Chẳng còn cách nào khác, tôi đành lều bều mà vác cái thân yểu xìu như cọng bún thiêu ra mở cửa phòng:
– Gì vậy ba?
– Con bé hàng xóm kiếm mày kìa, xuống nhanh đi!
– Dạ… oáp! – Tôi lại ngáp dài lê thân tàn vào nhà vệ sinh.
Sau khi chải chuốt, chỉnh chú quần áo chỉnh tề xong, tôi vội chạy tọt ngay xuống nhà gặp nhỏ:
– Uầy, làm gì qua nhà mình sớm thế?
– Thì Phong hôm qua nói sẽ dẫn mình đi chơi mà!
– À rồi, chờ Phong đi lấy nón đã!
– Ừ, hi! – Nhỏ mỉm cười rạn rỡ.
Chả hiểu sao dẫn con nhỏ đi tới công viên mà người ta nhìn tôi quá trời luôn. Bọn trẻ cũng nhìn, người lớn cũng nhìn, người già cũng nhìn. Chắc có lẽ là do nhỏ hôm nay diện bộ đầm với chiếc nón rộng vành trông dễ thương nên đi đâu ai cũng để ý hết. Tôi lúc đó còn khù khờ về chuyện này lắm đâu có biết gì đâu, thấy người ta nhìn mình cứ tưởng quần bị thủng đáy hay đạp nhầm cái gì đó nên cứ nhìn xuống dưới mãi, bảo hại tôi bị nhỏ cười quê thấy tía luôn.
Và hai chúng tôi tiếp tục đi, chẳng mấy chốc cũng đã đến công viên nơi mà bọn con nít chúng tôi lúc đó hay tụ tập lại chơi những trò chơi vào buổi sáng và đôi khi có cả buổi chiều nữa. Tất cả đều phụ thuộc vào thằng nhóc cầm đầu bọn trẻ trong xóm, đó chính là cái thằng giựt gấu bông của bé gấu hôm qua và cũng chính là cái thằng mặt ngựa hay đối đầu với tôi sau này.
Vừa đến nơi thì cũng đúng lúc bọn nó đang bề trắng bề đen phần chia người chơi và người bị. Thấy thế, tôi liền kéo tay bé gấu chạy đến chỗ bọn nó ngay:
– Chờ xí, cho bọn tao chơi với!
– Gì đây? Mày chơi thì được còn con nhỏ này là sao? – Thằng cầm đầu nhíu mày.
– Thì nhỏ là bạn tao, cho nhỏ chơi chung có sao đâu!
– Mày không sợ bị mất tim hả, sao dám chơi với con gái? – Bọn nó trố mắt ngây ngô.
– À nhỏ nói không muốn lấy tim của tao nên tao mới chơi chung với nhỏ đó! – Tôi vẫn dùng chiêu của dụ khị bọn nó.
– Vậy bạn gì đó ơi, tụi tui cho bạn chơi thì bạn đừng lấy tim của tụi tui nha! – Thằng cầm đầu mặt lấm la lấm lét nói với nhỏ.
– Ơ, mình có biết lấy tim gì đâu? – Bé gấu tròn xoe mắt ngạc nhiên.
– À, nhỏ nói như thế có nghĩa là không có lấy tim tụi bây đó! – Tôi vội chặn lời của nhỏ lại phòng khi bị phát hiện.
Thế là cả bọn chấp nhận cho nhỏ chơi chung. Công nhận bọn con nít chúng tôi lúc đó ngây ngô lắm, nói gì hiểu đó chứ đâu có như con nít bây giờ nói 1 hiểu 10 đâu. Bây giờ nhớ lại thời trẻ trâu lúc xưa quả thật là tôi không thể nào nhịn cười được, nó ngô ngố thế nào ấy, con gái xinh đẹp đi kế bên mình thế kia mà không có cảm giác gì thì đúng là ngây ngô thật.
… Bạn đang đọc truyện Đời học sinh – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensexhay.org/doi-hoc-sinh/
Mà thôi, trở lại với chuyện của tôi cái đã, trò chơi mà chúng tôi chơi sẽ là trò “ken cứu”. Chắc sẽ có một vài bạn không biết đâu phải không? Để tôi giải thích nhé!
Đây là một trò chơi dân gian tồn tại đã lâu rồi, cả đám sẽ tiến hành bề trắng bề đen để chọn ra 1 thằng bị và cả đám còn lại sẽ là con mồi. Thằng bị này sẽ rượt những con mồi khác nhằm bắt được một đứa để thay cho vị trí người bị của mình. Trong quá trình rượt, những con mồi nếu thấy kiệt sức và có nguy cơ bị thằng bị bắt phải thì có thể đưa ngón trỏ lên miệng hô: “Ken! ” Và giữ nguyên tư thế đó cho đến khi chờ thằng khác đến chạm vào mình để “cứu”. Trong lúc “ken” thằng bị không có quyền bắt con mồi đó và phải rượt những con mồi khác, nếu tất cả các con mồi đều “ken” thì coi như thằng người bị thắng. Tất cả con mồi sẽ bề trắng bề đen lại để chọn ra thằng người bị khác.
Sơ lược luật chơi thế cũng được rồi phải không nào, bây giờ bắt đầu chơi thôi. Thằng người bị lần này không ai khác đó chính là thằng nhóc cầm đầu. Nhưng hình như thằng này nó để ý bé gấu rồi hay sao ấy, vừa bắt đầu thôi thì nó đã rượt bé gấu mãi làm cho nhỏ chạy muốn đứt hơi và bắt buộc phải “ken” để chờ người khác “cứu”.
Tưởng như thế thì tôi sẽ có dịp trổ tài cứu người của mình ra, ai ngờ đâu thằng quỷ đó lại cứ đi vòng vòng ngay chỗ bé gấu “ken” làm chúng tôi muốn cứu cũng chả được. Tôi biết mấy thằng kia cũng bức xúc lắm, nhưng vì là thằng cầm đâu nên không thằng nào dám hó hé. Nhưng tôi thì khác, lúc trước tôi nổi tiếng là thằng không sợ trời không sợ đất, cái thằng cầm đầu đó là thá gì chứ?
Thế nên, tức mình tôi quát lớn vào mặt nó:
– Ê thằng kia, có chơi không? Sao mày giữ người ken hoài thế?
– Tao thích, mày không muốn chơi thì có quyền nghỉ!
– Nghỉ thì nghỉ! Về thôi bé gấu!
– Ê, tao nói mày nghỉ! Chứ bé gấu đang “ken” không có quyền nghỉ giữa chừng!
– Thằng láo cá! Giờ mày muốn thế nào?
– Thì một là mày chơi tiếp, hai là mày về một mình, bé gấu sẽ ở lại chơi với tụi tao!
– Hức, Phong… – Bé gấu lúc này đã mêu mếu.
– Mày thấy bé gấu đã khóc rồi không? Cho nhỏ về đi!
– Hông đấy, làm gì tao, hề hề!
– Này thì hông… bốp… – Tôi điên tiết nhặt cành cây đưới đất lên phang vào đầu nó rồi nắm lấy tay bé gấu lao vút đi!
– Bắt nó lại cho tao! – Tên cầm đầu ôm đầu hét lớn.
Mặc cho cả đám con nít rượt theo sau, bọn tôi vẫn cắm đầu cắm cổ chạy như chưa từng được chạy. Đã đụng đến thằng cầm đầu đó rồi thì nếu bị bắt chỉ có một đường là bị oánh bẹp dí thôi, nên giá nào cũng phải chạy, có chết cũng phải chạy.
Nhưng xui xẻo thế nào mà bé gấu lại vấp phải cục đá trên đường ngã oạch ra cả nền đất, đầu gối của nhỏ do va chạm mạnh nên đã ứa máu loang ra nhiều kinh khủng.
– Hức, đau quá! – Nhỏ ôm gối mếu máo.
– Rán lên đi bé gấu! Con một chút nữa là về đến nhà rồi!
– Mình hông chạy nổi nữa, đau!
– Có đi bộ được không, mình dìu!
May sao nhỏ vẫn còn có thể đi bộ được, nhưng đám nhóc đã đuổi đến sát đít rồi, đi bộ thì xác định là sẽ bị bắt ngay. Vậy nên tôi đã có một quyết định táo bạo:
– Bé gấu chạy trước đi, mình sẽ ở lại cản đường tụi nó!
– Nhưng bạn sẽ bị tụi nó đánh đó!
– Yên tâm, mình biết võ mà! Bọn nó không làm gì được mình đâu!
– Vậy mình đi trước nhờ người giúp nha! Cố gắng lên!
– Ừ, cứ đi đi!
Khi nhỏ vừa quay gót bước đi cũng là lúc bọn nhóc trong xóm cũng vừa đuổi tới. Thằng cầm đầu do bị tôi phang cây vào đầu nên máu giờ đã loang xuống đến trán, nhưng nó vẫn hùng hỗ cầm khúc cây vừa nãy chỉ vào mặt tôi quát lớn:
– Thằng chó, mày dám đánh đại ca xóm này à!
– Thì đã sao! Mày chả là cái thá gì với tao cả!
– Mày ngon, tụi bây đâu lên đánh nó cho tao, tao sẽ trả cho mày gấp mười lần cú phang lúc nãy!
Nó vừa dứt lời thì cả đám đã lao đến đánh đấm tôi túi bụi đến không kịp trở tay. Lúc đó tôi chỉ mới học vào chiêu võ vỡ lòng nên chả làm được gì ngoài chống đỡ yếu ớt rồi cuối gập người xuống đất đưa lưng cho tụi nó đánh.
Chẳng những tụi nó đánh, đá, đạp mà còn có cả đập cây vào lưng của tôi nữa, tôi thừa biết những đòn cây đó là của thằng nhóc cầm đầu. Nó thề sẽ trả cho tôi gấp mười lần rồi nên những đòn đó không có gì là lạ cả. Nhưng quả thật là đau lắm, từng đòn đánh, từng cú đạp nó giáng vào tôi đau đến kinh hồn chứ huống hồ chi là khúc cây to đùng đó.
Cơ thể tôi bắt đầu tê dại và dần không còn cảm giác nữa, ngó xung quanh thì thấy bọn nó vẫn đánh tôi cật lực nhưng cảm giác đau đã không còn nữa rồi, phải chăng tôi sắp chết?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đời học sinh - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/08/2018 03:39 (GMT+7) |