“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Lực Thức!”
Trong ánh mắt ngơ ngác của Lạc Nam, một luồng Kiếm khí ngạo nghễ vô tình xuyên không mà đến, trực tiếp chém vào hai loại công kích cường đại của Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Tiên Vương.
Kiếm khí không chút hoa mỹ nào, chỉ là một luồng được cô động đến cực điểm chẳng để lộ một chút dư lực nào ra ngoài, đơn giản đến cực điểm.
Nhìn luồng Kiếm khí này… rất nhiều người sẽ cho rằng nó chỉ là nhát Kiếm do một Chân Tiên chém ra, thậm chí là yếu hơn thế nữa.
Tuy nhiên Kiếm khí đơn giản là thế, nhìn qua yếu ớt là thế… lại bá đạo không gì sánh nổi, trực tiếp lấy thế chẻ tre xuyên ngang hai loại công kích hùng mạnh kia.
RĂNG RẮC…
Theo một tiếng rạn nứt, Thủy Vương Song Pháo của Hải Sư Yêu Vương và Tinh Không Thủy Thủ của Thủy Không Tiên Vương bị trảm thành hai nửa, sau đó ầm ầm băng liệt…
Mà khi hai cổ Vương Lực dữ tợn băng liệt, luồng kiếm khí đơn giản kia lại một lần nữa tỏa ra vô số hơi thở sắt bén, chỉ thoáng chốc đã triệt để tiêu diệt và hóa giải toàn bộ dư lực đến từ hai cái Vương Cấp Vũ Kỹ khủng bố kia.
Thiên địa một lần nữa khôi phục ánh sáng, không gian khép lại… mọi thứ như chưa hề diễn ra, nếu không phải chứng kiến sắc mặt cực kỳ khó coi của Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Tiên Vương, chỉ sợ rất nhiều người sẽ cho rằng cảnh tượng vừa rồi chỉ là giấc mộng.
“Đây là… Kiếm Pháp gì?”
Lạc Nam toàn thân chấn động, ánh mắt đờ đẫn trước cảnh tượng diễn ra vừa rồi, ngay cả việc kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng quên mất.
Một Kiếm đơn giản nhất hắn từng được chứng kiến, nhưng lại cũng là hiệu quả nhất từng được chứng kiến.
Nhất kiếm phá diệt hai loại Vương Cấp Vũ Kỹ mạnh mẽ, hoàn hảo đến mức không rò rỉ một chút lực lượng nào ra ngoài, cho thấy khả năng dồn nén lực lượng vào nhát chém hoàn mỹ đến cực hạn, phải có tạo nghệ kiếm thuật đến mức nào mới làm được như vậy?
Nhìn một Kiếm vừa rồi, Lạc Nam lại nhớ lại Băng Lam Tịch với Thể Chất – Phá Vạn Kiếm Tâm Thể, cũng là nhất kiếm phá vạn pháp…
Tuy nhiên so với một kiếm vừa rồi, Băng Lam Tịch vẫn chưa thể hoàn hảo khống chế và cô động lực lượng đến mức độ như vậy, nàng còn kém rất xa… rất xa…
“Kim Nhi, một Kiếm vừa rồi rốt cuộc đạt đến cấp bậc nào?” Lạc Nam ở trong lòng thầm hỏi…
Trước một Kiếm khủng bố hắn loáng thoáng nghe được bốn chữ Độc Cô Cửu Kiếm, lại nghe được Phá Lực Thức… có vẻ cực kỳ lợi hại.
“Thật xin lỗi công tử, vì thông tin này có dính líu đến Bồng Lai Tiên Đảo… cũng là liên quan đến nhiệm vụ, không thể tiết lộ!” Kim Nhi cười khổ nói ra.
“Liên quan đến Bồng Lai Tiên Đảo?” Lạc Nam giật mình, như nghĩ đến điều gì… hắn ngơ ngẩn nhìn lên.
Không biết từ bao giờ… ở giữa thiên địa, một thân ảnh áo trắng che mặt đạp không mà đứng, Trúc Kiếm nhẹ nhàng trong tay vừa thu liễm lực lượng vào thân kiếm, cho thấy một kiếm vừa rồi là do nàng chém ra.
Toàn bộ thiên địa trở nên tĩnh lặng, vô số người ngơ ngác nhìn thân ảnh như tiên tử không nhiễm bụi trần, từ đầu đến cuối vẫn không biểu hiện gì cả vừa mới ra tay.
Bọn hắn bị một kiếm vừa rồi làm cho kinh diễm, cũng bị thân phận của người ra tay làm cho khiếp sợ.
Tuyệt Tình Kiếm Vương – Độc Cô Ngạo Tuyết?
Như chứng thực suy nghĩ của vô số người, chỉ nghe Hải Sư Yêu Vương gầm lên giận dữ:
“Tuyệt Tình Kiếm Vương vì sao ngăn cản chúng ta?”
Ngay cả tính cách tưởng như hòa nhã ái mộ Độc Cô Ngạo Tuyết là Thủy Không Tiên Vương cũng phải nhíu mày mở miệng:
“Thiếu nữ này dám bất kính với Tiên Vương, Tam Đảo Chủ vì sao ngăn cản bổn Vương giáo huấn ả?”
Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt hờ hững liếc nhìn Thủy Không cùng Hải Sư hai người, không có chút biểu cảm nhàn nhạt mở miệng:
“Tuyển Tử Đại Hội có quy tắc của riêng nó, thân là một trong những giám khảo của Đại Hội, bổn Vương có nhiệm vụ bảo vệ quy tắc không để ai xâm phạm… dù kẻ đó có là giám khảo!”
“Quy tắc? Quy tắc gì?” Hải Sư Tiên Vương cười lạnh nói ra.
“Mọi chiến lợi phẩm thu được trong Chiến Trường đều thuộc về thí sinh đạt được, quy tắc này chẳng lẽ hai vị đã quên?”
Một tiếng cười sang sảng khác vang lên, chỉ thấy Song Kiếm Tiên Vương lưng đeo hai thanh Trường Kiếm từ không gian bức ra.
Nhìn Song Kiếm Tiên Vương cực kỳ bình tĩnh, nhưng ở trong lòng hắn lúc này vẫn còn sóng to gió lớn sau khi chứng kiến một Kiếm vô song kia của Độc Cô Ngạo Tuyết.
Không hổ danh là Phá Lực Thức, một Kiếm phá tan mọi lực lượng của thế gian… cho dù đó là Vương Lực.
Đã sớm nghe qua Tam Đảo Chủ tu luyện Độc Cô Cửu Kiếm, môn Kiếm Pháp thần bí mà ngay cả Đạo Huyền Tông toàn lực điều tra vẫn chưa có manh mối.
Độc Cô Cửu Kiếm gồm có chín thức, một thức mang tên Phá Lực vừa rồi chính là nhất thức trong cửu thức, quá mức kinh khủng.
Mà sau khi nghe lời nói của Song Kiếm Tiên Vương, rất nhiều người giật mình… lúc này bọn hắn mới nhớ đến Tuyển Tử Đại Hội quả thật là có quy tắc như vậy, trong quá trình tham gia Chiến Trường… thí sinh đạt được thứ gì có toàn quyền thu nhận, không phải trao trả cho Vương Cấp Thế Lực.
Nói như vậy… Lạc Yên đạt được Cổ Long Hàn Không Băng, vậy mà Dị Băng này thuộc về bản thân nàng.
Không ít người dùng ánh mắt cổ quái nhìn Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương, hai tên này tham lam đến mức quên cả quy tắc của Đại Hội rồi sao?
“Khốn kiếp!” Thủy Không với Hải Sư ở trong lòng điên cuồng mắng chửi.
Bọn hắn thân là Địa Vương cấp bậc cường giả, đương nhiên không thể nào quên quy tắc của Tuyển Tử Đại Hội.
Nhưng quy tắc này ban đầu đặt ra là nhằm ám chỉ những chiến lợi phẩm như thể xác yêu thú, nhẫn trữ vật của đối thủ các loại… những thứ này thí sinh đạt được sẽ toàn bộ thu nhận, Vương Cấp Thế Lực như bọn hắn đâu có thèm.
Nếu biết trước trong Chiến Trường có Dị Băng, dù đánh chết bọn hắn vẫn sẽ không lập ra quy tắc này.
Bất quá đối với Dị Băng, Thủy Không Tiên Vương cùng Hải Sư Yêu Vương không có ý định bỏ qua, ánh mắt lóe lên nhìn chằm chằm Độc Cô Ngạo Tuyết và Song Kiếm Tiên Vương nói:
“Quy tắc là chết… người là sống, chúng ta vẫn có thể thay đổi quy tắc!”
“Vô liêm sỉ!” Lạc Nam ở trong lòng cười lạnh.
“Muốn thay đổi quy tắc cũng được, nhưng phải bắt đầu thực hiện từ lần Tuyển Tử sau… hiện tại quá trình Tuyển Tử đang diễn ra, hai vị đừng biến nó thành trò cười!” Độc Cô Ngạo Tuyết giọng điệu vẫn không nhanh không chậm, nhàn nhạt nói ra.
“Song Kiếm Tiên Vương ngươi nghĩ sao?”
Thấy không thể thuyết phục Độc Cô Ngạo Tuyết, Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương trầm giọng hỏi sang Song Kiếm Tiên Vương.
Nếu Song Kiếm Tiên Vương đứng về phía bọn hắn, như vậy ba đối một… tin tưởng Độc Cô Ngạo Tuyết cũng không thể không thuận theo.
Trước câu hỏi của Hải Sư và Thủy Không, Song Kiếm Tiên Vương không vội vàng trả lời, trái lại dùng ánh mắt ôn hòa nhìn về phía Lạc Yên mở miệng:
“Tiểu nữ oa, ngươi rất không tệ… có nguyện ý trở thành đệ tử của bổn Vương hay không?”
Lời vừa nói ra, Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương biến sắc mặt, nếu như Lạc Yên chấp nhận trở thành đệ tử của Song Kiếm Tiên Vương, như vậy Song Kiếm Tiên Vương đương nhiên sẽ bảo vệ nàng, cùng Độc Cô Ngạo Tuyết đứng chung chiến tuyến, bọn hắn chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Mà lời của Song Kiếm Tiên Vương trực tiếp làm cho toàn trường trở nên chấn động, vô số người hít thở không thông, dùng ánh mắt ngưỡng mộ và ghen ghét đến cực độ nhìn về phía Lạc Yên.
Thế nào là một bước lên trời? Đây chính là một bước lên trời!
Phải biết vô số thiên tài liều sống liều chết tham gia Tuyển Tử Đại Hội, nếu may mắn được lọt vào Võ Đài Chung Kết trở thành 16 người ưu tú nhất được Vương Cấp Thế Lực thu nhận… thì cùng lắm chỉ trở thành đệ tử nội môn hoặc đệ tử hạch tâm mà thôi.
Nhưng trở thành đệ tử của Song Kiếm Tiên Vương, đây chính là đệ tử chân truyền của Phó Tông Chủ của Vương Cấp Thế Lực, thân phận và địa vị lập tức chuyển biến nghiêng trời lệch đất.
Trở thành đệ tử của Song Kiếm Tiên Vương, có một sư phụ là Tiên Vương Hậu Kỳ làm hậu thuẫn, tại toàn bộ hàng ngũ trẻ tuổi trong một Vương Cấp Thế Lực… địa vị chỉ kém hơn con ruột hoặc đệ tử của Tông Chủ hay còn gọi là Thiếu Chủ mà thôi.
Nói tóm lại, trở thành đệ tử của Song Kiếm Tiên Vương… tại toàn bộ Hải Vực Tinh Lạc Yên có thể đi ngang mà không người dám chọc, dù đến Vương Cấp Thế Lực khác cũng được xem là thượng khách tiếp đãi.
Đây chẳng khác nào chim sẽ biến phượng hoàng, bọn hắn làm sao có thể không ngưỡng mộ, không ghen ghét?
Hơn nữa trong hoàn cảnh như thế này, chỉ cần Lạc Yên gật đầu… Dị Băng tám phần mười sẽ thuộc về nàng, không thể chạy đi đâu được.
Trong vô vàn ánh mắt ghen tị, Lạc Yên bất chợt ngữ xuất kinh nhân, chấn kinh vô số người:
“Đa tạ Song Kiếm Tiên Vương hậu ái, ta chỉ muốn trở thành một đệ tử quèn của Bồng Lai Tiên Đảo mà thôi!”
“Ngu xuẩn!” Vô số người thầm chửi má nó, ánh mắt tiếc hận nhìn chằm chằm Lạc Yên.
Mặc dù vẫn biết đa số nữ nhân đều muốn trở thành đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo, nhưng đệ tử bình thường và đệ tử chân truyền chênh lệch vô cùng to lớn a, trở thành đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo địa vị không cách nào so với đệ tử chân truyền của Song Kiếm Tiên Vương.
Huống hồ Tuyệt Tình Kiếm Vương từ đầu đến cuối vẫn chưa hề bài tỏ thái độ xem trọng Lạc Yên, vì sao nàng không biết lựa chọn như vậy?
Lạc Nam mặc kệ tất cả mọi người nghĩ gì, cũng mặc kệ ai cười chê hắn ngu xuẩn…
Tại giây phút Độc Cô Ngạo Tuyết ra tay, bất kể là vì lấy công đạo cho hắn hay là vì giữ gìn quy tắc của Tuyển Tử Đại Hội… nàng cũng thành công nhận được sự tôn trọng của Lạc Nam hắn.
Tiên Vương… nên có phong thái như vậy.
Một vị nữ tử có được khí phách và lòng dạ như Độc Cô Ngạo Tuyết đủ thấy Bồng Lai Tiên Đảo là một thế lực xứng đáng tiến vào, Hệ Thống đưa ra nhiệm vụ không phải là không có nguyên nhân của nó.
Song Kiếm Tiên Vương cũng là cực kỳ bất ngờ trước câu trả lời của Lạc Yên, nhìn chằm chằm một lúc, hỏi lại một lần:
“Ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Phải biết nếu gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo… ngươi chỉ là một đệ tử bình thường trong vô vàn đệ tử, nhưng nếu trở thành đệ tử của Lão Phu, thân phận của ngươi sẽ lập tức vượt xa những nữ đệ tử bình thường ấy!”
“Đa tạ tiền bối, nếu được chọn… ta vẫn tuyển Bồng Lai Tiên Đảo!” Lạc Nam một mặt kiên định.
Ánh mắt Độc Cô Ngạo Tuyết rốt cuộc cũng có chút gợn sóng, liếc nhìn dung nhan mỹ miều của Lạc Yên không biết đang suy nghĩ gì.
“Ha hả, xem ra lòng tốt của Song Kiếm Tiên Vương không được đáp lại rồi, đáng buồn thay!” Hải Sư Yêu Vương cười ha hả nhìn Song Kiếm Tiên Vương trêu chọc nói.
Ngay cả Thủy Không Tiên Vương cũng là dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn xem Lạc Yên, thầm nghĩ nữ nhân này quả thật kiêu ngạo không có biên giới a, cơ hội to lớn trước mắt vậy mà không biết nắm giữ.
Trước mặt vô số người bị một tiểu bối từ chối trở thành đệ tử hai lần, ngay cả Song Kiếm Tiên Vương cũng cảm thấy xấu hổ và tức giận.
“Hừ, nếu vậy xem ra ta và tiểu nữ ngươi không có duyên sư đồ, chuyện lần này tùy ý các vị giải quyết… bổn Vương sẽ không nhúng tay!”
Song Kiếm Tiên Vương hừ một tiếng nói ra, thân ảnh một lần nữa rời khỏi Chiến Trường.
“Giữ trung lập sao? Cũng được rồi!” Hải Sư Yêu Vương cười tà.
Thủy Không Tiên Vương lấy lại tự tin, một mặt đường hoàng chính trực nói ra:
“Ngày hôm nay bổn Vương tuyên bố thay đổi Quy Tắc của Tuyển Tử Đại Hội, các vị giám khảo có thể tùy tiện thu lấy bất kỳ thứ gì đạt được bên trong Chiến Trường của thí sinh, đương nhiên sẽ có trọng thưởng kèm theo… không cần cảm thấy thua thiệt!”
“Tiểu nha đầu còn không mau giao ra Dị Băng?” Hải Sư Yêu Vương một mặt đắc ý.
Lúc này hắn và Thủy Không Tiên Vương đứng cùng chiến tuyến, Song Kiếm Tiên Vương trung lập không xen vào, một mình Độc Cô Ngạo Tuyết chắc hẳn sẽ không tiếp tục ý kiến gì nữa rồi.
Hai người chưa từng chiến đấu với Độc Cô Ngạo Tuyết bao giờ, bởi vì nữ nhân thuộc Bồng Lai Tiên Đảo rất thần bí, bình thường không để tâm vào tranh đấu bên ngoài, muốn gặp nữ đệ tử của bọn hắn đã khó, càng đừng nói đến nhân vật như ba vị Đảo Chủ, chẳng khác nào thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Bất quá hai người nhận ra Độc Cô Ngạo Tuyết cũng chỉ là Tiên Vương Hậu Kỳ mà thôi, tin tưởng thực lực chênh lệch không quá lớn.
Đạt đến cấp độ như Tiên Vương, mỗi một tiểu cảnh giới chênh lệch cực kỳ to lớn… ở trong cùng cấp rất khó lấy một chọi hai, huống hồ từng nghe nói qua Tuyệt Tình Kiếm Vương chỉ tinh thông Kiếm Thuật, những thủ đoạn khác không quá nổi bật, vì thế hai người cực kỳ tự tin.
Chỉ đáng tiếc, Độc Cô Ngạo Tuyết một lần nữa khiến Hải Sư Yêu Vương cùng Thủy Không Tiên Vương không đạt như ý nguyện…
KENG…
Trúc Kiếm rời vỏ, nhẹ nhàng như cành trúc… trong sáng như sương mai, lại mang theo một cổ hơi thở hoàn toàn khác biệt.
Tóc dài nhẹ nhàng tung bay, y phục phiêu dật theo gió, ánh mắt hiện lên sát khí kinh hồn, hơi như u lan… nhẹ nhàng thở ra:
“Các ngươi muốn biến Đại Hội thành trò cười? Bước qua kiếm của Ngạo Tuyết ta rồi bàn tiếp!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 5 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 10/08/2021 18:45 (GMT+7) |