Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 4 » Phần 50

Dương Thần - Quyển 4

Phần 50

Khi hai người nắm tay nhau trở lại xe, sau khi bước lên xe, Dương Thần không lập tức lái xe đi ngay, mà quay đầu lại nhìn đắm đuối vào khuôn mặt Lâm Nhược Khê.

Lúc này tim cô đập loạn lên, hơi thở gấp gáp, bị Dương Thần nhìn chăm chăm như vậy, mặt cô nóng bừng lên.

Cứ như thế qua một hồi lâu, cuối cùng Lâm Nhược Khê cũng không chịu được nữa:

– Anh… Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không, mau lái xe đi.

Dương Thần giả như không hề nghe thấy, hắn cười:

– Bà xã à, chúng mình làm việc gì đó đáng nhớ một chút đi, kỷ niệm ngày chúng mình không phải ly hôn, trở lại như ngày trước… à không, mà phải là ngày chúng mình bắt đầu yêu nhau mới đúng.

– Ai yêu anh chứ?

Lâm Nhược Khê vốn hay xấu hổ, làm sao dám thẳng thắn thừa nhận chứ.

– Không phải là lúc nãy em đã đồng ý cho phép anh thích em rồi sao, Dương Thần cười cười nói.

Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái:

– Em đâu có nói là em thích anh, anh đắc ý gì chứ.

Dương Thần kêu lên một tiếng “à”, rồi cười:

– Không sao, tạm thời em vẫn chưa thích anh cũng không sao, chỉ cần anh thích em là được rồi, lại đây, ngoan nào, cho anh hôn một cái, giữa màn đêm như thế này, phải làm một điều gì đó có ý nghĩa hơn thế chứ…

Dương Thần nói xong hắn liền di chuyển sát vào Lâm Nhược Khê, hắn nhìn chăm chăm vào đôi môi căng mọng của cô như muốn hôn ngay lập tức.

Lâm Nhược Khê giật mình, đẩy Dương Thần ra, cô co rụt người lại:

– Anh không được làm như thế! Anh… anh mà còn làm như thế em xuống xe đấy!

Tuy rằng trong lòng đã thừa nhận mối quan hệ của hai người, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút sợ hãi khi nghĩ đến cảnh phải thân thiết ngay với Dương Thần, dường như trong cô vẫn còn khoảng cách, khiến cô không muốn phát triển tình cảm nhanh chóng đến mức như vậy được.

Chính bản thân cô cũng thấy có chút khó hiểu, không biết làm sao nữa, trong lòng cô nghĩ sẽ ly hôn với Dương Thần, thế mà khi anh ta nói thích cô, mối quan hệ vợ chồng giữa họ bền chặt hơn.

Vấn đề là, chính cô luôn luôn cảm thấy giữa hai người còn thiếu một cái gì đó, khiến cô không thể thực hiện luôn được trọng trách của một người vợ. Rốt cuộc là làm sao, Cô cũng không rõ nữa.

Dương Thần cười khổ:

– Chỉ hôn một cái thôi mà, em không thể lẩn tránh anh mãi như vậy được.

– Em… Em không muốn.

Lâm Nhược Khê nói.

Dương Thần hỏi có ý trêu đùa:

– Không phải là nụ hôn đầu tiên của em chứ? À không đúng, nhất định là không phải rồi, bảo bối của anh à, nụ hôn đầu em dành cho ai vậy?

Lâm Nhược Khê thẹn thùng xen lẫn tức giận, con người này, biết rõ ràng là nụ hôn đầu tiên cô dành cho hắn rồi, lại còn cố ý hỏi cô như vậy, khiến cô không biết đáp lại thế nào.

– Em quên mất rồi!

Lâm Nhược Khê oán hận nói.

Dương Thần với dáng vẻ đứng đắn:

– Dựa vào sự nghiên cứu của các nhà khoa học, nụ hôn đầu của phụ nữ là việc khiến người ta khắc sâu hơn cả đêm đầu tiên, làm sao em lại quên được chứ?

Lâm Nhược Khê nghiến răng nghiến lợi, giọng nói bực tức:

– Thay đổi như là mình hiểu biết lắm không bằng vậy… Thế em hỏi anh, anh có biết tại sao người ta lại hôn nhau không?

Dương Thần chớp mắt, cái này còn có thể tại sao nữa chứ? Đương nhiên là tình cảm đã đến mức không phải là tình cảm như tình bạn bình thường rồi. Có điều tình cảm của hắn dành cho cô đều đã bị cô cự tuyệt.

– Không biết chứ gì?

Lâm Nhược Khê cười đắc ý:

– Khi con người còn ở xã hội nguyên thủy, thì họ đã học được cách hôn nhau, chỉ có điều lúc đó cả nam và nữ đều có thể hôn lẫn lộn. Chẳng có lý do gì quá lớn lao, chỉ là để khuếch tán vi khuẩn phòng bệnh cho nhau, sau đó tăng cường sức đề kháng cho mọi người, người mẹ hôn con lúc còn nhỏ cũng là vì lý do này, nó cũng giống như tiêm phòng vậy.

Dương Thần há hốc miệng, lại còn có như vậy nữa sao, nhưng điều này thì có liên quan gì đến việc hắn muốn hôn vợ hắn chứ?

Lâm Nhược Khê tiếp tục nói:

– Em thấy anh rất khỏe, và em cũng vậy, việc truyền vi khuẩn nếu miễn được thì miễn đi.

Đang trong phút hết sức lãng mạn, thì bị Lâm Nhược Khê nói khiến hắn dập tắt tất cả những ý nghĩ, hắn bực tức hỏi:

– Em nói thật cho anh biết, làm sao em có thể biết được những điều đó?

– Anh nghĩ đống sách trong thư phòng của em chỉ là để trưng bày thôi sao? Lâm Nhược Khê khẽ cười nói.

– Đọc sách nhiều có gì tốt chứ, đọc sách nhiều trong đầu lúc nào cũng nghĩ hôn là truyền cho nhau vi khuẩn, chẳng trách con gái giỏi quá cũng khó lấy chồng… Dương Thần thở dài, lúc này hắn mới bắt đầu lái xe trở về nhà.

Lâm Nhược Khê như thở phào nhẹ nhõm, nếu như lúc nãy Dương Thần ép cô, cô cũng không biết là có thể kìm nén được không nữa.

Nhưng cô nghĩ lại thấy thực sự có lỗi với hắn, vì hai người đã đích thực là vợ chồng, mà cô lại luôn trốn tránh hắn, nhưng cô không thể nghĩ thoáng hơn được…

Trước khi hiểu rõ nguyên do, cô đành phải ích kỷ như vậy, Lâm Nhược Khê áy náy nhìn Dương Thần lái xe.

Khi về tới nhà, họ thấy Vú Vương và Tuệ Lâm vẫn chưa đi ngủ.

– Tiểu thư, cậu chủ, hai người đã về rồi à, mọi chuyện tốt lành chứ? Vú Vương cảm thấy không yên tâm, vì thế mà vẫn ngồi đợi.

– Vâng, mọi việc đều ổn cả, Lâm Nhược Khê đáp.

– Vú Vương à, tôi đã bảo bao nhiêu lần rồi không phải đợi tôi đến muộn như thế này đâu, như thế thì mệt lắm đấy.

– Thế có gì mệt chứ, còn có cô Tuệ Lâm thức cùng tôi mà, chúng tôi đang nói không biết hai người đến lúc nào mới về, không biết có nên gọi điện không nữa, thì hai người đã về, Vú Vương tủm tỉm cười.

Tuệ Lâm thấy Dương Thần không nói gì, đi vào trong bếp cô liền hỏi:

– Dương đại ca, anh làm gì vậy?

– Tìm đồ ăn, vẫn chưa ăn cơm tối, Dương Thần trả lời.

Vú Vương ngẩn người nói:

– Sao muộn thế này rồi mà còn chưa ăn? Cậu à, để tôi đi hâm nóng đồ lại nhé, vẫn còn cơm và thức ăn đấy.

Nhưng, Vú Vương chưa kịp bước chân đi thì Lâm Nhược Khê nói:

– Vú Vương để tôi đi làm cho, vú và Tuệ Lâm lên lầu ngủ trước đi.

– Vú Vương không nói gì, nét mặt như muốn cười:

– Ừ, được.

Tuệ Lâm nghĩ hai ngươi này cũng không có sở trường bếp núc, liền nói:

– Để em đi giúp chị một tay, em làm thêm món, sợ thức ăn không đủ.

Nhưng chưa nói xong, Vú Vương liền kéo tay Tuệ Lâm.

– Tiểu thư biết nấu ăn mà, cơ bản cũng đã học qua, Tuệ Lâm à, chúng ta lên lầu đi.

Vú Vương vừa nói vừa nhìn Tuệ Lâm nháy mắt.

Tuệ Lâm cũng đã hiểu ý của Vú Vương là để hai người có không gian riêng, thế là cô cùng Vú Vương lên lầu.

Có điều, trong lòng Tuệ Lâm có chút buồn bực, lúc trước còn nói hai người sẽ ly hôn, đã đấu tranh bao nhiêu ngày, tại sao Dương Thần mới về có một đêm mà lại có thể thắm thiết đến như vậy, lại còn muốn vào bếp nấu ăn cho nhau nữa? Hơn nữa lại chính là Lâm Nhược Khê tự nguyện vào bếp nấu ăn.

Tuệ Lâm cũng không biết cảm giác trong lòng cô lúc này là sao nữa, có chút vui, có cảm giác thấy chua xót, cũng có chút ngưỡng mộ. Nói tóm lại, nhìn hai người nấu ăn trong bếp khiến cô đột nhiên cảm thấy không biết rốt cuộc là cô đang nghĩ gì nữa.

Trước tết và sau tết một thời gian là ngày nghỉ của Quốc Tế Ngọc Lôi, vì thế mà hai người họ cũng không phải đi làm, nhưng nếu mà có việc gì bắt buộc thì Lâm Nhược Khê cũng lập tức đến công ty xử lý.

Trải qua những cảm giác buồn vui lẫn lộn, sau một đêm vừa chua sót lại vừa ngọt ngào, ngày hôm sau thức dậy, cô thấy Dương Thần ngồi ăn cháo và bánh bao. Khuôn mặt xinh đẹp của cô lại đỏ lên.

Dương Thần cũng không thấy có gì là lạ, chỉ là thấy khuôn mặt cô không còn lạnh nhạt như trước, hắn thấy áp lực dường như giảm đi rất nhiều. Còn về cuộc sống trong tương lai, làm sao có thể giữ được mối quan hệ giữa hai vợ chồng hòa hợp mặn nồng. Dương Thần cảm thấy có chút mâu thuẫn trong lòng.

Nghĩ đến đây, hắn nhìn hướng lên lầu Lâm Nhược Khê mỉm cười đi từ trên lầu xuống.

Cô cố nhịn cười, trừng mắt nhìn hắn.

– Anh cười ngốc nghếch cái gì, ăn cơm đi chứ.

Dương Thần ăn miếng bánh suýt nữa thì nghẹn, có vẻ như mối quan hệ giữa họ cũng chẳng cải thiện được là bao.

Lúc này, cánh cửa ngôi biệt thự được mở ra, Tuệ Lâm mặc chiếc áo dài, cùng chiếc quần thể thao, vừa đi ra ngoài về, trên trán vẫn còn đẫm mồ hôi.

Bởi vì từ nhỏ đã luyện võ, lên thành phố Tuệ Lâm không được vận động nhiều, cô cảm thấy có chút bức bí, vì vậy chạy bộ vào lúc sáng sớm trở thành hình thức tiêu hao năng lượng mà cô cảm thấy thích thú.

Chỉ có điều, lần này về nhà không chỉ có một mình cô.

– Anh Dương Thần và chị Nhược Khê đang ăn sáng, hai người đến hơi sớm rồi, Tuệ Lâm cười nói với đôi nam nữ, nói xong, liền hướng vào trong phòng gọi:

– Dương đại ca, chị à, có hai vị khách nói muốn chúc tết hai người!

– Chúc tết?

Dương Thần một tay cầm đũa, một tay cầm chiếc bánh bao, ngẩng đầu lên nhìn, hắn thấy ngạc nhiên, không nghĩ đến là Viên Dã và Đường Đường, hai đứa từ lâu lắm rồi không gặp, từ khi yêu nhau chúng cũng chẳng liên lạc gì với hắn nữa, hắn cũng không nghĩ là hôm nay chúng sẽ đến tìm hắn.

Đường Đường mặc chiếc áo khoác màu đỏ, dường như cô có vẻ cao hơn một chút thì phải. Càng ngày lại càng ra dáng thiếu nữ, nhìn thấy Dương Thần vui sướng hô lên “Chú”, cô xông lên bất chấp ngay cả khi Dương Thần đang ăn sáng, lập tức ôm chầm lấy Dương Thần.

– Chú à, cháu nhớ chú chết đi được, Đường Đường cười.

– Con nha đầu này, lại còn nói nhớ chú, nhớ chú mà không thèm liên lạc gì với chú, cũng không thèm gọi điện, Dương Thần chau mày.

Đường Đường lè lưỡi tinh nghịch:

– Cháu bận học suốt, đến giữa năm nay là cháu phải thi vào đại học rồi, như thế cháu cần phải dành thời gian ôn tập, mẹ cháu quản cháu chặt quá, ngay cả việc gặp mặt Viên Dã cũng khó nữa là.

Nói xong, cô lập tức nhìn hướng về phía Lâm Nhược Khê, lúc này Lâm Nhược Khê mặc chiếc ào ngủ rộng thùng thình, Đường Đường liền nói:

– Chị à, chị chắc là vợ của chú, chị đẹp quá đi!

Lúc đầu Lâm Nhược Khê cũng không mấy hài lòng với hành động ôm chầm Dương Thân của cô bé năng động này, cô cứ nghĩ lại là người có mối quan hệ đen tối với Dương Thần, ai ngờ ôm chầm lấy Dương Thần rồi gọi một tiếng “chú”.

Và sau đó nghe Đường Đường nói, cô là học sinh cấp ba, lúc này Lâm Nhược Khê mới yên tâm, còn nhỏ tuổi hơn nữa lại là học sinh, không đến nỗi mà đến tìm một người có vợ làm chuyện linh tinh.

Nhưng, khi nghe Đường Đường gọi cô bằng chị, vẻ mặt cô tươi cười nhìn về phía Dương Thần.

Nhìn Dương Thần có vẻ bối rối, hắn gần như bóp nát chiếc bánh bao cầm trên tay.

Lúc này Viên Dã mới đặt hai túi đựng quà tết xuống, vội đi lại chỗ Đương Đường khẽ vỗ vào vai cô, nói nhỏ:

– Đường Đường, sao em lại gọi Lâm Nhược Khê bằng chị chứ, em gọi là chú Dương Thần mà lại gọi vợ chú bằng chị, như thế có nghĩa là nói chú lấy vợ chỉ bằng tuổi con mình thôi à?

Đường Đường phụng phịu mồm liền nói:

– Chị rõ ràng nhìn trẻ hơn chú ấy rất nhiều mà, chú à, chú đúng là trâu già ăn cỏ non, chú giỏi thật đấy.

Lúc này, không chỉ Lâm Nhược Khê mà cả Tuệ Lâm cũng phải bật cười, thậm chí còn cảm thấy Dương Thần thật đáng thương, tự nhiên lại trở thành người già rồi.

Dương Thân tức giận liền lấy ngay cốc sữa Vú Vương vừa pha uống ừng ực một hơi hết liền. Rồi nhìn Đường Đường chỉ tay ra cửa kêu lên:

– Con nha đầu này, chưa sáng sớm ra đã nói lời không hay! Đi đi! Đi ngay cho ta!

Ta không muốn nhìn thấy hai đưa nữa, con trâu già này không muốn nhìn thấy hai đứa nữa!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 1
Mọi người Tề vương phủ bị khí thế của các Thần Luân cường giả như Nhạc Vương gia ép tới không cách nào ngẩng đầu, không cách nào thở dốc, thậm chí ngay cả thế tử Tề Phong cũng bị ép tới cơ hồ phải ghé vào trên lưng yêu thú cự tê, đột nhiên chỉ thấy một vị trung niên áo trắng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lưu Phong – Quyển 4
Vương Bảo Nhi động tâm hỏi: Đại ca, tin tình báo gì mà khiến người kinh ngạc như vậy? Lưu Phong mỉm cười: Hắc Ám võ sĩ gửi cho ta một tin tình báo miễn phí quả thật làm cho người ta kinh ngạc. Vì tin tình báo này mà ta nhất định phải phó ước. Vương Bảo Nhi thấy Lưu Phong thủy chung vẫn không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Mảnh đất lắm người nhiều ma - Tác giả Nguyễn Khắc Trường
Giữa lúc Tùng đang được người ta sốt sắng đưa ra tính toán như vậy, thì bây giờ Tùng mới chếnh choáng về đến nhà. Không rượu không chè, nhưng đầu óc Tùng đang bàng hoàng ngơ ngẩn về cuộc họp đã bị phao tin, bị xuyên tạc, về ánh mắt bừng cháy và những lời hào hển của Minh. Bà Sang đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Full Truyện xã hội
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân