Đáng tiếc ngoài phòng cho khách mà chúng tôi ở ra, các phòng khác phần lớn đã bị khóa, tôi cũng không thể phát hiện ra vấn đề gì. Một lát sau đầu bếp đã bưng đồ ăn kiểu Pháp tới, đầu bếp này tuy xấu xí nhưng nấu ăn rất khá. Tôi và Lý mặt rỗ cơ hồ là ăn vội ăn vàng, sau đó nằm trên giường lớn nhẹ nhàng ngủ một giấc. Lúc sẩm tối bên ngoài đột nhiên có tiếng động cơ ô tô, tôi cảm thấy có thể là Kim lão bản đã trở lại, liền gọi Lý mặt rỗ dậy. Quả nhiên, không bao lâu sau Diệp Thần đã dẫn chúng tôi đi xuống.
Vừa ra đến cửa tôi đã cảm giác được trong đại sảnh có một mùi hương lạ, tuy rằng nhàn nhạt mùi hoa, nhưng cẩn thận ngửi thì không khó mà đoán ra được đây là âm khí! Đây hẳn là mùi trên người Kim lão bản, xem ra hắn đã bị âm linh đi theo 24/24 giờ, tôi nhịn không được mà nhíu mày. Lúc này Lý mặt rỗ vừa xuống lầu bỗng nhiên hét lớn:
“Ơ, Kim lão bản này sao lại quen mắt như vậy? Còn không phải là… là… là…”
Tôi nghe xong vội vàng xuống lầu, khiếp sợ phát hiện Kim lão bản chính là người kỳ lạ đi qua đường mà lúc trước khi tôi đi ngang qua Thanh Đông Lăng đã thấy.
Lúc ấy nếu không phải thanh niên mặc vest lái xe quá nhanh, tôi đã xuống xe gặp người này nói chuyện. Kim lão bản thấy chúng tôi kinh ngạc như vậy, nghi hoặc hỏi:
“Nói vậy nhị vị chính là Trương đại sư và Lý đại sư? Sao nhìn thấy ta lại giật mình như vậy?”
“Chào Kim lão bản, ta là Trương Cửu Lân.”
Tôi bắt tay hắn, nói khi đi trên đường đã thấy hắn, Kim Thánh Thanh gật đầu nói mình quả thực có thói quen chạy bộ ở Thanh Đông Lăng.
Tôi không dông dài mà đi thẳng vào vấn đề hỏi hắn tình huống hắn gặp phải là như thế nào? Diệp Thần nói cũng không bằng chính đương sự nói. Kim lão bản cười khổ một tiếng, chậm rãi nói:
“Nói đến thật ngại, ta cũng không biết sao lại như thế, đến buổi tối ta sẽ thân bất do kỷ, sau đó như một nữ nhân cứ khóc sướt mướt.”
… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensexhay.org/dan-buon-do-am-quyen-2/
“Rõ ràng là ta có ý thức, nhưng lại không khống chế được bản thân, không hiểu sao lại cảm thấy rất bi thương, rất muốn khóc…”
Kim lão bản rốt cuộc vẫn là một người thành công, tuy rằng nội tâm rất sợ hãi nhưng hắn vẫn không biểu hiện ra sự hoảng loạn, tiếp tục nói:
“Hơn nữa mỗi lần ta khóc sẽ cảm thấy có người đang bóp cổ ta, tuy rằng ta không nhìn thấy gì, nhưng hôm sau khi rời giường trên cổ sẽ xuất hiện vết thương màu đỏ.”
Nói tới đây, Kim lão bản kéo cổ áo ra, tôi thấy trên cổ hắn có đầy những dấu tay, giống như là vết bỏng vậy. Thấy một màn này, tôi liền khẩn trương.
Tuy rằng đã từng xử lý rất nhiều âm vật, đã sớm phá vỡ quy củ 3 không quản, nhưng lần này âm vật đã đả thương chủ nhân mình. Tôi quyết định tự mình quan sát một phen, xem thử âm vật này rốt cuộc là thứ gì!
“Kim lão bản, tối nay ngươi cứ nghỉ ngơi bình thường, ta sẽ thủ ở cạnh giường, ngươi không cần lo lắng.”
Tôi nhìn Kim lão bản nói. Hắn lập tức cảm tạ, hai mắt hắn đỏ bừng, khi nói chuyện dùng một chút sức đã lộ ra vô số tia máu, xem ra mấy ngày nay quả thật hắn đã bị giày vò rất nhiều.
Không bao lâu đầu bếp đã nấu xong bữa tối, bò bít tết và gan ngỗng, cơm nước xong tôi bảo Kim lão bản và Diệp Thần chờ dưới lầu, sau đó vỗ vỗ Lý mặt rỗ cùng lên phòng của Kim lão bản bố trí một hồi. Tôi thấy âm linh có thể là nữ, còn suốt ngày khóc lóc sướt mướt, tôi nghĩ âm linh lúc còn sống nhất định đã chịu oan khuất, cho nên chuẩn bị một bức tranh Đậu Nga vẽ đơn giản dán lên tường. Dù đối phương là người cổ đại hay hiện đại, đều sẽ không xa lạ với Đậu Nga, dù có oan ngươi có thể oan hơn Đậu Nga sao?
Sau đó chúng tôi lại phủ kín một tầng chu sa dưới giường của Kim lão bản để bảo vệ hắn. Làm xong đâu đó, tôi gọi Kim lão bản vào, sau khi hắn nằm xuống tôi tắt hết đèn đóm, cùng Lý mặt rỗ trốn trong tủ âm tường mà lẳng lặng chờ đợi. Bóng tối trùm xuống làm trong phòng càng thêm yên tĩnh, mà cây cối bên ngoài lại bị gió núi thổi làm lay động sàn sạt. Kim đồng hồ chuyển động từng chút, đến gần 12 giờ tôi đã mệt rã rời, chuẩn bị thừa dịp âm linh còn chưa tới thì hút một điếu thuốc giải lao, đúng lúc này Lý mặt rỗ đột nhiên chụp vào vai tôi!
Tôi sửng sốt, theo hướng ngón tay hắn chỉ, thình lình phát hiện cửa phòng tự mở ra một cánh, cùng lúc đó trong hành lang truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, nghe thì đúng là đi tới căn phòng này. Tôi lập tức lên tinh thần, nắm chặt Thiên Lang Tiên chờ nó xuất hiện, nhưng tiếng bước chân đi tới cửa thì biến mất. Tôi cho rằng nó đã nhận ra sự tồn tại của tôi và Lý mặt rỗ, liền mau chóng lấy ra hai lá Già Dương Phù dán lên người, như vậy có thể che đi dương khí của chúng tôi.
Chỉ là xong xuôi hết thảy nữ quỷ vẫn chưa tiến vào, tôi nghi hoặc, thò đầu ra ngoài nhìn, phát hiện trong phòng không có gì lạ.
“Xem ra nó thật sự đã phát hiện ra chúng ta…”
Tôi có chút buồn bã nói với Lý mặt rỗ, rồi sau đó bò ra khỏi tủ, phát hiện trên hành lang xuất hiện hai hàng dấu chân nhàn nhạt. Thật vất vả mới chờ được nó, tôi sao có thể cam tâm để nó chạy trốn như vậy, lập tức đuổi theo. Kết quả dấu chân đi rất xa, ra khỏi biệt thự đi thêm 2 cây số nữa mới biến mất.
Tôi đứng ở đó nhìn quanh cả nửa ngày cũng không phát hiện ra tung tích nữ quỷ, xoay người chuẩn bị về biệt thự thì vào lúc này sau lưng đột nhiên có một cỗ hàn ý. Tôi theo bản năng quay đầu lại, hoảng sợ phát hiện một đôi mắt đầy máu đang nhìn chằm chằm vào tôi, tôi theo phản xạ lui lại một bước, sau đó cầm Thiên Lang Tiên vụt tới. Chỉ là Thiên Lang Tiên còn chưa đánh tới, thân ảnh nữ quỷ đã biến mất. Tôi lại lần nữa bị kinh ngạc, sửng sốt một hồi, sau đó có tiếng Lý mặt rỗ rống to:
“Trương gia tiểu ca, nó ở sau lưng ngươi!”
Không chờ tôi phản ứng, một đôi tay màu đen từ phía sau chộp tới cổ tôi, móng tay lóe lên hàn quang, tựa như một thanh chủy thủ sắc bén. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, tôi liều mạng vung Thiên Lang Tiên, nữ quỷ vừa lúc bắt lấy roi. Nó lập tức phát ra một tiếng hét thảm, trên tay toát ra một làn khói đen. Có lẽ thấy không phải là đối thủ của tôi, nữ quỷ chợt lóe lên rồi biến mất.
“Con mẹ nó đen thật, thiếu chút nữa đã bắt được rồi!”
Lý mặt rỗ phun ra một ngụm nước bọt, hỏi tôi tiếp theo phải làm gì?
Tôi lắc đầu nói chỉ có thể đi về rồi tính, cũng không biết Kim lão bản hiện giờ thế nào. Nói tới Kim lão bản, đột nhiên cả người tôi run lên, ngay sau đó cùng Lý mặt rỗ nhận ra, chúng tôi rất có thể đã trúng kế! Trúng kế điệu hổ ly sơn! Nghĩ đến đây tôi không khỏi hít vào một hơi, xoay người chạy như bay về biệt thự, mới vừa đi vào đã thấy một cỗ âm khí mãnh liệt. Ngay sau đó lại nghe thấy trên lầu có tiếng khóc của nữ nhân, tôi nào nghĩ đến chuyện khác, lập tức leo cầu thang vọt vào phòng.
Vào cửa đã thấy bên trong có một cỗ âm phong thổi tới, tôi vội vàng cúi đầu, chỉ cảm thấy da đầu tê dại! Sau đó cửa phòng sau lưng phát ra một tiếng trầm vang, tôi nghiêng người thì thấy trên cửa đã cắm một mũi tên màu đỏ như lửa. Phía cuối mũi tên không ngừng bốc cháy, dần dần biến mất. Hiển nhiên nữ quỷ đã ở trong phòng, còn dùng cung tiễn để đánh lén, tôi trực tiếp bật đèn, nhìn về phía nơi âm khí nặng nhất trong phòng, phát hiện ở đó có một nữ nhân chân nhỏ xíu mặc phục sức của Mãn tộc. Trong tay nữ nhân nọ quả nhiên đang cầm một cây cung màu đỏ lửa.
Tôi không biết bà ta có địa vị gì, chỉ đành nắm Thiên Lang Tiên mà bị động phòng thủ! Nữ quỷ lại không hề hàm hồ, dương cung nhắm vào tôi không ngừng kéo căng dây cung, lập tức có vài mũi tên bốc cháy bắn về phía tôi, biến tôi thành con mồi. Mới đầu tôi có Thiên Lang Tiên phòng thân, cũng đã đánh bay 7 8 mũi tên, sau khi Thiên Lang Tiên không còn uy lực thì chỉ rất bị động, chỉ có thể không ngừng nhảy nhót tránh né công kích.
Tiếng ngáy của Kim lão bản đã ngừng, hẳn là hắn đã ngất đi. Tôi không thể mặc kệ hắn ở đây, nhưng cũng không thể để mặc cho nữ quỷ coi tôi như con thỏ mà bắn, trong lúc nhất thời trở nên vô cùng nôn nóng!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dân buôn đồ âm - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 18/12/2021 11:38 (GMT+7) |