“Hoắc đại thiếu gia! Chắc có lẽ… danh hiệu người tốt nhất năm phải giành cho cậu… tốn hơn trăm tỷ để xây một trung tâm y tế cộng đồng, không biết tới khi nào bọn tôi mới có thể bì kịp”
“Đúng vậy! Vừa bỏ tiền lại bỏ sức… ngay cả mãnh đất gần Vịnh Thiên Sa tốt như vậy, cậu cũng nỡ bỏ đi… thành phố Hán Trì có phải quá may mắn mới có được một người tốt như cậu chiếu cố”
“Thành phố Xứ Cảng của tôi, cũng rất cần những người tốt như cậu ngó mắt đến… ha… a…”
Bên trong đại sảnh Kỉ gia, tiếng cười nói giễu cợt của mọi người làm cho bầu không khí buổi tiệc thêm phần náo nhiệt.
Tất cả thương nhân, chính khách, lẫn phóng viên đều đang vây quanh Hoắc Khiêm, có thể nhìn thấy hắn còn nổi bật hơn cả chủ nhân của buổi tiệc. Cũng không phải tự nhiên mà họ lại xoay quanh hắn, tất cả vì tin tức Hoắc Khiêm đã tuyên bố trong buổi họp báo sáng nay.
Sau khi hắn trở thành đại cổ đông của Dương thị, dự án đầu tiên hắn phê duyệt chính là xây dựng một trung tâm y tế cộng đồng trên dãy đất ở Vịnh Thiên Sa. Cái này thì đến khi nào mới thu được lợi nhuận. Cùng là người làm kinh doanh, bọn họ thật không biết Hoắc Khiêm đang suy nghĩ gì. Lại nói thêm, vị trí của dãy đất hắn đang cho xây dựng nằm đối diện với viện dưỡng lão mà Kỉ lão đang cho khởi công.
Họ cùng nhau phân tích…
Lúc đầu tin tức chính phủ xây dựng khu nghỉ dưỡng cao cấp ở Vịnh Thiên Sa do Hoắc Khiêm tung ra ngoài, khiến cho đất đai ở đó trở nên vô cùng đắt giá. Dương thị cũng nhanh tay đấu thầu được một trong những mãnh đất gần nhất, rơi vào đúng cái bẫy hắn giăng ra. Nhưng khi Kỉ lão đắc cử chức thị trưởng, lại quyết định dùng Vịnh Thiên Sa để xây dựng một viện dưỡng lão, thì mãnh đất Dương thị đấu thầu được trở thành đất chết, nhà đầu tư rút vốn, Dương thị đứng trên bờ phá sản và Dương chủ tịch vẫn còn đang nằm trong bệnh viện hấp hối.
Liệu có phải Hoắc Khiêm thấy hắn làm chuyện xấu quá nhiều, cắn rứt lương tâm nên muốn xây dựng một trung tâm y tế cộng đồng để chuộc tội. Đó là điều họ đang nghĩ…
“Tốt cỡ nào cũng không bằng đại thiếu gia của thị trưởng xứ Cảng, bỏ ra hơn năm mươi tỷ để mua một cuốn tự truyện của nữ minh tinh… nếu xếp hạng thì có lẽ tôi phải đứng sau con trai thị trưởng Mã đây”Hoắc Khiêm nhếch miệng cười, hắn cầm ly rượu lên nâng ly mời thị trưởng Mã.
“Hoắc Khiêm! Cậu…” Tin tức mà ông ta cố gắng che giấu, dùng cả tiền lẫn quyền để bịt kín, bây giờ tên nhóc này lại công khai cho mọi người biết.
Phóng viên lẫn bạn bè của thị trưởng Mã đều bao lấy ông ta, hỏi tới tấp không kịp ngừng.
“Thị trưởng Mã! Có phải thật không…”
“Có phải người mua cuốn tự truyện của diễn viên Từ Lộ chính là đại thiếu gia của thị trưởng Mã…”
“Thị trưởng Mã! Ông nói gì đi chứ…”
Hết người này đến người khác, Thị trưởng Mã tức giận đẩy họ ra, trừng mắt nhìn Hoắc Khiêm.
“Tôi không có gì để nói hết… tránh ra”
“Thị trưởng Mã…”
Nhìn bộ dạng tức giận của ông ta, tâm trạng của Hoắc Khiêm trở nên tốt hơn. Cũng phải cảm ơn Lưu trợ lý của hắn, việc chính đáng hắn sai đi điều tra thì không thu thập được bất cứ thông tin gì, nhưng những chuyện tào lao lá cải của nhà người ta thế nào thì biết rất đầy đủ, lúc nghe Lưu trợ lý nói lãi nhãi bên tai hắn cảm thấy thật phiền. Nhưng không nghĩ hắn lại có dịp dùng để chọc tức mấy lão già này.
Âm nhạc bất ngờ vang lên, ánh sáng lập tức chuyển hướng lên lầu. Đệm theo từng bước chân của Kỉ công chúa là tiếng đàn du dương réo rắt. Nhân vật chính của buổi tiệc rốt cuộc đã xuất hiện. Cô từ trên lầu thướt tha đi xuống, thu hút tất cả ánh mắt của mọi người, họ đều phải ngẩng đầu lên nhìn.
Kỉ Quân kiêu sa trong chiếc đầm dạ hội màu hồng thanh nhã, thiết kế hở vai, làm tôn lên hết sự quyến rũ của khuôn ngực, đôi vai thon gọn cùng làn da trắng hồng, khiến mọi người không thể rời mắt.
Mái tóc được uốn xoăn nhẹ nhàng bồng bềnh cùng vương miện kim cương lấp lánh trên tóc, mỗi bước đi đều nhẹ nhàng từ tốn, váy hồng uyển chuyển lay động theo từng nhấc chân, nụ cười dịu dàng luôn nở trên môi, thật xứng danh kì thực là Kỉ công chúa.
Trong đôi mắt kiên định tưởng chừng đang chú tâm đó, thật ra đã phân tâm từ lâu. Từ trên lầu cô đã tìm kiếm bóng dáng hắn, người luôn nổi bật hơn người, cho dù lẫn vào cả đám đông vẫn dễ dàng nhận ra. Hắn như chàng hoàng tử lịch lãm trong bộ lễ phục màu trắng, kiểu cười nhếch môi tự mãn và bộ dạng kiêu ngạo tự phụ đó, là điểm cuốn hút làm cho Kỉ Quân đổ từ lần đầu tiên gặp mặt.
Hoắc Khiêm, em nhất định sẽ khiến anh yêu em…
Kỉ công chú nhẹ nhàng nâng làn váy lên, bước đến chỗ của Hoắc Khiêm đang đứng, nhưng lại bị phản ứng của đám đông cản bước.
“Wo… o…”
“Đó là ai vậy…”
“Không biết… nhưng nhìn rất quen mặt”
Những cái nhìn trầm trồ, những tiếng “wo” đầy ngạc nhiên. Tất cả họ đều nhìn ra cửa lớn và sự chú ý đổ dồn về người phụ nữ đang bước vào. Lệ Kì tiểu thư, nóng bỏng gợi cảm trong chiếc đầm dạ hội màu đỏ đuôi cá.
Thiết kế khoét sâu ở cổ làm bật lên hết vẽ đẹp căng tròn đầy sức sống mà Lệ Kì luôn tự tin. Phần thân váy xẻ tà quyến rũ, còn đính đá lấp lánh, mỗi bước chân của Lệ Kì những ánh sáng phát ra từ những viên đá quý giống như thêu hoa trên gấm, làm nổi bật thêm đôi chân thon dài trắng muốt của cô.
Ánh mắt hờ hửng mang ý cười đang quét sạch hết đại sảnh, nhưng nụ cười quyến rũ động lòng người chưa dừng lại quá lâu trên bất cứ ai. Ngoại trừ hắn, có chút thất vọng, cho dù cô quyến rũ thế nào, làm điên đảo mọi người ra sao, hắn vẫn không hề nhìn đến. Đó là nguyên nhân cô bị hắn thu hút.
Hoắc Khiêm, cậu nhất định sẽ yêu tôi…
Lệ Kì nâng làn váy lên, từng bước đi đến bên cạnh Hoắc Khiêm. Hành động rất quen thuộc và tự nhiên, cô vòng tay qua tay của Hoắc Khiêm. Như thể đó là điều đương nhiên, nụ cười nở trên môi, cô hướng cái ánh mắt đầy tự tin của mình đến mọi người xung quanh, cho tất cả họ biết. Hoắc Khiêm là hoa đã có chủ và những cô nàng đang có có ý định cưa cẩm hắn biết khó mà rút lui. Lẫn cả Kỉ Công chúa đang đứng ở đằng kia.
“Đến rồi sao…” Hoắc Khiêm mỉm cười nhìn Lệ Kì.
“Ừ…”
Kỉ công chúa thật rất muốn xen ngang giữa họ, nhưng cô vừa nhấc bước thì đã có một cánh tay vòng qua, ôm lấy eo của cô.
“Em muốn đi đâu” Tề Dịu, hôn phu của Kỉ Quân.
“Em…”
Lúc Kỉ Quân không còn lời để nói thì tiếng nói của Kỉ lão lại vang lên từ phía sân khấu.
“Cảm ơn tất cả mọi người đã có mặt đông đủ vào đêm nay, thật ra… tối nay ngoại trừ là sinh nhật cháu gái yêu quý của tôi, Kỉ Quân…” ông dừng lại, đảo mắt nhìn xuống mọi người bên dưới, khuôn mặt mang nét cưới đó lại dường như trú tạm trên người của Hoắc Khiêm.
“Tôi còn một chuyện muốn tuyên bố, hôm nay Kỉ gia sẽ chào đón một thành viên mới… xin giới thiệu với mọi người cháu rể của tôi… Tề Dịu”
Ánh đèn lập tức rọi về phía của Kỉ Quân và Tề Dịu đang đứng, rõ ràng nhất chính là vẽ mặt đầy bất ngờ sửng sốt của Kỉ Quân đang giành cho Hoắc Khiêm từ xa, cô không hề biết gì đến chuyện này. Tại sao ông nội không hề nói cho cô biết.
“Kỉ Quân! Đi thôi… ông nội đang gọi chúng ta” Tề Dịu nắm lấy tay của Kỉ Quân, dẫn đến chỗ của Kỉ lão.
Phong thái lịch lãm và tao nhã, Tề Dịu mỉm cười với mọi người bên dưới, hắn nhận lấy micro từ Kỉ lão.
“Xin chào các vị! Cho hỏi có ai không biết Tề Dịu tôi không… có cần tôi giới thiệu đôi chút gì về mình” Lời chào hỏi của Tề Dịu đã khiến cho cả đám đông phá lên cười.
“Ha… a…”
Thì ra mục đích Kỉ lão mời hắn đến là muốn hắn nhìn thấy cảnh này, nhưng đã phí hết công sức của ông ta, vì hắn không hề có ý đồ gì với Kỉ Quân. Trong lúc mọi người còn đang cười to hào hứng thì Hoắc Khiêm đã lặng lẽ rời đi.
Ngồi trong xe.
“Cậu không được vui sao…” Lệ Kì quay sang nhìn Hoắc Khiêm, từ lúc hắn rời khỏi Kỉ gia, cô không nghe hắn nói bất cứ lời nào.
“Nếu phải thì chị sẽ làm gì…” Hắn mỉm cười nhìn sang Lệ Kì.
“Tôi sẽ khiến cậu cảm thấy thoải mái hơn” Lệ Kì trèo lên hai đùi của Hoắc Khiêm ngồi và kéo tuột vai áo của mình xuống, cặp vú căng tròn nãy ra khỏi áo, đập vào mặt hắn.
Hoắc Khiêm nhếch miệng cười, rồi ấn nút cho kính xe hạ xuống. Chẳng lâu sau đó những âm thanh quen thuộc lại phát ra.
“Áh… ah…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dục Uyển |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/12/2018 03:39 (GMT+7) |