Âm Ngục Đăng của U Minh Dạ lơ lửng trên cao, tỏa ra vô vàn oán khí và tử khí cường đại, gắn kết với nhau như thiên la địa võng.
Vô số Ác Linh, Lệ Quỷ, Oán Hồn liên tục phóng thích sức mạnh, tạo ra một kết giới bóng tối dày đặc, phong tỏa càn khôn, nuốt chửng ánh sáng.
Hiện tại muốn phá vòng vây, phải đánh nát Âm Ngục Đăng.
Nhưng để huỷ đi một kiện Siêu Thần Bảo Cực Phẩm đâu phải chuyện dễ dàng, nhất là khi đôi bên đang muốn giải quyết lẫn nhau.
Vĩnh Xuân và Vĩnh Luân sóng vai, Vĩnh Sinh Càn Khôn của bọn họ bùng nổ như đại thế giới, tạo thành hai màn chắn hình vòng cung khổng lồ, chống lại sự tác động, quấy rối liên miên đến từ Âm Ngục Đăng.
Vĩnh Sinh Thần Văn bao trùm cơ thể, Vĩnh Sinh triệu hoán một thanh Vĩnh Quang Kiếm…
Hàng nghìn vạn tầng Kiếm Vực thét gào, nhất kiếm chém thẳng về phía đối thủ.
“Vĩnh Sinh Trảm – Diệt Tà!” Vĩnh Xuân quát lớn, thanh trường kiếm như ánh sáng giữa màn đêm mang theo hàng hà vô số Vĩnh Sinh Quy Tắc.
Nơi kiếm khí đi qua, oán hồn, lệ khí đều hóa thành hư ảo…
U Minh Dạ cười lạnh, không chút sợ hãi, triệu hoán một thanh U Minh Đao.
“Bạo Hồn Đao Pháp!”
Vung đao bổ ra, từ trên lưỡi đao lại có cả đội quân linh hồn xông thẳng mà ra.
Hòa cùng Đao Thế phô thiên cái địa, ngạnh kháng trực diện kiếm thế ngang trời.
KENG!
Kiếm đao va chạm, hỗn độn rung rẩy…
BÙM BÙM BÙM.
Chợt đội quân linh hồn tự bạo, Hồn Lực tàn phá bừa bãi nghiền nát tất cả Kiếm Thế, oanh kích thẳng vào đầu Vĩnh Xuân.
“Hự!” Vĩnh Xuân đau đớn rên rỉ, liên tục lùi vài bước chân.
Mà Vĩnh Luân ở bên cạnh cũng bị bạo hồn tác động, sắc mặt tái mét, may mà có Vĩnh Sinh Thần Lực nhanh chóng phục hồi…
“Các ngươi chỉ có thế?” U Minh Dạ khàn giọng cười, nhưng nội tâm lại trầm xuống.
Lão biết nếu không dùng đến quy tắc của mảnh gốm sẽ khó mà giết được hai kẻ này.
Mảnh gốm trong ống tay áo lại tỏa ra lực lượng…
Lần này không chỉ Sinh Tử Đạo mà còn có Địa Ngục Đạo, Quỷ Đạo, Hồn Đạo và Âm Dương Đạo.
Từng loại quy tắc tương ứng từ mảnh gốm bắn ra, dung nhập cùng cơ thể U Minh Dạ.
Chiến lực của lão bỗng nhiên tăng mạnh…
Linh hồn giải thể, lại là vạn thanh Đồ Thần Chi Mâu gào thét mà ra…
Vĩnh Luân thấy vậy, không còn dám chủ quan, triệu hoán Vĩnh Sinh Pháp Tướng, thi triển nhân tướng hợp nhất.
Vô vàn Vĩnh Sinh Thần Văn bao trùm xung quanh Pháp Tướng.
“Nát cho ta!”
Có được trạng thái mạnh mẽ này, Vĩnh Luân tự tin xông thẳng vào đám Hồn Mâu phát động công kích.
Nhưng dù là thế, những Hồn Mâu vẫn vô cùng cường hoành, liên tục oanh sát, khiến tầng tầng lớp lớp Vĩnh Sinh Thần Văn sụp đổ mới chịu tiêu tan.
“Hoang đường!” Vĩnh Xuân ở bên cạnh cũng khó tin gầm lên:
“Đám Hồn Mâu này được gia trì bởi loại quy tắc gì? Vì sao Vĩnh Sinh Quy Tắc của lão thân lại thua kém nhiều như vậy?”
“Khặc khặc, chính là quy tắc dùng để đưa các ngươi vào Âm Gian.” U Minh Dạ nham hiểm nói:
“Địa Ngục Chi Môn mở cho ta!”
Lão tiếp tục triệu hoán Âm Binh, Địa Ngục Khuyển, Quỷ Sai, Oán Linh, Vong Quân…
Nhưng lần này có được lực lượng từ mảnh gốm hỗ trợ, chiến lực của chúng nó càng mạnh mẽ hơn so với trước đó.
“Pháp Tướng Thần Thông – Trường Hà Phệ Sinh!”
Vĩnh Luân cùng Vĩnh Xuân đều triệu hoán Vĩnh Sinh Pháp Tướng, hợp lực sử dụng Pháp Tướng Thần Thông.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vĩnh Sinh Thần Lực và Vĩnh Sinh Quy Tắc từ hai tôn Pháp Tướng bùng phát, hóa thành hai dòng trường hà dài hàng vạn dặm quét khắp chiến trường…
Những nơi Trường Hà Phệ Sinh quét qua, mọi thứ đều bị nó thôn phệ…
Quân đoàn của U Minh Dạ bị nhấn chìm trong hai dòng sông khổng lồ này, chúng nó cố gắng gào thét, giãy giụa vẫn khó chống nổi uy thế của Pháp Tướng Thần Thông.
Nhưng ngay lúc này, U Minh Dạ đã như quỷ mị tiếp cận, tàn nhẫn mở miệng:
“Không chỉ mỗi các ngươi có Pháp Tướng!”
Từ dưới chân Vĩnh Sinh Pháp Tướng của Vĩnh Luân, một lỗ đen khổng lồ bỗng nhiên mở ra.
“Pháp Tướng Thần Thông – Cách Ly Dương Thế!”
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Lỗ đen khổng lồ tuôn ra hấp lực kinh khủng đem Vĩnh Sinh Pháp Tướng nhấn chìm.
“Không xong!” Vĩnh Xuân quát lên:
“Mau thoát ly Pháp Tướng, hắn muốn kéo ngươi vào Âm Gian.”
Đại năng của U Minh Hồn Cung trở lên đều có khả năng qua lại giữa Dương Thế và Âm Gian thành thạo…
Pháp Tướng của U Minh Dạ trốn tại Âm Gian thi triển Thần Thông, muốn cưỡng ép kéo Vĩnh Sinh Pháp Tướng mang theo Vĩnh Luân vào địa bàn của mình.
Vĩnh Luân quá đỗi sợ hãi, buộc lòng giải trừ Nhân Tướng Hợp Nhất, trơ mắt nhìn Pháp Tướng của mình bị lỗ đen nuốt chửng.
“PHỐC!”
Hắn phun ra máu tươi, Pháp Tướng bị đoạt mất phản phệ không hề nhẹ, tu vi có dấu hiệu tuột giảm.
“Khặc khặc.” U Minh Dạ chỉ chờ có thế, vung U Minh Đao chém ra.
“Còn có lão thân ở đây!” Vĩnh Xuân lạnh lẽo, trực tiếp chấp chưởng Vĩnh Quang Kiếm chém ra nghênh đón.
U Minh Dạ cười gằn, tự tin mảnh gốm có thể giúp mình áp đảo bà già này nên không hề sợ hãi.
Vẫn vung đao trảm xuống Vĩnh Luân đang bị thương, vẫn dùng Quy Tắc bao trùm bàn tay nghênh đón Vĩnh Quang Kiếm.
Ngay khoảnh khắc đó, bên dưới cái bóng của Hạ Tử Quỳnh, Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn của Lạc Nam vận chuyển, hắn bí mật duỗi ra cánh tay:
“Hiểm Thâu Bá Thủ!”
Mảnh gốm trên thân U Minh Dạ theo đó biến mất, các loại Quy Tắc đang cuồn cuộn gia trì cũng tiêu tan.
“Chuyện gì?” U Minh Dạ hãi hùng.
Lão muốn thu đao lại chống đỡ, đáng tiếc đã muộn, mọi thứ diễn ra quá nhanh và đột ngột.
PHỐC PHỐC…
Cảnh tượng lưỡng bại câu thương diễn ra, đao của U Minh Dạ trảm vào tận xương cốt của Vĩnh Luân…
Mà tay của hắn cũng đứt đoạn trước lưỡi kiếm của Vĩnh Xuân, cảm giác cắt lìa linh hồn sao mà thống khổ.
“AAAAA…” Vĩnh Luân gào thét thảm thiết.
U Minh Dạ đau đến chết đi sống lại nhưng không có tâm tình phản ứng với cơn đau, ngược lại cố gắng kiểm tra mảnh gốm trên cơ thể mình.
Lão lập tức hướng mắt về phía Hạ Tử Quỳnh, ở nơi này mỗi nàng là người có mảnh gốm…
“Tiện nhân này xem ra đứng về phía Vĩnh Sinh Điện.” U Minh Dạ phẫn hận đến cực điểm.
“Lão cẩu, rốt cuộc biết đau rồi sao?” Vĩnh Xuân được đà, tiếp tục nâng lên thần kiếm…
Kiếm Thế tung hoành, Vĩnh Sinh Thần Lực hòa cùng Kiếm Thế…
“Vĩnh Sinh Độ Hồn Trảm!”
Nhất kiếm ra, muốn độ hóa linh hồn của U Minh Dạ.
“Cút ngay!” U Minh Dạ lười để ý, thi triển Hồn Độn né tránh kiếm quang, lao thẳng về phía Hạ Tử Quỳnh:
“Trả đồ vật cho lão phu!”
Hắn biết mình không mạnh hơn Vĩnh Xuân bao nhiêu, nếu không có mảnh gốm hỗ trợ, làm sao dám lấy một địch hai?
“Cấm ngươi động vào nàng!” Vĩnh Luân nộ hống.
Vĩnh Sinh Thần Ấn trong người hắn lại tỏa sáng, đẩy nhanh tốc độ hồi phục tổn thương.
Vĩnh Xuân cũng không muốn Chung Cực Tế Mệnh Thân gặp chuyện, dịch chuyển không gian đến ứng cứu, chống lại U Minh Dạ.
“Thiếu chủ!” Hạ Tử Quỳnh hoảng hốt chạy về phía Vĩnh Luân đang trị thương.
“Đến đây với ta!” Vĩnh Luân ngắm dung nhan tuyệt mỹ của nàng, cảm giác đau đớn cũng giảm đi rất nhiều.
Hắn thầm hô đáng tiếc, nếu không phải thể chất của nàng cần đến sự hy sinh, mỹ nhân như nàng hoàn toàn có tư cách trở thành thê tử của hắn.
Nhưng trước mắt cứ tận hưởng trước đã, Vĩnh Luân giang rộng hai tay, chờ đón mỹ nhân lao vào lòng.
Hạ Tử Quỳnh biểu hiện đầy mong đợi trên khuôn mặt.
Khóe môi Vĩnh Luân nhếch lên đầy đắc ý…
Ngay khi hương thơm bát ngát từ thân thể nàng cận kề, cái bóng của Hạ Tử Quỳnh có chút dị động.
“PHỐC!”
Ám Nhiên Chuỷ Thủ xuyên thủng mà qua…
“Đây là…” Vĩnh Luân trợn tròn hai mắt.
Hạ Tử Quỳnh đối diện cách hắn trong gang tấc nhưng lại như xa xôi vô tận.
Hắn khó khăn nhìn xuống, chuỷ thủ vô tình đâm xuyên đan điền của mình.
Vĩnh Luân cố gắng vận chuyển Vĩnh Sinh Thần Lực, Vĩnh Sinh Quy Tắc, Vĩnh Sinh Thần Thể để phục hồi như cũ.
Nhưng mà hiện thực lại rất tàn khốc, Bá Chủ Quy Tắc đã chiếm cứ toàn bộ cơ thể hắn.
Trước Bá Chủ Quy Tắc, cái gọi là Vĩnh Sinh chỉ là một trò hề… hoàn toàn không thể phát huy ưu thế của nó.
Cánh cửa tử vong lại mở ra chào đón…
Bằng vào hơi thở yếu ớt, Vĩnh Luân thì thào, thốt lên hai tiếng:
“Kẻ nào?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 42 |
Ngày cập nhật | 05/07/2025 15:39 (GMT+7) |