Thiên Ý Nhi và Cửu U đang lo lắng vận mệnh của mình, và đại chiến tiên ma kia… chả thiết gì mưu toan phàm thế tranh ngôi đoạt vị nữa. Nhưng Liên Phúc nàng đâu dễ bỏ qua chuyện hại tiền kiếp Hỏa muội Hạ Tư Linh của nàng. Khi Chu Bình Vương bước vào hậu điện, thì đã ngà ngà hơi men… miệng liên tục gọi mỹ nhân… Nhìn kẻ phàm nhân yếu đuối… Mộc yêu linh nàng chẳng còn thiết tha… lúc trước còn là Liên Phúc vạn bất đắc dĩ thế chân, Hỏa muội mà chịu ủy khuất trong đau đớn… Mộc yêu nàng phất tay độc mê hương khiến cho Chu Bình Vương đứng im tại chỗ, còn nàng hóa ra luồng sáng xanh lục biến mất…
Thiên Ý Nhi hiện thân về chính thể Băng Phách tiên tử cưỡi mây bay về thiên giới diện kiến Đại tiên Khương Tử Nha xin đối sách diệt hồ ly và mộc, hỏa yêu linh kia… Tuyệt Phách tiên Cửu U nàng thấy muội muội đi rồi, một mình ngồi thơ thẩn trong hoa viên của Nam cung nghĩ ngợi. Bất chợt luồng sáng xanh tụ lại trước mặt, Mộc yêu linh hiện ra với nụ cười nửa miệng gian giảo… Thấy Mộc yêu linh đến nàng sợ hãi lùi lại chả khác con thỏ con, run sợ trước ưng điểu hung tàn…
– Băng Phách tiên tử đi rồi… ngươi cũng nhàn rỗi a! Chi bằng đi với Mộc yêu ta vui vẻ một chuyến… ta dám chắc người sẽ được vui vẻ hi ha…
– Ngươi… ngươi… định làm gì ta?
Cửu U run cầm cập nàng sợ thật sự, cứ nhìn ánh mắt của Mộc yêu linh đủ biết nàng ta chả có ý tốt gì rồi. Mộc yêu linh ranh mãnh nheo nheo mắt ngắm thân thể Cửu U đánh giá rồi nói:
– Ta làm gì ư? Ngươi làm gì Hỏa muội nhà ta… giờ ta cũng cho ngươi nếm thử cảm giác đó một lần… Cửu U ngươi xinh đẹp thế này lại còn băng trinh xử nữ nữa cơ… Hoàng thượng đang cần người để sủng ái… ngặt nỗi ta không thích hắn… thật phiền Cửu U ngươi rồi!
– Không! Đừng ta xin người Mộc yêu linh tha cho ta đi… ta nguyện làm gì cho ngươi cũng được… Nhưng đừng bắt ta chung đụng nam nhân, ta… ta… xưa nay chỉ thích nữ nhân… ta yêu Băng Phách muội ấy… hu… hu… hu…
Cửu U khóc thút thít… bây giờ nàng còn đâu là vô hình thủ dũng mãnh tam giới, kẻ mà thần khiếp yêu kinh nữa. Mộc yêu linh là khắc tinh ngàn đời ngàn kiếp của nàng… trước mặt nàng ta Tuyệt Phách tiên Cửu U nàng chỉ còn là một cô gái yếu đuối. Mộc yêu linh sấn tới cười nhăn nhở:
– Khi ngươi khoái trá nhìn kẻ khác hành hạ tiền thân Hỏa muội ấy, sao ngươi không cho muội ấy van xin… không tha muội ấy lấy một lần. Ta còn có lòng nhân từ chỉ để ngươi sủng ái cùng hoàng thượng, là may mắn cho ngươi rồi… còn không mau theo ta về Đông cung… ta đổi ý gọi thêm vài chục tráng đinh… e Cửu U ngươi thân tàn ma dại đó…
Cửu U sợ quá khóc ầm lên người run bắn lên… vãi cả tiểu tiện ra hạ y. Nếu mà vài chục tráng đinh mà liên thủ hành hạ, ta chắc sống không nổi chết không xong. Ta hối hận tàn ác với Hỏa muội của nàng ta… rồi, nhưng ta ác một Mộc yêu ngươi ác cả trăm lần… Nàng run rẩy nói:
– Ta nguyện ý chiều hắn! Chỉ mong ngươi giữ lời… vài chục tráng đinh Cửu U ta chịu không thấu… hu… hu…
– Vậy còn không mau theo ta về Đông cung!
Mộc yêu linh nàng quát lên, làm cho Cửu U run bắn cả người đứng không vững ngã bệt ra đất. Nhìn cảnh khóc lóc khổ sở của Cửu U thật ra Mộc yêu linh nàng cũng mủi lòng nghĩ “… cùng thân nhi nữ như nhau, ta thật không muốn ép ngươi quá đáng… nhất là kẻ bán nam bán nữ như ngươi… chung thủy với Băng Phách tiên tử… vì nàng ấy núi lửa biển đao không từ… Nhưng ngươi bạc với Hỏa muội tội ấy khó tha… ta không nỡ ép cho ngươi thân tàn ma dại bởi lũ nam nhân vô tình… tuy nhiên nhất thiết phải hoan lạc với Chu vương kia…”
Đông Cung đèn đuốc rực rỡ, đám nô tài đã sớm bị Mộc yêu linh hành thân khiển xác. Chúng tuân theo mệnh lệnh nàng như một cái máy… Mộc yêu linh ngồi bên cái bàn trong phòng tân hôn… đang nhâm nhi chút trà. Cửu U đã tắm rửa xong bẽn lẽn đi ra trước mặt nàng, trên người Cửu U chỉ khoác một cái xiêm y mỏng manh… đầu nhũ phong đội lên nhòn nhọn sau lần áo. Thấp thoáng phía dưới đám âm mao đen mượt nổi bật qua lần vải… cái tam giác đen ấy nổi bật giữa cặp đùi trắng ngần thon thả.
– Ta đã sẵn sàng rồi, chỉ mong ngươi giữ lời hứa… đừng mang tráng đinh ra hành hạ ta…
Cửu U nàng run sợ cố gắng mặc cả với Mộc yêu linh, hy vọng mong manh nàng ta giữ lời hứa đó. Mộc yêu nàng phẩy tay để Chu Bình Vương tỉnh dậy, cố ý gia tăng thêm độc hương kích thích thú tính trong Chu Bình Vương để cho Cửu U kia nếm trải đau đớn một lần mà nhớ. Cửu U tháo bỏ trang y thì thấy ánh mắt đỏ ngầu rực lửa của, Chu Bình Vương nhìn mình sợ hãi bật khóc. Nàng quay lại phía Mộc yêu linh một tay che cặp nhũ phong… tay thì che hạ thể. Bàn tay bé nhỏ đẩy cặp nhũ phong đầy đặn vồng lên khít chặt vào nhau… trông thật quyến rũ, do nhân tính thiên lệch chỉ thích nhi nữ mà ở hạ thể Cửu U đám âm mao rậm rạp hơn thiếu nữ khác… Bàn tay trắng ngần lẫn trong đám lông đen loăn xoăn, bờ mu tiểu phúc cao vồng…
– Mộc yêu! Ta sợ lắm hu… hu… nhưng ta sẽ cố… người ngồi đó ta ngượng lắm… người có thể không nhìn… lúc chàng đó làm thế với ta được không? Hu… hu… ta xin người… ta… ta… xấu hổ… lắm…
Mộc yêu linh than thở trong lòng “… Cửu U! Trông ngươi đẹp lắm rất gợi dục… nữ nhân như ta còn thấy động lòng… nam nhân không mê mẩn ngươi mới lạ… chắc không dùng mê độc, tên Chu Bình Vương ấy thấy ngươi cũng phát rồ rồi…” Mộc yêu linh nàng hết kiên nhẫn liền nổi nóng:
– Ngươi còn không mau làm đi, hay chờ ta đổi ý… ta cũng là nữ nhân ta muốn hiếp cũng chả được nữa là… ta nhìn thì Cửu U ngươi tổn thất gì nào…
Cửu U trần truồng vừa đi vừa khóc run rẩy tiến lại long sàng, trông nàng đến tội nghiệp. Nhìn mái tóc dài thướt tha nổi bật trên tấm lưng trần thon thả, cặp mông trắng ngần tròn trịa rung rung theo nhịp bước. Mộc yêu hấy Cửu U thật xinh… nàng bất chợt nghĩ hay ta cũng sắp ra bán nam, bán nữ như nàng ấy… mà sao ta thấy động lòng thế này a. Chu Bình Vương đã tháo bỏ xiêm y từ lâu, trường thương cứng nhắc dựng ngược lên. Cửu U tái cả mặt nàng run rẩy “… ta nhìn thấy của nam nhân nhiều, cũng từng thèm khát có vật đó để giao hảo cùng Băng Phách muội ấy. Nhưng của tên Chu vương này thật to không thể nào tưởng được… Chết ta rồi… hu… hu…”
Cửu U ngoan ngoãn nằm lên giường, nàng dạng chân ra chờ đợi mắt nhắm nghiền… Cửu U thân thể trắng trẻo vì thế khi nàng dạng chân ra thì tiểu phúc đen đen nổi bật hơn bao giờ hết. Thấp thoáng trong đám lông đen rậm rạp… một lạch đào nguyên chẻ đôi hồng hào hé mở gọi mời. Cửu U nàng giật thót người khi vật ấy nóng rực chạm vào bẹn nàng, nó đang từ từ chui vào trong nàng…
Đau! Cửu U bặm môi lại tay túm cái khăn trải long sàng… bật cong cả người dậy khi bị Chu Bình Vương ấn thụt cái đầu khấc to tướng vào mình. Nàng thút thít khóc van vỉ:
– Chu Vương! Úi ui… người từ từ thôi… hu… hu… ta đau lắm… người như là xé rách chỗ đó của ta rồi đấy… ái da…
Nàng đâu biết Chu Vương chỉ làm theo bản năng con đực mê độc đã khống chế ý chí rồi… Nàng khóc ầm lên khi nó lao sâu vào trong mình, cảm giác bỏng rát… hạ thể nàng căng cứng bởi cái ấy, nó như chẻ đôi nàng ra làm hai. “… Trời ơi! Đau quá… hóa ra… bị đàn ông giao hảo đau đớn vậy, ta thật tàn nhẫn khi khoái trá xem các nàng ấy bị vũ nhục… ta hối hận rồi… hu… hu…”
Ái đau! Aaaaa… a…
Cửu U hét lên khi trường thương Chu Bình Vương xuyên rách màng trinh của mình. Cửu U đổ gục ra long sàng mái tóc xõa xượi lịm đi… Đau! Nàng thổn thức… nó đang chật cứng nóng bỏng trong người nàng…”… phạch phạch!” Chu Bình Vương gồng người đập hết sức vào nàng… Cửu U thì khỏi nói nữa nàng cuống cuồng gào thét khóc lóc… Chưa bao giờ nàng trải qua cảm giác kinh hoàng đến vậy… Nàng oằn lên, oằn xuống… của nàng nóng rực vì đau rát… Cửu U cong người thân hình bé nhỏ trắng trẻo của nàng bấu chặt lấy thân hình to lớn của Chu Bình Vương… Trường thương nở to co giật trong nàng… từng đợt chất dịch xối xả nóng bỏng chảy trong nàng. Cửu U đau đớn mệt mỏi ngất lịm… khi Chu Bình Vương rút trường thương ra khỏi nàng… dịch thể ướt át cùng máu trinh còn vương lại… ồng ộc tràn ra long sàng. Mộc yêu linh nàng cũng đang run rẩy khép chặt đùi vào nhau… hạ thể ướt át nhầy nhụa… Khi xem cảnh ấy nàng tự nhiên rạo rực vô cùng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cửu vỹ hồ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 17/03/2021 03:36 (GMT+7) |