Nghe câu nói của Xích Tà, Lạc Nam tò mò nhìn nàng hỏi.
“Khanh khách, chàng đã tạo ra được Oanh Thiên Tổ Phù thì chứng tỏ phương pháp luyện chế nó đang nằm trong tay chàng, với sức hấp dẫn của Tổ Phù, sẽ có vô số Phù Sư hùng mạnh như Phù Thánh đến tìm chàng “tâm sự” đó!” Xích Tà cười khanh khách nói:
“Hơn thế nữa bởi vì mỗi loại Tổ Phù chỉ được phép có một, nên sau khi “tâm sự” bọn hắn không ngại mượn cái mạng của chàng để tiêu hủy luôn Oanh Thiên Tổ Phù hiện có, sau đó luyện chế ra một cái mới thuộc về bọn hắn!”
“Nàng nói có lý…” Lạc Nam vuốt cằm cười cười.
“Không sợ?” Xích Tà trừng mắt nhìn hắn.
“Haha, từ khi bước vào con đường tu luyện, ta luôn mang bên mình những đồ vật đủ sức hấp dẫn vô số người khác!” Lạc Nam nhún nhún vai, bá đạo đáp:
“Nhưng ta vẫn sống rất tốt, còn những kẻ tham lam đó mộ đều xanh cỏ hết rồi!”
Chúng nữ trong mắt lóe lên dị sắc, nam nhân tự tin luôn có sức hấp dẫn mãnh liệt nha.
Xích Tà hai mắt cũng lóe sáng, bờ môi mộng đỏ nhếch lên, hài lòng gật đầu nói: “Không hổ danh là chủ nhân mà ta thừa nhận!”
Lạc Nam lười biếng vương vai, uống vào một bình Bất Tử Dược Thủy khôi phục máu huyết vừa tổn thất, chẳng thèm để ý nói:
“Hơn nữa ở vũ trụ này không ai nhận ra lai lịch của Oanh Thiên Tổ Phù, dù có lo lắng thì cũng chẳng phải hiện tại!”
“Phu quân… chàng và Xích Tà nói cái gì?” Diễm Hồng Liên rốt cuộc nhịn không được chen miệng vào.
Các nàng nghe hắn và Xích Tà nói chuyện mà mơ mơ màng màng, cái gì là Tổ Phù?
Lạc Nam lúc này mới kiên nhẫn giải thích lai lịch của Oanh Thiên Tổ Phù và nhân vật như Phù Tổ cho các nàng hiểu, cũng nói luôn Bảo Kiều đã sở hữu Không Gian Tổ Phù.
“Có Tổ Phù hệ lửa không? Nếu có thì phải cho thiếp đó!” Diễm Hồng Liên tràn ngập chờ mong nói.
Tổ Phù lợi hại như vậy, nàng cũng muốn sở hữu một cái.
“Ta cũng không biết!” Lạc Nam cười khổ.
Tổ Phù đối với hắn vẫn còn rất bí ẩn, trước mắt chỉ nhận biết Không Gian và Oanh Thiên, các loại còn lại không có tin tức, giống với trường hợp của Bí Tự vậy.
Nhìn Oanh Thiên Tổ Phù lơ lửng trên không, Lạc Nam động ý niệm: “Trở về!”
Ánh sáng lóe lên, Oanh Thiên Tổ Phù đã biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở trong đan điền của Lạc Nam.
Đập vào tầm quan sát của nó là các tôn Đại Đỉnh đang sững sừng tọa trấn như thần vật ngự trời, uy thế vô cùng dũng mãnh.
Chúng nữ Hỏa Nhi, Quang Nhi, Độc Nhi cũng đang ngồi trên đại đỉnh trò chuyện, nhân tiện quan sát đồng bạn mới.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cực kỳ kiêu ngạo, sự xuất hiện của Oanh Thiên Tổ Phù ở trong đan điền của Lạc Nam chứng tỏ nó đủ tư cách được Cấm Kỵ thừa nhận.
Nào ngờ Oanh Thiên Tổ Phù tuổi nhỏ háo thắng, chẳng những không lấy làm tự hào, còn muốn ra vẻ ta đây.
ONG ONG ONG ONG…
Nó liên tục phát ra các luồng sóng xung kích pha lẫn âm ba khủng bố, ý đồ dọa sợ các tôn Đại Đỉnh.
Đáng tiếc, các tôn Đại Đỉnh vẫn như thái sơn sừng sững bất động, không thèm đếm xỉa đến nó.
Oanh Thiên Tổ Phù phẫn nộ rung lên, xung kích đánh ra càng thêm vang vọng.
“Quá láo, phải dạy nó một bài học!” Chúng nữ thấy cảnh này hai mặt nhìn nhau, nghiến răng nghiến lợi.
Hỏa Nhi điều khiển Diễm Tâm Đỉnh, Quang Nhi điều khiển Quang Minh Đỉnh, Độc Nhi điều khiển Độc Đỉnh, Phong Nhi điều khiển Vũ Phong Đỉnh… ngay cả Hồn Nguyệt Ánh cũng thống ngự Hồn Đỉnh tham gia náo nhiệt.
Từng tôn Đại Đỉnh dưới sự điều khiển của chúng nữ hung hăng nện vào Oanh Thiên Tổ Phù.
ẦM ĐÙNG… ẦM ĐÙNG… ẦM ĐÙNG…
Liên miên bất tuyệt, nối liền không dứt…
Oanh Thiên Tổ Phù bị đánh đến mức toàn thân run rẩy, co cụm vào một góc bên trong đan điền, hết dám khiêu khích, thái độ cực kỳ ngoan ngoãn, nào còn dám có chút kiêu căng như lúc đầu?
Nó thật sự sợ a…
Mấy cái Đỉnh này bất khả xâm phạm, xung kích khủng khiếp do nó tạo ra không làm nên trò trống gì, ngược lại còn bị nện đến hoa mắt chóng mặt.
Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm bật cười, cũng may cho Oanh Thiên Tổ Phù là các Đỉnh vẫn chưa dung hợp thành Bá Đỉnh.
“Ngươi mạnh hay yếu còn phụ thuộc vào các đỉnh đó, tốt nhất thì biết lấy lòng nịnh nọt một chút đi!” Lạc Nam truyền ý niệm căn dặn.
Oanh Thiên Tổ Phù ủy khuất run lên, nó biết sợ còn không được sao?
Lạc Nam mặc kệ con hàng này, hắn mở ra Cửa Hàng May Mắn, bắt đầu điên cuồng mua sắm vật phẩm, tiêu hao hàng trăm tỷ Điểm Danh Vọng.
Đồng thời, những loại tài nguyên đạt được từ giao dịch với Thiên Địa Hội cũng được hắn lấy ra một phần.
Phân chia ra làm sáu chiếc Nhẫn Trữ Vật khác nhau, giao cho ba nữ Băng Lam Tịch căn dặn:
“Nhẫn đầu tiên thưởng cho Minh Không và thuộc hạ dưới trướng của nàng!”
“Nhẫn thứ hai thưởng cho Vô Ưu và thuộc hạ dưới trướng của hắn!”
“Nhẫn thứ ba là tài nguyên để Việt Long Tinh phát triển, ta cũng giao cho các nàng phân phối!”
“Ba Nhẫn còn lại là ba mươi vạn khối Nguyên Thạch ta đưa các nàng làm tài nguyên tu luyện!”
Mấy nữ cũng không hề khách khí tiếp nhận, biết nam nhân của mình là người của bản lĩnh nên tài nguyên không thiếu, quyết tâm giúp cư dân Việt Long Tinh nhanh chóng hùng mạnh.
“Được rồi, bọn thiếp cũng nên trở về!” Vương Y Vận luyến tiếc nói.
Các nàng thừa hiểu Lạc Nam không thể theo mình trở về Tiên Ma Vực, nhưng vừa mới đoàn tụ với phu quân trong thời gian ngắn lại phải chia ly, làm sao có thể chịu nổi?
Lạc Nam nhìn ba vị thê tử vẫn còn trần như nhộng, từng tấc da thịt hoàn hảo lộ ra, nơi tư mật ửng hồng mê người.
Côn thịt của hắn một lần nữa hung hăng trỗi dậy, cười hắc hắc nói:
“Thời gian còn sớm, để phu quân bù đắp cho các nàng!”
Nói xong không đợi các nàng phản ứng, gầm lên một tiếng lao vọt đến…
Ôm siết lấy thân thể trắng muốt như tuyết của Băng Lam Tịch đè xuống, hung hăng hôn lấy bờ môi mộng nước của nàng, mút lấy chiếc lưỡi thơm tho, côn thịt bên dưới đã tiến vào nhục động màu mỡ quen thuộc.
“Ưm… sướng thiếp…”
Băng Lam Tịch có chút thẹn thùng trước mặt tỷ muội mới như Âu Dương Thương Lan, nhưng không thể chống nổi dụ hoặc của phu quân mình, nên đành khép hờ hai mắt mặc cho hắn xâm chiếm.
Lạc Nam không tha một thê tử nào, ngay cả Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương đang xem náo nhiệt cũng bị hắn kéo vào chinh phạt.
Xích Tà u oán đứng ở một bên nhìn chủ nhân và các chủ mẫu đại chiến mà không đụng vào mình, chỉ có thể chạy đi tìm Lãnh Vận Du với Long Khuynh Thành chơi trò giả phượng hư hoàng.
Thấy cảnh như vậy, Vương Y Vận yêu kiều thở dốc nhìn Lạc Nam: “Sao chàng chưa động vào các nàng ấy?”
“Tình cảm chưa chín, trước mắt chỉ là dục vọng nam nữ!” Lạc Nam nặng nề đáp lại, côn thịt đâm thẳng vào tận cùng hoa tâm của Vương Y Vận, bàn tay nắn bóp bầu sữa săn chắc của nàng thành muôn hình vạn trạng.
“Dịu dàng một chút, đáng ghét!” Vương Y Vận vừa yêu vừa trách, lắc lư vòng eo nghênh hợp từng động tác thô lỗ của nam nhân.
“Khanh khách, Y Vận chịu không nổi thì để bọn thiếp!”
Chúng nữ mị ý lan tràn cười quyến rũ, cảnh tượng kiều diễm vẫn tiếp tục phát sinh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 8 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/07/2022 15:59 (GMT+7) |