Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 4 » Phần 21

Đạo mộ bút ký - Quyển 4

Phần 21

Tôi thấy thái độ của Trần Bì A Tứ, nhất thời cảm giác không ổn, lão già này suốt một đường đến đây, vẫn luôn giữ yên lặng, chỉ những lúc then chốt mới phán mấy câu, cho tới bây giờ chưa từng có biểu tình nóng giận, nhưng bây giờ, rõ ràng hắn đang thật sự giận dữ.

Hoa Hòa Thượng cũng nhận ra điều này, lộ vẻ nóng vội, hỏi: “Thưa lão gia, sao lại thế này?” Sắc mặt Trần Bì A Tứ rất khó coi, nói với chúng tôi: “Long mạch nơi này đã bị kẻ nào đó giở trò, tam đầu long này là giả, phương hướng đầu long cũng xác định sai lầm rồi.”

Lòng tôi khẽ động, lấy ra kim chỉ bắc của chính mình, quả nhiên, vô luận chuyển động như thế nào, đầu kim vẫn chỉ vào cái đầu rùa kia, hiển nhiên, thứ cổ quái này có từ tính rất mạnh.

Tôi lập tức hiểu được ý tứ của Trần Bì A Tứ: Xem kinh mạch phong thuỷ, phương vị vô cùng quan trọng, vừa rồi dọc đường tới đây, Trần Bì A Tứ đều là dựa vào kim chỉ bắc này kết hợp với sự tinh tường của bản thân để xác định hướng đi và phương vị của long mạch, nhưng nam châm mai rùa cỡ lớn chạm khắc kỳ lạ được chôn ở đây, với một thể tích lớn như thế, thời điểm chúng tôi tới gần ngọn núi này, hướng chỉ của kim nam châm đã bị ảnh hưởng rồi, căn cứ lúc ấy hắn dùng để phán đoán hướng đi của long mạch vì vậy cũng hoàn toàn sai lầm!

Tam đầu long này ngay từ đầu đã xác định sai, vậy lăng tuẫn táng kia cũng là giả!

Nói cách khác nơi này căn bản không phải đầu rồng, cái gì mà “Côn Luân thai”, bọc bên ngoài là băng khung thật lớn, đều không có lý luận căn cứ gì. Tất cả đều là giả dối hết! Đều là tâm lý ám thị dẫn dắt chúng tôi vào cái bẫy này! Uông Tàng Hải khẳng định đoán trước về sau tất có người tìm đến, sẵn cái tài dựng giả phong thủy, cho nên hắn đã sớm chuẩn bị tốt cả.

Thời điểm chúng tôi còn chưa bước vào lăng tuẫn táng, nếu không đề cao cảnh giác, thì đã rơi vào bẫy của hắn đến bốn năm lần rồi. Tôi đột nhiên cảm thấy chán nản vô lực, “thai Côn Luân”, băng khung, thiết kế xảo diệu như thế, chỉ vì dựng một cái bẫy!

Uông Tàng Hải quả nhiên có hiểu biết rất sâu sắc đối với giới trộm mộ. Cho tới nay tôi luôn cười nhạo bọn kiến trúc sư hết lòng tin vào phong thủy, phong thuỷ không những chẳng mang lại cho chủ mộ phúc ấm gì, ngược lại trở thành công cụ vô hình dẫn đường cho trộm mộ. Nhưng chúng tôi lại phạm vào đúng cái sai lầm đó, để cho cái tên cổ nhân chết từ đời nào xỏ mũi.

Hiện tại giống như đang đánh cờ với một người đã chết được mấy trăm năm, trận đấu còn chưa bắt đầu đã bị mất quân tướng, thật sự là xuất binh bất lợi.

Bàn Tử cùng Phan Tử vẫn chưa thẩm thấu được. Tôi đem sự tình giải thích cặn kẽ cho bọn hắn, Bàn Tử chưa muốn tin, nói: “Không thể nào, thời đó làm sao có loại nam châm lớn như vậy được?”

Tôi cảm khái. “Con rùa đá này, chắc chắn dùng vật liệu từ tính điêu khắc mà thành. Thứ này giá trị không tầm thường, nhưng là Uông Tàng Hải lại dùng nó để áp mộ, xem ra vì bảo hộ Vân Đỉnh Thiên Cung, lão già Uông đã hạ quyết tâm rất lớn.”

“Má nó, không có khả năng.” Bàn Tử vẫn không chịu tin, nói “Cách thức xây dựng chỗ này quy củ như vậy…”

Dùng nửa cái đầu của mà suy nghĩ cũng thấy, kiến trúc Linh cung đặt ở nơi đây xác thực xây dựng rất chính quy, nhưng là bên trong một chút tế phẩm đều không có, kỳ thật chúng tôi đã sớm phát hiện sơ hở, chính là không ai nghĩ ra toàn bộ tòa Linh cung lại gói gọn ở đây, không còn lối dẫn đến nơi nào khác. Đơn giản là chế thức của nó rất chính quy.

Trần Bì A Tứ sắc mặt xanh mét, không nói chuyện, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm thạch quy, ánh mắt vô cùng đáng sợ.

Bọn tôi và cả đám Hoa Hòa Thượng, lần này xem như xong đời, lương thực của chúng tôi khẳng định không đủ để tiếp tục chuyển hướng đi Tam Thánh sơn, lúc này đây chỉ sợ nhúng tôi phải trở về sơn thôn trước để bổ sung. Vất vả một chuyến này, xem như hoàn toàn uổng công, hơn nữa chúng tôi mấy người bị thương tổn khá nặng, phỏng chừng trở lại trong thôn còn phải tốn một ít thời gian nghỉ ngơi, lúc này thời gian đã chậm đến không vớt vát được nữa rồi, bọn A Ninh cho dù có đi chậm đến mức nào chắc cũng đã đến nơi.

Đến giờ còn chưa biết mục đích của Tam thúc an baì chuyến này là gì, dù sao đi nữa, chúng tôi đều đã ở tình thế bất lợi. Nghĩ đến đây, tôi không khỏi cảm thấy một chút phiền toái, chuyện này kỳ thật không thể đổ lỗi cho ai được, có điều con người gặp thời điểm suy sụp, luôn muốn đổ hết lên đầu ai đó mới hả dạ, bằng không không có chỗ phát tiết, lại phải tự mình gặm nhấm buồn bực. Những người khác sắc mặt rất khó coi, cũng không nghĩ ra cách gì.

Bàn Tử thấy chúng tôi đều có điểm nhụt chí, nói: “Quên đi, chúng ta bây giờ mau trở về, chẳng qua là đi nhầm đường, chúng ta trở ra bên ngoài rồi, bọn A Ninh chỉ có vài người như vậy, không có khả năng vận chuyển hết đồ từ dưới lên, nếu nhanh nhẹn một chút, chúng ta còn có đồ tốt để lấy!”

Tôi vừa nghe trong đầu hắn lúc nào cũng chỉ có bảo vật, đột nhiên vô cớ nổi giận, cười lạnh lắc đầu nói cậu thì biết cái gì, Tam thúc gần như hy sinh cả bản thân chỉ mong A Ninh bọn họ bị chậm lại tiến độ, nhưng là chúng ta vẫn chậm hơn một bước, nếu cứ đi đi về về, không biết đã cho bọn họ thêm bao nhiêu cơ hội rồi, Tam thúc khả năng sẽ dữ nhiều lành ít. Cậu con mẹ nó chỉ biết có đồ vàng mã, cái gì cũng không quan tâm, đừng ở chỗ này nói lời vô tích sự nữa.

Bàn Tử nghe xong cảm thấy không vui, mở miệng muốn nhất quyết cãi với tôi một trận, Hiệp Thành đem hắn đè lại, “Thôi thôi, bây giờ không phải lúc cãi nhau.”

Không khí lập tức trở nên xấu hổ, Bàn Tử đẩy Hiệp Thành ra, mắng một tiếng, đi đến một bên hút thuốc. Hoa Hòa Thượng khoát tay áo, nói: “Uổng công một chuyến, mọi người không ai dễ chịu, hiện tại chủ yếu là nghĩ biện pháp cứu vớt tình hình, chúng ta nên bình tĩnh một chút, ngẫm lại nên làm thế nào chứ?”

Bàn Tử nói: “Cứu vớt cái gì, tôi nghĩ chẳng liên quan, cái nam châm thối này lớn như vậy, ai đến đây rồi cũng không thoát khỏi nó, các cậu có dám nói đám A Ninh kia không bị trúng chiêu, nói không chừng phương vị của bọn họ cũng sai hoàn toàn, hiện tại đã bị biên phòng bắn thành than tổ ong rồi cũng nên. Chúng ta hẳn là nên rà soát lại chỗ này một lần, thứ có thể mang thì mang đi, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất trở xuống, ở dưới chân núi chuẩn bị đầy đủ rồi đi tiếp, đừng lãng phí thời gian, nếu đã bị trúng bẫy, không đối mặt sự thật sao được.”

Tôi biết Bàn Tử thực ra nói rất đúng, khả năng chúng tôi nhất định phải trở về thật, nhưng cái luận điệu của hắn thời điểm này, tại nơi đây lại không được hoan nghênh.

Phan Tử lập tức lắc đầu: “Cứ cho là vậy, nếu bây giờ theo đường cũ trở về cậu có nắm chắc đường đi không? Cho dù cậu biết đường, chúng ta đi hết một ngày, cậu da dày thịt béo không biết mệt, chứ chúng tôi khả ăn không tiêu. Cho dù phải đi về cũng khẳng định phải đến sáng mai, tiểu Tam gia lo lắng là có đạo lý, trì hoãn thời gian như vậy, công sức của Tam gia đều uổng phí.”

Bàn Tử vừa nghe đã phát cuồng: “Tam gia Tam gia, lúc nào cũng Tam gia! Các cậu con mẹ nó ngay cả lão ma – cà – bông kia suy nghĩ cái gì cũng không biết, còn nói cái cóc khô, Bàn gia tôi vì cái gì cứ phải suy nghĩ đến việc nhà của các cậu, lão tử là tới lấy đồ vàng mã, mặc kệ con mẹ nó, lão tử tự mình đi lấy, các cậu muốn thì cùng chết với cái lão quỷ nửa người nửa ma kia đi.”

Nói xong Bàn Tử liền vác ba lô lên, mở lớn đèn pin, hướng hành lang quay ngược lại. Có điều mới đi hai bước, Muộn Du Bình liền đến chắn trước mặt, không cho đi nữa.

Bàn Tử đối với Muộn Du Bình luôn có điểm kiêng kị, không phát hỏa với hắn, nhưng cái miệng thì không ngưng được, hỏi: “Làm gì hả, con mẹ nó đừng ngăn Bàn gia tôi phát tài.”

Muộn Du Bình nói: “Cậu không thấy kỳ quái sao? Chúng ta đến nơi này, dường như cảm xúc đều trở nên nôn nóng, ngay cả Ngô Tà cũng nóng giận.”

Muộn Du Bình vừa nói, Bàn Tử liền ngẩn người. Lập tức quay đầu nhìn tôi, tất cả mọi người biến sắc. Lòng tôi cũng lộp bộp một tiếng.

Đúng vậy, vừa rồi cơn giận không biết từ đâu vô cớ bốc lên, một chút đạo lý cũng không có, tôi cũng không hiểu vì sao, đột nhiên còn có một cỗ phiền não từ trong lòng phát ra, Bàn Tử trước giờ luôn luôn nóng vội như vậy, nhưng đều nghe theo lời nói có lý của tôi, lần này không nói lý lẽ mà tự dưng nổi bão, cái này vốn không phải tính cách của tôi mà?

Theo phong cách làm việc của tôi mà nói, cho dù thật sự có người nói không lọt lỗ tai, tôi cũng không chèn ép hắn ở đây trong hoàn cảnh như thế này, hơn nữa vừa rồi Bàn Tử phản ứng cũng vượt quá bình thường. Chẳng lẽ thật sự là do hoàn cảnh bốn phía ảnh hưởng?

Tôi quay đầu nhìn ra xung quanh, bốn phía một mảnh tối đen, đèn pin chiếu qua, chỉ có điểm được chiếu tới là sáng lên, những nơi khác giống như màn sương mù đen đặc vây hãm chúng tôi ở bên trong, phi thường áp lực. Nhưng loại áp lực này, tôi cảm giác không phải là ngọn nguồn của cơn nóng giận khó hiểu.

“Sao lại thế này? Vừa rồi cứ như bị trúng tà, đột nhiên phát hỏa.” Bàn Tử cũng bừng tỉnh đại ngộ, hỏi Muộn Du Bình.

Muộn Du Bình nói với chúng tôi: “Tôi cũng không rõ, có điều tôi thấy nơi này không chỉ đơn giản có một cục nam châm. Hiện tại nhất định phải bình tĩnh, các cậu vừa rồi tranh luận đều vô nghĩa, nơi này nếu là cạm bẫy…” Hắn dừng một chút: “Uông Tàng Hải tổn hao tinh lực lớn như vậy để tạo ra nơi này, nếu có thể để chúng ta tiến vào, tôi nghĩ sẽ không dễ dàng để chúng ta ra ngoài.”

Cỗ phiền toái trong lòng tôi nhất thời lại bốc lên, nhưng nghĩ đến lời nói của Muộn Du Bình, tôi kiên quyết đem lửa giận đè ép đi xuống, nói: “Thế hiện tại làm sao bây giờ?”

Muộn Du Bình không nói lời nào, chỉ nhìn thoáng qua Trần Bì A Tứ, người phía sau cũng nhìn hắn một cái. Nói: “Nếu đã trót bước vào đây, chúng ta chỉ có thể tiếp tục tuần tự mà đi thôi, hiện tại kết luận có thểra ngoài được hay không còn quá sớm, có điều cho dù thế nào, chúng ta phải hủy diệt con rùa này trước đã, sau đó ở trong tìm kiếm trong này một chút, để xác định không còn thứ gì tương tự như thế, bằng không chúng ta vài lần đến, vài lần đi cũng giống nhau.”

Tất cả mọi người trợn mắt nhìn về phía con rùa đá nam châm, hiển nhiên đều chưa từng có loại căm hận như thế này đối với một con rùa bao giờ.

Đại nam châm đánh nát, cũng chỉ là biến thành tiểu nam châm mà thôi, vẫn gây ảnh hưởng đến kim chỉ bắc. Muốn hoàn toàn trừ từ tính, chỉ có thể dùng lửa thiêu. Chúng tôi lấy ra nhiên liệu trong lô không lửa, tưới lên mình rùa, sau đó Bàn Tử châm một đốm lửa, ném vào bên trong, ngọn lửa tức thì bốc lên. Nhiên liệu lô không lửa cực kỳ mạnh, chúng tôi thiền cảm thấy không khí xung quanh cũng bị đốt nóng.

Hoa Hòa Thượng lấy ra kim chỉ bắc, xem kim đồng hồ bên trong chuyển động.

Rất nhanh thạch quy bị thiêu đỏ rực, ngay cả gạch bốn phía cũng đều đốt thành màu đỏ, chúng tôi đều nhân cơ hội đến bên hố gạch sưởi ấm.

Nơi này không có đồ gỗ gì có thể đốt cháy, dùng nhiên liệu tinh khiết cao độ, rất nhanh liền đốt xong, đại khái hết thời gian nửa điếu thuốc, bên dưới chỉ còn lại gạch nóng bỏng cùng rùa đá đỏ lựng.

“Thế nào rồi?” Tôi hỏi Hoa Hòa Thượng, nhìn xuyên qua chỗ hắn, chỉ thấy kim đồng hồ đã không còn chỉ vào con rùa kia, từ tính đã bị tiêu tán. Hắn lại cầm kim chỉ bắc đi lượn vài vòng, xác định dưới đất không còn loại nam châm kiểu này nữa, mới gật đầu nói xong việc.

Nơi này không nên ở lâu, nếu là cạm bẫy, chúng tôi càng không lưu luyến. Mấy người bắt đầu thu thập đồ đạc, tôi nghĩ đến lời của Muộn Du Bình: Có thể để chúng tôi tiến vào, nhưng không nhất định sẽ cho trở ra dễ dàng, trong lòng nổi lên dự cảm không lành. Có thể hay không sau khi chúng tôi tiến vào hậu điện, bên ngoài đã xảy những biến hóa gì? Có những biến cố không thể lường được nào đang chờ đợi chúng tôi ở phía trước?

Trong đầu tôi hiện lên vài hình ảnh không được tốt lành, nhưng nhanh chóng phủ định, hiện tại cũng chỉ là phỏng đoán, không cần phải tự dọa mình, cứ tuần tự rồi sẽ ổn cả.

Có điều dự cảm của tôi luôn ở những thời điểm cam go luôn chuẩn xác một cách thần kỳ. Đúng lúc chúng tôi định trở ra hành lang một lần nữa, đột nhiên, từ góc sáng nhất của hậu điện truyền ra một thanh âm bén nhọn.

“Khách lạp khách lạp” thanh âm cực thâm, thập phần chói tai, tất cả chúng tôi đều nghe được, lập tức dừng bước, quay đầu nhìn.

Thanh âm cũng không hề dừng lại, mà còn kéo dài ra. Tôi nghe xong trong chốc lát, phát hiện thì ra nó truyền đến từ cái hố chúng tôi vừa đốt.

Chúng tôi trong lòng tự hỏi là thứ thanh âm kỳ quái gì vậy, thật cẩn nhẹ nhàng trở lại. Thăm dò một chút, chỉ thấy cái hố vốn để thạch quy, bây giờ nở rộng ra, lượng lớn khe nứt lan tràn trên mai rùa. Đồng thời chúng tôi nhìn thấy một cỗ khí đen, từ trong khe nứt nhẹ nhàng chui ra, tốc độ rất nhanh, nháy mắt bành trướng lên đến không trung, giống như sinh vật nhuyễn thể cực lớn, từ trong mình con rùa bò ra vậy.

Tiếp theo, đỉnh đầu đen bóng của con vật ngoi lên hòa vào cỗ khí đen, không ngừng mấp máy, nhìn hình dạng, không ngờ so với đồ đằng màu đen quỷ dị trong đại điện lại có mười phần tương tự.

“Đây là… Trường sinh thiên!” Bàn Tử sắc mặt trắng bệch hét lớn.

“Cậu đừng có dọa người” Hoa Hòa Thượng nói, “Khả năng con rùa này rỗng ruột, nhiệt độ tăng quá nhanh, bị mở bung ra, cái thứ bên trong bị đốt thành tro đen thui thành ra thế này.”

Bàn Tử biến sắc nói: “Rỗng ruột? Khói đen kia có thể hay không có độc?”

“Chắc là không -” Hoa Hòa Thượng nói, còn chưa dứt lời, Muộn Du Bình đột nhiên ra dấu im lặng, chúng tôi lập tức ngừng nói chuyện.

Tôi bị động tác bất ngờ của hắn làm cho toát mồ hôi lạnh, lấy tay bịt miệng, tất cả mọi người như nín thở, nhìn chung quanh, như muốn biết lại xảy ra chuyện gì.

Tôi nhìn quanh quất, nghe được tim dộng bình bình trong lồng ngực, lòng cảm thấy bồn chồn, bốn phía không có cái gì khác thường, nhưng thật ra nghe được, trong không gian hậu điện cực độ im lặng, trừ bỏ âm thanh bạo liệt của thạch quy, còn có một loại vô cùng vô cùng nhỏ “Thưa thớt” thanh âm, không biết là cái gì từ góc đó truyền tới.

Tôi nghe nửa ngày, không nghe ra đó là tiếng gì, ngay cả vị trí phát ra cũng không đoán được, dường như thanh âm này trực tiếp công thẳng vào não bộ của tôi vậy.

Linh cung này đặt ở trong khung băng, không có khả năng bị gió thổi đến, thanh âm này khẳng định không phải tiếng gió. Khói đen phía trên càng ngày càng đậm, cái loại tiếng thưa thớt đó cũng càng ngày càng dày đặc, rất nhanh, bốn phương tám hướng toàn bộ đều truyền đến thanh âm đó, nghe mà cả người dựng hết lông lá.

Muộn Du Bình sắc mặt càng trở nên khó coi, nhìn hắc khí đang tụ lại trên đỉnh đầu, lẩm bẩm: “Bên trong khói, có cái gì đó!”

Hoa Hòa Thượng nghe kĩ thanh âm nhỏ mà dày kia, lại nhìn nhìn thạch quy, tựa hồ như phát hiện ra điều gì, sắc mặt lập tức thay đổi. “Khói này là trùng hương ngọc? Bên trong rùa có trùng hương ngọc! Uông Tàng Hải muốn chúng ta chết”

“Trùng hương ngọc là cái gì?” Tôi hỏi.

Không ai trả lời, nhưng tôi rất nhanh sẽ biết, Muộn Du Bình chỉ chỉ Thuận Tử nằm trên giường đá một bên, ý bảo Quách Phong cõng hắn lên lưng, sau đó chỉ tay về hành lang phía trước: “Chạy, không được quay đầu! Mặc kệ cái gì bám trên người cũng không dừng lại, cho đến khi ra ngoài, nhanh!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 4
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, nhớ tới những lời bên trong ngọc giản, tiểu Ô Quy thét vang, hóa thành cầu vồng nháy mắt chui vào trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần, biến mất. “Bạch tiểu tử, nếu ngươi chết, Quy gia sẽ thắp hương cho ngươi, nhưng mà Quy gia thật đáng thương thay, vừa mới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Giang Nam – Quyển 13
Huyền Thiên Giáo Chủ. Giang Nam khom người nói. Huyền Thiên Giáo Chủ, ngươi dựa vào cái gì nói Kiến Vũ Thần Tôn mê hoặc lòng người, muốn tạo ra xung đột chảy máu lớn hơn nữa? Chân Ngôn Thiên Thần lời nói xoay chuyển, nhắm thẳng vào bản tâm, thanh âm vang quảng nghe thấy, tuyên truyền giác ngộ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 14
Không lâu sau, Dương Thần cũng cảm nhận được gì đó, trong chớp mắt, một đạo ánh sáng lóe lên, từ xa giống như đạo quang bó buộc chiếu vào đại điện! Tốc độ này, nếu ở bên ngoài Vạn Yêu giới, Dương Thần cũng không biết là nhanh như nào, nhưng ở trong này, cũng là nhanh đến kinh người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân