Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 48

Dương Thần - Quyển 11

Phần 48

Mấy gã vệ sĩ mặc đồ tây đen, đeo kính đen đứng cạnh mấy chiếc xe, nhìn thấy ba người bước đến, đều cúi chào rất lễ phép.

Dương Thần nhìn thấy bộ dạng của mấy người này, không giống người Hoa Hạ lắm, liền thử hỏi bằng một câu tiếng Hàn:

– Người Hàn Quốc?

Một gã vệ sĩ gật đầu, nói:

– Anh Dương, lâu rồi không gặp.

Dương Thần lúc này mới nhớ ra, đây không phải là mấy người của tập đoàn Tinh Nguyệt đến tìm Trinh Tú lần trước sao?

Quả nhiên, cổng nhà vừa mở, liền xuất hiện một bóng dáng quen thuộc.

Park Jung Hoon vẫn phong độ như vậy, điệu bộ cao quý, mặc một bộ âu phục màu đen, áo sơ mi trắng, còn thắt một chiếc nơ con bướm màu đen, tóc rẽ ngôi, hất sang một bên.

– Anh Dương, tổng giám đốc Lâm, nghe nói hai người hôm nay sẽ về sớm, may mà vừa kịp lúc.

Dương Thần tiến lên phía trước bắt tay với “tên công tử bột” này, còn Lâm Nhược Khê chỉ gật đầu lấy lệ.

– Anh Park đến đây tìm Trinh Tú?

Dương Thần nhíu mi hỏi.

Park Jung Hoon cười khổ gật đầu.

– Ông nội như ngọn đèn sắp hết dầu trước gió, tôi vâng mệnh ông, hy vọng có thể dẫn em họ về Hàn Quốc, gặp mặt ông lần cuối.

– Chủ tịch Park… bệnh của ông ấy vô phương cứu chữa rồi sao?

Lâm Nhược Khê có chút tiếc nuối hỏi.

Là thương nhân, cô đương nhiên biết rất rõ về Park Sung, người đã sáng lập ra tập đoàn Tinh Nguyệt và xây dựng nó có được chỗ đứng như ngày hôm nay ở Châu Á, ông lão có thể đứng trong Top mười người giàu nhất Châu Á, quả thật là rất đáng kính nể.

Park Jung Hoon than thở:

– Ông nội bị ung thư gan, hơn nữa còn là giai đoạn cuối, các tế bào nhiễm bệnh đang lây lan ra khắp nơi, kỳ thực nếu như không phải vung tiền ra để duy trì mạng sống, thì chắc đã ra đi từ mấy tháng trước rồi.

Quách Tuyết Hoa nói:

– Nghe thôi đã thấy đau lòng rồi, chúng ta vào nhà nói tiếp đi.

Lúc này mọi người mới để ý, lại lục đục kéo nhau vào phòng khách.

Vú Vương và Trinh Tú đang ngồi trên sofa đặt trong phòng khách, sắc mặt Trinh Tú có chút ảm đạm, nhìn thấy mấy người Dương Thần mới miễn cưỡng nở nụ cười.

– Anh, chị, dì Quách, mọi người về rồi à.

– Ôi con bé Trinh Tú này, con không sao chứ.

Quách Tuyết Hoa vội vàng hỏi.

Trinh Tú cười lắc đầu.

– Không sao ạ.

Vú Vương cười khổ nói:

– Lại còn nói không sao, sắc mặt khó coi như thế này rồi.

Lâm Nhược Khê giơ tay sờ chán Trinh Tú, nhìn xung quanh, rồi hỏi:

– Vú Vương, sao không thấy Lam Lam và Mẫn Quyên đâu?

Vú Vương trả lời:

– Chuyện ở đây tốt nhất không nên để cho Lam Lam nghe thấy, cho nên vú bảo Mẫn Quyên dẫn Lam Lam đi dạo rồi.

Lâm Nhược Khê hiểu, gật gật đầu, chỉ cần Lam Lam không bị ông nội mang đi là tốt rồi.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Park Jung Hoon mới nói:

– Trinh Tú, như thế này là làm khó em, hoặc cũng có thể khiến em không vui, nhưng hôm nay anh đến, thật sự rất mong muốn em có thể về Hàn Quốc cùng với anh.

– Tập đoàn Tinh Nguyệt cần em, gia tộc cần em, ông nội lại càng cần em… nếu như em đồng ý quay về, anh tin ông nội sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của em.

Trinh Tú im lặng không nói, mối thù của cha mẹ, với mối quan hệ với người thân, làm sao một cô gái vừa mới bước chân vào đại học có thể lựa chọn được.

Park Jung Hoon bất lực nói:

– Anh biết nói như này, cũng không thể nào thuyết phục được em, hoặc năm đó ông nội đã làm một số chuyện quá đáng, khiến cho em không thể nào mà tha thứ được, nhưng đây là thỉnh cầu cuối cùng rồi đấy.

– Lần trước anh đến, ông nội còn khá tỉnh táo, nên đã thu lại một đoạn băng, anh mang đến đây, để em xem.

Nói rồi, Park Jung Hoon đứng dậy, sau khi thủ hạ lấy ra một cuộn băng, bước đến chiếc tivi đặt ở phòng khách, nhét cuộn băng đó vào đầu.

Những người có mặt ở đây đều không nói năng gì, chỉ yên lặng đợi hình ảnh xuất hiện.

Trong nháy mắt, trên màn hình tivi xuất hiện một ông lão khuôn mặt như giấy dầu, nằm trên giường bệnh, tuy có vài phần tiều tụy, nhưng vẫn còn có nét gì đó của một thời oai phong lẫm liệt.

Giọng nói hơi run run của ông lão đang hấp hối, nhưng miễn cưỡng thì vẫn có thể nghe được khá rõ ràng…

– Con à, Trinh Tú… ông là ông của con, Park Sung… ông biết, ông xin lỗi con, xin lỗi ba con, mẹ con… nhưng ông cầu xin con hãy tin ông, mấy đi đứa con gái mà ông yêu thương nhất khiến ông vô cùng đau khổ, không ngày nào mà ông không tự dằn vặt giày vò bản thân mình cả.

– Hai mươi năm qua, ông đã hối hận không biết bao nhiêu lần rồi, vô số lần đưa ra những phán đoán sai lầm… bây giờ ông đã không còn cơ hội để do dự nữa rồi, đây chính là hình phạt mà ông Trời dành cho ông…

– Thế nhưng ông vẫn không thể nào xóa bỏ được nỗi hổ thẹn của ông đối với cháu, ông biết cháu bây giờ sống ở Hoa Hạ rất vất vả, có thể cho ông cầu xin cháu được không, cầu xin cháu quay về gặp ông một lần…

Tập đoàn Tinh Nguyệt, vốn dĩ là của mẹ cháu, ông nội muốn giao nó cho cháu, Trinh Tú… tha thứ cho ông nhá…

Ông lão nói xong, nước mắt đã lưng tròng.

Tuy rằng ông nói bằng tiếng Hàn, nhưng Trinh Tú tuy không nói được nhưng vẫn có thể hiểu được hết.

Lúc này, đôi mắt của Trinh Tú cũng đẫm lệ, dường như cũng cảm thấy vô cùng đau lòng, không thể kìm được nước mắt, nghẹn ngào xúc động.

Lâm Nhược Khê nắm chặt cánh tay Dương Thần, thấp giọng nói:

– Không phải anh rất lợi hại sao, có thể hồi phục rất nhanh cái gì đó sao, lẽ nào không còn cách nào để cứu ông Park Sung rồi sao?

Dương Thần cười khổ.

– Nếu như là bị trúng độc hay bị đả thương gì đó thì còn có cách, nhưng đây là bệnh liên quan đến các tế bào, lại còn là giai đoạn cuối, nó đã lây lan ra khắp nơi rồi, cơ thể người đã có những chuyển biến xấu, cùng lắm thì anh cũng chỉ có thể lấy ra được vài thứ, chứ không thể loại bỏ được tận gốc, chẳng lẽ lại làm cho người ta không có khí quản luôn à?

Lâm Nhược Khê cũng không hiểu lắm, nhìn bộ dạng đau khổ của Trinh Tú, lại càng đau lòng.

– Vậy… vậy phải làm sao bây giờ? Đúng rồi, chẳng phải là có cô Jane sao?! Cô Jane lợi hại như vậy, chắc chắn y thuật của cô ấy cũng sẽ rất cao!

Dương Thần thở dài nói:

– Ý thuật của Jane thực sự là rất cao, nhưng cô ấy cũng không phải là thần tiên, nếu như mới phát hiện, hoặc đang ở giai đoạn giữa, với tay nghề của Jane có lẽ còn có khả năng cứu sống, nhưng lúc phát hiện ra đã là giai đoạn cuối rồi, uung thư gan giai đoạn cuối, cả thế giới này cũng không có ai có thể cứu sống được.

– Nếu như đến bệnh này mà còn có thể cứu sống được, thì người ta đã công bố liệu pháp điều trị từ lâu rồi, dù sao thì đấy cũng là để tạo phúc cho nhân loại mà, nếu như quả thực có chuyện như vậy, thì thế giới này còn có người chết vì bệnh ung thư sao?

– Em cũng biết thế… nhưng… nhưng Trinh Tú nó…

Hai mắt Lâm Nhược Khê đỏ ngầu, không đành lòng nhìn Trinh Tú.

Dương Thần hít một hơi thật sâu, ngồi sát gần Trinh Tú, ôm lấy đôi vai đang run rẩy của cô.

Trinh Tú cuối cùng cũng không nhịn được, tựa đầu vào ngực Dương Thần, khóc nức nở.

Cả phòng khách đều nhuộm màu đau thương, vú Vương và Quách Tuyết Hoa đều lau nước mắt, dù sao thì Trinh Tú cũng giống như con gái của bọn họ vậy.

Đợi đến khi Trinh Tú bình tĩnh hơn một chút, Dương Thần vỗ vỗ lưng cô nói:

– Nếu như cảm thấy đau lòng như vậy, thì em quay về Hàn Quốc đi, bất luận sau này có như thế nào đi chăng nữa, thì chí ít cũng nên gặp mặt lần cuối.

Trinh Tú ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ nói:

– Xin lỗi… anh!

– Sao phải nói xin lỗi?

– Anh và chị Nhược Khê giúp em nhiều như vậy, cho em đi học, cho em thi đại học, nhưng em lại phải rời khỏi đây nhanh như vậy…

Dương Thần mỉm cười.

– Con bé ngốc này, chúng ta gặp được nhau là do duyên phận, tất cả những chuyện này đều là muốn tốt cho em, về đến Hàn Quốc trở thành người thừa kế của tập đoàn Tinh Nguyệt, có tiền đồ hơn nhiều so với việc học đại học.

Park Jung Hoon ngồi bên cạnh nghe thấy như vậy, vô cùng vui mừng nói:

– Em họ! Em… em đồng ý trở về sao!? Tốt quá tồi!!! Ông nội cuối cùng cũng có thể yên tâm được rồi!

Trinh Tú nở nụ cười nhợt nhat với Park Jung Hoon.

– Em cũng chỉ có thể làm được đến như vậy thôi, nhưng mấy chuyện liên quan đến tập đoàn Tinh Nguyệt, chắc chắn em không có cách nào để thừa kế đâu…

– Chuyện này em yên tâm, chỉ cầm em quay về Hàn Quốc, anh chắc chắn sẽ mời những thầy cô giỏi nhất trên toàn thế giới về dạy em, anh tin rằng em vốn thông minh nhanh nhẹn, lại có dòng máu của nhà học Park chảy trong người, sẽ dễ dàng tiếp nhận được tập đoàn thôi.

Park Jung Hoon hưng phấn nói.

Trinh Tú nhìn thấy ánh mắt hấp tấp của Park Jung Hoon, không kìm được mà muốn rút lui.

– Dương Thần “hừ” một tiếng, trừng mắt nhìn Park Jung Hoon.

– Cậu vui mừng cái gì chứ, dọa Trinh Tú sợ rồi nó sẽ không quay về với cậu nữa đâu.

Park Jung Hoon ngượng ngùng gãi đầu.

– Thật xin lỗi, bởi vì đối với tôi mà nói em họ là người vô cùng quan trọng…

Dương Thần nghe thấy vậy cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không tìm ra được nguyên do, chỉ đành nói:

– Nếu như để tôi biết được ở Hàn Quốc mấy người gây khó dễ cho Trinh Tú, thì nhất định tôi sẽ không để cho mấy người sống yến ổn đâu đấy, biết chưa hả?

Park Jung Hoon sửng sốt, bị đe dọa rõ ràng như vậy, nhưng anh ta cũng tốt tính, vẫn cười tít mắt nói:

– Anh Dương yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không để em họ phải chịu oan ức đâu, em ấy là người thừa kế của gia đình chúng tôi mà.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 24
Lục Thiếu Du khiếp sợ, thiên phú không gian, bỏ qua lực không gian đã tuyệt đối là khủng bố. Hắn không khỏi than nhẹ nói: Thiên phú này quả thực rất mạnh mẽ, hung hãn. Lão đại, thiên phú của ba đại thú tộc khác cũng không kém. Tiểu Long khẽ mỉm cười nói: Thiên phú bẩm sinh của Thanh Long...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 5
Túc vương thống khổ lắc đầu: “Chuyện không có đơn giản như nàng tưởng, nếu đã tiến kinh tức là đã đi vào con đường không có lối về.” Túc vương phi hơi nhíu mày: “Có lẽ chàng hiểu sai ý tứ của phụ vương rồi. Dù sao người cũng là bậc làm cha, chẳng lẽ lại trơ mắt nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lăng Tiếu – Quyển 7
Mười lăm năm trước, trong tổ chức dong binh hội Nam Hoang truyền ra một nhiệm vụ nặc danh kinh người, ai có thể tìm được Cổ Tộc Thiên Cổ Thần Công liền có thể lấy được 500 vạn thượng phẩm huyền tinh, thời gian không hạn định, chỉ cần có thể tìm được tùy thời đều có thể đạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân