Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 6 » Phần 54

Đạo mộ bút ký - Quyển 6

Phần 54

Khối sắt này so với khối chúng tôi có trong tay thì nhỏ hơn rất nhiều, đại khái là chỉ có kích thước bằng ngón tay cái. Điều khiến tôi cảm thấy bất ngờ là khối sắt này tương đối nhẵn bóng, tuy rằng cũng loang lổ những vết rỉ sét, nhưng so với khối của Muộn Du Bình thì vẫn sạch sẽ hơn rất nhiều, hoa văn bên trên vẫn khá rõ ràng.

Tôi từng nghĩ khối sắt dưới giường nhà Muộn Du Bình có hình thù xấu xí như vậy không phải là bởi vì có người từng dùng acid xử lý qua nó, hiện giờ nhìn lại quả nhiên là như vậy thật. Khối sắt ban đầu có hình dạng là như thế này, không phải xù xì cóc ghẻ như của Muộn Du Bình, hơn nữa nhìn qua có thể thấy những hoa văn trang trí hết sức tinh tế. Rõ ràng là nó cũng được xếp vào hàng tác phẩm nghệ thuật vô cùng tuyệt vời.

Khối sắt nhỏ cũng không được cắt theo quy luật nào, dễ nhận thấy đây không phải là một chỉnh thể, chắc chắn là một mảnh tách ra từ món đồ khác. Những khối sắt này chắc phải đến từ một hoặc nhiều đồ sắt kích thước lớn.

Tôi vừa chèo bè vừa xoay chuyển suy nghĩ rất nhanh, cảm giác như sự tình vào lúc này đã cơ bản được liền mạch rồi. Hiện tại vấn đề cũng bắt đầu rõ ràng, đại khái là chỉ hướng vài hai điểm.

Những suy đoán của tôi có chính xác không? Có phải nơi đây đã từng xảy ra chuyện đội khảo cổ bị đánh tráo? Chúng tôi vẫn phải tiếp tục dò tìm những trang thiết bị và dấu vết mà năm đó đã bị vứt lại trong hồ. Tôi nghĩ những thi thể này khả năng cũng sẽ ở quanh đây, điều này xem ra cũng không phải vấn đề quá hóc búa.

Thêm nữa là chuyện cổ trại ở đáy hồ, một hồ nước trong núi sâu sao lại có thể dìm một thôn trại được? Những khối sắt đến từ cổ trại này nguyên bản là vật gì? Chúng có tác dụng gì? Vì sao đội khảo cổ biết chuyện này mà vớt chúng lên? Con mẹ nó chứ, chuyện này càng về sau càng lắm ma mị! Những sự tình liên quan tới hồ nước có thể hỏi qua A Quý, có điều là tôi linh cảm được hắn không chắc sẽ cho chúng tôi được nhiều thông tin.

Đáp án cho hai nghi vấn đó đều ở dưới đáy nước kia. Tôi thở dài, hiểu được kế tiếp mình sẽ phải làm gì, chúng tôi cần phải xem xét thật cẩn thận đáy hồ. Đồng thời phải tìm xem bên dưới có gì dùng được thì vớt hết lên để kiểm tra. Xem ra tới đây phải xuống nước thường xuyên rồi.

Đáng tiếc là dây cỏ trên người chúng tôi đều đã bị giãn ra không thể tiếp tục dùng được, thể lực của tôi cũng không đủ để lặn thêm một lần nữa. Bằng không tôi rất muốn ngay lập tức xuống nhìn một cái.

Ở khu vực nước này chúng tôi dùng dây ni lông buộc làm một cái ký hiện qua loa, ba người trước tiên vẫn phải lên bờ nghỉ ngơi đã. Vân Thái thấy bộ dạng của tôi thì kinh hãi, vội qua xử lý giúp tôi. Mũi bị nhét hai miếng vải, tôi đứng trong bụi cỏ thay đồ, cảm thấy khớp xương trên người mình như bị nứt đôi ra, đau tới mức không còn hơi sức gì nữa. Bàn Tử và Muộn Du Bình đem bè từ dưới nước kéo lên bờ, nhìn như đang nâng cáng cứu thương, thêm cả cái bao da trâu bên trên một mạch đặt lên một chỗ khô ráo.

Vân Thái hết sức hiếu kỳ hỏi chúng tôi vớt lên từ dưới nước cái gì vậy, nhưng do bên trong không có gì đặc biệt nên Bàn Tử cũng cho cô ấy nhòm một chút. Nhìn xong cô ấy liền cảm thấy kinh tởm ghê người.

Ánh nắng gay gắt, phơi quần đùi trên tảng đá cho thật khô, trong lúc đó chúng tôi ăn mấy quả dại để bổ xung lượng đường, Bàn Tử vừa ăn vừa hỏi A Quý có biết chuyện thôn trại bị ngập trong nước không? A Quý không hiểu gì, hoàn toàn không có lấy bất kỳ một nhận thức nào về vấn đề này, hắn nói chưa bao giờ nghe tới dưới hồ kia có một thôn trại.

Vừa rồi khi ở trong nước nhìn một khoảng mơ hồ, phần lớn là không thấy rõ nên không thể nói ra tỉ mỉ từng chi tiết. Nhưng dựa vào lớp trầm tích lắng đọng trên bề mặt nhà cửa nơi đó có thể khẳng định là chúng đã bị dìm trong nước rất lâu rồi. Tôi bảo A Quý nhớ lại xem, trong thôn có ai lưu truyền về chuyện này không, cho dù là truyền thuyết cổ thì chỉ cần trùng khớ là được. A Quý vẫn lắc đầu, quả quyết là không có, hắn nói:

“Kỳ thực tôi cũng thấy có điểm kỳ quái, mọi người chúng tôi đều biết nơi này có một cái hồ, nhưng tới bây giờ nó cũng chưa hề được đặt cái tên, các lão nhân trong thôn thường không nhắc tới nó bao giờ.”

Tôi và Bàn Tử nhìn nhau ngơ ngác, tôi chỉ đoán là hắn không biết được nhiều chuyện, vì rốt cuộc thì đây cũng chỉ là truyện truyền miệng. Có thể tồn tại tới giờ xem ra cũng may mắn lắm rồi, thế nhưng tôi lại không ngờ tới hắn lại hoàn toàn không biết gì như vậy.

Núi Dương Giác có rất nhiều truyền thuyết kỳ quái, bởi vì từ xưa tới nay nơi đây vẫn là một nơi rừng sâu núi thẳm và cũng là ranh giới đặc khu săn bắn. Những vết tích hoạt động của con người tại đây cũng không nhiều, do đó mà nó có nhiều truyền thuyết cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng trong núi Dương Giác có một hồ nước lớn như vậy đáng ra là phải tồn tại rất nhiều truyền thuyết, nhưng giống như là nó bị cô lập hoàn toàn, không có bất kỳ một chuyện cũ nào nhắc tới nó, điều này đủ khiến cho tôi thấy rất khó hiểu.

Bàn Tử nói: “Đây có phải là thôn trại mà mấy người bảo là bị hỏa hoạn trước kia không, tôi nhớ là có lần nghe ai nói trong núi Dương Giác có một thôn trại cổ bị lửa thiêu sạch, nhưng thật ra là nó bị chìm trong hồ nước này? Chắc là do mấy người không thấy có chút dấu vết nào sót lại trên mặt đất nên mới nhận định như vậy.”

A Quý lắc đầu: “Thời đó lâu quá rồi, dù có đúng là thôn trại cổ bị hỏa thiêu trong truyền thuyết đó thì cũng là tời thời nhà Minh. Hai thứ đó có liên quan gì không tôi thật không biết.”

Tôi nhìn A Quý cũng hiểu hắn không phải nói dối, vì vậy liền nằm xuống rút một điếu thuốc, dùng ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, thầm nghĩ quả nhiên là phải tự mình tìm hiểu thôi.

Bàn Tử chỉ về vị trí chúng tôi phỏng đoán là sâu nhất trong hồ, nói: “Chất lượng đáy hồ này như vậy tôi thấy giống như bị búa đập ra vậy, cậu nói xem nó hình thành như thế nào?”

Tôi nói: “Hồ này hẳn không phải mới được hình thành, mực nước chênh lệch như thế này thường chỉ xảy ra ở khe suối giữa núi này với núi kia mà thôi, có thể nó đã xuất hiện từ mấy trăm năm trước rồi.”

“Do động đất sao?” Vân Thái bên cạnh tò mò hỏi.

Tôi lắc đầu: “Thôn trại dưới nước được bảo trì tương đối hoàn hảo, nếu như do động đất thì chúng ta chắc chắn đã không thể nhìn thấy những đường làng ngõ xóm và hàng rào ngay ngắn như vậy. Điều đó chứng minh rằng thôn trại kia bị nước bao phủ trong tình huống rất bình tĩnh.” Tôi cũng chỉ ra nơi vừa rồi Bàn Tử nói là sâu nhất trong hồ rồi nói tiếp suy luận của mình: “Có thể là vì vận động địa chất, hoặc là một nguyên nhân khác mà trong mất trăm năm trước tại sơn thể trước mặt chúng ta đây bỗng xuất hiện một vị trí nối liền với mạch nước ngầm, lại vừa đúng khu vực thôn trại này vì thế một trận đại hồng thủy bất ngờ ập đến kéo theo tất cả nhà cửa ruộng vườn nhấn chìm trong biến nước.”

Vì sao lại nói là mạch nước ngầm thông với hồ nước? Do là tôi không nghe A Quý nhắc tới quanh đây có cái hồ nào lớn hơn, giữa vùng Thập Vạn Đại Sơn tôi cũng chưa thấy ai nói là có hồ lớn, nhưng mạch nước ngầm carter ở đây thì lại rất nổi tiếng. Nơi này giống như một vùng nhiệt đới, mưa rất nhiều, nước mưa chắc chắn phải có chỗ để chảy vào. Nước trong những sông ngòi trên mặt đất trước sau gì cũng phải ngấm xuống mạch nước ngầm.

Tối hôm qua diễn ra hiệu ứng Siphon nên có thể khẳng định là vì nơi này có thông với hồ khác.

Bàn Tử nói: “Xem ra tôi nói không có sai, thứ chúng ta muốn tìm, chắc chắn đang ở ngay dưới chỗ sâu nhất của hồ, chúng ta không thể tìm được nó rồi.”

Tôi lắc đầu: “Cũng không hẳn, những căn nhà gỗ này có thể ví như một cái màng lọc, phần lớn những thứ bị thủy triều hút xuống đáy hồ đều sẽ mắc vào những hàng rào và trong những căn nhà gỗ đó. Vì vậy chúng ta chỉ cần tìm kiếm một vòng quanh nơi này thì cơ bản sẽ có thu hoạch. Nếu không có gì thì mới thực sự chấp nhận thất bại.”

Độ sâu một vòng quanh đó cũng không phải là quá sức, tôi đoán là tầm khoảng hơn hai mươi thước, chỉ cần kiên trì một chút thì nhất định chúng tôi sẽ phát hiện ra được cái gì đó hữu ích.

Bàn Tử nhìn mặt trời một cái, bỗng chốc lấy lại tinh thần, nói: “Chuyện hôm nay phải hoàn thành ngay, chúng ta xuống nước tiếp thôi.”

Tôi lập tức lắc đầu, đó là điều không thể, như vừa rồi mới lặn xuống xem, tay không lặn trong nước quả thực có chút miễn cưỡng, nếu muốn từ từ điều tra kỹ càng thôn trại cổ đó, chắc chắn cần phải có những đồ lặn chuyên nghiệp. Chúng ta hoàn toàn không thể tiến hành ngay lập tức được, trước tiên phải về thị trấn, sau đó liên hệ người đem trang bị tới đây.

Đây là một công trình lớn, dụng cụ lặn xuống nước rất nặng, có thể phải thuê tới mười mấy người dùng la khuân vào trong núi, điều này thực không giống như dự tính khiêm tốn ban đầu của chúng tôi. Hơn nữa những thứ này không phải dễ chuẩn bị, ngoài bình dưỡng khí, chúng ta còn phải sắm thêm cả máy bơm oxi, đó không phải đồ trẻ con, la khả năng không thể kéo vào trong núi này được. Tách nó ra rồi thì lại phải vận chuyển, lúc đó thì lại càng lâu.

Lòng tôi lại rối lên, đợi thêm một lúc nữa chắc tôi sẽ bị giày vò tới chết mất.

Bàn Tử cũng không muốn trở về, nhưng hắn đầu óc nhạy bén hơn so với tôi, Bàn Tử suy nghĩ một lát rồi nói: “Việc này không cần cân nhắc nữa, muốn tìm kiếm được trọn vẹn thì chúng ta nhất định phải trở về mang bình dưỡng khí tới đây, không còn lựa chọn nào khác cả. Có điều là vừa rồi lặn xuống xem qua tình hình, chỉ là đơn giản lặn vào trong nước tìm kiếm, cũng không cần tới bình dưỡng khí. Chúng ta có thể phân công nhau làm việc này, một người trở về mua trang bị, hai người còn lại ở đây bắt đầu vớt vật chìm, cả hai việc đều phải tiến hành cùng một lúc.”

“Ai sẽ trở về?” Tôi hỏi.

“Theo mức độ quan hệ mà nói thì người trở về đương nhiên là cậu thì phù hợp nhất, cậu có quan hệ rất rộng rãi, tôi và Tiểu Ca ở lại đây mò đồ cho. Cậu quen biết nhiều thủ hạ như vậy, cứ tìm vài người hỗ trợ đặt mua. Xong việc rồi lại tới, như vậy thì dễ dàng hơn nhiều so với chúng tôi.”

Tôi mắng một tiếng: “Bố khỉ, vậy chẳng khác nào ép tôi chết nghẹn”

“Một người chết nghẹn chung quy vẫn tốt hơn là cả ba người cùng chết nghẹn, hơn nữa cậu nghĩ mà xem, bảo Tiểu Ca đi chắc chắn không thể được, quan hệ của tôi ở Bắc Kinh so với cậu cũng bất tiện hơn nhiều. Tôi đi thì tốn thời gian hơn, ở nơi này ngắm phong cảnh cũng được, nhưng bắt cậu đợi một tháng thì chắc cậu không thể chịu được. Do đó nghe Bàn gia tôi nói đi, cậu trở về thu xếp trang thiết bị là lý tưởng nhất rồi.” Bàn Tử đừng đường chính chính nói.

Tôi nhìn biểu cảm trên mặt Bàn Tử, trông như một tên vỡ nợ, nhưng nghĩ kỹ thì cúng có lý phết. Tôi chỉ cần đánh một cuộc điện thoại cho Phan Tử là trong vài ngày có thể thu xếp được mọi chuyện, còn có thể đem Vương Minh và những người làm trong cửa hàng của chú Ba tới đây giúp một tay. Huống hồ Bàn Tử này lại không đáng tin cậy, để hắn đi làm thì tôi thật không yên tâm. Tôi chỉ gật đầu, lập tức lên kế hoạch, cũng không chậm trễ mà ngay trong sáng ngày mai liền rời đi, cố gắng tốc chiến tốc thắng.

Sau đó tôi liền giao hẹn với A Quý, ngày mai hắn sẽ đưa tôi trở về, Vân Thái sẽ ở lại đây trông chừng Bàn Tử và Muộn Du Bình. Tôi nghĩ A Quý cứ đi đi về về thế này cũng vất, hơn nữa hiện giờ chúng tôi không thể thiếu hắn được. Cần phải tiếp tục lôi kéo hắn, vì vậy liền ra giá cao hơn trước.

Cuối cùng tôi gần như tê liệt, suýt chút nữa thì không thể đứng lên được, Bàn Tử và Muộn Du Bình lại tiếp tục lặn xuống nước lần hai. Vớt lên được vài thứ nhưng đã rách nát ở trình độ kinh khủng nên không còn giá trị gì. Trong đó có một khẩu súng tự động, nát như một cái đuốc, Bàn Tử rất thích súng nên ra vẻ vô cùng tiếc nuối.

Khi Bàn Tử nhìn thấy thôn trang dưới nước kia thì không khỏi kinh hoàng vì cái quy mô của nó. Hắn nói đáng tiếc ở chỗ không có kính lặn, nếu không thì có thể thấy rõ hơn một chút, cũng không phí công nhặt mấy thứ rác rưởi dưới đó lên. Tiếp theo hắn liền tìm kiếm trong tất cả những đồ thay thế của chúng tôi, cuối cùng cũng tìm được một vật là một cái đèn pin.

Nhưng thứ này cũng không quá kín, Bàn Tử liền làm một quyết định hết sức khó tin. Hắn lấy ống kính dán vào mắt, dùng băng dính và dầu trơn bít những khe hở lại, sau đó dùng lực ngăn chặn, như vậy có thể đảm bảo hai mắt nhìn được xa trong nước. Bàn Tử lặn xuống thử ở chỗ nước cạn, nhưng ngay lập tức áp lực lại khiến cho nước ùa vào trong hai ống kính, phương pháp này xem ra không thể thực hiện được. Bất đắc dĩ hắn không thể làm gì khác ngoài việc ngồi đợi tôi quay lại. A Quý và tôi trở về trong thị trấn, trước tiên phải tìm mua thêm một vài đồ dùng cá nhân trong mấy cửa hàng để hắn mang trở lại đây.

Màn đêm lặng lẽ buông xuống, sáng sớm ngày thứ hai tôi rời khỏi núi Dương Giác, mây đen vần vũ trên nền trời, hình như lại sắp có mưa to. Tôi vẫy tay tạm biệt bọn họ rồi lên đường xuống núi. Đi tới sườn núi tôi lại quay mặt nhìn về phía hồ nước một lần nữa, trông thấy đám mây đen kia mà trong lòng bỗng có một linh cảm rất lạ, tựa như là sắp có chuyện gì đó sẽ xảy ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:18 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Ôi trời ơi, đi trốn ư! Việc này hắn chưa từng nghĩ qua, nên cũng không biết là nguy hiểm đến mức nào. Chỉ còn Lạc lão gia là cha nàng ta, Lạc Viễn lại là em trai nàng, bỏ trốn thế này có đáng không đây? Lâm Vãn Vinh nói với Lạc tiểu thư: Này, Lạc tiểu thư, nàng có phải là đang phiền não...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Miêu Nghị – Quyển 23
Thành phố quỷ... Hiện tại mọi người nhất thời xôn xao. Thật không nghĩ tới thành phố quỷ xảy ra chuyện lớn như vậy, lại có liên quan tới Hắc Long Tư, còn cùng Đại đô đốc kề vai chiến đấu. Ngay cả Thiên Đế cũng tán dương. Đây quả thực là tiết tấu sẽ thăng quan. Là ai vậy? Là ai không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 28
Vân Liên nữ đế đứng lên: Nếu đã có báu vật này thì không nên chậm trễ. Chúng ta hãy lao ra ngay bây giờ! Vân Liên nữ đế quát to: Chỉ cần Tịch Thiên Vương làm Thần Mẫu đi vào giấc ngủ là có thể lao tới gần, dù không hủy diệt Thần Mẫu được nhưng quyết cướp về! Các Đạo Quân Đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân