Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ » Phần 136

Con đường quan lộ

Phần 136: VƯƠNG PHI CỦA TÔI

Diệp Tử Thanh có em gái? Là em họ? Lý Minh Dương hơi ngốc nghĩ theo ý của mình. Y từng điều tra những lời đồn về cha của Diệp Tử Thanh, trong lòng giật mình nghĩ ra. Cô gái mặc đồ trắng này hẳn là chị em cùng cha khác mẹ của Diệp Tử Thanh, còn người phụ nữ này chính là mẹ đẻ của cô gái đó.

– Cô Vương, Diệp tiểu thư, xin chào!

Lý Minh Dương nhìn hai người mỉm cười gật đầu nói:

– Tôi là bạn của Tử Thanh!

Vương Phỉ Hạm và Diệp Thanh Oánh gật đầu đáp lễ. Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy Lý Minh Dươngnày. Trong số những người theo đuổi Diệp Thanh Oánh, thực sự mà nói, người thanh niên tên Lý Minh Dương này tướng mạo anh tuấn, cử chỉ lễ độ, hơn nữa 27 tuổi đã trở thành cán bộ cấp cục phó, là Trưởng phòng giám sát của Ủy ban Kỷ luật thành phố, tiền đồ có thể nói rất rộng lớn. Anh ta hội tụ đủ các điều kiện, thật đúng là một đối tượng ưu tú đầy triển vọng hiếm có.

Nhưng khi biết được Lý Minh Dương – con nhà cách mạng ba đời – chỉ muốn sở hữu riêng Diệp Tử Thanh một cách ích kỷ, Vương Phỉ Hạm và Diệp Thanh Oánh lập tức liệt đối phương vào diện không được hoan nghênh.

– Chúng em còn có việc phải đi trước rồi! Chủ nhiệm Lý, anh cũng đi thôi!

Diệp Tử Thanh hoàn toàn không hề lưu luyến khi vẫy tay chào, sau đó ném chìa khóa xe cho Lương Thần, cười ngọt ngào nói:

– Thần, em hơi mệt, anh lái xe được không?

Lương Thần mỉm cười nhận chìa khóa, hắn biết rõ cô muốn kéo hắn làm cái cớ! Nhưng hiện tại hắn không quan tâm, thứ nhất chọc tức tay họ Lý kia hắn cũng rất thích. Thứ hai hắn đã bắt nạt Diệp Tử Thanh, coi như lần này là chuộc tội, cũng nên phối hợp với cô!

Vương Phỉ Hạm và Diệp Thanh Oánh cũng hiểu ý Diệp Tử Thanh. Hai người không biểu lộ sắc thái gì ngồi vào trong xe, trong lòng muốn cho Chủ nhiệm Lý kia khó chịu mới thôi!

Nhìn Diệp Tử Thanh dịu dàng với người đàn ông khác, trong lòng Lý Minh Dương quả thật vô cùng ghen ghét đố kị. Nếu không phải e dè lời cảnh báo của chú đồng thời đây cũng là trước cửa cục công an thành phố, y nhất định răn đe tại trận. Lý Minh Dương trải qua 27 năm chưa bao giờ xấu hổ và nhục nhã như vậy!

Đứng trơ ra nhìn chiếc xe chở bốn người từ từ ra khỏi cổng chính, hai tròng mắt Lý Minh Dương dường như bốc hỏa, tay nắm chặt kêu răng rắc. Y thề rằng nhất định phải khiến Diệp Tử Thanh hối hận về quyết định của mình.

Lương Thần lái chiếc xe đỏ chở ba người phụ nữ đi mua sắm cả buổi chiều ở các trung tâm thương mại. Sau đó ăn cơm tối xong rồi quyết định đi hát. Đáp ứng yêu cầu mạnh liệt của Diệp Tử Thanh, Lương Thần thể hiện ca khúc sở trường”Sư tử tọa”của mình.

Từ biểu hiện của Vương Phỉ Hạm, Lương Thần có thể nhận thấy sức sống của người phụ này không hề thua kém thế hệ trẻ. Nếu không biết phong cách biểu diễn của Tăng ca thì đối với ca khúc hắn vừa biểu diễn tất Vương Phỉ Hạm sẽ không biết hắn chọc cười ở điểm nào.

Mặc dù đã từng xem Lương Thần biểu diễn một lần nhưng Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh vẫn một trái một phải cầm tay Vương Phỉ Hạm cười không ngừng. Cả ba người tươi cười rạng rỡ khiến Lương Thần hoảng hốt trong tích tắc. Ba mẹ con hợp lại mang một vẻ đẹp toàn diện, vô cùng quyến rũ không dính bụi trần, khiến người ta không thể kiểm soát được!

– Tiểu Lương hát thật tuyệt!

Vương Phỉ Hạm lại phát hiện một ưu điểm của Lương Thần, lấy tay lau khóe mắt, khẽ cười nói:

– Chẳng những hát hay mà còn có thể làm cho người khác vui vẻ, hạnh phúc!

Lương Thần mỉm cười, đưa mic cho Vương Phỉ Hạm nói:

– Cô cũng hát một bài cho chúng cháu thưởng thức!

Hắn vừa nói xong, Diệp Tử Thanh và Diệp Thanh Oánh lập tức hoan nghênh.

Vương Phỉ Hạm vui vẻ nhận mic, hát bài: “Tình yêu đã thành chuyện cũ”. Nghe người phụ nữ đẹp thanh cao, hai mắt mông lung hát: “Chuyện cũ không cần nhắc lại, đời đã nhiều gió mưa, trí nhớ không trôi đi, yêu và hận đều mãi ở trong lòng!”

Lương Thần trong lòng không hiểu, nghe tiếng ca chỉ biết dì Vương này hẳn là có chuyện xưa trong lòng.

Diệp Thanh Oánh lần đầu tiên nghe mẹ hát, không biết vì sao nghe những lời ca này, trong lòng cô lại kích động muốn khóc. Mẹ con liên tâm, cô dường như có thể cảm giác được sự thương tâm và chua xót trong lòng mẹ!

Diệp Tử Thanh là người duy nhất hiểu những gì Vương Phỉ Hạm trải qua, không khỏi quay đầu nhìn dì với ánh mắt thông cảm. Chỉ có cô mới biết được người phụ nữ bất hạnh này mang gánh nặng tình cảm lớn như thế nào.

Đợi cho Vương Phỉ Hạm hát hết ca khúc, Lương Thần, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh lập tức vỗ tay.

– Oánh Oánh và Tử Thanh cũng hát đi!

Vương Phỉ Hạm lau khóe mắt, vui vẻ trở lại. Nước mắt hiện tại là bi thương. Con người thật sự là một động vật kỳ diệu, cùng là rơi lệ nhưng biểu đạt tình cảm hoàn toàn không giống nhau.

Diệp Tử Thanh và Diệp Thanh Oánh không hẹn mà cùng chọn những ca khúc vui tươi. Sau khi hát mấy bài, Diệp Tử Thanh bỗng chọn một bài hát đơn ca, đôi mắt đẹp long lanh, chìa tay về phía Lương Thần đang uống nước cam nói:

– Anh có thể hát bài này không?
– Cũng được!

Lương Thần thoáng nhìn qua bài hát, rất là khiêm tốn nói.

– Vậy anh hát bài này!

Diệp Tử Thanh đưa mic rồi lại trở về đối diện.

Âm nhạc vang lên, trên màn hình hiện lên hai dòng chữ…

“Đong đưa chén rượu hồng, đôi môi đỏ thắm đẹp lạ thường. Khó khăn khi xóa bỏ tội lỗi. Không biết tên loại nước hoa khiến ma quỷ nghẹt thở. Không biết đôi giày cao gót khiến bao trái tim tan nát. Nỗi đau thật đẹp, mặc dù hèn mọn cũng muốn thêm một lần nữa, tan xương nát thịt vì em. Em thật xinh đẹp, mặc dù không nói lên lời anh cũng muốn ngăn đôi thế giới này. Vương phi của anh, anh muốn chiếm lĩnh vẻ đẹp của em!”

Lương Thần được trời phú cho giọng ca khàn khàn, trầm ấm lại đầy sôi động khiến hắn biểu diễn bài hát vô cùng sâu sắc.

Vương Phỉ Hạm đột nhiên kích động. Bà ngẩn ngơ lắng nghe tiếng ca hơi khàn khàn của người thanh niên: “Em đã đề phòng nhưng vết thương lòng của em do ai gây ra? Hãy tới gần anh một chút, thế giới này không giống nhau. Hãy ngủ yên trên đôi vai anh, anh sẽ dùng cả sinh mạng để che chở cho em!”

Lương Thần hát khá nhập tâm. Hắn cảm thấy bất kể là ca từ hay giai điệu đều rất tuyệt, biểu đạt tình cảm sâu đậm không hề giả tạo. Bài hát đã diễn tả được hết tình yêu cuồng nhiệt mà thâm trầm của người con trai với người con gái yêu dấu. Nhưng khi hắn hát câu cuối: “Vương phi của anh, anh muốn chiếm lĩnh vẻ đẹp của em”, trong lòng hắn không khỏi chột dạ. Ở trước mặt hắn rõ ràng là một công chúa! Hắn hát như vậy có thể khiến đối phương hiểu lầm không?

Ca khúc hoàn thành, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh thành thực tán thưởng, vỗ tay khen ngợi. Các cô cảm thấy người thanh niên này nếu trau chuốt một chút cũng có thể trở thành một ngôi sao ca nhạc. Đối với nghệ thuật ca hát mà nói, quan trọng nhất là tình cảm của ca khúc được ca sĩ nhập tâm thể hiện, cất tiếng hát làm rung động lòng người.

Nhìn khuôn mặt kia và Lâm Tử Hiên có vài điểm giống nhau, trong đầu Vương Phi Hạm bỗng hiện lên một loạt ý niệm kỳ dị. Lẽ nào đây là số mệnh? Ở huyện Tây Phong xa xôi này, bà và chàng thanh niên ấy không hề quen biết nhau, nhưng người đó đã đi vào cuộc sống của bà một cách kỳ lạ như thế nào? Có lẽ nào lại trùng hợp như vậy khi Lâm Tử Hiên lựa chọn thực hiện kế hoạch điên cuồng kia?

Có lẽ số phận đã định. Nếu bà cố phản kháng, giãy giụa cũng không có ý nghĩa gì, tốt hơn là yên phận theo số phận đã an bài. Nghĩ đến đây, bà dường như tháo được gánh nặng giống như xả được cơn giận dai dẳng. Đôi mắt đẹp không chớp, thần sắc phức tạp, cũng nhẹ nhàng vỗ tay. Bất kể tương lai như thế nào, câu tuyên ngôn tràn đầy nhiệt huyết: “Vương phi của anh, anh muốn chiếm lĩnh vẻ đẹp của em” đã khắc sâu trong lòng của bà.

Sau khi rời quán, Lương Thần và Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm nói lời tạm biệt. Bởi vì sáng mai có thể hắn phải gặp đài truyền hình tỉnh để trả lời phỏng vấn, cho nên đêm nay hắn phải trở về chuẩn bị một chút!

Nhìn Lương Thần ngồi vào xe taxi rời đi, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh trong lòng có chút trống trải. Người thanh niên đầy sức hấp dẫn này có thể làm cho người con gái bên cạnh hắn cảm thấy an toàn và kiên định. Vương Phỉ Hạm cũng khẽ thở dài. Ở câu lạc bộ đêm, bà ý thức được, phụ nữ vốn mạnh mẽ nhưng thỉnh thoảng cũng cần người đàn ông bảo vệ. Lương Thần ở nhà bà ba buổi tối, bất kể là bà, Oánh Oánh hay Tử Thanh đều cảm nhận được cảm giác an toàn!

Lương Thần trở về ký túc xá của mình, tắm rửa một cái rồi nằm lên giường, trên tay cầm theo điếu thuốc. Đi chơi với Diệp gia hắn vui đến nỗi không còn biết trời đất là gì. Khuôn mặt ba mỹ nhân lúc ẩn lúc hiện, trong phút chốc, Lương Thần mệt quá chìm vào giấc ngủ ngay.

Trong giấc mộng, một thân hình ngọc ngà, đầy đặn xuất hiện trên người của hắn. Người con gái ấy như một kỵ sĩ thích rong ruổi, lưng ngọc thấm những giọt mồ hôi trong suốt, khơi dậy trong hắn một cảm giác rung động mãnh liệt. Hắn biết cô áy là ai? Cô ấy chính là Vương phi của hắn!

Một đêm mộng mị khiến Lương Thần buổi sáng hôm sau tỉnh dậy thì quần lót ướt nhoét. Sau khi rửa mặt và thay trang phục xong, hắn xuống nhà ăn dùng điểm tâm rồi sau đó lẳng lặng chờ ở ký túc.

Tám rưỡi, điện thoại vang lên, là tiểu yêu tinh gọi tới. Diệp Tử Thanh nhắc nhở hắn sau khi phỏng vấn xong thì liên lạc với cô ấy ngay.

Chín giờ mười năm phút, điện thoại lại vang lên, lần này là một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng:

– Đội trưởng Lương Thần phải không? Tôi là Liên Tuyết Phi ở đài truyền hình tỉnh, tôi và đồng nghiệp của mình muốn phỏng vấn anh về vụ án Hứa Tiểu Lỵ, Không biết hiện giờ anh có thời gian không?

Lương Thần trong bụng nghĩ thầm “Tôi chính là đang chờ cô. Nếu không phải chờ cô tôi đã sớm hẹn với bạn gái rồi”. Vì thế hắn hắng giọng nói:

– Xin chào, tôi hiện giờ đang có thời gian. Xin hỏi chúng ta gặp nhau ở đâu thì thích hợp?
– Tôi và đồng sự đang ở quàn trà Nhất Phẩm Hiên trên đường Mây Xanh. Nếu sếp Lương không phản đối, chúng ta gặp nhau ở Nhất Phẩm Hiên được không?

Giọng nữ trong điện thoại rõ ràng rất là lễ phép, nhưng Lương Thần lại cảm thấy loại lễ phép này được công thức hóa, trong lúc vô ý để lộ ra vẻ mạnh mẽ, cứng rắn.

– Được rồi! Bây giờ tôi qua, lát nữa gặp lại!

Nhắc đến Nhất Phẩm Hiên là Lương Thần biết ngay. Ngày 1/5 trong lúc đến Liêu Dương phá án, chính ở nơi đó, Vương Phỉ Hạm và Thứ trưởng bộ Thương mại Niếp đã có một hồi “giương thương múa kiếm”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Trò chơi cuckold
Đã 3 tháng trôi qua kể từ đêm sinh nhật “kinh hoàng” ấy. Cho đến giờ, Bảo vẫn nhớ như in hình ảnh trần trụi và dâm đãng ấy của Hoa. Đã bao lần cậu mơ mộng đến việc mang Hoa lên giường, thế nhưng có đánh chết cậu cũng không giờ bây giờ Hoa đang thật sự đang quằn quại ở đó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện NTR Truyện sex cuckold
Trao đổi bạn tình
Vừa nhìn thấy cái lồn không còn một sợi lông nào của Tâm tôi cúi xuống đưa lưỡi liếm luôn. Tâm thích quá quay lại dạng chân thật to ra để cái lưỡi làm thỏa mãn cái khe lồn nóng bỏng. Càng quét mạnh thì nước bên trong cái lỗ càng chảy ra nhiều. Tâm giật lên từng tiếng rồi đột nhiên vỗ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Sextoy Thác loạn tập thể Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình
Phải lòng gái hư
Vết bầm trên cổ mình sau hôm đấy về nhà chườm nóng chườm lạnh các kiểu mà mấy ngày sau mới chịu tan. Mít nhìn thấy cũng cau có mất vài hôm, nhưng không giận dỗi gì cả. Bọn mình yêu nhau chưa bao giờ thấy Mít than thở là mình thiếu quan tâm, rồi lạnh nhạt hay ghen tuông gì cả. Lúc nào cũng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân