Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 10 » Phần 26

Dương Thần - Quyển 10

Phần 26

Vú Vương đầu tiên là nghi hoặc, sao một Lâm Nhược Khê tính cách lúc nào cũng ôn hòa, đột nhiên lại lạnh lùng mãnh liệt đến thế, nheo mắt hướng ánh nhìn khó hiểu về phía Dương Thần, ánh mắt có chút hiểu ra.

Trong lòng có chút thở dài, vú Vương phát hiện ra bản thân đã dần quen với chuyện này rồi, vị cô gia này vừa khiến bà vừa mến vừa hận, chỉ mong là chuyện lần này gây ra đừng quá lớn.

Bước vào gian phòng khách của căn biệt thự sang trọng, Tiêu Chỉ Tình đang tự tại vắt vẻo đôi chân trắng nõn ngồi trên sô pha gỗ lim bọc da thật, tay nâng chén trà.

Một chiếc áo len Mã Hãi màu đen cộng với một chiếc quần đùi da màu đen, để lộ ra đôi chân trắng muốt, gợi cảm đến mê người.

Tư thế ngồi giống như cô ta mới là chủ nhân của ngôi nhà vậy.

Dương Thần và Lâm Nhược Khê vừa đầu tắt mặt tối trở về nhà, chiếc váy của Lâm Nhược Khê đều đã bẩn, tóc tai rối bời, quả thực là không được gọn gàng cho lắm.

Nghe thấy tiếng người, Tiêu Chỉ Tình để chén trà xuống, quay đầu, nhìn thấy bóng dáng hai người, người phụ nữ hơi há miệng kinh ngạc.

Lâm Nhược Khê căn bản cũng không thèm để ý đến bộ dạng của mình bây giờ, khuôn mặt như chạm ngọc lạnh băng trong mấy nghìn năm, đôi mắt lạnh lùng khiến cho vú Vương đứng bên cạnh cũng không chịu nổi.

– Cút.

Lâm Nhược Khê không chút nể mặt nói một câu, nhẹ nhàng nhưng thâm hiểm.

Vừa nãy Tiêu Chỉ Tình còn nở nụ cười, trong giây lát cứng đơ người lại.

Dương Thần ở đằng sau, ngẩng đầu, hít một hơi, hắn coi như không nhìn thấy gì cũng không nghe thấy gì.

Hơi vuốt tóc, Tiêu Chỉ Tỉnh khẽ cười, dần dần đứng dậy, đi về phía trước hơi nghiêng đầu hỏi:

– Vợ chồng Tổng giám đốc Lâm vừa đi đâu về mà sao trông bộ dạng nhếch nhác thế kia.

– Cút.

Tiêu Chỉ Tình dừng hẳn nụ cười, lần này rốt cuộc mặt cũng biến thành đau khổ:

– Lẽ nào không thể ngồi nói chuyện với nhau sao, hôm nay tôi có việc đứng đắn nên mới tới đây.

Lâm Nhược Khê quay đầu đi nói với bà Vương:

– Vú Vương, tiễn khách.

– Hả?

Vú Vương có chút không hiểu, nhưng cũng hiểu được ý của câu nói.

– Cô Tiêu.

Bà Vương ngại ngùng cười nói:

– Tuy rằng tôi không biết giữa cô và tiểu thư nhà tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tiểu thư nhà tôi không muốn nói chuyện với cô, tốt hơn là cô nên về đi, tôi tiễn cô.

Ánh mắt Tiêu Chỉ Tình u oán, nhìn về người đứng sau bên cạnh Lâm Nhược Khê là Dương Thần.

Cắn môi, Tiêu Chỉ Tình hỏi:

– Anh cũng đuổi tôi đi sao?

Dương thần nghe xong giật mình, người đàn bà này chẳng phải đang hại hắn sao?

– Hỏi tôi làm gì, tôi đã giải độc cho cô, cho cô tiền, cô phá hoại tình cảm vợ chồng tôi tôi đã không giết cô thì chớ, tôi đã tận tình rồi, cô còn muốn thế nào nữa? Hơn nữa hôm đó tôi đã chẳng cho cô đi rồi sao.

Dương Thần buồn bực nói.

Lâm Nhược Khê nghi ngờ hỏi:

– Giải độc? Là ý gì?

Dương Thần cũng không giấu diếm, kể chuyện trong cơ thể Tiêu Chỉ Tình vốn có kịch độc bên trong và bản thân đã giải độc cho cô ta như thế nào.

Lâm Nhược Khê biết hắn ta chắc chắn vẫn đang giấu diếm chuyện gì đó, nhưng cũng không gặng hỏi, gật đầu nói:

– Nếu là như vậy, vậy thì biết mà báo ân, chứ không phải đến đây để đạt được mục đích của cô không từ thủ đoạn mà phá vỡ gia đình người khác.

– Cô nói không sai.

Tiêu Chỉ Tình đột nhiên trả lời, dung mạo xinh đẹp đầy sự áy náy.

– Hôm nay tôi đến đây, thực ra cũng là để nói lời xin lỗi với hai người.

Đang nói, Tiêu Chỉ Tình đột nhiên quỳ xuống.

Lần này, không chỉ vú Vương, ngay cả Lâm Nhược Khê và Dương Thần đều không ngờ đến, đứng như khúc gỗ, không biết là như thế nào tiếp theo để đuổi cô ta đi.

– Là do tôi đã sai, là do tôi đã bị lòng báo thù làm cho ngu muội, muốn dùng chính thân mình để phá hoại hôn nhân của hai người, đến bây giờ tôi mới nhận ra, tôi là một người đàn bà ác độc.

– Cô Lâm, xin cô tha lỗi cho sự lỗ mãng của tôi, nhưng bây giờ tôi thật sự muốn được sống tiếp, tôi không biết là mình sẽ chết khi nào, nếu như hai người không giúp tôi, thì không ai có thể cứu tôi nữa rồi.

Vừa nói, nước mắt Tiêu Chỉ Tình vừa lã chã rơi, cô ta vốn mềm mỏng, cứ khóc như vậy càng khiến cho người ta phải mềm lòng, toàn thân như thể nhũn ra vậy.

Vú Vương đứng bên cạnh không giấu được sự thương cảm, vội đến dìu Tiêu Chỉ Tình:

– Cô Tiêu, cô thành tâm là được rồi, bây giờ cũng không phải là thời xưa nữa rồi, cô quỳ xuống làm gì chứ, mau đứng dậy.

Tiêu Chỉ Tình lắc đầu:

– Nếu như cô Lâm chưa chịu tha thứ cho tôi, tôi hôm nay sẽ không đứng dậy, dẫu sao tôi ra ngoài sớm muộn gì cũng chết, thậm chí còn chết một cách đau đớn, tôi tình nguyện quỳ tại đây.

Người phụ nữ này thay đổi quá nhanh, khiến cho Dương Thần không biết đâu mà lần.

Bên ngoài Lâm Nhược Khê tỏ ra lạnh lùng, tuy rằng vẫn còn tức giận chuyện Tiêu Chỉ Tình phá hoại bên trong, và cô ta cũng đã từng quan hệ với Dương Thần nhưng giờ cũng bị làm cho mềm lòng.

Xét cho cùng, người ta cũng đã quỳ xuống xin lỗi, lại nói một cách đáng thương như vậy, nên mềm lòng cũng là lẽ đương nhiên.

– Cô nói cô muốn phục thù? Mà vẫn có người muốn giết cô? Ý gì?

Lâm Nhược Khê không khỏi tò mò hỏi.

Tiêu Chỉ Tình lau nước mắt, nghẹn ngào nói:

– Thực ra là tôi trốn ra… khỏi gia tộc nhà tôi, sớm muộn gì nhà chồng chưa cưới của tôi cũng sẽ tìm ra và bắt tôi lại.

– Cái gì?

Lần này đến vú Vương kinh ngạc kêu lên nói:

– Cô Tiêu, vậy là ý gì? Sao lại có chuyện người trong cùng một nhà lại giết hại lẫn nhau?

Trừ phi người cô muốn báo thù là người thân của cô?

– Bọn họ không phải là người thân của tôi.

Mắt Tiêu chỉ Tình lóe lên vài tia đỏ chót, vẻ mặt đầy sự phẫn uất và căm giận, ngẩng đầu nói:

– Tôi chỉ giận một nỗi là không thể rút gân lột da tất cả bọn họ.

Nhìn bộ dạng không thể kiềm chế được của Tiêu Chỉ Tình, Dương Thần có chút nhíu mắt lại, theo như kinh nghiệm nhìn người của hắn, lần này Tiêu Chỉ tình không diễn kịch.

Nghĩ đến những chuyện kỳ lạ xảy ra khi gặp Tiêu Chỉ Tình trước đây, và lão đạo sĩ cổ quái ngày hôm nay, Dương Thần mơ hồ đoán được điều gì đó.

Quyết định xong chủ ý, Dương Thần tiến lên phía trước nói:

– Cô đứng lên.

Tiêu Chỉ Tình dừng tiếng khóc, mơ hồ ngẩng đầu lên:

– Anh… Anh tha thứ cho tôi rồi?

Dương Thần nói:

– Kể lai lịch của cô, và bối cảnh tất cả mọi chuyện cho tôi nghe.

Tiêu Chỉ Tình ngẩn người một hồi, quay đầu nhìn Lâm Nhược Khê đứng bên cạnh.

Lâm Nhược Khê ánh mắt phức tạp nhìn vẻ mặt bỗng nhiên nghiêm túc của Dương Thần, do dự một lúc, nhìn Tiêu Chỉ Tình gật đầu:

– Nếu như sau này cô không còn giở âm mưu thủ đoạn gì thì lần này tha thứ cho cô.

Tiểu Chỉ Tình như trút được gánh nặng, nở nụ cười nói:

– cảm ơn hai người.

– Trời ạ, sớm nên như vậy, nhưng cô chủ, tiểu thư, mọi người nói chuyện thì cũng phải đi tắm thay quần áo đi.

Vú Vương cười nói.

Trên mặt Dương Thần nở nụ cười có chút tà ý, quay người ôm lấy eo Lâm Nhược Khê ghé vào tai cô nói:

– Bà xã, chúng ta cùng tắm nhé.

– Buông ra.

Lâm Nhược Khê khẽ hét lên.

Dương Thần hơi sợ lập tức ngoan ngoãn buông tay, xem ra hắn cho Tiêu Chỉ Tình đứng lên khiến cho người phụ nữ này không vui.

Đây là một tâm lý kỳ lạ, rõ ràng cô ta cũng sẽ để Tiêu Chỉ Tình đứng dậy, nhưng bản thân lại không thể nói ra.

Lâm Nhược Khê liền quay người đi lên lầu, vừa đi vừa nói:

– Đến thư phòng của tôi, vú Vương giúp tôi chuẩn bị đồ ăn, tôi đói rồi.

Dương Thần nhìn về phía vú Vương dùng mắt ra hiệu, tất nhiên là chuẩn bị nhiều một chút, sau đó chạy lên theo sau.

Cuối cùng, dưới lầu chỉ còn lại một mình Tiêu Chỉ Tình đang thất thần nhìn theo bóng dáng hai người đang lên lầu.

– Sao nào, có phải có chút ngưỡng mộ.

Vú Vương nhìn Tiêu Chỉ Tình cười nói.

Tiêu Chỉ Tình có chút ngạc nhiên nhìn vú Vương và cười theo.

– Tuy rằng hay cãi nhau, chửi chửi mắng mắng, nhưng xét cho cùng cũng kết hôn hơn một năm, có thể như vậy mà sống với nhau, thì tình cảm phải sâu đậm hơn những cặp vợ chồng bình thường khác.

Vú Vương cảm thán nói:

– Cô Tiêu, tôi không phải người trong cuộc, nên cũng không dám nói gì, nhưng tôi cảm thấy cô không nên nghĩ những chuyện không thể nữa, như vậy chỉ làm tổn thương bản thân cô thôi.

Nói xong, vú Vương vội xuống bếp chuẩn bị thức ăn.

Tiêu Chỉ Tình lúng ta lúng túng đứng ở lầu dưới, ánh mắt có chút lúng túng.

Nửa tiếng trôi qua.

Hai người sau khi tắm rửa, thay quần áo, tinh thần sảng khoái hơn bèn gọi Tiêu Chỉ Tình đến thư phòng của Lâm Nhược Khê.

Nếu như là trước kia, Lâm Nhược Khê sẽ không bao giờ tham gia vào mấy chuyện “nguyên tắc xã hội này”, nhưng bây giờ bản thân cũng bị tu sĩ bắt rồi, cho nên cô bắt buộc phải quan tâm.

Thư phòng của Lâm Nhược Khê rất rộng, bên tấm thảm bằng lông cừu có thêu các loại hoa văn phức tạp có bày mấy cái ghế tựa khắc gỗ lim màu đỏ, ba người ngồi quây lại một chỗ.

Sau khi vú Vương đem điểm tâm vào xong liền lui ra, bà vốn không tò mò và cũng cảm thấy bản thân thích hợp để nghe chuyện này.

– Bây giờ cô có thể nói rồi, nhưng tốt nhất là hãy nói thật, không khéo tôi còn biết nhiều hơn cô.

Dương Thần bỏ một miếng bánh đậu xanh vào miệng nói.

Tiêu Chỉ Tình hít một hơi thật sâu, có vẻ như để điều chỉnh lại tâm lý, bắt đầu mở miệng nói:

– Không biết hai người có từng nghe qua, gia tộc Ẩn Thế.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Vài ngày sau, hương thủy tác phường vừa đưa vào thêm hai dây chuyền sản xuất, chuyên chế tạo hương thủy hoa lài cùng hương thủy hoa lan, hắn đều phải dậy qua mới có thể sử dụng. ‘Thực Vi Tiên’ khai nghiệp mấy ngày, sinh ý tốt kinh khủng, nhân thủ thật sự không đủ. Sinh ý của Tiêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hàn Lập – Quyển 6
Cực Âm Tổ Sư vừa nghe đạo sỹ nói lời này, trong lòng không khỏi tức giận thầm mắng “lão hồ ly” nhưng biểu tình trên mặt vẫn không có chút gì khác thường. “Tề huynh hình như đã nói chuyện này không chỉ một lần. Tại hạ đã sớm nói rõ nguyên nhân là do tiểu tử họ Hàn kia tại...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị truyền âm: Hạ Hầu thống lĩnh, ta có cách khác cho đại nhân nhanh chóng trả lại tiền nợ tiệm nhỏ. Hạ Hầu Long Thành quay đầu lạnh lùng liếc sang: Như thế nào? Sợ ta trả không nổi hay sợ ta nợ tiền không trả? Ngươi nói đúng, đang lo vụ này đây! Miêu Nghị thầm xem thường, ngoài mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân