– Trong Vô Nhân khu, chúng ta so với hắn mạnh hơn một đường, hiện tại hắn đã so với chúng ta mạnh hơn một đường rồi. Chẳng lẽ thân phận Đạo Tổ, thật sự thần kỳ như vậy, có thể cho hắn đột nhiên tăng mạnh như vậy? Hay là nói, Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực để cho hắn có được thực lực hôm nay?
Phong Nguyệt cùng Tả Ngạn im lặng, dùng nhãn lực của bọn hắn tự nhiên có thể thấy được, thực lực hôm nay của Giang Nam hoàn toàn chính xác so với bọn hắn mạnh hơn một đường.
Mặc dù Giang Nam liên tục trảm mười tám Tiên Vương, nhưng thực lực của hắn cũng không phải là siêu việt Tiên Hải mười tám Tiên Vương quá nhiều, mà là mười tám Tiên Vương bị tập kích trước, vốn là bị tiền sử quái cáp đánh lén, mục tiêu chủ yếu của bọn hắn là đặt ở trên người quái cáp, ý đồ đuổi giết quái cáp, thoát khỏi dính tràng diện bị nhốt.
Không ngờ đầu tiền sử quái cáp này tuy không có bất luận thần thông gì. Nhưng mà thân thể lại cường đại không hợp thói thường, oanh như thế nào cũng oanh không chết, mà vào lúc này, Giang Nam đánh lén tới, một ngụm chén bể chấn vang, chấn bọn họ thành trọng thương!
Mười tám Tiên Vương ở dưới tình huống trọng thương, nếu như hợp lực vây công Giang Nam. Cũng có thể đơn giản đem Giang Nam đuổi giết, nhưng mà không biết làm sao vì không gian nhỏ hẹp, bóng người thác loạn, hơi không cẩn thận sẽ oanh trúng người mình, để cho bọn hắn có chút sợ ném chuột vỡ bình!
Hơn nữa, Giang Nam không có cho bọn hắn cơ hội liên thủ. Chỉ cần bọn hắn vây công Giang Nam, tiếng chuông của chén bể liền vang lên lần nữa, phá vỡ liên thủ, để cho bọn hắn tổn thương càng thêm tổn thương!
Giang Nam dùng tư thái toàn thịnh đi đánh chết mười tám Tiên Vương tàn tật, tự nhiên dễ như trở bàn tay!
– Hơn phân nửa là Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực gia trì hắn, để cho thực lực của hắn vượt qua chúng ta!
Cho dù Phong Nguyệt gần đây phong lưu phóng khoáng, trên mặt luôn mỉm cười nhẹ nhàng. Nhưng giờ phút này cũng không khỏi sắc mặt ngưng trọng, nói:
– Bên trong Tiên vực, tiên vực đối với hắn gia trì chỉ sợ càng lớn! Nếu có thể dẫn xuất hắn ra tiên vực, đánh chết hắn cũng không khó khăn, hai Tiên Vương liền có thể kích thương hắn, bốn Tiên Vương liền có thể để cho hắn hữu tử vô sinh!
Hồ Tôn con mắt sáng ngời, đột nhiên cười nói:
– Ta xem Huyền Thiên người này, tuy hữu dũng hữu mưu. Nhưng mà chịu không nổi làm nhục, nếu làm nhục hắn, hắn tất nhiên sẽ nhịn không được giận dữ đánh trả! Theo hắn không tiếc đắc tội bát Tiên Vương mà hủy diệt Thần đạo xem ra, liền biết rõ hắn có loại tính tình này! Không bằng như vậy, ta cùng với Vân Hương, Vạn Thiên cùng Tả Ngạn bốn vị đạo huynh dẫn xuất Huyền Thiên, Phong Nguyệt đạo huynh mang theo Tiên Vương khác thừa cơ sát nhập tiên vực, sưu tầm chỗ đạo quả của hắn. Bên này chúng ta đánh chết hắn, bên kia các ngươi tìm được đạo quả của hắn, hai mặt giáp công, để hắn chết không có chỗ chôn! Các ngươi định như thế nào?
– Ý kiến hay!
Phong Nguyệt vỗ tay cười nói:
– Thằng này còn có hai cái giúp đỡ. Một là Đạo Vương, một là Đông Cực, là môn hạ phản đồ của Tử Tiêu Tiên Vương. Hai người này thực lực bình thường, đối phó bọn hắn không nói chơi!
Mấy Tiên Vương của Đông Vân mười bốn châu thương nghị đã định, Vân Hương Tiên Vương cũng không có dị nghị, tuy nàng là đạo lữ của Ngọc Kinh Tiên Quân, gần đây ưa thích cầm cái tên tuổi này đi áp người, bất quá lần này tới cưỡng đoạt tiên vực, nàng cũng biết tên tuổi đạo lữ của Ngọc Kinh Tiên Quân chỉ sợ ép không được Giang Nam, khiến cho hắn ngoan ngoãn dâng ra tiên vực.
Chỉ có đánh chết Giang Nam, cưỡng đoạt tiên vực, mới là chính đồ!
Tiên Vương Đông Vân mười bốn châu đã đến mười một vị, chỉ có thủ lĩnh Đông Vân Tiên Vương chưa đến, ở bên trong mười một Tiên Vương này, Hồ Tôn, Vân Hương, Vạn Thiên cùng Tả Ngạn Tứ đại Tiên Vương đều hiện thân, mệnh lệnh tiên nhân dưới trướng ở bên ngoài tiên vực chửi bậy, nhục mạ Giang Nam, dụ Giang Nam giết ra tiên vực cùng bọn họ chiến một trận.
Mà bảy Tiên Vương như Phong Nguyệt Tiên Vương thì trốn ở trong hư không, chậm rãi đợi thời cơ.
Quả nhiên, cũng không lâu lắm, Giang Nam thẹn quá hoá giận, tức giận mắng không dứt, từ trong tiên vực giết ra, chỉ là không gặp Đạo Vương cùng Giang Tuyết.
Hồ Tôn cười ha ha, lập tức cùng Tam đại Tiên Vương nghênh tiếp, cười nói:
– Huyền Thiên, ngươi trúng kế của chúng ta rồi!
Bảy tôn Tiên Vương như Phong Nguyệt hiện thân, lập tức sát nhập Tiên Thiên Nguyên Thủy tiên vực, cười nói:
– Hồ Tôn, Huyền Thiên liền giao cho các ngươi, trước không nên giết hắn, đợi chúng ta tìm được đạo quả của hắn, lại đem hắn chém giết!
Giang Nam giận dữ, đang muốn xoay người giết quay trở lại, bọn người Hồ Tôn nơi nào sẽ để cho hắn phản hồi tiên vực, sớm ngăn lại hắn, bức hắn rời xa tiên vực, cười nói:
– Huyền Thiên, ngươi mang ngọc có tội, tự chịu diệt vong, hôm nay liền là tử kỳ của ngươi!
Tứ đại Tiên Vương liên thủ, mặc dù Giang Nam tế lên chén bể cũng chống đỡ hết nổi, Tứ đại Tiên Vương này ở lúc hắn thúc dục chén bể, liền mọi nơi độn khai, đợi uy năng chén bể tán đi, lập tức dùng thần thông, pháp bảo đánh tới, làm cho hắn chật vật không chịu nổi.
Giang Nam cả giận nói:
– Tốt Vân Châu Tiên Vương các ngươi, các ngươi ỷ vào người đông thế mạnh ức hiếp ta, có dũng khí solo!
Vạn Thiên Tiên Vương cười ha ha, dương dương đắc ý:
– Đúng vậy, chúng ta là người đông thế mạnh, là vây công ngươi, ngươi có thể như thế nào? Đây là đắc đạo đa trợ thất đạo không trợ, có thể vây công ngươi làm gì cùng ngươi solo? Có bản lĩnh, ngươi cũng tìm nhiều người đến!
– Tốt!
Giang Nam đột nhiên cười cười, trong mi tâm các thân ảnh cường đại bay ra, dẫn đầu bay ra chính là năm đại Tiên Vương môn hạ của Càn Nguyên Tiên Quân, đón lấy là Tịch Ứng Tình, Lạc Hoa Âm năm đại Đại La Kim Tiên, lại có Thông U, Địa Hoàng các vị Chân Tiên tiếp cận Tiên Vương, thực lực bọn người Thông U tuy hơi yếu một bậc, nhưng mà từng người có Tiên Vương chi bảo đỉnh cấp, ngược lại không thể thua kém bọn người Tịch Ứng Tình, chỉ là so với mấy Tiên Vương như Chung Tú Tú Bán Viên đạo nhân, vẫn là muốn thua kém rất nhiều.
Trừ lần đó ra, còn có đại cao thủ như Nam Quách tiên ông, tiểu ấu giao suất lĩnh vài đầu tiên thú tiếp cận Tiên Vương cấp như Tứ Bất Tượng, cũng tham dự đến trong hàng ngũ vây công đám Hồ Tôn Tiên Vương!
Tràng diện lập tức nghịch chuyển, bốn Tiên Vương lọt vào vây công, bốn phương tám hướng đều là công kích. Khổ không thể tả, trong khoảnh khắc liền lọt vào trọng thương!
Hồ Tôn cả giận nói:
– Huyền Thiên, ngươi rõ ràng cũng có đội ngũ mai phục! Bất quá đội ngũ của ngươi ra hết, cách cái chết cũng không xa! Hang ổ của ngươi hư không, chỉ cần bọn người Phong Nguyệt Tiên Vương tìm được đạo quả của bọn ngươi, liền có thể cho các ngươi chết không có chỗ chôn!
Giang Nam tức cười, lật tay một ấn hóa thành Chú đạo thiên đàn, đem Hồ Tôn trọng thương, cười nói:
– Làm sao ngươi biết, ta không có ở trong tiên vực mai phục xuống phục binh?
Hồ Tôn ho ra máu, cười ha ha nói:
– Trong tiên giới cường giả có hạn, ngươi có thể mời đến người phương nào có thể địch nổi bảy đại Tiên Vương?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/01/2015 03:29 (GMT+7) |