Tôi vô cùng kinh ngạc vì cho tới giờ tôi cũng không ngờ là vào thời ttung Quốc cổ đại lại có thể thành thục kỹ thuật khóa mô hình như vậy. Nổi tiếng nhất Trung Quốc vào thời nguyên sơ về kỹ thuật khối mô hình chính là in ấn, kỹ thuật khối mô phỏng có thể khắc phục được những hạn chế về địa lí và sử dụng được nhiều lần, rõ ràng là cơ quan ở đây có thể dùng ở bất kỳ nơi đâu.
Tự nhiên tôi lại nghĩ tới bên phía Muộn Du Bình, hậu thế Trương gia lâu sắp đặt cơ quan xảo diệu như vậy, Tứ Xuyên và Quảng Tây hai bên tình hình địa chất, thời tiết, các loại nhân tố đều không giống nhau, cho nên muốn chắc chắn sắp xếp được ở cả hai nơi thì phải có cơ quan liên hệ đủ ổn định, nghìn năm sau cũng không bị hư hại.
Vì toàn bộ cơ quan này phục vụ cho con cháu của bọn họ nên bất luận là bộ phận nào xảy ra vấn đề trước cũng có thể khiến cho con cháu bọn họ bỏ mạng.
Nếu là thợ thủ công bình thường chỉ có thể dùng kỹ thuật xảo diệu thì căn cứ vào hai nơi sẽ cố gắng hết sức mà thiết kế ra hai cơ quan thích hợp. Nhưng trong thời kỳ cổ đại kia không thể sử dụng cách đó, vì ngày đó thợ thủ công hoàn toàn không thể tính ra nổi là mấy trăm năm sau sẽ phát sinh tình huống gì, cho nên phải tự dựa theo phong thủy mà thiết kế cơ quan, là hai thứ hoàn toàn bất đồng.
Mà khối mô phỏng này cũng không giống như vậy, nó có thể bảo đảm ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào ai rơi vào đây cũng đều có hiệu quả giống nhau, đó là lý do vì sao mà đi ăn KFC quán nào cũng có hương vị giống nhau, in ấn chất lượng cao đảm bảo một bản ký tự được dập ra nhiều lần.
“Tính sao đây.” Tiểu Hoa không hiểu lắm.
Tôi nói: “Cổ nhân có thói quen suy xét mang tính thực dụng, ví như nói trước kia thuật in ấn một quyết sách cần phải khắc một bản hoàn chỉnh, sử dụng xong rồi thì thôi, có thương nhân xuất bản cảm thấy như vậy rất phiền hà nên phát minh ra kỹ thuật in ấn tiên tiến, như vậy người đó có thể bỏ bớt đi một nửa số thợ thủ công điêu khắc, chỉ chừa ra vài người tốt nhất để dùng, không sử dụng tới sức người mà bằng khối mô hình, cổ nhân có thể đoán được trước một lượng nhân công để có thể điều chỉnh.”
Nếu thợ thủ công đã sử dụng khối mô hình tại đây, như vậy làm tôi liên tưởng tới một nguyên nhân đó là bọn họ không muốn nhắm vào tất cả các mắc xích khác nhau liên quan tới cơ quan sắt này, như vậy có một khả năng rất lơn là tất cả cơ quan tại đây cùng với cơ quan bên Quảng Tây kia đều sử dụng một vật như hình tổ ong này, nếu như Muộn Du Bình phá vỡ tảng đá đó, anh ta khả năng sẽ nhìn tới thứ giống như của chúng ta bên này.
Người thiết kế ra Trương gia lâu đã lựa chọn rất kỹ càng lối kiến trúc cho tòa nhà này trước đó rồi mới sắp đặt mọi thứ một cách hoàn hảo, hơn nữa nếu cơ quan này vận hành tốt thì bọn họ chỉ cần chọn ra một địa điểm phù hợp sau đó đào ra vài cái động, đưa những khối trang thiết bị mô hình này vào trong là được.
“Tôi hiểu được phần nào ý cậu nói rồi.” Tiểu Hoa nếu so với Bàn Tử thì rõ ràng sẽ thấy hắn hiểu suy nghĩ của tôi hơn, “quái nhỉ, nơi này có chút kỳ quái lắm, cậu nói là Trương gia lâu có thể di chuyển được.”
Tôi gật đầu: “Khối mô hình có ưu điểm lớn nhất là có thể tháo ra đồng loạt rồi mang đi, cậu xem Phong Cách Lôi sẽ thấy trong đó có một vài dấu hiệu liên quan tới, xích cùng dụng cụ tại đây làm hoàn toàn bằng sắt, chỉ có duy thứ này được chế tác từ thanh đồng, chứng minh là trong lịch sử, quan tài tổ tiên của Trương gia đã từng hơn một lần đổi vị trí, nơi gọi là Trương gia lâu khẳng định chỉ là lần cuối cùng của bọn họ.”
Tiểu Hoa cười sâu xa: “Tôi lại phát hiện ra thêm một nguyên nhân mà bà bà bảo tôi mang theo cậu, trong lĩnh vực này cậu quả thực cũng rất thông thái đấy.”
Tôi cười toét miệng, thầm nghĩ những lời này sao nghe như là trước đây hắn cơ bản là chưa từng nghĩ sẽ ở cùng một nhóm với tôi.
Tôi ngồi xổm xuống cầm đèn pin soi lên bề mặt thứ kia: “Tôi nghĩ, Phong Cách Lôi chỉ là một thương nhân nhận thầu khoán thôi, đám người bọn họ nếu nói là Trương gia, từ lúc xây dựng lên Trương gia lâu cho tới lúc sắp đặt quan tài, ngoài ra thì bọn họ cũng không tham dự gì hơn nữa.”
“Lúc cuối đời Lôi Tư Khởi đúng vào thời kỳ Từ Hi thái hậu, rừng vàng biển bạc nước đại Thanh đã bị bà ta tiêu xài tới cùng cực rồi, gia tộc Lôi Thị rất lớn giao du rộng, cho dù là có được tài trợ hay là vốn tự thân thì đều đủ khả năng để bọn họ ra tay giúp đỡ Trương gia xây mới phần mộ tổ tiên.”
“Đúng vậy, có lẽ mỗi lần Trương gia xây dựng lại phần mộ tổ tiên, vì những tòa cổ lâu đó đều thi công vô cùng quỷ dị khó mà tiến vào được, nên không thể không tìm kiếm thợ thủ công tốt nhất đương thời.”
“Vậy nếu như bọn họ là vào thời Nguyên mạt Minh sơ (cuối nhà Nguyên đầu nhà Minh), nói không chừng cũng sẽ liên quan tới Uông Tàng Hải.” Tiểu Hoa nói.
Tôi gật đầu, rất có khả năng, chỉ cần gia tộc này thực sự có lịch sử sâu xa như vậy. Hơn nữa tôi tin là theo phương tiện giao thông phát triển, hai địa điểm càng thêm tách xa nhau, có lẽ thời điểm ban đầu sơn động đặt “chìa khóa” này và Trương gia quần táng chỉ cách nhau có một quả núi. Sau đó từ từ biến thành một tỉnh, lại là khoảng cách từ Tứ Xuyên tới Quảng Tây, nếu hậu duệ Trương gia còn tồn tại thì cứ như vậy có thể sẽ chuyển ra tận nước ngoài.
Đây cũng là cách mà tôi lý giải mối nghi hoặc khác, tôi vẫn không cách nào quyết định được, những thứ kia rốt cuộc là từ triều nào, nếu cứ suy như vậy thì nơi đây từng trải qua nhiều năm tu sửa, sẽ lưu lại vài dấu vết của những triều đại khác nhau, cơ bản là không thể đoán được.
“Không nói tới những thứ đó, cậu thông minh như vậy có thể đoán được trong những xích sắt này cái nào mới là cái chính xác không?” Tiểu Hoa hỏi tôi, “hay là chúng ta chỉ cần thử từng cái một là sẽ biết. Lý do có năm sợi xích sắt này là để nếu chúng ta chọn nhầm thì cơ quan trên kia sẽ khởi động, con heo trên kia sẽ bị bắn cho thành con nhím, hoặc là có khả năng khác, nhưng chúng ta trong này sẽ không việc gì.”
Trên lý thuyết thì chỉ cần cắt đứt cả năm sợi xích sắt này sau đó ra ngoài là được nhưng tôi không biết cơ quan trên kia được sắp xếp như thế nào, nếu có một phiến đá lớn đổ xuống phong bế chúng tôi ở trong này vậy hẳn là chết chắc rồi.
“Thường thì mật mã sẽ có hạn chế lần chọn nhầm, chỉ tới khi vượt quá số lần sai nhất định mới xảy ra trừng phạt, có điều cố nhân không được nhân từ như vậy. Nơi này cũng không được sử dụng thường xuyên, cho nên chỉ cần sai một bước có thể mất mạng. Chúng ta phải biết xác thực sợi này đúng mới được động vào.”
“Làm thế nào biết được, tiến sĩ Tiểu Tam Gia.” Tiểu Hoa nhìn tôi, “tôi nghĩ mình nên mở một lớp trong lão Cửu Môn này gọi là”trộm mộ học thuật”, mời cậu tới để giảng dạy mấy buổi.”
Trong lòng tôi bật cười, có đôi lúc quả là cũng thích lên mặt dạy đời, đặc biệt là lúc đã nghĩ thông suốt một chuyện gì đó, cuối cùng thì tôi cũng muốn mình nói điều đó ra cho ai đó để người ta cũng cảm thụ được cảm giác giống mình. Trước kia có Bàn Tử là thưởng xuyên đột phát kỳ tưởng (nghĩ ra những thứ bất thường), không có người phân tích tình hình cùng tôi, nhưng Tiểu Hoa thì có thể, cho nên tôi nói với hắn có phần hơi nhiều. Trước kia tôi cảm thấy làm vậy nghe có vẻ hơi thất lễ, nhưng nhiều lần sau tôi thấy cũng không gì mấy.
Tôi nhìn toàn bộ tổ ong, liền rơi vào trầm tư, ngẫm nghĩ xong tôi hỏi hắn: “Theo quy định của cậu thì phải làm thế nào?”
“Biết nói sao bây giờ? Khối mô hình? Giống như cậu nói đấy, tôi trước kia chưa từng được nhìn qua thứ này. Chúng tôi thường phải tìm hiểu kỹ cách nào không thể khởi động trúng cơ quan sau đó mới phá bỏ nó. Quy định của chúng tôi là phải thấy được cơ quan đó vận hành như thế nào. Cho nên nếu cho chúng tôi thực hiện, hẳn là sẽ phải gỡ tung cái tổ ong vò vẽ này ra.”
Toàn bộ quả cầu thanh đồng này hoàn toàn được đúc kín lại, không thể nào mở được ra hơn nữa tất cả nơi đây đều là nước, chúng tôi không có nhiều thời gian mà mạo hiểm, huống hồ mở ra sau chúng tôi cũng có thể làm hỏng luôn hoạt động bên trong của nó, giống như là hồi còn nhỏ tháo cái đồng hồ báo thức ra làm bánh răng bánh lợi rơi đầy đất, không thể khôi phục nó lại như cũ được.
Tôi cố gắng lặn xuống nước Tiểu Hoa giúp tôi chiếu sáng, tôi mò tới xem mấy sợi xích sắt kia, chúng hoàn toàn giống nhau, chắc chẳn bất luận là cơ quan hay là sợi xích chính xác đều chưa được dùng tới lần nào.
“Nghĩ vậy làm gì, cậu xem chúng ta ở trên kia nhìn thấy nhiều người chết như thế, đều là chết do tóc chúng ta cũng không hề phát hiện ra dấu vết khởi động cơ quan gì cả. Nếu thế hoặc là lão Cửu Môn trong này chưa làm được gì cả, chỉ mới đánh cắp sách cổ, hoặc là không phải như vậy, cạm bẫy được đặt tại đây có tính hủy diệt.” Tiểu Hoa nói.
Tôi hiểu được ý của hắn nhưng hiện giờ cũng chưa nghĩ ra giả thiết gì: “Đây không thể chỉ dựa vào phán đoán, nếu bọn họ thật sự chưa hành động gì thì sao?”
“Không thế nào, tôi biết Lão Cửu Môn, biết nhóm người đó, trừ khi bọn họ tại đây gặp phải chuyện gì đó vô cùng khủng khiếp khiến cho bọn họ sợ tới mức hồn phi phách tán, tôi nghĩ không ra đó là tình huống gì, căn cứ trực tiếp chính xác nhất là mặt bàn thiết đầy máu kia.”
Tôi ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn cảm thấy có chỗ không đúng: “Nói vậy cũng không hợp lý, cơ quan thiết trí nghiêm mật như vậy chắc chắn sẽ có đề phòng trộm cực đáng sợ, mật mã cổ đại không tới mức quá phức tạp, nếu có ai đó đã từng thử qua một lần thì rất có thể sẽ tìm được ra, sắp đặt cơ quan nghiêm mật như vậy thành ra vô nghĩa. Nhưng cậu nói cũng có lý, nếu chỉ là cơ quan bình thường Lão Cửu Môn hẳn sẽ không thể bị dọa tới mức bỏ chạy, lão thái thái nói rằng nơi đây từng xảy ra biến cố rất lớn, tổn thất nghiêm trọng, nếu chỉ là do mấy con rắn hoặc trùng độc, hoặc là phi tiêu đá tảng gì đó thì với quy mô của bọn họ, không thể làm thành như vậy được.”
Tiểu Hoa gật đầu: “Ví như đống tóc đen kia, ngay cả ngoài chúng ra thì với quy mô đó -”
“Có khi đã phát sinh ra chuyện tôi từng trải qua tại Sái Đạt Mộc, bọn họ thậm chí có thể đem những bình chứa tóc đen này đi thiêu hủy, sau đó cẩn thận di dời từng bình từng bình một ra ngoài, cho vào trong rương thủy tinh đậy kín lại, đóng gói gửi cho viện bảo tàng quốc gia. Vì thế những uy hiếp trực tiếp kia đối với bọn họ cũng không coi là nguy hiểm, thậm chí nếu có con khủng long nào xuất hiện cũng sẽ lập tức bị súng bắn tới chết. Nhưng mọi thứ trong động này dường như không có cái gì bị phá hỏng, bọn họ lại sử dụng phương thức rất dã man, vì sao chứ?”
“Cậu rốt cuộ là muốn kết luận điều gì?” Tiểu Hoa có phần mất kiên nhẫn.
“Tôi hiện tại chỉ có thể giả thiết trên một vài chi tiết, ví như là vì sao bọn họ không xử lý hết mớ tóc kia đi, bọn họ có nhiều người như vậy, nhiều thời gian như vậy, hơn nữa muốn vũ khí gì cũng có. Nhưng bọn họ vẫn không hề động thủ, rõ ràng chỉ có một khả năng, là bọn họ không cần làm gì cả.” Tôi nói, “những tiền bối đi trước của chúng ta, bọn họ cơ bản không hề động vào những bình gốm này một lần nào cả.”
Tôi đại khái có thể tưởng tượng ra ngay tình hình lúc đó, bọn họ không để ý tới mớ tóc, mà bình này cũng không hề bị phá vỡ cho nên biến cố cuối cùng bọn họ gặp phải không liên quan tới những bình gốm này.
Cũng phải nói thêm là lão bà bà từng nói chuyện xảy ra tại nơi này khiến bọn họ thất bại thảm hại không phải là đe dọa thực tế, nhất định không phải là do ám tiễn, đá rơi.
Có thể khiến cho Lão Cửu Môn với quy mô như vậy phải nhận tổn thất nặng nề, không hẳn là do nguyên nhất vật lí, mà có thể là do tổn thương về tinh thần.
Biến cố bọn họ gặp phải nhất định là chuyện khiến cho bọn họ không thể lý giải được. Không thể lý giải nên dẫn tới không cách nào phòng ngự kịp.
Tôi nó: “Bọn họ nhất định đã chuẩn bị tốt hết thảy sau đó khởi động cơ quan, nghĩ rằng bản thân có thể ứng phó được nhưng chẳng ngờ là chuyện lại không như trong tưởng tượng, hoàn toàn khác với những gì họ suy diễn.”
Tiểu Hoa vẫn ra vẻ mê man, tôi liền ví dụ: “Nếu cậu khởi động cơ quan, sau đó có một loạt những mũi tên phóng tới chỗ cậu, cậu có thể dùng lá chắn, nếu có bánh tông xông tới cậu có thể dùng ak47 mà tỉa cho nó phải lùi lại, nhưng nếu đột nhiên xảy ra chuyện khiến cậu không tài nào hiểu được, cậu sẽ không kịp trở tay thay quần áo. Ví như là cậu khởi động cơ quan.” Tôi ngừng lại một chút, “sau đó cậu liền biến mất, không xuất hiện lại được nữa.”
Tôi trước kia từng nghe nói ở vùng núi Chiết Giang từng phát sinh ra những sự kiện mất tích vô cùng kỳ quái, có một đội kiểm lâm mất tích trong núi, sau đó chính phủ cử một đội khác lên núi tìm kiếm, sau lại mất tích thêm ba người nữa, đành vừa cưỡng chế vừa động viên quần chúng tham gia, tiếp đó lại có người biến mất. Những người này từ đó về sau không còn xuất hiện, gần như là tìm kiếm cách nào cũng không có kết quả, những cụ già sống trên núi có nói đó là do sơn bà bà bắt đi, cuối cùng bộ đội đành rút khỏi núi mà không giải quyết được gì.
Lúc ấy tuần núi thực rầm rộ, nếu có sơn bà bà thật, mà với hình dạng và áo váy dài lướt thướt thì cũng sẽ bị san bằng ngay. Chỉ là không thể giải thích được mới khiến cho cái lực lượng muốn tiền có tiền, muốn người có người (lực lượng nhà nước hô gì được lấy) phải lùi bước.
“Đương nhiên vào thời điểm đó thì tình hình có thể là quỷ dị hơn.” Tôi nói, “vì Kim Vạn Đường từng kể, có rất nhiều người đầy mình vết thương cùng máu chảy được đưa xuống, những người này sau đó đều chết, nhưng chúng ta không hiểu được là nếu căn cứ vào những gì lão bà bà nhận định là xác thực, thì chúng ta cũng không thể nào tiếp tục suy đoán được nữa.”
“Được rồi.” Tiểu Hoa mìm cười, “cậu nói nhiều như vậy, đơn giản chỉ là muốn cho tôi biết không được tùy tiện khởi động cơ quan này. Tôi đồng ý, nhưng điều này không giúp gì được trong hoàn cảnh chúng ta, hiện tại tôi bị cậu nói cho tới ngay cả thử cũng không dám rồi.”
Nước lạnh như băng khiến vết thương sau lưng tôi đau đớn, tôi có phần chịu không được nữa, lảo đảo về sau vài bước, có thể cảm giác lưng mình lại bắt đầu đau rát, rõ ràng là thuốc tê đã mất đi hiệu lực. Tới lúc đó tôi mới thấy được từ trong tổ ong kia có hơn mười sợi xích sắt cỡ nhỏ nữa.
Những sợi xích sắt này rõ ràng nối với bộ phận cơ quan cuối cùng, chúng cùng với mười mấy lỗ hổng trên vách động nối liền với nhau, tôi tin là chỉ cần kéo mấy sợi xích to kia là những sợi xích nhỏ này sẽ có biến động.
Tôi nhìn hai bên một chút, ngay lập tức liền ý thức được phải làm thế nào, thực ra chuyện này rất đơn giản.
Đối với một cơ quan thì chỉ có hai lựa chọn là đủ. A là tiến hành các bước một cách chính xác, cơ quan khởi động chế độ thưởng, B là tiến hành sai trình tự, cơ quan khỏi động chế độ trừng phạt.
Nói này có ba sợi xích sắt, chúng sẽ được ổ trục kia kéo đi, dựa theo trình tự di chuyển mà hình thành ba mã số, sau đó thì cơ quan tổ ong này sẽ bị tác động, kéo theo đó là những xích sắt lối với vách động cũng di chuyển theo, khởi động chế độ thưởng phạt.
Vậy thì thật là đơn giản, phần lớn động chạm lung tung đều sẽ dẫn tới sai lầm, chỉ khi nào chạm được chính xác mơi có thể khiến nó khởi động. Vì thế chúng tôi chỉ cần chém đứt hết tất cả những sợi xích sắt này là có thể thí nghiệm vĩnh viễn, phần lớn những lần thử chúng ta đều làm sai trình tự, trình tự nhầm sẽ có thể thấy ngay được.
Tuy rằng có tới năm sợi, năm con số mật mã xếp thành một trật tự nhưng vẫn có chút phức tạp, nhưng so với khóa mật mã hiện đại thể loại linh hoạt này thực không thể xem thường được.
Tiểu Hoa bật ngón cái bảo tôi thực thông minh, tôi không ngờ nổi là hắn lại không nghĩ ra được, qua vỗ vỗ hắn.
Tiếp theo là tới việc phải dùng thể lực cùng cẩn thận, chúng tôi trước phải đánh số lên tất cả những sợi xích này, sau đó dùng cưa kim loại từ từ cắt đứt, ở đầu hai vết cắt đánh thêm ký hiệu, tránh xảy ra nhẫm lẫn.
Sau đó chúng tôi từng bước từng bước thử theo trình tự, quả nhiên hoàn toàn đúng như tôi nói, kết quả là phần lớn sau khi kéo, những sợi xích nhỏ đều bị cùng một trình tự tác động, tổng cộng là có hai mươi ba sợi, thứ tự của sợi trừng phạt trình tự là: Bốn, năm, tám, mười hai, hai mốt.
Cuối cùng chúng tôi cũng phát hiện một lần giật dây khác với trình tự trừng phạt.
Tiểu Hoa ghi xuống, sau đó leo lên kéo mấy sợi xích thêm một lần nữa để thử lại.
Nhìn sợi xích nhỏ bị kéo đi trong giây lát, tim tôi tưởng như nhảy tới tận cuống họng, lập tức chúng tôi chợt nghe thấy trên vách tường truyền tới tiếng chuyển động, âm thanh nặng nề xưa cũ vọng lại.
Thanh âm giằng co hơn năm sáu phút, sau đó thì ngừng tôi nhìn qua Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cũng nhìn lại tôi, chúng tôi đều vẫn còn sống, không có chuyện gì xảy ra cả.
Chúng tôi đều hiểu là mình đã thành công rồi, mặt trên trong thạch thất nhất định đã xảy ra biến hóa gì đó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đạo mộ bút ký - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2015 01:19 (GMT+7) |