Rầm rầm oanh…
Ôn Độc Thần Chủ phóng xuất ra ngũ độc, từng ngục thủ bị năm đại độc vật đánh nát, chỉ thấy mấy ngục thủ này lúc chết đi lập tức phân tán, biến thành từng đạo đạo tắc hổn độn vô tự, lập tức bị Thiên Ngục hư không hấp thu.
Giang Nam mở ra Hỗn Độn Giới Vực, ngục thủ này đánh tới, tính cả xiềng xích của bọn họ cùng nhau, từng cái định ở bên trong Hỗn Độn Giới Vực, tam đại Giới Vực giống như cối xay, nhẹ nhàng một giảo, ngục thủ thân rắn đầu người đều bị giết thảm.
Mà những Thần Chủ khác cũng hoàn toàn không có nửa phần nguy hiểm, từng cái bình yên vô sự, đều nhíu mày dò xét.
– Mấy ngục thủ này, là đạo tắc biến thành, không phải là sinh linh chân chính. Chẳng qua, nếu là đạo tắc của một vị cường giả biến thành, bộ mặt chắc là bộ dáng vị cường giả kia, mà mấy ngục thủ này diện mạo lại không giống nhau…
Giang Nam ngẩng đầu nhìn đi, chỉ thấy phía trên tế đàn, bên trong môn hộ phía sau ngục chủ vĩ ngạn kia, lại có từng ngục thủ vẫy đuôi đánh tới, hướng bọn họ giết đi, tựa hồ số lượng ngục thủ vô cùng vô tận, muốn đem bọn họ mài chết.
– Có cổ quái.
Hắn thật sâu nhìn một ngục thủ, đem bộ mặt của hắn nhớ ở trong lòng, lập tức nhất chỉ điểm đi, đem ngục thủ này điểm giết, ngưng mắt hướng tòa môn hộ kia trông đi, quả nhiên, trong môn hộ kia lại có một ngục thủ nhảy ra, cùng ngục thủ vừa rồi bị hắn điểm giết giống nhau như đúc, gào khóc đánh tới.
– Luyện Thiên Đại Trận!
Giang Nam đứng ở bên trong Giới Vực, một chưởng đánh ra, đem một ngục thủ đạo tắc sinh sôi luyện đi, lại hướng tòa môn hộ kia trông đi, chỉ thấy trong môn hộ tuy rằng còn có cuồn cuộn không ngừng ngục thủ trào ra, nhưng không có ngục thủ vừa bị hắn đánh chết kia giống nhau.
– Thì ra là thế, mấy ngục thủ này đích thật là đạo tắc biến thành, bị Thiên Ngục cố định ở bên trong trạng thái vĩnh sinh, trừ khi luyện hóa hoặc là lau giết một thân đạo tắc của bọn họ, nếu không giết vô cùng giết, vô cùng vô tận. Chẳng qua, mấy ngục thủ này rốt cuộc từ đâu mà đến, là đạo tắc của ai biến thành, như thế nào sẽ hình dáng bất đồng?
Hắn phát hiện điểm này, những người khác rất nhanh cũng phát hiện điểm này, từng cái lộ ra vẻ suy tư, lúc tái xuất thủ liền đau hạ sát thủ, ngay cả đạo tắc cũng luyện hóa gạt bỏ, làm mấy ngục thủ này không thể sống lại.
– Ôn Độc Diệt Giới!
Ôn Độc Thần Chủ đem Thần Chủ thế giới triển khai, ôn độc tràn ngập phạm vi vài trăm vạn dặm, vô số ngục thủ nhảy vào bên trong Ôn Độc Diệt Giới, từng cái đạo tắc quanh thân bị ôn độc ăn mòn, hóa thành hư ảo.
Ôn Độc Thần Chủ cười ha ha, lớn tiếng quát:
– Cái gì Thiên Ngục chó má, đã bị ta phát hiện lỗ hổng, ta liền đem mấy ngục thủ này giết tinh quang, nhìn ngươi vây khốn ta như thế nào!
Ngục chủ sừng sững ở phía trên tế đànkia mặt không chút thay đổi, nhìn thấy bọn họ đánh chết ngục thủ, lại thờ ơ, cửa ngục phía sau hắn vẫn có cuồn cuộn không ngừng ngục thủ trào ra, tựa hồ vô cùng vô tận, giết vô cùng giết.
Rốt cục, qua thật lâu sau, Ôn Độc Thần Chủ là người đầu tiên chống đở không được, lộ ra vẻ hoảng sợ, kêu lên:
– Pháp lực của ta sắp hết sạch!
Chính vào lúc này, ngục chủ kia đột nhiên động, một đạo ánh đao sáng như tuyết hiện lên, mở ra Ôn Độc Diệt Giới, đem Ôn Độc Diệt Giới rộng lớn vài trăm vạn dặm thường thường mở ra!
Ôn Độc Thần Chủ ngơ ngác đứng ở bên trong Ôn Độc Diệt Giới vỡ ra, tiếp theo chỗ cổ xuất hiện một vết máu màu đỏ, đầu chậm rãi từ chỗ cổ rơi xuống.
– Giết hại mười vạn ngục thủ, theo luật nên trảm!
Ngục chủ kia mặt không chút thay đổi nói, lập tức nâng tay vung lên, chỉ nghe thình thịch thình thịch thình thịch tạc nứt từ trong cơ thể Ôn Độc Thần Chủ truyền đến, thân thể Thần Chủ này sụp đổ tan rả, một thân thể cự đại mà trắng mịn từ trong thân thể hắn bơi đi, đầu người thân rắn, dài sáu tay, mọc ra gương mặt cùng Ôn Độc Thần Chủ giống nhau như đúc.
– Thiên Hà đạo huynh, Tử Hư đạo huynh!
Ôn Độc Thần Chủ đầu người thân rắn kia quay đầu nhìn về phía bọn người Thiên Hà Thần Chủ cùng Tử Hư Thượng Nhân, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, cao giọng cười nói:
– Ta nghiệp chướng nặng nề, hôm nay rốt cục giải thoát, được an bình, tu thành chính quả, hiểu được chức trách của mình. Chủ thượng lệnh ta đi trấn thủ Thiên Ngục đệ tứ trọng, không thể cùng chư vị làm bạn, chư vị đạo huynh cũng sớm ngày giải thoát, cùng ta làm bạn.
Dứt lời, Ôn Độc Thần Chủ đầu người thân rắn bơi lên tế đàn, hướng ngục chủ kia khom người, ba bàn tay chắp tay, thi lễ đạo:
– Đạo hữu.
– Đạo hữu.
Ngục chủ kia cũng nâng lên ba bàn tay, chắp tay hoàn lễ, tán thưởng nói:
– Đạo hữu tẩy đi một thân tội nghiệt, đạt được chủ thượng coi trọng, cho ngươi trấn thủ đệ tứ trọng thiên ngục, khoảng cách chủ thượng càng tiến thêm một bước, nghe được diệu pháp.
Ôn Độc Thần Chủ luôn luôn rất thích tranh đấu tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt, giờ phút này lại mặt như ngoan thạch, nghiễm nhiên một bộ cương trực công chính, cười nói:
– Còn muốn đa tạ đạo hữu trảm ta một đao, làm ta giải thoát. Hôm nay nghĩ đến, cuộc sống trước kia như cơn mê. Ta đi đây.
Dứt lời, hắn bơi nhập bên trong cửa ngục kia, biến mất không thấy.
Bọn người Giang Nam, Tử Hư Thượng Nhân cùng Thiên Hà Thần Chủ chứng kiến một màn này, không khỏi rùng mình một cái, sự cho tới bây giờ, bọn họ cuối cùng hiểu được mấy ngục thủ này là đến từ chỗ nào.
– Mấy ngục thủ này, đó là tù phạm bị trấn áp trong Thiên Ngục, sau khi chết hóa thành ngục thủ!
Giang Nam tâm thần chớp lên, lập tức suy tính ra Thiên Ngục huyền bí, mấy tù phạm này bị Thiên Ngục tước đoạt pháp lực đạo tắc, sau khi chết hóa thành ngục thủ đầu người thân rắn, mấy pháp lực đạo tắc này trả lại cho ngục thủ.
Chẳng qua, những người sống lại này đã không còn là bọn họ nguyên lai, mà là đối Thiên Ngục trung thành và tận tâm, tuyệt không nhị tâm người thủ hộ Thiên Ngục!
Tuy đạo tắc của bọn họ là được Thiên Ngục trả lại, nhưng mà mấy đạo tắc này cũng không tái thuộc về bọn họ, mà là thuộc về Thiên Ngục!
Vô luận Giang Nam, hay là bọn người Tử Hư Thượng Nhân, Thiên Hà Thần Chủ Thiên Lôi Thần Chủ, trong lòng đều có chút phát lạnh, Thiên Ngục quỷ dị, còn ở phía trên bọn họ tưởng tượng.
Rơi vào trong này, nếu không thể đào thoát đi ra ngoài, sớm hay muộn sẽ thân chết ở bên trong Thiên Ngục, chỉ biết biến thành kết cục cùng Ôn Độc Thần Chủ đồng dạng!
– Vừa mới đi vào Thiên Ngục, liền có hai Thần Chủ đã chết…
Sắc mặt Đình Hạo Thần Chủ ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Giết mười vạn ngục thủ, đó là tử hình!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/01/2015 11:29 (GMT+7) |