Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 190

Dục Uyển

Phần 190

Cách Á Lạp Tân hàng ngàn km, tại một đại dương xanh xôi không biết là đâu với màn đêm dày đặc không sao. Một con tàu cũ kỹ đang lênh đênh một thân đơn lẻ, một mình chống chọi với cơn bão khủng khiếp.

Nhưng so với cơn bão thì chuyện này còn cấp thiết hơn, Dục Uyển đang phải đối mặt. Không dễ dàng cô mới cởi trói ra được và chui từ tầng hầm lên, lại chứng kiến cảnh tượng có một không hai này, ảnh hưởng trực tiếp đến ý định bỏ trốn của mình.

“Cút mau! Tránh ra…”

“Khiêm! Cậu đừng chống cự, là cậu nợ tôi, cậu hại chết bà nội… cậu phải bù đắp cho tôi”

Hoắc Khiêm đang nằm dưới sàn gỗ, quần áo trên người đã không còn nguyên vẹn. Cúc áo, thắt lưng và khóa quần đều bị cởi ra.

Mười ngày qua, bọn họ lênh đênh trên biển, Tiểu Cường chưa một lần đụng vào người Hoắc Khiêm, nhưng có lẽ sắp về tới quê nhà nên tâm trạng cực tốt, hắn đã uống mấy chai rượu. Men say trong người, lý trí lùi lại phía sau đẩy bản năng lên trước. Hành động của Tiểu Cường trở nên bạo dạng. Hắn muốn Hoắc Khiêm ngay trong đêm nay, không thể chờ đợi về đến nhà.

Không như Hoắc Khiêm được quan tâm đặc biệt, cô bị Tiểu Cường bỏ mặt ở dưới tầng hầm không đếm xỉa tới. Nửa ngày không thấy hắn xuống phát cơm cho mình, thì ra đang ở đây chơi trò tình ái với Hoắc Khiêm.

Nhưng giờ cô phải làm sao…

Đứng đây trơ mắt nhìn Hoắc Khiêm bị đàn ông khai bao, hay xông vào liều mạng cứu hắn để mình cũng bị bắt lại. Trước giờ Hoắc Khiêm luôn thượng người ta, bị thượng lại một lần chắc cũng không ảnh hưởng gì, cứu mình trước vẫn là ưu tiên hàng đầu. Sau khi rời khỏi đây, cô sẽ tìm người quay lại cứu Hoắc Khiêm.

Dứt áo ra đi, Dục Uyển xem như chưa từng nhìn thấy gì.

Nếu không phải người đã ngấm thuốc với năng lực của Hoắc Khiêm dễ dàng hạ gục được Tiểu Cường, không cần đến sự giúp đỡ của kẻ vô tâm chỉ biết nghĩ đến mình kia, càng không phải thảm hại bò lê lết dưới sàn, ngay cả sức lực đánh trả cũng không có.

“Khiêm! Tôi đã thích cậu từ cái nhìn đầu tiên… chuyện này thật ra không tệ như cậu nghĩ.” Tiểu Cường giật mạnh kéo hai chân của Hoắc Khiêm về.

Nhìn thấy Hoắc Khiêm yếu đuối nằm dưới thân mình, lại làm dục vọng trong người Tiểu Cường thêm bùng cháy, hắn chưa từng mơ ước ngày này sẽ đến nhưng giờ hắn sắp đạt được điều mà ngay cả nằm mơ hắn cũng không hề dám nghĩ đến.

“Xoạt!”

Tiểu Cường kéo khóa quần của mình xuống, mò tìm, lôi người huynh đệ của mình ra. Và lật người của Hoắc Khiêm lại.

“Tiểu Cường! Nếu anh dám làm vậy tôi sẽ giết chết anh.”

Hoắc Khiêm rống giận, đập tay xuống sàn. Lời nói này của hắn không phải là đùa, hắn thật sự sẽ làm vậy, cho dù lục tung cả nước hắn cũng sẽ tìm và giết chết Tiểu Cường.

“Khiêm! Tôi thật lòng yêu thích cậu, tôi sẽ không làm cậu đau.”

Không thể nào thoát khỏi số kiếp, Hoắc Khiêm đã chuẩn bị tâm trạng bị cưỡng như một người đàn ông. Nếu anh để tôi thoát, anh sẽ chết.

“Bọn phụ nữ chưa chắc đã biết cách làm cậu hài lòng… Khiêm, tôi sẽ thật tử tế với cậu.” Tiểu Cường cầm chai rượu lên uống một hơi sạch, dù rất muốn Hoắc Khiêm nhưng hắn cần phải thêm nhiều dũng khí để chạm vào idol thần thánh của mình.

“Bốp!”

Cả đầu choáng váng nhưng không phải vì rượu hay con thuyền lắc lư trong cơn bão, mà có kẻ đang dùng gậy đập vào đầu hắn. Tiểu Cường đưa tay sờ lên gáy và xoay người lại như chưa từng bị gì, bởi vì cú đập đó quá nhẹ không hề có tác dụng với hắn.

Nhưng thề trước biển khơi, cô đã dùng cả hai tay và tất cả sức lực của mình…

Tiểu Cường lảo đảo như một tên hung thần, đôi mắt đỏ ngầu với nụ cười ngây dại. Hắn càng tiến tới thì Dục Uyển càng lùi lại.

“Tôi… tôi xin lỗi, anh cứ tiếp tục làm làm chuyện đang làm, tôi đi trước.” Dục Uyển xoay người bỏ chạy, nhưng Tiểu Cường lại nắm tóc giật ngược kéo về. Đẩy ngã cô xuống sàn.

“Tôi muốn cho cô sống thêm vài ngày đợi… nhưng xem ra cô không thích sống nữa thì phải?” Tiểu Cường cầm lấy khúc gỗ Dục Uyển đã đánh rơi dưới sàn lên, tiến tới.

Hắn quơ lên cao và đánh vào đầu của Dục Uyển. Bảo đảm lần này sẽ không yếu như lúc nãy, vì là khúc gỗ cứng cáp nhất cô đã chọn, và cánh tay mạnh khỏe của Tiểu Cường, đảm bảo sẽ đi trình diện Diêm Vương ngay lập tức nếu cả hai cùng kết hợp tặng cô một phát vào đầu.

“Bốp… p…”

Một sức nặng bất ngờ đè xuống, mùi tanh hôi và vị mặn của máu cô đang dần cảm nhận được, nhưng tại sao lại không cảm thấy đau đớn, đôi hàng mi run rẩy của Dục Uyển dần đứng yên, cô mở mắt ra thì nhìn thấy Hoắc Khiêm đang gục ngã trên vai mình, hai tay ôm lấy cô, đầu hắn toàn máu.

“Ầm… m…”

Cả cô và Tiểu Cường chưa hết bàng hoàng thì cơn bão khủng khiếp cấp 17 ập đến. Sấm sét, mưa lớn, gió xoáy, cùng lúc đổ ập xuống con tàu của họ. Không có thời gian để chống đỡ, con tàu bị nhấn chìm, nước biển như thác lũ tràn vào trong, và cả ba người họ bị cuốn đi.

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensexhay.org/duc-uyen/

Cơn bão thứ mười bảy vừa kết thúc được hai ngày, thì Á Lạp Tân lại đón tiếp những trận mưa dầm liên tục bốn mươi tám tiếng, không thấy ánh mặt trời. Chỉ có một màu đen âm u kéo dài từ sáng đến chiều. Một bầu không khí lạnh lẽo, những cơn gió lạnh rít da từ chân lông đến kẻ tóc, và những hạt mưa phiêu diêu như có như không, thích bám trụ vào ô cửa kính mà lau mãi không sạch.

“Thím Trần! Cho người lau lại cửa kính.”

“Dạ! Hoắc quản gia.”

Những hạt mưa nhỏ vô hại không đủ làm ướt bất cứ ai, nhưng lại làm cản trở tầm nhìn của Hoắc quản gia. Từ lúc Hoắc tiểu thư qua đời, rồi đến đại thiếu gia mất tích. Ngôi biệt thự này chẳng khác nào cái nghĩa trang không người viếng. Không có đại thiếu gia giúp quản lý Hoắc thị, lão gia mỗi ngày đều phải đến công ty, có khi hai ngày cũng không về.

Còn Nhị thiếu gia và Tam thiếu gia càng tệ hơn, bọn họ bị Dục Uyển tiểu thư ám ảnh quá nặng, dù mộ của tiểu thư bắt đầu mọc cỏ nhưng vẫn không tin cô ấy đã chết. Giờ lại thêm chuyện của Đại thiếu gia, biến mất không rõ tung tích, hai người họ lại càng không có lý do để về nhà. Chỉ cần nhận được điện thoại có liên quan đến Dục Uyển hay Đại thiếu gia, hai người họ cứ như tên lửa phóng ra khỏi nhà, không ai kịp ngăn lại.

Sự nghiệp quản gia của lão là cha truyền con nối, đến đời lão là đời thứ mười tám, cho nên cảm tình vô cùng sâu nặng. Lão xem đây như nhà mình, từng người trong Hoắc gia cũng chính là người thân của lão, họ vui thì lão cười, họ buồn thì lão…

“Hây… y…”

Hoắc quản gia thở dài rồi xoay người vào trong nhà. Cùng lúc chuông điện thoại trong phòng khách vang lên, đã níu giữ chân của ông ta.

“Alo…”

Nhưng có lẽ do trời đang mưa, tính hiệu từ phương xa chưa đủ tốt để truyền tải tất cả nội dung, Hoắc quản gia nghe được chữ có chữ không, nhưng có hai chữ này thì lão nghe rất rõ. Thái độ hòa nhã liền biến mất, thay vào đó là sự giận dữ.

“Dục Uyển tiểu thư đã chết, đừng có tự nhận mình là tiểu thư… nếu còn dám gọi điện thoại đến tôi sẽ báo cảnh sát bắt cô… đồ lừa đảo” Lão tức giận hét to, rồi dập điện thoại xuống bàn.

“Rầm… m…”

Âm thanh chấn động đã lôi kéo tất cả người làm trong nhà chạy lên sảnh. Bọn họ khúm núm trước mặt lão. Hoắc quản gia mà họ biết trước giờ rất ít khi to tiếng với bất kỳ ai, nói năng từ tốn nhỏ nhẹ, lần này ai đã chọc giận đến lão.

“Hoắc quản gia! Có chuyện gì?” Một người làm trong nhà lên tiếng.

“Sau này nếu có ai gọi điện đến tự nhận mình là Dục Uyển tiểu thư, thì các người không cần nói gì hết, cứ cúp máy… đã rõ chưa.”

“Dạ rõ! Hoắc quản gia”

Trong ngôi biệt thự này đã không còn ai đủ tỉnh táo, cứ sống trong mộng ảo với hy vọng Dục Uyển tiểu thư chưa chết. Bởi vì vậy, mới dễ dàng bị đám người đó lừa gạt. Mang trong người sứ mệnh quản gia thứ mười tám của gia tộc, lão phải có trách nhiệm với từng thành viên trong nhà. Trong lúc mọi người u mê thì lão phải thật sáng suốt, dẹp bỏ tất cả âm mưu lừa đảo của bọn hám lợi từ bên ngoài.

“Còn nữa… không được nói chuyện này cho hai vị thiếu gia, đặc biệt là Tam thiếu gia, không thể để cho cậu ấy biết có người vừa gọi điện đến mạo nhận Dục Uyển tiểu thư, rõ chưa?”

“Dạ rõ… Hoắc quản gia.”

Tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh từ phía Hoắc quản gia, tất cả người làm trong nhà đều nghiêm túc thực hiện, còn hoàn thành một cách xuất sắc. Và sau ngày hôm đó, những cuộc điện thoại gọi đến mở đầu bằng “Tôi là Dục…” thì họ liền cúp máy ngay lập tức.

Nghe lời là tốt, nhưng đôi khi quá nghe lời lại chết một người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tấn trò đời - Tác giả Dê xồm cô đơn
[Hậu truyện] Câu chuyện về ông bảo vệ phần cuối Thời gian tiếp tục trôi bình lặng, mọi thứ tưởng như trở thành quá khứ. Hơn một tháng sau, tối hôm đó, mình vừa tắm xong vào phòng thì thấy Linh đang ngồi nhắn tin, gương mặt hiện rõ vẻ chán nản. Lại gần hỏi nàng có chuyện gì vậy, Linh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ tập thể Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex hay Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh
Dục vọng đen tối - Tác giả Vnrape
Khoảng cách Quả đúng như những gì Cường đoán, lão Dương sau khi tặng cho hắn một bản hợp đồng nho nhỏ thì tiếp tục tặng cho hắn nữ thư ký tuyệt đẹp này... Cương tất nhiên không có lý do để từ chối món quà thơm ngon này... nhìn ả thư ký trước mắt mà dương vậy hắn nhanh chóng cương lên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex cưỡng dâm
Nô lệ
Trung hơi bất ngờ trước quyết định của Loan, tay anh run run chuyển vô lăng đưa xe rời thành phố đến một resort sang trọng. Thời điểm này không phải mùa du lịch nên rất vắng vẻ, thỉnh thoảng mới bắt gặp vài ba gia đình đi nghỉ mát. Do mỗi khu có khuôn viên rất rộng được bao bọc bởi tường...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân