Nhưng số lượng dơ tay lại có tới một nửa dơ tay, xem ra hôm nay không đơn giản theo biểu quyết rồi, Gus nghiêm mặt mà nhìn mọi người và thâm nghĩ, chắc chắn hai bang phái Trung Quốc kia đã mua chuộc bọn họ là chắc chắn.
– Hình như là một nửa đều dơ tay, không biết đại ca Gus định làm gì tiếp theo? – Fiung cười mà hỏi.
Gus không đáp mà lùi lại một chút, đứng cạnh đám Phi lé, ghé tai nói thầm.
“Phải giết thằng Fiung, thì Vương tử mới có thể chiếm được.”
“Hiểu rồi”
Sau khi Gus nói, Phi đánh mắt nhìn Tứ Long và Mộc cắc rồi gật đầu, cả đám đều hiểu ý, không hề nói năng gì cả, nhảy trực tiếp qua cái bàn áp sát chỗ đám Thao thiết mà có ý định ra tay với họ, bị giật mình, ba người Thao thiết chỉ kịp lùi lại đằng sau mà thủ thế, Fiung cũng không ngu mà lùi cùng với ba người.
– Con mẹ tụi mày, dám ra tay với người của Bắc huyết môn? – Thao thiết chửi.
– Người chết đều giống nhau. – Phi nói.
Cây đao lại lần nữa được Phi vung lên, chém dạt một đường, mọi người nháo nhào nhảy ra khỏi phạm vi đao vung tới, tái mặt với bô “đao thần” này.
– LÊN!!! – Thao thiết quát, hai người đằng sau cũng nhảy lên mà một đấm một đá thẳng vào chỗ Phi.
“Bịch”
“Phanh”
Hai âm thanh trầm đục, cú đấm và cú đá bị cản lại, thậm chí thằng tung cú đấm còn kêu lên thất thanh. Mộc Cắc đã tham chiến, dơ chân đá cản lại rồi dùng tay cứng đối cứng với thằng kia, da thịt mà chọi lại với tay của mộc Cắc thì làm gì còn. Ôm tay mà lùi lại về sau, hình như bị gãy gập lại thì phải, nhìn biểu cảm khuôn mặt thằng đó nhăn nhó mà đau đớn lắm.
– Đừng xen vào, thằng này là của tao. – Phi nói, Mộc Cắc với Tứ long liền không chú ý đến Thao thiết nữa, thôi thì kệ mẹ Phi nó làm gì làm, xử hai thằng này trước đã.
– Tứ Long giết thằng kia, thằng này để tao. – Mộc Cắc nói, lập tức chỉ tay vào thằng bị đấm gập gãy cả tay kia.
Bốn người tứ long như bốn con sói được vứt cho miếng mồi, từ từ mà đi lại, bốn người quay tròn thằng đó lại, bị gãy tay thì lực đâu mà chiến với bốn người đây???
Mộc Cắc nhào tới mà dùng lực đấm “Thụp” một cái, thằng kia né được nên cú đấm đó vào thẳng tường, chỗ bị Mộc Cắc đấm mà thủng thành một cái lỗ to.
Toàn bộ các đại ca cùng với chính bản thân Thao thiết nhìn sang cũng giật mình, con mẹ nó có còn là người nữa hay không??? Thế này thì ai chơi???
“AAAA…” Tiếng thằng bị gãy tay kêu lên… Tiếng kêu đau đớn và sặc sụa… Kim Long đang cầm con dao găm mà cứa cổ của thằng đó như cắt tiết vịt… da đầu của mọi người ở đây tê rần khi nhìn cảnh này… Dã man quá, phải nói là tàn bạo mới đúng.
Nhìn đồng bạn bị thịt một cách ngon lành, thằng kia chân hơi run một chút, môi giật giật… Mộc Cắc lại tiếp tục đánh tới, mặc dù chẳng có chiêu thức hay là bất kỳ một sự hoa mỹ nào cả nhưng lại rất uy lực trong từng đòn đánh, thằng kia chỉ giám né tránh, chứ để cú đấm này mà va vào người, chắc chắn ngắc ngoải… Tứ Long cũng không nhào tới mà chỉ đứng xem, việc của mình thì mình làm@@
– Con mẹ tụi mày… – Thao thiết chửi rồi lập tức lao vào Phi, do diện tích hơi chật một chút cho nên đao của Phi chưa phát huy hết uy lực được. Nhưng để thao thiết vừa né cây đao vừa phát động tấn công là cực kỳ khó khăn.
“Bịch”, chuyện gì tới cũng đã tới, thằng còn lại của Nam Phong tinh bị dính đòn của Mộc cắc nằm gục tại chỗ, mặc dù còn thoi thóp, thở dồn dập nhưng lại chẳng thể đứng lên nổi.
– Làm việc của tụi mày đi. – Mộc cắc nhàn nhạt nói, với thực lực của hai thằng Nam Phong tinh này, với Mộc cắc chưa là gì cả, giống như vừa khởi động chân tay.
Lại một tiếng kêu thê lương vang lên, cái chết nhanh chóng đến với thằng đó, một cái chết như đồng bạn của mình, máu me bắn ra xung quanh, mọi người mặc dù đều là đại ca nhưng mà thủ đoạn của bốn thằng này khó chịu quá, nhìn không chấp nhận được, chân đập tim run mà đứng im tại chỗ.
Mộc Cắc đứng nhìn Thao thiết đang đánh với Phi, hình như thằng Phi nó không có ý định giết hay sao mà cứ nhởn nhơ như vậy.
– Con mẹ mày nhanh lên, dây dưa mãi. – Mộc cắc sốt ruột nhìn phi mà chửi.
Phi lé tối mặt, bực thật, thằng Thao thiết này nó là hộ pháp, thân thủ và thực lực cũng có chút bản lĩnh, có phải muốn giết là giết như hai thằng bên Nam Phong Tinh đâu, còn phải đánh nữa chứ.
“Keeng” Phi vứt mẹ cây đao xuống nền đất phát ra âm thanh chói tai, mọi người nhìn cũng đoán được cây đao này chắc trọng lượng cũng kha khá đấy chứ đùa. Phi lé đấm tay không, nhào vào người Thao thiết mà vung tay chân đấm đá túi bụi, lúc này Thao Thiết mới biết mình chọc nhầm người rồi, không biết người của thế lực nào mà dám chống lại Bắc Huyết môn đây, lại còn có thực lực mạnh như này, nếu như hiện tại Thao thiết có thể đoán được người này thực lực phải tầm trên mình, ít phải tầm 5 trưởng lão bên trên chứ hộ pháp như mình vẫn chưa phải đối thủ, có khi phải tìm cách rút lui chứ kia còn một tên dựa theo cách nói chuyện thì phải ngang với thằng tuyệt thế đao thần gì gì này, lại có bốn thằng chuyên đi cắt cổ kia nữa, nếu bọn nó ập lên mình chết không có cơ hội sống.
Nhưng Thao Thiết đâu biết chỉ cần mình Phi đã đủ húp trọn rồi, Phi gầm lên một tiếng mà vung quyền, lực đi cực kỳ mạnh, mặc dù thực lực của Phi là phải có cả đao thì mới phát huy ra toàn bộ được, nhưng với Thao ThiẾT thì chỉ cần thế này cũng đủ ngập mồm rồi!!!
– Từ từ đã, tôi có chuyện muốn thương lượng. – Thao Thiết lập tức bật lùi lại mà nói, tiếng nói cực kỳ to và rõ ràng.
– Chuyện gì? – Mộc Cắc liền nhảy tới giữ Phi lại mà hỏi…
– Tôi… tôi có thể trở về và nói với bên trên không quay lại đây nữa, vì dù tôi có nằm lại tại đây thì cũng sẽ có người lên thay vị trí của tôi và chắc chắn sẽ tới để đánh chiếm nơi này. – Thao thiết trình bày.
Phi nhìn mộc cắc, chờ xem Mộc cắc sẽ nói gì, trùng hợp mộc cắc cũng quay sang nhìn Phi.
– Nhìn con cặc gì? Tiễn nó đi, thương lượng mẹ gì cái đấy. – Mộc Cắc huých vào tay của Phi làm nó giật mình. Lập tức lại thủ thế mà lao tới chỗ Thao thiết, biết mình không thể có cơ hội rời khỏi đây, thôi thì cố gắng, nếu như may mắn giết được thì còn có cơ hội sống.
Thao thiết nghiến răng mà úp tới, nhưng chỉ trong vài đòn, đã bị Phi cho ăn một đá nằm lăn lóc ra sau.
– Dừng lại đã. – Mộc Cắc đi đến mà nói, Phi lại thu tay lại mà khó chịu nhìn Mộc Cắc, mẹ nó vừa rồi còn thái độ đấy, giết mẹ nó đi cho lành người.
– Tha… tha… cho… tôi… – Thao thiết không nói nên lời.
– Được rồi, tha cho mày. – Mộc Cắc cười mà nói, Phi với Tứ long khó hiểu đưa mắt nhìn Mộc Cắc.
Thao thiết như được ban ơn, lập tức ngồi dậy cố gắng hết sức mà định bò ra ngoài.
– Sao đi nhanh thế? Có chuyện chưa nói xong mà. – Mộc Cắc kéo vai của thao thiết mà nói.
– Mày về nói với tổng bộ hay là bang chủ của Bắc huyết môn, bây giờ Thiên Long Bang lấy chỗ này, nếu như cử người qua thì phải lấy những tên mạnh vào, nhớ chưa??? – Mộc Cắc nói, giọng nói như ăn sâu vào tiềm thức của Thao Thiết, gật đầu như giã gạo.
– Cắt một bàn tay của nó, cho nó cầm về. – Mộc Cắc đứng dậy rồi nói với Tứ Long. Đỉnh cao của tàn độc là đây, cắt bàn tay rồi cho cầm về, dkm… Nó là khái niệm gì chứ??? Ác còn hơn cả thú. Phi nghe xong cũng phải nhăn trán.
Sau khi xong việc, đám Phi ngồi xuống ghế chứ không còn đứng như nãy nữa.
– Nào, quay lại cuộc họp biểu quyết thôi. – Mộc Cắc âm trầm nói, đám đại ca liền lập tức đứng thành hàng cạnh bàn, không dám ngồi xuống, một màn vừa rồi đủ để cho họ tiêu hóa một thời gian dài, sự sợ hãi còn gấp vạn lần xem một bộ phim kinh dị.
– Lúc nãy tới đâu rồi Gus??? – Mộc Cắc hỏi…
– Tới chỗ mọi người biểu quyết bằng nhau. – Gus liền đáp, những người lúc nãy ủng hộ cho fiung đang chảy vã hết cả mồ hôi lạnh, còn Fiung thì đứng một góc không dám lên tiếng sợ bị chú ý tới.
– Vậy à??? Vậy còn bây giờ thì sao??? Biểu quyết lại về con đường của Vương tử chứ nhỉ??? – Mộc Cắc hỏi, câu hỏi có sự đe dọa cực kỳ lớn.
Không phải chờ lâu toàn bộ đại ca ở đây dơ tay không sót một ai, Fiung cũng từ trong góc mà đi ra dơ tay biểu quyết, người run rẩy như sợ bị ai đó nhìn trúng.
– Mày thì hết cơ hội rồi. – Mộc cắc nhìn Fiung mà nói, ánh mắt sắc như dao.
Tứ Long không hề chần chừ, ra tay tiễn luôn Fiung đi cùng với người của Nam Phong tinh. Mộc Cắc muốn giết hết đám đại ca nãy theo Fiung nhưng mà bây giờ phải giữ lại làm nòng cốt cho Vương tử gây dựng sau này, còn Fiung thì không tha được.
Các đại ca không ai có ý kiến gì cả, đứng nghiêm trang mà nhìn về Vương tử. Mộc cắc đứng dậy, đi ra sau Vương tử hướng ánh mắt nhìn mọi người.
– Vương tử hiện nay nhận được toàn bộ sự ủng hộ của mọi người, cho nên từ nay về sau mọi người lại quay về phục vụ cho hoàng tộc. Chúng tôi là người của Thiên Long bang, không hề có sự ảnh hưởng hay can thiệp vào Thế giới ngầm Thái Lan, chỉ là qhệ giúp đỡ và cộng tác sau này. – Mộc Cắc nói, các đại ca đều gật gù, ai mà giám cãi chứ??? Cái gương to như lúc nãy, tới người của hai bang phái kia còn không chịu nổi mấy đòn của đám người Thiên Long bang này.
– Vậy thì cảm ơn mọi người, tôi sẽ cố gắng phát huy hết khả năng của mình để đưa thế giới ngầm Thái Lan ngày một lớn mạnh. – Vương tử cũng đứng dậy mà nói, mọi người vỗ tay hưởng ứng nhiệt tình chứ còn gì nữa.
Sau khi chuyện ở bên này xong, đám Phi trở về Việt nam, tất nhiên ai cũng vui vẻ và mong chờ vào thời gian sắp tới.
Dũng đứng chống tay xuống bàn mà nhìn mọi người, cả Vương tử cùng Gus cũng theo sang bên này tham gia cuộc họp này.
– Sắp tới, Thiên Long bang sẽ tới khu vực Thái Lan ở Tam giác vàng, bên này sẽ cử người ở đây, vì vậy thời gian này toàn bộ mọi người phải chăm chỉ luyện tập, huấn luyện đoàn đội của mình nhanh chóng gia tăng thực lực, SẮP TỚI!!! SẼ CĂNG THẲNG ĐẤY!!!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dũng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện xã hội |
Tình trạng | Update Phần 189 |
Ngày cập nhật | 17/04/2024 12:39 (GMT+7) |