Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 15 » Phần 86

Dương Thần - Quyển 15

Phần 86

– Tiêu Thần huynh, ở có quen chưa?

Nụ cười của Lam Phi rất tươi, điều này cũng có quan hệ không lớn đến độ tuồi của anh ta.

Dương Thần nhìn ra được, người thanh niên trai tráng này không để tâm chuyện hôm đó, vài phần khen thưởng cười.

– Lam Phi huynh tìm tôi có chuyện gì?

– Là thế này, nhà họ Tiêu cho phép mỗi người tu sĩ đầu nhập vào họ Tiêu, trong một năm có thể vào tháp Thanh Đế một lần, lựa chọn công pháp hoặc pháp thuật muốn rèn luyện, tôi vào Tiêu gia đến nay được ba năm, vừa đúng cần lựa chọn một môn công pháp, liền nghĩ đến chuyện Tiêu Thần huynh chắc vẫn chưa đến, nên đến tìm anh cùng đi.

Lam Phi nói rõ.

Dương Thần vừa nghe, trong lòng liền vụt sáng, hắn đã có ý đồ đối với tháp Thanh Đế này, vì nghe Triệu Mộc Dương nói, trong tháp Thanh Đế tống giam không ít tù tội, là người hầu của Tiêu gia làm sai hoặc bị trừng phạt.

Tiêu Chỉ Tình có bị giam trong đó không?

– Đa tạ Lam Phi huynh rồi.

Đương nhiên Dương Thần không từ chối, cùng với Lam Phi bay về hướng tháp Thanh Đế.

Trên đường đi, Lam Phi dường như không quan tâm hỏi:

– Công pháp luyện thể của Tiêu huynh đệ thật sự thần kỳ, không biết học sư từ phái nào?

Dương Thần cười thầm trong lòng, thì ra vì tò mò chuyện này, mới đi đường vòng tìm lý do thuận tiện để hỏi mình.

– Dường như Lam Phi huynh cảm thấy thú vị?

Gương mặt ngăm đen của Lam Phi đỏ lên, có chút ngượng ngùng, cười ha hả nói:

– Tiêu huynh không biết đấy thôi, tôi là một kẻ mê võ, năm đó sư phụ nhận tôi làm đệ tử bảo tôi lục căn không sạch, chấp niệm quá sâu, không vào được Phật môn, chỉ được làm tục gia đệ tử. Miễn là công pháp tôi thấy hứng thú, tôi đều muốn tim hiểu thêm.

Tên này cũng ngay thẳng, Dương Thần tán đồng gật đầu nói:

– Không ngờ Lam Phi huynh thẳng tính, vậy tôi sẽ nói thật lòng, thật ra tôi có năng lực kỳ lạ, không hề tu luyện qua công pháp nào, tôi cũng không biết sao có được thân thể như vậy.

Dương Thần đã nói dối, tóm lại không thể nói đại loại như thần dương chiếu xạ, thái thanh thần lôi các thứ.

Lam Phi sửng sốt mở to miệng, dáng vẻ “Thì ra là vậy”, nhưng lại tin.

Tốc độ hai người chậm dần, anh một lời tôi một lời, tán gẫu với nhau rất hợp, hứng thú duy nhất của Lam Phi chính là tu luyện, nghiên cứu võ đạo và pháp môn, mà ngộ tính Dương Thần cao hơn nhiều so với Lam Phi, Lam Phi phát hiện trò chuyện với Dương Thần rất có ý nghĩa, luôn nghĩ ra nhiều góc độ mới.

– Cùng luận đạo tu luyện với Tiêu huynh, nhận được nhiều lợi, cách nói của Tiêu huynh, Lam Phi rất bái phục, sau này kết bạn với nhau thế nào?

Lam Phi nghiêm túc hỏi, đang trông mong nhìn vào Dương Thần.

Dương Thần cười khổ trong lòng, ngay cả tên của mình cũng là giả, tên này tuy đã ngoài bốn mươi, nhưng cũng quá ngây thơ, nhưng nghĩ đến kết bạn cũng không hề gì, liền đồng ý.

Lam Phi quá vui mừng.

– Thật tốt rồi! Tiêu huynh là người bạn đầu tiên của tôi tại Huyễn cảnh, sau này tôi cũng không thấy cô đơn trên lối đi rồi!

Dương Thần nghe có vẻ là lạ, liền nghi ngờ hỏi:

– Lam Phi huynh, tôi… thích phụ nữ đấy.

Lam Phi sửng sốt, suy nghĩ lại, mới cười ha hả nói:

– Huynh đệ đừng nghĩ nhiều, tôi cũng không thích đàn ông! Tôi chỉ bảo không thấy cô đơn thôi! Ha ha, cũng may tôi vừa từ giới thế tục vào Huyễn cảnh không lâu, nếu không.

