Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 17

Dương Thần - Quyển 11

Phần 17

Nhìn thấy bộ dạng hùng hổ của Dương Liệt như vậy, Văn Thao vẫn ung dung đi đến trước màn hình cực lớn, trên bàn phím điện quang trong suốt, nhẹ nhàng khéo léo mở công trình đồ án gien hiện lên màn hình.

– Lại xảy ra chuyện gì rồi.

Văn Thao tâm trạng chán ngán thuận miệng nói.

Cơ mặt Dương Liệt run rẩy, y nói:

– Vẫn còn làm bộ không biết!? Dương gia bây giờ bị cả thế giới cười nhạo! Ông nội tôi tự nhiên lại biến thành tạp chủng! Dương gia giờ là cái gì!? Còn tôi là cái gì!?

– Ồ… phải không.

Văn Thao nhếch miệng cười lạnh:

– Vậy không phải tốt lắm sao, anh vẫn hận Dương Công Minh không giao Dương gia lại cho anh mà, bây giờ Dương gia đi xuống như vậy, sớm muộn gì cũng sụp đổ, anh không cần phải mất bình tĩnh như vậy.

– Cái tôi muốn chính là có được toàn bộ quân quyền của Dương gia! Không phải là một người bị người khác nhạo báng là cái bình vỡ của Tây Sơn!

– Cái này có việc gì đến chúng tôi đâu, nếu anh có bản lĩnh, tự mình cứu được Dương gia, những câu nói như vậy, có thể Dương Công Minh sẽ xem xét để anh tiếp nhận chức vụ chủ nhân cũng không chừng.

Văn Thao nói.

Dương Liệt đỏ mặt nói:

– Các… các người tính toán xem kịch vui!? Các người cho rằng tôi không biết sao, ngoài các người, ai còn có thể rất bình tĩnh phái người giết hết cả nhà Nhạc gia ở Giang Nam chỉ trong một đêm cơ chứ!? Các người nhất định sớm biết quá khứ của Dương gia đúng không!?

La Thúy San cười khanh khách nói:

– Đúng vậy thì sao? Chiêu thức mượn đao giết người này, đúng ngay chỗ yếu của Dương gia, anh không phải vẫn oán hận Dương Thần mà, Dương Thần bây giờ nhất định vì chuyện này mà phiền não, anh nên vui mừng mới đúng.

– Tại sao các người không nói cho tôi biết trước chuyện này!? Cho dù phải xuống tay với Dương Thần, cũng không nên xuống tay với cả nhà Dương gia! Trong mắt các người rốt cục có tôi không!?

Dương Liệt gào to.

Văn Thao đột nhiên quay người lại, đưa tay chộp lấy tay Dương Liệt!

Dương Liệt chưa kịp phản ứng lại, thân thể liền từ một chỗ đột nhiên biến đổi, sau một giây đã rơi vào tay Văn Thao!

Bàn tay Văn Thao giống như một cái kìm thép, kẹp lấy cổ của Dương Liệt, giơ thân thể Dương Liệt thẳng lên cao, không cần tốn nhiều sức!

Dương Liệt chỉ cảm thấy một lực cưỡng ép kinh khủng, thậm chí còn hơn năng lượng phản vật chất mà hồi trước Nghiêm Bất Vấn đã từng cưỡng ép, tự mình kẹp lại, hoàn toàn không dậy nổi chút sức phản kháng nào!

– Anh là cái thá gì, dựa vào cái gì mà tôi phải coi trọng anh?

Văn Thao giọng uy hiếp nói. Dương Liệt miệng mở rộng một cách khó khăn, thỉnh thoảng phát ra những giọng khàn khàn.

– Ông… ông dung hợp… Thần Thạch…

– Hơn cả dung hợp, tôi đã hoàn thành kế hoạch dung hợp hoàn mỹ mà Nghiêm Bất Vấn để lại, bây giờ, tôi chính là Thần Thạch, Thần Thạch chính là ta, tôi lúc nào cũng hấp thu năng lượng phản vật chất trong vũ trụ này, bây giờ chút năng lượng này chẳng qua mới chỉ là bắt đầu, hừ hừ…

– Cho dù chưa có Thần cách, tôi cũng đã ngự trị trên không gian pháp tắc! Tốt nhất là anh đừng chọc giận tôi, nếu không thì… tôi tống anh vào Giáp Phùng, vĩnh viễn biến mất khỏi trái đất này, nói thật, tôi rất muốn thử nghiệm một chút đấy.

Nói xong, Văn Thao ném Dương Liệt xuống đất, hừ lạnh một tiếng, quay người lại tiếp tục thí nghiệm mô phỏng.

– La Thúy San, bà…

Dương Liệt nổi giận, vừa muốn nổi khùng nhưng lại dừng lại.

– Tôi làm sao?

La Thúy San nhìn bộ dạng Dương Liệt giận mà không dám nói câu gì, nói với vẻ hết sức khinh miệt:

– Chính là cái tính này của anh, cũng khó trách Dương Công Minh chướng mắt. Anh không muốn làm chó, thì có thể đi nói với Dương Thần, chuyện này chính là do tôi làm, chúng tôi đang ở Bắc Cực.

– Bà nghĩ rằng tôi không dám sao?

– Nếu anh dám nói, người chết đầu tiên chính là anh.

La Thúy San châm biếm.

Sắc mặt Dương Liệt ảm đạm, quả thực, y đã không thể rút lui được nữa, trong bụng chửi thầm con yêu phụ này chẳng qua là con chó cái, trái lại lại cười chính bản thân mình, nhưng không có cách nào khác.

Lặng lẽ liếc nhìn Văn Thao tiếp tục làm những thí nghiệm khác, trong lòng Dương Liệt không ngừng ớn lạnh.

Vốn dĩ, người này chẳng qua chỉ là một người hành khất ở đầu đường Trung Hải, lại là một thằng què, không ngờ, không đến một năm, y lại sống ở trong nhà Ninh gia như một kỳ tích, lại còn vào Giáp Phùng, sau khi sống sót lại đạt được tất cả tâm huyết của Nghiêm Bất Vấn!

Có thể nói trước đó, bất cứ ai chỉ cần có một chút ý niệm, thì sẽ bị chết không có chỗ chôn thân! Nhưng cố tình mạo hiểm ra tay, thì lại có thể sống sót!

Nhưng y của ngày hôm nay, nghiễm nhiên đạt được tất cả nghiên cứu của Nghiêm Bất Vấn trước đó thông qua chip não bộ, lại trên cơ sở đó, nghiên cứu lĩnh vực khủng bố khác mà Nghiêm Bất Vấn vẫn chưa hoàn thiện!

Tâm địa và sự khôn ngoan của người này, khiến cho Dương Liệt nghĩ đến không rét mà run!

Nến như nói tốc độ gia tăng sức mạnh của Dương Liệt khiến cho người khác khiếp sợ, thì Văn Thao đúng là tăng vọt trong nháy mắt, hoàn toàn đã vượt qua giới hạn có thể tưởng tượng!

Hay là gã có thể giết chết Dương Thần thật?

Dương Liệt nghĩ đến đây, đành phải nhịn cơn tức giận xuống, đối với y mà nói, chỉ cần nhìn thấy Dương Thần chết, chịu nhục tí có sao!?

Cùng lúc đó.

Tại Yến Kinh, dinh thự của Ninh gia, trong thư phòng của Ninh Quang Diệu.

Ninh Quang Diệu ngồi trên ghế làm việc, sắc mặt nặng nề, giữa hai đầu lông mày tràn ngập sát khí, giống như phán quan tử thần.

Nếu là người ngoài nhìn thấy Ninh Quang Diệu lúc này, chắc chắn khó có thể tưởng tượng được đây là Thủ tướng Hoa Hạ nhã nhặn lịch sự.

Đối diện với bàn làm việc của Ninh Quang Diệu, đang quỳ ở dưới đất là trưởng vệ sỹ của Ninh gia, người đàn ông tinh tráng mặc bộ âu phục, nhưng lúc này lại run lẩy bẩy.

– Ngươi nói cái gì, không tìm thấy?

Trưởng vệ sỹ run giọng trả lời:

– Chủ nhân… thật… thật tìm kỹ lắm rồi, cả Yến Kinh không có một bản ghi chép ra vào nào cả, cũng không liên lạc được, cứ như… cứ như bốc hơi hết vậy.

– Tôi muốn các anh chăm sóc đại thiếu gia thật tốt khi tôi không có ở đây! Không ngờ các người lại nói với ta rằng không thấy nó đâu!? Các người nghĩ nó là loại người gì!? Là con chó con mèo bên đường sao!? Đó là con trai duy nhất của tôi!!

Ninh Quang Diện đập bàn đứng dậy, chỉ trưởng vệ sỹ mắng:

– Tôi nuôi một đám ngu xuẩn các người rốt cuộc có ích lợi gì!? Các người muốn ta phải đi giải thích với mọi người như thế nào!? Tôi đường đường là con trai độc nhất của Ninh gia nhất định khóc không ra nước mắt, lại không có cách nào để đáp lại bất kỳ câu nói nào.

Đang lúc này, có một giọng nói hư vô mờ mịt từ ngoài phòng truyền vào.

– Được rồi… Quang Diệu, mọi người giải tán đi.

Tiếng nói của người đàn ông có chút mệt mỏi.

Ánh mắt Quang Diệu tức khắc nghiêm chỉnh, ánh mắt bình tĩnh hòa nhã, nhìn vài lượt đám vệ sỹ xung quanh, tất cả những người hầu vệ sỹ trong ngoài phòng lập tức giải tán ra rất xa.

Lúc này, Ninh Quang Diệu vừa mới quay người lại, thì đã có một người mặc áo khoác trắng, bên hông đeo Bạch Ngọc Long Văn, mái tóc dài bù xù đứng cạnh.

Người đàn ông đứng trước bức tường, trên mặt vách, treo một bức tranh dài, chính là một bức tranh phong cảnh.

– Ai da… đây chính là bức “Phú sơn xuân cư đồ” của Hoàng Công Vọng, bị thiếu một nửa, đây là anh sao chép lại à, nhưng chép rất tốt, chắc cũng là bức tranh quý của triều Thanh thời Càn Long rồi, rất tuyệt, rất tuyệt…

Ninh Quang Diệu vội tâng bốc:

– Tứ gia nói rất đúng, đây cũng chính là đồ giả cổ, nếu Tứ gia thích, Quang Diệu này tặng Tứ gia.

– Haizz… ta bày đồ dởm làm gì.

Người đàn ông được gọi là Tứ gia quay người lại, mặt trắng không râu, bộ dạng có chút khôi ngô, hài lòng cười nói:

– Tôi sống cũng được gần 200 năm rồi, có đồ gì mà tôi chưa nhìn thấy, nếu là thật thích, năm đó đã mang bức thật đến rồi. Ninh gia chúng ta có lịch sử hàng chục ngàn năm, chưa thiếu đồ cổ nào nhé, chỉ thiếu sở thích trong lúc nhàn rỗi mà thôi.

– Tứ gia nói đúng, là Quang Diệu nhiều lời rồi.

Ninh Quang Diệu vô cùng khiêm tốn cúi đầu nói.

Người đàn ông cũng không biết từ đâu ra một cây quạt xấp, nhè nhẹ đập vào lòng bàn tay, dạo bước đi tới, vừa nói:

– Con trai của anh, tên là Ninh Quốc Đống nhỉ.

– Đúng vậy.

Ninh Quang Diệu trán toát mồ hôi lạnh.

– Không tìm thấy được?

– Tứ Gia tôi nhất định sẽ tăng người, xin anh thư thả cho mấy ngày nữa.

– Haizz, không vội, không vội.

Người đàn ông vỗ vỗ vai Ninh Quang Diệu an ủi:

– Ninh Quốc Đống nếu cũng là hậu duệ của Ninh gia chúng tôi, thì việc chữa bệnh cho nó cũng nên mà.

– Cảm ơn Tứ gia khoan dung.

Ninh Quang Diệu lau mồ hôi lạnh.

Người đàn ông bình thản cười, trong mắt lóe lên thần sắc khác thường.

– Có điều… Quang Diệu à, nếu như vẫn không tìm thấy, điều đó tương đương với, dòng giống nhà anh, không có người nối dõi rồi, ý của tôi anh hiểu chứ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 3
Tiên sinh, tiểu thư, hai vị muốn dùng gì? Nhân viên phục vụ cầm menu đến nói. Một phần thịt kho tôm, một phần bò tái, một phần cá hấp, thêm một dĩa cải xào, một phần canh hạt sen, trước tiên cứ như vậy. Lãnh Băng Băng nhanh chóng gọi vài món, nàng cũng không trưng cầu ý kiến của Hạ Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Hàn Lập – Quyển 7
Ngay lúc Hàn Lập không biết nói gì với Ngân Nguyệt thì nang lại mở miệng hỏi. “Ta một mực vẫn không hiểu, nếu Minh Thanh Linh Thủy đối với tu sĩ trên Trúc Cơ kỳ không có hiệu quả thì vì sao Hàn huynh vẫn muốn có nó.” Trong lời nói của nàng mang theo một chút ít nghi hoặc. “Điều...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị bay ra khỏi Mộc Hành cung, cố ý tìm một khu đất tương đối bằng phẳng ngoài cung, rơi xuống một gò đất nhỏ chờ đợi. Cũng không cần đợi quá lâu, nhóm người Mã Vị Hàn đã lục tục hạ xuống, đứng thành hàng, mắt lạnh nhìn hắn. Một lát sau lại có một đống người lả tả hạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân