– Trận chiến này không phải Vân Liên chết mà là Thiên Linh. Tuy Thái Nhất gian xảo nhưng Vân Liên thông minh cảnh giác, chắc sẽ không dùng thủ đoạn bị người ta biết.
Hồng Đạo Nhân dứt lời, hai phân thân Thái Nhất Đạo Tôn vận chuyển toàn bộ uy lực Đế Tôn ấn. Thái Nhất Đạo Tôn là tồn tại mạnh nhất dưới ta Đế và Tôn, có thể đối kháng với Vạn Vật Đạo Tổ. Hai phân thân của Thái Nhất dù đặt trong Đạo Tôn khắp thiên hạ cũng là nhân vật lợi hại.
Cộng thêm uy lực Đế Tôn ấn, Thiên Linh Đạo Mẫu ở một bên trợ giúp công kích, khủng bố biết mấy.
Hiện giờ Vân Liên nữ đế chỉ còn một lá cờ, nàng làm sao ngăn cản đây?
Nhưng ngay sau đó có tiếng đạo âm hùng hồn phóng lên cao. Một gốc đế hoàng thụ chậm rãi dâng lên sau lưng Vân Liên nữ đế, đây là cây ngộ đạo của Giang Nam. Vị Nguyên Thủy Thiên Tôn lĩnh ngộ hình thức ban đầu Nguyên Thủy đại đạo bên dưới gốc cây, chuyển nó vào Đại La Thiên tế luyện, sau này Vân Liên nữ đế mượn cây đi.
Gốc thần thụ này trấn áp khí vận Vân Liên tiên triều mấy ức năm, khiến tịch diệt không thể xâm nhập cương vực bao la, giữ cho khí vận tiên triều không mất, là thần vật đẳng cấp tiên thiên chí bảo.
Năm xưa Vân Liên tiên triều chuyển vào Nguyên Thủy Đại La Thiên, đế hoàng thụ cũng trở về Đại La Thiên. Vân Liên nữ đế có duyên với thần thụ, mỗi lần nàng đi là sẽ mang nó theo bên người.
Thần vật như vậy vừa xuất hiện liền đóng đinh Đế Tôn ấn.
Vân Liên nữ đế quát to, đế hoàng thụ quét qua. Hai phân thân Thái Nhất Đạo Tôn nổ tung, Đế Tôn ấn nứt rạn.
Đế hoàng thụ lại quét một cái, nhánh rễ bay múa trói Thiên Linh Đạo Mẫu lại.
– Thiên Linh tỷ tỷ, ngươi và ta là tỷ muội kết bái, ta không giết tỷ tỷ.
Trong mắt Vân Liên nữ đế tràn ngập sát khí rồi dần trong trẻo lại.
Vân Liên nữ đế dịu giọng:
– Tỷ tỷ theo ta đi Đại La Thiên, huynh đệ tỷ muội chúng ta vẫn là người một nhà.
Thiên Linh Đạo Mẫu bật cười:
– Ngươi cảm thấy nghĩa phụ Thái Nhất của ta sẽ để ta bị ngươi bắt giữ, đối địch với hắn sao?
Vẻ mặt Thiên Linh Đạo Mẫu quyết tuyệt nhẹ giọng nói:
– Hắn tuyệt đối không cho phép ta rơi vào tay phe địch, nên để lại cấm chế trong đạo quả của ta.
Ầm!
Thiên Linh Đạo Mẫu nổ thành mây mảnh, đạo quả trong cơ thể nổ tung. Thái Nhất Đạo Tôn để lại cấm chế trong đạo quả tiêu trừ thần hồn, tru sát nguyên thần của Thiên Linh Đạo Mẫu.
– Linh nhi tỷ tỷ…
Máu Thiên Linh Đạo Mẫu dính đầy mặt Vân Liên nữ đế, nàng đứng sững sờ tại chỗ. Thật lâu sau Vân Liên nữ đế quỳ dưới đất gào khóc, khóc ròng rã:
– Vân Liên tiên triều… Sát kiếp tàn nhẫn thế này khi nào mới chấm dứt?
Vân Liên nữ đế đờ đẫn đứng dậy rời đi, nhỏ giọng nói:
– Bây giờ thiên địa sắp diệt, khai thiên khí vận, công đức của chúng ta đã trôi mất. Tỷ tỷ chờ ta đi, không biết khi nào ta sẽ đi gặp tỷ tỷ.
Phương xa, Hồng Đạo Nhân nhíu mày. Càn Nguyên Đạo Tôn nhíu chặt mày. Hai người một suy đoán Vân Liên giết Thiên Linh, một đoán Vân Liên nữ đế giết Thiên Linh Đạo Mẫu, nhưng không ngờ là kết cuộc này.
Càn Nguyên Đạo Tôn lắc đầu:
– Không ngờ, thật không ngờ…
Càn Nguyên Đạo Tôn thở dài bay xa:
– Thái Nhất sư huynh, ngươi quá tuệt tình, không để lại chút cơ hội sống cho nghĩa nữ của mình.
Hồng Đạo Nhân thở ra, lắc người rời đi:
– Sát kiếp hiểm ác như vậy thật là không thể nương tình.
Phương xa, La Hầu La ma tổ cảm ứng hơi thở của Hồng Đạo Nhân nhanh chóng tới gần, vội bay đi, giọng từ xa vọng lại:
– Kế Đô, hôm khác ta sẽ giết ngươi!
Hồng Đạo Nhân đến bên cạnh Kế Đố Ma Đế, hai người biểu tình trầm trọng.
Hồng Đạo Nhân khẽ nói:
– Phụ thần kêu chúng ta đến. Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân kêu Càn Nguyên bá phụ tiến đến. Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn kêu La Hầu La đến. Đây là muốn chúng ta hoàn toàn cắt đứt tình nghĩa cũ, không chút do dự ra tay trong vô lượng sát kiếp.
Kế Đố Ma Đế gật đầu, nói:
– Không biết có bao nhiêu người sống sót qua sát kiếp này.
Tâm tình hai người nặng nề. Khai thiên khí vận, công đức của nhóm Vân Liên đã trôi hết, hai Đạo Tổ bọn họ cũng không có công đức khí vận Đạo Tổ gia cố. Trong vô lượng sát kiếp, bọn họ không thể gặp dữ hóa lành, sơ sẩy một chút là sẽ chết.
Ngọa Long tinh vực ngay trước mắt, Hồng Đạo Nhân, Kế Đố Ma Đế âm thầm đi theo Vân Liên nữ đế. Ngọa Long tinh vực như rồng to khoanh nằm. Tinh vực cũng bị tịch diệt kiếp quấy rầy, tịch diệt kiếp thời đại thú đạo cuồn cuộn xâm nhập, không ngừng ăn mòn các ngôi sao to lớn.
Tinh vực vẫn sáng ngời, tuy tịch diệt kiếp thời đại thú đạo khủng bố nhưng không thể tiêu trừ tinh vực kia.
Tinh vực có cá chỗ thần thánh nhưng không có sinh linh sống, sinh sản. Vì tuy tinh vực không bị kiếp số tổn thương nhưng sóng kiếp dao động bên trong, sinh linh không có chỗ trú ngụ.
Vân Liên nữ đế đến gần tinh vực, lấy phù văn sắc lệnh Giang Nam đưa cho ra. Phù văn bay ra rơi vào chỗ sâu nhất trong tinh vực.
Phù văn tỏa sáng chói lòa, linh quang cuồn cuộn bộc phát từ phù văn. Trong khoảnh khắc trấn áp tịch diệt kiếp thời đại thú đạo nguyên tòa tinh vực.
Một phù văn trấn áp kiếp số một thời đại, thần uy như thế làm Vân Liên nữ đế, Hồng Đạo Nhân, Kế Đố Ma Đế không thể tưởng tượng.
Trong phù văn phát ra thanh âm:
– Rồng to, tỉnh lại…
Thanh âm chấn động vũ trụ Càn Khôn, trầm thấp mà hùng hồn, như chuông cổ ngân vang:
– Ta cần ngươi tỉnh lại, chiến đấu vì ta…
– Grao!
Tiếng gầm trầm đục kinh người từ chỗ sâu nhất tinh vực truyền đến. Tiếng rồng ngâm làm sập các tinh vực, vô số linh quang tụ tập lại chính giữa tinh vực biến thành hai con mắt sáng rực, đôi mắt rồng.
– Là ai đang triệu hoán ta? Triệu hoán rồng vĩ đại chiến đấu?
Sóng âm càng lúc càng kịch liệt. Vân Liên nữ đế ở ngoài tinh vực bị trùng kích vạt áo bay phần phật, người lảo đảo. Đôi mắt to càng lúc càng cao lên, từ trung tâm tinh vực bay lên cao, vô số linh quang như thủy triều dâng lên. Một cái đầu rồng to lớn không gì sánh bằng chậm rãi nâng lên từ tinh vực ngân hà quay quanh.
Cái đầu rồng đáng sợ chậm rãi di chuyển, thò đầu ra khỏi tinh vực, râu như ngân hà dao động tới gần mặt Vân Liên nữ đế.
– Ta nhận ra nha đầu nhà ngươi, ngươi và nữ nhân của giáo chủ từng đến chỗ ta, còn mang theo mấy con sâu hèn mọn. Phải rồi, là giáo chủ triệu hoán ta, ta nhớ thanh âm của giáo chủ.
Vân Liên nữ đế cố gắng đứng vững, ngước đầu nhìn con rồng to, khó khăn nói:
– Tịch diệt kiếp cuối cùng sắp đến, Thiên Tôn đại lão gia kêu ta tiến đến thức tỉnh ngươi, chuẩn bị nghênh trận chiến cuối cùng vô lượng sát kiếp.
Vân Liên nữ đế thầm hoảng sợ. Con rồng to là tiên thiên linh bảo hoang dại, đi theo Giang Nam nhiều lần chinh chiến, sau này nó suýt bị Vô Cực Thiên Tôn đưa vào thời không tiền sử, nhờ lực lượng thời không tiêu diệt nó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 28 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/01/2015 03:29 (GMT+7) |