài xa, rồi sau tiếng đếm của Lý Đại Pháo, dùng sức đè mạnh cái nút xuống, ba giây sau, từ trên ngọn núi truyền đến từng đợt tiếng gầm rú nổ vang thật to với loại thuốc nổ cực mạnh, bụi mù tràn ngập khắp nơi, đã nhìn thấy rất nhiều mảnh vỡ của đá từ vực núi Lão Sơn lăn xuống trên vách núi, rơi cả vào phía dưới trong sơn cốc, phát ra hàng loạt tiếng vang chấn động

Từ phía dưới ngách núi cũng nghe tiếng mọi người đang hoan hô, nhưng Lý Đại Pháo vẫn đang cẩn thận tính toán.

– Làm sao vậy?

Đinh Nhị Cẩu nhìn ngơ ngác nhìn Lý Đại Pháo hỏi.

– Không có việc gì, chủ nhiệm Đinh, tất cả mười tám vị trí đặt thuốc nổ đều đã nổ, tôi có lắng nghe qua, tổng cộng là mười tám vang, không có sai sót!

Lý Đại Pháo cao hứng nói, mọi người từ phía dưới đang ùa chạy lên, mang theo đầy đủ các dụng cụ làm đường…

Bỗng từ trong túi quần của Đinh Nhị Cẩu điện thoại di động vang lên, vừa thấy là số của Hoắc Lã Mậu gọi đến.

– Đồn trưởng có việc gì không?

– Cũng không có gì, chỉ là có một chuyện nhỏ, tôi thấy cũng nên cho cậu biết sơ qua một chút, Vương Lão Hổ có thể nhận án tử hình đã chuyển đến thành phố Bạch Sơn rồi!

– Cái gì?

– Kiểm sát ở huyện Hải Dương trải qua hội thẩm, nhận thấy vụ án này có vẻ nghiêm trọng, Vương Lão Hổ có thể sẽ bị phán xử tử hình, ở huyện Hải Dương, bên kiểm sát đã hết thời hạn thẩm tra xử lí, cho nên đưa qua tòa án thành phố Bạch Sơn, nhưng Vương Lão Hổ đến tận bây giờ cũng một mực khai rằng, nói là nghe xong lời nói của cậu mới đi giết Trần Tiêu Tử đấy, cậu phải có chuẩn bị tư tưởng, không chừng bên kiểm sát thành phố Bạch Sơn sẽ chiếu cố tìm cậu xác minh tình huống một lần nữa đó!

– Hoắc đồn trưởng, vụ án này em cảm thấy rất đơn giản, hắn nói là nghe xong lời nói của em mới đi làm, điều này có thể tin được sao? Vương Lão Hổ là một người trưởng thành, bộ không có phán đoán được hành động của mình sao? Nếu dễ tin như vậy, ví dụ em kêu hắn đi ăn phân, hắn có đi hay không? Xét cho cùng, chuyện này là hắn tự làm, bất cứ hắn nói điều gì, cũng không thể thay đổi chuyện hắn giết người đó là sự thật!

– Haha… thằng nhóc này, đúng là làm cán bộ chính quyền cơ sở nên có khác, lúc này ăn nói xưng hô, anh anh, em em ngọt ngào quá nhỉ! Hiện đang làm gì đó?

– Dạ… em đang ở trong núi sửa đường, nơi này tín hiệu điện thoại không tốt, sau khi trở về nhà, em sẽ gọi lại cho anh!

Vương Lão Hổ có thể bị phán án tử hình, đây là kết quả tốt nhất, đúng là trời đất không dung tha kẻ xấu, Đinh Nhị Cẩu trong lòng như trút được gánh nặng, giống như là đã vứt được cục đá to xuống khe suối vậy.

Vương Lão Hổ, ngươi đừng hòng mong sống sót trở về, khi nghĩ đến điều này, chính hắn trong tâm trí cũng thấy mình tạo ra chuyện cũng hơi quá tay, Vương Lão Hổ tuy rằng lưu manh, nhưng không đáng phải chết, nhưng khi nghĩ nghĩ đến Lý Phượng Ny và căn nhà của cha cô bị đốt cháy rụi, trong lòng của Đinh Nhị Cẩu lại cứng rắn hẳn lên.

– Có chuyện gì vậy?

Tất cả mọi người đều chạy đến vực núi Lão Ưng để xem thuốc nổ phá đá nhiều như thế nào, chỉ có Lưu Hương Lê là vẫn chậm rãi không đi, cô vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu khi nghe điện thoại xong, nét mặt có vẻ không vui.

– Không có việc gì đâu, chúng ta đến xem thuốc nổ vừa rồi phá đá như thế nào đây?

– Chủ nhiệm Đinh… chủ nhiệm Đinh, lần này nổ phá đá rất tốt lắm, anh đến xem đây nè, nơi đây phá được một khu vực đá to, vậy là có thể xây dựng làm được nền đường rồi!

Lưu Tam vẻ mặt mừng rỡ chỉ vào khu vực khá rộng vừa mới khai phá đá nói.

– Như thế này vẫn chưa được đâu, mới phá được có vài mét, tính từ miệng vực núi ra đếm ven đường bên kia, phải phá tối thiểu là phải năm mét, tại vì ở đây có một khúc quanh rất khúc khủy, xe chạy ở đầu này, rất khó phát hiện xe ở đầu bên kia đối diện, rất nguy hiểm, phải đặt thên thuốc nổ mở rộng ra, nếu không làm vậy, chỗ này tương lai nhất định sẽ thường xuyên phát sinh tai nạn giao thông, cậu báo cho nhóm đặt thuốc nổ, chỗ này cứ dùng nhiều chất nổ, không có gì mà phải tiếc, có đều là phải chú ý an toàn, đã muốn sửa con đường thật tốt, thì phải chịu khó vất vả một lần, chứ nểu sau này xảy ra chuyện, thì mới sửa lại thi không còn kịp nữa!

Đinh Nhị Cẩu dùng chân bước đo độ rộng con đường dự kiến, dứt khoát chỗ này phải mở rộng thêm ra.

– Vâng, vậy thì tôi đi sắp xếp lại nhóm đặt thuốc nổ!

Lưu Tam gật đầu đi rồi chạy đi.

– Nhìn xem ở đằng kia là cái gì vậy?

Đinh Nhị Cẩu đưa ngón tay chỉ từ xa xa trên đỉnh núi, có hai cái bóng đen đang di chuyển.

– Ở đâu…à hình như là bóng người thì phải, tại sao nơi hoang vắng này lại có người?

Lưu Hương Lê giơ tay lên trên trán che chắn ánh sáng đang chói trước mắt, nhìn kỹ rồi nói.

– Cho vài người đi đến chỗ đó, nói cho bọn họ biết, chỗ này đang đặt thuốc nổ phá đá rất nguy hiểm, bảo bọn họ tránh xa một chút cho an toàn tính mạng!

Trong lúc Đinh Nhị Cẩu đang nói, thì hai người kia thản nhiên đi về hướng của hắn rồi.

Nhìn khu vực vừa mới giật xong thuốc nổ đá vỡ ngỗn ngang, hơn trăm người đang sử dụng các loại công cụ phối hợp cùng hai chiếc xe nâng dọn dẹp đá lớn đưa vào trong hốc núi, Đinh Nhị Cẩu trong lòng tránh không khỏi cảm thán, chỉ cần làm chút việc tốt cho dân chúng, thì dân chúng cũng sẽ đáp trả lại lòng tốt của mình, phải biết rằng, hơn một trăm người dân đang sửa đường ở đây, mỗi người đều phải tự túc mang theo khô mắm để ăn, một phân tiền công đều cũng không có, nhưng tất cả mọi người vẫn làm một cách tự giác tràn đầy nhiệt huyết.

Bởi vì những người dân này đều biết, sửa xong con đường này, là có thể trực tiếp thông ra bên ngoài, kết nối với đường quốc lộ, đến lúc đó toàn bộ thôn Lê Viên không còn bị cô lập với thế giới bên ngoài nữa rồi, lâu nay bởi vì bị cô lập do đường xá giao thông không tốt, bọn họ đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội.

– Này chàng trai trẻ, ở đây cháu là người chịu trách nhiệm quản lý phải không?

Không lâu lắm, vài người dân được phái đi gặp hai người từ xa đã dẫn bọn họ tới rồi, nhưng đáng kinh ngạc là hai người này, trong tay có một khẩu súng săn, trang phục không giống như là những người địa phương khu vực lân cận, hai người đang mang theo ba lô, trên người mặc bộ quân phục dã chiến của bên quân đội, nếu không phải là quân nhân thì giống như là diễn viên đóng phim về đề tài chiến tranh vậy!

– Vâng, đúng vậy, còn các chú là…….

Hai người bọn họ, một hơn năm mươi tuổi, một tầm hơn ba mươi tuổi.

– À… bọn chú đến dãy núi này săn thú, nhưng không may bị lạc đường, nghe có tiếng thuốc nổ vang vọng, nên lần mò nhắm theo hướng này đi tới, khi nào mọi người rời núi, có thể dẫn bọn chú đi ra ngoài được không vậy?

– Chúng cháu còn phải nổ thêm một loạt thuốc nổ nữa mới xong việc, chú nếu mệt, cứ ngồi nghỉ trước, đợi một lát nhé!

Đinh Nhị Cẩu đã từng được huấn luyện tập huấn tại trường cảnh sát, nhưng đa số là dùng súng ngắn, trong khi hai người này thì cầm súng săn, hắn lần đầu tiên mới nhìn thấy loại súng này, bọn họ thu hoạch săn được thú cũng không ít, mỗi người trên vai đều vác cái túi căng phồng, từ trong túi có vết máu chảy ra, xem ra là thú hoang các loại bị bắn hạ.

– Làm con đường này, có phải là của nhà nước sửa cho dân phải không?

Người đàn ông lớn tuổi hơn chậm rãi hỏi.

– Vâng cũng coi như là nhà nước sửa, tại vì nhà nước hỗ trợ một phần tài chính, nhưng nhân lực thì chính là những người dân trong thôn phải gánh vác!

– Những người này đều là làm không tính công?

Người đàn ông trẻ tuổi có vẻ không tin hỏi lại.

– Đúng vậy, đúng ra cũng không coi là làm miễn phí, dân làng đây làm là vì chính trong thôn mình sửa đường, cũng là làm con đường để mang lại lợi ích cho chính gia đình của bọn họ!

– Vậy con đường này sau khi làm xong sẽ đi đến đâu?

– Nếu tính từ đoạn vực núi Lão Ưng này, khoảng cách tính theo đường chim bay đại khái tầm năm km là thông ra đến quốc lộ 220 rồi, mục tiêu của chúng tôi là làm con đường tiếp giáp giao nhau với quốc lộ 220, sua khi hoàn thành thì việc giao thông đi đến đến tỉnh thành rất là gần!

– Ồ.. phía trước chính là quốc lộ 220 rồi hả? Năm km thì không tính là xa, sớm biết vậy, chúng ta trực tiếp đi ra ngoài quốc lộ đón xe thì nhanh rồi!

– Ha ha, Trọng Hải, bộ cháu không có nghe rõ, chàng trai trẻ này này nói, là khoảng cách tính theo đường chim bay, còn nếu đi tìm đường quanh co như chúng mình, thì không biết gần xa như thế nào đâu!

Người đàn ông lớn tuổi hơn phân tích.

Đinh Nhị Cẩu thì có linh cảm, hai người này không phải là người dân bình thường, đặc biệt là người lớn tuổi hơn, trên người ông ta có một loại khí chất của người có quyền chức, dù nói chuyện nhẹ nhàng cũng lộ ra vẻ oai phong, khiến người đối diện phải e dè sợ hãi, nếu không phải là cán bộ cấp cao, thì cũng phải là người được xã hội trọng vọng với thần thái uy nghiêm như thế này, không chạy đâu được.

Bọn họ đang trò chuyện không đầu không đuôi, từ phía trước mặt, nhóm người đặt thuốc nổ đang đục những lỗ trên đá, để nhét thuốc nổ vào, chuẩn bị cho đợt phá đá tiếp theo.

Từ phía sau, bất chợt Lưu Hương Lê mặt tái xanh chạy tới, Đinh Nhị Cẩu trong lòng trầm xuống, giật thót mình, lại xảy ra chuyện gì nữa đây?

– Chủ nhiệm Đinh, không xong rồi, cảnh sát từ thị trấn đến vào trong thôn bắt người rồi!

– Bắt người? Sao vậy, từ từ nói chậm lại, đừng nóng vội!

– Cũng là bởi vì chuyện kế hoạch hoá gia đình, thôn Lê Viên có mấy đôi vợ chồng muốn sinh thêm đứa con thứ hai, vì luật pháp không cho, nên trốn tránh đến xứ khác sinh con, trong nhà chỉ để lại người già thân thuộc, đồn cảnh sát cho người tới muốn bắt những người già còn ở lại nhà, để bức bách mấy đôi vợ chồng làm vỡ chương trình kế hoạch hoá gia đình trở về, chủ nhiệm mau chạy về xem tình hình một chút đi, tất cả mọi người đang ở trong đây làm việc, trong thôn chỉ còn lại người già và con nít! ( cũng vì lý do quy định mỗi nhà chỉ có một con, nên hầu hết phụ nữ ở trong đất nước đều phải nằm lòng các phương án tránh thai, dù là bằng phương pháp dân gian hay là hiện đại, chỉ trừ những người đàn bà cố tình có con thì không nói, vì thế mà Đinh Nhị Cẩu tha hồ vi vu mà không lo lắng lắm…!!! )

– Ừ..mau trở về thôn đi nhanh!

Đinh Nhị Cẩu không kịp nói lời từ biệt với hai người đi săn lạc đường, vội vã chuẩn bị chạy đi.

– Có cần gọi thêm mấy người đi cùng!

Lưu Hương Lê hỏi.

– Gọi người làm gì! Chúng ta đâu phải đi đánh nhau, chỉ cần em và chị cùng trở về thôn thì được rồi!

Nhìn theo bóng dáng hai người vội vàng rời đi, hai người săn thú như trao đổi qua ánh mắt, lặng yên đứng dậy, theo hướng của Đinh Nhị Cẩu và Lưu Hương Lê hướng về thôn Lê Viên bước tới.

– Chương trình kế hoạch hoá gia đình ở dưới các cơ sở địa phương làm không tốt lắm, cho nên không phân biệt phải trái, xuống bắt người già gây áp lực, đây cũng là hành động bất đắc dĩ để đối phó không hay lắm!

Người trẻ tuổi hơn nói.

– Kế hoạch hoá gia đình là quốc sách của chính phủ, nhưng mỗi địa phương đều có đặc thù riêng cũng khó giải quyết, chính quyền không cho sinh, người dân vụng trộm, lén lút sinh, cứ tiếp tục như vậy thì đứa bé sẽ không có được hộ khẩu, người dân chờ một thời gian xin nhập thêm hộ khẩu, chỉ cần đưa trước một khoản tiền phạt là xong việc, công tác kế hoạch hoá gia vận động trước cho người dân hiểu thì lại không có làm, loại tình huống này không phải là không có, mà còn là rất nhiều!

– Xem ra gã trai trẻ này ở trong thôn đang làm chủ nhiệm gì đó, chỉ là chức vụ nhỏ bé trong thôn, hắn ta làm sao dám dám đối đầu cùng đồn cảnh sát thị trấn, dù sao kế hoạch hoá gia đình cũng là một quy định của nhà nước!

– Chúng ta đi theo, xem thử ra sao, mặc dù có hắn là chủ nhiệm thôn quay về, nhưng chắc cũng chẳng dám nói gì đâu!

Còn cách ủy ban thôn khá xa, đã nhìn thấy trước cửa tòa nhà chiếc xe tải của cảnh sát thị trấn, đứng cạnh bên chiếc xe tải có vài người đang đứng hút thuốc lá, những người này Đinh Nhị Cẩu đều biết mặt, Trương Cường là người dẫn đầu.

Gần kề bên cạnh có ba ông cụ, và hai bà cụ rất lớn tuổi.

– Này anh Cường, anh đổi nghề qua làm bên ủy ban kế hoạch hóa gia đình khi nào vậy hả?

Đinh Nhị Cẩu bước tới chào hỏi Trương Cường cũng không quên châm chọc một phát.

– Việc này cậu đừng tìm tôi kiếm chuyện, cảnh sát thị trấn hôm nay tới chỉ là phụ trợ, cậu nhìn kỹ đi, nhân vật chính là chủ nhiệm của ủy ban kế hoạch hóa gia đình, bọn ta đến đây chỉ là đi kèm theo mà thôi, những chuyện khác phát sinh thì mặc kệ, cậu nếu cảm thấy khó xử, thì tránh chuyện này qua một bên đi, dù sao đây là chuyện bên kế hoạch hoá gia đình của thôn, cậu là chủ nhiệm liên thôn, cũng đâu có liên quan trách nhiệm gì bao nhiêu đâu!

– Con bà nó, anh nhìn lại phía sau lưng tôi đi, đó là chủ nhiệm thôn Lê Viên, tình hình bây giờ như thế này mà tôi lại tránh né, về sau ở tại thôn Lê Viên này, tôi nói thì còn có ai thèm nghe, chủ nhiệm ủy ban kế hoạch hóa gia đình là ai vậy? Tôi không có quen biết ai bên ủy ban này cả!

– Chủ nhiệm là họ Đàm, tên Khánh Hổ, nhân tiện tôi cho cậu biết, họ Đàm đó không dễ chọc đâu, dù cậu là thân thích của chủ tịch thị trấn Khấu, nhưng người chống sau lưng họ Đàm là bí thư Điền, cho nên việc này cậu tốt nhất là đừng có nhúng tay vào, miễn cho hai vị lãnh đạo lại đối chọi với nhau.

Trương Cường thấp giọng nói.

Trong lúc Đinh Nhị Cẩu đang hỏi thăm Trương Cường, khoãng thời gian đó thì Đàm Khánh Hổ với mấy người trong ủy ban kế hoạch hóa gia đình đã đem hai bà cụ kéo tới, hai cụ già rất lớn tuổi, chân thấp chân cao loạng choạng bước đi, có cảm tưởng thì lúc nào cũng có thể ngã sấp xuống, Đàm Khánh Hổ đúng là thứ thượng đội hạ đạp, nhờ cảnh sát cùng đi, chỉ để bắt người già lớn tuổi sức khỏe yếu ớt đến thế, vạn nhất xảy ra chuyện gì, đến lúc đó có chuyện lớn xảy ra ảnh hưởng đến mạng người, thì cuối cùng ai sẽ nhận lãnh trách nhiệm?

– Chủ nhiệm Đàm, hôm nay có việc gì mà rồng đến nhà tôm, vào tận thôn Lê Viên chỉ đạo công tác vậy!

Đinh Nhị Cẩu nghiêm mặt tiến lên hỏi.

Nhưng Đàm Khánh Hổ chỉ liếc mắt nhìn qua Đinh Nhị Cẩu một cái, không thèm trả lời, cứ việc đi thẳng tới, tên này ỷ vào chỗ dựa là bí thư thị trấn Điền Gia Lượng, cho nên chằng thèm để Đinh Nhị Cẩu vào mắt mình, cũng do đặc thù nên bên ủy ban kế hoạch hóa gia đình cũng là một ngành ít ai dám đụng đến, cho nên thường ngày Đàm Khánh Hổ luôn luôn là mắt cao hơn đầu, trong tâm trí của hắn, chỉ có một mình bí thư Điền Gia Lượng là số một hơn hắn mà thôi.

Đinh Nhị Cẩu giận tím mặt vì thái độ ngông nghênh của Đàm Khánh Hổ, nếu là như thế, hắn sẽ chơi đến cùng.

– Trương Cường, bắt được người rồi, mang lên trên xe đi, mẹ nó, vẫn chạy mất một người, ông không tin là từ giờ đến tối không bắt lại được!

Đàm Khánh Hổ khi giao người cho Trương Cường, hắn rất tức giận, nguyên nhân làTrương Cường chỉ làm cho có, không chịu phối hợp, nếu còn sót một người mà đám cảnh sát này không bắt lại được, khi trở về mình sẽ mách với bí thư Điền, đám lính cảnh sát của Hoắc Lã Mậu càng ngày càng không ra gì rồi.

– Chậm lại cái đã, chủ nhiệm Đàm, ông muốn gì, dám đến địa phương của tôi bắt người trước mặt, hãy cho tôi biết vì sao mà bắt người? Thậm chí tôi chào hỏi, ông cũng không thèm trả lời, tự nhiên ông đem ông bà của người ta bắt đi, nếu con cháu bọn họ trở về, tôi sẽ ăn nói làm sao đây?

Đinh Nhị Cẩu tiến lên từng bước, ngăn cản đám cảnh sát của Trương Cường đang giữ người lại.

– Cậu là ai, dựa vào cái gì mà tôi phải giải thích cho cậu, tôi đang thi hành nhiệm vụ, cậu nếu biết điều thì tránh đi sang một bên!

– Tôi là chủ nhiệm liên thôn ở khu vực này, vậy ông suy nghĩ lại đi, có cần giải thích thích cho tôi biết không? Vì sao bắt người, bộ thấy các ông bà cụ lớn tuổi quá rồi, nên mang đi kiểm tra sức khỏe sinh sản à?

Đinh Nhị Cẩu trong lòng bực bội, thằng này thật sự là không coi ai ra gì rồi, chỉ là nhờ dựa lưng vào bí thư Điền Gia Lượng, hừ… xem ra việc này cũng có dịp để mà mình lợi dụng cho hắn một bài học để biết thế nào là lễ độ, bỗng nhiên hùng hổ lỗ mãng tới bắt người, có lẽ là còn có bóng dáng Điền Gia Lượng nhúng tay vào, Đinh Nhị Cẩu cũng không biết từ lúc nào, trong đầu luôn suy luận những tình huống, âm mưu rồi xâu chuỗi liên kết lại tìm đáp án cuối cùng..để đối phó!

– Cậu là chủ nhiệm liên thôn à? Hừ, tôi đang làm nhiệm vụ không cần phải giải thích, nếu là có điều gì bất mãn, thì hãy gặp bí thư Điền nói đi, kế hoạch hoá gia đình là quốc sách, hiểu chưa thằng nhóc, vậy mà còn bày đặt làm chủ nhiệm khu vực liên thôn nữa chứ!

Đàm Khánh Hổ vẫn xem thường Đinh Nhị Cẩu chỉ nhìn bằng nữa con mắt, tuy rằng hắn cũng có nghe nói qua thằng nhóc này cũng có thủ đoạn, nhưng vẫn không có chú ý để tới ở trong lòng.

Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ lấy điện thoại ra, quay lưng lại, âm thầm gọi điện thoại điều động người tập trung đến.

– Chủ nhiệm Đàm, ông làm ở bên ủy ban kế hoạch hóa gia đình, đây là công việc của ông, tôi có thể hiểu được, nhưng ông phải chú ý đến oan có đầu, nợ có chủ, ông đem các cụ già bắt lại, bọn họ tuổi đều lớn như vậy, nếu nhỡ xảy ra chuyện gì, ai sẽ nhận trách nhiệm này đây?

– Cậu không cần nói với tôi về trách nhiệm, sẵn đây cho cậu biết, đây là bí thư Điền ra lệnh, không chỉ là bắt người ở thôn Lê Viên, còn có ở các thôn khác nữa, tôi đã nhận quyết định rồi, nếu muốn các ông bà lão này được tha về nhà, cũng dễ dàng thôi, cứ gọi con dâu hoặc con gái vi phạm về qui định kế hoạch hóa gia đình trở về chịu tội, bằng không bây giờ là bắt người thân bên nhà chồng, bước tiếp theo sẽ bắt cha mẹ ruột ở nhà.

Đàm Khánh Hổ vẻ mặt lạnh như băng nói.

– Chủ nhiệm Đàm, ông nói là do bí thư Điền Gia Lượng ra lệnh cho ông đi bắt những cụ già làm con tin, tôi thấy khó tin quá, bí thư Điền sáng suốt sẽ không ra một mệnh lệnh như vậy đâu!

Đinh Nhị Cẩu cố ý giả bộ làm ra vẻ không tin để câu thời gian.

– Tin hay không là tùy cậu, Trương Cường, dẫn người lên xe mang về!

– Có trở ngại, không đi kịp rồi chủ nhiệm Đàm!

Trương Cường hô lớn.

Chỉ trong chốc lát, bốn phương tám hướng tụ lại đây không ít người, phụ nữ nhiều đàn ông ít, nhưng có đôi khi, phụ nữ càng không dễ chọc vào, môt khi họ thật sự nổi giận.

Tất cả mọi người bao vây chiếc xe tải cảnh sát lại, có những người còn muốn lật cái xe tải này, gặp phải chiếc xe đã lâu năm cũ kỷ không có tu sửa, lăc lư ọp ẹp như lá cái cây đang đứng trước cơn giông bão, nhưng chính là vì đám đông nhốn nháo lộn xộn như vậy, Đàm Khánh Hổ thừa cơ vẫn kéo theo ba cụ ông lên xe riêng của ủy ban kế hoạch hóa gia đình chạy mất, cũng may là hai bà cụ thể chất suy nhược vẫn còn ở lại chưa bị bắt đi.

– Chủ nhiệm Đinh vậy phải làm sao bây giờ?

Lưu Hương Lê vừa rồi cũng đã vừa thấy chiếc xe của ủy ban kế hoạch hóa gia đình nổ máy chạy, cô cũng định hô lên cho mọi người chặn đứng chiếc xe này lại,nhưng cô e ngại làm như vậy rất có thể, sẽ có cuộc xung đột không cần thiết xảy ra giữa dân chúng và chính quyền.

– Không có việc gì, mọi chuyện để em lo, mấy cụ ông bị bắt, sức khỏe cũng chưa đến nỗi nào, hiện tại sẽ không xảy ra chuyện gì, chúng ta bây giờ cũng ngăn không được mấy người bên ủy ban kế hoạch hóa gia đình đâu, Đàm Khánh Hổ tên khốn kiếp này, hãy đợi đấy!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/06/2016 05:00 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân