– Huyền Thiên Thánh Tông chưởng giáo, rốt cuộc là người như thế nào? Phi, dù sao ta chỉ cần biết, Tịch chưởng giáo đối với ta, đối với Huyền Thiên Thánh Tông tuyệt không có ác ý, điểm này vậy là đủ rồi.
Đột nhiên, Giang Nam cảm giác được mình thân ở không gian nhẹ nhàng rung động, Sơn Thủy Đồ đã xuyên qua hàng rào Huyền Minh Nguyên Giới, tiến vào trong đại điện Huyền Thiên Thánh Tông.
– Mấy vị đạo hữu, mời đi ra thôi.
Phía ngoài, thanh âm của Tịch Ứng Tình truyền đến, trận đồ nhẹ nhàng lay động, đem đám người Mặt quỷ nam tử cùng Giang Nam vứt xuống, Giang Nam mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy nơi này là Tông Chủ Phong Thuần Dương Điện, là chỗ Tịch Ứng Tình bế quan.
– Chưởng giáo.
Giang Nam khom người làm lễ ra mắt.
Tịch Ứng Tình cười mà như không cười, trên dưới đánh giá hắn mấy lần:
– Ngươi vừa mới đi ra ngoài, đi Cửu U Minh Giới lại lấy một thân thần huyết trở lại, còn cùng ma đầu Thí Thần Cốc pha trộn ở chung một chỗ, nếu sư phụ ngươi biết, nàng sẽ cắt đứt chân của ngươi.
Giang Nam phẫn nộ nói:
– Chưởng giáo cùng ma đầu Thí Thần Cốc hợp tác, ai tới cắt đứt chân của ngươi?
Tịch Ứng Tình tức cười, lắc đầu nói:
– Cho dù có người biết ta làm ác, thế gian này có thể cắt đứt chân của ta, cũng le que không có mấy, huống chi ta cũng không có làm ác.
Hắn quay đầu nhìn về phía đám người Mặt quỷ nam tử, mỉm cười nói:
– Mấy vị đạo hữu thương thế rất nặng, hay là ở Thuần Dương Điện nghỉ ngơi một thời gian ngắn, dưỡng tốt thương thế mới quyết định. Thuần Dương Điện là này chỗ bế quan của ta, chỉ có ta mới có thể tiến nhập.
Đám người Thạch Cảm Đương hiển nhiên cũng không biết xuất thủ cứu bọn họ là Tịch Ứng Tình có uy danh hiển hách trong Huyền Môn Chính Đạo, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, rối rít nhìn về phía Mặt quỷ nam tử.
Bọn họ cũng từng hoài nghi Mặt quỷ nam tử chính là Tịch Ứng Tình, nhưng bây giờ nhìn lại, chỉ sợ không có khả năng này, bởi vì Tịch Ứng Tình đang đứng ở trước người bọn họ.
– Đa tạ Tịch chưởng giáo.
Mặt quỷ nam tử không có nhiều lời, khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng chữa thương, đám người Cáp Lan Sinh Thạch Cảm Đương thấy thế, cũng yên lòng, riêng phần mình chữa thương. Bọn họ vốn là đối với thân phận của Mặt quỷ nam tử còn có chút kiêng kỵ, nhưng mà trải qua chiến dịch này, ngăn cách tiêu hết, ngược lại để cho bọn họ đối với Mặt quỷ nam tử cực kỳ tín nhiệm.
Chiến dịch này, Mặt quỷ nam tử là mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng đi trợ giúp Thạch Cảm Đương giết Bất Tử Minh Vương, nếu không phải như thế, lấy tu vi thực lực của Thạch Cảm Đương, còn không biết muốn bao lâu mới có thể báo thù rửa hận.
– Tử Xuyên, để cho ta nhìn Tử Phủ của ngươi, có để lại hậu hoạn gì hay không.
Tịch Ứng Tình đột nhiên nói.
Giang Nam biết hắn là lo lắng cho mình bị Bất Tử Minh Vương chiếm cứ thân thể, vì vậy mới có đề nghị này, lúc này gật đầu, không chút đề phòng, tùy ý thần thức của Tịch Ứng Tình tiến vào trong mi tâm của mình.
Thần thức của Tịch Ứng Tình tiến vào trong mi tâm của hắn, thấy Ma Vực cuồn cuộn, không khỏi lấy làm kinh hãi, đợi thấy Huyền thai kim nhân trên bầu trời Ma ngục kia, càng làm cho hắn không khỏi động dung, tinh tế xem kỹ Ma Ngục Huyền Thai, lại lộ ra thần sắc đăm chiêu.
Mà ở bên trong Ma Ngục, thần tính của Bất Tử Minh Vương đã bị trấn áp ở dưới đáy Ma ngục, gặp phải Ma ngục đau khổ, bức tràng diện này cho dù là Tịch Ứng Tình cũng rung động một chút.
– Đem thần tính của Bất Tử Minh Vương trấn áp, tính toán từ từ luyện hóa sao?
Thần thức của hắn thối lui khỏi mi tâm của Giang Nam, nhìn Giang Nam một cái, hiển nhiên cũng đang hoài nghi Giang Nam có phải là một vị Thiên Thần hoặc là Ma Thần chuyển thế, hay là Giang Nam sớm đã bị người đoạt xá hay không.
– Tử Xuyên, sư phó của ngươi đã hành hạ ta lâu rồi, muốn ta mau đem ngươi đón trở lại, ngươi sớm một chút đi qua, ta cũng coi là có một khai báo.
Giang Nam gật đầu, thối lui khỏi Thuần Dương Điện, trở lại Lĩnh Tụ Phong.
Ánh mắt Tịch Ứng Tình nhìn hắn rời đi, yên lặng đứng yên chốc lát, không biết nghĩ cái gì, nhưng ngay sau đó nhìn thần thể của Bất Tử Minh Vương trong Sơn Thủy Đồ một chút, thấp giọng nói:
– Cuối cùng thu vào tay, Bất Tử Minh Vương, cho ta xem Thần Ma huyền bí của ngươi…
– Thần huyết?
Trên Lĩnh Tụ Phong, Lạc Hoa Âm vẻ mặt hưng phấn, quay chung quanh hắn mấy vòng, tới tới lui lui quét nhìn Giang Nam, con mắt lóe sáng, cho hắn một loại cảm giác rất không ổn.
– Hảo đồ nhi, ngươi đem thần huyết chia cho vi sư một chút, vi sư muốn nghiên cứu cấu tạo thần huyết một chút.
Nữ ma đầu hưng phấn vạn phần nói.
Giang Nam gật đầu, cười nói:
– Có thể, bất quá ta lấy được Minh Vương thần huyết cũng không nhiều…
– Tới trước một thùng!
Nữ ma đầu hăng hái bừng bừng, lấy ra một cái thùng gỗ cao hơn người đặt ở bên mồm của hắn.
Giang Nam trắng mắt nhìn nàng, tâm niệm hơi động, đầu ngón tay chảy ra một giọt kim huyết, nhỏ vào trong thùng gỗ.
Lạc Hoa Âm nháy mắt mấy cái, còn đang đợi, Giang Nam cả giận nói:
– Không có, chỉ có nhiêu đó!
– Tiểu quỷ, ngươi chỉ có chút đó sao?
Lạc Hoa Âm không vui nói:
– Dù sao ta cũng là sư tôn của ngươi, đệ tử đối với sư tôn tại sao có thể keo kiệt như vậy? Thấp nhất ngươi cũng phải dâng ra nửa thùng kim huyết, lúc này mới có thể đủ cho thấy thành ý! Lần trước Thái Huyền Thánh Tông Mạnh Lạc Xuyên Mạnh sư huynh, cùng ta không có giao tình, từ trước còn bị ta đánh qua, nhưng mà người ta liền cho ta một thùng lớn!
– Sư tôn, Mạnh Lạc Xuyên là bị ngươi đánh cho hộc máu đó?
Giang Nam cắn răng, lại nặn ra một giọt Minh Vương thần huyết nói:
– Lần này thật không có, muốn nghiên cứu cấu tạo thần huyết, hai giọt thần huyết cũng đủ rồi.
Ánh mắt của Lạc Hoa Âm bất thiện, liếc liếc thân thể kim chói của hắn, hận không thể ở trên người hắn chọc ra mấy lỗ thủng lấy máu.
– Thì ra là như vậy, đây chính là cấu tạo thần huyết, đúng là so sánh với mình dựa theo những Thần Tộc khác cải tạo huyết mạch cao minh hơn rất nhiều.
Nàng xem kỹ Minh Vương thần huyết, lộ ra thần sắc vui mừng, nàng cũng từng đi qua Cửu U Minh Giới, nghiên cứu qua huyết mạch Thần Tộc, cải tạo qua bản thân, bất quá Thần Tộc huyết mạch mỏng, xa xa không bằng Minh Vương thần huyết bao hàm tin tức phong phú, làm cho nàng vừa thấy, tu vi thực lực đã tăng lên một chút!
Giang Nam nhớ tới một chuyện, cười nói:
– Sư tôn, thân thể của Bất Tử Minh Vương ta cũng lấy tới, hôm nay ở trong Sơn Thủy Đồ của chưởng giáo Chí Tôn.
– Còn có thứ tốt này? Ta từng muốn giết vào Táng Thần Cốc đi nghiên cứu Thần Thi, bất quá đầu Thần Thi kia rất không vui để cho ta nghiên cứu, mấy lần suýt nữa đem ta chộp tới ăn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |