Lúc trước hắn còn có thể cùng Cận Đông Lưu đánh cược một lần, mặc dù không địch lại, nhưng Cận Đông Lưu còn không đến mức uy hiếp được tánh mạng của hắn, nếu như hắn là muốn đi mà nói, Cận Đông Lưu lưu không được hắn.
Mà hiện tại, Thần Tiềm cảm giác nếu như mình lần nữa hướng Cận Đông Lưu khiêu chiến mà nói, chỉ sợ kết quả cực kỳ thê thảm.
– Lần này khó được thiên hạ các phái tụ hội, sư môn trưởng bối chúng ta đang thảo luận liên thủ đối kháng ma đầu Thí Thần Cốc, không bằng chúng ta cũng mở một tụ hiền đại hội nho nhỏ, chọn lựa một vị lãnh tụ đi ra ngoài. Chư vị ý nghĩ như thế nào?
Long Hổ Tông Thần Tú Đạo Nhân đột nhiên cười nói:
– Hôm nay Chính Ma Yêu Phật bốn đạo chúng ta, mặc dù tâm pháp tu luyện bất đồng, nhưng đều có lòng đối với thiên hạ thương sinh, chẳng qua là các đại môn phái khi rãnh rỗi xuất hiện một hai bại hoại. Lần này chúng ta đề cử lãnh tụ tụ hiền đại hội, chính là có quyền giám sát sinh sát, nếu gặp phải giang hồ bại hoại, liền có lãnh tụ ra mặt chỉ huy, nếu như biết sai không đổi, gian ngoan mất linh, lãnh tụ có thể đánh chết!
– Thiện tai, đề nghị này của Thần Tú đạo hữu thật tốt, tiểu tăng đồng ý.
Pháp Tướng hòa thượng ha hả cười nói:
– Lãnh tụ trận tụ hiền đại hội này của chúng ta, tự nhiên phải chọn lựa một vị thực lực cao cường, lại là người có danh vọng mới được, tránh cho lạm dụng quyền lực.
– Quả thật như thế, mặc dù Tả Khâu ta thân là đệ tử Thiên Ma Bảo, nhưng ta muốn lực nâng một người.
Thiên Ma Bảo đại sư huynh Tả Khâu trầm giọng nói:
– Cận sư huynh vô luận thực lực hay danh vọng, tại chỗ người nào sánh bằng? Cận sư huynh lại càng là thứ nhất trên Long Hổ Phong Vân Bảng, ở Minh giới lại càng giết đến quần ma kính sợ, ta tiến cử Cận sư huynh, thành lãnh tụ tụ hiền đại hội lần này của chúng ta, sau này bọn ta sẽ duy Cận sư huynh như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!
Đệ tử của Thái Huyền Thánh Tông đều theo nhịp, nhất tề quát lên:
– Đại sư huynh vô địch!
Pháp Tướng hòa thượng cười nói:
– Ta cũng tiến cử Cận sư huynh.
Thần Tú Đạo Nhân cảm khái nói:
– Mặc dù tiểu đệ cũng có lòng trở thành lãnh tụ, nhưng mà cùng Cận sư huynh so sánh, tiểu đệ có tự biết rõ, biết rõ so ra kém Cận sư huynh. Cận sư huynh có sư tôn gương mẫu, Thái Hoàng lão tổ chính là thiên hạ đệ nhất cao thủ, tu vi thực lực Thông Thần, là lãnh tụ Huyền Môn ta, Cận sư huynh thành lãnh tụ của tụ hiền đại hội, chính là đương nhiên.
Mọi người rối rít cảm khái không dứt, lại có thật nhiều người đi tới nói, đối với Cận Đông Lưu tán dương vạn phần, các loại a dua nịnh hót không dứt bên tai, Cận Đông Lưu mỉm cười, liên tục từ chối.
– Tâng bốc Cận sư huynh sảng khoái a!
Quân Mộng Ưu đột nhiên cười ha ha nói.
Lý Nguyên Không mỉm cười nói:
– Sư đệ, ngươi nói sai rồi, ngươi phải nói là liếm đến Cận sư huynh sảng khoái mới đúng.
– Sư huynh dạy dỗ chính phải, chư vị đạo hữu liếm đến Cận sư huynh sảng khoái a.
Hai người một xướng một họa, đem đám người Tả Khâu, Thần Tú Đạo Nhân tức đến sắc mặt xanh mét, Pháp Tướng hòa thượng đọc một tiếng phật hiệu, thản nhiên nói:
– Hai vị đạo hữu này là cao đồ của Tinh Nguyệt Ma Tông? Hai vị nói chuyện âm dương quái khí, chẳng lẻ có người tốt hơn, không ngại đề cử đi ra ngoài, để cho hắn có thể cùng Cận sư huynh khoa tay múa chân một chút. Quý tông Thần Tiềm cũng là rồng phượng trong đám người, chẳng lẻ Thần Tiềm đạo hữu cũng muốn vấn đỉnh lãnh tụ này, sao không đứng ra cùng Cận sư huynh khoa tay múa chân?
Sắc mặt Thần Tiềm trầm xuống, hắn cùng với Pháp Tướng trong lúc đó ân oán nặng nề, nhiều lần tranh nhau, Pháp Tướng hòa thượng ngôn ngữ khích tướng hắn, chính là muốn cho hắn cùng với Cận Đông Lưu đánh một trận, thân bại danh liệt, chỉ biết thành toàn uy danh của Cận Đông Lưu.
Bất quá Pháp Tướng trước mặt mọi người vẽ mặt như thế, chịu không được hắn không ra mặt đánh một trận!
Hắn đang muốn động thân đi ra, đột nhiên Sở Hương Hương cười khanh khách nói:
– Ta tiến cử Pháp Tướng sư huynh, trở thành lãnh tụ của tụ hiền đại hội!
Pháp Tướng hòa thượng cười tủm tỉm nói:
– Đa tạ vị sư muội này yêu mến, bất quá tiểu tăng tự nhận không bằng Cận sư huynh, không thể làm gì khác hơn là chắp tay nhượng hiền, tiến cử Cận sư huynh làm lãnh tụ.
Sở Hương Hương thấy hắn không mắc bẫy, hận đến nghiến răng nghiến lợi:
– Hòa thượng này da mặt dày đáng sợ! Giang đạo hữu, ngươi có ý kiến gì hay không?
Giang Nam cau mày thật sâu, lần này đám người Pháp Tướng hòa thượng đề nghị từ trong hàng đệ tử các phái lựa chọn lãnh tụ, có quyền giám sát sinh sát, đích xác là chủ ý tàn nhẫn.
Đám người Pháp Tướng, Thần Tú, Tả Khâu hiển nhiên đã được Cận Đông Lưu bày mưu đặt kế, cùng Cận Đông Lưu kết phường, chính là muốn đem Cận Đông Lưu đẩy lên vị trí lãnh tụ, sau này hắn có thể diệt trừ dị kỷ, đem người không phục mình, hết thảy xem thành tà ma ngoại đạo mà diệt trừ!
Cho dù chỉ lo thân mình, không tham dự đến tụ hiền đại hội này cũng không thành, Cận Đông Lưu có đại đa số đệ tử chưởng giáo đề môn phái nghị, chiếm cứ đại nghĩa, cho dù những người khác không ủng hộ lãnh tụ như hắn cũng không có quan hệ, bởi vì hắn đã chiếm cứ đại nghĩa, một lời là có thể quyết Sinh Tử một người, cho dù giết ngươi, ngươi cũng chỉ có lưng đeo danh nhơ!
Cận Đông Lưu muốn mượn cơ hội trở thành lãnh tụ đệ tử các môn các phái, đại sư huynh của tất cả môn phái, cùng Thái Hoàng muốn nhất thống thiên hạ môn phái, đem Thái Huyền Thánh Tông biến thành một quái vật lớn trước nay chưa có, cơ hồ là cùng một cái tiết tấu, đoán chừng cũng là một khâu trong kế hoạch hợp thiên hạ đại phái của Thái Hoàng.
Chẳng qua là, hắn biết rõ mưu kế trong chuyện này, cũng không thể tránh được, bởi vì mọi người ở đây đúng là không phải đối thủ của Cận Đông Lưu.
Đám người Mị Nguyệt lâu chủ chế định Long Hổ Phong Vân Bảng là vì vén lên tranh đấu giữa các đại môn phái, để cho Thái Huyền Thánh Tông không cách nào đem năm bè bảy mảng này chỉnh hợp quy nhất, mà Cận Đông Lưu tương kế tựu kế, liên hiệp đám người Pháp Tướng hòa thượng, Thần Tú Đạo Nhân, ở bất động thanh sắc liền đem kế hoạch của Mị Nguyệt lâu chủ phá hư, thông minh của hắn đúng là so sánh với lúc trước còn muốn thâm trầm rất nhiều, được xưng tụng là tâm tình tông sư.
Một đối thủ như vậy, khiến người khâm phục, làm người ta sợ hãi.
– Thật náo nhiệt, đều xem Long Hổ Phong Vân Bảng sao?
Mị Nguyệt nhanh nhẹn mà đến, cười dài nói:
– Chư vị đối với Bách Hiểu Lâu ta xếp hạng, có hài lòng không?
Ánh mắt Giang Nam sáng lên, cười nói:
– Mị Nguyệt lâu chủ xếp hạng, tự nhiên là cực kỳ công đạo, bất quá trong mắt của ta, trong đó cũng không ít nơi có mất công bằng hợp lý.
Thần Tú Đạo Nhân cười lạnh nói:
– Giang đạo hữu, chẳng lẻ ngươi đối với Long Hổ Phong Vân Bảng có dị nghị, tính toán tái tiến một bước?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |