Giang Nam trầm giọng nói:
– Tiểu Quang Minh Giới vốn là thế giới Phật Môn trú trát, hôm nay các ngươi còn có thể thấy bất kỳ một Phật Môn đệ tử cùng dân bản địa Tiểu Quang Minh Giới sao?
Đại xà Nhiêm Công đột nhiên nói:
– Dù vậy, chúng ta cũng chưa chắc phải cùng ngươi liên thủ, ngươi ngay cả Thần Minh cũng không phải, có tư cách gì cùng chúng ta liên thủ?
Thần ưng gật đầu lia lịa nói:
– Liên thủ chỉ có thể là có thực lực đồng dạng, mà ngươi ngay cả Thần Minh cũng không phải, không có tư cách cùng chúng ta liên thủ, nhiều nhất chẳng qua là muốn chúng ta bảo vệ ngươi mà thôi.
Giang Nam ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười càng ngày càng vang, càng ngày càng xa, chấn động hư không, đem hư không chấn thành tấm thành tấm hỏng mất, kinh người chí cực!
Hơi thở của hắn hoàn toàn trán phóng, Thần Quang rung chuyển mấy vạn dặm, Tiên quang bốc hơi, như Thần như Ma như Tiên, đỉnh đầu hiện lên chín đại Thiên Đạo chí bảo hư ảnh, Thiên Đạo oai đè xuống, mở rộng ra, có mấy vạn dặm thời không, để cho thân thể của hắn thoạt nhìn rộng lớn vô cùng, so sánh với thần ưng cùng đại xà Nhiêm Công không kém!
Hắn uy nghiêm không phải là thần uy, mà là Thiên Đạo oai, càng thêm dao động người tâm, thậm chí đem hai Thần Minh đè xuống!
– Ta Phụng Thiên Thừa Vận, giở tay nhấc chân, tinh thần che tay có thể diệt! Địa ngục xâm lấn Cửu U Minh Giới, hàng tỉ đại quân bị ta đàm tiếu nhân gian hôi phi yên diệt! Tiểu Quang Minh Giới, ta mấy vào mấy ra, diệt trừ Thần Chủ tinh cầu tế đàn, diệt Sâm La Ma Đế phân thân, ra vào như vào chỗ không người! Ta trọng luyện chủ tinh, bình định nguyên giới, tái hiện Trấn Thiên Thần Quốc, chư thiên vạn giới đệ nhất nhân, trên Vọng Tiên Đài ta xưng tôn! Ta không có thực lực cùng các ngươi liên thủ?
Đại xà Nhiêm Công cùng Thần Ưng Đạo Nhân sắc mặt biến hóa, chỉ cảm thấy trong thân thể nho nhỏ của Giang Nam bộc phát ra năng lượng vô cùng vô tận, kinh người chí cực!
– Ngươi rốt cuộc là người nào?
Đại xà Nhiêm Công trong lòng khiếp sợ hỏi.
Giang Nam hơi thở hạ xuống, mỉm cười nói:
– Ta chính là đứng đầu Huyền Minh Nguyên Giới, Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo chí tôn, người ta gọi là Huyền Thiên Giáo Chủ.
– Nguyên giới đứng đầu?
Thần Ưng Đạo Nhân tức cười, cười nói:
– Giáo chủ, quả thật ngươi có thực lực cùng chúng ta liên thủ, nhưng tự xưng đứng đầu nguyên giới vẫn còn có chút cuồng vọng. Trong tinh không nguyên giới ta, tồn tại giống như chúng ta còn có mấy vị, chúng ta không cùng ngươi so đo danh tiếng đứng đầu nguyên giới, nhưng bọn họ thì chưa chắc.
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, cười nói:
– Lai lịch của ta Cổ lão, bối cảnh lớn kinh người, không phải là các ngươi có thể đo lường được. Ta có thế lực lớn, có thể trấn thủ nguyên giới, bảo vệ nguyên giới không ngại. Các ngươi theo ta đi Trấn Thiên Tinh Vực một chuyến liền biết, về phần đạo hữu khác trong tinh không, nếu đến đây quy thuận ta, tự nhiên cũng có thể ở trong đại kiếp giữ được tánh mạng, nếu không thuận ta, chỉ sợ hạo kiếp đến, cũng là kết quả hôi phi yên diệt.
Đại xà Nhiêm Công cùng Thần Ưng Đạo Nhân thấy hắn nói khoác đến da trâu rung trời, trong lòng có bảy tám phần hoài nghi, lúc này hỏi:
– Cổ Hoa đạo huynh, ý của ngươi như thế nào?
Thần thụ trầm mặc chốc lát nói:
– Bọn ta đến tột cùng là thế lực yếu kém, nếu địa ngục xâm lấn, chúng ta tất nhiên không có đường sống. Nếu Giáo chủ thịnh tình mời, chúng ta đi một lần là được. Nếu hắn bốc phét, hắn không tốt thu tràng, chúng ta liền hung hăng nhạo báng hắn, để cho hắn mất mặt!
– Đúng, hung hăng nhạo báng hắn!
Đại xà Nhiêm Công lộ ra miệng đầy từng dãy răng nhọn, trắng như tuyết chói mắt.
Trong lòng Giang Nam bỏ xuống một tảng đá lớn, cười nói:
– Ba vị đạo hữu, mặc dù các ngươi có thể theo ta ở trong tinh không phiêu lưu, nhưng con dân của các ngươi không cách nào thừa nhận rét lạnh trong tinh không, không bằng ta mở ra một lối đi, mời các vị đem con dân của các ngươi đưa đến Trấn Thiên Tinh Vực ta, như thế nào?
– Này thì không cần.
Thần Ưng Đạo Nhân cười ngạo nghễ:
– Bảo vệ con dân ở trong vũ trụ di chuyển, điểm này cho chúng ta vẫn phải có. Giáo chủ, ngươi dẫn đường đi!
Thần thụ ầm ầm chấn động, căn tu đem bảy tinh cầu nắm lên, đại xà Nhiêm Công há mồm vừa phun, một viên minh châu bay ra, càng lúc càng lớn, trong khoảnh khắc liền hóa thành một tiểu Thái Dương, nhiệt lực khôn cùng xông ra, chiếu rọi thần thụ cùng con dân trên bảy viên tinh cầu.
Mà Thần Ưng Đạo Nhân đứng ở trên Thần thụ, hai cánh triển khai, bá một tiếng cánh giương mấy ngàn vạn dặm, đem thần thụ cùng bảy viên tinh cầu hết thảy bọc dưới tàng cây.
Giang Nam thấy vậy mí mắt nhảy lên, trong lòng vui mừng vạn phần:
– Ba cái tên này mạnh đến nổi không hợp thói thường, chỉ sợ cũng là Thiên Thần, so sánh với Yêu Thần Kim Đế mạnh hơn rất nhiều!
Hắn ở phía trước dẫn đường, thần thụ, thần ưng cùng đại xà Nhiêm Công ở hậu phương theo đuổi, xuyên qua Tinh Không nặng nề, vượt qua Tinh Hà Tinh Đấu, qua hơn mười ngày rốt cục đi tới Trấn Thiên Tinh Vực.
Gốc thần thụ kia căn tu run lên, đưa con dân trên người đến trên bảy viên tinh cầu, đem bảy viên tinh cầu song song đặt ở bên một Thái Dương, xếp thành một hàng.
Ba Thần Minh cẩn thận từng li từng tí thúc dục pháp lực, để cho bảy viên tinh cầu quay chung quanh Thái Dương vận chuyển.
Ba Thần Minh riêng phần mình biến hóa, hóa thành hình người, thần thụ Cổ Hoa biến thành một vị lão giả thân hình cao lớn khô gầy, tóc bạc da gà, đỉnh đầu tóc giống như lá cây, treo mười mấy trái cây.
Đại xà Nhiêm Công há mồm hút minh châu trở về của mình, biến thành một vị nam tử gầy, mà thần ưng thì hóa thành một đạo nhân áo bào tro.
Ba người hình dung cao cổ, đi theo Giang Nam tới thánh tông Thần Sơn, ba người mọi nơi nhìn lại, mặc dù trong Huyền Thiên Thánh Tông cường giả san sát, có không ít tồn tại có thể so với Thần Ma, nhưng mà ba người bọn họ là nhân vật nào? Ở nguyên giới này có thể thành tựu Thần Minh, đối với những cường giả thánh tông này tự nhiên không để vào mắt.
Ba người hướng Giang Nam cười lạnh liên tục, chuẩn bị xem “thế lực lớn” của hắn.
Giang Nam làm bộ như không có nhìn thấy, tới đến trước đại điện, chỉ thấy một đóa thập nhị phẩm Liên Đài trán phóng, nói hết mọi đạo diệu, Giang Nam cười hỏi:
– Kim Đế, ta cho ngươi một tháng kỳ hạn, hôm nay đã qua hơn hai tháng, ngươi có phục hay không?
Trong Liên Đài truyền tới một thanh âm thô bạo, kêu lên:
– Giang giáo chủ, ta… phục…
Giang Nam tâm niệm hơi động, thu hồi đóa liên hoa kia, từ đó bay ra một đầu Tam Túc Ô Kim, hỏa lực hừng hực đốt sập Thương Khung, thần uy xông thẳng lên trời.
Đại xà Nhiêm Công cùng Thần Ưng Đạo Nhân khóe mắt lay động, trong lòng máy động:
– Yêu Thần này thật là mạnh, huyết mạch thật kinh người!
Cổ Hoa đạo nhân trừng mắt, không nói gì.
Yêu Thần Kim Đế hóa thành thần nhân ba chân, thu liễm hai cánh, đứng ở trước người Giang Nam, vẻ mặt kiệt ngao bất tuần, đầu Yêu Thần này thấy ba người Cổ Hoa đạo nhân, trong lòng máy động:
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/01/2015 03:29 (GMT+7) |