Cũng không hiểu ý của câu nói này.

Dương Thần tò mò nói:

– Sao, Lam Phi huynh không phải xuất thân từ Huyễn cảnh?

– Xuất thân từ Huyễn cảnh, sao lại vô tinh rời khỏi gia tộc của mình đi vào Tiêu gia? Tôi với Tiêu huynh cũng vậy, rời khỏi từ Hồng Mông, rồi đến nơi này, trên thực tế, tu sĩ bên dưới tam đại gia tộc ẩn danh không phải thuộc nhà này, đều là phản đồ từ Hồng Mông, mọi người đã thấy không còn lạ lẫm nữa.

Lam Phi nói.

– Chẳng lẽ Hồng Mông không lấy điểm này làm khó? Không tăng thêm hạn chế? Dương Thần buồn bực.

Lam Phi nói:

– Trong Hồng Mông, thật ra tu sĩ từ bên ngoài đến là không nhiều, Hồng Mông cũng được hình thành từ không ít gia tộc, ví như đảo Hồng Mông Huyền Thiên, Trướng lão Thiên Giới Yến Vô Trần, ông ta đứng đầu một trong mười cao thủ xếp đầu danh sách.

– Yến gia mà ông ta dẫn dắt, tại Hồng Mông có thế lực rất lớn. Một số cao thủ khác cũng kéo bè kết phái, loại trừ mà ra.

– Hồng Mông của hiện giờ không còn như Hồng Mông mà giới thế tục đã nghĩ, chúng ta cũng là vào Huyễn cảnh mới dần cảm nhận được, do đó mọi người rời khỏi cũng là điều họp tình.

– Tài nguyên tu luyện trong Hồng Mông, đều bị một số cao thủ được khống chế bởi tập đoàn thế lực mà chia cắt, những tu sĩ mới vào như chúng ta, vốn dĩ không có mấy tài.

Nguyên, sao có thể giúp chúng ta nâng cấp? Chi cần là người có đầu óc, không quá ngu xuẩn, đều thoát khỏi Hồng Mông.

– Tiêu huynh, huynh đừng vì rời khỏi Hồng Mông mà cảm thấy có lỗi, Hồng Mông bị như hôm nay, là tự rước lấy, họ chi ra vẻ là người bảo vệ cho Hoa Hạ mà thôi.

– Nhưng tại huyễn cảnh, chẳng qua là mọi thứ hỗn loạn ợp thành một thế lực lớn, cùng với tập đoàn tam đại gia tộc lớn hình thành không hề có khác biệt nhiều.

Dương Thần nghĩ đến bộ dạng của đạo nhân tuyệt kiếm, chi hối lộ cho y vài linh đơn, y liền từ bỏ sứ mệnh của sứ giả Hồng Mông, không khỏi tự đồng tình, quả thật tầm thường.

Trên đường đi hai người cùng đi qua không ít hội trường rèn luyện, Dương Thần phát.

Hiện, Tiêu gia quả thực thâm hậu, đừng nói hóa thần kỳ, tu sĩ trong độ kiếp kỳ, trên đường đi, ít nhất có hơn năm mươi tên, trong đó còn có vài tu sĩ trong Minh thủy kỳ.

Đây chi là một khu đất, nếu mở rộng cả Tiêu gia, e là có thể tập hợp trên trăm tu sĩ độ kiếp kỳ, trên ngàn tu sĩ trong hóa thần kỳ, những cảnh giới tiên thiên càng nhiều hơn.

Còn Tiêu gia, vẫn là trong số tam đại gia tộc ẩn thế, về võ lực là thấp nhất, suy nghĩ là biết, Lạc gia và Ninh gia mạnh cờ nào.

Dương Thần có thể xử hết trong khoảng mười tu sĩ Minh thủy kỳ, nhưng nếu trên trăm tu sĩ độ kiếp kỳ cùng tấn công mình, chi còn biết bỏ chạy thoát thân, vì kiến nhiều sẽ cắn chết voi, chân nguyên cùng tập trung lại như núi, thế nào cũng bị đè chết.

Trừ khi mình thăng cấp Thượng Thanh Thần Lôi Kiếp, cộng thêm ít ra nắm chắc Thái.

Thanh Thần Lôi, như vậy, mới có thể hoàng hoàng thiên uy, Cửu Thiên Thần Lôi, tuyệt đối hủy diệt toàn thể tu sĩ độ kiếp kỳ.

Khi vừa đến tháp Thanh Đế phảng phất đâm xuyên mây, Lam Phi dẫn theo Dương Thần đi vào một cánh cổng lớn màu đỏ đen.

Trước cổng tháp Thanh Đế, một bà lão áo dài màu xám, màu tóc bạc phơ, gương mặt nhiều nếp nhăn, đang bắt chéo chân ngồi trước đài bằng gỗ Ngô Đồng.

Dường như ngồi đã lâu không cử động, áo phục trên người đã đầy bụi trần.

Vì đã thông qua báo cáo gia chủ Tiêu Mạnh Vu cho phép, Lam Phi thẳng tay nói:

– Lam Phi, Tiêu Thần, xin mời lão lão mở cổng tháp.

Dương Thần bên cạnh ban đầu không mấy chú ý, lướt sang nhìn bà lão một cái, hiển nhiên phát hiện không mấy bình thường!

Mình… Không ngờ không nhìn được tu vi của bà lão này!?

Có thể khiến mình không thể xem được tu vi, ít nhất cũng trên Nhược Thủy kỳ, kiểu.

Này có khả năng vì mức độ rèn luyện thâm cao, không thể nhìn thấu.

Chẳng lẽ, một bà lão có vẻ không ưa nhìn, ngồi trông cổng, lại là cao thủ trên Nhược thủy kỳ!?

Dương Thần không dám lộ ra vẻ mặt quá kinh ngạc, sợ hãi trong lòng, suy nghĩ lại, cũng có thể ước lượng vài phần, tháp Thanh Đế dường như là nơi quan trọng nhất trong.

Tiêu gia, có một cao thủ siêu thủ trông chừng, hợp tình hợp lý…

Nhưng, mình cũng chưa từng nghe Tiêu Chi Tình nhắc đến Tiêu gia ngoài gia chủ Tiêu Mạnh Vu ra còn có những cao thủ Nhược thủy khác…

Bà lão không hề trừng mắt, từ cơ thể bà toát ra một làn chân nguyên đến cửa sắt lớn, cánh cửa chầm chậm phát ra tiếng “đùng đùng”, hé ra một lối đi.

– Đa tạ lão lão.

Lam Phi có vài phần xúc động vẫy tay Dương Thần, bước vào trước tiên.

Vừa bước vào tháp Thanh Đế, phía trước là một lối đi dài, xung quanh đều là những tảng đá màu xám khổng lồ, hai bên lối đi là những thạch thất khác nhau, phía xa nhất là lối đi để lên trên.

Dương Thần đợi cánh cửa phía sau đóng lại, mới hỏi:

– Lam Phi huynh, lão lão ở bên ngoài là nhân vật nào vậy?

Dường như Lam Phi không hiểu Dương Thần hỏi điều này làm gì, lắc đầu nói:

– Tôi cũng không quá rõ, chi biết lão lão có tên Tiêu Đình Nhứ, là lão nhân chuyên phụ trách bảo vệ tháp Thanh Đế cho nhà họ Tiêu, mọi người đều gọi bà ta là lão lão.

– Bà ta cũng gần như không nói chuyện. Không chi là tôi, rất nhiều lão nhân đến đây hơn chục năm, cũng biết rất ít về lão lão… Nghe nói tu vi của lão lão mạnh đến quá đáng, nhưng không ai từng thấy bà ta động thủ, do đó cũng chi là đoán mò.

Dương Thần đoán trong lòng, xem ra Tiêu Đình Nhữ là trên Nhược thủy kỳ, nếu không cũng không đến bây giờ không một ai biết tu hành cụ thể của bà ta.

Cũng không biết trong gia tộc ẩn thế này phải chăng có những cao thủ âm thầm như vậy, Tiêu Đình Nhữ vì trấn giữ bảo vệ tháp Thanh Đế bị mọi người biết đến, nếu những cao thủ khác còn tồn tại, lại sẽ ở đâu? Đạt đến cảnh giới nào?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 15
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 8
Trên sa mạc đó bị phá ra một cái lỗ lớn chính là chứng minh, xem ra không tốn thời gian một năm thì cũng không thể lấp kín lại được. Đúng vậy a! Có người tận mắt nhìn thấy rồi, một tòa lâu thuyền màu trắng cao tới trăm trượng, do rất nhiều cương thi lôi kéo, chỉ cần có người đến gần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Nhiều năm sau... Hàng Châu. Xin hỏi tiểu thư họ gì? Ô, là Phan tiểu thư phải không? Cửu ngưỡng cửu ngưỡng! Phan tiểu thư nhất định phải tin tưởng ta, bổn tướng sư suy đoán chính xác, đoán mệnh vô số, bình sinh chưa từng nói dối, ngoài chùa Linh Ẩn, bên bờ Tây Hồ đều có giai thoại!... Chà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hàn Lập – Quyển 10
“Không đúng, mau dừng tay, phong giao của ngươi nhỏ đi không ít.” Hàn Lập đột nhiên quay đầu mặt hướng Hắc y mỹ phụ hét lớn. Kỳ thật không cần nhắc nhở, mỹ phụ cũng thấp thoáng cảm giác có gì đó không đúng. Liền sau khi nghe được tiếng hét của Hàn Lập, nhất thời trong lòng cả...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân