Toàn trường sửng sốt, vô số người trợn mắt há hốc mồm.
Siêu Thần Hậu Kỳ muốn chiến Bất Hủ? Tìm đường chết cũng không thể rõ ràng như vậy nha.
Tuy nói Bất Hủ Thần tại hỗn độn không thể phát huy thực lực tối đa, nhưng bọn hắn vẫn có những quyền năng tối cao mà Siêu Thần vĩnh viễn không thể nào chống lại.
Giống như thuộc tính cấp Bất Hủ, giống như quy tắc đã đạt đến cấp độ Bất Hủ, và lực lượng trong cơ thể càng là nhiều đến mức gần như vô tận…
Chỉ riêng những thứ này, đã đủ huỷ diệt tất cả Siêu Thần.
Ấy là chưa kể Bất Hủ chắc chắn là tồn tại đã sống vô số năm, trải qua vô vàn trận chiến, có được các loại Chiến Thế, Sát Thế… với số lượng khổng lồ, áp đảo tuyệt đối.
Chưa kể một khi lâm vào bước đường cùng, Bất Hủ Thần có thể bạo phát thực lực, bất chấp quy tắc chung do toàn bộ Bất Hủ đặt ra mà diệt sát Siêu Thần.
Thật sự khó mà tìm ra cách thức để Siêu Thần chiến thắng.
Đại Dục Lão Tổ như nghe được chuyện cười lớn nhất thế gian, nhưng lại không cảm thấy buồn cười.
Ánh mắt lão híp lại, nhẹ gật đầu nói: “Tốt lắm, bổn tôn không nhớ rõ mình đã sống bao nhiêu năm, nhưng chưa từng nhìn thấy Siêu Thần có ý định chiến với Bất Hủ, ngươi là kẻ đầu tiên và có lẽ là duy nhất, rất đáng khen.”
“Nhưng loại suy nghĩ đại nghịch bất đạo này, vốn không nên tồn tại.”
“Tôn nghiêm của Bất Hủ, chính là bất khả xâm phạm!”
Nói đến đây, lão điểm tay lên thiên không, thản nhiên nói: “Ngã Dục Phong Thiên!”
Khoảnh khắc đó, hàng tỉ tia Đại Dục Quy Tắc như thiên la địa võng giăng kín thương khung, dung hợp cùng một loại đường văn huyền bí có đủ loại màu sắc hỗn tạp bao trùm toàn bộ Dục Giới.
“Đáng tiếc…” Vô số thám tử, trinh sát và tai mắt của các nơi đến từ bên ngoài không còn được quan sát cảnh tượng trong Dục Giới.
Bọn hắn hiểu, Đại Dục Lão Tổ phong tỏa vì muốn đại khai sát giới một phen, hơn nữa việc lấy tu vi Bất Hủ tiêu diệt Siêu Thần chẳng phải chuyện vẻ vang gì, lão cũng không cần người ngoài phải chứng kiến.
Chỉ cần sau trận này, tất cả kẻ dám đối nghịch với Đại Dục Tông đều bị quét sạch là được, sẽ chẳng một ai dám dị nghị gì.
“Kẻ này cũng có lô đỉnh à…” Lạc Nam nhìn lên không trung.
Loại đường văn mà Đại Dục Lão Tổ thi triển dung hợp cùng Đại Dục Quy Tắc để phong tỏa thế giới gồm có hơn mười đường văn hợp thành, như Tổ Long Văn, Thần Văn, Quỷ Văn, Phật Văn, Ma Văn…
Chứng tỏ Đại Dục Lão Tổ cũng có các lô đỉnh với đa dạng năng lực và chủng tộc khác nhau trong cơ thể.
“Tiểu bối, bổn tôn đã cho ngươi cơ hội gọi trưởng bối… đã không biết nắm bắt, hãy trả giá cho sự cuồng vọng của mình.” Đại Dục Lão Tổ nhàn nhạt lên tiếng.
“Muốn đánh thì đánh, Bất Hủ Thần khác có ưa nói nhảm như ngươi sao?” Lạc Nam cười lạnh.
Ánh mắt Đại Dục Lão Tổ híp lại, thân ảnh như quỷ mị biến mất.
“Quá nhanh!” Đồng tử Lạc Nam co rút.
Mặc dù Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn đã luôn thi triển Dò Thám Tương Lai nhưng vẫn không theo kịp tốc độ của đối thủ.
Tuy nhiên, trực giác và bản năng chiến đấu vẫn là thứ khiến Lạc Nam tự hào.
Cảm nhận nguy hiểm, theo bản năng hắn lập tức xuất ra Lạc Hồng Kiếm ngăn chặn trước mặt, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên thân kiếm.
KENG!
Đầu ngón tay của Đại Dục Lão Tổ điểm vào thân kiếm, bỗng nhiên Bỉ Ngạn Hoa của Lạc Nam trở nên úa tàn.
“Thôn Phệ?” Sắc mặt hắn khẽ biến.
Không sai, một cái điểm tay của Đại Dục Lão Tổ đã rút sạch lực lượng trong Bỉ Ngạn Hoa gồm hàng ngàn vạn đường văn của Lạc Nam.
Lão vừa kích hoạt một loại Thôn Phệ Đạo Thể của lô đỉnh, có thể thôn phệ vạn vật trong thiên hạ.
“Trở lại cho ta!” Lạc Nam gầm lên, Bá Đỉnh kịch chấn, một cổ hấp lực tuôn trào, Phệ Thiên Ma Nhãn mở ra trong lòng bàn tay, hướng Đại Dục Lão Tổ rút mạnh.
VÙ VÙ VÙ…
Hấp lực khóa chặt lấy Đại Dục Lão Tổ, muốn thôn phệ ngược lại…
“Quá ngây thơ!” Đại Dục Lão Tổ cười nhạt, quy tắc chi lực bao phủ toàn thân.
RĂNG RẮC…
Hấp lực và trói buộc đều vỡ tan, bị quy tắc cấp độ Bất Hủ vô hiệu hóa triệt để.
Thuận thế, lão tung ra một trảo, hàng tỷ đường văn bao trùm móng vuốt.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm ngân lên, Lạc Nam bị đẩy lùi hàng trăm trượng…
“Baba…” Tiểu Hồng Nhi đau đớn kêu một tiếng.
Lạc Nam đưa mắt nhìn, phát hiện thân kiếm đã xuất hiện các vết trảo ấn.
Đây là lần đầu tiên có kẻ lưu lại được vết tích trên thân Lạc Hồng Kiếm.
Nếu như Đại Dục Lão Tổ ở trạng thái toàn thịnh mà không phải áp chế tu vi, một trảo vừa rồi e rằng đã huỷ diệt Binh Nhân Tộc.
Nhưng nghĩ cũng phải mà thôi, ngay cả Bất Hủ Thần Vật cũng có thể bị huỷ hoại trong trận chiến của Bất Hủ Thần, huống hồ gì chỉ là Binh Nhân Tộc Siêu Thần Cực Phẩm.
“Trắng trợn giết chóc!” Đại Dục Lão Tổ giang tay hạ lệnh:
“Có bổn tôn ở đây, Đại Dục Tông đứng ở thế bất bại!”
“Giết!” Được lão tổ tiếp thêm sức mạnh, vừa chết lại được hồi sinh, toàn bộ Siêu Thần của Đại Dục Tông hưng phấn đến cực điểm.
Một lần nữa, chiến ý của bọn chúng bùng nổ, xông thẳng vào Hậu Cung phát động tấn công.
Chúng nữ biểu lộ nghiêm nghị, các nàng thừa hiểu mấu chốt để quyết định kết quả trận này chính là ở phía của Lạc Nam và Đại Dục Lão Tổ.
Để bại Bất Hủ Thần là điều không dễ, nhưng ít nhất các nàng có thể nghiền ép cường giả Đại Dục Tông, nhằm tạo áp lực cho Đại Dục Lão Tổ dù chỉ là một phần nhỏ.
“Ngươi, muốn chết như thế nào?” Đại Dục Lão Tổ nhìn Lạc Nam đầy tà mị.
“Kẻ phải chết chính là ngươi!” Vân Tiêu cùng Hương Trà bước lên đứng song song hai bên trái phải của nam nhân.
Hiển nhiên chưa từng có ý định để hắn đơn đả độc đấu với một vị Bất Hủ Thần…
Hai nàng sẽ hợp lực cùng hắn.
“Ồ? Khí tức này…” Đại Dục Lão Tổ chợt chú ý đến Hương Trà, đôi mắt lóe lên một tia dị sắc:
“Cảm giác khá giống Uẩn Linh Đạo Trà nhưng không phải, xét về giá trị, ngươi so với Hạ Tử Quỳnh kia còn quý giá hơn.”
Không hổ là Bất Hủ Thần, vừa mới liếc nhìn đã suýt chút nhìn ra bản thể của Hương Trà.
Tuy nhiên sau khi luyện hóa Hồng Mông Hồ Lô, Hương Trà đã thay đổi bản chất khác với Uẩn Linh Đạo Trà trước đây, khiến Đại Dục Lão Tổ khó mà xác định.
“Đều xứng thuộc về bổn tôn!” Đại Dục Lão Tổ cất tiếng cười dài:
“Cứ nghĩ dạo chơi một chuyến, không ngờ có thu hoạch rồi!”
Bất kể là Vân Tiêu hay Hương Trà đều hợp nhãn của lão, thân là ông tổ của thế lực song tu, đương nhiên sẽ không bỏ qua các nàng.
Nghĩ đến đây, Đại Dục Thần Thế lập tức bao trùm ba người…
Một mảnh thế giới màu hồng phấn nồng đậm đến mức vặn vẹo không gian, từng tia Đại Dục Quy Tắc khủng bố thiêu đốt lên dục hoả nguyên thuỷ nhất sâu trong cơ thể, linh hồn và ý thức của tất cả những ai rơi vào trong đó.
Dù không trực tiếp chạm vào, nhưng khí tức mà tiểu thế giới này tỏa ra vẫn khiến toàn bộ sinh linh Dục Giới bị ảnh hưởng…
Không cần biết là già hay trẻ, nam hay nữ… chỉ cần tu vi dưới Siêu Thần, dù chỉ thoáng qua một chút khí tức cũng khiến tất cả lăn lộn, vặn vẹo mất kiểm soát, ham muốn nguyên thuỷ trỗi dậy mãnh liệt, thần trí mơ hồ.
Nhưng mà thân là kẻ trực tiếp bị nhắm vào như Lạc Nam và Vân Tiêu lại vẫn giữ được bình tĩnh.
Bởi vì trong cơ thể, Vạn Đạo Lưu Ly Bình đang phóng thích Vô Thượng Quy Tắc, dung hợp cùng Bá Đạo Quy Tắc, tạo ra Bá Chủ Quy Tắc…
Bá Chủ Quy Tắc được Vạn Đạo Lưu Ly Bình cường hóa, liên tục chống lại Đại Dục Quy Tắc xâm nhiễm, đồng thời Bá Chủ Thần Văn cũng đang bảo vệ linh hồn của Lạc Nam và Vân Tiêu.
Nhìn sang Hương Trà, nàng vẫn bình thản như không, ung dung vô tội.
“Ngươi rốt cuộc là chủng loài gì? Dù là Uẩn Linh Đạo Trà có thể bất độc bất xâm, miễn nhiễm mọi loại khống chế… nhưng cũng không thể chống được Đại Dục Quy Tắc cấp Bất Hủ của bổn tôn!” Đại Dục Lão Tổ khó tin nhíu mày.
Lão nhận ra Lạc Nam và Vân Tiêu đang dùng một loại Quy Tắc khác để kháng cự lại, cho rằng đó là thủ đoạn mà “trưởng bối” của hai người ban tặng nên không cảm thấy bất ngờ.
Trong khi đó Hương Trà ngay cả cái rắm cũng không dùng, vậy mà có thể miễn nhiễm tất cả.
Uẩn Linh Đạo Trà vốn là tồn tại thánh khiết, là hiện thân của tinh hoa trời đất… vô dục vô cầu, trừ phi tự sinh tình cảm chân thật, bằng không các thủ đoạn tác động đến Thất Tình Lục Dục sẽ không thể làm ảnh hưởng.
Nhưng đó chỉ là trong cùng cấp mà thôi…
Vậy tại sao Hương Trà có thể chống lại Đại Dục Quy Tắc cấp Bất Hủ?
Đơn giản, bởi vì nàng hiện tại đã là tồn tại vượt lên Uẩn Linh Đạo Trà.
“Lão quái thai ngươi còn thủ đoạn nào khác không?” Hương Trà khinh bỉ nói:
“Đừng để Nghịch Thế Thần Chủ ta đây phải thất vọng về cái gọi là Bất Hủ Thần chân chính!”
“Thú vị, ngươi xứng đáng trở thành lô đỉnh hoàn mỹ nhất của bổn tôn!” Đại Dục Lão Tổ giang tay:
“Hôm nay để các ngươi chứng kiến, Bất Hủ Công Pháp là như thế nào!”
“Đại Dục Thần Đỉnh – hiện!”
ONG!
Có tiếng nổ vang vọng khiến đất trời Dục Giới rạn nứt…
Trước mặt chúng nhân, một tôn đại đỉnh sừng sững hiện ra…
Trước sự xuất hiện của nó, toàn bộ người chứng kiến đều tê dại cả da đầu.
Chỉ thấy đỉnh này cao như núi, trấn thủ càn khôn, chứa vô số loại màu sắc khác biệt, trên thân đỉnh là tượng điêu khắc hình dáng của hàng vạn nữ nhân với đủ mọi tư thế…
Mỗi một nữ nhân đều đã từng sống, đều đã từng tồn tại… bị Đại Dục Lão Tổ luyện hóa hết vào trong cái đỉnh này và đã hương tiêu ngọc vẫn.
Nhưng oán hồn của các nàng còn bị giam trong đỉnh, năng lực từ các loại thiên phú, huyết mạch và thể chất của các nàng đều đã bị đỉnh này luyện hóa, thuộc về Đại Dục Lão Tổ.
Trong suốt cuộc đời mình, không biết Đại Dục Lão Tổ đã hại thảm bao nhiêu nữ tu sĩ để tạo ra cái đỉnh này, để bồi lên tu vi Bất Hủ.
ONG ONG ONG ONG…
Trong đan điền Lạc Nam, Bá Đỉnh gầm thét dữ dội, ngân vang chấn động tiểu hỗn độn, Bá Thần Lực điên cuồng sôi trào.
Lạc Nam rùng mình…
Những lần trước mỗi lần Bá Đỉnh phản ứng đều là vì phát hiện những thuộc tính, những tài nguyên có ích với sự gia tăng thực lực của nó.
Nhưng lần này, Lạc Nam cảm giác được một sự khác biệt hoàn toàn.
Đó là sự cuồng nộ, căm phẫn ngút trời của Bá Đỉnh.
Bá Đỉnh như gặp phải thiên địch, chỉ muốn nghiền nát, đập vỡ cái đỉnh kia ngay lập tức.
“Huỷ diệt bằng mọi giá.” Ngay cả Kim Thần Nhi vốn rất đáng yêu giờ đây cũng lộ ra sát khí khủng khiếp:
“Tà vật như nó không nên tồn tại!”
Lạc Nam hít sâu một hơi, không thể phủ nhận một cái đỉnh phát triển dựa vào việc thôn phệ và luyện hóa nữ nhân chính là sự sỉ nhục đối với Bá Đỉnh.
Nhất là kẻ thương hoa tiếc ngọc như hắn, càng kinh tởm loại đồ vật như thế.
Đứng bên cạnh, ánh mắt Vân Tiêu cùng Hương Trà đã lạnh lẽo như hàn băng, không có một tia dao động cảm xúc.
Tất cả đều muốn huỷ diệt Đại Dục Thần Đỉnh.
“Khác với Đại Dục Ma Pháp, công pháp mà bổn tôn tu luyện lại là Đại Dục Dung Lô Kinh!” Nâng đỉnh trong tay, Đại Dục Lão Tổ còn tự hào giới thiệu:
“Mỗi nữ tu có thiên phú may mắn được bổn tôn nhìn trúng, đều vinh hạnh trở thành tồn tại để ta Tụ Đỉnh.”
“Đó là vinh quang vô thượng của các nàng, có thể góp một lần sinh mệnh của mình vào con đường Bất Hủ của bổn tôn, hahaha!”
“Chết!”
Nhịn không nổi sự đê tiện biến thái của tên này, Hương Trà cùng Vân Tiêu quyết đoán tấn công.
Tử Ảnh Nguyệt Đao hiện ra trong tay Vân Tiêu, Bá Chủ Quy Tắc bao trùm lưỡi đao…
Nhất đao chém xuống, hàng vạn hư ảnh tử nguyệt sắc bén rơi xuống, trảm diệt bốn phương tám hướng.
Nàng vừa xuất thủ, chiến lực đã vượt xa Siêu Thần Viên Mãn thông thường.
Bởi vì đã luyện hóa một nửa Quy Giới Bản Nguyên còn lại, tu vi và lực lượng của nàng vượt xa tu sĩ đồng cấp…
Hương Trà kết ấn, các loại Nghịch Thế Thần Thông lập tức kích hoạt, hàng trăm loại Đạo Thuộc Tính vận chuyển.
Nguyên Tố hóa Binh Thuật, mười vạn đại quân hiện ra, điên cuồng giáp công.
Quyền Năng Nguyên Tố, thôn phệ năng lượng Nguyên Tố từ Đại Dục Thần Đỉnh, tu vi của Hương Trà đạt đến Siêu Thần Viên Mãn trong nháy mắt.
Thuê Dệt Càn Khôn, vô số sợi tơ trong suốt vô hình nhắm đến linh hồn của Đại Dục Lão Tổ lao đến.
Đồng thời, Sát Thế, Chiến Thế, Nguyên Tố Thần Thế… các loại dồn nén vào nắm tay.
“Nguyên Tố Bạo Thế Quyền!”
Hương Trà cuồng bạo dồn nén sức mạnh, một quyền kinh hoàng đấm ra.
“Có cá tính, bổn tôn ưa thích!” Ánh mắt Đại Dục Lão Tổ sáng ngời:
“Hai nàng đủ tư cách trở thành một phần của Đại Dục Thần Đỉnh!”
Hắn nâng tay, thần đỉnh xoay tròn…
Bên trong đỉnh, có thể nghe thấy vô số tiếng kêu la thảm thiết, oán than và rên rỉ vọng ra.
Hàng loạt quy tắc, hàng loạt thuộc tính, hàng loạt lực lượng cũng như thiên phú cùng lúc bạo phát.
Đại Dục Thần Đỉnh biến thành cự đại, hung hăng lao đến, muốn nghiền nát thế công của hai nữ, thậm chí hấp thụ luyện hóa các nàng.
Nhưng đúng lúc này, Lạc Nam gào thét lao vọt đến.
ONG!
Theo một tiếng ngân cổ kính, uy nghiêm không gì tả nổi vang lên.
Bá Đỉnh xuất hiện, Bá Chủ Thần Văn bao trùm thân đỉnh, Bá Chủ Thần Thế bành trướng mà ra…
Bá Đỉnh biến thành khổng lồ, cuồng bạo nện xuống, đối kháng trực diện cùng Đại Dục Thần Đỉnh.
ĐÙNG!
Trời long đất lỡ, thương khung nổ tung…
Như thiên thạch va chạm cùng sao băng, hai tôn cự đỉnh hung tàn ma sát dữ dội, sóng xung kích quét sạch ngàn vạn dặm xung quanh, chấn bay tất cả Siêu Thần đang chiến đấu ở gần không phân biệt địch ta.
“Đây là?” Đại Dục Lão Tổ kinh ngạc thốt lên, lần đầu tiên cảm thấy bất ngờ.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Ánh đao của Vân Tiêu, thế công của Hương Trà đã giáng xuống.
“Hự…”
Đại Dục Lão Tổ rên lên một tiếng, thân thể bị đẩy lùi vài chục bước, trên thân xuất hiện các vết thương…
Nhưng y không hề bận tâm, ánh mắt trở nên nóng bỏng, cuồng nhiệt khóa chặt lấy Bá Đỉnh, nói:
“Bất Hủ Thần Đỉnh… đúng là ý trời, trời thật sự chiếu cố bổn tôn!”
Sự tham lam cực độ lan tràn khắp nội tâm, không thể ức chế…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 137 |
Ngày cập nhật | 13/08/2025 15:39 (GMT+7) |