Gã học sinh cao gầy đưa tay ra hiệu, cách không xa có một cô gái xinh xắn, đầy nét thanh xuân tươi trẻ vung vẩy đôi tay trắng muốt, muốn giành lại cuốn vở nhỏ đang bị giơ cao lên quá đầu. Lũ nam sinh lại trêu chọc nàng, thằng béo cao to đầy mồ hôi đang cầm cuốn sổ cấm kỵ của cô bé hoa khôi giương lên khiêu khích. Nụ cười bỉ ổi trên gương mặt bóng loáng mỡ dầu của nó làm nàng ghê tởm, nhăn mày không dám lại gần.
Nàng đẹp tinh khôi, khuôn mặt hình trái tim, cái trán rộng trắng trẻo với đôi mắt to tròn, sống mũi cao thanh khiết và đôi môi trái tim làm tròn vẹn sức sống thanh xuân sáng ngời, nổi bật giữa chúng bạn cùng lứa. Bởi vậy ẵm chắc cái ghế hoa khôi của trường, dù chỉ là bầu chọn tự phát của lũ con trai. Hoa đẹp thì lắm ong, cứ dăm bữa nửa tháng là chúng lại bày trò chọc ghẹo nàng. Đầu têu không ai khác chính là thằng Long, nó hay được bầu làm đại ca vì cái tên độc lạ: Nhất Long.
Mỗi khi ngắm nhìn vẻ đẹp tuyệt trần của người trong mộng, Nhất Long lại ngây người ra. Vèo, quyển sổ bay thẳng tới, giữa đường bị gió cản, mở tung ra chụp vào mặt nó. Thằng Long đưa tay lên chụp một cái kéo ra, liền trợn mắt, hình như có gì không đúng vừa lướt qua nhãn quang.
Giật mình, liếc một cái xác nhận nội dung trong sổ, cả người nó cứng đờ ra, lượng thông tin quá lớn làm thằng Long đứng máy. Nội dung trong đó như có phép thuật nhiệm màu, đặt dấu chấm hết cho đời yêu đương vụng dại của nó.
Sát khí bốc lên ngùn ngụt như một đám lửa dữ dội, cả bầy học sinh xung quanh lui tránh. Có đứa còn vụng trộm lấy ra bỏng ngô… xem trò vui. Bình thường thằng Long lẩn như chuột, phải rượt bắt tới hết giờ ra chơi cơ. Sao nay nó lại đứng im như trời trồng thế kia?
Cô nàng hoa khôi bước nhanh tới, giật cuốn sổ khỏi tay thằng Long. Nàng nhìn chăm chú lên cái bản mặt đáng ghét, ngơ ngơ ra như người mất hồn của nó.
– “Mày thấy chưa?”
– Long: (?﹃?)
– “Này…”
– Long: (?﹃?)
Thấy cái mặt đờ đẫn ngơ ngác của Long, cô bé mím môi, đạp một cái lên bàn chân nó. Đáng ghét, nàng nghĩ, sổ đã giấu thật sâu trong cặp còn bị móc ra. Chỉ có thằng Long vô duyên đi lục thôi. Đồ của con gái ai cho mò, lại còn biết được bí mật lớn nhất của nàng. Quá căm hận, nàng lại… đạp thêm mấy cái nữa cho bõ tức.
Miệng há ra muốn kêu mà ráng sĩ diện không phát thành tiếng, thằng Long nhảy bật ra sau xuýt xoa, sợ hãi nhìn nàng như hung thần. Cô nàng trong mộng của nó đây sao?
Cô nàng hết kiên nhẫn, nghiến răng nghiến lợi.
– “Mày thấy chưa?”
– Long: Σ(°△°)︴
Cái vẻ mặt này thì không cần trả lời nữa, cô bé chỉ muốn giết luôn thằng Long chôn tại chỗ. Nhưng nữ làm sao đánh lại nam, nàng căm tức nhìn nó rồi vung tay lên. Xẹt, 5 vết móng tay hiện trên gương mặt, vết cào rướm máu. Long ôm má vẻ oan ức, ánh mắt ăn tươi nuốt sống của nàng làm nó rụt cổ lại e ngại. Nữ thần trong mộng bực tức trở về lớp, để lại một câu làm nó tan nát cõi lòng:
– “Từ nay đừng lại gần tao, cứ thấy mặt mày là tao cào cho mày chết thì thôi!”
Cả đám khán giả ngơ ngác không hiểu chuyện, thầm đoán cuốn sổ có bí mật động trời. Chúng cất dẹp bỏng ngô giải tán ai về lớp nấy, thằng béo chạy lại lay mấy cái:
– “Sao vậy mày? Làm gì mà nó tức dữ zậy luôn? Sổ có gì?”
Liên hoàn ba câu hỏi khiến Long á khẩu. Nó căm tức nhìn trừng trừng thằng béo, rõ ràng kẻ thủ ác lục lọi là tên bỉ ổi hèn hạ này. Thằng Long chỉ muốn đoạt lại cuốn sổ, làm anh hùng trước mỹ nhân. Dè đâu ông trời không vừa mắt, để nàng hoa khôi trút hết giận dữ lên đầu thế này.
Gạt hai bàn tay mập tròn như chân heo ra, Long ghét bỏ chửi:
– “Xê ra, mồ hôi dầu dơ chết mẹ. Biến mẹ mày đi.”
Thằng béo giật mình, ngửa lòng bàn tay xác nhận rồi… chùi vô quần. Nó vội vã chạy theo thằng Long:
– “Ê ê, là sao mày, đụ mẹ, trong sổ có gì nói coi…”
Thằng Long có chết cũng không dám nói, nó tiu nghỉu bỏ về lớp. Bộ dáng lủi thủi ngồi vô chỗ, nó ngắm nhìn từng gốc chân tóc mọc lên từ cái gáy trắng ngần gợi cảm của nữ thần. Mặt nó buồn như tro tàn. Cái cổ thon xoay qua, đôi mắt đen láy trên gương mặt thanh tú trừng một cái. Ý vị đầy cảnh cáo, rồi nàng ghét bỏ quay đầu.
Thế là hết, đời chẳng còn gì có ý nghĩa với ta. Long nhủ thầm.
Long lắc đầu chán nản, tới bây giờ nó cũng không thể tin nổi sự thật. Cô bé Trần Thục Huyền đẹp nhất trong trường, là hoa khôi của toàn thành phố, khụ khụ, ít nhất là của toàn giới học sinh cấp 3. Nàng lại có sở thích vẽ… đam mỹ. Nàng đích thực là một cô hủ nữ chính hiệu mà nó vẫn hay ghê sợ mỗi khi đọc truyện mạng trên truyenheo.net hay Facebook.
Khổ thân nhất là, Long lại là người khám phá bí mật động trời này. Nó không dám nói cùng ai, còn bị tiệt luôn cái đường yêu đương. Nữ thần đã kéo cái tên Nguyễn Nhất Long vô sổ đen mất rồi.
Thục Huyền: Nếu sổ đen biến thành sổ tử thần Death Note luôn được thì tốt!
Mà sao nàng học từ ai mà vẽ đẹp đến thế nhỉ? Không lẽ từ mấy cái truyện… hentai, cảnh hai chàng trai dính nhau chỗ đó khiến Long rùng mình. Nó càng muốn bỏ hình ảnh thô bỉ ra khỏi đầu thì chúng lại càng hiện ra rõ ràng, nét chì đều nét điêu luyện tròn vẹn lắm. Nét vẽ giống y hệt mấy cái truyện hentai luôn, nó say sưa nhớ lại mà thích thú kỳ lạ. Cảnh công trên thụ dưới quá sốc khiến nó đấm ngực ho khan muốn… tẩu hỏa nhập ma.
Không lẽ muốn giành lấy trái tim nàng, phải đè thằng bạn ra làm tượng mẫu cho nàng vẽ… hự hự… Hình ảnh quá cay mắt, huyết khí trào ngược mất. Long lè lưỡi nhìn thằng béo với thằng đen ngồi cạnh. Nữ thần ơi nữ thần, sao nàng làm khó ta đến vậy? Dù nhảy vô dầu sôi lửa bỏng quyết không chối từ chứ chơi gay thì… thà chết còn hơn. Nó phun ra mấy ngụm huyết không tồn tại, mặt tái không còn giọt máu.
Nó dành cả buổi nghĩ tới mấy cái tư thế gay lọ trong truyện. Xong ngu ngu đi tự lồng mình với mấy thằng bạn vô, ớn muốn chết luôn. Long tự hỏi khuôn mặt trong sổ là vẽ những người nào, có phải là nó không? Long chẳng thiết gì tới học hành nữa cứ ngơ ngơ cả buổi. Tới khi thằng béo kêu một hồi chẳng được, đập cái bốp vào lưng. Nó đau điếng người tỉnh hồn, thấy cả lớp đã ra về hết không còn mống nào.
– “Tỉnh chưa mày? Làm gì ngáo ngơ cả buổi?”
Long nhìn quanh, thầm nhích ra nửa mét. Nó cách xa con heo dầu mỡ, đầy vẻ đề phòng, nói:
– “Sao mày chưa về?”
Thằng béo lau mồ hôi, không hiểu Long ăn trúng cái gì mà ngác ngơ vậy? Thôi kệ, cố lì hỏi thêm chỉ tổ ăn đòn. Nó nhíu mày:
– “Về cái gì. Bữa nay mày kêu bao chơi game mà.”
Long ồ một tiếng nhớ ra, đôi mắt chợt híp lại:
– “Đúng rồi. Mà tao nói bao lúc nào?”
Thằng béo ngạc nhiên:
– “Mày nói rõ ràng…”
Giơ bàn tay lên co từng ngón tay lại kêu lốp bốp tạo thành nắm đấm, Long nhìn trừng trợn:
– “Mày nói mày bao đúng không?”
Gương mặt béo tròn bất ngờ, chuyển dần thành sợ hãi. Nó chửi thầm trong đầu, khốn nạn. Thằng Long bị nữ thần hắt hủi nên giận cá chém thớt. Nó oan ức nói nhỏ:
– “Đ… đúng… tao bao.”
Nắm đấm duỗi ra vỗ lên cái vai mập, Long cười thoải mái:
– “Đúng zồi… đi chơi thôi… thằng Vinh đâu rồi, có hai thằng hổng zdui…”
Long khoác vai thằng bạn khốn khổ, vừa đi vừa ngoác mồm gọi tên thằng Vinh nhập bọn. Chơi chùa ngu gì không đi, thằng Vinh tốc biến cái là tới liền. Ba thằng đi qua cổng trường trên con đường đất phủ đầy lá bàng khô. Trông từ xa cứ tưởng ba đứa thân thiết gì nhau lắm, chỉ có thằng béo tự biết mình khổ. Nó nói:
– “Mà… trong sổ có gì vậy…”
Long trừng mắt:
– “Mày chán sống rồi đúng không?”
Béo lúng túng:
– “Đâu… đâu có… thấy mày ngồi ngơ cả buổi…”
Long lui về sau, hai chân thoăn thoắt. Nó lấy đà, nhảy lên thật cao. Tay trái thu về, tay phải chưởng thẳng vô tấm lưng to bè bè:
– “Hóa ra nhà ngươi chọn cái chết! Phi Long Tại Thiên! Hây a!”
Tiếng gào thê thảm của thằng béo vang lên. Nó đau thì ít mà giả bộ thì nhiều, nhào về trước lăn tròn vào đống lá cây bất kể bụi đất. Các bậc phụ huynh chờ đón con em nhìn theo tấm tắc e ngại. Lũ học trò nghịch như quỷ. Không biết mấy đứa này con nhà ai, thiệt đúng là nhà đó… gia môn bất hạnh.
… Bạn đang đọc truyện Chống quân Nguyên Mông tại nguồn: http://truyensexhay.org/chong-quan-nguyen-mong/
Buổi chiều hôm sau, trời trưa nắng, thằng Long tới quán net một mình. Hôm nay là thứ bảy, học sinh được ra về sớm nên quán net là nơi tụ tập. Dù ê ẩm trong lòng lắm nhưng thằng Long không thể nuốt lời. Hôm qua nó cược với thằng béo sẽ cày ra 200k tiền trong game. Ai ngờ cày một nửa lại thấy có thằng nhặt hết.
Đuổi theo nó qua mấy làng, không bắt nổi đành bỏ cuộc. Chợt thấy tiếng cười rộ lên, là thằng đầu gấu lớp bên, tên Quốc Hùng. Nó thấy thằng Long nãy giờ, ngứa tay liền đi trộm hết tiền quái rớt ra. Thành thử thằng Long thua cược với béo. Hôm nay nó phải bao cả bọn chơi game.
Long nghiến răng, chơi xong bữa nay chắc tiền ăn vặt chẳng còn mấy đồng. Chỉ tại thằng Hùng hèn hạ mà ra. Máy vừa khởi động xong thì thấy thằng béo chạy tới thở hồng hộc:
– “Đi đéo gì nhanh vậy, đéo mẹ. Đừng chơi nữa, về trường đi, không mày mất bồ á!”
Thằng Long ngơ ngác, cái hiểu cái không, hỏi lại:
– “Là sao, bữa nay tao bao mà không cần à, mất bồ gì?”
Thằng béo vịn cửa, thở lấy hơi một hồi, xong mới nói:
– “Đụ mẹ, mày ngu vãi. Thằng Hùng làm vòng hoa vây con Huyền lại tỏ tình kìa, về đi!”
Long hoảng hồn, vội gạt thằng béo ra ngã lăn thành vòng tròn. Ba chân bốn cẳng, nó lấy hết sức chạy thẳng về trường. Giữa sân, mặt đất có những bông hồng rải đều thành một hình trái tim, màu đỏ rất đẹp. Đứng ở trung tâm trái tim là Huyền, cô bé đang lúng túng suy tư, không biết phải nói gì. Nàng đưa bàn tay trắng nõn vén lọn tóc rối qua vành tai ngọc ngà, rồi cúi đầu e ngại nhìn thằng Hùng đang quỳ gối trước mặt. Hắn đang dâng lên bó hoa lộng lẫy để bày tỏ lời yêu.
Nhìn vẻ lưỡng lự của nữ thần, thằng Long cũng nghĩ nghĩ trong đầu. Nó đoán nàng đang không mong muốn rơi vào cảnh này. Máu anh hùng trỗi dậy, thù mới hận cũ phải giải quyết ngay. Nó nhảy vô tụ lực vô hai đầu gối. Bành, nguyên cái cẳng chăn táng vô người thằng Hùng từ eo tới vai. Hắn bị đẩy lăn lông lốc qua một bên.
Long đáp xuống làm màu mè, bắt chước kiểu siêu anh hùng ra sân. Một nắm đấm để hờ trên đất, hai đầu gối khuỵu xuống. Chân bên phải chạm sàn, đầu nó ngước lên, mắt nhìn nữ thần đắm đuối.
Đôi mắt đen láy của nàng mở to ngạc nhiên mừng rỡ trong chốc lát. Nhưng rồi ánh mắt nàng tối sầm lại thành căm ghét ngay lập tức. Bàn tay năm ngón búp măng xòe ra vung một cái. Xoẹt, năm vết cào in đỏ hồng trên phần mặt trống trải còn lại của thằng Long.
– Long: ミ ╯︵╰ 彡…
– Huyền: ((╬◣﹏◢))
Cái mặt thằng Long đầy vết cào hai bên má như con mèo. Thục Huyền giận dỗi dậm chân, nàng muốn đi về. Chợt có tiếng con trai nói, là giọng thằng Hùng:
– “Đợi đã.”
Thấy vẻ mặt nữ thần giận dỗi, thằng Hùng chợt nảy sinh căm tức trong lòng. Chỉ thiếu chút nữa thôi là nàng đã ưng thuận rồi. Giờ thì khó như lên trời luôn, chỉ tại cái thằng trời đánh kia. Đã nghèo hèn còn không biết thân biết phận. Dám cả gan phá đám chuyện tốt của ông đây, thì ông phải cho mày sống không bằng chết. Nghĩ như thế, hắn nhẹ giọng với nàng:
– “Em cứ đứng yên đó, đợi anh giải quyết thằng này đã.”
Đoạn quay sang thằng Long:
– “Từ khi tao vô cái trường này, mày là đứa đầu tiên dám đánh tao. Hôm nay tao sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ. Mày không thấy tao đang tỏ tìn… hèm… cầu hôn hay sao, mày muốn đi về bằng xe cấp cứu phải không?”
Thằng Long nhìn trừng trừng tình địch. Lòng căm phẫn nổi lên, nó thấy thật vô lý. Thằng Hùng không những cướp tiền còn cướp cả người yêu của nó. Dù nàng chưa chấp thuận nó một câu nào đâu. Nhưng thằng Long không chấp nhận bất kỳ ai cướp được trái tim nữ thần cả. Nó liều lĩnh mạnh miệng một câu:
– “Huyền là của tao, đâu ra tới phiên mày?”
Thằng Hùng nhếch mép cười, nói:
– “Của mày hồi nào, ở đâu ra, gì của mày?”
Long xấu hổ, bạo gan trả lời:
– “Của tao… ờ… vợ của tao!”
Huyền trợn mắt ngạc nhiên, nói láo cũng có chừng mực thôi. Nàng định mở miệng phản đối, thằng Hùng đã cướp lời:
– “Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga! Nằm mơ đi thôi!”
Đoạn liền giơ chân lên đá ngang hông, thằng Long nhanh như cắt nhảy phốc ra sau. Có đôi bàn tay lạ đẩy mạnh vào lưng, làm nó ngửa cổ đau điếng. Hóa ra có tên đàn em của thằng Hùng đứng ở sau nhân cơ hội đánh lén. Thằng Long ăn hai chưởng vào lưng, nó chới với về trước mấy bước. Nhân dịp đó thằng Hùng cong tay làm quả đấm móc, huơ một cái. Hình ảnh cú đấm phóng đại dần trước mắt Long. Bốp, má trái lĩnh một đòn nặng nề, nó lảo đảo ngã ra đằng sau.
Một bóng người chợt nhảy vào giữa hai thằng, là ông thầy giám thị. Ổng đưa tay gạt cái chân của thằng Hùng qua một bên. Cú gạt rất khéo, miễn cho thằng Long khỏi một cú đá bồi vô đầu. Ông thầy nói:
– “Thôi! Đủ rồi!”
Ông thầy quắc mắt nhìn hai thằng rồi quay qua hỏi một đứa ở ngoài:
– “Chuyện gì ở đây?”
Một thằng đàn em nhanh nhảu:
– “Đánh nhau đó thầy.”
Ông thầy ngắn gọn:
– “Đứa nào đánh trước?”
Cả đám cùng chỉ tay vô thằng Long, thế là quần chúng giải tán. Bỏng ngô rơi đầy đất. Vài thằng len lén nhặt hoa lên để… tặng người yêu, khụ khụ, đem về tặng mẹ. Riêng bó hoa to nhất thì thằng Hùng nhặt lên, nhìn qua âu yếm, nói:
– “Chỉ tại thằng chó kia phá đám, hoa này bị dơ mất rồi. Bữa sau anh tặng em bó hoa khác đẹp hơn ha.”
Người đâu?
Thằng Hùng trân trối nhìn vô khoảng không trước mặt. Cô nàng nữ thần đã mất dạng từ tận lúc nào không biết. Hắn tan vỡ trong lòng thất thần, lộn xộn trong gió.
– “Còn đứng ngơ ra đó làm gì? Cậu cũng phải vô phòng viết bản kiểm điểm. Đi theo tôi.”
Ông thầy giám thị nghiêm khắc thúc giục. Thằng Hùng đành cay đắng bước theo, lòng đầy lạnh lẽo. Kiểm điểm cái gì, vẽ con bò vô đó còn không có ai làm gì được hắn. Chỉ cần biết qua hôm nay, thằng Long phải bị đuổi học! Bố mẹ nó phải bị mất việc!
… Bạn đang đọc truyện Chống quân Nguyên Mông tại nguồn: http://truyensexhay.org/chong-quan-nguyen-mong/
Thằng Long chán nản ngồi trong phòng, nó bị cấm túc ở nhà. Chuyện đánh nhau khiến bố mẹ nó bị gọi lên họp phụ huynh. Trường có thông báo đình chỉ học tập 2 tuần. Công ty bố nó tự dưng có người gửi đơn khiếu nại. Uy tín của bố nó sụt giảm, đồng nghiệp bóng gió lời ra tiếng vào. Ông phải xin thuyên chuyển công tác, nghĩa là sẽ đi làm xa nhà. Đành để lại ba mẹ con đùm bọc nuôi nhau. Chuyện đã qua có nói gì cũng đã muộn, ông chỉ nói ngắn gọn trước khi đi:
– “Một điều nhịn là chín điều lành. Bố mong qua chuyện này con sẽ trưởng thành hơn.”
Ở nhà, mẹ nó hay thi thoảng buồn rầu ngắm khoảng không. Cô em gái cứ nhìn đầy ghét bỏ làm thằng Long càng thấy tội lỗi. Nó mặc cảm, tự trách mình quá nông nổi, hành động thiếu suy nghĩ. Nó thấy chán ghét chuyện học hành, trường lớp.
Ban ngày, người lớn đi làm, trẻ con đi học, có mỗi mình nó ở nhà. Chẳng biết đi đâu chơi, lòng não nề nên thằng Long ngủ suốt từ sáng tới tối. Được 3 ngày thì vơi cơn sầu, nó bắt đầu thấy… mất ngủ.
Nằm trằn trọc hoài không sao ngủ được. Thằng Long đành dậy đi khắp nhà. Nó mò tới cửa phòng kho, xoay tay nắm cửa thì… cạch.
– Long: ┐( ̄ヘ ̄,)┌
Cửa bị khóa rồi, mắt đã thích ứng đêm tối. Nó ra phòng khách lấy chùm chìa khóa rồi quay lại. Mở cửa kho, bên trong có vài cái bàn với hai chiếc ghế gỗ. Tủ trên tường đầy sách đóng bụi. Một chiếc máy tính hãng IBM nằm trên bàn. Dòng chữ Pentium II màu xanh in nổi trên mặt nhựa màu trắng ố vàng. Cái thùng máy tính nối tới một cái màn hình CRT lồi tròn 12 in cũ kỹ.
Thằng Long mỉm cười hoài niệm, say sưa nhớ lại. Chiếc máy tính nồi đồng cối đá này là phần thưởng rất quý giá. Khi nó đạt học sinh giỏi cấp tỉnh, vì nài nỉ mãi nên bố nó phải về quê tìm mua. Ông mất tận 3 ngày để chở lên đây. Từng chi tiết của cái máy như in sâu trong đầu nó. Bao kỷ niệm lăn lộn trong hàng ngàn trò chơi trên giả lập. Đến năm lớp 9 vì mê mẩn quá mà bị khóa trong nhà kho. Sau vì mải mê học hành và game online mà thằng Long quên luôn vị chiến hữu già này.
Chiếc máy tính không đủ sức chạy bất kỳ trò chơi nào cần internet cả. Nhưng trò chơi DOS, cắm băng, cắm đĩa, thùng bỏ xèng thì thoải mái. Tuổi thơ với chiếc máy chỉ kéo dài được 4 năm. Nhưng các trò chơi cổ điển với đã in sâu vào đầu nó. Những câu chuyện phiêu lưu kỳ thú khiến thằng Long cười ngây ngô hạnh phúc.
Nó loay hoay một chút rồi cũng mở lên được. Cái máy tính gần 20 năm tuổi kêu cọc cạch. Có tiếng ổ đĩa mềm chạy, rồi màn hình sáng lên cái logo cửa sổ.
Thằng Long cười khoái chí, bấm vô từng trò chơi quen thuộc. Phân vân một chút, cuối cùng nó lựa chọn trò chơi bất hủ – Đế Chế 2!
Dù nhiều người thích Đế Chế 1 nhưng thằng Long lại thiên vị Đế Chế 2 hơn. Vì đây là trò chơi dàn trận có đồ họa đẹp nhất nó thấy hồi đó. Số quân chủng nhiều hơn hẳn. Nét đẹp sáng rõ từng nét sắc màu. Nó vẫn còn nhớ rõ cảm giác xúc động bùi ngùi khi lần đầu chơi trò này.
Có lần, khi quân ta tan nát sắp thua cả trận rồi. Nó hốt hoảng điều khiển một vị ngự lâm quân áo xanh phòng thủ. Hình ảnh rất biểu tượng, ông ta đứng một mình một bức tường xây dở. Khí thế ngàn người cũng không thể vượt qua. Sau đó khi ông ta hy sinh, trò chơi không ghi danh hiệp sĩ này. Nhờ ông ta mà nó chiến thắng, nên nó vẫn nhớ mãi về người hùng vô danh ấy.
Cứ như vậy, mỗi đêm thằng Long trầm mê trong từng câu chuyện. Nó như tìm về cảm giác lần đầu được say sưa từng tiết tấu đánh trận, vang hùng ca chinh phục, bá chiếm thiên hạ. Từ William Wallace trận Falkirk, đến thánh nữ Joan d’Arc tử vì đạo. Từ Sultan Saladin hùng mạnh của toàn cõi Ả Rập, đến Thành Cát Tư Hãn đánh dẹp cả châu Âu và sau đó… không có sau đó.
Lúc đó, nó đang cầm quân Mangudai đặc biệt của Mông Cổ tàn sát tứ phương trong chương 4. 3 xâm lược Trung Hoa. Mọi thứ trước mắt thằng Long tự nhiên tối sầm lại. Người nó mềm nhũn ngả về trước. Cái đầu nặng nề đập thẳng vào cái bàn phím hơn 20 năm tuổi. Máu trên đầu chảy ròng ròng xuống từng khe hở bàn phím. Chúng đọng lại thành vũng trên cái thùng máy, màu đỏ nổi bật tương phản trên màu trắng ố vàng. Chất lỏng ngấm dần sâu vào bên trong từng mạch điện.
Thằng Long thấy hai mắt tối đen, không thấy được gì. Nó còn nhận thức, tay chân không thể cử động gì. Mùi máu tươi bốc lên gay mũi. Nó thấy bất lực, sinh mệnh trôi qua nhanh chóng. Nếu không có ai kịp thời đưa vô bệnh viện, thì nó đã cách cái chết không còn xa.
Long mở miệng kêu cứu, nhưng cổ họng tê liệt không phát ra thành lời. Nó nấc lên vài cái trong vô vọng. Cảnh vật liên tiếp chạy nhanh trước mắt như một cuốn phim hiện lên. Đây là cách não bộ lục lọi mọi kiến thức đã có để tìm cách sống sót. Các nơ ron đang chết dần, tốc độ chiếu phim lại càng nhanh hơn.
Thanh xuân chôn vùi trong chốc lát.
Bao nhiêu khát vọng chẳng còn đâu.
Chỉ còn nuối tiếc bao canh thâu.
Một tiếng thở dài tan theo gió.
Trong lòng chỉ còn có tiếc nuối, dục vọng sống của nó chợt mãnh liệt trỗi dậy. Thằng Long nghĩ tới nữ thần Thục Huyền. Vẻ mặt tự mãn của thằng Hùng lại hiện ra. Trong huyễn tưởng, nó thấy hai người đứng lại gần với nhau, trông rất tình tứ. Nó không cam lòng, cực kỳ không cam lòng. Ông trời thật bất công với nó. Bị cướp người yêu mà còn phải chết lặng lẽ. Nó phẫn nộ nghĩ, là thằng đàn ông thì phải chiến đấu tới cùng!
Ý chí bộc phát, tinh thần bùng cháy dữ dội, thằng Long thấy mình như bay lơ lửng ra khỏi thân xác. Đầu nó sáng bừng lên, chiếu xạ tứ phương. Lực lượng tràn ngập trong lồng ngực, nhưng nó biết đây chỉ là hồi quang phản chiếu. Thân xác nó đang tàn lụi mọi cơ năng. Chẳng còn bao lâu nữa là hắc ám vĩnh hằng sẽ kéo đến.
Cảm giác lơ lửng càng cao, ánh sáng càng mạnh hơn. Năng lượng trong người càng lớn hơn như muốn nổ tung ra. Nó ôm lòng uất hận mà thiêu đốt cả linh hồn. Thằng Long tưởng chừng thoát khỏi xác phàm, bay đến chỗ thằng Hùng siết chết kẻ thù. Sau đó nó đến nhìn nữ thần lần cuối, nhỏ một giọt nước mắt, hồn về tây thiên!
Thằng Long chợt thấy vướng víu, nhìn xuống thấy cảnh lạ lùng. Tứ chi, trái tim, não bộ của mình bị trói lại bằng sợi dây bằng điện. Chúng nối với thân xác bên dưới, muốn vung thế nào cũng không dứt ra được.
Thằng Long chập hai tay với nhau, thử gom mấy tia điện lại. Nó túm luôn sợi não bộ và tim vào, dồn sức toàn thân vào hai tay. Xong nó dằn kéo thật mạnh hòng làm đứt tất cả xiềng xích trói buộc.
Những đám mây âm u khổng lồ trên đầu đang chuyển giông, tìm đường dễ nhất xuống mặt đất. Đoàng, một cột sét sáng lòa cả thành phố đánh thẳng xuống mái nhà kho. Sét đánh xuyên qua cơ thể trong suốt của thằng Long, điện áp cả tỉ vôn nuốt chửng nó. Dòng điện bao trùm lên cả thân xác chỉ còn chút sinh cơ, lan sang cả thùng máy tính thấm đầy máu đỏ.
Trong giây phút đó, thằng Long cảm nhận toàn thân là năng lượng lôi điện. Chưa kịp mừng thì một cảm giác xung khắc với thế giới ập tới khắp người. Bản năng tồn tại như bị chối bỏ, nó bàng hoàng nhìn lại mình. Cơ thể sáng chói lọi, tan rã phân giải thành hạt cơ bản. Ý thức dung nhập vào trong bầu không khí, cảm giác tồn tại mất dần. Suy nghĩ tan rã, không còn cảm nhận được gì nữa nó chỉ kịp bất lực để lại một câu:
– “Tâm nguyện của ta…”
… Bạn đang đọc truyện Chống quân Nguyên Mông tại nguồn: http://truyensexhay.org/chong-quan-nguyen-mong/
Tiếng chém giết, kêu la vang lên khắp trời, sức nóng hừng hực đập vào mặt. Thằng Long mở choàng hai mắt, cảnh vật vô cùng đơn sơ. Nhà đất nối liền nhau san sát, mái tranh bên trên bốc cháy dữ dội. Cả cái mái gỗ trên đầu nó cũng đang ngùn ngụt lửa. Sóng nhiệt ập vào mặt làm nó hoảng sợ, co chân chạy thẳng ra ngoài.
Long: Con mẹ, ta là ai, đây là đâu, ta đang làm gì?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chống quân Nguyên Mông |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 06/12/2021 11:36 (GMT+7) |