Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 6 » Phần 236

Con đường bá chủ - Quyển 6 - Tác giả Akay Hau

Phần 236

Nửa ngày sau…

Phòng nghị sự Hợp Lưu Tông.

Tam Trưởng Lão nhìn Tông Chủ và các vị trưởng lão khác, thận trọng nói:

“Bà già và tiểu nha đầu kia chính là thân nhân của ngài ấy, năm đó khi ta mang ngài ấy đi đã gặp qua hai người, không thể nào nhầm lẫn được!”

“Ý ngươi là vị Truyền Kỳ kia?” Tông Chủ Hợp Lưu Tông nghiêm mặt hỏi.

“Không sai!” Tam Trưởng Lão gật mạnh đầu, ánh mắt trở nên hoảng hốt.

Ngay cả hắn cũng không tin được, vị Truyền Kỳ hiện nay của Huyền Hoàng Tinh vào 5 năm về trước chỉ là một thiếu niên phàm nhân bị mình mang về Hợp Lưu Tông khai thác Linh Thạch.

Tam Trưởng Lão không thể quên cảnh tượng ở làng chài nhỏ khi đó, nam hài chỉ mới 10 tuổi rời đi trong sự tuyệt vọng của người bà và tức tưởi của bé gái…

Mà hôm nay, bà bà và đứa bé gái năm đó đã tìm đến…

Đại Trưởng Lão cân nhắc một phen, mở miệng nói: “Nếu đúng như lời của Lão Tam, bà già và tiểu nha đầu kia là người thân của vị Truyền Kỳ, vậy tại sao hắn không đón bọn họ trở về, lại để bọn họ sống cực khổ như vậy?”

“Đây cũng là chuyện khiến ta khó hiểu!” Tam Trưởng Lão hít sâu một hơi nói:

“Ta không biết thái độ của vị Truyền Kỳ kia đối với hai bà cháu sẽ là thế nào, vì lẽ đó đã mang bọn họ về phủ, sau đó đến đây cấp tốc thương nghị cùng chư vị!”

Toàn bộ phòng nghị sự trở nên im ắng…

Hai người thân của Truyền Kỳ khi còn là phàm nhân cơ khổ như ăn mày tìm đến, đây là điều mà bất kỳ ai cũng khó thể tin được.

“Chuyện này nếu truyền ra, chỉ sợ danh tiếng của vị Truyền Kỳ sẽ bị ảnh hưởng a!” Tông Chủ lẩm bẩm nói.

Đám trưởng lão im lặng, không dám lên tiếng đáp.

Vị truyền kỳ hiện tại phong quang vô hạn, mà hai người thân của hắn lại sống vô cùng thê thảm…

Phải biết rằng với thân phận của Truyền Kỳ, chỉ cần mở miệng một câu thôi đã đủ để cải biến vận mệnh của bà cháu hai người kia, để bọn hắn một bước lên trời, chứ không phải nghèo đói như vậy.

“Truyền Kỳ không phải người mà chúng ta có thể đàm luận, biết đâu hắn có ý đồ riêng thì sao?” Đại Trưởng Lão vuốt cằm.

“Ta kiến nghị mang theo hai bà cháu tiến lên trên báo cáo!” Nhị Trưởng Lão mở miệng:

“Đến lúc đó số mệnh của hai bà cháu họ thế nào sẽ do chính bản thân Truyền Kỳ quyết định!”

“Cứ quyết định như vậy!” Tông Chủ Hợp Lưu Tông gật đầu.

Truyền Kỳ hiện nay là tân môn chủ của Hùng Bá Môn, một trong những thế lực đứng đầu Huyền Hoàng Tinh Cầu, thân phận và địa vị thông thiên, dậm chân một cái là toàn tinh cầu run rẩy.

Hắn được gọi là Truyền Kỳ, bởi vì hắn chỉ mất 5 năm thời gian ngắn ngủi để làm được điều đó, vô cùng kinh khủng, giống như thần thoại vậy…

Hợp Lưu Tông của bọn hắn chỉ là một tiểu thế lực phụ thuộc dưới trướng Hùng Bá Môn mà thôi.

Thật sự không có quyền quyết định về bà cháu hai người Tiểu Tiểu…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensexhay.org/con-duong-ba-chu-quyen-6/

Hùng Bá Môn…

“Môn Chủ, cái chết của đại trưởng lão không thể bỏ qua như thế được!”

Bên trong đại điện nghị sự, sau khi Nhị Trưởng Lão bị đánh chật vật trở về báo lại tất cả, toàn bộ Hùng Bá Môn lập tức trở nên sục sôi vì tức giận.

Ở trong Trân Phẩm Tụ Hội, trước mặt hầu hết các thế lực trên Huyền Hoàng Tinh, Đại Trưởng Lão của bọn hắn bị đập chết như một con chuột, mà Nhị Trưởng Lão thì bị vẩy như vẩy ruồi chật vật bay về…

Nếu không trả đũa, còn mặt mũi nào tiếp tục tồn tại?

“Các vị khoan nóng giận!” Nhị Trưởng Lão vội vàng lên tiếng, thái độ e sợ, ánh mắt kinh hoàng nói:

“Vị Lạc công tử kia đến từ Tiên Giới, thực lực kinh thiên động địa, không phải tu sĩ hạ giới như chúng ta có thể chống lại!”

Nhớ lại biểu hiện của Lạc Nam khi đó mà nhịp tim hắn còn đập nhanh, ở trước mặt người đó… mình như con kiến nhỏ vậy, hoàn toàn không có khả năng chống cự.

Hùng Bá Môn mặc dù là một trong những thế lực đứng đầu Huyền Hoàng Tinh, nhưng đối nghịch với nhân vật như vậy cũng phải cân nhắc một phen.

“Hừ, Lão Nhị ngươi thật nhát chết!” Tam Trưởng Lão Hùng Bá Môn cười gằn nói:

“Nếu là thế lực khác có lẽ sẽ sợ người đến từ Tiên Giới, nhưng đừng quên Môn Chủ của chúng ta là ai!”

“Phải ha…” Nhị Trưởng Lão bừng tỉnh, ánh mắt lập tức trở nên nóng rực, cuồng nhiệt nhìn về phía thanh niên trẻ tuổi đang ngồi ở trung tâm đại điện.

Chỉ thấy kẻ này chỉ là một thanh niên nhìn qua tầm 15 16 tuổi đang lười biếng ngồi trên Bảo Tọa, vô cùng trẻ trung.

Nhưng mà, đối lập với bề ngoài non nớt ấy, bất kỳ ai cũng phải rùng mình khi ở gần hắn, không dám có chút ý khinh nhờn.

Toàn thân tỏa ra cuồn cuộn khí tức uy nghiêm thiên bẩm, ánh mắt hờ hững thâm thúy như vô tận tinh không, từng đường nét lãnh liệt trên gương mặt trẻ tuổi, khí tức toàn thân như ẩn như hiện lại khiến toàn bộ không gian xung quanh phải run rẩy thuần phục.

Ở trước mặt hắn, những trưởng lão bình thường cao cao tại thượng của Hùng Bá Môn không nể phục ai lại cam tâm tình nguyện cung cung kính kính, hận không thể quỳ xuống dưới chân thuần phục như cẩu.

Không sai, hắn là kẻ được tôn xưng Truyền Kỳ của Huyền Hoàng Tinh, Hùng Bá Môn Chi Chủ – Cao Vĩ.

Cuộc đời của vị truyền kỳ này giống như Thần Thoại, được vô số học sĩ Huyền Hoàng tôn sùng, được vô số thế lực ghi vào sử sách…

Từng là một phàm nhân bị bắt khai thác mỏ Linh Thạch, nhưng chỉ trong vòng một đêm ngắn ngũi, toàn bộ Linh Khí bên trong mỏ Linh Thạch bị Cao Vĩ hấp thu sạch sẽ, mà tu vi của hắn cũng cuồn cuộn tăng lên.

Chuyện này lập tức kinh động thế lực quản lý mỏ Linh Thạch là Hợp Lưu Tông ở gần đó.

Hợp Lưu Tông các cao tầng toàn diện xuất động vây bắt, lại bị Cao Vĩ ung dung nghiền ép.

Hắn lao vào bảo khố của Hợp Lưu Tông hấp thụ, luyện hóa sạch sẽ, tu vi như ngồi tên lửa tăng vọt.

Chưa dừng lại ở đó, Cao Vĩ rời bỏ Hợp Lưu Tông, một đường vừa đánh vừa cướp vô số thế lực trên đường đi của hắn, tu vi gia tăng chẳng hề có dấu hiệu dừng lại.

Thậm chí khi tu vi đạt đến Độ Kiếp, Thiên Kiếp ở Huyền Hoàng Tinh xuất hiện lại bị hắn dùng một ánh mắt dọa sợ, phải lẫn trốn đi mất.

Cao Vĩ lấy tu vi Độ Kiếp Viên Mãn đánh thẳng vào Hùng Bá Môn, nhất chưởng vỗ nát hộ môn đại trận, vượt cấp nghiền ép tất cả Chân Tiên cấp cường giả, đem Hùng Bách Môn Chủ đánh cho tàn phế, bá đạo thay thế vào đó, trở thành nhất phương hùng chủ.

Toàn bộ quá trình này chỉ mất vẻn vẹn ba năm mà thôi.

Mà hai năm sau đó, Cao Vĩ lấy thân phận Hùng Bá Môn Chủ khai cương thác thổ, đánh chiếm thu phục vô số thế lực, cướp đoạt vô số tài nguyên, chủ trương thu thập Thiên Địa Dị Vật.

Trước sự hoành hành của Cao Vĩ, hàng loạt thế lực chi chủ liên thủ chống lại, kết quả đều bị cưỡng ép đánh cho nhượng bộ lui binh, tổn thất thảm trọng.

Danh xưng Truyền Kỳ từ đây ra đời, vô số tin đồn cho rằng Cao Vĩ chính là Thiên Đạo Chi Tử trong truyền thuyết, từ cổ chí kim lần đầu tiên xuất hiện để lý giải cho sự phát triển như thần của hắn.

Hiện tại, Cao Vĩ đã là Chân Tiên Viên Mãn cấp cường giả, ở Huyền Hoàng Tinh là nhân vật vô địch.

Hùng Bá Môn nhờ đó bá đạo hung hăng, không người dám chọc, xâm chiếm một phần hai lãnh thổ Huyền Châu Đại Lục vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại.

Nhắc đến Hùng Bá Môn ở thời điểm hiện tại, không có bất kỳ thế lực nào trên Huyền Hoàng Tinh là không cảm thấy kính sợ, từ đó khiến hầu hết thành viên của Hùng Bá Môn vô cùng kiêu ngạo, ngửa mặt lên trời vỗ ngực xưng vô địch.

Một tên tạp dịch của Hùng Bá Môn cũng được tôn sùng như khác quý ở những nơi khác.

Đó cũng là lý do vì sao khi nghe Đại Trưởng Lão của mình bị đập chết, chúng trưởng lão lại cảm thấy phẫn nộ như vậy.

Có Môn Chủ chống lưng, bọn hắn ngang ngược mấy năm nay đã thành thói quen, làm sao cam chịu nhìn Đại Trưởng Lão của mình chết đi một cách nhục nhã như vậy?

Đây là vấn đề liên quan đến mặt mũi…

“Nói đúng lắm, lão phu xém chút quên mất Môn Chủ của chúng ta cũng là Tiên nhân chuyển thế!” Nhị Trưởng Lão sùng bái nhìn Cao Vĩ.

Tiếp xúc mấy năm, bọn hắn cũng đều là lão già thành tinh, đương nhiên nhận ra sự khác thường của Cao Vĩ.

Môn Chủ của bọn hắn thường thi triển những loại Thân Pháp, Vũ Kỹ siêu việt Chân Cấp, đây là những thứ mà dù có là Thiên Đạo Chi Tử ở hạ giới cũng không thể nào có được.

Cả đám suy đoán Cao Vĩ là Tiên Nhân chuyển thế, mà hắn cũng chỉ cười cười không đáp, không phủ nhận cũng chẳng xác nhận, phong phạm cao nhân thể hiện rõ rệt vô cùng lại càng thêm khẳng định về thân phận cao thâm khó dò.

Lạc Nam kia dù là người của Tiên Giới, nhưng khi xuống Huyền Hoàng Tinh cũng phải áp chế tu vi mà thôi.

Với bản lĩnh của Môn Chủ, chưa chắc không thể đánh bại hắn.

Càng nghĩ các vị trưởng lão càng cảm thấy đúng, đồng thanh nhìn Cao Vỹ cầu khẩn nói:

“Mong Môn Chủ trả thù cho Đại Trưởng Lão, lấy lại danh dự cho Hùng Bá Môn chúng ta!”

Cao Vĩ sắc mặt hài hước, khóe môi nhẹ nhàng cong lên: “Thật là có ý tứ, dùng Vũ Kỹ và Công Pháp Tôn Cấp để trao đổi Thiên Địa Dị Vật, xem ra tiểu tử họ Lạc kia là Đế Tử của một thế lực nào đó…”

Nghe qua miêu tả của Nhị Trưởng Lão, Cao Vĩ đã tám phần mười đoán được thân phận của Lạc Nam.

Trước ánh mắt khẩn cầu của một đám trưởng lão, Cao Vĩ nhếch miệng, điềm nhiên đáp:

“Các ngươi thật ngu xuẩn, tiểu tử họ Lạc kia dù có không phải đối thủ của ta, nhưng sau lưng hắn chắc chắn có thế lực cấp cao chống lưng, nếu ta làm thịt hắn… thế lực của hắn ở Tiên giới kéo lượng lớn cường giả đánh xuống các ngươi sống được sao?”

“Cái này…” Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, toàn thân rét lạnh.

“Vẫn là Môn Chủ sáng suốt anh minh, chúng ta hồ đồ quá!” Mấy tên trưởng lão cười làm lành.

Bọn hắn còn không muốn chết, có trời mới biết sau lưng Lạc Nam có chống lưng khủng đến mức nào.

Hiện tại nếu giết hắn cho hả giận, thế lực sau lưng hắn đánh xuống báo thù thì sao bây giờ?

Chỉ sợ toàn bộ Hùng Bá Môn chỉ có mình Môn Chủ là đủ sức để bình an vô sự.

Vì Đại Trưởng Lão đã chết mạo hiểm như vậy, không hề đáng chút nào.

“Vậy kế tiếp chúng ta làm sao đây Môn Chủ?” Nhị Trưởng Lão cười khan hỏi.

“Mặc kệ tiểu tử họ Lạc kia, chơi chán hắn ở hạ giới sẽ tự rời đi mà thôi!” Cao Vĩ thản nhiên nhún vai, hắn cho rằng Lạc Nam xuống Huyền Hoàng Tinh chỉ là chuyện trùng hợp mà không phải do bản thân mình.

Cao Vĩ rất tự tin, muốn tìm ra hắn phải có hai vị Thánh Nữ liên thủ thi triển bí pháp lưu lại bên trong Chuyển Kiếp Luân Hồi Công, bằng không dù là thuộc hạ trung thành ở Luân Kiếp Tiên Cung cũng thúc thủ vô sách, đừng nói gì một tiểu tử họ Lạc chưa từng tiếp xúc qua.

Cao Vĩ không phải kẻ ngu xuẩn, ký ức của hắn đang dần thức tỉnh, biết thân phận thật sự của mình cao quý đến mức nào, không thể vì chút chuyện vớ vẩn mà mạo hiểm tiết lộ thân phận để chết yểu được.

Việc hắn cần làm lúc này chỉ là phát triển ở Hạ giới, khi dễ những thế lực nhỏ yếu hơn mình, tránh xung đột với những thứ thiếu khuyết sự an toàn, có tính mạo hiểm cao như kẻ đến từ Tiên giới là Lạc Nam.

Mục đích hiện tại của Cao Vĩ vô cùng đơn giản, chính là ra sức đàn áp, cướp đoạt vơ vét sạch sẽ Huyền Hoàng Tinh và phi thăng Tiên Giới hoặc ở nơi này hưởng thụ chờ hai vị Thánh Nữ Luân Kiếp Tiên Cung tìm đến đón về.

Mà các tài nguyên ở Huyền Hoàng Tinh cấp bậc quá thấp, rất ít thứ có thể lọt vào mắt Cao Vĩ, duy chỉ có Thiên Địa Dị Vật là thứ được xem trọng ở Tiên giới, vì thế hắn mới hạ lệnh ra sức vơ vét, dù mình không Luyện Hóa thì mang về Tiên giới đấu giá cũng không tệ.

Ở trong mắt Cao Vĩ thì Hùng Bá Môn chỉ là công cụ, sau khi trở về Tiên Giới hắn sẽ vứt bỏ như một chiếc giày rách mà thôi.

“Cần gì phải vì tên Đại Trưởng Lão đã chết mà mạo hiểm xung đột với một tên Đế Tử khi mình chưa hoàn toàn khôi phục?” Cao Vĩ âm thầm cười nhạt.

Không thể không nói hắn cực kỳ khôn ngoan và cẩn thận, trước khi thành công trở về thân phận Luân Kiếp Tiên Đế cao cao tại thượng, hắn sẽ chủ động né tránh mọi nguy hiểm và uy hiếp đến bản thân mình.

Đáng tiếc… Cao Vĩ không hề biết rằng, dù rất muốn cẩn thận thì vẫn có người muốn tìm đến hắn để “luận bàn”.

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensexhay.org/con-duong-ba-chu-quyen-6/

Thủy Diễm Tông…

“Công tử… phải đi sao?”

Bên trên đỉnh thiên sơn, một đôi nam nữ đón gió mà đứng.

Mỹ nhân sắc mặt đượm buồn, cảm giác lưu luyến… không nỡ… đau đớn vô cùng phức tạp dâng trào nơi lòng ngực.

Cả đời Mạnh Thanh Thanh chưa từng gặp qua nam nhân nào hoàn mỹ như vậy…

Có thể Lạc công tử không hoàn mỹ trong mắt những người khác, nhưng ở trong mắt nàng… hắn thật sự hoàn mỹ.

Lần này xa nhau, có lẽ muôn trùng cách biệt, mỹ nhân viền mắt đỏ hoe.

“Bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, Thanh Thanh tiểu thư không cần quá mức sầu não!” Lạc Nam cười khẽ:

“Huống hồ Tiên giới dù to lớn nhưng đôi khi lại trở nên rất nhỏ, biết đâu được một ngày nào đó ta có thể gặp nàng ở Tiên giới thì sao?”

Mạnh Thanh Thanh cúi thấp đầu, thân thể cố gắng nhẫn nhịn không để mình phải run rẩy.

Nàng biết, đối mặt với nam nhân đứng trước mặt này, nàng động phàm tâm.

Mỹ nhân yêu anh hùng, ở trong mắt nàng và Thủy Diễm Tông, Lạc Nam chính là đại anh hùng.

Sự thần bí của hắn, sự cường đại của hắn, sự hào phóng và ôn nhu của hắn… tất cả như một liều thuốc độc dược đối với nữ nhân, chỉ cần ngửi qua chứ không cần nếm, đều bị trúng độc khó thể hóa giải.

“Đây là hai phần Lễ Vật ta dành riêng cho nàng và Thủy Diễm Tông, cảm tạ thời gian qua chiếu cố!” Lạc Nam mỉm cười, đặt vào tay Mạnh Thanh Thanh hai chiếc Nhẫn Trữ Vật.

Nhờ có Thủy Diễm Tông mà hắn có được Hư Ảnh Thủy Thần cùng Tụ Điền Quả, Lạc Nam đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn hắn.

Mạnh Thanh Thanh mấy ngày nay chăm sóc chiếu cố hắn có thừa, Lạc Nam cũng không để nàng thất vọng.

Tài vật hắn giao cho nàng, đủ để một người bình thường tu luyện đến Tiên Tôn.

Chỉ cần Mạnh Thanh Thanh biết cách tận dụng, ngày sau dù phi thăng Tiên giới cũng sẽ như cá gặp nước.

“Công tử…” Mạnh Thanh Thanh cảm nhận được hơi ấm từ Nhẫn Trữ Vật, đột ngột ngẩng cao đầu nhìn hắn.

Chẳng biết vì sao, trong lòng nàng sinh ra một chút can đảm và quyết tâm.

Nàng muốn lưu lại ấn tượng trong lòng nam nhân này, nàng muốn hắn sẽ không quên được mình…

Nghĩ đến đây, Mạnh Thanh Thanh hít sâu một hơi đầy liều lĩnh, nhón cả hai chân…

Nhưng mà ngay tại lúc này, bên cạnh Lạc Nam bất chợt xuất hiện một thân ảnh.

Họa quốc ương dân, thiên kiều bách mị, kiêu ngạo bất tuần…

Âu Dương Thương Lan vừa mới xuất quan hiện ra, mang theo diện mạo độc nhất vô nhị có thể họa loạn thương sinh… quanh thân ẩn chứa một cổ đế uy nhàn nhạt.

Tuyệt thế Nữ Đế…

“Phu quân…” Nàng nhìn Lạc Nam khẽ kêu một tiếng.

“Hự…” Lòng của Mạnh Thanh Thanh lạnh lẽo như hàn băng, một cảm giác tuyệt vọng dâng trào khắp tâm can, không dám tin nhìn lấy Âu Dương Thương Lan vừa xuất hiện.

“Trên đời này lại có nữ nhân đẹp một cách không chân thật thế này sao?” Mạnh Thanh Thanh hoài nghi về cuộc sống.

Đôi chân vừa mới nhón lên của nàng xém chút ngã quỵ, sự bất lực và tự ti tràn ngập lý trí không thể đẩy lùi.

Nàng thất bại!

So với mỹ nhân vừa xuất hiện, nàng cảm thấy mình thật sự thất bại, ngay cả tư cách so sánh cũng không có…

Âu Dương Thương Lan như một nữ thần, Mạnh Thanh Thanh nàng như một tiểu nha đầu quê mùa ở thôn xóm.

Chênh lệch quá lớn khiến nàng không sinh ra nổi một chút lòng háo thắng, chưa đấu nhưng lại chịu thua, tâm phục khẩu phục.

“Vị muội muội này là?” Âu Dương Thương Lan chú ý đến Mạnh Thanh Thanh, môi đỏ nhếch sang Lạc Nam hỏi.

“Muội là Mạnh Thanh Thanh, bằng hữu của công tử ở hạ giới!” Mạnh Thanh Thanh chủ động lên tiếng trả lời, cố gắng nở nụ cười gượng gạo.

“Ừm, bằng hữu ở hạ giới!” Lạc Nam thở dài nói.

“Đa tạ muội chiếu cố Tiểu Nam, mấy ngày qua ta bế quan… thật ngại quá!” Âu Dương Thương Lan khách khí mở miệng, phong phạm đại tỷ tràn đầy.

“Không có gì… Lạc công tử cũng hỗ trợ muội và tông môn của muội rất nhiều!” Mạnh Thanh Thanh vuốt tóc:

“Lạc công tử có đại sự cần rời đi, muội tiễn hai người!”

“Đa tạ!” Âu Dương Thương Lan gật đầu đáp lẽ.

“Thanh Thanh tiểu thư, bảo trọng!” Lạc Nam hướng nàng trịnh trọng nói một câu, ôm lấy eo thon của Âu Dương Thương Lan.

Hoành Độ Hư Không, hai người đã triệt để biến mất dạng.

“Hức…”

Chẳng biết từ bao giờ, gương mặt Mạnh Thanh Thanh đã thấm đẫm nước mắt.

“Haizz, chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, người như Lạc công tử thật sự quá tầm với…” Thanh Lam bước đến, ôm lấy nữ nhi vào lòng an ủi.

Mạnh Thanh Thanh ôm chặt mẫu thân thút thít, trái tim đau đến mức nghẹt thở.

Nhưng nhớ lại Âu Dương Thương Lan vừa rồi, nàng nở nụ cười thê lương:

“Có lẽ chỉ có mỹ nhân hoàn mỹ như vậy mới xứng đáng với hắn!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15
Con đường bá chủ – Quyển 16 (Update Phần 79)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 6
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 24/11/2021 20:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân