– Tông Chủ Phong ta, chỉ còn lại có Phong Mãn Lâu một người, Nhị sư huynh Đinh Trác người giờ phút này đã trở về Thần Tộc, Lệnh Hồ Dung cùng Âu Dương Vũ bỏ mình, vì vậy ta muốn đánh vỡ thường quy một lần, từ các Linh sơn của Thánh Tông, chọn lựa kế nhiệm chưởng giáo. Thánh tông ta đệ tử ký danh có hơn 1800 người, nhập thất đệ tử có hơn bảy trăm người, Tử Xuyên, ngươi cảm thấy ta nên chọn người nào?
– Chọn ta!
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
– Chỉ có ta mới thích hợp làm chưởng giáo kế nhiệm, ta là tông sư, lại là người có nhân duyên nhất thánh tông, giao du rộng lớn, hơn nữa thành tựu tương lai của ta, sẽ không thua kém bất luận kẻ nào, chỉ biết so với bọn hắn mạnh hơn. Còn có một chút, đó chính là ta có thể nhìn thấu quá trình chưởng giáo cùng Thái Hoàng lão tổ đấu trí, tương lai cùng với Chưởng Giáo Chí Tôn khác tranh đấu sẽ không lỗ lả!
Tịch Ứng Tình nhìn chằm chằm vào hắn, bất đắc dĩ nói:
– Tử Xuyên, da mặt của ngươi, không khỏi quá dày một chút? Nào có đạo lý mình khích lệ mình này?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
– Da mặt dày cũng là ưu điểm của ta.
Tịch Ứng Tình giơ tay lên vuốt ve trán của mình, thực có chút nhức đầu, sau một lúc lâu mới cười nói:
– Tốt, vậy ngươi chính là chưởng giáo kế nhiệm thánh tông ta. Thân là chưởng giáo, trong tay không thể không có đao.
Hắn lạnh nhạt nói:
– Ta sẽ để Đại sư huynh Mãn Lâu của ngươi, dần dần từ trong tầm mắt thế nhân biến mất, qua mấy năm nữa liền tuyên bố hắn chết, để cho hắn trở thành đao trong tay ngươi. Ngươi yên tâm, Mãn Lâu đối với thánh tông ta trung thành cảnh cảnh, ngươi có thể tín nhiệm hắn, đợi đến lúc ngươi trở thành chưởng giáo, chuyện tình không tiện ngươi xử lý, liền giao hắn đi làm!
Giang Nam trong lòng chấn động, thất thanh nói:
– Chưởng giáo, ta chỉ là đùa một chút…
– Nhưng ta không có nói giỡn.
Tịch Ứng Tình xoay người rời đi, thanh âm truyền đến:
– Ta cùng với Thái Hoàng tất phải đánh một trận, nếu ta chết, ngươi chính là chưởng giáo, áp lực của ngươi vô cùng khổng lồ, nhưng mà chỉ có ngươi mới có thể dẫn dắt thánh tông ta tiếp tục đi tới!
Giang Nam ngạc nhiên, Tịch Ứng Tình hồn nhiên không có ý tứ nói giỡn, hắn thậm chí ngay cả để cho Phong Mãn Lâu dần dần từ trong mắt thế nhân biến mất, làm đao cho hắn cũng nói ra!
Sau lưng rất nhiều chưởng giáo Chí Tôn môn phái, đều có một nhân vật cực kỳ xuất sắc không có tiếng tăm gì, phảng phất là bóng dáng của bọn hắn, thay bọn hắn xử lý một ít chuyện mà chưởng giáo Chí Tôn không thích hợp làm.
Ví dụ như Thí Thần Cốc Ngũ Ma Lâm Tá Minh, là đao trong tay Tịch Ứng Tình, Lâm Tá Minh là Đại sư huynh của Tịch Ứng Tình, tu vi của hắn thâm bất khả trắc, tuyệt đối là nhân vật chưởng giáo cấp Chí Tôn đích, nhưng mà hắn lại tình nguyện không có tiếng tăm gì, thậm chí suốt đời đều không có để cho người thấy rõ diện mục thật của hắn, như là bóng dáng của Tịch Ứng Tình, tùy thời có thể vì Tịch Ứng Tình đi giết người.
Sau lưng Thái Hoàng lão tổ cũng có một người, cái kia chính là Mặt quỷ nam tử giả, thực lực của hắn càng mạnh hơn nữa, thậm chí là tu thành Thiên Cung thất trọng Ngọc Hoàng cung cường giả.
Người này vì Thái Huyền Thánh tông, đến chết ngay cả mặt nạ trên mặt mình cũng không bóc.
Trở thành đao trong tay chưởng giáo Chí Tôn, là một loại bi ai, cần phải có tinh thần kính dâng đối với môn phái, trung thành và tận tâm đối với môn phái, sau này tất cả vinh quang, tất cả khen ngợi, tất cả thành tựu, hết thảy không liên quan đến mình.
