Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 88

Dương Thần - Quyển 11

Phần 88

Mạc Thiện Ny cũng không ngờ rằng Lâm Nhược Khê lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, nên chỉ còn cách cười ôn hòa nói:

– Được rồi, tôi không nói nữa. Cô nhất định cũng có cách nghĩ của cô, đi xuống dưới cùng uống cốc cà phê nào, ăn chút bánh nữa. Tôi nghĩ cô cũng giống tôi, không thích ăn cơm lắm.

Hệ miễn dịch của hai người phụ nữ này với đồ ngọt tương đối thấp. Mặc dù Lâm Nhược Khê thích ăn nhất là viên gạo nếp, nhưng với những loại bánh gato khác thì vẫn thích hơn là ăn cơm. Bình thường một mình cũng không nghĩ sẽ uống cà phê ăn bánh ngọt, nhưng có Mạc Thiện Ny đi cùng thì lại khác.

Lâm Nhược Khê nhìn nhìn đồng hồ, hội nghị buổi chiều chính xác là phải hơn hai tiếng nữa mới bắt đầu, nên gật đầu ngay, nhướn đôi lông mày lên:

– Vậy cô đợi chút, tôi cất chút đồ rồi cùng cô xuống dưới.

Nói đến việc sau khi Dương Thần bị kẹp ở giữa thì mối quan hệ của hai người cứ ở trong tình trạng ôn hòa, có lẽ những ngày này Dương Thần cứ đi ra ngoài, nhưng ngược lại có nghĩa là có sức sống.

Mà cùng lúc đó, ở trong khu biệt thự phía tây.

Quách Tuyết Hoa nhìn thời gian, ngày mai chính là tết Trùng Dương, nếu như ở Yến Kinh thì phải thờ tổ tông. Nhưng Dương Thần cũng không biết khi nào có thể trở về, nên cũng không còn cần thiết nữa, căn bản là định ở nhà làm vài món ăn truyền thống để cúng tổ tiên.

Mặc dù nói tập tục là như vậy, nhưng thanh niên lại không quá để ý đến, nhưng Quách Tuyết Hoa lại được hun đúc trong khuôn khổ này, nên đối với con cái còn quan trọng hơn nhiều, một gia tộc cuối cùng thì vẫn phải cần những phép tắc quy củ mới thành.

Đặc biệt trong nhà hiện đang có Lam Lam, cũng hy vọng đứa trẻ này có thể nhận được sự giáo dục tốt.

Mà nhớ tới bà nội và mẹ của Lâm Nhược Khê, mồ mả đều ở Trung Hải, Quách Tuyết Hoa cũng chưa từng đến đó một lần, nên định sẽ dẫn Lâm Nhược Khê đến quét dọn mồ mả trước, cũng coi như là kết nối quan hệ với nhau.

Quách Tuyết Hoa đã hạ quyết tâm, bèn nói với vú Vương đang ngồi nói chuyện với Mẫn Quyên:

– Ngọc Lan à, tôi đi tìm Lâm Nhược Khê, xem nó nếu như rảnh thì cùng nó đến thăm mộ của người nhà nó, nhân tiện ngày mai là tết Trùng Dương cũng muốn đi mua vài chút đồ ăn. Hôm nay chắc là Dương Thần không về, ngày mai cũng sẽ về thôi, đến lúc đó có hai cái dạ dày lớn như vậy, thiếu đồ ăn thì không được hay cho lắm.

Trong lòng vú Vương thầm nghĩ Quách Tuyết Hoa thật chu đáo, còn nhớ đến tết Trùng Dương đi quét mộ nữa. Mặc dù nói như vậy, nhưng ở miền Nam có rất nhiều vùng chỉ làm việc đó vào tết Thanh Minh.

– Vậy thì gọi điện cho tiểu thu trước, để tránh nhỡ có việc bận lại không tìm được.

Vú Vương nhắc nhở.

Quách Tuyết Hoa lại cười lắc đầu:

– Vì sợ Nhược Khê bận nên mới không gọi. Nó rảnh thì tốt, nếu như bận thì đừng làm phiền nó làm việc, để tránh về nhà rồi lại phải thức đêm trong phòng sách, vậy tôi cứ đi mua đồ ăn trước.

– Bà suy nghĩ thật chu đáo.

Vú Vương cười gật đầu, cũng cảm thấy làm như vậy rất thỏa đáng.

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensexhay.org/duong-than-quyen-11-full/

Quán cà phê ở dưới tòa cao ốc Ngọc Lôi, vốn là nhận thầu cho một công ty nhà hàng phương Tây, vì muốn cho nhân viên thuận tiện ăn uống, nhưng vào tầm bữa trưa thì lại không có nhiều người đến nơi này lắm.

Hai người lặng lẽ ngồi cạnh cửa sổ, Lâm Nhược Khê và Mạc Thiện Ny mỗi người gọi một chiếc bánh ngọt, uống cà phê, hưởng thụ khoảnh khắc an nhàn trong công việc.

Chờ Mạc Thiện Ny gần ăn xong, thì Lâm Nhược Khê mới chỉ ăn chưa đến một nửa.

Nhìn cách ăn của Lâm Nhược Khê từ tốn như vậy, Mạc Thiện Ny không nhịn được cười nói:

– Đúng là nữ thị dân không thể nào so sánh được với chính cung nương nương, ăn bánh ngọt mà cũng có được phong thái chuẩn mực.

Lâm Nhược Khê ngậm miệng lại, nhìn cô một cách kỳ quái, sau khi từ từ nuốt miếng bánh xuống mới nói:

– Thiện Ny, cô nói như vậy không cảm thấy kỳ lạ sao?

– Kỳ lạ? Có cái gì kỳ lạ chứ.

Mạc Thiện Ny buồn bực.

Ánh mắt Lâm Nhược Khê lưỡng lự, nhìn ra thành phố bên ngoài cửa sổ, và con đường mà hàng người đang đi.

– Thực ra tôi rất tò mò, người phụ nữ như Sắc Vi vốn không giống với những người phụ nữ bình thường khác, quan điểm về giá trị và kinh nghiệm từ nhỏ khiến cho cô ấy đồng ý không danh không phận đi theo một người đàn ông, có thể hiểu được.

Nhưng giống như cô và Nghiên Nghiên, rõ ràng là có thể có cơ hội để lựa chọn cuộc sống tốt hơn, thì tại sao lại hà tất phải đặt bản thân mình ở một vị trí xấu hổ như vậy?

Mặc dù nói như vậy tôi cũng cảm thấy có chút tàn khốc, nhưng các cô nhất định sẽ không có cơ hội có được cái gì cả. Tôi thực sự nghĩ không được, sao cô có thể dùng giọng đùa cợt như vậy để nói về chuyện đó chứ.

Lâm Nhược Khê buồn bã nói.

Mạc Thiện Ny liền thu nụ cười lại, lặng lẽ nhìn Lâm Nhược Khê một hồi, cầm cốc cà phê lên uống một ngụm, rồi chậm rãi buông xuống.

– Cô đồng tình với tôi, đáng thương cho tôi, hay là trong lòng khinh thường tôi?

Mạc Thiện Ny cười hỏi.

Lâm Nhược Khê lắc đầu:

– Tôi không xem thường cô, cũng không đáng thương cho cô, không phải tôi muốn cãi nhau với cô, chỉ là chúng ta đã nhiều năm như vậy, trong lòng tôi có chút nghi hoặc mà thôi.

– Xét cho cùng, cô vẫn oán hận chúng tôi, oán hận Dương Thần, không phải sao?

– Lẽ nào cô không có suy nghĩ gì sao? Mặc dù tôi rất không muốn nói như vậy, nhưng cô đã cùng yêu một người đàn ông như vậy thì lẽ nào không suy nghĩ gì?

Mạc Thiện Ny trừng mắt nhìn:

– Dường như tôi đã hiểu tại sao hai ngày làm việc này cô lại phân tâm rồi, cô lo lắng Tiêu Chỉ Tình, cô lo lắng Dương Thần sẽ lại ra ngoài một chuyến nữa, dính dáng đến người phụ nữ khác.

– Tôi không có.

Ánh mắt Lâm Nhược Khê né tránh:

– Anh ấy yêu ai tôi cũng không quản nổi.

– Cô nói dối, rõ ràng cô rất để ý, và cũng rất không hài lòng.

Mạc Thiện Ny nói.

Lâm Nhược Khê ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nói:

– Cho dù như thế nào thì lẽ nào cô không để ý sao? Vì cô không kết hôn với anh ấy nên cô không quan tâm xem anh ấy rốt cuộc muốn có bao nhiêu người phụ nữ mới mãn nguyện? Cô cảm thấy như vậy cũng là một chuyện hạnh phúc?

Hai người đối diện nhau, trong mắt Mạc Thiện Ny dần dần lộ một vẻ bi ai.

– Lâm Nhược Khê, cô thay đổi rồi, tôi không ngờ cô lại có cách nghĩ đáng thương như vậy?

Mạc Thiện Ny thở dài.

Lâm Nhược Khê nắm lấy cái thìa, tay run run, cố gắng bình tĩnh:

– Tôi hy vọng cô có thể cho tôi một lời giải thích hợp lý, rốt cuộc là có ý gì…

Mạc Thiện Ny hít sâu một hơi, viền mắt có chút đỏ hoe, miễn cưỡng nở nụ cười:

– Cô biết không? Thực ra tôi rất ngưỡng mộ cô, cô xinh đẹp hơn tôi, học hành tốt hơn tôi, từ nhỏ đã sống trong một gia đình giàu có, có trí tuệ, tài năng, khí chất lãnh đạo, và quan trọng hơn là cô không vì những thứ bên ngoài và người khác làm lung lay bản tính của cô.

Cho dù có bị một nghìn người chỉ trách, cho dù có bị hàng vạn người chửi rủa là đồ thương nhân ngậm máu người thì cô vẫn ung dung, bình tĩnh, chưa bao giờ bị đánh bại, cho dù chồng của cô bên ngoài có người phụ nữ khác nhưng cô cũng không lo sợ, vì cô luôn có niềm tin vững chắc là nắm được tất cả mọi thứ trong tay.

Cô biết không, Lâm Nhược Khê như vậy thực sự đã khiến cho tôi rất ngưỡng mộ, lại khiến cho tôi không khỏi tiếc hận, bởi vì tôi biết, tôi không có khả năng thắng được cô. Không chỉ là tôi, mà cả Sắc Vi, An Tâm, mọi người chúng tôi đều không thắng nổi cô, bởi vì sức hấp dẫn của cô, cho dù là phụ nữ thì tôi cũng khó có thể chống cự được.

Cô cảm thấy tôi làm cánh tay đắc lực cho cô ở công ty thực sự đơn thuần chỉ xem cô là Tổng giám đốc thôi sao? Cô cảm thấy bỏ ra một chút ân tình là có thể khiến tôi phải báo đáp cả đời sao? Thực lực của tôi đi đến công ty khác, thậm chí là tự lập nghiệp thì cũng không có khó khăn gì?

Tôi ở lại Ngọc Lôi, chỉ vì cô, không phải người khác, mà chính là cô. Cô khiến tôi can tâm tình nguyện, cho dù cảm thấy vì một người đàn ông mà phải hổ thẹn, cũng muốn làm việc tiếp cùng cô.

Giọng nói của Mạc Thiện Ny không lớn, nhưng mỗi chữ đều rắn như đinh, hung hăng đâm thẳng vào trái tim của Lâm Nhược Khê, chảy máu, đau đớn.

Lâm Nhược Khê mở to mắt, bất thình lình trào nước mắt.

Mạc Thiện Ny cũng bị xúc động, mặt hơi đỏ lên, ngừng lại một lúc, mới tiếp tục nói:

– Cô của bây giờ đã khiến cho tôi cảm thấy có một chút không quen. Lâm Nhược Khê lặng lẽ chịu mọi áp lực dường như đã không còn tồn tại nữa rồi, chỉ còn là một thiếu phụ tự oán tự hận, đáng thương, suy nghĩ hồ đồ.

Nói xong, Mạc Thiện Ny đứng dậy, cầm lấy chiếc áo khoác màu trắng ở trên ghế, bắt đầu khoác vào người…

– Lâm Nhược Khê, bây giờ tôi mới phát hiện ra cô thực sự rất ngốc nghếch. Căn bản là cô không biết kết cục của cuộc sống là gì, càng không biết ý nghĩa đích thực của cuộc sống là gì. Cô sống ở trên đời này quả là hồ đồ. Cô chỉ cần biết được kết cục của cuộc sống, ý nghĩa đích thực của cuộc đời thì mới hiểu làm sao để sống, làm sao để hưởng thụ cuộc sống.

Đừng mang sự không hạnh phúc, bất an của cô đè lên người khác, như vậy sẽ dẫn đến những việc như hôm nay, không phải chúng tôi, càng không phải Dương Thần, mà là cô.

Tình cảm không phải là học ở trong sách vở, càng không phải là thứ mà bản thân cô có thể tự hiểu được, mà phải dùng trái tim để lĩnh ngộ nó.

Tôi thấy, có một người đàn ông trong lòng yêu tôi, có thể thường xuyên gặp mặt, vì tôi mà đi khắp nơi để tìm thuốc, luyện đan, khiến cho tôi có thể níu giữ được tuổi thanh xuân, sống được lâu hơn. Điều này đã là một hạnh phúc không gì so sánh được rồi.

Được coi là một sự báo đáo tốt nhất, chính là tin tưởng anh ấy. Khi anh ấy nhìn cô, khi anh ấy ở bên cạnh cô, khiến cho anh ấy hiểu rằng cô rất hạnh phúc, như vậy đã đủ rồi.

Lâm Nhược Khê, tôi nói cho cô biết, có lẽ trước đó tôi đã từng là một người phụ nữ đau khổ, nhưng bây giờ tôi đã chẳng sao rồi. Tôi biết làm thế nào cho bản thân thấy vui vẻ hơn, cũng biết làm sao có thể khiến Dương Thần hài lòng.

Nếu như trong lòng của cô cần người khác đến bù đắp thì sự tôn nghiêm của cô thì cũng cần người khác cho. Như vậy, tôi chỉ có thể nói là sớm muộn gì cũng có một ngày, có lẽ Dương Thần sẽ phát hiện ra việc lựa chọn cô làm người vợ duy nhất là một quyết định sai lầm.

Nói xong, Mạc Thiện Ny cầm lấy túi xách, quay người bước ra khỏi quán cà phê.

Lâm Nhược Khê nhìn theo bóng dáng màu trắng đó, ngây người ra.

Cúi xuống nhìn chiếc bánh ngọt đang ở trên bàn, Lâm Nhược Khê cũng không cảm thấy muốn ăn một miếng nào, trong lòng như có một con gì đó đang cắn xé, khó nói nên lời, sợ hãi và bất an.

Đúng lúc này, một bóng dáng màu đen lại xuất hiện ở trong tầm mắt, đứng ngay chỗ bàn ăn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 28
Nguyên Mẫu Thiên Tôn gật đầu, nói: Tuy chúng ta là Thiên Tôn nhưng dựa vào cái gì quyết định sống chết của bọn họ? Thanh Liên Tiên Tôn cười phá lên, đáy mắt giấu tia kinh hoàng. Thanh Liên Tiên Tôn nói: Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu đệ tử môn hạ của ta đánh vào Đại La Thiên thì Thiên Tôn có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 38
Két... Thanh niên mặc hoa phục lập tức bị chém thành hai nữa, thân hình bị năng lượng khủng bố áp bạo hóa thành huyết vụ. Oanh long! Năng lượng mênh mông cuồn cuộn phá không rơi xuống, không gian như sụp đổ, sinh sinh bổ ra một khe rãnh như vực sâu, mặt đất chấn rung lay động. Hô hô! Xung quanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Còn chưa tới cửa Tiêu gia, đã nghe văng vẳng tiếng Tiêu Ngọc Sương vọng đến: Tỷ tỷ, tỷ tỷ... Đại tiểu thư vừa vén rèm đã thấy Tiêu Ngọc Sương vén váy, mặt mày hớn hở, vội vã chạy ào tới. Tiêu Ngọc Nhược vừa xuống kiệu, vội vàng vươn tay ra đón Ngọc Sương, Nhị tiểu thư nhào vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân