Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường quan lộ » Phần 174

Con đường quan lộ

Phần 174: CẬU CÓ TIỀN KHÔNG?

Khi Vương Phỉ Hạm đi rồi, Lưu Tố Mai và Diệp Hạo vẫn chưa vội rời khỏi. Lưu Tố Mai nhìn chăm chăm vào tờ tiền có màu đỏ chói mắt trên bàn, khuôn mặt không có nửa điểm tươi cười. Thái độ cự tuyệt quyết liệt của Vương Phỉ Hạm nằm ngoài dự liệu của bà. Quân át chủ bài đã tung ra cũng không phát huy được hiệu quả gì.

Lưu Tố Mai rất nghi hoặc, Vương Phỉ Hạm thật sự không e ngại Lâm Tử Hiên sẽ trả thù sao? Theo như bà biết thì sau khi Lâm Tử Hiên đến Liêu Dương, đã lập tức có những hành động trả thù, khiến cho hai công ty bất động sản chỗ Vương Phỉ Hạm hai lần cạnh tranh đều bị làm hại. Tiếp theo vẫn chưa có hành động rõ ràng, nhưng ai dám nói là có thể yên bình được. Không phải là có một trận cuồng phong đang tiềm ẩn sao?

– Con trai, con thấy thế nào?

Lưu Tố Mai chuyển ánh mắt sang phía con trai, nhíu mày hỏi.

– Nếu bà ta không phải là vợ của cái người mà con gọi là chú kia thì tốt biết mấy.

Trong mắt Diệp Hạo hiện lên một tia khác thường, không trả lời vào câu hỏi.

– Hạo, bình thường con có thế đâu.

Lưu Tố Mai hơi bất mãn nói. Con trai bà từ nhỏ đến lớn, chuyện gì cũng không giấu diếm bà. Bà cũng luôn tự cho mình là một người mẹ tiến bộ. Mà trên thực tế, những thành tựu có được ngày hôm nay của Diệp Hạo cũng đã chứng minh được rằng phương thức giáo dục của bà là hoàn toàn chính xác. Diệp Hạo không hề giấu bà sự hứng thú đối với Vương Phỉ Hạm, điều này làm bà rất vui, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là bà sẽ ủng hộ y.

– Mẹ, có thể mẹ cũng là phụ nữ, nên góc độ nhìn nhận và cảm quan thường mang theo một sự phủ nhận.
– Thẳng thắn mà nói, Vương Phỉ Hạm là một người phụ nữ tuyệt đẹp khiến cho bất cứ người đàn ông nào cũng muốn chinh phục. Khi nhìn thấy bà ta, người đàn ông nào cũng sẽ muốn xé toạc lớp áo khoác lạnh như băng của bà ta, khiến bà ta phải hoàn toàn thần phục.

Diệp Hạo cười cười, không hề kiêng dè nói với mẹ những ý nghĩ chân thật của bản thân:

– Nhưng mẹ yên tâm, con không phải cái loại trẻ con tóc tơ nữa, con biết chừng mực của mình.
– Nói về việc chính đi! Vương Phỉ Hạm cự tuyệt như vậy, không hề để lại lối thoát. Chúng ta sẽ trả lời như thế nào với Văn Chương của nhà họ Liên?

Lưu Tố Mai có chút không kiên nhẫn hỏi.

– Cái này cũng cần phải suy nghĩ lại, chỉ trách lúc trước mẹ cứ khăng khăng là sẽ thành công.
– Ai có thể nghĩ Vương Phỉ Hạm sẽ không đồng ý chứ!

Trong giọng nói của Lưu Tố Mai mang theo một chút phẫn nộ. Bà đã bỏ đi lòng tự cao tự đại, nói ngon ngọt không biết bao nhiêu lần, cuối cùng lại được kết quả như vậy. Nếu không phải bởi cháu của nhà họ Liên coi trọng con gái nhà bà, thì bà cho rằng tôi sẽ chủ động tới tìm bà sao?

– Việc này cứ từ từ. Con sẽ tìm Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nói chuyện. Điều kiện gia thế của Liên Văn Chương nếu nói là đứng thứ hai, thì e là chẳng ai dám nhận mình là thứ nhất cả. Con không tin chúng nó sẽ không động lòng.

Nói tới đây, Diệp Hạo dường như nghĩ tới cái gì, hơi xúc động nói:

– Thật sự không ngờ, cái người mà con gọi là chú kia có thể sinh ra hai đứa con gái xinh đẹp như vậy. Chẳng trách Liên Văn Chương chỉ nhìn ảnh chụp thôi cũng đã bị mê hoặc, hơn nữa có vẻ khó quyết định chọn ai bỏ ai.
– Bản tính của đàn ông đều là đứng núi này trông núi nọ.

Lưu Tố Mai không kìm được thở dài. Bà có thể cảm nhận được, chồng bà bên ngoài có người phụ nữ khác hay không, lẽ nào bà lại không biết, chẳng qua chỉ là khuất mắt trông coi mà thôi. Một người đàn ông có quyền lực hoặc tiền tài trong tay thì dục vọng cũng sẽ bắt đầu tăng lên. Một khi dục vọng đã tăng lên thì thường biểu hiện bằng việc muốn chiếm hữu phụ nữ xinh đẹp. Đây là bệnh chung của đàn ông rồi. Ngay cả những người đàn ông ưu tú cũng không ngoại lệ. Bao gồm cả đứa con đang làm Phó chủ tịch thành phố của bà.

Khi Vương Phỉ Hạm trở lại bệnh viện, vẫn chưa qua 8 giờ tối. Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh vẫn đang ở trong phòng bệnh của Lương Thần. Nhìn thấy Vương Phỉ Hạm trở về, ba người không khỏi thở phào. Ban đêm, Diệp Tử Thanh tìm cơ hội hỏi riêng Vương Phỉ Hạm về cuộc gặp gỡ. Khi biết được những tính toán của nhà họ Diệp, cô không kìm được nghiến chặt răng, đôi mắt đẹp ánh lên vẻ giận dữ. Giọng vô cùng phẫn nộ nói với Vương Phỉ Hạm:

– Con thà nghe theo sự sắp đặt của Lâm Tử Hiên, trở thành người phụ nữ thuộc về Lương Thần, chứ nhất quyết không nhận tổ với chả tông. Bọn người nhà họ Diệp đi gặp quỷ sứ đi!

Vương Phỉ Hạm nhìn vẻ mặt kiên quyết của Diệp Tử Thanh, trong lòng không biết nghĩ gì. Một mặt, bà biết việc này đối với Diệp Tử Thanh mà nói thì rất không công bằng. Nhưng mặt khác, bà cũng không tán thành quyết định của Diệp Tử Thanh. Cứ như vậy đi. Tương lai bất kể có ra sao, tất thảy hậu quả cũng sẽ do bà gánh vác.

Vương Phỉ Hạm, Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh ở bệnh viện liền 5 ngày. Trong 5 ngày này, các đồng nghiệp ở cục công an thành phố, bao gồm Đại đội phó Khương Bằng, Tất Cạnh, đám người Tiểu Trác Tử, Diêu Tiểu Thuận, còn có cả Quả ớt nhỏ, em Triệu, chị Đổng của phòng thư ký, phòng trang bị đều lần lượt đến thăm Lương Thần.

Cũng trong khoảng thời gian này, Lý Hinh Đình cũng tới vài lần nữa. Hai lần trước là cùng đi với Đinh Lan, lần cuối cùng có thêm Chu Tiểu Mạn.

Đây là lần đầu tiên bạn gái cũ và bạn gái mới gặp nhau. Nhìn hai phe phân định rõ ràng trong phòng bệnh, Lương Thần nằm trên giường bệnh cũng nổi da gà. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày chính mình lại có thể khiến một đống mỹ nữ ra sức tranh giành. Hắn không khỏi nhớ tới một câu: Chỉ cần có người muốn tranh giành thì tảng đá cũng sẽ biến thành bảo bối.

Chu Tiểu Mạn cố nén, hai lần trước không dám đi cùng Lý Hinh Đình và Đinh Lan. Nhưng cuối cùng, không kìm được sự quan tâm và khát khao, liền cùng hai chị em đến bệnh viện. Vừa đến cửa phòng Lương Thần, nhìn thấy Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh, cô cảm thấy mình không thể giữ được bình tĩnh nữa. Cô cảm thấy dường như ông trời đang đền bù cho Lương Thần vậy.

– Về sau anh đừng liều lĩnh nữa, cái gì cũng không so được với sinh mạng của mình, biết không đồ ngốc!

Từ khi vào cho đến lúc rời đi, Chu Tiểu Mạn chỉ nói một câu như vậy, nhưng biểu lộ sự quan tâm thân thiết còn hơn ngàn vạn lời nói.

Nhưng sau khi rời khỏi bệnh viện, vẻ mặt bình tĩnh của Chu Tiểu Mạn không còn nữa. Cô nhào vào lòng Lý Hinh Đình khóc nức nở thành tiếng.

– Đừng khóc Tiểu Mạn, đừng khóc. Lương Thần là của chúng ta, ai cũng không tranh đoạt được đâu.

Lý Hinh Đình dịu dàng an ủi, đôi mắt đẹp ánh lên vẻ kiên nghị. Đối thủ càng hùng mạnh, cô ngược lại càng có ý chí chiến đấu. Bất luận thế nào, cô cũng không để Lương Thần tuột khỏi tay.

Ở bệnh viện một tuần, Lương Thần cảm thấy nên xuất viện rồi. Nhưng Vương Phỉ Hạm, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nói cái gì cũng không đồng ý.

Viện trưởng bệnh viện trung tâm thành phố Hầu Hải Dương cũng đến khuyên nhủ, muốn Lương Thần ở lại để theo dõi thêm.

Ngoài vết thương ngoài da này thì còn cái gì phải theo dõi chứ? Lương Thần trong lòng tràn đầy nghi hoặc, lại không lay chuyển được sự kiên quyết của Vương Phỉ Hạm, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh, chỉ có thể ngoan ngoãn mà tiếp tục nằm viện. Đến tận ngày 17 tháng 10, Lương Thần mới chính thức được ra viện, quay lại cục làm việc.

Các vị lãnh đạo như Cục trưởng Bộ Khắc Kỷ, Phó cục trưởng Triệu Thanh Nham, Trương Đống, Chi đội trưởng Thân Lỗi đã tổ chức một buổi tiệc chúc mừng chính thức tại phòng hội nghị của chi đội cảnh sát hình sự. Thứ nhất là chúc mừng đã phá được vụ trọng án buôn ma túy, thứ hai là chúc mừng Lương Thần đã bình phục trở lại đơn vị.

Bộ trưởng Bộ Khắc Kỷ vẫn luôn bất mãn với Lương Thần, nhưng giờ đây không thừa nhận không được. Lương Thần lúc này tựa như một viên phúc tướng. Từ khi vào cục công an thành phố đến nay, những chiến công xuất sắc nhiều không kể xiết. Lần này truy bắt bọn buôn ma túy thành công, lại còn anh dũng xả thân cứu người, chiến tích này sẽ có tác dụng tuyên truyền không thể đo lường được trong cục. Trong hội nghị ủy viên thường vụ hôm qua, Bí thư thành ủy Trương, Chủ tịch thành phố Vương đều có chung một ý kiến: Khẳng định công lao của cục công an thành phố, quyết định yêu cầu sở tài chính cấp phát cho cục công an thành phố khoản kinh phí trợ cấp phá án năm sau là bốn trăm ngàn tệ.

Khi Phó cục trưởng Triệu khen ngợi đại đội trưởng chi đội một cảnh sát hình sự Lương Thần đã chiến đấu quên mình, có hành động anh dũng xả thân cứu người, trong phòng hội nghị lập tức vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt. Lương Thần đứng lên cúi chào, trong lòng có chút xấu hổ. Hắn đâu phải là chí công vô tư, người mà hắn cứu chính là nhạc mẫu đại nhân tương lai mà.

Vài ngày sau đó, khi Lương Thần đi làm hay ra về, lúc nào cũng bắt gặp ánh mắt khâm phục của đồng nghiệp. Cảnh sát hình sự phần lớn là những người rắn rỏi kiên cường, nhưng con người rắn rỏi kiên cường thì cũng sợ chết. Hành động anh dũng của Lương Thần, chủ động đề nghị thay thế con tin, lại ở thời khắc đang đối mặt với họng súng, thực sự không phải người bình thường có thể làm được. Gọi một tiếng anh hùng là hoàn toàn xứng đáng.

Cuộc sống rồi cũng dần dần trở về quỹ đạo. Lương Thần vẫn giống như trước đi làm, rồi đi học, sau đó về nhà họ Diệp nghỉ ngơi. Do sự kiên quyết của Vương Phỉ Hạm, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh nên hiện tại ngày nào tan làm, Lương Thần cũng phải về khu chung cư Hoa sen. Bàn đọc sách đã được chuyển đi, thay thế bằng một chiếc giường đơn. Hơn nữa, mỗi tối sau khi ăn cơm xong, lại có thêm mục uống một chén thuốc đông y. Lý do là Lương Thần bệnh nặng mới khỏi, nhất định phải dùng thuốc đông y để bồi bổ cơ thể.

Lương Thần uống thuốc cũng không tốn sức lực gì. Hơn nữa đây lại là ý tốt của người ta, cho nên mỗi tối sau khi ăn xong cơm, hắn đều rất thoải mái uống hết chén thuốc đông y. Nhưng một, hai ngày sau, hắn bắt đầu cảm thấy có chút khác thường. Dường như ” tiểu huynh đệ” của hắn càng ngày càng dễ hưng phấn, mỗi buổi sáng đều “nhất trụ chỉ thiên”, hơn nữa rất lâu cũng không gục ngã.

Ngày 28 tháng đó, Lương Thần nhận được điện thoại của chủ biên chuyên mục pháp chế của đài truyền hình tỉnh, cũng chính là phu nhân Bí thư tỉnh ủy Nghiêm Lệ. Bà thông báo cho hắn chuẩn bị sẵn sàng, chiều cuối tuần này, chuyên mục pháp chế sẽ mời hắn đến trường quay để tiến hành phỏng vấn lấy tin tức.

Bởi vì Lương Thần bị thương nằm viện, nên cuộc phỏng vấn định thực hiện vào trung tuần tháng mười buộc lòng phải lùi thời hạn. Lương Thần dường như quên mất điều này, đến khi Nghiêm Lệ nhắc nhở, hắn mới giật mình, hóa ra hắn vẫn còn một sự kiện vô bổ chưa làm.

Lương Thần thừa nhận, trong lòng hắn có đôi chút lo lắng. Bởi vì phỏng vấn ngay tại trường quay, lại không nghe Nghiêm Lệ nói có diễn tập hay cái gì đại loại thế. Nếu như làm không tốt thì nhất định sẽ làm mất mặt cấp trên. Haizzz, chỉ mong người chủ trì chuyên mục này có thể dịu dàng một chút, hiểu ý người khác một chút để phối hợp với hắn vượt qua cửa ải này một cách trót lọt.

Buổi chiều, Lương Thần đi học ở học viện cảnh sát hình sự. Trong lớp học bồi dưỡng đại đội trưởng cảnh sát hình sự, Lương Thần phát hiện ra, vị giáo sư Tô hàng ngày vẫn thích cùng hắn so tranh, nay dường như có vẻ già nua, gầy gò hơn, giảng bài cũng càng ngày càng uể oải.

Sau khi tan học, Lương Thần ra về cuối cùng. Hắn phát hiện ra vị giáo sư đã từng nhổ nước bọt vào hắn nay đang ngồi sụp trên ghế, gương mặt gầy yếu lộ ra vẻ vô cùng đau thương.

– Giáo sư Tô, ông làm sao vậy?

Lương Thần đi đến nhẹ nhàng hỏi.

Giáo sư Tô đờ đẫn ngẩng đầu, nhìn chăm chăm vào Lương Thần ước chừng năm, sáu giây, rồi bỗng nhiên mở miệng nói:

– Tiểu Lương, cậu có tiền không?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường quan lộ
Con đường quan lộ – Quyển 2 (Update Phần 102)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường quan lộ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/04/2024 03:52 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chợ nổi Ngã Bảy - Tác giả nguoikechuyendoi
Nhìn em có vẻ quen công chuyện rồi đó, không cực lắm đúng hông? Liễu nói khi đang ngồi nhìn Hà thoăn thoắt xếp đống quần áo vừa lấy từ ngoài sào vô. Cũng đã gần cả tuần Hà sang nhà phụ công chuyện cho nhà chị, Liễu thấy thương người phụ nữ xinh xắn chịu thương chịu khó này. Đúng như...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex có thật
Cô gái đi xe Sh
Đêm đông Hà Nội, một con camry đỗ trước cổng sân bay nội bài, nó đóng bộ âu phục màu tối màu mà con chị đã chuẩn bị từ mấy hôm trước, nó đang thực hiện lời hứa của đêm đó với em. Trang mấy giờ bay con chị nó nhìn đồng hồ hỏi. Hình như là 12h đêm. Vào thôi. Vào đên khu xuất nhập...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Bồn chứa tinh của chủ nhân
Cốc... cốc... cốc... Gõ cửa, tôi đã đi hơn 20km để đến đây. Ngôi nhà nằm trong một con hẻm nhỏ bẩn thỉu, có thể nói đây là con hẻm của dân lao động nhập cư trong thành phố. Cô là? Người đàn ông trung niên với mái tóc lấm tấm bạc mở hé cửa. Cháu chào chú, cho cháu hỏi đây có phải là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex bạo dâm Truyện sex khổ dâm Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân