Ở giữa không gian kỳ vĩ này là nơi một gốc đại thụ với tán cây bao phủ thương khung, sừng sững như trấn áp càn khôn, những lá cây bùng phát hào quang chói lọi, có hoa mang theo hình dạng như hoa sen, quả như châu ngọc với vô vàn màu sắc, trên quả có hai chữ “Hoàng Trung”, ẩn chứa một cổ lực lượng mịt mù mờ ảo, khó mà nắm bắt.
Nếu có đại năng ở đây chứng kiến gốc đại thụ này, chắc chắn sẽ cực kỳ kinh dị, thèm thuồng đến chảy cả nước dãi.
Bởi vì đây là một loại Thiên Mệnh Nguyên Chủng tưởng như đã sớm tuyệt tích theo dòng chảy của lịch sử, từng khiến Nguyên Giới dậy lên gió tanh mưa máu, ngay cả Cấm Kỵ cấp thế lực cũng nhúng tay vào tranh đoạt.
Đây là cây Hoàng Trung Lý, mỗi một quả Hoàng Trung Lý đều ẩn chứa lực lượng quy tắc, trợ giúp người ăn vào lĩnh ngộ ra đại đạo của bản thân, gia tăng tỷ lệ đột phá Cấm Kỵ.
Vậy nên quả Hoàng Trung Lý có hai tên gọi khác là Đạo Quả hoặc Tắc Quả.
Càng kinh khủng hơn, các nhánh cây hay lá cây của Hoàng Trung Lý cũng là nguyên liệu hàng đầu trong lĩnh vực Đan Đạo và Khí Đạo, bởi vì chúng nó có thể dùng để luyện ra các loại Đan Dược, Pháp Bảo ở đẳng cấp Cấm Kỵ.
Nếu tin tức phiến không gian này tồn tại Hoàng Trung Lý truyền ra ngoài, e rằng một lần nữa sẽ gây nên đại chiến cấp độ kinh khủng.
Mà lúc này, bên cạnh thân cây Hoàng Trung Lý đột ngột nứt ra, hai thiếu nữ chật vật bị ném vào ngã lăn ra đất.
Thình lình chính là Tiểu Thiên Ý và Lạc Kỳ Nam vừa mới thoát nạn.
“Thế nào? Nhận ra bản thân yếu kém chưa hả?”
Một tiếng cười trêu tức vang lên, thân ảnh sở hữu dung nhan khiến thiên địa cũng phải đố kỵ xuất hiện.
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra thân ảnh này không ai khác chính là vị sư bá bá đạo lãnh khốc của hắn.
Đối mặt với sự cường thế của nàng, Tiểu Thiên Ý không phục nhảy dựng lên, hai tay chống nạnh thở phì phò nói:
“Bà lão, ai cần ngươi cứu?”
Đối với việc bị kêu bằng bà lão, nữ nhân không có chút biểu lộ cảm xúc nào, chỉ nhàn nhạt cười:
“Các ngươi là đồ chơi của bổn tọa, khi nào ta chưa đồng ý, ai cũng không thể giết chết.”
Lạc Kỳ Nam sắc mặt lạnh lùng, biết mình vô pháp là đối thủ của nữ nhân trước mặt này, nhưng nàng là nữ nhân thông minh, kiên quyết nói:
“Tiền bối, ta thừa hiểu ngươi đang muốn giúp chúng ta mạnh lên, nhưng cách làm của ngươi sai rồi.”
“Ồ…” Nữ nhân cảm thấy có chút ý tứ: “Sai ở điểm nào?”
Lạc Kỳ Nam bình tĩnh đáp: “Tiền bối không cần cường thế chia cắt tỷ muội chúng ta và phụ thân, bởi vì ở bên cạnh hắn, tỷ muội chúng ta cũng có thể mạnh lên không ngừng, nói không chừng còn vượt qua tiền bối bồi dưỡng.”
“Tỷ tỷ nói đúng đó.” Tiểu Thiên Ý gật đầu như gà mổ thóc:
“Phụ thân có thể giúp chúng ta mạnh lên rất nhanh, bà lão ngươi so không được đâu.”
Các nàng hiểu phụ thân của mình có sư phụ Kim Nhi thần bí nâng đỡ, thỉnh thoảng sẽ gửi tặng vô số quà tốt giúp các nàng tăng tiến thực lực.
So với sư phụ Kim Nhi âm thầm quan tâm mà không cầu hồi báo, nữ nhân trước mắt này chính là ác ma.
“Mạnh lên?” Nữ nhân khinh miệt cười:
“Ngay cả giúp các ngươi đi theo đúng hướng, tận dụng thiên phú mà hắn còn không làm được, sao có thể giúp các ngươi mạnh lên?”
“Ý của tiền bối là sao?” Lạc Kỳ Nam không hiểu nhíu mày: “Tỷ muội chúng ta vẫn đang tiến bộ dù ở cùng phụ thân!”
“Hừ.” Nữ nhân hừ lạnh, véo cái lỗ tai Tiểu Thiên Ý giải đáp:
“Như tiểu nha đầu này, thân mang Bách Vận Quy Nguyên Thể, đây là loại thể chất chuyên tụ tập Khí Vận về một thân, từ đó tăng cường toàn diện từ cơ duyên, tu vi, chiến lực.”
“Mà có một thứ không thua gì Khí Vận, thậm chí còn ưu điểm hơn Khí Vận chính là Quốc Vận, đó là loại năng lượng cực kỳ cần thiết với Bách Vận Quy Nguyên Thể.”
“Vậy nên cách tốt nhất để người sở hữu Bách Vận Quy Nguyên Thể tận dụng tối đa ưu thế của mình, đó là phải trở thành nhân vật đứng đầu của một phương Giang Sơn Quốc Độ…”
“Tiểu Thiên Ý chỉ cần trở thành Nữ Hoàng của một quốc, quản lý quốc thổ cho tốt… dù không cần bất kỳ tài nguyên cao cấp nào phụ trợ cũng có thể dễ dàng luyện đến Thánh Đế.”
“Làm theo như vậy, không cần tìm kiếm Khí Vận Chi Tử để cướp đoạt Khí Vận, Bách Vận Quy Nguyên Thể vẫn có thể xưng hùng xưng bá.”
Nữ nhân hờ hững hỏi: “Phụ thân các ngươi có biết đến phương pháp này hay không?”
Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý trong lòng hơi chột dạ, ngoài miệng lại không muốn thua kém, yêu kiều nói:
“Phụ thân đương nhiên là biết, chẳng qua hắn thấy Thiên Ý còn nhỏ, chưa thể trở thành người đứng đầu một quốc gia mà thôi.”
“Haha, cứ cho là như vậy đi!” Nữ nhân không bận tâm cười nhạt:
“Còn nhỏ ở trong tay ta cũng phải lớn, nơi này không có sự nuông chiều nào cả.”
Nói xong trực tiếp vươn tay chụp Tiểu Thiên Ý xách lên.
Không gian trước mặt xuất hiện một cái lỗ hổng, nữ nhân phất tay đem Tiểu Thiên Ý ném vào.
Đáng thương cho tiểu cô nương từ đầu đến cuối đều không thể phản kháng, chỉ có thể bị ném đi một cách không thương tiếc.
“Ngươi mang nàng đi đâu?” Lạc Kỳ Nam giận dữ quát.
“Để nàng đi tiếp nhận một phương Đế Quốc dưới trướng của ta.” Nữ nhân bình thản đáp.
“Nàng chỉ mới là Thánh Tướng mà thôi, làm sao quản nổi Đế Quốc?” Lạc Kỳ Nam trợn mắt há hốc mồm.
“Ngươi lập tức sẽ biết.” Nữ nhân lại vung tay chụp ra.
Lạc Kỳ Nam chỉ cảm thấy một cổ lực lượng chí cao vô thượng bắt lấy chính mình, ngay cả giãy giụa đầu ngón tay cũng không làm được.
Lại là một cái lỗ hổng không gian được mở ra, thoáng chốc Lạc Kỳ Nam đã bị ném vào, kèm theo đó là thanh âm bình thản ung dung của nữ nhân:
“Ta đã thu Cự Không Tộc làm nô lệ cho ngươi, về phần làm sao ngươi có thể khiến bọn hắn tâm phục khẩu phục phải dựa vào khả năng của ngươi rồi…”
“Muốn đoàn tụ với phụ thân thì cố gắng mạnh lên đi, cả chiến lực cá nhân và phe cánh…”
Hai cái lỗ hổng không gian khép lại, nữ nhân cao quý ngồi dưới gốc Hoàng Trung Lý, ánh mắt có tuế nguyệt tang thương luân chuyển, cũng chẳng biết là đang suy nghĩ cái gì.
Một làn gió thơm thổi đến, Bích Tiêu Nương Nương như tiên tử không nhiễm khói lửa bụi trần phiêu nhiên mà đến, bất đắc dĩ nói:
“Các nàng đều là Thánh Tướng, để một người đi quản lý Đế Quốc, một người đi thu phục Cự Không Tộc, có quá sức hay không?”
Nữ nhân đưa mắt nhìn Bích Tiêu khẽ nói: “Ta cũng không yêu cầu các nàng ngay lập tức làm được, vẫn cho kỳ hạn thời gian mà?”
“Nhưng như vậy vẫn quá nguy hiểm.” Bích Tiêu âm thầm lo lắng.
“Hừ, nếu ngay cả chút chuyện nhỏ đó cũng làm không được, còn dám mơ vấn đỉnh cường giả chi lộ?” Nữ nhân lạnh lùng nói:
“Ngược lại là muội, gần đây cũng lơ là phát triển, Chí Tôn Pháp Tướng thứ ba đúc xong chưa?”
Bích Tiêu nghe vậy hơi rụt cổ lại, bâng quơ nói: “Ta cảm thấy hai cái Chí Tôn Pháp Tướng hiện tại đã đủ dùng, cũng không vội lắm.”
Nếu Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ ở đây nghe được câu này chắc chắn sẽ liếu cả lưỡi vào, âm thầm lau mồ hôi lạnh.
Phải biết rằng khi chiến đấu với bọn hắn, Bích Tiêu Nương Nương chỉ mới dùng Chí Tôn Pháp Tướng xếp hạng 30 trên Chí Tôn Bảng đã khiến hai người bất lực không thể làm gì.
Nào ngờ nàng vẫn còn một Chí Tôn Pháp Tướng khác chưa sử dụng, thậm chí lúc này còn đặt mục tiêu đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng thứ ba.
Rốt cuộc nàng tu luyện Công Pháp gì, vì sao đúc được ba loại Chí Tôn Pháp Tướng? Quá mức kinh khủng.
Phải biết rằng Chí Tôn bình thường chỉ có thể đúc được một loại Chí Tôn Pháp Tướng mà thôi.
Đối với câu trả lời của Bích Tiêu, nữ nhân khẽ lên tiếng:
“Cho muội mười năm thu thập đầy đủ nguyên liệu và chuẩn bị đúc Chí Tôn Pháp Tướng thứ ba, bằng không ta lột muội trần truồng ném lên giường Lạc Nam.”
“Đáng ghét, ta là sư thúc của hắn.” Bích Tiêu thở hổn hển.
“Đến đẳng cấp như chúng ta còn quan tâm cái gì thân phận ràng buộc?” Nữ nhân ánh mắt trở nên nguy hiểm:
“Ta không phải người chỉ biết hăm dọa…”
“Tỷ thật bá đạo.” Bích Tiêu vội vàng xoay người bỏ chạy, trong lòng hận đến nghiến răng:
“Ngay cả trừng phạt ta cũng muốn tiểu tử kia được hưởng lợi, vậy mà còn ra vẻ nghiêm khắc với hắn, đúng là cái loại trinh nữ nguyên thủy tính cách thất thường.”
Thầm mắng thì thầm mắng, nàng cũng biết tỷ tỷ chỉ muốn tốt cho mình, liền quyết tâm trong vòng mười năm phải hoàn thành nhiệm vụ.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensexhay.org/con-duong-ba-chu-quyen-11/
Thời gian như ngọn gió nhỏ, nhẹ nhàng lướt qua… thấm thoát đã là ba năm…
ẦM ẦM ẦM…
Một ngọn núi sụp đổ trước đợt tấn công dữ dội của hai phương cường giả.
Chỉ thấy một phe bảy vị cường giả toàn thân mặc võ y màu trắng, có nam có nữ, thân thể cực kỳ lực lưỡng và cơ bắp, da thịt được cường hóa thành màu đen kịch như kim loại cứng cáp, vừa gia tăng khả năng phòng ngự, vừa có sức tàn phá mạnh mẽ, mỗi một người như một tòa pháo đài di động, sử dụng quyền và cước trong cuộc chiến đấu, lại thêm khả năng điều động Thổ Thuộc Tính, có thể nói là công thủ vẹn toàn.
Một nhóm khác chỉ có năm người, trái với sự bền bỉ và sức mạnh của đối thủ, nhóm năm người này cơ thể nhỏ nhắn thấp lùn, toàn thân cực kỳ linh hoạt, lấp lóe Lôi Đình, sở hữu tốc độ nhanh như chớp, vừa thanh thoát hóa thành từng luồng tàn ảnh né tránh thế công, vừa triệu hoán Lôi Thuộc Tính cố gắng phá vỡ lớp phòng ngự như thiết giáp của đối phương.
Đây rõ ràng là người của hai phương thế lực khác nhau, có sở trường hoàn toàn khác nhau, nhân số chênh lệch nhưng lại tạm thời chiến đấu bất phân thắng bại.
Ở khu vực này, đây là hai thế lực cường đại nhất.
Cang Hoàng Tông và Lôi Ảnh Tông.
Trong đó Cang Hoàng Tông chính là nhóm bảy người kiên cố như pháo đài, còn Lôi Ảnh Tông lại là nhóm năm người thấp lùn chấp chưởng Lôi Thuộc Tính.
Mà nguyên nhân khiến hai thế lực phát sinh chiến đấu rõ ràng là do một thứ đang tồn tại ngay giữa trung tâm chiến trường, hay nói đúng hơn là một phế tích đổ nát.
Ở giữa phế tích, một quả trứng màu xanh lục hơi u ám đang nằm lẳng lặng, nhìn qua không biết đó là trứng của giống loài gì, nhưng kích cỡ cũng không quá to lớn, chỉ cỡ một vòng tay người trưởng thành là có thể ôm gọn.
Cách đây một tuần trăng, mặt đất vạn dặm bỗng nhiên chấn động, phế tích dưới chân núi hiện ra thu hút không ít tu sĩ phạm vi lân cận đến quan sát, cho rằng có thiên tài địa bảo xuất thế.
Sau khi tụ tập đến gần, cả đám lại phát hiện toàn bộ phế tích trống rỗng, chỉ có duy nhất một quả trứng bí ẩn nằm tọa lạc ở trung tâm.
Nếu đã đến rồi đương nhiên không thể ra về tay không, cả đám liền lao vào chiến đấu để tranh giành quả trứng.
Dù không biết đó là trứng của giống loài nào, nhưng cũng có thể mang về nghiên cứu, biết đâu lại có đại thu hoạch.
Chỉ bất quá động tĩnh ở nơi này liền kinh động đến hai phương thế lực cường đại nhất, chính là Cang Hoàng Tông và Lôi Ảnh Tông, bọn hắn đều là thế lực có Thánh Hoàng tọa trấn, trong phạm vi trăm vặn dặm xung quanh chỉ có hai Thánh Hoàng Cấp Thế Lực như vậy mà thôi.
Trước sự cường hãn của Cang Hoàng Tông và Lôi Ảnh Tông, tất cả tu sĩ khác tuy không cam lòng nhưng cũng chỉ đành rút lui ra khỏi hiện trường.
Cục diện hiện tại chỉ còn lại Cang Hoàng Tông cùng Lôi Ảnh Tông đang tranh giành quả trứng.
Chỉ bất quá hai thế lực này một phe phòng ngự trâu bò, một phe tốc độ nhanh chóng, có thể nói là bất phân thắng bại, đã chiến đấu xuyên suốt mấy ngày vẫn chưa có kết quả, không bên nào làm được gì bên nào.
Lôi Ảnh Tông thì chưa phá nát được lớp phòng ngự của Cang Hoàng Tông, ngược lại Cang Hoàng Tông cũng khó theo kịp tốc độ để đánh trúng vị trí yếu hại của Lôi Ảnh Tông.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hai phương đang đại chiến, bỗng nhiên không gian kịch liệt chấn động khiến tất cả giật mình.
Theo sau đó, vô số Trận Pháp bỗng dưng sáng rực lên, kết thành một cái lối ra, có ba thân ảnh chậm rãi xuất hiện.
“Truyền Tống Trận?”
Sắc mặt hai phương cường giả nghiêm nghị, lập tức kiên quyết nhìn lấy nhau, đồng loạt làm ra hành động.
Bọn hắn đã thương lượng kỹ càng, quả trứng thần bí đó phải do hai phe của mình phân tranh thắng bại sở hữu, trường hợp nếu có phương thứ ba xen vào thì phải liên hợp đánh hạ phương thứ ba trước tiên.
Vậy nên gần như không hề do dự, Cang Hoàng Tông cùng Lôi Ảnh Tông hợp lực phát động thế công.
“Chấn Địa Cang Quyền!”
Bảy vị Cang Hoàng Tông dồn nén Thổ Thánh Lực vào bắp tay, quyền kình như đại địa chấn động, toàn diện nện thẳng vào ba thân ảnh trong Truyền Tống Trận đang hiện ra.
“Lôi Minh Pháo!”
Năm tôn cường giả của Lôi Ảnh Tông cũng đã dồn nén Lôi Thánh Lực vào giữa lòng bàn tay, ngưng tụ ra những quả pháo mang tính hủy diệt.
Cả đám cùng lúc bạo phát công kích, đánh thẳng vào Truyền Tống Trận, ý đồ nghiền nát trận pháp, không để ba người bên trong thành công tiến ra.
“Hừ!”
Nhưng mà đối mặt với sức mạnh của hai phương cường giả, một tiếng hừ lạnh mang theo cuồn cuộn Đế Uy càn quét mà ra.
RĂNG RẮC…
Đứng trước Đế Uy, thế công của bọn hắn có dấu hiệu tan rã.
“Thánh Đế, làm sao có thể?”
Hai phương thế lực trợn mắt há hốc mồm, không thể ngờ tới người trong truyền tống trận lại là Thánh Đế.
KENG!
Không để bọn hắn có cơ hội phản ứng, một tiếng Kiếm ngân chấn động thương khung, ánh sáng lóe mắt bao phủ cả vùng trời.
Lạc Hà tung ra một kiếm, trực tiếp khiến 12 vị cường giả từ Thánh Vương tới Thánh Hoàng như diều đứt dây rơi rụng.
Cũng không phải ai cũng có khả năng vượt cấp chiến đấu nha, theo lẽ thường thì Thánh Hoàng chỉ là con kiến trước mặt Thánh Đế.
Kết cục của đám cường giả Cang Hoàng Tông và Lôi Ảnh Tông đã minh chứng cho điều này.
Vốn dĩ mấy người Lạc Nam không có ý định nhúng tay vào tranh đấu của đám người, được truyền tống đến đây cũng là do vô tình mà thôi, nào ngờ nhóm người này không nói không rằng đã muốn dồn bọn họ vào chỗ chết, vậy thì hắn cũng không ngăn cản Lạc Hà ra tay sát phạt.
Mà lúc này khi thi thể của 12 vị cường giả rơi xuống, linh hồn, máu huyết, lực lượng còn sót lại của bọn hắn bỗng nhiên hóa thành vô số chất dinh dưỡng điên cuồng bị quả trứng thần bí kia hút vào.
Đợi khi ba người Lạc Nam từ trong Truyền Tống Trận thành công bước ra, thi thể của 12 người đã biến thành thây khô, y hệt củi mục bắt đầu phân hủy.
RĂNG RẮC…
Quả trứng bắt đầu nứt vỡ, kèm theo đó là tiếng cười âm u như lệ quỷ đến từ địa ngục vang vọng mà ra:
“Khặc khặc khặc khặc…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 11 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/07/2023 15:39 (GMT+7) |