“Thiên Lệ trở về!” Lạc Nam nói.
Thiên Lệ từ cơ thể Hồ Dĩnh bay ra nhập vào linh hồn của hắn.
“Chết đi!” Hồ Dĩnh vừa lấy lại tinh thần đã phẫn nộ vung chưởng đánh về phía hắn.
Đáng tiếc lúc này nàng ta đã trọng thương, Lạc Nam đơn giản né tránh, Linh Vũ Mộng Âm hừ một tiếng điều động Mộc Thần Lực hình thành dây leo trói chặt lấy, toàn thân bất động.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Hồ Dĩnh đầy đề phòng nhìn Lạc Nam, thủ đoạn của tên này quá mức quỷ dị.
Phải biết mặc dù Hồn Tu của nàng không sánh bằng Nguyên Tu nhưng cũng là một vị Hồn Thần Đạo Hậu Kỳ, thế mà lại dễ dàng bị Hồn Lực của kẻ này trọng thương, sau đó còn bị Yểm Ma của đối phương lấn át linh hồn, khống chế thân thể.
Hơn nữa có thể kéo theo hai nữ cường nhân như Linh Vũ Mộng Âm và Thần Hiên Hiên đi cùng, chứng tỏ lai lịch cũng rất kinh khủng.
Bất kể là Linh Vũ Mộng Âm hay Thần Hiên Hiên đều có bối cảnh sánh ngang phụ thân của nàng, người đang đứng đầu Đại Yêu Giới hiện tại.
“Nghe cho rõ đây, ngồi không đổi tên, đứng không đổi họ…” Lạc Nam ngạo nghễ giới thiệu:
“Hỗn Vô Cực chính là ta!”
“Phốc.” Thần Hiên Hiên cùng Linh Vũ Mộng Âm xém chút phun ra, cố gắng nín lại.
“Hỗn Vô Cực.” Hồ Dĩnh lẩm bẩm:
“Ta nhớ kỹ ngươi rồi.”
“Nhớ thì làm được bổn tọa cái rắm gì?” Lạc Nam cười lạnh:
“Ngược lại là ngươi, công chúa của Đại Yêu Giới muốn kết hôn với Thái Tử Huyễn Giới để nằm vùng, chỉ cần ta vạch trần chuyện này, ngươi chắc chắn phải trả giá.”
“Ngươi có giỏi thì nói đi, các ngươi cũng đừng mong thoát.” Hồ Dĩnh không sợ, còn trừng mắt uy hiếp lại bọn họ.
Lạc Nam nhếch mép: “Vậy trước đó chúng ta khống chế ngươi, sau khi đạt được mục đích sẽ ném ngươi lại Huyễn Giới tự sinh tự diệt.”
Sắc mặt Hồ Dĩnh tối sầm, nếu kẻ này thật sự làm như thế, bọn hắn thành công cao bay xa chạy nhưng nàng chỉ có một con đường chết.
Thậm chí Huyễn Ảnh Yêu Thần sẽ dùng nàng như con tin uy hiếp ngược lại Đại Yêu Giới, khiến Đại Yêu Giới vì vậy mà tổn thất.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Hồ Dĩnh nghiến răng.
“Rất đơn giản, giúp chúng ta đoạt sạch tài nguyên ở Huyễn Giới, sau đó chúng ta mang theo ngươi đào tẩu.” Lạc Nam ra điều kiện.
“Hỗn Vô Cực, ngươi thật tham lam.” Hồ Dĩnh lạnh lùng nói:
“Đã cướp sạch bảo khố của thái tử còn muốn cướp thêm bảo khố của Huyễn Giới.”
Nàng hiểu một khi đối phương thành công, Huyễn Giới sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
“Ngươi đã không còn lựa chọn nào khác.” Linh Vũ Mộng Âm ung dung nói.
“Các ngươi có giỏi thì khống chế ta, nếu như bị Huyễn Ảnh Yêu Thần nhìn ra sơ hở, các ngươi thoát được sao?” Hồ Dĩnh hừ một tiếng.
Ánh mắt Lạc Nam híp lại, đây chính là vấn đề mà hắn lo ngại.
Bởi lẽ Thiên Lệ dù có thể nhập vào Hồ Dĩnh nhưng chưa chắc có thể diễn giống y đúc đối phương, chỉ cần sơ hở một chút là có thể bị đại năng như Huyễn Ảnh Yêu Thần hoặc Huyễn Kha phát hiện.
Hơn nữa chưa chắc Yểm Hồn Thần Pháp có thể qua mặt được, nên biết rằng Huyễn Ảnh Yêu Thần cũng là một đại năng hồn tu hàng thật giá thật.
“Thật phiền toái, theo ta thấy thì cứ trực tiếp làm thịt nữ nhân này, sau đó ba chúng ta tiếp tục hành động như ban đầu.” Thần Hiên Hiên có vẻ thiếu kiên nhẫn.
“Ngươi…” Hồ Dĩnh không rét mà run.
“Như vậy đi, vì đã phá hư kế hoạch của Đại Yêu Giới, ta chấp nhận chia cho các ngươi một phần nếu chúng ta thành công trót lọt.” Lạc Nam kết hợp giữa uy hiếp và dụ dỗ.
Ánh mắt Hồ Dĩnh lóe lên, cảm thấy cũng đáng để cân nhắc.
Sau chuyện lần này, nàng chắc chắn không thể tiếp tục nằm vùng được nữa, bởi thân phận nội gián đã bị phương thứ ba biết được, quá thiếu an toàn.
Thay vì trắng tay rời đi hoặc bị đám người Thần Hiên Hiên làm thịt, được chia một phần tài nguyên cũng xem như là có thu hoạch, không uổng công nằm vùng bấy lâu nay.
Một phần tài nguyên quan trọng của Huyễn Giới nhất định là con số khổng lồ.
“Ta có thêm một điều kiện.” Hồ Dĩnh mím môi.
“Này, đừng có được voi đòi tiên.” Linh Vũ Mộng Âm vung chân đá vào mông nàng.
Hồ Dĩnh mặc kệ nàng phản ứng, vẫn cứ nói ra: “Nếu như vì chuyện lần này mà Huyễn Giới tấn công Đại Yêu Giới, Thần Giới và Linh Giới phải đứng ra chi viện, liên thủ với Đại Yêu Giới.”
Lời này khiến Linh Vũ Mộng Âm và Thần Hiên Hiên bắt đầu cân nhắc.
Đây cũng không phải việc gì khiến các nàng thua thiệt, ngược lại có thêm một đồng minh cường đại hợp sức chống lại Huyễn Giới, để bọn hắn đừng suốt ngày ném đá giấu tay mưu hại người khác.
Nếu Đại Yêu Giới, Thần Giới và Linh Giới toàn lực hợp công, ngay cả Huyễn Giới cũng có khả năng vì đó mà huỷ diệt.
Lạc Nam im lặng chờ hai nữ quyết định, dù sao thì đây chính là đại sự liên quan đến thế giới của các nàng, hắn không có quyền can thiệp.
“Thôi được.” Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm chấp nhận.
“Đề phòng nghi kỵ lẫn nhau trong lúc hành động, ta đề nghị ký giao ước.” Hồ Dĩnh nghiêm túc nói.
“Không thành vấn đề.”
Lạc Nam thoải mái dùng Bá Đạo Quy Tắc tạo ra một bản giao ước có ghi rõ ràng.
Ba nữ nhân hợp tác trộm bảo khố của Huyễn Giới sau đó phân chia, trường hợp nếu bị Huyễn Giới phát hiện tấn công một trong ba đại thế giới, hai giới còn lại đều phải chi viện hết mình, cùng nhau chống lại Huyễn Giới.
Hắn cố ý không ghi tên mình vào giao ước để tránh thân phận bại lộ, dù sao thì chưa thể tin tưởng Hồ Dĩnh như Thần Hiên Hiên hay Linh Vũ Mộng Âm được.
Ba nữ nhân nhìn vào thấy không có vấn đề gì, rốt cuộc dùng máu nhỏ vào giao ước, ký kết thành công.
Sắc mặt Hồ Dĩnh phức tạp, nàng vì muốn trợ giúp phụ thân đối phó Huyễn Giới mà chấp nhận hy sinh, dự định sẽ gả cho Huyễn Kha thật sự để được đối phương tin tưởng, hôn lễ sẽ tổ chức trong thời gian tới, lần này cùng với Huyễn Kha hành tẩu ngoài hỗn độn là muốn cùng đối phương “bồi dưỡng tình cảm”.
Không ngờ mọi chuyện lại diễn biến theo cách nàng không thể ngờ, chẳng lẽ là số phận?
Đương nhiên nằm vùng trong thời gian qua nàng cũng có một số thu hoạch nhất định, đầu tiên là biết được huyền cơ khi tiến vào Huyễn Giới để tránh rơi vào Thần Bảo Cực Phẩm – Huyễn Thiên Kính, sau đó được sự tin cậy của Huyễn Kha, khiến hắn sa vào lưới tình, ngay cả bảo khố ở phủ thái tử cũng tiết lộ với nàng.
Nhưng mà bảo khố của phủ thái tử chỉ là tài sản tư nhân của Huyễn Kha mà thôi, so với toàn bộ Huyễn Giới còn kém xa lắm.
“Trị thương đi rồi hành động.” Lạc Nam nói.
“Hừ, còn không phải tại họ Hỗn ngươi?” Hồ Dĩnh bất mãn trừng mắt.
Bất quá vẫn lấy ra một viên Phục Thần Đan nuốt vào, ngồi xuống luyện hóa.
Lạc Nam kích hoạt Gia Tốc Trận trợ giúp nàng đẩy nhanh tốc độ, lại quay sang xóa đi ký ức của mười thị nữ, đưa các nàng vào giấc ngủ say.
Chờ Hồ Dĩnh đã khôi phục, bốn người mới lên kế hoạch…
“Bảo khố của Huyễn Giới đặt tay đâu?” Thần Hiên Hiên hứng thú hỏi.
“Ta chỉ mới là hôn thê của Huyễn Kha, làm sao biết được?” Hồ Dĩnh lắc đầu:
“Đó là cơ mật tối cao của toàn bộ Huyễn Giới.”
Lạc Nam và hai nữ nhẹ gật đầu, đổi lại nếu bọn họ là Huyễn Ảnh Yêu Thần cũng sẽ không tiết lộ bí mật như thế cho con dâu, huống hồ gì Hồ Dĩnh và Huyễn Kha còn chưa chân chính kết hôn.
“Thay vì tìm kiếm, cứ ra tay với Huyễn Kha là nhanh nhất.” Linh Vũ Mộng Âm quyết đoán nói:
“Khống chế Huyễn Kha, ép hắn khai báo nơi cất giữ bảo khố, thậm chí ép hắn mang chúng ta đến lấy.”
“Kế này hay, nếu cần thiết thì dùng chính Huyễn Kha làm con tin.” Thần Hiên Hiên gật đầu tán thành.
“Cứ quyết định như vậy.”
Bốn người đạt thành thống nhất.
Lạc Nam, Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm tiếp tục ẩn thân vào hắc ám, đi phía sau Hồ Dĩnh chờ đợi Huyễn Kha về phủ.
Tử Giới cũng được Lạc Nam giải trừ, từ đầu đến cuối không phát ra bất cứ tiếng động nào.
Một ngày sau, Huyễn Kha quả nhiên tờ chủ điện trở về.
Thấy hắn định tiến vào thần tuyền ngâm mình, Hồ Dĩnh e sợ chuyện bảo khố trống rỗng bại lộ, đã sớm phân phó một thị nữ tiến đến nói:
“Thưa thái tử, tiểu thư đang chờ ngài trong phòng.”
“Ồ.” Huyễn Kha lập tức hứng thú, ánh mắt hiện lên vẻ kinh diễm:
“Chẳng phải nàng luôn nói chờ đến ngày đại hôn mới cho ta cùng phòng sao?”
Bất quá hắn cũng chẳng chần chờ chút nào, liền thay đổi phương hướng đi tìm giai nhân.
Vừa vào phòng, nhìn thấy Hồ Dĩnh thần thái mê hồn đang lười biếng nằm trên giường đệm, ánh mắt đầy mị ý lã lướt đưa tình, vô cùng quyến rũ.
Tim của Huyễn Kha đập lên thình thịch, ôn nhu gọi một tiếng:
“Dĩnh Nhi.”
“Huyễn đại ca, phụ thần gọi chàng có chuyện gì? Chẳng lẽ liên quan đến đại hôn của chúng ta sao?” Hồ Dĩnh thẹn thùng vô hạn nói.
Huyễn Kha nhộn nhạo, nháy mắt với các thị nữ ra hiệu cho các nàng ra ngoài.
Hắn thành thục đem cửa phòng đóng lại, bước đến ngồi bên giường đưa tay muốn nắm lấy vòng eo như rắn nước không xương kia.
Hồ Dĩnh lại trơn trượt như cá trạch dễ dàng lách người, u oán nói:
“Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của người ta.”
“Đúng là hồ ly tinh, giỏi mê hoặc người khác như vậy.” Thần Hiên Hiên cùng Linh Vũ Mộng Âm bĩu môi, nội tâm xem thường.
Lạc Nam lại âm thầm cảm thán, Hồ Dĩnh này rất biết cách chơi đùa với cảm xúc của nam nhân, vừa nghênh vừa cự, như gần như xa, tưởng như sắp chiếm được lại vụt mất khỏi tầm tay.
Loại nữ nhân như thế này cực kỳ có sức hấp dẫn, gợi lên ham muốn chinh phục mãnh liệt của nam nhân, chẳng trách có thể đem Huyễn Giới Thái Tử trêu đến thần hồn điên đảo.
“Chuyện đại hôn giữa chúng ta đã như ván đóng thuyền, không có gì phải thương nghị.” Huyễn Kha cười nói:
“Thật ra phụ thần muốn cùng ta thương lượng việc đối phó Linh Giới.”
Lời này lập tức khiến Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm vểnh tai.
“Không biết phụ thần muốn làm thế nào?” Hồ Dĩnh khéo léo hỏi.
“Haha, đây là đại sự, nàng không cho bổn thiếu chút chỗ tốt, sao ta có thể dễ dàng tiết lộ?” Huyễn Kha chỉ chỉ tay vào gò má của mình:
“Hôn một ngụm xem nào!”
“Hức.” Hồ Dĩnh thút thít khóc nức nở:
“Xem ra Huyễn ca xem thiếp thân giống như những nữ nhân tùy tiện kia, dễ dàng cho ngươi trêu chọc, dễ dàng bị ngươi chiếm vào trong tay, là Dĩnh nhi đã quá ảo tưởng rồi.”
Nói xong đứng lên muốn rời đi.
Lạc Nam và hai nữ tê dại cả da đầu, đường đường là một nữ đại năng nói khóc là khóc, dáng vẻ khiến người khác nhịn không được muốn ôm vào lòng vỗ về.
Hay cho một chiêu mỹ nhân kế.
“Nào có.” Huyễn Kha nhịn không nổi, vội vàng thốt lên:
“Dĩnh nhi đừng hiểu lầm, kế hoạch của phụ thần là liên thủ với Quỷ Giới tấn công Linh Giới, đề phòng Linh Giới kết hợp cùng Thần Giới, bởi vì dựa theo tình báo đạt được, Vạn Linh Nữ Chủ và Vạn Thần Nữ Chủ có giao tình.”
Hai nữ bên cạnh giật mình, nội tâm đem Huyễn Ảnh Yêu Thần mắng đến mười tám đời tổ tông, thủ đoạn thật độc.
Lạc Nam nhẹ vuốt cằm, mấy lão quái vật này không có một ai là dễ xơi, ngay khi Linh Vũ Mộng Âm nhờ đến Thần Hiên Hiên thì Huyễn Giới đã muốn cấu kết cùng Quỷ Giới.
Dựa theo sự hiểu biết của hắn, Quỷ Giới và Thần Giới ở hỗn độn như nước với lửa, cục diện chẳng khác nào Quỷ Thần Vực ngày trước tại Nguyên Giới.
Một khi Huyễn Giới và Quỷ Giới kết hợp, có trời mới biết Linh Giới và Thần Giới có chống nổi hay không.
“Đa tạ Huyễn ca đã tin tưởng, đến thiếp mời một chén.” Hồ Dĩnh chuyển từ khóc thành cười, uyển chuyển ngồi xuống bàn, từ trong bình rót ra đầy chén rượu.
“Nhưng mà có một chuyện ta muốn xin lỗi nàng.” Huyễn Kha áy náy nói.
“Là chuyện gì?” Hồ Dĩnh cắn môi hỏi.
“Để quan hệ giữa Huyễn Giới và Quỷ Giới thật sự mật thiết, ta phải kết hôn với một vị công chúa của Quỷ Tộc.” Huyễn Kha hít sâu một hơi.
“Chuyện này…” Hồ Dĩnh toàn thân chấn động, ánh mắt ửng đỏ lên, hai hàng lệ chực chờ rơi xuống.
“Nàng yên tâm đi, phụ thần đã hứa sẽ sắc phong vị trí Thái Tử Phi cho cả nàng và Công Chúa Quỷ Tộc, sẽ không để nàng thiệt thòi.” Huyễn Kha nhanh chóng an ủi:
“Huống hồ nàng sẽ là người ta yêu nhất.”
“Chén rượu này, không biết thiếp thân có tư cách mời người nữa hay không.” Hồ Dĩnh ra vẻ sầu khổ đem rượu đặt xuống bàn.
Bên trong rượu chính là Vô Tận Độc của Lạc Nam đã bố trí từ trước, chỉ chờ Huyễn Kha cắn câu.
Cứ tưởng để an ủi Hồ Dĩnh nguôi giận vì mối hôn nhân chính trị giữa hắn và Quỷ Tộc Công Chúa nên sẽ nhanh chóng uống vào.
Chỉ là phản ứng kế tiếp của Huyễn Kha vượt ngoài dự đoán của đám người.
Hắn mặc kệ rượu trên bàn, chỉ quát lên một tiếng:
“Khai!”
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Khoảnh khắc này, vô số Trận Văn trong phòng bất chợt sáng lên.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Những Trận Văn cao cấp phô thiên cái địa như long như xà, điên cuồng lao đến trói lấy Hồ Dĩnh.
Hồ Dĩnh hoảng hốt, lập tức thả người lao ra bên ngoài né tránh.
ĐÙNG ĐÙNG…
Nào ngờ có hai thân ảnh cường đại sừng sững hiện thân ngay trước cửa phòng, vung chưởng đánh Hồ Dĩnh bay ngược trở về.
“Hai vị Thái Thượng Trưởng Lão?” Hồ Dĩnh biến sắc.
Đây là hai trong số năm vị đại năng hàng đầu Huyễn Giới, thực lực chỉ dưới Huyễn Ảnh Yêu Thần.
Bình thường một người cũng có thể đánh bại Hồ Dĩnh, huống hồ cả hai cùng lúc ra tay?
Nàng bị đánh bay vào trong phòng, vô số Trận Văn đã hình thành xiềng xích trói chặt tứ chi, siết ngang cả bụng và cổ nàng.
“Dĩnh nhi nàng đừng trách ta.” Huyễn Kha nhếch mép cười, lại phất tay.
ẦM ẦM.
Trận Pháp giáng xuống phong tỏa không gian, căn phòng này đã nội bất xuất, ngoại bất nhập.
“Huyễn ca, ngươi muốn làm gì?” Hồ Dĩnh phẫn nộ.
“Haizz, phụ thần đã sớm biết thân phận của nàng.” Huyễn Kha cất tiếng thở dài:
“Chỉ là vì ta quá ưa thích nàng nên ông ấy cũng không ngăn cản ta, lần này còn cử ra hai vị Thái Thượng Trưởng Lão giúp ta đem nàng gạo nấu thành cơm, chiếm một vị công chúa của Đại Yêu Giới, Huyễn Giới chúng ta thấy thế nào cũng có lời lớn rồi.”
“Huyễn đại ca ngươi nói gì thế? Ta đâu liên quan gì đến Đại Yêu Giới.” Hồ Dĩnh hoảng hốt.
“Chậc, lần trước nàng lén lút đem tin tức truyền cho sứ giả của Đại Yêu Giới, mà sứ giả đó lại là một phân thân của phụ thần.” Huyễn Kha cười tủm tỉm:
“Khi Đại Yêu Giới cử nàng vào nằm vùng ở Huyễn Giới, Huyễn Giới đã sớm có nội gián trong Đại Yêu Giới của nàng từ lâu rồi.”
“Khốn nạn.” Hồ Dĩnh căm hận giãy giụa một cách vô ích.
Huyễn Kha miết nhẹ ngón tay, một viên đan dược màu hồng đỏ chậm rãi lấy ra, nở nụ cười tà ác:
“Đây là Dục Thần Đan, công dụng của nó hẳn nàng nên biết.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 91 |
Ngày cập nhật | 24/04/2025 15:39 (GMT+7) |