– Lại để cho Phong sư huynh làm đao trong tay ta…
Giang Nam cảm giác áp lực lớn lao đặt ở trên người, trong nội tâm buồn bực vạn phần:
– Vì sao Chưởng giáo đột nhiên nói ra loại lời này? Chẳng lẽ hắn cũng không có nắm chắc hơn Thái Hoàng lão tổ?
Cổ áp lực này thật sự quá lớn, để cho hắn cơ hồ không cách nào thở dốc.
Mà ở trên Tông chủ phong, Tịch Ứng Tình cũng đang trầm tư:
– Thái Hoàng giết hóa thân Tuyên Vô Tà của ta, đã biết diện mục thật của ta, để cho cảnh giới của ta không cách nào áp chế, không thể không vọt tới Tử Tiêu Thiên Cung cảnh. Từ đó về sau, hắn sẽ nhìn thẳng vào ta, đem ta với tư cách địch thủ lớn nhất. Cái cục diện này, tới hơi sớm…
Với hắn mà nói, Thái Hoàng coi hắn là đối thủ chân chính, hoàn toàn chính xác hơi sớm, hắn cùng với Thái Huyền Thánh tông quan hệ thông gia, chính mình cam nguyện ăn nói khép nép làm con rể Thái Hoàng, khắp nơi nhường nhịn, hơn nữa để Tuyên Vô Tà gây phiền toái cho Thái Hoàng, cứu ra Ma La Thập, hết thảy tất cả chính là vì kéo dài trăm năm thời gian.
Trăm năm sau, hắn đem tu vi trong thân ngoại hóa thân Tuyên Vô Tà này hấp thu, liền có thể một lần hành động đè Thái Hoàng lão tổ xuống, vì ân sư Huyền U đạo nhân của hắn báo thù!
Nhưng mà hôm nay Thái Hoàng giết chết Tuyên Vô Tà, tu vi của Tuyên Vô Tà trở về trong cơ thể Tịch Ứng Tình, để cho cảnh giới của hắn không cách nào áp chế, không thể không tu thành Tử Tiêu Thiên Cung, cái này liền đem tu vi của hắn bạo lộ, khiến cho Thái Hoàng coi trọng.
Bởi vậy Thái Hoàng lão tổ tuyệt đối không có thể cho hắn trăm năm thời gian, để cho tu vi của hắn vượt qua mình!
Sở dĩ Thái Hoàng lão tổ để cho hắn sống đến bây giờ, là vì Tịch Ứng Tình trước mắt đối với hắn không có bao nhiêu uy hiếp, chờ đợi hắn phát triển đến thời điểm có thể cùng mình chiến một trận, mượn tay hắn tôi luyện thần tính của mình, trợ giúp mình đột phá Thần minh.
Mà bây giờ hắn phát hiện Tịch Ứng Tình uy hiếp đối với mình đã đầy đủ lớn, lúc này hắn liền không có tất yếu để lại Tịch Ứng Tình rồi.
Bởi vậy Tịch Ứng Tình phải thay Huyền Thiên Thánh tông mưu tính đường lui, nếu hắn bất hạnh chết trận ở trong tay Thái Hoàng, Huyền Thiên Thánh tông nhất định sẽ gặp phải tai ương diệt môn, hắn cần phải chọn ra một hạ nhiệm chưởng giáo có năng lực xuất chúng đến xuất lĩnh Thánh tông đi ra thời kỳ âm u này.
Phong Mãn Lâu vốn là hạ nhiệm chưởng giáo mà hắn nhận định, bất quá Phong Mãn Lâu gìn giữ cái đã có thì có thể, nhưng khai thác thì chưa đủ, nếu như Tịch Ứng Tình chết, Phong Mãn Lâu liền không có năng lực lãnh đạo Thánh tông.
Bởi vậy hắn lựa chọn Giang Nam.
Giang Nam khích lệ mình, cũng là lời hắn muốn khích lệ Giang Nam.
– Thái Hoàng như trước tạm thời không thể đụng đến ta, bởi vì Ma La Thập vẫn còn ở nhân thế, chỉ có diệt trừ Ma La Thập, hắn mới có thể phá giải ta cùng với Ma La Thập liên thủ, cho nên thắng bại còn chưa biết.
Tịch Ứng Tình chứng kiến Mộ Vãn Tình, cười đi ra phía trước, nắm ở vòng eo kiều thê, nhưng trong nội tâm lại nghĩ một chuyện khác:
– Hi vọng ta cùng với Ma La Thập liên thủ, có thể tranh thủ trăm năm…
Trên Lĩnh Tụ Phong, Giang Nam thở dài, gọi Thần Thứu Yêu Vương cùng Chiến Minh Cự Thú, thầm nghĩ:
– Thân là chưởng giáo Chí Tôn tương lai, áp lực quá lớn. Xem ra ta chi bằng mau chóng tăng lên tu vi mới được, nếu không ta kế thừa chưởng giáo vị Thánh tông, tu vi vẫn là Đạo đài bát cảnh, cái kia liền để cho người cười đến rụng răng!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/01/2015 03:38 (GMT+7) |