Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 5 » Phần 4

Dương Thần - Quyển 5

Phần 4

Đột nhiên có tiếng gõ cửa, khiến lửa nóng trong đầu Dương Thần lạnh bớt đi, buồn bực vỗ vỗ cái mông đàn hồi của An Tâm, để An Tâm sửa sang lại quần áo, đầu tóc.

An Tâm cũng biết tình hình khẩn cấp, cô cũng không khóa cửa, nếu người bên ngoài không gõ cửa mà lao thẳng vào, vừa rồi đã có thể rất nguy hiểm.

Sửa sang quần áo xong, An Tâm đứng ở phía sau Dương Thần, được nuôi dưỡng trong Đại tiểu thư được rèn luyện hàng ngày khiến cô vừa rồi thoạt nhìn không có chút quyến rũ nào, nghiêm túc, Dương Thần lúc này mới hướng ngoài cửa hô:

– Mời vào.

Cửa từ từ được mở ra, một dáng người mà Dương Thần không ngờ đột ngột đi vào văn phòng.

Sáng sớm đã thấy một người mặc áo khoác màu xám nhạt, áo cao cổ màu vỏ quýt, đều là xu hướng thời thượng của mùa đông năm nay.

Lâm Nhược Khê với mái tóc đen buông dài, thong dong cầm chiếc túi xách màu trắng đi vào trong văn phòng của Dương Thần.

Vừa mới vào cửa, lạnh lùng nhìn Dương Thần và An Tâm vài lượt, tiếp đó, ánh mắt lạnh đến ghê người.

Trái tim Dương Thần cũng đập rất nhanh, giờ đang chơi trò chơi tàu lượn siêu tốc sao? Lâm Nhược Khê tại sao lại đột nhiên đến văn phòng của mình? Từ trước tới giờ chưa từng tới?

An Tâm lập tức nhận ra Lâm Nhược Khê là ai, tuy Lâm Nhược Khê không xuất hiện tại nơi công cộng, nhưng là tiểu thư của An gia, cô ấy có vẻ như đã gặp qua Lâm Nhược Khê vài lần, chỉ có điều không có cơ hội chào hỏi.

Giờ phút đứng đối diện nhau, Lâm Nhược Khê liếc nhìn An Tâm, An Tâm lại nhìn kỹ Lâm Nhược Khê từ trên xuống dưới.

Ngoại trừ xinh đẹp hơn mình một chút, nhưng An Tâm cảm thấy người phụ này ngoài vẻ lạnh lùng ra, chỉ còn sự kiêu ngạo…

Chỉ riêng liếc mắt nhìn mình một cái, An Tâm đã cảm nhận được Lâm Nhược Khê không để ý đến mình. Đây cũng là vẻ kiêu ngạo của cô ấy, nhưng không phải là coi thường, khinh bỉ mình. Chỉ có điều tính cô như thế, hoặc là trong thế giới của cô ấy, người phụ nữ không quen biết, bất luận nhan sắc không tầm thường hay xấu xí vô cùng, căn bản đều khiến cô không dao động.

Phụ nữ bình thường, nhìn thấy người xấu hơn mình, sẽ rất đắc ý, thấy người có nhan sắc hơn mình, chắc chắn sẽ có chút ghen tị.

Nhưng Lâm Nhược Khê nhìn mình, cũng không có cái vẻ đắc ý.

Hằng năm An Tâm bay đến rất nhiều nơi, đã gặp không ít người, đối với người vợ chính thức ấy rất nhanh cô liền có hai sự lý giải: Hoặc là tâm địa đơn thuần, không nhớ nhung nhiều, tư tưởng ở cảnh giới khác xa so với người bình thường.

Nhưng An Tâm có thế nào cũng không biết rằng, một người phụ nữ trẻ tuổi như Lâm Nhược Khê, thậm chí còn trẻ hơn mình, là người có nhiều suy nghĩ sâu sắc.

Nhưng nói tâm địa của cô đơn thuần… Đường đường là nữ Chủ tịch Quốc tế Ngọc Lôi, là người lãnh đạo một tập đoàn thương mại, mà tâm địa lại rất đơn thuần, điều này… An Tâm cảm thấy rất vớ vẩn.

Đương nhiên, đơn thuần cũng không có nghĩa là ngốc nghếch. Cách làm việc thủ đoạn và có mưu tính, đơn thuần, chỉ là nói thế giới tình cảm của người phụ nữ này mà thôi.

An Tâm tự nhận ra là tình cảm của mình thuộc loại có thể mang ra đùa giỡn, giống như lúc trước ở Hokkaido, hầu hết mỗi đêm đều phải cùng Dương Thần chơi đến sức cùng lực kiệt, chính là để Dương Thần không nỡ rời bỏ cô, bù lại thời gian không dài ở chung cùng Dương Thần.

Nhưng người phụ nữ trước mắt, An Tâm có cảm giác cô ta ngay cả cách nũng nịu bình thường nhất cũng không có, không phải cô ta không muốn, mà cô ta thật sự không biết cách…

Không thể không nói, phụ nữ nhìn ánh mắt nhau cực chuẩn, Lâm Nhược Khê thật đúng là không am hiểu chuyện tình cảm nam nữ.

Nếu ngày thường Lâm Nhược Khê nũng nịu với Dương Thần, cho Dương Thần một chút ngon ngọt, Dương Thần kia xem chừng cũng sẽ không có tâm tư nào mà đi để ý đến người phụ nữ khác, chứ đừng nói đến chuyện buồn bực mà đi uống rượu, mới có chuyện gặp phải An Tâm này.

Đáng tiếc mọi chuyện luôn khó có thể đoán trước. Khuyết điểm của Lâm Nhược Khê hoàn toàn tạo nên chuyện tình của An Tâm và Dương Thần. Thậm chí có cả Mạc Thiện Ny, Lưu Minh Ngọc, cũng chính là vì có khoảng không gian như thế.

– Ặc… vợ… Ồ không. Lâm tổng, sao em lại tới đây?

Dương Thần cố gắng loại trừ vẻ điềm tĩnh, tươi cười hỏi.

Lâm Nhược Khê nhìn Dương Thần và An Tâm ở cùng một chỗ trong nháy mắt, liền nhạy cảm cảm thấy được điều gì đó. Nhìn An Tâm cô thấy hơi quen mắt, nhưng không nhớ nổi là con gái nhà ai. Nhưng cô cũng không quá để ý, điều khiến cô nổi giận chính là – trên mặt Dương Thần không ngờ có dấu môi son!

Không nghĩ cũng biết vừa rồi trong phòng làm việc này hai người đã làm cái gì.

– Má phải của anh bị muỗi đốt sao?

Lâm Nhược Khê cười lạnh hỏi.

– Mùa đông làm sao có muỗi được! Nhược Khê, em thật biết nói đùa… He he…

Dương Thần vừa mới cười nói xong, đột nhiên hiểu ra là Lâm Nhược Khê đang nói cái gì, sờ lên má phải, lau một cái, nhìn lại tay của mình, quả nhiên hơi hồng…

Dương Thần buồn rầu liếc nhìn An Tâm bên cạnh, cô giả bộ như không biết gì, son môi này chất lượng chẳng ra gì cả, tại sao lại phai màu chứ? Vì thế cứng ngắc cười nói:

– Việc này anh có thể giải thích…

– Không cần giải thích, dù sao cũng không phải lần đầu xảy ra những chuyện như thế này. Bản thân em rất có hứng thú muốn biết rằng vị tiểu thư này thân phận thế nào?

Lâm Nhược Khê bắt đầu nhắm vào An Tâm.

Đối mặt với sự bức ép của “vợ cả”, “trung tâm của tình nhân” An Tâm cũng chỉ có thể bộc phát, nói rõ ràng:

– Xin chào Lâm tổng, tôi hôm nay tới làm thư ký cho giám đốc, tên là An Tâm.

Trong mắt Lâm Nhược Khê bỗng có một tia suy nghĩ, tiếp đó, dường như nghĩ tới cái gì, nhíu mày nói:

– Tiểu thư của An gia?

– Không biết Lâm tổng nói tới An gia nào? Nhưng chính xác An Tại Huân là cha của tôi, dù tôi không muốn thừa nhận.

An Tâm bĩu môi nói.

Lâm Nhược Khê dường như là thấy chuyện gì đó vô cùng hoang đường, tràn đầy thất vọng nhìn Dương Thần:

– Hóa ra… Năm trước ở Trung Hải luôn bàn tán chuyện cướp đi vợ của Liễu gia, người thần bí giúp An gia thâu tóm Liễu gia… Là anh?

Dương Thần kinh ngạc, hóa ra không ngờ Lâm Nhược Khê biết chuyện Hokkaido, nghĩ lại cũng là do mình sơ ý, chuyện lớn như vậy, những người trong xã hội thượng lưu ở Trung Hải này làm sao có thể không tìm hiểu chứ.

Tuy rằng Lâm Nhược Khê thường ngày không tham dự các bữa tiệc xã giao linh tinh. Nhưng có rất nhiều tình báo cấp dưới, sẽ có người báo lên cho cô.

Khiến đại gia tộc đứng thứ hai Liễu gia bị An gia thâu tóm, chuyện con gái của An gia cùng với một người đàn ông thần bí bỏ trốn, tuy rằng các loại tin vịt đều có, nhưng sự thật đã chứng minh đúng là có chuyện như vậy.

Vốn Lâm Nhược Khê chỉ cảm thấy chuyện này rất ly kỳ, không để ở trong lòng. Hôm nay mới giật mình, người thần bí thần thông quảng đại, không ngờ chính hắn, người chồng làm việc không đàng hoàng của mình.

An Tâm phồng miệng, cô cũng không nói gì về điều này, cô ý thức được chuyện này sẽ làm cho Lâm Nhược Khê tức giận.

Ngẫm lại cũng đúng, làm vợ mà nghe được chồng mình đi giành giật cô dâu của người khác thì sao chứ?

Dương Thần đờ người, cười khổ liên tục, lại không biết mở miệng như thế nào.

– Thực sự là anh? Đến giờ em mới phát hiện, để anh ngôi ở vị trí giám đốc đúng là nhân tài không được trọng dụng. Bản lĩnh của anh lớn như vậy, Liễu gia cũng vì anh mà bị diệt vong, An gia được anh hợp tác đã trở thành đại gia tộc lớn thứ hai Trung Hải…

Mắt Nhược Khê mờ đi, cười lạnh nói:

– Dương Thần. Em thấy, vị trí Chủ tịch Ngọc Lôi em cũng nên nhường cho anh, anh giúp em, một chuyện, làm cho Ngọc Lôi trở thành tập đoàn lớn nhất thế giới, thế nào? An tiểu thư là người phụ nữ anh cướp về, An gia lại có thể đãi ngộ như vậy, chúng ta tốt xấu gì cũng là vợ chồng hợp pháp, không phải sao?

Dương Thần nhìn Lâm Nhược Khê bình tĩnh như thế, giống như nói đùa mình, càng cảm thấy áy náy và không đành lòng:

– Nhược Khê, em không cần như vậy, anh biết làm thế là có lỗi với em…

– Anh làm gì mà phải xin lỗi em? Em sao dám nhận lời xin lỗi đó của anh! Anh là người có tiếng, tùy tiện chơi đùa, Liễu gia đã không còn, muốn có phụ nữ cứ trực tiếp đi cướp về là được rồi, hơn nữa lại còn cướp từ Hokkaido mang về Trung Hải.

Lâm Nhược Khê mắt đỏ lên, nói.

– Em xem em kìa, cũng không thèm nghe anh giải thích một chút, em đừng cố tình gây sự nữa.

Dương Thần buồn bực nói.

– Em cố tình gây sự? Anh nói em cố tình gây sự?

Lâm Nhược Khê trợn to mắt, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, lùi hai bước dường như không thể tin.

Dương Thần mới phát hiện là do nhất thời những lời mình nói ra không đúng, muốn sửa cũng không kịp nữa rồi.

– Phải, là em cố tình gây sự. Em vốn chỉ muốn đến gọi anh cùng nhau đi ăn trưa, muốn xem kế hoạch làm việc tháng sau anh chuẩn bị đến đâu rồi. Ai ngờ đã quấy rầy chuyện tốt của anh. Là em không đúng… Giờ em đi đây, không quấy rầy hai người nữa. Em không cố tình gây chuyện…

Trong mắt Lâm Nhược Khê hiện lên một chút lạnh lùng nghiêm nghị, im lặng xoay người, mở cửa đi ra khỏi văn phòng.

Dương Thần muốn gọi cô lại, nhưng không biết nên nói thế nào cho tốt, vỗ vỗ cái trán, thở dài một hơi.

Vẻ mặt An Tâm cũng trở nên oan ức, cô cũng không muốn để sự việc thành như vậy. Nhưng đúng là chuyện này vì cô, dường như khó có thể giải quyết.

– Xin lỗi… Em… Em không cố ý làm cho hai người như vậy…

Mắt An Tâm hồng lên, cắn răng nhỏ giọng nói.

Dương Thần cười tự giễu, sờ sờ đầu An Tâm:

– Đồ ngốc! Mắc mớ gì tới em? Là anh phong lưu thôi. Tự mình gây chuyện, không thể nói gì được nữa.

– Anh có muốn đuổi theo cô ấy không? Em là phụ nữ, em biết trong lòng Chủ tịch Lâm hiện giờ rất chua xót, em… Em cảm thấy anh nên đi an ủi cô ấy một chút.

An Tâm không đành lòng nói.

Dương Thần đắng họng, thở dài:

– Đuổi theo thì sao? Cuối cùng anh cũng không thể nói, anh phải cắt đứt quan hệ với em, không bao giờ liên lạc với em nữa… Có giải thích thế nào kết quả cũng giống nhau, có trách chỉ có thể trách anh không ra gì, không thể sửa được được tật xấu này.

An Tâm ảm đạm cúi đầu, cô cũng nhận ra chuyện này không thể thay đổi được gì, muốn cô rời khỏi Dương Thần tuyệt đối không thể được.

Lâm Nhược Khê, cô hận tôi, là tôi chen chân vào giữa hai người, nhưng tôi sẽ không vì sự đau khổ của cô mà từ bỏ… An Tâm cắn răng, quyết nghĩ một cách kiên định.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 16
Đoan Mộc Y Y buông ngọc giản trong tay rồi mỉm cười. Khí chất bất phàm kia, lại thêm nụ cười ngọt ngào giống như tiên tử, sợ rằng cho dù bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải động lòng. Sau khi Lục Thiếu Du trở lại phòng lập tức suy nghĩ về chuyện của Đoan Mộc gian tộc. Hiện tại hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 30
Thiếu Du. Hai tiếng kêu vang lên, hai thân ảnh mềm mại giống như tiên tử rơi xuống bên người Lục Thiếu Du. Hai người này đều đẹp như tiên nữ, không nhiễm bụi trần, tuyệt mỹ không giống lẽ thường, hai người này chính là Bắc Cung Vô Song và Độc CÔ Cảnh Văn. Lão đại. Thanh âm của Tiểu Long...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Bạn hoàn hảo quá - Tác giả The Kid
Chương trình “Bạn hoàn hảo quá!” đang được phát sóng trên tivi, thu hút đông đảo người xem vì mang không khí vui nhộn, sôi động. Đây là một cuộc thi ca hát. Mỗi thí sinh sẽ chọn một hình tượng ca sĩ thần tượng để hóa thân. Mỗi tuần họ sẽ trình diễn một bài hát. Ban giám khảo...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân