Thành Bích nhìn quanh mở miệng nói, trong lòng thầm tự tin giá bán sẽ không quá tệ, dù sao thì hai chữ Viễn cổ có sức hấp dẫn với mấy lão quái vật quá lớn, nếu không thì Đa Bảo Các cũng không ém hàng hơn mười năm.
“50 Cực phẩm linh thạch”.
Quả nhiên vừa dứt lời, đã có một Nguyên Anh Viên Mãn tu sĩ ra giá, hơn nữa còn không thấp.
“Lão phu ra 70” Một lão già râu trắng Hóa thần sơ kỳ thong thả cạnh tranh.
Lạc Nam cũng không vội lên tiếng, hắn đang chờ thời cơ thích hợp.
Mà sau nhiều lượt đấu giá, trưởng lão Diễm gia – Diễm Phong đã nâng giá lên đến 200 Cực Phẩm linh thạch.
“Kẻ có tiền thật là nhiều, một cái quan tài không rõ lai lịch lại có giá cao như vậy” Trần Giang lầu bầu nói, đó là con số cả đời hắn cũng không dám mơ tới.
“Hai chữ Viễn cổ xứng với cái giá này, ta cũng có chút tâm động đây” Tần Mộng Ảnh nghiêm túc nói, hiển nhiên đến tầng thứ như nàng, thứ càng không biết càng gây nên tò mò mãnh liệt.
“Nàng đừng tranh với ta, thứ này ta muốn!” Lạc Nam nhìn nàng cười lắc đầu, vượt qua Linh cấp vật phẩm, dù Tần Mộng Ảnh là Luyện Hư kỳ cường giả cũng không thể khai mở.
Hắn thì lại khác, hệ thống đã cho nhiệm vụ đương nhiên sẽ có cách giải quyết.
“Ngươi có hứng thú với nó?” Tần Mộng Ảnh hơi bất ngờ, từ đầu đến cuối đồ vật đấu giá có rất nhiều thứ tốt cũng không thấy con hàng này động tâm đi.
“Không sai, quả thật có hứng thú” Lạc Nam không phủ nhận gật đầu.
“Hừ, nể mặt Dưỡng Nhan Đan không tranh với ngươi, bất quá ngươi nói có quà tặng cho ta, phải chăng là Dưỡng Nhan Đan sao?” Tần Mộng Ảnh hai mắt đảo quanh, giảo hoạt nói.
“Không, là thứ khác” Lạc Nam vẫn mỉm cười thần bí khiến Tần Mộng Ảnh tức giận nghiến răng.
“Lão phu ra 300 Cực phẩm linh thạch” Một âm thanh hùng hậu từ phòng khách quý số 2 truyền ra khiến không ít người sắc mặt ngưng trọng.
Vài tên Hóa Thần kỳ thay đổi sắc mặt nói: “Luyện Hư Kỳ cường giả”.
Không ít người định báo giá bị âm thanh này cho nuốt trở về, người vừa ra giá là một Luyện Hư Kỳ, đây là tầng lớp tu sĩ tiếp cận đỉnh cao của đại lục, nhìn xuống ngàn vạn sinh linh, cao cao tại thượng, rất ít người muốn trực tiếp cạnh tranh với một người như vậy.
Đương nhiên trong đó không bao gồm Lạc Nam, hắn lớn tiếng nói: “400 Cực Phẩm Linh Thạch”.
Đám người sắc mặt hơi đổi, vừa tăng giá đã là 100 Cực phẩm linh thạch, lại là người trong phòng khách quý, chẳng lẽ quan tài này thật sự đáng giá như vậy?
Trong gian phòng khách quý số 2, một tên lão đầu gầy như que củi, mái tóc đỏ ngầu như máu bắt đầu lâm vào trầm mặt, hắn cũng không nhận ra lai lịch quan tài.
Hắn lâm vào bình cảnh Luyện Hư Sơ Kỳ đã lâu vẫn chưa có cơ hội đột phá, lần này muốn nhờ vào quan tài thần bí xem thử có phải cơ duyên hay không, nghĩ đến đây hắn khàn khàn nói, giọng điệu mang theo một tia uy hiếp:
“450 Cực phẩm linh thạch, lão phu Huyết Thường hy vọng bằng hữu nể mặt, đừng vì nhất thời hấp tấp mà sau này hối hận”.
Mà vô số người nghe giọng nói của hắn sắc mặt hơi trắng bệch, Huyết Thường này là tam trưởng lão của Huyến Linh Tông, Bát Cấp tu chân thế lực, không dễ trêu vào.
Hơn hết Huyết Linh Tông là một tà phái tông môn, làm việc nổi danh hung tàn độc ác trên đại lục, mặc dù chưa làm ra chuyện gì điên rồ đến mức Thiên Đạo Chi Nhãn hàng lâm như trong truyền thuyết Huyết Sát Ma Quân, bất quá đồ thành diệt tộc người khác để tu luyện tà công cũng không ít.
Có người từng thầm suy đoán cái này Huyết Linh Tông là truyền thừa của Huyết Sát Ma Quân để lại, thậm chí hai cái Cửu cấp thế lực là Băng Huyền Đế Quốc và Thiên Sơn Tiên Cảnh từng tiến hành điều tra, bất quá không có bất kỳ manh mối cụ thể nào.
“550 Cực phẩm linh thạch” Lạc Nam bình thản lên tiếng báo giá, hắn mặc kệ cái gì Huyết Linh Tông, bảo bối vào túi ưu tiên trên hết.
Huyết Thường giận tái mặt, người kia thậm chí không thèm đáp lời hắn, điều này khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục, âm trầm nghiến răng mang theo nặng nề lệ khí nói:
“600 Cực Phẩm Linh Thạch, hy vọng ngươi còn bản lĩnh tiếp tục báo giá!”
“Haha, Huyết đạo hữu cần gì hùng hổ dọa người, bần tăng cảm thấy hữu duyên với quan tài này, 650 Cực Phẩm Linh Thạch”.
Một âm thanh ôn hòa từ phòng khách quý số 1 truyền đến, tiếng nói vừa phát ra đã khiến lệ khí do Huyết Thường tạo ra lập tức tiêu tán.
“Kẻ nào?” Huyết Thường sắc mặt thập phần khó coi, người vừa lên tiếng tu vi không hề thấp hơn hắn.
“Bần tăng Phàm Không, quan tài người hữu duyên nên được, Huyết đạo hữu oán khí quá nặng, nên đến Phàm Ẩn Tự chúng ta siêu độ, sau bảy bảy sáu chín ngày, tin tưởng sẽ buông hạ đồ đao, lập địa thành phật a”.
Âm thanh ôn hòa đáp trả, không nhanh không chậm nhưng khiến Huyết Thường gương mặt co giật vì tức giận.
“Là Phàm Ẩn Tự, ta thiên a, lại là một cái Bát cấp thế lực, hơn nữa còn là phật môn”.
“Nghe nói Phàm Không là một trong các cao tăng Phàm Ẩn Tự, thực lực chỉ dưới hai vị Phó Trụ Trì và Trụ Trì”.
“Không hổ danh là cao cấp nhất Đấu giá hội, các nhân vật tay to mặt lớn ở các thế lực đều có mặt”.
Đám người nghị luận ầm ĩ, Lạc Nam không quan tâm, mở miệng tiếp tục báo giá: “700 Cực phẩm linh thạch”.
“Hừ, lão phu cho ngươi, hy vọng ngươi có mạng nhỏ để giữ lấy nó”.
Huyết Thường cười lạnh, ý vị tràn đầy uy hiếp, quan tài này hắn nhìn không ra lai lịch, bỏ cái giá lớn hơn nữa mua nó quá mức mạo hiểm.
“Vị đạo hữu này không biết có thể từ bỏ thứ yêu thích, quan tài này hữu duyên phật môn ta, 710 Cực phẩm linh thạch” Phàm Không vẫn ra vẻ đạo mạo ôn hòa nói.
“800” Lạc Nam lười để ý tên này, lúc này hắn đã không quan tâm Thiên Cấp vật phẩm, quan tài trọng yếu nhất.
“Xem ra đạo hữu chấp mê bất ngộ, bần tăng tạm thời bỏ cuộc, chỉ là vật hữu duyên Phật Môn ta, sớm muộn sẽ trở lại, người chấp mê bất ngộ kết quả thường không tốt, a di da phat”.
Phàm Không giọng điệu ôn hòa như cũ, bất quá chỉ cần người không ngốc sẽ nghe ra ẩn ý tràn đầy uy hiếp trong lời của hắn.
Lạc Nam cười lạnh, con mắt màu bạc đã che kín lửa giận, hắn thực bị mấy tên này làm động sát niệm, nếu không phải thực lực bản thân không đủ Lạc Nam thề lập tức cho bọn hắn câm họng.
Hắn đã làm gì sai? Bỏ tiền ra đấu giá công bằng công chính, lại bị đối phương liên tục uy hiếp, có thể không giận sao?
Huyết Linh Tông, Phàm Ẩn Tự, Lạc Nam ta nhớ kỹ các ngươi.
Cảm nhận được lửa giận của Lạc Nam, Bạch Tố Mai dịu dàng cầm tay hắn an ủi, trong lòng cũng ghi nhớ mối nhục hôm nay, chủ nhân của mình liên tục bị người khác uy hiếp, nàng lại không thể làm gì, điều này khiến Bạch Tố Mai khó chịu cực độ.
“Phẫn nộ sao?” Tần Mộng Ảnh vốn dĩ im lặng chợt nhìn Lạc Nam ôn hòa hỏi.
Lạc Nam im lặng không nói, hắn đang lấy lại bình tĩnh.
“Muốn không gặp phải chuyện hôm nay, chỉ có cách là không ngừng mạnh lên, ta có thể ra tay giúp ngươi hả giận, nhưng đó chỉ là nhất thời, nam nhân chân chính phải đối mặt với khó khăn, chịu đựng vấp ngã mới có động lực phấn đấu” Tần Mộng Ảnh nắm lấy bàn tay hắn, linh lực truyền vào bình ổn lửa giận trong lòng Lạc Nam.
Nhìn thấy hắn bị trần trụi uy hiếp, phẫn nộ trong lòng Tần Mộng Ảnh không thua bất kỳ ai, bất quá tiểu nam nhân này là một hòn ngọc quý cần được mài giũa, nàng muốn mượn chuyện hôm này thúc đẩy quá trình trưởng thành của hắn.
Nhìn Lạc Nam, nàng mở miệng dạy bảo: “Tâm cảnh cũng là thứ rất quan trọng để trở thành cường giả chân chính, mới bị đối phương uy hiếp đã trở nên tức giận như vậy, sau này nếu gặp chuyện bất trắc hơn chẳng lẽ ngươi bị phẫn nộ che phủ lý trí hay sao? Khi đó chỉ sợ ngươi đã không còn là ngươi”.
Lạc Nam không phải kẻ hồ đồ chấp mê bất ngộ, hắn hiểu ý nàng gật đầu cảm kích, mặc dù thời gian gần đây hắn vẫn nghiêm túc tu luyện, bất quá quả thật vẫn còn chưa đủ, các cuộc chiến hắn trải qua đa phần thắng lợi quá mức dễ dàng, khiến trong lòng hơi có chút kiêu ngạo.
Bị đả kích ngày hôm nay khiến Lạc Nam nhận ra một điều, hắn mặc dù không có đối thủ trong cùng cấp, nhưng nếu gặp phải kẻ thù là lão quái vật thì sao? Người ta sẽ nể tình ngươi nhỏ tuổi tu vi thấp mà buông tha hay sao? Chẳng hạn như Huyết Thường và Phàm Không hay tên này, nếu nơi đây không phải Đa Bảo Các chỉ sợ đã lập tức ra tay động thủ với hắn.
“Ta phải trở nên mạnh nhất, bất kể đối thủ ở bối phận nào, tuổi tác ra sao, ta phải mạnh hơn tất cả!” Lạc Nam siết chặt bàn tay nhỏ của Tần Mộng Ảnh kiên định nghĩ.
Nghĩ đến đây Lạc Nam chợt sảng khoái tinh thần, u ám trong lòng tan biến, hắn cảm giác linh hồn mình có một sự thăng hoa kỳ diệu nào đó, đây có lẽ là tâm cảnh có sự lột xác đi.
“Đau người ta” Bàn tay nhỏ bị Lạc Nam siết chặt, Tần Mộng Ảnh giả vờ nũng nịu, với tu vi như nàng làm gì có chuyện đau đớn dễ dàng như vậy.
Lạc Nam nhìn sang nàng, hắn không buông tay, trái lại trước ánh mắt bất ngờ của mấy người, kéo mạnh Tần Mộng Ảnh đang hoảng hốt vào lòng ngực.
Ôm chặt vòng eo trơn nhẵn như rắn nước nhỏ của nàng, ngửi mùi thơm mê người trên cơ thể quyến rũ, một tay Lạc Nam chợt kéo tấm khăn che mặt để lộ gương mặt xấu xí quen thuộc.
Vuốt ve gương mặt xấu xí khác người của nàng, hắn nhếch mếch tự tin cười, nhìn thẳng vào mắt nàng bá đạo nói:
“Nàng đã giúp ta nhận ra đường đi đúng đắn, ta sẽ không ngừng mạnh lên, ngày ta vượt qua nàng cũng là lúc bắt nàng về làm cô vợ nhỏ của ta, mặc kệ nàng xấu xí hay đẹp đẽ, chỉ cần ta thích nàng, bất kỳ ai cũng không ngăn cản nổi!”
“Hừ, thùng rỗng kêu to” Tần Mộng Ảnh hai má đỏ bừng kiều hừ nói, tu vi Luyện Hư kỳ bá đạo chạy đi đâu mất, trái tim đập thình thịch, như một nữ nhân yếu đuối cam chịu để hắn ôm chặt thân thể mê người mềm mại của mình.
Lạc Nam cười ha hả, tức giận trong lòng quét sạch, tâm cảnh thăng hoa khiến hắn không ngần ngại bộc lộ tình cảm của mình với nàng, nâng cái cằm trơn bóng của nàng lên, định cúi đầu hôn xuống đôi môi dày trên gương mặt xấu xí.
“Xin lỗi… hình như tiểu nữ vào không đúng lúc” Một âm thanh quyến rũ mang theo hoảng hốt cắt ngang nụ hôn dang dở của bọn hắn.
Thành Bích trong lòng như có vạn cơn sóng lớn cuộn trào, nàng hầu như không tin vào những gì mình vừa nhìn thấy, đây là nữ nhân bá đạo nàng nhận biết kia sao? Lúc này lại như một thiếu nữ mới lớn mặc cho thiếu niên ôm ấp.
“Á” Tần Mộng Ảnh như bị bắt quả tang, đẩy mạnh Lạc Nam khiến hắn bật ngửa ra đất, nhìn Thành Bích ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Sao lại là cô? Thị nữ với phục vụ đâu?”
“Giao dịch lần này quan trọng, do đích thân ta thực hiện” Thành Bích cũng rất nhanh ổn định tâm tình, không kiêu không nịnh đáp.
“Được rồi, quan tài đâu?” Tần Mộng Ảnh xòe tay, đồng thời ném một túi Linh thạch cho Thành Bích, cũng không quan tâm linh thạch vốn là của nàng, còn người mua quan tài là hắn.
Thành Bích cơ mặt thoáng co giật, trong lòng nộ hống: “Hình như người mua không phải ngươi đi?”
Bất quá vẫn ngoan ngoãn ném một cái túi trữ vật, bên trong có chứa quan tài cổ.
“Tiểu nữ xin cáo từ!” Thành Bích định quay người rời đi, chợt chú ý đến đang yên tĩnh ngồi Bạch Tố Mai, tia bất ngờ lóe lên trong mắt, nhìn sang Lạc Nam cười nói: “Công tử thật có phúc khí”.
“Hề hề, quả thật là may mắn của tại hạ” Lạc Nam tự hào chấp nhận, có nữ nhân xinh đẹp đương nhiên phải hãnh diện rồi.
“Tiểu thư các ngươi vẫn khỏe đi?” Tần Mộng Ảnh chợt hỏi Thành Bích.
“Đa tạ quan tâm, nàng vẫn khỏe, thường hay nhắc đến ngươi” Thành Bích quyến rũ mập mờ nói, xong quay người rời đi.
“Tiểu thư của Thành Bích?” Lạc Nam lập tức chú ý.
“Là Thánh Nữ Đa Bảo Các, Thành Bích là một trong các thị nữ bên cạnh nàng” Tần Mộng Ảnh cũng không giấu diếm nói.
Lạc Nam tấm tắt chép miệng, thị nữ bên cạnh đã có quyền thế như vậy, nếu đích thân Thánh Nữ hàn lâm phải là người như thế nào đây?
“Hừ, ai cho ngươi bất ngờ ôm ta? Làm hại ta xấu hổ” Tần Mộng Ảnh ném túi trữ vật có quan tài cho Lạc Nam, cắn chặt hàm răng, hai mắt hình viên đạn nhìn hắn.
Lạc Nam không câu nệ tiếp nhận túi trữ vật, lập tức thu vào Linh giới Châu cho an toàn.
“Keng, nhiệm vụ [Đoạt quan tài] thành công, nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên”.
Lạc Nam nghe âm thanh hệ thống vang lên, hắn lúc này mới nhìn sang một mặt còn tức giận Tần Mộng Ảnh ra vẻ vô tội nói:
“Do nàng quá mức mê người, ta nhất thời không kiềm chế được”.
“Miệng lưỡi ba hoa” Tần Mộng Ảnh hừ lạnh, trong lòng lại như nếm mật ngọt.
“Được rồi, lần trước nói có quà tặng cho nàng đây, tèn ten ten” Lạc Nam ý niệm vừa động, một bộ y phục lập tức xuất hiện.
Chỉ thấy đây là một bộ nữ nhân cổ trang y phục, lấy màu tím làm chủ đạo, có các đường viền kim sắc phối trí ngay cổ, ống tay áo các loại, kiểu dáng thướt tha lả lướt, lung linh mê hoặc, như mộng như ảo, thần bí vô cùng.
Đám người lập tức bị hấp dẫn, ngay cả nam nhân như Trần Giang cũng nhìn chằm chằm, sinh ra ý nghĩ biến thái muốn mặc thử.
Mà Tần Mộng Ảnh không cần phải nói, ánh mắt hiện lên trái tim hình, dán chặt vào y phục, nàng đưa tay nhận lấy, nhẹ nhàng trân trọng vuốt ve, cảm xúc trơn nhẵn mát lạnh thoải mái truyền đến khiến nàng yêu thích không rời, hận không thể lập tức khoát nó vào người.
“Tên nó là Như Mộng Tâm Y, lần đầu gặp ta đã nghĩ chỉ có nàng mới xứng đáng với nó” Lạc Nam ôn hòa nói, nhìn nàng hạnh phúc hắn cũng vui lây, không uổng phí Điểm danh vọng mua sắm thứ này.
“Ừ” Tần Mộng Ảnh khẽ ừ, ôm y phục vào người, nhẹ nhàng nép vào lồng ngực hắn, sống lâu như vậy lần đầu có nam nhân tặng quà cho nàng hay nói đúng hơn là lần đầu nàng tiếp nhận quà của người khác giới.
Mà bên cạnh Bạch Tố Mai cũng vuốt ve Tiên Lữ Tình Duyên Y trên cơ thể, nhớ lại đây cũng là y phục công tử tặng mình, trong lòng ngọt ngào tựa vào bên ngực còn lại của hắn.
Trần Giang nhìn công tử trái ôm phải ấp, trong lòng bái phục sát đất, thề sau này phải nhờ công tử chỉ vài đường tán gái cơ bản.
Lạc Nam thỏa mãn mỉm cười, mặc kệ đấu giá bên ngoài vẫn còn tiếp tục, hắn âm thầm hướng hệ thống hạ lệnh:
“Nhân lúc có giai nhân bầu bạn, tiến hành ngẫu nhiên triệu hoán đi!!”
“Keng, đếm ngược bắt đầu: 1600 1590…”
Lạc Nam xém tí kích động nhảy dựng, triệu hoán thứ càng khủng bố thời gian càng lâu, lần triệu hoán Cấm Kỵ công pháp Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tốn tận 3600s, lần này mặc dù không sánh bằng nhưng ít nhất cũng bá đạo gần một nửa Cấm kỵ rồi.
Lạc Nam lúc này như ngồi trên đống lửa, không có tâm trạng để tâm đến buổi đấu giá nữa, nhẹ nhàng ôm hai người phụ nữ nhắm mắt lại.
Vốn tưởng lần ngẫu nhiên triệu hoán không giới hạn cấp bậc này cùng lắm được hàng Linh Cấp là hết xí quách, không ngờ được đồ khủng bố hơn xa, hắn sao có thể không chờ mong?
Kim Nhi không biết lúc nào cũng chợt xuất hiện bên ngoài, hiển nhiên lần triệu hoán này gây kinh động đến nàng, ngoài Lạc Nam không ai phát hiện ra nàng.
Từng giây trôi qua, Lạc Nam trong lòng âm thầm đếm ngược.
“5 4 3… 1”.
“Keng! Chúc mừng ký chủ nhận được…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ tại nguồn: http://truyensexhay.org/con-duong-ba-chu/
“Keng, chúc mừng ký chủ nhận được công pháp [Long Tiên Thánh Điển]”
“Keng, tạm thời thu vào không gian hệ thống”.
“Lại là công pháp?” Lạc Nam sắc mặt cổ quái, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất lão tử còn chưa luyện ra hồn đâu, cho công pháp gặp quỷ à, ta xxx thằng Akay Hau.
“Công tử quả là mèo mù vớt cá rán, nhận được bảo bối mà còn không biết” Kim Nhi hiếm thấy ra vẻ khinh bỉ Lạc Nam.
Lạc Nam nghe lời của Kim Nhi, trong lòng càng thêm tò mò, vội vàng xem xét thông tin công pháp vừa nhận được.
‘Long Tiên Thánh Điển.
Đẳng cấp:???
Nguồn gốc:???
Công dụng: Song Tu loại hình công pháp, nam như rồng, nữ như tiên, nam nữ đồng tâm, tuy hai mà một… ‘
“Là song tu loại hình công pháp?” Lạc Nam hai mắt phát sáng, thầm hô trúng mánh.
Hắn cùng Nhược Tuyết, Hồng Liên từng kết hợp tu luyện, về một mặt nào đó có thể xem như một hình thức song tu đơn giản, bất quá đó chỉ là thông qua việc giao hoan giúp nhau luyện hóa đồ vật mà thôi, chỉ có thể thực hiện khi có vật trung gian phụ trợ, ngoài ra không có hiệu quả gì, không thể xem là song tu chân chính được.
Lạc Nam kiếp trước cũng là fan tiên hiệp các loại, thầm ước ao đám nhân vật chính tu luyện các công pháp song tu ngưu bức như Ngự nữ tâm kinh, âm dương kinh… Chỉ cần cùng nữ nhân song tu là tu vi gia tăng vùn vụt, hắn đã thầm thèm thuồng từ lâu, không ngờ hiện tại lại đạt được.
“Công tử nghĩ nhiều, nằm mơ đi” Kim Nhi dội một chậu nước lạnh.
“Nói thế nào?” Lạc Nam sắc mặt không dễ nhìn, nha đầu này hôm nay thích gây chuyện với hắn.
“Song tu công quả thật có thể gia tăng tốc độ tu luyện giữa hai bên nam nữ, bất quá còn phải tùy trường hợp, lần đầu của nữ nhân khi song tu hiệu quả rõ rệt, tuy nhiên các lần sau đó chỉ so với tu luyện bình thường nhanh hơn một chút mà thôi”.
Kim Nhi luyên thuyên nói tiếp:
“Trừ khi công tử có thể thu được nữ nhân có thể chất đặc biệt do trời sinh, khi đó dù cùng nàng song tu bao nhiêu lần thì hiệu quả vẫn cao như cũ, bất quá loại nữ nhân này ngàn năm có một, muốn tìm dễ vậy sao?”
“Chưa kể cần phải hai bên nam nữ đồng lòng, tình cảm bền chắc khi song tu, bằng không rất dễ phản phệ”.
“Như vậy đã rất không tệ” Lạc Nam thầm gật gù, mặc dù thực tế không màu hồng giống như tiểu thuyết, bất quá có thể gia tăng tốc độ tu luyện khi thân mật cùng nữ nhân của mình hắn đã hài lòng.
“Bộ này Long Tiên Thánh Điển bất phàm vô cùng, mặc dù không khủng bố như Cấm Kỵ, tuy nhiên đã rất thích hợp với phát triển trong tương lai của công tử” Thân ảnh bé xíu của Kim Nhi ngồi lên bả vai hắn, đung đưa hai chân nhỏ nhắn thanh thoát nói.
“Sao ta không nhìn ra đẳng cấp của nó? Trong khi ta đủ tư cách biết Bất Hủ Diễn Sinh Kinh là Cấm Kỵ cấp công pháp?” Lạc Nam nêu lên thắc mắc, theo lý mà nói Bất Hủ Diễn Sinh Kinh cao cấp hơn Long Tiên Thánh Điển, vậy mà hắn lại biết đẳng cấp của cái trước, còn cái sau hoàn toàn dấu?
“Công tử hiểu lầm rồi! Cấm Kỵ là từ dùng để thay thế cách gọi đẳng cấp thực sự của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mà thôi” Kim Nhi trợn tròn mắt, hiển nhiên không nghĩ công tử nhà mình hiểu lầm như vậy.
“Cấm Kỵ là từ thay thế?” Lạc Nam cũng bất ngờ há to miệng.
“Đúng vậy, với thực lực hiện tại của công tử, chưa đủ quyền hạn để biết tên gọi đẳng cấp chân chính của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, hai chữ ‘Cấm Kỵ’ là một cách để nói tránh đi đẳng cấp thực sự của nó mà thôi” Kim Nhi mặt mũi nghiêm túc nói.
Lạc Nam quả thật bất ngờ trước thông tin này, hắn vốn tưởng Cấm Kỵ là đẳng cấp khủng bố vượt xa Linh Cấp rất nhiều, không ngờ chỉ là một cách nói thay thế, nhằm tránh đi tên gọi đẳng cấp thực sự của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
“Với thực lực hiện tại của công tử, nếu mở miệng nói ra tên đẳng cấp thực sự của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, sẽ lập tức dẫn đến vô số đại năng khủng bố trong vũ trụ cảm ứng được, thậm chí trực tiếp hàng lâm tinh cầu này ra tay cướp đoạt, vì thế phải dùng hai từ Cấm Kỵ để thay thế nó nhằm bảo vệ công tử cũng như mảnh này tinh cầu.”
Kim Nhi nghiêm trọng nhắc nhở, hiển nhiên không muốn Lạc Nam tò mò dẫn đến cảnh tượng kinh hoàng đó.
“Ta biết rồi!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu, trong lòng đối với thực lực càng thêm khao khát, yếu kém ngay cả đẳng cấp công pháp chủ tu của mình cũng không biết được, điều này làm kích thích ý chí chiến đấu trong lòng hắn.
Thật ngày càng chờ mong đây, các loại bí mật trong thiên địa này thật quá nhiều, không có thực lực ngay cả tư cách tìm tòi cũng không có.
“Bất quá ta có thể ngoại lệ cho công tử biết nguồn gốc của Long Tiên Thánh Điển nha, tin tưởng hai vị kia sẽ không làm khó dễ công tử” Kim Nhi chợt mỉm cười ra vẻ thần bí nói.
“Thật sự? Hai vị nào?” Lạc Nam bất ngờ, trước đây những thứ hệ thống không cung cấp thông tin thì Kim Nhi đều phối hợp giữ kín như bưng, lần này lại chủ động hé lộ, quả thật kỳ lạ.
“Đương nhiên, đây là trường hợp ngoại lệ duy nhất” Kim Nhi gật đầu xác nhận.
“Đừng úp mở nữa, nếu không sao thì nói đi!” Lạc Nam thúc giục, mặc dù không biết đẳng cấp nhưng biết được nguồn gốc công pháp mình sắp tu luyện cũng không tệ.
“Sáng tạo Long Tiên Thánh Điển là một đôi phu thê được cả Tiên giới kính ngưỡng…”
Mặt mũi nhỏ nhắn phũ tràn đầy vẻ kính trọng, Kim Nhi kề miệng sát lỗ tai hắn thủ thỉ:
“Người nữ là vô số tiên nhân ngưỡng mộ nữ thần, xem là tình nhân trong mộng…”
“Mà người nam quân lâm thiên hạ, uy chấn bát phương, tại địa phương như Tiên giới cũng là nhất phương hùng chủ…”
‘Tên của bọn hắn lần lượt là…
Thánh Hậu – Âu Cơ.
Long Chí Tôn – Lạc Long Quân’
Lạc Nam đột ngột hai mắt trợn trừng, cái miệng mở lớn bật người dậy làm vốn dĩ đang nép vào người hắn Bạch Tố Mai cùng Tần Mộng Ảnh thân thể lảo đảo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 21/04/2020 11:36 (GMT+7) |