– Vạn Chú đạo hữu đừng khinh thường bọn họ, ba người này tụ tập khí vạn cuối cùng ba vũ trụ Đế và Tôn, Bất Không sáng tạo ra. Trong mảnh đất bỏ hoang, khí vận của Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ nghịch thiên gần như không giết được, nếu không như thế ba người sớm bị ta giải quyết.
Thái Nhất Tiên Quân dịu giọng nói:
– Ba người này vâng chịu khí vạn vũ trụ tan vỡ mà sinh ra, không phải nhân vật tầm thường. Trong mảnh đất bỏ hoang có nhiều bí mật, là hai sư tôn của ta và Bất Không Đạo Nhân dể lại. Có tuyệt cảnh nhiều vô số kể, ta và Mông Tốn Đạo Chủ không lần mò được. Nhưng ba người kia được cơ duyên, tìm đường sống trong chỗ chết, không thì đã chẳng thể sống tới bây giờ.
Mông Tốn Đạo Chủ trầm giọng nói:
– Ví dụ lần trước hai người kia vào mảnh đất bỏ hoang, Bỉ Ngạn, Càn Khôn rơi vào tay Tổ Cừ. Từ điểm đó thấy được vạn đạo của bọn họ tốt nghịch thiên.
Giang Nam đứng dậy, ánh mắt hưng phấn như rắn độc, con trăn nhìn con mồi:
– Hai vị đạo hữu yên tâm, ta sẽ không coi thường bọn họ.
Giang Nam cười nói:
– Nhưng bọn họ càng mạnh thì ta càng phấn khởi, xử lý nhân vật cỡ đó mới có cảm giác thành tựu.
Thái Nhất Tiên Quân liếm môi cười nói:
– Nếu người luyện hóa Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, cướp khí vạn của bọn họ chiết xuất vào người mình thì… Ha ha.
Mông Tốn Đạo Chủ ngầm hiểu:
– Bọn họ có ba đế thì bên ta cũng có ba người. Giải quyết Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, chia đều khí vạn của bọn họ. Tất cả kho báu trong mảnh đất bỏ hoang sẽ thuộc về chúng ta!
Giang Nam cười toe toét gật đầu, thầm nghĩ:
– Hai người này đúng là ác ôn, ta phải hết sức cẩn thận không để lật thuyền trong mương. Nhưng nếu đi cùng bọn họ giết Đại Diễn Cổ Thần thì xác suất bị lật tẩy lớn hơn nữa.
Giang giáo chủ cảm thấy gặp đám người Đại Diễn Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân bị vạch mặt sẽ chết nhanh hơn.
Giang Nam thầm nghĩ:
– Nếu có cơ hội cố gắng rời khỏi hai tên khốn này rồi đi tìm Bỉ Ngạn, Càn Khôn, sau đó ra khỏi đây ngay.
Ba người rời khỏi thánh thành. Mông Tốn Đạo Chủ có tiên thiên bất diệt linh quang biến thành minh kính chống đỡ tịch diệt kiếp hơi thở thiên nhân ngũ suy xâm thực. Mông Tốn Đạo Chủ dùng minh kính định vị hướng đi của đám người Đại Diễn Cổ Thần. Thái Nhất Tiên Quân cũng có bản lĩnh riêng, dùng tiên đạo vô cùng thuần khiết đối kháng hơi thở tịch diệt kiếp.
Tiên đạo của Thái Nhất Tiên Quân đến từ Tiên Đế, Tiên Tôn nên rất thuần khiết, hơn cả Ngọc Kinh, Huyền Đô. Ánh sáng xanh chiếu gọi, tịch diệt không xâm, những người khác rất hâm mộ.
Hiện giờ tiên đạo hưng thịnh, chưa đến lúc tịch diệt kiếp tiêu diệt Tiên giới, tiên quang khắp người Thái Nhất Tiên Quân hoàn toàn đủ để khắc chế tịch diệt kiếp.
Hai người nhìn hướng Giang Nam, thấy hắn hờ hững trước hơi thở thiên nhân ngũ suy. Tim Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân đập nhanh.
Hai người âm thầm tính toán:
– Vạn Chú làm thịt Đông A, hấp thu ký ức nên chắc cũng tu luyện đại đạo tịch diệt.
– Nếu giải quyết Vạn Chú thì chẳng phải ta cũng không sợ hơi thở tịch diệt kiếp, luyện thành đại đạo tịch diệt sao?
– Tiếc rằng còn có việc lợi dụng Vạn Chú. Chờ bắt Kim Đồng, Ngân Đồng rồi giải quyết Vạn Chú, cả tên Mông Tốn nữa. Tiên giới quá chật, chứa đủ ta, không có chỗ cho hắn.
Ba người cười toe toét như bằng hữu tri kỷ, trong lòng thì thầm tính toán riêng.
Giang Nam lặng lẽ truyền âm cho Mông Tốn Đạo Chủ:
– Đạo hữu, Thái Nhất là đệ tử của Tiên Đế, Tiên Tôn, ngươi có tin tưởng hắn không? Thái Nhất không đơn giản, đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật. Nhị trong Tiên giới là hai đạo cung, tam tức là Ngọc Kinh, Càn Nguyên, Huyền Đô, nhất là Thái Nhất. Ta không tin tưởng Thái Nhất, chắc chắn người này là tai mắt Tiên Đế, Tiên Tôn xếp vào mảnh đất bỏ hoang!
Mắt Mông Tốn Đạo Chủ lóe tia sáng, truyền âm lại:
– Ta cũng không tin tên này, nhưng ta ngang ngửa với Thái Nhất, không làm gì được hắn. Nếu Vạn Chú đạo hữu chịu hợp tác với ta, chờ bắt Kim Đồng, Ngân Đồng rồi hai ta cùng giải quyết Thái Nhất.
Mông Tốn Đạo Chủ, Giang Nam ăn nhịp với nhau.
Giang giáo chủ lại truyền âm cho Thái Nhất Tiên Quân, nói:
– Thái Nhất đạo hữu, ngươi tin tưởng Mông Tốn không? Ta đã chuyển thế đến Tiên giới, làm lại cuộc đời, không uy hiếp lớn đến đạo hữu. Nhưng Mông Tốn Đạo Chủ chưa từng chuyển thế, người này ở trong mảnh đất bỏ hoang không có đầy đủ linh khí phục hồi tu vi. Nếu Mông Tốn rời khỏi mảnh đất bỏ hoang tất nhiên sẽ bay lượn trên trời cao, lại biến thành Đạo Quân. Khi Mông Tốn Đạo Chủ rời khỏi mảnh đất bỏ hoang cũng là giờ chết của đạo hữu và ta. Dù chúng ta không chết, sợ là trong Tiên giới không có chỗ cho hai ta đặt chân.
Mắt Thái Nhất Tiên Quân lóe tia sáng, truyền âm nói:
– Ta cũng không tin Mông Tốn, nhưng lần này phải mượn lực lượng của hắn đối kháng với Đại Diễn. Hay chờ bắt Kim Đồng, Ngân Đồng rồi hai ta cùng hợp tác…
Giang Nam và Thái Nhất Tiên Quân bàn bạc, hắn yên lòng.
Giang Nam bỗng nảy một ý. Cười to bảo:
– Hai vị đạo hữu, có thể nói chúng ta là tổ hợp mạnh nhất Tiên giới từ xưa đến nay, tất cả thứ khác đều là gà đất chó nhà, tro bụi.
Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ cười toe toét hùa theo:
– Đúng đúng!
– Đằng trước có người!
Tổ hợp ba kẻ ác thu giấu hơi thở cùng nhìn phía trước. Một chiếc thuyền to đụng từng tầng hư không dễ vỡ bay hướng phương xa.
Giang Namnhìn qua, chiếc thuyền to lộng lẫy xa hoa vô cùng, làm bằng hỗn độn kim nhưng hình dạng rất lạ, giống đế giày. Chiếc thuyền như chiếc giày to bay trong không trung.
Giày to dễ dàng xuyên qua tịch diệt sấm chớp mưa bão do tịch diệt kiếp tạo ra, bóng người thấp thoáng trên thuyền.
Giang Nam thầm ngạc nhiên. Lại có một chiếc thuyền lớn chui ra khỏi hư không tan vỡ, cũng là một chiếc giày kỳ lạ.
Chiếc giày thứ ba bay ra, trên giày đứng đầy người.
Giang Nam không hiểu ra sao, nhỏ giọng nói:
– Đây là…
– Đó là ngự giá của ba đế Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ.
Thái Nhất Tiên Quân thản nhiên nói:
– Vạn Chú đạo hữu, ba người này vận khí may đến nghịch thiên, tìm được nơi hai vị ân sư của ta và Bất Không Đạo Nhân khai thiên, đào ra dấu chân của bọn họ, luyện thành ba chiếc bảo thuyền. Hai vị ân sư của ta và Bất Không Đạo Nhân là tồn tại như thế nào? Dấu chân bọn họ trong mảnh đất bỏ hoang không bị tịch diệt kiếp phá hủy, ba dấu chân này trở thành thánh địa của Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ.
Mông Tốn Đạo Chủ tiếp lời:
– Ngoài ra còn ba dấu chân, một bị Kim Đồng, Ngân Đồng cướp đi, một cái rơi vào tay sinh linh hỗn độn xuất quỷ nhập thần, cái cuối cùng nghe nói trong tay Hỗn Độn Long Tổ nhưng chưa từng có ai thấy.
Lòng Giang Nam máy động nhìn ba chiếc thuyền to, bỗng tim đập nhanh. Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế ở trên một chiếc thuyền lớn, xem bộ dạng khá dễ chịu, làm quan to dưới tay Tổ Cừ đại đế.
– Rốt cuộc tìm được rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/01/2015 03:29 (GMT+7) |