Tiên ấn lại nâng lên rồi đập mạnh xuống.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ba chiếc thuyền báu va chạm, Phụng Hạ đứng trên thuyền vốn đã bị thương nặng bây giờ Giang Nam dốch ết sức, gã bị đánh nát bấy.
Tiên ấn đập vào người Giang Nam, hắn lảo đảo, đầu gần như bị đập bể.
Trong Tiên Tôn cung, mặt Thái Nhất Thiên Quân xanh mét vung tay chộp hư không, hút mấy cây tịch diệt huyết châm.
Thái Nhất Thiên Quân lạnh lùng cười:
– Huyền Đô, Càn Nguyên, các ngươi lo hơi bị nhiều. Hôm nay ta muốn giết Huyền Thiên, để xem trong các ngươi ai ngăn được ta?
Thái Nhất Thiên Quân bước ra Tiên Tôn cung, lúc này Huyền Đô Thiên Quân đi ra Tiên Đế cung. Sâu trong đế cung, Càn Nguyên Tiên Đế đi ra.
Mặt Thái Nhất Thiên Quân sa sầm, Càn Nguyên Tiên Đế và Huyền Đô Thiên Quân chặn đường gã lại.
Huyền Đô Thiên Quân lắc đầu, nói:
– Thái Nhất, ngươi làm quá đáng.
Thái Nhất Thiên Quân cười khẩy nói:
– Hai vị sư đệ, có quá đáng hay không dùng nắm đấm thì biết, mời!
Đột nhiên hư không lắc lư, Giang Nam đằng đằng sát khí bước lên tầng hư không thứ bảy, cứng rắn xông vào Tiên Tôn cung.
Thái Nhất Thiên Quân biến sắc mặt, lạnh lùng nói:
– Huyền Thiên, ngươi làm cái gì?
– Giết người!
Giang Nam bước nhanh vào Tiên Tôn cung, cảm ứng hơi thở. Giang Nam bỗng giơ tay chộp, bắt đạo quả Tổ Cừ ký thác trong Tiên Tôn cung ra. Giang Nam rống to, chấn vỡ từng mảng hư không, đạo quả của Phụng Hạ cũng hiện ra.
– Thái Nhất, ngươi không trêu vào ta thì ta cung muốn lập uy chấn nhiếp bọn trộm cắp. Nếu ngươi đã chủ động trêu chọc vậy đừng trách ta vô tình, không nể mặt!
Giang Nam phất tay áo, đạo quả của hai đại viên mãn Tiên Quân vỡ nát thành bột rơi từ kẽ tay hắn.
Giang Nam phất tay áo, xoay người đi ra Tiên Tôn cung, nhảy xuống hạ giới, để lại Thái Nhất Thiên Quân mặt xanh như tàu lá chuối.
Thái Nhất Thiên Quân muốn truy kích, chém Giang Nam tại hai đạo cung, lập uy chấn nhiếp thế nhân. Nhưng có Huyền Đô Thiên Quân, Càn Nguyên Tiên Đế ngăn lại, Thái Nhất Thiên Quân lo bản thân còn không xong, lòng muốn mà không đủ sức.
Giang Nam liên tục chém ba đại viên mãn Tiên Quân Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, muượn sức Thái Nhất Thiên Quân giết đạo quả Thái Nguyên, lại xâm nhập Tiên Tôn cung như vào chỗ không người. Tìm đạo quả của Tổ Cừ, Phụng Hạ, bóp nát ngay trước mặt Thái Nhất Thiên Quân. Cái này không chỉ bẽ mặt mà còn tát mặt gã sưng húp.
Thái Nhất thần giáo, bao gồm Thái Nhất giáo chủ đều trở thành đối tượng bị người cười chê.
Thái Nhất Thiên Quân quát mắng:
– Huyền Thiên, ngươi muốn giữ địa vị chính thống của Càn Nguyên tiên triều tức là ngăn cản Tiên giới phát triển. Ta chống mắt xem ngươi cứng đầu đến đầu rơi máu chảy ra sao!
Giang Nam ngoái đầu liếc Thái Nhất Thiên Quân, vẻ mặt thản nhiên hạ giới.
Từ mặt nào đó Thái Nhất Thiên Quân không nói sai, Càn Nguyên tiên triều chỉ là vật thay thế đi hướng thời đại vô cùng huy hoàng khác, là kết quả một đoạn thời kỳ Tiên giới. Tương lai Càn Nguyên tiên triều đã định trước sẽ tan vỡ, bị tiên triều huy hoàng vô cùng khổng lồ do Đạo Quân Tiên Đế thống trị thay thế.
Đây là quỹ tích Tiên giới phát triển.
Hiện giờ trong Tiên giới có rất nhiều cường giả nhìn thấu quỹ tích này, các đại giáo nổi lên tranh giành khí vận Tiên giới chỉ là thuận theo quỹ tích thời đại, giành tương lai chính thống tiên triều.
Càn Nguyên tiên triều sẽ bị hủy diệt, sức thống trị sẽ càng lúc càng yếu, đây là số phận đã định trước.
Bởi vì nhiều Đạo Quân chuyển thế, tương lai lãnh địa Tiên giới sẽ càng lúc càng to, càng rộng hơn, mãi đến khi nuốt toàn bộ vô nhân cấm khu, khai phá hỗn độn, mở rộng lĩnh vực Tiên giới, khuếch trương lớn hơn bây giờ gấp ngàn vạn lần.
Khi đó Tiên giới ba ngàn tiên châu, ba ngàn chư hầu, Đạo Quân tiền sử thành tựu Thiên Quân. Thực lực như Càn Nguyên Tiên Đế không thể thống trị Càn Khôn vũ trụ khổng lồ này, không thể cai trị tồn tại mạnh mẽ hơn gã.
Nay Giang Nam trở thành trụ cột vững chắc của Càn Nguyên tiên triều, tụ tập khí vận cuối cùng cho Càn Nguyên Tiên Đế nghĩa là nghịch dòng chảy thời đại, làm trái quỹ tích phát triển. Giang Nam sẽ bị sóng triều thời đại đổ ập xuống hết lần này đến lần khác, đầu rơi máu chảy, thân chết đạo tiêu.
Trước mặt những cường giả tiền sử sống lại, Giang Nam và Huyền Châu của hắn, Càn Nguyên tiên triều sẽ gặp công kích trước giờ chưa từng có.
Không chỉ thế, Hỗn Độn thiên quốc lửa cháy đổ thêm dầu, sẽ không yên phận trong góc. Hỗn Độn thiên quốc sẽ quạt cho ngọn lửa đốt Tiên giới càng bùng cháy dữ dội hơn.
Càn Nguyên Tiên Đế mất lộc, thiên hạ cùng đuổi theo lộc.
Giang Nam che trước mặt quần hùng thiên hạ, kết cuộc của hắn quá rõ ràng.
Giang Nam thầm than thở:
– Thái Nhất, ngươi làm sao hiểu? Không phải ta bảo vệ chính thống Càn Nguyên tiên triều mà đang bảo vệ chính thống tiên đạo.
Quầng hùng tranh giành, mỗi người một ý tưởng, không đơn giản là tranh chấp chính thống Tiên giới mà muốn đảo điên thời đại tiên đạo.
Mục tiêu cuối cùng của các Đạo Quân tiền sử không phải thành tựu Tiên Đế mà muốn dựng lại huy hoàng tiền sử.
Tiên đạo bây giờ chưa phát triển đến mức cứng cáp đối kháng với Đạo Quân tiền sử. Giang Nam che trước đại triều thời đại không phải vì bảo vệ Càn Nguyên Tiên Đế, không phải đi ngược dòng chảy thời đại. Giang Nam muốn dùng sức bản thân đối kháng dòng nước lũ, tranh thủ nhiều thời gian cho tiên đạo hơn.
Thời gian kéo dài càng lâu thì tiên đạo càng phát triển hoàn thiện, cường giả tiên đạo càng nhiều, những người có hùng tâm tráng chí càng khó lay động Tiên giới.
Giang Nam quay về Huyền Châu, thầm nghĩ:
– Có lẽ ta là vị thần cuối cùng đương thời, Tổ Thần cuối cùng là vì điều này.
Giang Nam giết ba đại viên mãn Tiên Quân Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, giết vào Tiên Tôn cung, tiêu diệt đạo quả của Tổ Cừ, Phụng Hạ ngay trước mặt Thái Nhất Thiên Quân. Uy lực rất nhanh đồn khắp Tiên giới, dẫn đến chấn động dữ dội.
Thái Nhất Thiên Quân là tồn tại như thế nào? Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ lại là ai?
Hai đạo cung là thánh địa ký thác đạo quả!
Nhưng Giang Nam lao vào thánh địa đó, mạnh mẽ chém đạo quả, làm Thái Nhất Thiên Quân bó tay.
Không lâu sau Càn Nguyên Tiên Đế ra lệnh, sắc phong Giang Nam làm thái sư, lão sư cho Mông Tốn thái tử. Thái sư của thái tử quản lý các giáo môn trong thiên hạ, là lãnh tụ của giáo môn.
Người ta gọi Giang thái sư, Giang đại gian thần, quyền khuynh triều dã.
Nhưng thái sư chỉ có danh nghĩa, không quyền lực. Mặc dù trên danh nghĩa Giang Nam thống lĩnh đại giáo trong thiên hạ nhưng thật ra không có sức kiềm chế các giáo phái.
Tuy nhiên vì chức thái sư, Giang Nam và Huyền Châu lại trở thành tiêu điểm của thiên hạ.
Hôm nay Giang Nam bái phỏng Mông Tốn thái tử, gã làm lễ đệ tử chào hắn.
Giang Nam cười nói:
– Đạo Quân không cần đa lễ.
Mông Tốn lắc đầu, nói:
– Nếu ta là thái tử, giáo chủ là thái sư của thái tử đương nhien phải chào, không thể bỏ qua lễ độ.
Giang Nam lắc đầu, hắn biết Mông Tốn rất xem trọng lễ độ và bối phận, có ân thì báo ân, có thù tất nhiên báo thù. Mông Tốn hành động cử chỉ thẳng ruột ngựa, cố chấp đến thiên chấp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/01/2015 03:29 (GMT+7) |