Truyện sex ở trang web truyensexhay.org tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 7 » Phần 88

Dương Thần - Quyển 7

Phần 88

Yến Kinh, trong sân nhà họ Dương.

Tuy là đã đến giữa tháng năm, nhưng thời tiết ban ngày cũng vẫn rất dễ chịu.

Hoàng hôn sắp trôi qua, cây cối um tùm xanh tốt, khiến cho cả cái sân như tràn đầy sức sống, không khí tràn ngập mùi hương thoang thoảng.

Dương Công Minh mặc một bộ quần áo vải đơn giản như những ngày bình thường khác, sau thảnh thơi đứng tỉa tót, tưới nước cho mấy cây cảnh ở trong sân, bước đôi giày vải đến cạnh chiếc bàn đá.

Cầm lấy một chén hồng trà đã được pha sẵn, uống một ngụm, đưa mắt nhìn xung quanh sân, mãn nguyện với thú vui tao nhã của người già, đắc ý cười một mình.

Đúng lúc này, một người thanh niên trẻ tuổi mặc bộ quân phục bước vào trong sân, ngẩng cao đầu, tỏ vẻ kiêu ngạo bướng bỉnh.

Người thanh niên đi đến phía sau Dương Công Minh, nhìn đám hoa cỏ kia, ánh mắt tỏ vẻ khinh thường, nháy máy, mỉm cười nói:

– Ông nội, ông gọi cháu.

Người này, chính là Dương Liệt.

Dương Công Minh xoay người lại, cười ha hả nói:

– Ồ, tới rồi đó hả, đến đây, ngồi xuống, ngồi xuống nào.

Dương Công Minh bắt chuyện với Dương Liệt rồi sau khi ngồi xuống, đẩy chiếc đĩa có miếng bánh bánh đậu xanh đến trước mặt Dương Liệt, nói:

– Nếm thử cái này đi, chắc là cháu chưa ăn sáng, vị cũng không tồi đâu.

Dương Liệt gật đầu, cầm lấy miếng bánh đậu xanh, cũng chẳng cần đến hai miếng, đút tất cả vào mồm, rồi hỏi luôn:

– Ông nội, hôm nay ông đột nhiên gọi cháu về, có phải là có chuyện gì quan trọng không ạ?

– Kỳ thực, đáng nhẽ chuyện này nên nói sớm với cháu từ mấy hôm trước, nhưng cháu cứ ở trong doanh trại, cũng không gấp lắm, chỉ là chuyện mẹ cháu mấy lần gọi điện đến, nói sẽ về Yến Kinh một chuyến.

Dương Công Minh cười nói.

Dương Liệt trợn ngược mắt lên.

– Mẹ quay về, bà ấy về một mình ạ?

Dương Công Minh lắc đầu.

– Không, không, anh trai với chị dâu cháu cũng cùng về.

– Cái gì?

Dương Thần đứng phắt dậy, cao giọng nói:

– Ông nội, ông đang nói đùa với cháu phải không ạ, dựa vào cái gì mà tên đó có thể vào được nhà ta? Nếu là như vậy, thà rằng mẹ đừng về cho xong.

Dương Công Minh nhíu mày, ý bảo Dương Liệt ngồi xuống.

– Kích động cái gì chứ, hôm nay ông gọi cháu đến đây, không phải là để hỏi ý kiến cháu xem cháu có đồng ý hay không, ở nhà này, ông mới là người quyết định, cháu có đồng ý hay không, thì bọn chúng cũng sẽ quay về thôi.

– Ông nội ông…

Dương Liệt nghiến răng tức giận, nhưng cũng không nói được câu nào, đúng là, ở nhà này, những chuyện mà Dương Công Minh đã quyết định, thì không ai có thể bác bỏ được.

Dương Công Minh thở dài nói:

– Liệt Nhi à, tính cách của cháu, giống hệt với cái tên của cháu, là cái bốc lửa của thanh niên, có chút nóng nảy cũng là chuyện *tốt, nhưng cháu cứ thế này, sớm muộn gì cũng có chuyện thôi.

– Hừ*

Dương Liệt hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là cảm thấy không phục, *

– Ông nội, hôm nay ông gọi cháu đến, là để nói cho cháu biết cái tin vô vị này sao.

Dương Công Minh cũng không tức giận, nói:

– Ông nói cho cháu biết, tiện thể gọi cháu đến là để xem cháu như thế nào, cả năm nay cha cháu ở quân khu Giang Nam không về, bây giờ cháu cũng nhậm chức trong quân đội rồi, ở bên ngoài các cháu đều có cách nghĩ riêng của mình, lão già như ông cũng không thể ép buộc các cháu làm như thế nào, phàm đều là lựa chọn của các cháu mà thôi.

– Chỉ có điều, ông mong rằng, lúc ông còn sống, mấy đứa cháu của mình, đều có thể sống tốt hơn một chút…

Dương Liệt biến sắc, nói:

– Ông nội, nếu như không có cái thằng cha đó, thì cuộc sống của cháu, vô cùng hoàn mỹ.

Dương Công Minh nhìn, cười lắc đầu.

– Liệt Nhi, không cần biết cháu có thừa nhận hay không, Dương Thần, chính là huynh đệ ruột thịt của cháu.

– Cháu từ nhỏ đã được sống trong Dương gia, lại có đệ tử Ngọc Ki Tử của Côn Lôn đạo trưởng dạy dỗ, so với Dương Thần, cháu đã sống vô cùng sung sướng rồi, mọi thứ đều rất thuận lợi.

– Dương Thần không giống như cháu, nó có thể sống và xuất hiện trước mặt chúng ta như bây giờ, đã là nhờ phúc của ông trời rồi, ông đương nhiên là không tin vào thần phật, nhưng ông tin, duyên phận giữa người với người, rõ ràng là do ý trời.

– Ông nội, nếu như ông chỉ muốn nói với cháu những lời vô nghĩa như thế này, thì cháu đi trước đây.

Dương Liệt nghe đã không lọt tai nữa rồi, bất mãn nói.

Dương Công Minh mấp máy môi, ánh mắt thể hiện sự bất đắc dĩ, thở dài.

– Mà thôi, nói cái gì thì cháu nghe cũng không lọt tai, đường cũng là do cháu tự chọn, cháu muốn đi, thì đi đi.

Dương Liệt hơi khom lưng, rồi quay người rời đi, bước được mấy bước, dừng lại nói:

– Ông nội, cháu biết ông nghĩ cái gì trong đầu, cháu thừa nhận, thực lực của thằng cha đó, quả thực là mạnh hơn cháu, cháu cũng muốn nhờ hắn đến chấn hưng Dương gia lần nữa, nhưng cháu nói rõ ràng cho ông biết, cháu sẽ không buông tay đâu, những thứ gì khiến cháu phải ra đi, thì một ngày nào đó, cháu sẽ cho ông thấy rốt cuộc lựa chọn của ai mới là đúng, nhưng cũng chưa biết được, cháu đi trước đây, nếu mẹ cháu có về, thì cháu cũng sẽ không đi gặp bà đấy đâu.

Nói xong, Dương Liệt vội vàng rời đi.

Dương Công Minh nhắm mắt lại, trong ánh mắt, ngập tràn những điều khó nắm bắt được.

Không biết từ lúc nào, Yến Tam Nương đã xuất hiện vô hình vô bóng đằng sau Dương Công Minh, nói trấn an:

– Lão gia, tính cách của Liệt thiếu gia từ trước đã như vậy rồi, có muốn sửa thì cũng khó, lão gia cũng đừng quá lo lắng, dù sao cũng là huynh đệ ruột thịt, đến lúc đó, tất có cách hóa giải thù oán.

Dương Công Minh cười ha hả nói:

– Tam Nương, bà lo lắng hơi nhiều rồi, tôi không phải vì những chuyện này mà cảm thấy buồn, không cẩn biết đám tiểu tử này về sau như thế nào, đều là sự lựa chọn của bọn chúng, muốn kéo dài sự phát triển của gia tộc, không thể dựa vào sự trói buộc của người lớn, mà là dựa vào tính tình của mỗi người, không cần biết kết quả như thế nào, tôi cũng chỉ đứng ngoài xem thôi, tối đa cũng chỉ là góp ý vài câu thôi.

Yên Tam Nương mỉm cười gật đầu, lại nói:

– Lão gia, sức khỏe của Liệt thiếu gia, có cái gì đó không giống trước đây rồi.

– Hử? *

Dương Công Minh nói:

– Có phải là liên quan đến Nghiêm Bất Vấn không?

Yến Tam Nương nói:

– Tôi đoán mặc dù không biết chính xác rốt cuộc đã làm như thế nào, nhưng mấy ngày trước Liệt thiếu gia vừa bị Thần thiếu gia phế đi võ công, nhưng hôm nay cũng không hề có dấu hiệu thụt lùi, so với võ công trước đây thì còn cao hơn hẳn một bậc, dường như sắp đạt đến cảnh giới Tiên Thiên rồi, hơn nữa, điều thần kỳ còn ở chỗ, sức khỏe của Liệt thiếu gia, vừa như mới được thay xương lọc máu vậy… nếu như không nhầm, thì cũng đã không kém Thần thiếu gia là mấy đâu ạ, thực sự là không thể tưởng tượng được…

Mà gần đây, Liệt thiếu gia còn hay đi lại với Nghiêm Bất Vẫn nữa, xảy ra chuyện, chắc cũng là tên Nghiêm Bất Vấn nhà Nghiêm gia, trừ việc cung cấp căn cứ thí nghiệm cho quân đội, còn có những phòng thí nghiệm tư nhân khác nữa, nhưng đến người của Lý gia cũng không thể điều tra ra được, tôi đoán, sau lưng Nghiêm Bất Vấn chắc phải có sự giúp đỡ từ một nhân vật rất kinh khủng nào đó, không thì Nghiêm Bất Vấn cũng không thể dám to gan lớn mật đến như vậy.

Dương Công Minh nhếch miệng cười.

– Ta sớm đã nói rồi, tên tiểu tử đó nhà họ Nghiêm, là loại nhất làm vua thua làm giặc, cũng chẳng có gì lạ hết.

– Kỳ thực hành động của Nghiêm Bất Vấn những ngày gần đây, dù ít dù nhiều thì bốn gia tộc lớn cũng nắm được, có được như ngày hôm nay, thì Nghiêm gia cũng không phải là loại tầm thường gì, hơn nữa Nghiêm Bất Vấn cũng là một nhân tài hiếm có, làm bao nhiêu chuyện như vậy, nhưng lại không hề để lại bất cứ dấu vết gì, *huống hồ lại không thực sự nguy hại đến quốc gia, lại còn không ngừng cung cấp vũ khí cho quân đội, lãnh đạo quân đội rất ủng hộ cậu ta, cho nên không có người nào tiếp cận cậu ta, sợ đánh rắn động cỏ.

– Nhưng theo như tôi thấy, xung quanh Nghiêm Bất Vấn có rất nhiều nghi vấn, chắc là có không ít thứ không biết phải làm như thế nào, liệu Liệt thiếu gia có trở thành quân cờ trong tay cậu ta không.

Dương Công Minh gõ vài tiếng lên chiếc bàn đá, nói:

– Là phúc thì không phải là họa, là họa thì không thể tránh được, nhưng Tam Nương, chuyện này, như thế này *là được rồi, không cần tham gia nữa, nếu như tên tiểu tử Dương Thần, nếu như thực sự lấy được ý kiến trong tay tôi, mà đến một tên Nghiêm Bất Vẫn cũng không đối phó được, thì sớm muộn gì cũng chằng làm được chuyện gì đâu.

– Nhưng còn Liệt thiếu gia…

Yến Tam Nương có chút lo lắng.

– Là mèo, là hổ, không phải là do tướng mạo định đoạt.

Dương Công Minh cười hao hả nói:

– Đấu một trận, kẻ nào có tài, đến cuối mới biết được, đợi khi nào tôi chết đã, không thì sống bao nhiêu năm như vậy mới có thể xem được người trẻ tuổi diễn trò, chúng ta chỉ lằng lặng mà nhìn thôi.

Yến Tam Nương cười gật đầu.

– Lão gia nói cũng đúng, có thể là tôi đã lo thừa rồi, không biết là tại sao, rõ ràng Thần thiếu gia đã bước vào cánh cửa này, đáng nhẽ cả nhà họ Dương phải không có vấn đề gì mới đúng, nhưng tôi mơ hồ cảm thấy rằng sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra…

Dương Công Minh bùi ngùi nói:

– Tam Nương, so với hai tên tiểu tử đó, tôi còn lo lắng cho bà hơn…

Yến Tam Nương vô cùng cảm động, cúi đầu nói:

– Lão gia, không có gì đáng ngại cả, Hồng Mông tìm thấy tôi, cũng là chuyện sớm muộn mà thôi, mặc dù cũng hơi sợ, nhưng đáng sợ hơn là không thể báo đáp được lão gia, nếu như Thần thiếu gia đã bước vào đến cảnh giới đó, lại quay trở về được Dương gia, tôi cũng có thể rút lui được rồi…

– Ay… bà ya… như hổi đầu…

Dương Công Minh lắc đầu, nhìn bầu trời sáng láng, dường như đang nhớ đến chuyện gì đó ngày xưa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/09/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 4
Hạ Tưởng hơi hơi xúc động, hắn không dám nói mình có cảm tình sâu sắc như thế nào với lão Cổ nhưng qua việc giao tiếp với Sử lão và Cao lão, hắn hiểu là sâu nội tâm của người già là một trái tim cô đơn. Bỗng chốc hắn quyết định, nói: Lão Cổ, xin bác cho phép cháu được gọi bác là lão...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Long Nhất không miễn cưỡng Nữu Nhi nữa, hắn xin lỗi nhìn Phạm Đế và Tát Liên Á, nhưng Tát Liên Á trái lại lại nở nụ cười an ủi, mặc dù lòng bà không dễ chịu, nhưng loại ỷ lại của Nữu Nhi đối với Long Nhất càng chứng minh mấy năm nay Long Nhất đối với Nữu Nhi chiếu cố tới mức nào...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị ôm lấy nàng nói: Nói thật ngươi đừng nóng giận, thật ra ta thích ngươi mặc trang phục của nữ nhân bình thường hơn, ta nhớ sau khi nhìn thấy ngươi mặc trang phục của nữ nhân bình thường ở khách sạn một lần sau, cho ta một loại cảm giác kinh diễm, ta nhớ mãi không quên. Lão Bản...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân