Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dân buôn đồ âm

Dân buôn đồ âm

Phần 1

Ai cũng bảo người già sẽ thành tinh, nhưng thật ra đồ cổ có niên đại lớn cũng có khả năng “thành tinh” Ví dụ như vòng ngọc, tượng Phật, đao kiếm…

Nếu có một ngày, bạn phát hiện trong nhà cứ xảy ra những việc lạ lùng, cứ đến đêm phòng khách hay phòng bếp thường có động tĩnh lạ lùng, có lẽ món đồ cổ nào đó bạn cát giữ trong nhà đang quấy phá đấy!

Trong nghề của chúng tôi, gọi mấy món này là Âm Vật.

Nếu trong nhà có Âm Vật, thường xuyên xảy ra chuyện xui xẻo, có khi mất luôn cả mạng sống nữa.

Nhưng nếu biết lợi dụng, có thể thăng quan tiến chức, gầy được nhân duyên, cho nên bất kể là quan lại hay quý nhân, danh môn vọng tộc đều có nhu cầu với đồ Âm Vật.

Mà đã có cầu tắc có thị trường để cung, vì thế nghề gọi là Thương nhân Âm Vật ra đời.

Nghe kể, ông nội từng đào được đôi mắt của con Hà Đồng, bán cho Viên Thế Khải, Viên Thế Khải từ quân phiệt trở thành hoàng đế.

Cha tôi bán thanh bảo kiếm mà Ngũ Tử Tư dùng để tự sát cho một diễn viên họ Triệu, tên Tướng Thanh, thực lực của vị diễn viên này vang danh cả nước, hot đến tận bây giờ.

Đến lứa tôi, thị trường Âm Vật còn khổng lồ hơn nữa, danh nhân mà tôi tiếp xúc dùng hai bàn tay còn đếm không xuể.

Chuyện tôi muốn kể tiếp sau đây là chuyện cũ của mình.

Năm 2000, lúc tôi tiếp nhận Cổ Đổng Điếm tổ truyền từ tay cha mình.

Mặt tiền cửa hàng này rất nhỏ, chỉ chiếm một góc nhỏ trong con phố đồ cổ này.

Bởi vì mới tiếp quản nên không có kinh nghiệm gì, cho nên việc làm ăn trong tay tôi không được khấm khá cho mấy, có khi còn ăn không đủ no.

Lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với Âm Vật, là trong khoảng thời gian tôi ăn không đủ no, ngủ không đủ ấm đó.

Gọi một bình rượu lâu năm, kêu một cân thịt bò, tôi ngồi ở trong quán nhỏ, nhìn đường cái vắng tênh, tôi rất hưởng thụ cảm giác này.

Nhà của chúng tôi không làm ăn như nhà khác, cách mở cửa cũng rất khác biệt, lúc mặt trời xuống núi mới là lúc tôi mở cửa buôn bán, quy củ này đã kéo dài ba đời rồi. Cho nên nhà chúng tôi ở phố đồ cổ cũng được người ta nể nang đôi phần, bởi vì không cùng người ta giành mối làm ăn đấy.

Lúc này, Lý Mặt Rỗ bộ dáng lén la lén lút chạy đến, trong lòng ngực còn ôm chặt một cái túi màu đen.

Lý Mặt Rỗ cũng là đồng nghiệp, cửa hàng ở tận cuối phố Tây.

“Này, Trương Gia Tiểu ca (xưng là cậu em họ Trương, gọi kiểu khách sáo), uống rượu hả” Lý Mặt Rỗ thấy tôi, vẻ mặt bỗng chốc thả lỏng, không chút khách khí ngồi xuống bên cạnh tôi.

Tôi học được từ cha cách xem mặt đoán ý rất hay, từ mấy động tác đơn giản của Lý Mặt Rỗ, tôi đã biết hắn đang gặp chuyện phiền phức gì lớn lắm đây.

Nếu không thì không thể nào đang lo lắng lại thấy tôi thì thả lỏng đôi chút thế được.

Bản lĩnh khác thì không dám, nhưng diễn sâu cho giống cao nhân tôi làm được.

Tôi hờ hững nói: “Lý Mặt Rỗ, tìm tôi có việc gì? Có việc thì nói thẳng”

Lý Mặt Rỗ bỗng khẩn trương lần nữa, trộm chạy đến cửa, đầu ngẩng lên nhìn quanh thấy không có ai, mới ra vẻ thần bí rất tức cười chạy đến đóng cửa lại.

Đến trước mặt tôi, đặt túi vải màu đen xuống trước mặt: “Trương Gia Tiểu ca, cái này đúng là rất tà môn, tốt nhất đừng chạm vào. Nhà tôi mà xảy ra chuyện đen đủi cũng bởi vì chạm trúng thứ này đây…”

Tôi có chút khẩn trương, Lý Mặt Rỗ có tiếng to gan trong vùng, có thể khiến hắn bị dọa thành như thế này chắc chắn không phải đồ vật bình thường.

Tôi nghiêm mặt nói: “Nhà anh xảy ra chuyện gì? Kể lại cho tôi từ đầu đến cuối đi”

Lý Mặt Rỗ thở dài, lúc này mới nói cho tôi biết lai lịch món Âm Vật này.

Chuyện là hàng năm Lý Mặt Rỗ thường đi khắp cả nước tìm kiếm bảo vật, gặp nông thôn sẽ dừng chân nhìn xem có kiếm được món đồ cổ nào đáng giá hay không.

Không ngờ, lúc hắn trở về quê nhà, giữa đường thuận tiện đã làm mấy mối buôn bán, trong đó bao gồm món Âm Vật trước mắt tôi: Một chiếc giày thêu.

Chiếc giày nhìn thì thấy ngay nét lịch sử in sâu trong đó, là kiểu dáng thời kỳ Mãn Thanh.

Bởi vì cửa hàng còn chưa mở cửa, nên Lý Mặt Rỗ để tạm chiếc giày thêu ở nhà.

Mà những việc kỳ quái, cũng bắt đầu từ lúc này.

Vào ban đêm, Lý Mặt Rỗ thường cùng mấy anh em chiến hữu uống rượu, về đến nhà, hắn không thấy giày thêu đâu nữa, tìm từ phòng khách tìm xuống cũng không thấy.

Hắn còn nghĩ do say rượu nên trông gà hóa cuốc, quên mất chỗ để giày thêu ở đâu nên không để trong lòng chuyện này.

Nhưng mà đã quá nửa đêm, Lý Mặt Rỗ bỗng nghe mông lung tiếng người đi lại ở phòng khách, liền bò dậy từ giường ra phòng khách xem xét.

Phòng khách không bật đèn, ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào trông có vẻ rất đìu hiu, cô quạnh.

Theo ánh trăng, hắn thấy một bóng người, đang dọn dẹp vệ sinh ở phòng khách, giặt quần áo rồi rửa chén.

Lý Mặt Rỗ bước lên nhìn lại, phát hiện đó là con trai của mình, hai mắt mở to quạch, mắt cả buổi trời không nháy lấy một cái, vẻ mặt có vẻ khủng bố.

Vợ Lý Mặt Rỗ chết sớm, hắn cùng con trai nương tựa nhau mà sống. Thấy con trai đã hiểu chuyện như vậy, Lý Mặt Rỗ rất vui mừng, lập tức khen mấy câu.

Nhưng mà thằng bé giống như không nghe thấy, thờ ở không trả lời trả vốn, vẫn rửa chén đều đều như cũ. Lý Mặt Rỗ với thần kinh thô còn tưởng con mình tức giận chuyện hắn nhậu nhẹt say xỉn nên không nghĩ nữa, tiếp tục đi ngủ.

Nhưng không ngờ là, mấy ngày kế tiếp, mỗi khi tiếng chuông điểm 12 giờ, thằng bé vẫn rửa chén, dọn dẹp quét dọn như người máy.

Nền nhà đã rất sạch, chén cũng rửa sạch rồi, nhưng nó vẫn cứ quét qua quét lại không thôi.

Lý Mặt Rỗ cảm thấy kỳ quái, nghĩ là con trai đâu có tật mộng du, mấy ngày nay bị sao ấy nhỉ? Gặp mộng dù cũng đâu phải mỗi ngày như thế.

Lý Mặt Rỗ mới nghiêm túc suy nghĩ, hắn đánh giá con trai mình, lúc này mới thấy trên chân thằng bé mang một chiếc giày thêu.

Mà rõ ràng giày thêu đó là chiếc giày mình lấy từ nông thôn mấy ngày trước.

Một đứa con trai, đi mang giày thêu, hơn nửa đêm lại đi tới đi lui làm đủ chuyện kỳ quái trong phòng khách khiến Lý Mặt Rỗ sởn tóc gáy.

Hắn ý thức được sự việc, chắc chắn giày thêu có vấn đề.

Cho nên ngày hôm sau, không chút do dự đem giày thêu vứt ở nơi khác cách xa nhà mình.

Nhưng không ngờ chuyện này vẫn không kết thúc, tới tối rồi, Lý Mặt Rỗ lại nghe tiếng con trai mình hát tuồng với tông giọng nữ trong phòng.

Lý Mặt Rỗ lập tức vọt vào phòng, hắn sợ hãi phát hiện chiếc giày thêu bị vứt lại tìm tới cửa, còn nằm trên chân của đứa con mình.

Thằng bé nâng tay kiểu lan hoa chỉ, xướng bộ kịch “Trầm hương phiến” rất chi và này nọ.

Mà đứa con trai nhìn thấy Lý Mặt Rỗ còn nhếch miệng lên cười với hắn.

Lý Mặt Rỗ bị dọa mất mật, lập tức đánh thức con trai. Nhưng sau khi nó tỉnh, trong đầu gì cũng không nhớ, càng không biết chiếc giày thêu kia ở đâu tới nữa.

Lý Mặt Rỗ sợ hãi, lập tức ném chiếc giày vào giếng nước trước nhà.

Không ngờ, buổi tối hôm sau, Lý Mặt Rỗ cảm thấy hít thở không thông nên tỉnh dậy. Lúc mở mắt hắn thấy đứa con trai cả người ướt nhẹp đang bóp cổ mình.

Một bên bóp, trong miệng còn hùng hổ nói: “Vì cái gì dìm chết ta? Vì cái gì dìm chết ta?”

Sức lực đó cực kỳ lớn, nào giống sức của một đứa trẻ.

Nếu không phải Lý Mặt Rỗ bắt kịp bình rượu bên cạnh, nện lên đầu con trai thì có khi đã chết tươi vì mất oxi.

Sau khi Lý Mặt Rỗ tỉnh táo, phát hiện cả người con trai đều là nước, một chân còn mang chiếc giày thêu ướt đẫm kia.

Hắn ý thức được đây là một sự thật rợn người, con trai thế mà bò xuống giếng vớt giày thêu lên lại…

Giếng nước đó rất sâu, hơn nữa không có chỗ để leo lên, con mình làm cách nào đi xuống được. Nghĩ đến đấy thôi, cả người Lý Mặt Rỗ đã phát run.

Đứa con trai là điểm chí mạng của hắn, nếu con mình mà có bất trắc gì chắc Lý Mặt Rỗ cũng không muốn sống nữa. Lý Mặt Rỗ biết chắc rằng giày thêu đang quấy phá, nhiều năm ăn cơm trong cái nghề đồ cổ này cũng đủ để hắn ý thức được giày thêu này hẳn được xếp vào thứ trong truyền thuyết kia: “Âm Vật”, lập tức cởi nhanh chiếc giày từ trên chân con xuống.

Sau khi cởi ra, đứa con liền tỉnh lại, giống như mấy lần trước, một chút ký ức tồn đọng lại cũng không.

Lý Mặt Rỗ sợ rồi, hắn dỗ dành con trai rồi ôm giày thêu chạy thục mạng tới tìm tôi.

Chỉ cần là người của con phố đồ cổ này thì đều rõ, chỉ có nhà chúng tôi mới dám thu mua loại đồ vật mang điềm gở này.

Nghe Lý Mặt Rỗ nói thế, lòng tôi cũng bắt đầu đập thịch thịch liên hồi.

Trước kia xem cha thu Âm Vật, chưa từng gặp phải tình huống như lúc này! Đa số đều là hại chủ nhân, khiến chủ nhân ném đi chúng, khiến căn nhà gà chó không yên, loại Âm Vật này chỉ cần dùng chút kỹ thuật là có thể thu phục rồi.

Nhưng như tình huống của Lý Mặt Rỗ, thứ này hẳn được xếp vào hàng “Vật Đại Hung” mất rồi?

Tôi hơi đau đầu, không ngờ lần đầu tiên mở hàng lại gặp thứ khó giải quyết thế này.

Trong nghề chúng tôi có quy tắc “Tam Không Thu”, làm hại tính mạng người khác, không thu mua, làm loạn nhân khí người khác, không thu, hút máu người khác, không thu, đây là nguyên tắc cơ bản nhất đồng thời cũng là cách chúng tôi bảo vệ mình.

Cho nên trước khi thu mua Âm Vật này, cần phải biết nó đã đạt đến trình độ hung như thế nào rồi? Có tính là vi phạm quy củ nghề này chưa?

Lý Mặt Rỗ đương nhiên đồng ý nhanh chóng.

Tôi dùng vôi sống bôi trên tay, đây là cách để tránh lây dính thứ đen đủi vào mình.

Túi đen mở ra, một chiếc giày thêu còn dính nước hiện rõ trước mắt tôi.

Không thể phủ nhận rằng, họa tiết trên giày thêu cực kỳ tinh xảo, mũi chỉ tinh tế, họa tiết đỏ rực, dù thời gian có qua bao nhiêu năm thì thứ màu đỏ đó cũng không chút nào tàn phai. Ngược lại, dưới ánh nước lại càng tô thêm vẻ tuyệt đẹp, như ngọn đèn ở trong đêm tối, nhìn giống như một đốm máu đỏ tươi.

Tôi nhíu mày, nhìn chằm chằm Lý Mặt Rỗ hỏi: “Còn chiếc giày thêu khác ở đâu”

Lý Mặt Rỗ nói: “Chỉ có một chiếc này thôi”

Tôi hít mạnh một hơi, lạnh lùng đậy lại chiếc giày thêu: “Anh đem đi đi, có người muốn hãm hại anh, tôi không giúp được anh”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Danh sách truyện cùng bộ:
Dân buôn đồ âm
Dân buôn đồ âm – Quyển 2 (Full)
Dân buôn đồ âm – Quyển 3 (Full)
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex Ma Quỷ
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/11/2020 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Gái miền tây
“Con về quê nhớ gửi lời thăm ông nội... nha Kiên”. “Con biết rồi ba...” Xe lăn bánh, chuyến xe Phương Trang xuất phát từ Q. 5 sài Gòn về miền tây Vĩnh Long. Nó ngồi trên xe ngắm cảnh đồng ruộng trải dài, cảnh vật lướt qua tầm mắt nó. Vậy là đã 5 năm rồi nó mới về quê...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Cuộc đời lớn
Bầu trời mùa thu trong veo mang theo những cơn gió nhẹ, làm cho tâm hồn con người ta cảm thấy thật thoải mái dễ chịu. Nhưng đâu đó có một người không hề cảm thấy như vậy. Trong lớp 12a5. Cô Hằng, một giáo viên đã có gần 30 năm đứng trên bục giảng, đang giảng bài bỗng nhiên cô đột ngột...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh
Hồi ức tuổi trẻ
Chạy giữa đồng xanh bao la, nó thấy nó thật nhỏ bé. Nó cứ chạy, chạy rồi bỗng mặt đất nức toác tạo thành 1 cái vực sâu. Nó rơi xuống rồi chết. Hết truyện. Đùa thôi. Nó chỉ tỉnh dậy khi khi chiếc xe khách va phải ổ gà. Chiếc xe lắc lư. Nó chao đảo suýt ngã. Nhưng ngã sao được vì có 1...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân